Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 602
Trăng mờ nhô lên, gió biển nhè nhẹ thổi.
Một đôi nam nữ trẻ tuổi đứng kề vai trên đỉnh núi, nam nhân tuấn tú điềm tĩnh, phụ nữ diễm lệ thoát tục,
“Thực lưc của dưới vương cấp và vương cấp cũng không chênh lệnh nhiều. Lạp Đỉnh Hi cũng là mục tiêu tổ chức muốn bắt sống. Bây giờ xem ra, ngươi có thể loại trừ khỏi danh sách” cô gái khẽ thở dài, nhìn trận đánh bên bờ biển dưới sườn núi nói.
“Theo tôi biết, thực lực của Lạp Đỉnh Hi chỉ có thể gọi là dưới vương cấp. Cho dù là đội trưởng mười tổ chức đại dị năng, thực lực của họ cũng chỉ là á cấp hoặc dưới vương cấp. Thực lực vương cấp há lại dễ dàng có thể đạt tới như vậy? Cô gái đó, e là cao thủ vương cấp” Ánh mắt Phạm Thiên luôn chăm chú nhìn cô gái áo trắng chiến đấu kịch liệt trên bãi biển, trong mắt lóe lên chiến ý rực lửa.
Đây là một cao thủ, nếu có cơ hội, nhất định phải khiêu chiến với cô ta.
“Hình như mọi chuyện đều có liên quan tới tên Diệp Thu đó. Từ khi hắn tới Hồng Kong, kế hoạch của chúng ta đã gặp trở ngại. Người của hắn với số lượng lớn tràn vào Hồng Kong, lại còn tiến hành lùng tìm toàn thành, bức bách chúng ta ngay cả cơ hội ra ngoài cũng không có. Thiếu gia đã gọi điện tới khiển trách” Trên mặt cô gái hiện lên vẻ lo lắng, nói : “Càng tồi tệ hơn là, tôi lo kế hoạch của chúng ta đã để lộ”.
Phạm Thiên biết sự thông minh của cô gái trước mặt, hắn hiểu rõ cô ta còn hơn hiểu chính mình.
Nghe cô ta nói như vậy, Phạm Thiên không hề lo lắng hỏi : “Là vì chuyện bên Trung Quốc chiếm giữ Hồng Kong sao?”
Cô gái gật gật đầu, nói :”Đúng vậy, sau này hành động cần phải cảnh giác hơn mới được. Nếu tin bí mật này bị các nước khác biết được, thiếu gia sẽ rất bị động”.
“Rõ” Phạm Thiên gật đầu nói : “Có cần người của chúng ta tới giúp Lạp Đỉnh Hi không?”
Cô gái lắc đầu : “Muộn rồi”.
“Vậy tôi đi thì sao?”
“Không được, Phạm Thiên, vết thương của anh, tôi rất lo lắng” Cô gái quay đầu lại, khuôn mặt vẫn lạnh lùng, trong mắt lại có vẻ lo lắng.
Vết thương?
Vuốt ve Tam lăng hoàng kim cương xoa trong tay, khóe miệng Phạm Thiên(Brahm) tràn đầy cay đắng. Tự cho mình là rất cao, lại bại trong tay Tu La. Đây là điều hắn không thể chấp nhận. Thất bại lần này cũng như vạn muỗi cắn trong lòng khiến hắn thấy khó chịu.
“Tu la, chờ ta. Ta sẽ nhanh chóng khiến cái chuôi cương xoa này quay về với nguyên chủ” Phạm Thiên trầm giọng nói.
Cô gái nghiêng mặt nhìn Phạm Thiên, rồi lại quay đi.
“Thông tin cho biết, hai tổ chức đại dị năng “Phoenix” của Đức và “Ni la vương quyền” của Ai Cập đã tới Hồng Kong, chỉ mong mục tiêu của họ không phải là chúng ta”.
Một điểm sáng đột ngột xuất hiện trong không trung, sau đó điểm sáng sang lên dưới chỉ quyết của Long Nữ, trong nháy mắt, liền biến thành một thanh kiếm lớn sáng loáng.
“Sở kiến phàm tâm, giai vị phật tâm. Trảm” Long Nữ bắn ngón tay, thanh kiếm sang loáng đó cắt phía chân trời, với sức mạnh như vạn quân lôi đỉnh đâm tới cát bụi mà thủ ấn của Lạp Đỉnh Hi thổi lên.
Khuôn mặt Lạp Đỉnh Hi méo mó, trong lòng mâu thuẫn hai suy nghĩ cực đoan điên cuồng cuối cùng sinh tồi và bỏ mạng. Với sức mạnh thiêu đốt chính mình và nguồn sinh sinh mệnh, ra đòn tấn công cường hãn nhất đời mình.
Băng !
Bàn tay lớn và kiềm quang chạm vào nhau, phát ra tiếng va đập kịch liệt. dưới đại lực áp chế của Lạp Đỉnh Hi, kiếm sắc lại không thể tiến vào một tí nào.
Long Nữ một tay niết ấn, miệng lẩm bẩm. Một chuỗi âm phạn đi ra từ miệng nhỏ nhắn xing xắn làm cho quang kiếm lại đại tác thần quang, vang lên thanh trong, kiếm quang đã phá vỡ tường cát, chém thẳng tới Lạp Đỉnh Hi.
Mặt Lạp Đỉnh Hi lộ vẻ sợ hãi, còn chưa kịp hô lân, đã bị kiếm chém đứt đầu.
Còn hạt cát nổi lên cuồn cuồn do hắn thi quyết đột nhiên thiếu đi nguồn động lực “ bịch” một tiến rơi xuống, chôn kín thi thể hắn, không cần tới người động tay động chân.
Lúc Lạp Đỉnh Hi đột nhiên xảy ra biến cố, dung thủ ấn làm cát nổi lên cuồn cuộn, hắn đã được Cristiano kéo ra, không ngờ cô gái này có vẻ lạnh lùng, thật ra tới thời điểm sống chết, cô vẫn giúp đỡ bạn một tay.
Người tốt nếu làm chuyện xấu, sẽ khiến người ta khó mà chấp nhận được, còn người xấu nếu đột nhiên làm chuyện tốt lại khiến người ta vừa bất ngờ vửa cảm kích. Diệp Thu mỉm cười thật thà với Cristiano, cô liếc hắn một cái, rồi quay người đi về phía Long Nữ.
“Chị, chị không sao chứ ?” Cristiano quan tâm hỏi thăm.
“Không sao. Một Hắc Dạ Xoa mà thôi, không gây tổn thương cho chị được” Long Nữ cười lắc đầu, giọng nói trong trẻo.
“Lạp Đỉnh Hi là vương của Hắc Dạ Xoa, tộc Dạ Xoa e là sẽ sống chết với chúng ta?” Diệp Thu đi tới đổ thêm dầu vào lửa nói. Hắn quả thực cũng lo lắng vì cái chết của Lạp Đỉnh Hi mà tộc Hắc Dạ Xoa liều chết tới tìm Long Nữ. Hảo hán không chỉu nổi nhiều người, nếu Long Nữ không cần thận, mình còn không nỡ để Long Nữ chịu bất cứ thương tổn nào.
“Ta đã cho bọn họ cơ hội, đáng tiếc bị vương bọn họ lãng phí mất rồi”, Long Nữ liếc Lạp Đỉnh Hi bị chôn cất nói.
“Ta đã ra lệnh Hắc Dạ Xoa phải diệt”.
Tối nay, bị chấn động nhất chính là đoàn người của tiểu đội Lôi Đỉnh rồi. Bọn họ ăn ngũ cốc hoa màu mà lớn lên, đột nhiên gặp phải thứ huyền hồ như thế, đều có cảm giác như mộng như ảo.
Thì ra người của thiên giới đều có oai phong như vậy?
Nghĩ tới sau này phải giao tiếp với rất nhiều loại người, ai nấy trong lòng vô cùng đau khổ.
Diệp Thu để bọn họ quay về nghỉ ngơi, lần nữa căn dặn bọn họ chú ý đề phòng. Mặc dù Xà Nữ đã chết, nhưng chưa chắc đã không có những thế lực đối địch khác muốn nhằm vào họ. Nếu tiểu đội mình dẫn theo đều bị diệt ở Hồng Kong. Yến Thanh Phong ở Yến Kinh xa xôi nhất định sẽ cười rụng răng mất.
Sau khi người của tiểu đội Lôi Đỉnh rời khỏi, Diệp Thu đi tới trước mặt Long Nữ, cười nói:”Luôn dày mặt nói sẽ bảo vệ cô, hôm nay mới biết chúng ta chênh lệnh lớn biết bao. Nếu không phài cô tới kịp thời, ngay cả cơ hội chạy trốn tôi cũng không có, Lạp Đỉnh Hi mạnh hơn tôi nhiều”.
Long Nữ cười nói :”Còn không biết đủ? Năm nay anh mới bao nhiêu tuổi? Thực lực đã đạt tới đỉnh á cấp. Hơn nữa chiếc nhẫn trên tay anh còn luôn luôn giúp anh tích góp năng lương. Còn ai nâng cấp nhanh hơn anh? Diệp Thu, tôi thật không thể tưởng tượng anh có thể đi tới bước nào. Chiếc nhẫn này quá mức thần kỳ. Mặc dù tốc độ tích góp chậm, nhưng một ngày hai tư tiếng, không ngừng thu nạp, tích tiểu thành đại, ai có thể so với anh được?”
Diệp Thu thầm nghĩ cũng đúng, chiếc nhẫn này quả thực là vật dối trá vô địch. Ngày tháng trôi qua, thật không biết nó sẽ dẫn mình tới đâu nữa.
Đương nhiên, tuyệt đối không nhập ma là được, bây giờ trong lòng Diệp Thu vô cùng mâu thuẫn, một mặt vừa hưởng thụ công hiệu thần kỳ chiếc nhẫn này mang tới, mặt khác lại vô cùng phòng bị với nó, sợ mình lại không cẩn thận làm vỡ nó, mình sẽ bị nó đùa chơi tới chết.
“Cuối tháng là đại hội dị năng thiên giới, anh phải chuẩn bị cẩn thận”. Long Nữ lại dặn dò, tới lúc đó người tham gia đại hội thiên giới không ít, nếu thật sự phải làm loạn lên, mình sợ không có cách nào bảo vệ được Diệp Thu.
“Được, yên tâm đi. Nếu không có ai quấy rồi, tôi đi để mở mang kiến thức, thậm chí sẽ không để người ta phát hiện” Diệp Thu cười nói.
Trở về số ba Thâm Thủy Loan, Đường Quả và Lâm Bảo Nhi vẫn chưa ngủ, đang nói chuyện với Tây Môn Thiền Ngữ. Tây Môn Thiền Ngữ còn là học sinh của Cảng Đại, để tiếp đãi khách tới nhà, cô đã mấy ngày rồi không tới trường. Thật ra trong lòng cũng có suy nghĩ ở chung với Diệp Thu nhiều một chút, thấy Diệp Thu trở về, khuôn mặt ba người đều hiện lên nụ cười vui vẻ.
“Diệp Thu, nói cho anh hay một tin tốt lành” Lâm Bảo Nhi cầm tờ báo chạy tới trước mặt Diệp Thu nói :”Cora chết rồi, nhảy lầu ở Ma Cao, trên báo đã đăng tin rồi”.
Diệp Thu nhận tờ báo “Báo chiều Tỉnh Đảo” Lâm Bảo Nhi đưa tới, bên trên đúng là có tin Cora nhảy lầu tự tử.
“…rơi vào Hắc bang môn, Cora leo lên tòa nhà cao nhất Ma Cao, với dáng vẻ dứt khoát, đã vĩnh biệt vô số bạn bè mình…”
Minh tinh ngôi sao thần tượng hot nhất trong nước đột nhiên nhảy lầu tự sát, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của vô số truyền thông, sự việc xảy ra vào hơn ba giờ chiều. Truyền thông Hồng Kong đã có được tư liệu đầu tiên, hơn nữa còn xuất hiện trên báo chiều ngày hôm đó. Có thể thấy hiệu suất công việc của họ tốc độ tới mức nào.
Diệp Thu khẽ thở dài, Cora chỉ là vật hi sinh cho lợi ích.
Vì hắn dám giật giây tay súng hạ thủ với Đông Nhi.Cho dù lần này hắn không chết, Diệp Thu cũng sẽ tìm cơ hội giết chết hắn. Chỉ có điều chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, Diệp Thu luôn không để tâm tới hắn.
Không ngờ Cora luôn cao ngạo tự tin đầy mình, không thể chấp nhận hiện thực từ thiên đường rơi xuống địa ngục, tự mình lựa chọn phương thức như vậy để kết thúc cuộc sống của mình.
Diệp Thu không có ý kiến gì với chuyện này, nhìn Lâm Bảo Nhi và Đường Quả nói : “Anh định ngày mai quay về một chuyến, các em có muốn quay về cùng anh không?”
“Quay về ? Yến Kinh” Tây Môn Thiền Ngữ đột nhiên mặt xám xịt như tro tàn, sốt ruột hỏi.
Diệp Thu nhìn cô kỳ lạ, không biết tại sao cô lại có phản ứng dữ như vậy, gật gật đầu nói : “Ừ, quay về Yến kinh một chuyến”.
Chủ Nhật là sinh nhật Lam Khả Tâm, Diệp Thu đồng ý nhất định sẽ về giúp cô tổ chức sinh nhật. Diệp Thu là một người đàn ông giữ lời hứa, một lời nói ra, mười Lâm Bảo Nhi cũng đừng nghĩ tới làm cho hắn thay đổi.
Ngày mai chính là chủ nhật, ngày mai quay về còn kịp.
Đường Quả biết một số manh mối, nhìn Tây Môn Thiền Ngữ, khẻ thở dài, lại là một cô gái ngốc.
Cứ xếp tiếp, không biết phải xếp tới số mấy.
Lâm Bảo Nhi nghiêng đầu suy nghĩ, nói : “Ngày mai e về cùng anh, e cũng nhớ bà rồi”.
“Um, Đường Quả thì sao?” Trong lòng Diệp Thu cười thầm, nhìn Đường Quả hỏi, có thể lừa hai cô gái này quay về, mình cũng đỡ không ít gánh nặng bên này.
“Em cũng về” Đường Quả nói.
“Diệp Thu, anh còn tới Hồng Kong khong ?” Lâm Bảo Nhi hỏi.
“Có”.
“Vậy được rồi, lúc anh tới, e sẽ đi cùng anh” Lâm Bảo Nhi nói.
o0o
Một đôi nam nữ trẻ tuổi đứng kề vai trên đỉnh núi, nam nhân tuấn tú điềm tĩnh, phụ nữ diễm lệ thoát tục,
“Thực lưc của dưới vương cấp và vương cấp cũng không chênh lệnh nhiều. Lạp Đỉnh Hi cũng là mục tiêu tổ chức muốn bắt sống. Bây giờ xem ra, ngươi có thể loại trừ khỏi danh sách” cô gái khẽ thở dài, nhìn trận đánh bên bờ biển dưới sườn núi nói.
“Theo tôi biết, thực lực của Lạp Đỉnh Hi chỉ có thể gọi là dưới vương cấp. Cho dù là đội trưởng mười tổ chức đại dị năng, thực lực của họ cũng chỉ là á cấp hoặc dưới vương cấp. Thực lực vương cấp há lại dễ dàng có thể đạt tới như vậy? Cô gái đó, e là cao thủ vương cấp” Ánh mắt Phạm Thiên luôn chăm chú nhìn cô gái áo trắng chiến đấu kịch liệt trên bãi biển, trong mắt lóe lên chiến ý rực lửa.
Đây là một cao thủ, nếu có cơ hội, nhất định phải khiêu chiến với cô ta.
“Hình như mọi chuyện đều có liên quan tới tên Diệp Thu đó. Từ khi hắn tới Hồng Kong, kế hoạch của chúng ta đã gặp trở ngại. Người của hắn với số lượng lớn tràn vào Hồng Kong, lại còn tiến hành lùng tìm toàn thành, bức bách chúng ta ngay cả cơ hội ra ngoài cũng không có. Thiếu gia đã gọi điện tới khiển trách” Trên mặt cô gái hiện lên vẻ lo lắng, nói : “Càng tồi tệ hơn là, tôi lo kế hoạch của chúng ta đã để lộ”.
Phạm Thiên biết sự thông minh của cô gái trước mặt, hắn hiểu rõ cô ta còn hơn hiểu chính mình.
Nghe cô ta nói như vậy, Phạm Thiên không hề lo lắng hỏi : “Là vì chuyện bên Trung Quốc chiếm giữ Hồng Kong sao?”
Cô gái gật gật đầu, nói :”Đúng vậy, sau này hành động cần phải cảnh giác hơn mới được. Nếu tin bí mật này bị các nước khác biết được, thiếu gia sẽ rất bị động”.
“Rõ” Phạm Thiên gật đầu nói : “Có cần người của chúng ta tới giúp Lạp Đỉnh Hi không?”
Cô gái lắc đầu : “Muộn rồi”.
“Vậy tôi đi thì sao?”
“Không được, Phạm Thiên, vết thương của anh, tôi rất lo lắng” Cô gái quay đầu lại, khuôn mặt vẫn lạnh lùng, trong mắt lại có vẻ lo lắng.
Vết thương?
Vuốt ve Tam lăng hoàng kim cương xoa trong tay, khóe miệng Phạm Thiên(Brahm) tràn đầy cay đắng. Tự cho mình là rất cao, lại bại trong tay Tu La. Đây là điều hắn không thể chấp nhận. Thất bại lần này cũng như vạn muỗi cắn trong lòng khiến hắn thấy khó chịu.
“Tu la, chờ ta. Ta sẽ nhanh chóng khiến cái chuôi cương xoa này quay về với nguyên chủ” Phạm Thiên trầm giọng nói.
Cô gái nghiêng mặt nhìn Phạm Thiên, rồi lại quay đi.
“Thông tin cho biết, hai tổ chức đại dị năng “Phoenix” của Đức và “Ni la vương quyền” của Ai Cập đã tới Hồng Kong, chỉ mong mục tiêu của họ không phải là chúng ta”.
Một điểm sáng đột ngột xuất hiện trong không trung, sau đó điểm sáng sang lên dưới chỉ quyết của Long Nữ, trong nháy mắt, liền biến thành một thanh kiếm lớn sáng loáng.
“Sở kiến phàm tâm, giai vị phật tâm. Trảm” Long Nữ bắn ngón tay, thanh kiếm sang loáng đó cắt phía chân trời, với sức mạnh như vạn quân lôi đỉnh đâm tới cát bụi mà thủ ấn của Lạp Đỉnh Hi thổi lên.
Khuôn mặt Lạp Đỉnh Hi méo mó, trong lòng mâu thuẫn hai suy nghĩ cực đoan điên cuồng cuối cùng sinh tồi và bỏ mạng. Với sức mạnh thiêu đốt chính mình và nguồn sinh sinh mệnh, ra đòn tấn công cường hãn nhất đời mình.
Băng !
Bàn tay lớn và kiềm quang chạm vào nhau, phát ra tiếng va đập kịch liệt. dưới đại lực áp chế của Lạp Đỉnh Hi, kiếm sắc lại không thể tiến vào một tí nào.
Long Nữ một tay niết ấn, miệng lẩm bẩm. Một chuỗi âm phạn đi ra từ miệng nhỏ nhắn xing xắn làm cho quang kiếm lại đại tác thần quang, vang lên thanh trong, kiếm quang đã phá vỡ tường cát, chém thẳng tới Lạp Đỉnh Hi.
Mặt Lạp Đỉnh Hi lộ vẻ sợ hãi, còn chưa kịp hô lân, đã bị kiếm chém đứt đầu.
Còn hạt cát nổi lên cuồn cuồn do hắn thi quyết đột nhiên thiếu đi nguồn động lực “ bịch” một tiến rơi xuống, chôn kín thi thể hắn, không cần tới người động tay động chân.
Lúc Lạp Đỉnh Hi đột nhiên xảy ra biến cố, dung thủ ấn làm cát nổi lên cuồn cuộn, hắn đã được Cristiano kéo ra, không ngờ cô gái này có vẻ lạnh lùng, thật ra tới thời điểm sống chết, cô vẫn giúp đỡ bạn một tay.
Người tốt nếu làm chuyện xấu, sẽ khiến người ta khó mà chấp nhận được, còn người xấu nếu đột nhiên làm chuyện tốt lại khiến người ta vừa bất ngờ vửa cảm kích. Diệp Thu mỉm cười thật thà với Cristiano, cô liếc hắn một cái, rồi quay người đi về phía Long Nữ.
“Chị, chị không sao chứ ?” Cristiano quan tâm hỏi thăm.
“Không sao. Một Hắc Dạ Xoa mà thôi, không gây tổn thương cho chị được” Long Nữ cười lắc đầu, giọng nói trong trẻo.
“Lạp Đỉnh Hi là vương của Hắc Dạ Xoa, tộc Dạ Xoa e là sẽ sống chết với chúng ta?” Diệp Thu đi tới đổ thêm dầu vào lửa nói. Hắn quả thực cũng lo lắng vì cái chết của Lạp Đỉnh Hi mà tộc Hắc Dạ Xoa liều chết tới tìm Long Nữ. Hảo hán không chỉu nổi nhiều người, nếu Long Nữ không cần thận, mình còn không nỡ để Long Nữ chịu bất cứ thương tổn nào.
“Ta đã cho bọn họ cơ hội, đáng tiếc bị vương bọn họ lãng phí mất rồi”, Long Nữ liếc Lạp Đỉnh Hi bị chôn cất nói.
“Ta đã ra lệnh Hắc Dạ Xoa phải diệt”.
Tối nay, bị chấn động nhất chính là đoàn người của tiểu đội Lôi Đỉnh rồi. Bọn họ ăn ngũ cốc hoa màu mà lớn lên, đột nhiên gặp phải thứ huyền hồ như thế, đều có cảm giác như mộng như ảo.
Thì ra người của thiên giới đều có oai phong như vậy?
Nghĩ tới sau này phải giao tiếp với rất nhiều loại người, ai nấy trong lòng vô cùng đau khổ.
Diệp Thu để bọn họ quay về nghỉ ngơi, lần nữa căn dặn bọn họ chú ý đề phòng. Mặc dù Xà Nữ đã chết, nhưng chưa chắc đã không có những thế lực đối địch khác muốn nhằm vào họ. Nếu tiểu đội mình dẫn theo đều bị diệt ở Hồng Kong. Yến Thanh Phong ở Yến Kinh xa xôi nhất định sẽ cười rụng răng mất.
Sau khi người của tiểu đội Lôi Đỉnh rời khỏi, Diệp Thu đi tới trước mặt Long Nữ, cười nói:”Luôn dày mặt nói sẽ bảo vệ cô, hôm nay mới biết chúng ta chênh lệnh lớn biết bao. Nếu không phài cô tới kịp thời, ngay cả cơ hội chạy trốn tôi cũng không có, Lạp Đỉnh Hi mạnh hơn tôi nhiều”.
Long Nữ cười nói :”Còn không biết đủ? Năm nay anh mới bao nhiêu tuổi? Thực lực đã đạt tới đỉnh á cấp. Hơn nữa chiếc nhẫn trên tay anh còn luôn luôn giúp anh tích góp năng lương. Còn ai nâng cấp nhanh hơn anh? Diệp Thu, tôi thật không thể tưởng tượng anh có thể đi tới bước nào. Chiếc nhẫn này quá mức thần kỳ. Mặc dù tốc độ tích góp chậm, nhưng một ngày hai tư tiếng, không ngừng thu nạp, tích tiểu thành đại, ai có thể so với anh được?”
Diệp Thu thầm nghĩ cũng đúng, chiếc nhẫn này quả thực là vật dối trá vô địch. Ngày tháng trôi qua, thật không biết nó sẽ dẫn mình tới đâu nữa.
Đương nhiên, tuyệt đối không nhập ma là được, bây giờ trong lòng Diệp Thu vô cùng mâu thuẫn, một mặt vừa hưởng thụ công hiệu thần kỳ chiếc nhẫn này mang tới, mặt khác lại vô cùng phòng bị với nó, sợ mình lại không cẩn thận làm vỡ nó, mình sẽ bị nó đùa chơi tới chết.
“Cuối tháng là đại hội dị năng thiên giới, anh phải chuẩn bị cẩn thận”. Long Nữ lại dặn dò, tới lúc đó người tham gia đại hội thiên giới không ít, nếu thật sự phải làm loạn lên, mình sợ không có cách nào bảo vệ được Diệp Thu.
“Được, yên tâm đi. Nếu không có ai quấy rồi, tôi đi để mở mang kiến thức, thậm chí sẽ không để người ta phát hiện” Diệp Thu cười nói.
Trở về số ba Thâm Thủy Loan, Đường Quả và Lâm Bảo Nhi vẫn chưa ngủ, đang nói chuyện với Tây Môn Thiền Ngữ. Tây Môn Thiền Ngữ còn là học sinh của Cảng Đại, để tiếp đãi khách tới nhà, cô đã mấy ngày rồi không tới trường. Thật ra trong lòng cũng có suy nghĩ ở chung với Diệp Thu nhiều một chút, thấy Diệp Thu trở về, khuôn mặt ba người đều hiện lên nụ cười vui vẻ.
“Diệp Thu, nói cho anh hay một tin tốt lành” Lâm Bảo Nhi cầm tờ báo chạy tới trước mặt Diệp Thu nói :”Cora chết rồi, nhảy lầu ở Ma Cao, trên báo đã đăng tin rồi”.
Diệp Thu nhận tờ báo “Báo chiều Tỉnh Đảo” Lâm Bảo Nhi đưa tới, bên trên đúng là có tin Cora nhảy lầu tự tử.
“…rơi vào Hắc bang môn, Cora leo lên tòa nhà cao nhất Ma Cao, với dáng vẻ dứt khoát, đã vĩnh biệt vô số bạn bè mình…”
Minh tinh ngôi sao thần tượng hot nhất trong nước đột nhiên nhảy lầu tự sát, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của vô số truyền thông, sự việc xảy ra vào hơn ba giờ chiều. Truyền thông Hồng Kong đã có được tư liệu đầu tiên, hơn nữa còn xuất hiện trên báo chiều ngày hôm đó. Có thể thấy hiệu suất công việc của họ tốc độ tới mức nào.
Diệp Thu khẽ thở dài, Cora chỉ là vật hi sinh cho lợi ích.
Vì hắn dám giật giây tay súng hạ thủ với Đông Nhi.Cho dù lần này hắn không chết, Diệp Thu cũng sẽ tìm cơ hội giết chết hắn. Chỉ có điều chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, Diệp Thu luôn không để tâm tới hắn.
Không ngờ Cora luôn cao ngạo tự tin đầy mình, không thể chấp nhận hiện thực từ thiên đường rơi xuống địa ngục, tự mình lựa chọn phương thức như vậy để kết thúc cuộc sống của mình.
Diệp Thu không có ý kiến gì với chuyện này, nhìn Lâm Bảo Nhi và Đường Quả nói : “Anh định ngày mai quay về một chuyến, các em có muốn quay về cùng anh không?”
“Quay về ? Yến Kinh” Tây Môn Thiền Ngữ đột nhiên mặt xám xịt như tro tàn, sốt ruột hỏi.
Diệp Thu nhìn cô kỳ lạ, không biết tại sao cô lại có phản ứng dữ như vậy, gật gật đầu nói : “Ừ, quay về Yến kinh một chuyến”.
Chủ Nhật là sinh nhật Lam Khả Tâm, Diệp Thu đồng ý nhất định sẽ về giúp cô tổ chức sinh nhật. Diệp Thu là một người đàn ông giữ lời hứa, một lời nói ra, mười Lâm Bảo Nhi cũng đừng nghĩ tới làm cho hắn thay đổi.
Ngày mai chính là chủ nhật, ngày mai quay về còn kịp.
Đường Quả biết một số manh mối, nhìn Tây Môn Thiền Ngữ, khẻ thở dài, lại là một cô gái ngốc.
Cứ xếp tiếp, không biết phải xếp tới số mấy.
Lâm Bảo Nhi nghiêng đầu suy nghĩ, nói : “Ngày mai e về cùng anh, e cũng nhớ bà rồi”.
“Um, Đường Quả thì sao?” Trong lòng Diệp Thu cười thầm, nhìn Đường Quả hỏi, có thể lừa hai cô gái này quay về, mình cũng đỡ không ít gánh nặng bên này.
“Em cũng về” Đường Quả nói.
“Diệp Thu, anh còn tới Hồng Kong khong ?” Lâm Bảo Nhi hỏi.
“Có”.
“Vậy được rồi, lúc anh tới, e sẽ đi cùng anh” Lâm Bảo Nhi nói.
o0o
Bình luận facebook