Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 362
Lúc này Nam Cung Phi Yên đang trên xe đến bệnh viện, cô muốn gặp Vũ Đình, thay Lục Thần Vũ giải thích chuyện của bốn năm trước. Rất nhanh xe đã dừng trước cổng bệnh viện, cô ưu nhã bước xuống xe, trên người mặc một chiếc đầm trắng nhẹ nhàng, thần thái khiến người đi đường phải ngẩng đầu ngước nhìn.
" Cô ấy đang ở đây có đúng không? Mau dẫn tôi đến đó đi!" Nam Cung Phi Yên nhìn trợ lý hỏi.
Phòng bệnh, Vũ Đình vừa cho hai đứa trẻ dùng bữa xong, cô đang loay hoay dọn chút đồ vật. Bởi vì hôm nay Max có chuyện, nên cô sẽ đưa Tiểu Nguyệt đến trường, dọn dẹp xong, cô nắm lấy bàn tay nhỏ của con gái cùng đi ra ngoài.
Vừa mở cửa, cô đã bắt gặp Nam Cung Phi Yên đứng ở đó, cô ấy nở một nụ cười ngọt ngào nhìn cô.
" Xin chào, cho hỏi cô có phải là Vũ Đình tiểu thư không?"
" Vâng, là tôi! Không biết cô tìm tôi là có việc gì? Hình như chúng ta cũng không quen biết nhau?" Vũ Đình trong lòng có một cảm giác khó tả, cô biết người trước mặt là ai, nhưng không biết mục đích cô ấy đến đây để làm gì.
" Có phiền nếu tôi trò chuyện với cô một chút không? Không mất nhiều thời gian đâu, chỉ cần mười lăm phút thôi!" Nam Cung Phi Yên lên tiếng nói.
" Nhưng tôi phải đưa con gái đến trường, chắc là không tiện đâu!" Vũ Đình ngại ngùng từ chối.
" Không sao! Để tôi đưa cô và cháu bé đi, xe tôi đang đỗ bên ngoài, không phiền đâu!" Nhưng Nam Cung Phi Yên không bỏ cuộc, cô ấy mỉm cười nói.
Vũ Đình gượng gạo đồng ý, xem ra người ta có mục đích cả rồi, cô trốn tránh cũng không có khả năng đi.
" Mami, dì này là ai ạ? Dì ấy trông thật đẹp!" Tiểu Nguyệt ôm cánh tay cô, cô bé thì thầm hỏi.
" Ừm, rất đẹp!" Vũ Đình gật đầu đáp.
Sau khi đưa Tiểu Nguyệt đến trường học, Nam Cung Phi Yên bảo tài xế đưa hai người đến một quán cà phê gần đó. Nơi này khá là sang trọng, mà đã từ lâu rồi Vũ Đình không dám đặt chân bước vào.
" Vũ tiểu thư, cô muốn uống gì?" Nam Cung Phi Yên hỏi cô.
" Tôi uống gì cũng được!" Vũ Đình ngại ngùng nói, cô còn chẳng dám nhìn thẳng người phụ nữ đang ở trước mặt.
Ít phút sau, phục vụ đã mang nước ép trái cây ra cho hai người, lúc này Nam Cung Phi Yên mới lên tiếng.
" Vũ tiểu thư, chuyện tôi muốn nói với cô chính là chuyện của Lục Thần Vũ! Tôi biết cậu ấy đã làm cô tổn thương rất nhiều, nhưng tất cả những việc làm đó chỉ là để bảo vệ cho cô mà thôi!"
" Cô cũng biết Thần Vũ có một người anh trai song sinh có đúng không? Chuyện này nói ra hơi dài dòng, nhưng anh ấy mới chính là chồng của tôi! Bốn năm trước Thần Lôi bị tai nạn, anh ấy không thể tỉnh lại. Vì không muốn Lục Gia xảy ra nội chiến tranh giành quyền lực, cho nên ba mẹ anh ấy đã đến Nam Vương để tìm Lục Thần Vũ!" Nam Cung Phi Yên cẩn thận kể lại mọi chuyện cho cô nghe.
Vũ Đình nghe đến đây trong lòng khá bất ngờ, nhưng bốn năm trước người cô nhìn thấy trong ti vi là Lục Thần Vũ cơ mà. Cô vẫn luôn nghĩ, hai người họ đã sớm kết thành đôi, sao lại có chuyện này xảy ra? Lúc nãy khi nhìn thấy Nam Cung Phi Yên, cô còn tưởng rằng chính thất đang tìm cô dằn mặt cơ.
" Ba mẹ muốn cậu ấy quay về, giả thành anh trai để quản lý công ty! Với tính cách của Lục Thần Vũ, cậu ấy đương nhiên sẽ quyết liệt từ chối.Cũng đúng thôi, đâu có ai muốn sống dưới cái bóng của người khác chứ! Để có thể đạt được mục đích, bọn họ đã lấy tính mạng của cô ra để uy hiếp, buộc cậu ấy phải quay về Lục Gia!"
Nói đến đây, Nam Cung Phi Yên thở dài.
" Để có thể bảo vệ cô, cậu ấy không có lựa chọn khác, hơn ai hết cậu ấy biết ba mẹ mình đáng sợ như thế nào! Vậy nên mới có hiểu lầm này xảy ra, khiến hai người phải chia cắt!"
" Nghe tin cô đã mất, cậu ấy như hoá thành một kẻ điên! Lúc cậu ấy từ Nam Vương trở lại Lục Gia, dường như đã biến thành một người khác. Cậu ấy lao vào làm việc, chỉ với một mục tiêu duy nhất, giành lấy quyền lực ở Lục Gia để trả thù cho cô!"
Vũ Đình hai tai ù đi, đầu óc cô quay cuồng, hoá ra mọi chuyện là như thế này sao, vậy là bấy lâu nay cô trách lầm hắn sao?
" Tại sao lúc đó lại không nói cho tôi biết? Tại sao lại một mình gánh vác chuyện này?" Cô nghẹn giọng hỏi.
"Vũ Đình tiểu thư, đối với Thần Vũ, cô còn quan trọng hơn cả ba mẹ cậu ấy! Mỗi ngày nhìn cậu ấy đau khổ như vậy, người làm chị dâu như tôi thật không đành lòng, cho nên hôm nay mới mạo muội đến đây tìm cô! Tôi mong cô hãy tha thứ cho cậu ấy, và cho hai người một cơ hội để làm lại từ đầu!"
Vũ Đình trái tim tan nát, hoá ra lâu nay, hắn vì cô mà phải chịu làm một kẻ thế thân. Cô trước nay có nằm mơ cũng không nghĩ đến, là cô đã trách lầm hắn.
" Hôm nay Thần Vũ không biết tôi đến đây, tôi có thứ này cho cô xem! Đây là nhật ký của cậu ấy, tất cả chỉ viết về một người con gái, cô xem xong sẽ hiểu!" Nam Cung Phi Yên đặt một quyển sổ trên bàn nói.
Vũ Đình đưa tay nhận lấy quyển sổ, cô giở từng trang đọc. Nhật ký được viết từ lúc hắn nói lời chia tay, mỗi một dòng đều là viết về nỗi nhớ nhung cô không thôi.
_____** To Be Continued **_____
" Cô ấy đang ở đây có đúng không? Mau dẫn tôi đến đó đi!" Nam Cung Phi Yên nhìn trợ lý hỏi.
Phòng bệnh, Vũ Đình vừa cho hai đứa trẻ dùng bữa xong, cô đang loay hoay dọn chút đồ vật. Bởi vì hôm nay Max có chuyện, nên cô sẽ đưa Tiểu Nguyệt đến trường, dọn dẹp xong, cô nắm lấy bàn tay nhỏ của con gái cùng đi ra ngoài.
Vừa mở cửa, cô đã bắt gặp Nam Cung Phi Yên đứng ở đó, cô ấy nở một nụ cười ngọt ngào nhìn cô.
" Xin chào, cho hỏi cô có phải là Vũ Đình tiểu thư không?"
" Vâng, là tôi! Không biết cô tìm tôi là có việc gì? Hình như chúng ta cũng không quen biết nhau?" Vũ Đình trong lòng có một cảm giác khó tả, cô biết người trước mặt là ai, nhưng không biết mục đích cô ấy đến đây để làm gì.
" Có phiền nếu tôi trò chuyện với cô một chút không? Không mất nhiều thời gian đâu, chỉ cần mười lăm phút thôi!" Nam Cung Phi Yên lên tiếng nói.
" Nhưng tôi phải đưa con gái đến trường, chắc là không tiện đâu!" Vũ Đình ngại ngùng từ chối.
" Không sao! Để tôi đưa cô và cháu bé đi, xe tôi đang đỗ bên ngoài, không phiền đâu!" Nhưng Nam Cung Phi Yên không bỏ cuộc, cô ấy mỉm cười nói.
Vũ Đình gượng gạo đồng ý, xem ra người ta có mục đích cả rồi, cô trốn tránh cũng không có khả năng đi.
" Mami, dì này là ai ạ? Dì ấy trông thật đẹp!" Tiểu Nguyệt ôm cánh tay cô, cô bé thì thầm hỏi.
" Ừm, rất đẹp!" Vũ Đình gật đầu đáp.
Sau khi đưa Tiểu Nguyệt đến trường học, Nam Cung Phi Yên bảo tài xế đưa hai người đến một quán cà phê gần đó. Nơi này khá là sang trọng, mà đã từ lâu rồi Vũ Đình không dám đặt chân bước vào.
" Vũ tiểu thư, cô muốn uống gì?" Nam Cung Phi Yên hỏi cô.
" Tôi uống gì cũng được!" Vũ Đình ngại ngùng nói, cô còn chẳng dám nhìn thẳng người phụ nữ đang ở trước mặt.
Ít phút sau, phục vụ đã mang nước ép trái cây ra cho hai người, lúc này Nam Cung Phi Yên mới lên tiếng.
" Vũ tiểu thư, chuyện tôi muốn nói với cô chính là chuyện của Lục Thần Vũ! Tôi biết cậu ấy đã làm cô tổn thương rất nhiều, nhưng tất cả những việc làm đó chỉ là để bảo vệ cho cô mà thôi!"
" Cô cũng biết Thần Vũ có một người anh trai song sinh có đúng không? Chuyện này nói ra hơi dài dòng, nhưng anh ấy mới chính là chồng của tôi! Bốn năm trước Thần Lôi bị tai nạn, anh ấy không thể tỉnh lại. Vì không muốn Lục Gia xảy ra nội chiến tranh giành quyền lực, cho nên ba mẹ anh ấy đã đến Nam Vương để tìm Lục Thần Vũ!" Nam Cung Phi Yên cẩn thận kể lại mọi chuyện cho cô nghe.
Vũ Đình nghe đến đây trong lòng khá bất ngờ, nhưng bốn năm trước người cô nhìn thấy trong ti vi là Lục Thần Vũ cơ mà. Cô vẫn luôn nghĩ, hai người họ đã sớm kết thành đôi, sao lại có chuyện này xảy ra? Lúc nãy khi nhìn thấy Nam Cung Phi Yên, cô còn tưởng rằng chính thất đang tìm cô dằn mặt cơ.
" Ba mẹ muốn cậu ấy quay về, giả thành anh trai để quản lý công ty! Với tính cách của Lục Thần Vũ, cậu ấy đương nhiên sẽ quyết liệt từ chối.Cũng đúng thôi, đâu có ai muốn sống dưới cái bóng của người khác chứ! Để có thể đạt được mục đích, bọn họ đã lấy tính mạng của cô ra để uy hiếp, buộc cậu ấy phải quay về Lục Gia!"
Nói đến đây, Nam Cung Phi Yên thở dài.
" Để có thể bảo vệ cô, cậu ấy không có lựa chọn khác, hơn ai hết cậu ấy biết ba mẹ mình đáng sợ như thế nào! Vậy nên mới có hiểu lầm này xảy ra, khiến hai người phải chia cắt!"
" Nghe tin cô đã mất, cậu ấy như hoá thành một kẻ điên! Lúc cậu ấy từ Nam Vương trở lại Lục Gia, dường như đã biến thành một người khác. Cậu ấy lao vào làm việc, chỉ với một mục tiêu duy nhất, giành lấy quyền lực ở Lục Gia để trả thù cho cô!"
Vũ Đình hai tai ù đi, đầu óc cô quay cuồng, hoá ra mọi chuyện là như thế này sao, vậy là bấy lâu nay cô trách lầm hắn sao?
" Tại sao lúc đó lại không nói cho tôi biết? Tại sao lại một mình gánh vác chuyện này?" Cô nghẹn giọng hỏi.
"Vũ Đình tiểu thư, đối với Thần Vũ, cô còn quan trọng hơn cả ba mẹ cậu ấy! Mỗi ngày nhìn cậu ấy đau khổ như vậy, người làm chị dâu như tôi thật không đành lòng, cho nên hôm nay mới mạo muội đến đây tìm cô! Tôi mong cô hãy tha thứ cho cậu ấy, và cho hai người một cơ hội để làm lại từ đầu!"
Vũ Đình trái tim tan nát, hoá ra lâu nay, hắn vì cô mà phải chịu làm một kẻ thế thân. Cô trước nay có nằm mơ cũng không nghĩ đến, là cô đã trách lầm hắn.
" Hôm nay Thần Vũ không biết tôi đến đây, tôi có thứ này cho cô xem! Đây là nhật ký của cậu ấy, tất cả chỉ viết về một người con gái, cô xem xong sẽ hiểu!" Nam Cung Phi Yên đặt một quyển sổ trên bàn nói.
Vũ Đình đưa tay nhận lấy quyển sổ, cô giở từng trang đọc. Nhật ký được viết từ lúc hắn nói lời chia tay, mỗi một dòng đều là viết về nỗi nhớ nhung cô không thôi.
_____** To Be Continued **_____