Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1
Cầm tù tình yêu - C1: Một đêm phong ba.
Cô tên là Lâm An Nhã được lớn lên trong một gia đình hạnh phúc , tiểu thư nhà họ Lâm , là hoa khôi của trường đại học Kinh Tế , được nhiều người ngưỡng mộ , ganh tỵ . Thế nhưng chỉ trong một đêm cô đã mất tất cả . Lâm thị bị phá sản , cha mẹ cô vì bị ép trả nợ mà nhảy lầu tự tử .
Chỉ để lại bức di chúc thấm đẫm nước mắt đó . Từng chữ đều bị nước mắt làm nhòe đi , từng chữ cô lại đều không thể nhìn thấy rõ ràng :
- Nhã Nhã ...con gái yêu quý nhất của cha mẹ ....xin lỗi con...thật sự rất áy náy ...cha mẹ phải đi rồi . Để lại gánh nặng như vậy cho con, cha mẹ thật ích kỷ biết bao..!
Đúng thế ! Họ ích kỷ... tàn nhẫn đẩy cô vào con đường cùng này , để cô đi chống đỡ lại con sóng lớn dữ dội ấy .
Cô vẫn nhớ bản thân mình ôm cơ thể lạnh ngắt của cha mẹ , sự lạnh lẽo đó dường như khiến tim cô đóng băng , cô khóc điên cuồng :
- Cha mẹ ! Hai người bảo con phải làm sao.... Phải làm sao đây....Gia đình mình tan nát rồi . Hic hic ...
Người thân yêu thương cô nhất đã vĩnh viễn không thể trả lời cô, cô sợ hãi mà tuyệt vọng gào khóc thảm thiết , khóc đến mức không thể nói được nữa .... Cô biết , từ giờ trở đi bản thân mình không có quyền được khóc . Từ giờ trở đi tất cả sự yếu đuồi , tất cả nước mắt đều chỉ có thể nuốt vào trong tim . Không còn có người để che chắn mưa bão cho cô nữa . Còn họ hàng thì xa lánh ruồng bỏ , cô phải gánh một gánh nặng mà cha mẹ cũng không gánh nổi . Số tiền nợ hàng tỷ đồng .
Ai làm cho khói lên trời
Cho mưa xuống đất
Cho người biệt ly.
(Câu thơ chỉ mang tính chất minh họa.)
Mình lần đầu làm truyện có nhiều sai xót mong mọi người bỏ qua. Cảm mơn mọi người.
Cầu phiếu -- cầu like )
Cô tên là Lâm An Nhã được lớn lên trong một gia đình hạnh phúc , tiểu thư nhà họ Lâm , là hoa khôi của trường đại học Kinh Tế , được nhiều người ngưỡng mộ , ganh tỵ . Thế nhưng chỉ trong một đêm cô đã mất tất cả . Lâm thị bị phá sản , cha mẹ cô vì bị ép trả nợ mà nhảy lầu tự tử .
Chỉ để lại bức di chúc thấm đẫm nước mắt đó . Từng chữ đều bị nước mắt làm nhòe đi , từng chữ cô lại đều không thể nhìn thấy rõ ràng :
- Nhã Nhã ...con gái yêu quý nhất của cha mẹ ....xin lỗi con...thật sự rất áy náy ...cha mẹ phải đi rồi . Để lại gánh nặng như vậy cho con, cha mẹ thật ích kỷ biết bao..!
Đúng thế ! Họ ích kỷ... tàn nhẫn đẩy cô vào con đường cùng này , để cô đi chống đỡ lại con sóng lớn dữ dội ấy .
Cô vẫn nhớ bản thân mình ôm cơ thể lạnh ngắt của cha mẹ , sự lạnh lẽo đó dường như khiến tim cô đóng băng , cô khóc điên cuồng :
- Cha mẹ ! Hai người bảo con phải làm sao.... Phải làm sao đây....Gia đình mình tan nát rồi . Hic hic ...
Người thân yêu thương cô nhất đã vĩnh viễn không thể trả lời cô, cô sợ hãi mà tuyệt vọng gào khóc thảm thiết , khóc đến mức không thể nói được nữa .... Cô biết , từ giờ trở đi bản thân mình không có quyền được khóc . Từ giờ trở đi tất cả sự yếu đuồi , tất cả nước mắt đều chỉ có thể nuốt vào trong tim . Không còn có người để che chắn mưa bão cho cô nữa . Còn họ hàng thì xa lánh ruồng bỏ , cô phải gánh một gánh nặng mà cha mẹ cũng không gánh nổi . Số tiền nợ hàng tỷ đồng .
Ai làm cho khói lên trời
Cho mưa xuống đất
Cho người biệt ly.
(Câu thơ chỉ mang tính chất minh họa.)
Mình lần đầu làm truyện có nhiều sai xót mong mọi người bỏ qua. Cảm mơn mọi người.
Cầu phiếu -- cầu like )
Bình luận facebook