Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 370
Williams vẻ mặt dường như không tin tưởng, ông ta cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, ở đâu tự nhiên lại thêm một Lục Thần Lôi xuất hiện.
" Ngài Williams, chuyện này có hơi dài dòng, nhưng tôi mong ngài hãy cho chúng tôi một cơ hội để giải thích!" Nam Cung Phi Yên lên tiếng, bởi cô thấy vẻ mặt của ông ấy còn chưa tin tưởng lắm.
" Williams, cứ nghe họ nói một chút đi!" Layla nói vào, bà ấy cũng muốn tìm hiểu xem chuyện gì đang diễn ra.
" Được rồi, hai người mau nói đi! Các người phải nhanh lên, bởi vì chúng tôi không có thời gian đâu!" Ông ấy dịu giọng hơn một chút đáp.
" Cảm ơn ngài!" Nam Cung Phi Yên mừng rỡ nói.
" Ngài Williams, chắc ngài cũng biết, tôi bốn năm trước đã xảy ra tai nạn giao thông! Thật ra lúc đó vết thương trên đầu của tôi quá nặng, cho nên tôi không thể tỉnh lại được! Ai cũng biết các gia tộc hào môn nội bộ tranh giành kịch liệt đến mức nào, Lục Gia cũng như vậy!"
" Trước thông tin tôi trở thành người thực vật, không thể tiếp tục điều hành Lục Thị, cậu của tôi đã hành động! Ba mẹ tôi vì không muốn mất đi quyền lực đang có, nên đã ép buộc Thần Vũ trở về, bắt em trai tôi làm kẻ thế thân cho tôi!"
" Từ đó đến nay đã bốn năm rồi, tôi cũng chỉ vừa tỉnh lại cách đây không lâu. Nhưng vì hôn mê quá lâu, chân của tôi không thể hoạt động như lúc trước, cho nên mọi chuyện vẫn là do em trai tôi gánh vác! Ngài Williams, tôi thật sự rất xin lỗi ngài vì chuyện này, Thần Vũ trước nay chưa từng lừa dối ai, nhưng bởi vì người anh trai vô dụng như tôi, nên đã bị ép buộc làm như thế!"
Nói đến đây, Lục Thần Lôi cảm thấy hổ thẹn vô cùng, tất cả mọi chuyện là do hắn mà ra, là hắn có lỗi với Lục Thần Vũ.
" Là như vậy sao? Còn cô gái kia là ai?" Layla phu nhân vẫn còn một chuyện thắc mắc, bà ấy hỏi.
" Đó là Vũ Đình, vợ sắp cưới của Thần Vũ! Layla phu nhân, cô ấy là một cô gái rất tốt!..." Nam Cung Phi Yên trả lời bà ấy, cô cũng nói tất cả mọi việc mà Lục Thần Vũ và Vũ Đình đã phải trải qua. Chỉ tiếp xúc với Vũ Đình có một lần, cô cũng cảm nhận được sự ấm áp của cô ấy.
Mà Williams ngồi yên bất động, ông ấy cũng không nói một lời nào cả. Nghĩ đến lời nói quá đáng của mình lúc nãy, ông ấy có chút tội lỗi.
Giải thích cũng xong rồi, Nam Cung Phi Yên và Lục Thần Lôi cũng phải trở về, bọn họ đến đây chỉ muốn giải thích, không mong Williams sẽ thay đổi mà ký lại hợp đồng.
" Ngài Williams, Layla phu nhân, chuyện cần nói cũng đã nói xong rồi, chúng tôi không làm phiền hai người nữa! Chúng tôi xin phép về trước!" Nam Cung Phi Yên đứng lên, cô cúi đầu nói, rồi cùng Lục Thần Lôi rời đi. Hai người muốn đến bệnh viện.
Williams ngồi đó trầm mặc, không biết ông ấy đang nghĩ cái gì.
Ở bệnh viện, Lục Thần Vũ vẫn đang loay hoay, hắn liên hệ khắp nơi, nhưng vẫn không nơi nào có tạng phù hợp với Minh Nhật.
" Thần Vũ, sao rồi? Bọn họ nói thế nào?" Vũ Đình cũng đứng ngồi không yên, cô níu tay hắn hỏi.
" Vẫn chưa tìm được!" Hắn lắc đầu đáp.
" Chưa tìm được sao? Tiểu Nhật, đứa con tội nghiệp của em phải làm sao đây?" Mắt cô đỏ hoe nói, trái tim như muốn vụn vỡ.
" Mami, anh hai làm sao rồi? Tại sao người anh ấy lại ghim nhiều ống như vậy? Con có thể vào trong thăm anh hai không?" Minh Nguyệt từ trường mẫu giáo trở về, cô bé ngây thơ nhìn Vũ Đình hỏi.
Nghe con gái hỏi cô không biết trả lời làm sao cho phải? Chỉ có thể ôm con vào lòng vỗ về." Tiểu Nguyệt, anh hai sẽ khỏe lại thôi, con đừng lo lắng! Tạm thời anh hai không thể chơi với con được, chúng ta chờ một thời gian nữa nhé!"
Lục Thần Vũ cảm thấy bất lực, đây là lần thứ hai hắn cảm thấy như vậy. Đây là lúc Vũ Đình và hai đứa trẻ cần hắn, nhưng mà hắn lại chẳng thể làm được gì.
" Thần Vũ, đứa trẻ thế nào rồi?" Lục Thần Lôi đã đến rồi, hắn ta lên tiếng hỏi.
" Anh, sao anh lại ở đây!" Lục Thần Vũ bất ngờ khi nhìn thấy anh trai.
" Hừm, em xảy ra chuyện như vậy, người làm anh hai như anh đây sao có thể trơ mắt nhìn! Ít nhất anh cũng phải trả lại thân phận thật sự cho em, để em có thể đường đường chính chính chăm sóc cho những người mà em yêu thương!"
" Cảm ơn anh!" Lục Thần Vũ cảm động nói, Lục Thần Lôi trong mắt hắn vẫn luôn là một người anh trai tốt.
" Thần Vũ, chúng ta là anh em mà, không cần phải khách sáo như vậy! Người nên xin lỗi chính là anh, nếu không phải vì anh, em đã không phải sống khổ sở đằng đẵng bốn năm rồi!"
" Đây chắc là em dâu có đúng không? Đừng lo lắng quá, anh tin con của hai đứa sẽ không sao đâu, mạnh mẽ lên!" Lục Thần Lôi đưa mắt nhìn Vũ Đình, hắn mỉm cười trấn an cô.
Thời gian cứ thế trôi qua, nhưng vẫn không có chút tin tức nào về nội tạng thích hợp cho Minh Nhật. Lục Thần Vũ lại càng thêm lo lắng, hắn sắp suy sụp mất rồi, còn Vũ Đình vẫn luôn ở bên ngoài quan sát con trai.
" Tiểu Nhật, con làm sao vậy? Bác sĩ đâu rồi? Mau đến cứu người!" Vũ Đình kêu lên, khi nhìn thấy nhịp tim con trai bất thường.
Bác sĩ nhanh chóng có mặt, Minh Nhật đáng thương lại phải vào phòng cấp cứu. Mọi người bên ngoài ai nấy đều lo lắng, ai nấy cũng mệt mỏi trông thấy rõ.
" Lục Thiếu, con trai anh không chờ được nữa rồi!"
____**✒ To Be Continued ✒**____
" Ngài Williams, chuyện này có hơi dài dòng, nhưng tôi mong ngài hãy cho chúng tôi một cơ hội để giải thích!" Nam Cung Phi Yên lên tiếng, bởi cô thấy vẻ mặt của ông ấy còn chưa tin tưởng lắm.
" Williams, cứ nghe họ nói một chút đi!" Layla nói vào, bà ấy cũng muốn tìm hiểu xem chuyện gì đang diễn ra.
" Được rồi, hai người mau nói đi! Các người phải nhanh lên, bởi vì chúng tôi không có thời gian đâu!" Ông ấy dịu giọng hơn một chút đáp.
" Cảm ơn ngài!" Nam Cung Phi Yên mừng rỡ nói.
" Ngài Williams, chắc ngài cũng biết, tôi bốn năm trước đã xảy ra tai nạn giao thông! Thật ra lúc đó vết thương trên đầu của tôi quá nặng, cho nên tôi không thể tỉnh lại được! Ai cũng biết các gia tộc hào môn nội bộ tranh giành kịch liệt đến mức nào, Lục Gia cũng như vậy!"
" Trước thông tin tôi trở thành người thực vật, không thể tiếp tục điều hành Lục Thị, cậu của tôi đã hành động! Ba mẹ tôi vì không muốn mất đi quyền lực đang có, nên đã ép buộc Thần Vũ trở về, bắt em trai tôi làm kẻ thế thân cho tôi!"
" Từ đó đến nay đã bốn năm rồi, tôi cũng chỉ vừa tỉnh lại cách đây không lâu. Nhưng vì hôn mê quá lâu, chân của tôi không thể hoạt động như lúc trước, cho nên mọi chuyện vẫn là do em trai tôi gánh vác! Ngài Williams, tôi thật sự rất xin lỗi ngài vì chuyện này, Thần Vũ trước nay chưa từng lừa dối ai, nhưng bởi vì người anh trai vô dụng như tôi, nên đã bị ép buộc làm như thế!"
Nói đến đây, Lục Thần Lôi cảm thấy hổ thẹn vô cùng, tất cả mọi chuyện là do hắn mà ra, là hắn có lỗi với Lục Thần Vũ.
" Là như vậy sao? Còn cô gái kia là ai?" Layla phu nhân vẫn còn một chuyện thắc mắc, bà ấy hỏi.
" Đó là Vũ Đình, vợ sắp cưới của Thần Vũ! Layla phu nhân, cô ấy là một cô gái rất tốt!..." Nam Cung Phi Yên trả lời bà ấy, cô cũng nói tất cả mọi việc mà Lục Thần Vũ và Vũ Đình đã phải trải qua. Chỉ tiếp xúc với Vũ Đình có một lần, cô cũng cảm nhận được sự ấm áp của cô ấy.
Mà Williams ngồi yên bất động, ông ấy cũng không nói một lời nào cả. Nghĩ đến lời nói quá đáng của mình lúc nãy, ông ấy có chút tội lỗi.
Giải thích cũng xong rồi, Nam Cung Phi Yên và Lục Thần Lôi cũng phải trở về, bọn họ đến đây chỉ muốn giải thích, không mong Williams sẽ thay đổi mà ký lại hợp đồng.
" Ngài Williams, Layla phu nhân, chuyện cần nói cũng đã nói xong rồi, chúng tôi không làm phiền hai người nữa! Chúng tôi xin phép về trước!" Nam Cung Phi Yên đứng lên, cô cúi đầu nói, rồi cùng Lục Thần Lôi rời đi. Hai người muốn đến bệnh viện.
Williams ngồi đó trầm mặc, không biết ông ấy đang nghĩ cái gì.
Ở bệnh viện, Lục Thần Vũ vẫn đang loay hoay, hắn liên hệ khắp nơi, nhưng vẫn không nơi nào có tạng phù hợp với Minh Nhật.
" Thần Vũ, sao rồi? Bọn họ nói thế nào?" Vũ Đình cũng đứng ngồi không yên, cô níu tay hắn hỏi.
" Vẫn chưa tìm được!" Hắn lắc đầu đáp.
" Chưa tìm được sao? Tiểu Nhật, đứa con tội nghiệp của em phải làm sao đây?" Mắt cô đỏ hoe nói, trái tim như muốn vụn vỡ.
" Mami, anh hai làm sao rồi? Tại sao người anh ấy lại ghim nhiều ống như vậy? Con có thể vào trong thăm anh hai không?" Minh Nguyệt từ trường mẫu giáo trở về, cô bé ngây thơ nhìn Vũ Đình hỏi.
Nghe con gái hỏi cô không biết trả lời làm sao cho phải? Chỉ có thể ôm con vào lòng vỗ về." Tiểu Nguyệt, anh hai sẽ khỏe lại thôi, con đừng lo lắng! Tạm thời anh hai không thể chơi với con được, chúng ta chờ một thời gian nữa nhé!"
Lục Thần Vũ cảm thấy bất lực, đây là lần thứ hai hắn cảm thấy như vậy. Đây là lúc Vũ Đình và hai đứa trẻ cần hắn, nhưng mà hắn lại chẳng thể làm được gì.
" Thần Vũ, đứa trẻ thế nào rồi?" Lục Thần Lôi đã đến rồi, hắn ta lên tiếng hỏi.
" Anh, sao anh lại ở đây!" Lục Thần Vũ bất ngờ khi nhìn thấy anh trai.
" Hừm, em xảy ra chuyện như vậy, người làm anh hai như anh đây sao có thể trơ mắt nhìn! Ít nhất anh cũng phải trả lại thân phận thật sự cho em, để em có thể đường đường chính chính chăm sóc cho những người mà em yêu thương!"
" Cảm ơn anh!" Lục Thần Vũ cảm động nói, Lục Thần Lôi trong mắt hắn vẫn luôn là một người anh trai tốt.
" Thần Vũ, chúng ta là anh em mà, không cần phải khách sáo như vậy! Người nên xin lỗi chính là anh, nếu không phải vì anh, em đã không phải sống khổ sở đằng đẵng bốn năm rồi!"
" Đây chắc là em dâu có đúng không? Đừng lo lắng quá, anh tin con của hai đứa sẽ không sao đâu, mạnh mẽ lên!" Lục Thần Lôi đưa mắt nhìn Vũ Đình, hắn mỉm cười trấn an cô.
Thời gian cứ thế trôi qua, nhưng vẫn không có chút tin tức nào về nội tạng thích hợp cho Minh Nhật. Lục Thần Vũ lại càng thêm lo lắng, hắn sắp suy sụp mất rồi, còn Vũ Đình vẫn luôn ở bên ngoài quan sát con trai.
" Tiểu Nhật, con làm sao vậy? Bác sĩ đâu rồi? Mau đến cứu người!" Vũ Đình kêu lên, khi nhìn thấy nhịp tim con trai bất thường.
Bác sĩ nhanh chóng có mặt, Minh Nhật đáng thương lại phải vào phòng cấp cứu. Mọi người bên ngoài ai nấy đều lo lắng, ai nấy cũng mệt mỏi trông thấy rõ.
" Lục Thiếu, con trai anh không chờ được nữa rồi!"
____**✒ To Be Continued ✒**____