Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1040
Bắc lộ, Lưu Đĩnh, Đặng Tử Long tập trung lực lượng Uy Viễn doanh, lấy quân lực hùng mạnh chấn nhiếp Tứ Di.
Đại Minh Mạnh Dưỡng Tuyên Úy Sứ Tư Vong Ưu tập hợp chúng phiên bang Thổ Ty ở Mạnh Dưỡng thành, hợp binh tới sáu vạn tám ngàn, tám trăm chiến tượng, đại quân Nam chinh nhắm thẳng A Ngõa cổ thành (Mạn Đức Lặc; Mandalay).
Thủ tướng A Ngõa Mãng Chước là thúc thúc Mãng Ứng Lý, năm đó từng tranh vị cùng Mãng Ứng Long, cho nên không có chút trung thành nào với điệt nhi. Hiện tại thấy khí thế các tộc liên quân như cầu vồng, binh mã kéo tới ngập tràn đồi núi, lại chủ động mở thành đầu hàng.
Huyết chiến đoạt thành như dự liệu không xảy ra, cố đô A Ngõa vương triều không mất một mũi tên hòn đạn đã rơi vào trong tay liên quân.
Tư Vong Ưu làm thịt bạch mã hắc ngưu minh thệ với tướng sĩ Đạn tộc, các Thổ Ty khác ở thần đàn A Ngõa cổ thành, sau đó kéo quân xuôi Nam, nhắm thẳng vào trung tâm Đông Hu vương triều.
A Ngõa thành chính là cố đô A Ngõa vương triều Đạn tộc, vừa rơi vào tay Tư Vong Ưu nhất thời làm toàn Miến Điện chấn động. Khổ nỗi quân dân Đạn tộc bị Đông Hu vương triều chèn ép rối rít hưởng ứng, binh sĩ Đạn tộc trong quân Miến Điện lần lượt đào ngũ, thậm chí chạy tới đầu nhập dưới quyền Tư Vong Ưu.
Thế lực Mạnh tộc vốn có thái độ tương đối trung lập, hiện tại cũng bắt đầu dao động. Mãng Ứng Lý Đông Hu vương triều là Miến Điện tộc, khi vương triều còn hùng mạnh đánh ra bốn phía, Mạnh tộc có thể theo sau phất cờ hô hào, chia một chén canh thừa cơm cặn. Nhưng bây giờ Mãng Ứng Lý đã là Bồ Tát đất qua sông bản thân khó bảo toàn, dựa vào cái gì Mạnh tộc phải đổ máu bán mạng cho y chứ?
Lúc quân đội mới vừa chỉnh huấn, đoạt lại cố địa Mạnh Dưỡng, dựa vào hai tên tâm phúc thủ hạ Ngạt Trung Ngạt Nhân nâng đỡ, Tư Vong Ưu còn có vẻ khó làm kẻ dưới phục tùng. Cho nên Tần Lâm mới phái Bạch Sương Hoa đảm nhiệm chức quan tiên phong, giúp nàng thu phục lòng người.
Nhưng sau khi lấy được A Ngõa dễ dàng, đăng đàn minh thệ, xua quân xuôi Nam, quân dân Đạn tộc kéo tới quy phục, các lộ hào kiệt rối rít cúi đầu, tiểu cô nương ngày xưa dần dần quen phát hiệu lệnh, quen được mọi người chú ý, cũng quen tung hoành ngang dọc giữa thế lực các phái, trong mắt người ngoài cũng không mất khí tượng vương giả.
Đây gọi là thời thế tạo anh hùng, người xưa nói thật không sai.
Hướng Đông Nam, bốn ngàn quân lục chiến đội của Tuyên Úy ty Doanh Châu Đại Minh do Thiêm Sự Doãn Tân Thương thống soái, phụ tá có Đồng Tri Củng A Tài, Phó Sứ Chu Thuận Thủy, còn có khách khanh Du Tư Cao, Trầm Hữu Dung làm Tương Tán Quân Vụ, lại có Xiêm La Hắc Vương Tử Nạp Lê Huyên dẫn dắt ba vạn bộ kỵ làm quân bên cánh, mấy trăm chiến tượng đi đầu. Liên quân lên đường từ Xiêm La cổ thành một mạch Bắc thượng, ở Bành Thế rẽ ngược lại hướng Tây tiến vào cảnh nội Đông Hu vương triều, đánh hạ liền mấy thành lớn, binh phong không gì cản nổi.
Ngay cả quốc vương Nam Chưởng Phạ Nha Na Khoản Nặc nổi danh bỉ ổi xấu xa cũng tới thừa dịp cháy nhà hôi của, liên binh hiệp cùng đại thần Giản Bộ Trại Ma Ha La từ hướng Tây Nam công vào cảnh nội Miến Điện, dọc theo đường đi giựt tiền cướp lương cướp nữ nhân. Mặc dù sức chiến đấu rất đáng để nghi ngờ, nhưng cũng làm cho Mãng Ứng Lý khốn tại Bạch Cổ thành oán hận tới cực điểm.
Cảnh nội Miến Điện, hạ du Y Lạc Ngõa Để giang, trên đồng bằng được phù sa bồi đắp cách Ấn Độ dương không xa có một tòa thành cổ xưa đứng sừng sững, trong thành có tòa cao Phật tháp hơn ba mươi trượng, được trang trí dát vàng bên ngoài, dưới ánh mặt trời lóng lánh ánh sáng rực rỡ. Cách đó không xa là từng dãy cung điện tinh xảo, nóc nhà mái hiên cũng được dát vàng trang trí, rực rỡ huy hoàng, tựa hồ tượng trưng cho Đông Hu vương triều vô cùng hùng mạnh.
Đúng vậy, trong quá khứ Bạch Cổ thành thật sự là biểu tượng cho sự hùng mạnh của Đông Hu vương triều, Xiêm La công chúa, Mạnh tộc Vương phi, bao nhiêu nữ tử xinh đẹp bị đưa tới đây. Hoàng kim Nam Chưởng, lương thực A Ngõa, của cải biết bao nhiêu địa phương tụ tập ở chỗ này...
Nhưng bây giờ kim tháp thật cao vẫn sáng chói, ngay cả một dãy vương cung cũng không có dấu hiệu điêu tàn, nhưng cả tòa Bạch Cổ thành lại bao phủ trong một màn sương mù buồn thảm. Bởi vì hiện tại bốn phương tám hướng đã bị bao vây, bên ngoài thành chính là hơn mười vạn đại quân tới chinh phạt Đông Hu vương triều.
Mặt Tây và mặt Bắc là Mạnh Dưỡng Tuyên Úy Sứ Tư Vong Ưu báo thù cha, quân đội lập doanh kéo dài năm mươi dặm, trung quân trướng đại kỳ phấp phới. Mặt Đông là quân Minh đầu đội khôi anh ngũ sắc giáp cứng pháo mạnh, người Xiêm La cỡi chiến tượng diễu võ dương oai. Mặt Tây Nam, binh Giản Bộ Trại và binh Nam Chưởng cũng có mặt.
Bốn phương tám hướng bao vây nước chảy không lọt.
Từ tiếng thở dài của bá tánh ngoài phố và vẻ thê lương của các binh sĩ thủ thành là có thể nhìn ra, Đông Hu vương triều ngày xưa hùng mạnh hôm nay đã như bóng ngã xế tà, chuyện diệt vong chẳng qua là vấn đề thời gian.
Trong vương cung, Mãng Ứng Lý đã từng ngồi bành vàng trên lưng bạch tượng hiện tại tóc xõa rối bù, mắt hiện đầy tia máu, chân không đi trên nền đá Đại Lý, chỉ có lòng bàn chân có cảm giác mát lạnh làm giảm đi chút đỉnh nỗi lo âu của y.
Sát khí hành hung ở Thi Điện thành, dã tâm bừng bừng công chiếm Đại Lý thành lên ngôi là đế sánh ngang cùng Trung Hoa, vào giờ phút này càng giống như sự châm chọc vô hình nào đó, làm cho trong lòng Mãng Ứng Lý như kim đâm khó chịu tới cực điểm.
Thân thúc thúc Mãng Chước đã đầu hàng quân Minh, chắp tay dâng trọng trấn A Ngõa thành cho Tư Vong Ưu.
Gia Nhĩ Đức Nặc lấy cớ Tổng Đốc Phí Địch Nam Đức đưa tin triệu hồi, dẫn theo hỏa thương thủ Tây Ban Nha chạy như chó nhà tang về phía Ngưỡng Quang hải cảng, ngồi Thượng Hải thuyền nhanh như một làn khói biến mất cuối chân trời.
Danh dự bộ binh Tây Ban Nha, lòng thành kính với thượng đế gì gì đó thảy đều vứt sạch, Mãng Ứng Lý rất muốn cất tiếng chửi tục.
Không chỉ có như vậy, tướng sĩ Đạn tộc dưới quyền lục tục phản bội, người Mạnh tộc cũng bắt đầu ba lòng hai ý, cuộc sống Mãng Ứng Lý càng ngày càng khó khăn.
Y cũng từng có ảo tưởng, lực lượng trung kiên quân mặt Đông chủ yếu là do người Hán tạo thành lục chiến đội Doanh Châu Tuyên Úy ty có thế công bén nhọn nhất, uy hiếp lớn nhất đối với Bạch Cổ, bọn họ không quen thủy thổ, vùng núi biên cảnh Miến Điện và Xiêm La lại nhiều chướng khí, nhất định sẽ chết không ít.
Nhưng làm y thất vọng là đại quân chinh phạt không bệnh không tai, thuận lợi thông qua vùng núi chạy thẳng tới dưới Bạch Cổ thành.
Chúng bạn thân ly, hiện tại trọng thần ở lại bên cạnh Mãng Ứng Lý chỉ có Hán gian Nhạc Phượng. Có lẽ là vì Nhạc Phượng đã không còn đất dung thân ở cảnh nội Đại Minh, chỉ có thể treo chết trên cái cây Mãng Ứng Lý này.
- Ôi…
Mãng Ứng Lý lại phát ra tiếng than thở thật dài, liên quân tấn công mấy ngày liên tiếp vừa qua như gióng lên hồi chuông báo tử đối với y.
Đại Minh Mạnh Dưỡng Tuyên Úy Sứ Tư Vong Ưu tập hợp chúng phiên bang Thổ Ty ở Mạnh Dưỡng thành, hợp binh tới sáu vạn tám ngàn, tám trăm chiến tượng, đại quân Nam chinh nhắm thẳng A Ngõa cổ thành (Mạn Đức Lặc; Mandalay).
Thủ tướng A Ngõa Mãng Chước là thúc thúc Mãng Ứng Lý, năm đó từng tranh vị cùng Mãng Ứng Long, cho nên không có chút trung thành nào với điệt nhi. Hiện tại thấy khí thế các tộc liên quân như cầu vồng, binh mã kéo tới ngập tràn đồi núi, lại chủ động mở thành đầu hàng.
Huyết chiến đoạt thành như dự liệu không xảy ra, cố đô A Ngõa vương triều không mất một mũi tên hòn đạn đã rơi vào trong tay liên quân.
Tư Vong Ưu làm thịt bạch mã hắc ngưu minh thệ với tướng sĩ Đạn tộc, các Thổ Ty khác ở thần đàn A Ngõa cổ thành, sau đó kéo quân xuôi Nam, nhắm thẳng vào trung tâm Đông Hu vương triều.
A Ngõa thành chính là cố đô A Ngõa vương triều Đạn tộc, vừa rơi vào tay Tư Vong Ưu nhất thời làm toàn Miến Điện chấn động. Khổ nỗi quân dân Đạn tộc bị Đông Hu vương triều chèn ép rối rít hưởng ứng, binh sĩ Đạn tộc trong quân Miến Điện lần lượt đào ngũ, thậm chí chạy tới đầu nhập dưới quyền Tư Vong Ưu.
Thế lực Mạnh tộc vốn có thái độ tương đối trung lập, hiện tại cũng bắt đầu dao động. Mãng Ứng Lý Đông Hu vương triều là Miến Điện tộc, khi vương triều còn hùng mạnh đánh ra bốn phía, Mạnh tộc có thể theo sau phất cờ hô hào, chia một chén canh thừa cơm cặn. Nhưng bây giờ Mãng Ứng Lý đã là Bồ Tát đất qua sông bản thân khó bảo toàn, dựa vào cái gì Mạnh tộc phải đổ máu bán mạng cho y chứ?
Lúc quân đội mới vừa chỉnh huấn, đoạt lại cố địa Mạnh Dưỡng, dựa vào hai tên tâm phúc thủ hạ Ngạt Trung Ngạt Nhân nâng đỡ, Tư Vong Ưu còn có vẻ khó làm kẻ dưới phục tùng. Cho nên Tần Lâm mới phái Bạch Sương Hoa đảm nhiệm chức quan tiên phong, giúp nàng thu phục lòng người.
Nhưng sau khi lấy được A Ngõa dễ dàng, đăng đàn minh thệ, xua quân xuôi Nam, quân dân Đạn tộc kéo tới quy phục, các lộ hào kiệt rối rít cúi đầu, tiểu cô nương ngày xưa dần dần quen phát hiệu lệnh, quen được mọi người chú ý, cũng quen tung hoành ngang dọc giữa thế lực các phái, trong mắt người ngoài cũng không mất khí tượng vương giả.
Đây gọi là thời thế tạo anh hùng, người xưa nói thật không sai.
Hướng Đông Nam, bốn ngàn quân lục chiến đội của Tuyên Úy ty Doanh Châu Đại Minh do Thiêm Sự Doãn Tân Thương thống soái, phụ tá có Đồng Tri Củng A Tài, Phó Sứ Chu Thuận Thủy, còn có khách khanh Du Tư Cao, Trầm Hữu Dung làm Tương Tán Quân Vụ, lại có Xiêm La Hắc Vương Tử Nạp Lê Huyên dẫn dắt ba vạn bộ kỵ làm quân bên cánh, mấy trăm chiến tượng đi đầu. Liên quân lên đường từ Xiêm La cổ thành một mạch Bắc thượng, ở Bành Thế rẽ ngược lại hướng Tây tiến vào cảnh nội Đông Hu vương triều, đánh hạ liền mấy thành lớn, binh phong không gì cản nổi.
Ngay cả quốc vương Nam Chưởng Phạ Nha Na Khoản Nặc nổi danh bỉ ổi xấu xa cũng tới thừa dịp cháy nhà hôi của, liên binh hiệp cùng đại thần Giản Bộ Trại Ma Ha La từ hướng Tây Nam công vào cảnh nội Miến Điện, dọc theo đường đi giựt tiền cướp lương cướp nữ nhân. Mặc dù sức chiến đấu rất đáng để nghi ngờ, nhưng cũng làm cho Mãng Ứng Lý khốn tại Bạch Cổ thành oán hận tới cực điểm.
Cảnh nội Miến Điện, hạ du Y Lạc Ngõa Để giang, trên đồng bằng được phù sa bồi đắp cách Ấn Độ dương không xa có một tòa thành cổ xưa đứng sừng sững, trong thành có tòa cao Phật tháp hơn ba mươi trượng, được trang trí dát vàng bên ngoài, dưới ánh mặt trời lóng lánh ánh sáng rực rỡ. Cách đó không xa là từng dãy cung điện tinh xảo, nóc nhà mái hiên cũng được dát vàng trang trí, rực rỡ huy hoàng, tựa hồ tượng trưng cho Đông Hu vương triều vô cùng hùng mạnh.
Đúng vậy, trong quá khứ Bạch Cổ thành thật sự là biểu tượng cho sự hùng mạnh của Đông Hu vương triều, Xiêm La công chúa, Mạnh tộc Vương phi, bao nhiêu nữ tử xinh đẹp bị đưa tới đây. Hoàng kim Nam Chưởng, lương thực A Ngõa, của cải biết bao nhiêu địa phương tụ tập ở chỗ này...
Nhưng bây giờ kim tháp thật cao vẫn sáng chói, ngay cả một dãy vương cung cũng không có dấu hiệu điêu tàn, nhưng cả tòa Bạch Cổ thành lại bao phủ trong một màn sương mù buồn thảm. Bởi vì hiện tại bốn phương tám hướng đã bị bao vây, bên ngoài thành chính là hơn mười vạn đại quân tới chinh phạt Đông Hu vương triều.
Mặt Tây và mặt Bắc là Mạnh Dưỡng Tuyên Úy Sứ Tư Vong Ưu báo thù cha, quân đội lập doanh kéo dài năm mươi dặm, trung quân trướng đại kỳ phấp phới. Mặt Đông là quân Minh đầu đội khôi anh ngũ sắc giáp cứng pháo mạnh, người Xiêm La cỡi chiến tượng diễu võ dương oai. Mặt Tây Nam, binh Giản Bộ Trại và binh Nam Chưởng cũng có mặt.
Bốn phương tám hướng bao vây nước chảy không lọt.
Từ tiếng thở dài của bá tánh ngoài phố và vẻ thê lương của các binh sĩ thủ thành là có thể nhìn ra, Đông Hu vương triều ngày xưa hùng mạnh hôm nay đã như bóng ngã xế tà, chuyện diệt vong chẳng qua là vấn đề thời gian.
Trong vương cung, Mãng Ứng Lý đã từng ngồi bành vàng trên lưng bạch tượng hiện tại tóc xõa rối bù, mắt hiện đầy tia máu, chân không đi trên nền đá Đại Lý, chỉ có lòng bàn chân có cảm giác mát lạnh làm giảm đi chút đỉnh nỗi lo âu của y.
Sát khí hành hung ở Thi Điện thành, dã tâm bừng bừng công chiếm Đại Lý thành lên ngôi là đế sánh ngang cùng Trung Hoa, vào giờ phút này càng giống như sự châm chọc vô hình nào đó, làm cho trong lòng Mãng Ứng Lý như kim đâm khó chịu tới cực điểm.
Thân thúc thúc Mãng Chước đã đầu hàng quân Minh, chắp tay dâng trọng trấn A Ngõa thành cho Tư Vong Ưu.
Gia Nhĩ Đức Nặc lấy cớ Tổng Đốc Phí Địch Nam Đức đưa tin triệu hồi, dẫn theo hỏa thương thủ Tây Ban Nha chạy như chó nhà tang về phía Ngưỡng Quang hải cảng, ngồi Thượng Hải thuyền nhanh như một làn khói biến mất cuối chân trời.
Danh dự bộ binh Tây Ban Nha, lòng thành kính với thượng đế gì gì đó thảy đều vứt sạch, Mãng Ứng Lý rất muốn cất tiếng chửi tục.
Không chỉ có như vậy, tướng sĩ Đạn tộc dưới quyền lục tục phản bội, người Mạnh tộc cũng bắt đầu ba lòng hai ý, cuộc sống Mãng Ứng Lý càng ngày càng khó khăn.
Y cũng từng có ảo tưởng, lực lượng trung kiên quân mặt Đông chủ yếu là do người Hán tạo thành lục chiến đội Doanh Châu Tuyên Úy ty có thế công bén nhọn nhất, uy hiếp lớn nhất đối với Bạch Cổ, bọn họ không quen thủy thổ, vùng núi biên cảnh Miến Điện và Xiêm La lại nhiều chướng khí, nhất định sẽ chết không ít.
Nhưng làm y thất vọng là đại quân chinh phạt không bệnh không tai, thuận lợi thông qua vùng núi chạy thẳng tới dưới Bạch Cổ thành.
Chúng bạn thân ly, hiện tại trọng thần ở lại bên cạnh Mãng Ứng Lý chỉ có Hán gian Nhạc Phượng. Có lẽ là vì Nhạc Phượng đã không còn đất dung thân ở cảnh nội Đại Minh, chỉ có thể treo chết trên cái cây Mãng Ứng Lý này.
- Ôi…
Mãng Ứng Lý lại phát ra tiếng than thở thật dài, liên quân tấn công mấy ngày liên tiếp vừa qua như gióng lên hồi chuông báo tử đối với y.
Bình luận facebook