• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Cận Thân Bảo Tiêu (4 Viewers)

  • Chương 525

Gió xuân quất vào mặt, ngựa đạp bùn du xuân!
Nhìn thấy Diệp Thu một mình một ngựa chạy ra khỏi tầm mắt của mình, Tây Môn Thiển Ngữ nói với anh: "Anh, Diệp Thu có phải xảy ra chuyện gì không?Sao chạy xa vậy? Em đi qua xem thử một chút đây".
Tây Môn Hướng Đông ngược lại không quá lo về sự an toàn của Diệp Thu, thông qua tài liệu thu thập về hắn có thể thấy, với thân thủ người này, không đi khi dễ người khác thì thôi, sao có người có thể khi dễ hắn chứ?
Nếu em gái đã nói ra, gã cũng không ngăn em đi xem thử. Dù sao cũng chỉ là đánh ngựa đi qua xem thử, cũng không có vấn đề gì, liền gật đầu nói: "Ừ, em đi xem thử một chút đi. Tốt nhất đừng nên chạy xa quá".
Độ nuông chiều Tây Môn Thiển Ngữ ở gia tộc Tây Môn còn hơn cả nuông chiều Tây Môn Hướng Đông, hơn nữa tính tình của nàng vốn hoang dã, nàng chỉ là nói với anh một tiếng mà thôi, cũng không nghe theo ý kiến của gã.
Nghe Tây Môn Hướng Đông không phản đối gì, Tây Môn Thiển Ngữ giơ roi ngựa lên, tuần mã kia liền phóng nhanh.
Tây Môn Thiển Ngữ một mực chạy tới biên giới trường nuôi ngựa, cũng không thấy bóng dáng của Diệp Thu. Ngược lại lại thấy con ngựa vừa nãy Diệp Thu cưỡi đang nhàn nhã ăn cỏ. Chủ nhân không ở đây, nó cũng có thể tranh thủ làm biếng một lát.
"Kỳ quái, Diệp Thu chạy đi đâu rồi?" Tây Môn Thiển Ngữ nhảy xuống ngựa, dùng giày ủng xinh đẹp đá mạnh vào thanh rào chắn của trường ngựa.
"Ngựa vẫn còn, người lại không có. Chẳng lẽ nhảy ra ngoài rồi? Vô duyên vô cớ chạy ra làm gì? Có thể gặp chuyện gì không?"
Tây Môn Thiển Ngữ nghĩ đến khả năng này, trong lòng cũng có chút sốt ruột. Diệp Thu là khách của nhà Tây Môn, nếu hắn xảy ra chuyện gì, nhà Tây Môn cũng phải chịu trách nhiệm.
Hơn nữa, người đề nghị tới đổ ngựa là mình. Người đề nghị tới cưỡi ngựa cũng là mình. Nếu Diệp Thu có chuyện gì không may xảy ra. Vậy không phải là lỗi của mình sao?
Tây Môn Thiển Ngữ vốn định gọi điện thoại cho anh, để gã phái người tới đây tìm kiếm Diệp Thu. Nhưng lúc này mới phát hiện, vừa rồi lúc thay trang phục cưỡi ngựa, đã cởi áo quần trên người ra. Di động trong túi áo cũng giao trong tay vệ sĩ.
Lại không kịp chờ anh tới. Hơn nữa, cũng không biết bọn họ có chạy tới chỗ xa như vậy không.
Tây Môn Thiển Ngữ cũng không đợi thêm nữa, định cũng nắm hàng rào trở mình qua. Mặc dù thân thủ của nàng không có cách gì so với Diệp Thu. Nhưng cũng là người từng học quyền pháp danh sư, tố chất thân thể cũng không kém lắm.
Lại nói, nếu nàng không có bản lĩnh, lúc đi ra ngoài sao có thể phòng thân.
Đầu năm nay, bộ phận nữ nhân lộ ngày càng nhiều. Sắc lang được sinh ra cũng càng ngày càng nhiều. Tây Môn Thiển Ngữ cũng coi như là người đẹp, lại không thể đeo một tấm bảng trước ngực, phô bày thân phận đại tiểu thư Tây Môn của mình. Cho nên bình thường gặp quấy rầy cũng không ít.
Huống chi, treo bảng thì sao? Chiêu bài gia tộc Tây Môn còn không bằng một số gia tộc thực dụng thực lực không bằng gia tộc Tây Môn nhưng tỉ lệ phất lên cực cao. Truyện "
Phải biết rằng, phú hào trên bảng xếp hạng "Forbes" cũng không phải là phú hào Trung Quốc chân chính. Những con số tài sản của mấy phú hào ẩn hỉnh kia nếu công bố ra, nói không chừng sẽ khiến xã hội rung chuyển và hỗn loạn.
Tây Môn Thiển Ngữ lộ vẻ dũng cảm, hoặc nói là tràn ngập mong đợi, nhảy xuống lưng núi chạy đi.
Bá!
Lần này không thấy màu máu, ngược lại lại nghe được tiếng cắt vải trong trẻo.
Diệp Thu biết, một chiêu này của hắn lại thất bại, không tạo thành thương tổn lớn với địch nhân, chỉ phá hủy áo quần của lão. Truyện "
Nhưng kết quả như vậy rơi vào người Huyết Quỷ Lôi Sơn, lại khiến lão khiếp sợ tột đỉnh.
Nếu như nói lần đầu tiên là mình khinh địch mới bị thương tổn, vậy lần này toàn lực ứng phó, hơn nữa vận dụng phương pháp ẩn thân thần quỷ khó dò của mình, sao quỹ tích vẫn bị hắn tìm ra, hơn nữa thiếu chút nữa lại bị hắn gây thương tích chứ?
Với một cao thủ mà nói, cho dù là áo quần bị người ta làm rách, đối với bọn họ cũng là một sự vũ nhục lớn lao rồi.
"Thật là đáng chết". Con mắt mới vừa rồi còn ố vàng vô cùng của Huyết Quỷ Lôi Sơn đột nhiên biến thành đỏ ngầu, giống như là ngọn lửa đang thiêu đốt, hung ác tàn nhẫn mà nhìn chằm chằm Diệp Thu, nói gằn từng chữ: "Nếu rơi vào trong tay tao, tất uống sạch máu mày".
Diệp Thu nhún nhún vai tỏ vẻ không sao cả, nói: "Tôi sẽ không cho ông cơ hội".
Ghét nhất bị những thằng nhãi chính sự không làm, nhưng lời nói khi nào cũng chọc lỗ tai.
Huyết Quỷ Lôi Sơn cũng không thèm nhiều lời nữa, đưa tay sờ vai trái một cái, chỗ đó bị Diệp Thu cắt thành một rãnh thật dài, máu chảy ào ào, đã nhuộm đỏ hơn phân nửa thân áo bào trắng của lão.
Đưa bàn tay nhiễm máu đặt tại mi tâm, sau đó hai tay hợp thành chữ thập, bắt đầu lẩm bẩm đọc chú ngữ trong đầu.
Loại nguyền rủa này tương tự như phù ngữ sau khi có người trong thôn qua đời, mời người làm phép vậy. Sau khi tế biện, lại dường như dừng ở ba chữ một chút, thầm nhập kinh văn nào đó.
Diệp Thu cũng biết, đây là lão đang thi triển huyết chú.
Huyết chú, chú ngữ máu - pháp thuật cao thâm nhất trong Hắc Vu thuật, cũng là loại nguyền rủa xưa nhất. Huyết chú sớm nhất phát ra ở Thái Lan do một Vu sư hàng đầu của Thái thực hiện. Dùng máu của mình làm đường dẫn đọc chú ngữ cấy một phần linh hồn mình vào trong cơ thể của một người khác.
Tư tưởng người kia mãi cho đến khi hoàn toàn lấy được thân thể và năng lực của gã mới thôi, còn linh hồn gã kia bị thi chú phong ấn vĩnh viễn biến mất.
Mà phương thức hạ chú của Huyết Quỷ Lôi Sơn hiển nhiên là khác, bởi vì lão là hạ chú đối với chính bản thân mình.
Dùng ý thức của mình để khống chế thân thể mình, bình thường trong đầu có thể tưởng tượng, nhưng không cách nào hoàn thành động tác có độ khó cao, nhưng sau khi dùng ý thức khống chế thân thể, có lẽ có thể làm được. Truyện "
Cái này thuộc về loại thôi miên mình, cũng là một loại phương thức kích thích tiềm năng thân thể.
Vẻ mặt Diệp Thu dần dần ngưng trọng hẳn lên, hắn có thể khinh thường đối thủ, nhưng lại không thể không coi trọng đối thủ.
Huyết Quỷ Lôi Sơn thành danh đã lâu, ngay cả ông cũng thừa nhận lão, tất nhiên lão sẽ có chỗ hơn người.
Tay phải Diệp Thu run lên, một thanh binh khí quái dị liền rơi vào trong lòng bàn tay.
Đầu binh khí giống như kiếm, chuôi kiếm do da thuồng luồng chế thành. Trên chuôi khảm một hạt châu màu đỏ sậm, sáng bóng ôn nhuận, có mùi thơm lạ lùng. Dưới đầu chuôi kiếm có một đoạn kiếm màu trắng bạc dài một thước, không có mũi kiếm, nhưng có móc uốn lượn về phía trước.
Lợi khí giết người như quân có trăm binh, tên là: Oan. Đây là vũ khí khi Diệp Thu gặp được Long Nữ, Long Nữ tặng cho.
Tài liệu phi thường kỳ lạ, cho dù là Diệp Không Nhàn kỳ tài ngút trời cũng không thể nghiên cứu thấu triệt. Hơn nữa nó cực kỳ dễ che dấu, cho dù là mùa hè, Diệp Thu mang theo trên người cũng không khiến người khác chú ý.
Diệp Thu xuất đạo đến nay rất ít dùng qua Oan, cho dù là khi hắn gặp thần súng Smith, cũng chỉ vào lúc sử sát chiêu cuối cùng mới vận dụng nó. Như hôm nay chủ động lấy binh khí ra, vẫn là lần đầu tiên.
Chỉ có một nguyên nhân, thực lực của đối thủ trước mặt đáng cho hắn làm vậy.
Ngoại trừ Long Nữ, hắn vẫn là lần đầu tiên quyết đấu mặt đối mặt với một dị năng như vậy. Đương nhiên, dị năng ở đây cũng có thể nói là vu thuật.
Mặc dù xã hội đang phát triển tốc độ cao, nhưng một số thứ cổ xưa vẫn được giữ lại.
Thanh âm đọc chú ngữ của lão quỷ Lôi Sơn càng ngày càng trầm, sắc mặt cũng càng ngày càng đỏ đậm. Hai tay hợp thành chữ thập, mu bàn tay nổi gân xanh, một vài đường kinh mạch nhô lên giống như muốn phá da mà ra.
Nhẫn phệ hồn trên ngón tay Diệp Thu lại lóe ánh bạc, tự phù cổ quái phía trên lại lấy tốc độ mắt thường khó phân biệt chuyển động.
Nó cảm nhận được khí tức mạnh mẽ, khí âm lệ bên trong lại lần nữa kích hoạt chức năng báo động của chiếc nhẫn.
Huyết Quỷ Lôi Sơn năng lực cảm ứng với khí tức tà ác này cực kỳ nhạy bén, đôi mắt vẫn khép hờ đột nhiên mở ra, sau đó vẻ mặt kích động mà nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên ngón tay Diệp Thu, mắt sáng rực lên.
"Không ngờ là nó. Không ngờ là nó. Thật tốt quá. Thật tốt quá. Nó nhất định là của ta. Ai cũng không đoạt đi được. Ai cũng không được". Huyết Quỷ Lôi Sơn lẩm bẩm tự nói với mình.
Diệp Thu biết, lão chắc chắn là biết chiếc nhẫn này, cũng biết công hiệu của nó. Nếu không sẽ không kích động như thế, ngừng chú ngữ để nói mấy câu vô nghĩa.
Lão sao lại không bị phản phệ mà chết nhỉ? Trong lòng Diệp Thu ác độc mà nghĩ thầm. Không phải nói lúc những người này làm phép không được bị người khác quấy rầy, nếu không sẽ khiến người làm phép phản phệ à.
Với lại trong phim ở trên TV đều diễn như vậy, Tiểu Thanh mỗi lần hộ pháp cho Bạch nương tử, đều có người quấy rầy, sau đó nàng liền phun một ngụm máu tươi rồi té xỉu. Chuyện như vậy sao ở trong thực tế lại không linh chứ?
Huyết Quỷ vẫn hoàn hảo mà đứng ở đó, thậm chí lại một lần nữa khởi động chú ngữ, khiến Diệp Thu buồn bực không thôi.
Diệp Thu rất tò mò với nhẫn phệ hồn, vô cùng tò mò, nếu không lúc trước cũng sẽ không mạo hiểm lớn như vậy mà cầm đưa cho Bố lão gia tử nghiên cứu.
Bây giờ biết có người hiểu rõ nó, Diệp Thu hận không thể xách lỗ tai Huyết Quỷ Lôi Sơn, bức lão nhanh chóng nói chân tướng sự tình cho hắn nghe.
Có điều, bây giờ trước tiên vẫn phải ngăn trở thế công kích của lão đã.
Diệp Thu hết lần này tới lần khác không tin, dị năng phải có ba mắt hai miệng, chẳng lẽ bọn họ đọc mấy câu chú ngữ thì dùng thái đao liền chém không chết à?
Tiếp theo, nhất định phải chặt đứt một cánh tay lão. Trong lòng Diệp Thu định cho mình một mục tiên tạm thời.
Hô!
Huyết Quỷ Lôi Sơn nhổ một ngụm trọc khí, hù Diệp Thu liên tiếp lui về phía sau. Còn tưởng lão muốn phun ra một ngụm máu tươi, mà máu tươi kia lại có kỳ độc hoặc có thể sinh ra hiệu quả công phá chứ.
Huyết Quỷ Lôi Sơn động, bàn tay đỏ rừng rực ở phía xa kia liền phóng về phía Diệp Thu.
Một luồng gió nóng thổi về phía Diệp Thu, không khí xung quanh phảng phất như bị thiêu đốt, nghe tiếng lách tách.
Nhưng một chiêu này thật ra lại rất đơn giản, chỉ cần là cao thủ hiểu được công pháp nội gia đều có thể đẩy ra. Bên trong có chân khí, chưởng pháp đánh tới tất nhiên cũng có chứa tiếng nổ.
Nhưng có thể sử ra thanh thế lớn như lão, hơn nữa chân khí này giống như bị đun sôi mang theo nhiệt độ cực nóng, khiến Diệp Thu cảm thấy kinh ngạc.
Chẳng lẽ trong chưởng phong này có huyền cơ gì?
Diệp Thu không dám đón đỡ, thân thể nhanh chóng lách đi.
Chiêu thức của Huyết Quỷ sao dễ tránh như vậy? Chất lỏng nóng hổi kia lúc tới trước mặt Diệp Thu, đột nhiên tản ra, chia năm xẻ bảy, toàn bộ phóng tới Diệp Thu.
Oan sắc bén, nhưng có thể cắt loại vật thể quái dị này không?
Vô Tình
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom