Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 626
Lý Tuyết Yến đẩy cửa bước vào, ánh mắt nhìn Bành Viễn Chinh có chút phức tạp. Từ lúc quyền lực và địa vị của Bành Viễn Chinh không ngừng dâng lên, khoảng cách và chênh lệch giữa cô và Bành Viễn Chinh cũng càng lúc càng lớn, càng ngày càng không thể với tới. Bởi vậy, tình cảm trong lòng của cô ngày càng bị chôn sâu.
- Đồng chí Tuyết Yến, ngồi đi.
Bành Viễn Chinh khóe miệng hiện lên một nụ cười ôn hòa, phất tay nói.
Lý Tuyết Yến lấy lại bình tĩnh, đem chút tình cảm phức tạp quẩn quanh toàn bộ đuổi ra ngoài, mỉm cười nói:
- Bí thư Bành, xin hướng lãnh đạo báo cáo một chút tiến triển công tác gần đây. Phòng Hiệu suất xử lý kể từ khi thành lập tới nay, dưới sự ủng hộ mạnh mẽ của Quận ủy và UBND quận đã tích cực chủ động triển khai công việc.
Lý Tuyết Yến còn chưa nói hết lời thì đã bị Bành Viễn Chinh cắt ngang:
- Tuyết Yến, cô như thế nào học được bộ dạng này? Giảm bớt những lời nói khách sáo, vào vấn đề chính đi.
Lý Tuyết Yến sắc mặt đỏ lên, nhẹ nhàng nói:
- Bí thư Bành, tôi xin nói một cách đơn giản. Tháng trước, chúng ta tổng cộng nhận được ba mươi bốn đơn của quần chúng tố cáo. Thẩm tra ra được mười hai cán bộ các cấp vi phạm kỷ luật, vi phạm quy định. Sau khi trải qua sự đồng ý của Phó bí thư Âu Dương, cũng muốn yêu cầu chỉnh đốn và cải cách lại những đơn vị bộ môn.
- Dựa theo chỉ thị của Bí thư Bành và Phó bí thư Âu Dương, tháng này chúng ta tranh thủ thời gian hai tuần để tiến hành điều tra cẩn thận, ngay tại chỗ phát hiện được hai mươi mốt người vi phạm vấn đề kỷ luật. Trong đó, tính chất khá nghiêm trọng chính là Trưởng phòng phòng Thông tin Đối ngoại Triệu Đăng Khoa. Triệu Đăng Khoa sau khi uống rượu đã lái xe, gây ra sự cố giao thông. Còn có một Phó chủ tịch thị trấn nợ tiền rượu, thuốc lá và những món khác của dân chúng trong một thời gian dài.
Thấy Lý Tuyết Yến có bộ dạng muốn nói rồi lại thôi, Bành Viễn Chinh nhíu mày, trầm giọng nói:
- Nói tiếp đi!
- Bí thư Bành, còn có lái xe của Phó chủ tịch Đổng Lý Tường Quốc trưa nào cũng lái xe công đưa đón một bé con đi học, bị chúng tôi bắt gặp tại chỗ.
Lý Tuyết Yến đem danh sách những cán bộ vi phạm quy định đưa tới, Bành Viễn Chinh nhìn lướt qua, thấy không có Âu Dương Dũng ký tên xử lý thì liền trầm giọng hỏi:
- Sao cô không hướng Phó bí thư Âu Dương xin ý kiến?
Lý Tuyết Yến cười khổ:
- Bí thư Bành, tôi ngày hôm qua đã hướng Phó bí thư Âu Dương báo cáo, nhưng Phó bí thư Âu Dương không có tỏ thái độ. Anh ấy bảo tôi hướng anh báo cáo trước, nghe ý kiến của lãnh đạo.
Bành Viễn Chinh thở phào một cái, thầm mắng một câu cáo già. Chuyện đắc tội với người khác là không bao giờ muốn làm. Âu Dương Dũng người này cố nhiên là khéo đưa đẩy. Sóng yên biển lặng, không có chút nhuệ khí công tác nào.
Kỳ thật cũng khó trách thái độ thận trọng và không muốn tự tiện tỏ thái độ của Âu Dương Dũng. Bởi vì đề cập đến đại đa số nhân viên vi phạm kỷ luật đều là cấp trưởng phòng của bộ môn thực chức, trong đó còn có lái xe của Phó chủ tịch quận. Đối với việc xử lý những người này, rút dây động rừng, xử lý không tốt sẽ khiến cho bắn ngược trở lại, đắc tội với rất nhiều người.
Chỉ có Bành Viễn Chinh là Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhân vật số một quận ủy mới có khả năng trực tiếp tỏ thái độ.
- Dựa theo quy định xử lý, đối với quy định xử phạt của văn phòng xử lý quản lý tác phong quận ủy vừa mới ra sân khấu, nên xử lý thế nào thì cứ xử lý như thế ấy, bất kể là dính đến ai. Mặc kệ là chức vụ cao thấp, một mực nghiêm túc xử lý.
Bành Viễn Chinh quả quyết phất tay.
Lý Tuyết Yến hít một hơi thật sâu. Cô vốn cho rằng, Bành Viễn Chinh nhiều ít sẽ chiếu cố một chút mặt mũi của những cán bộ thực chức. Chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không. Kết quả thái độ của hắn càng nghiêm túc hơn so với Âu Dương Dũng.
- Bí thư Bành, vấn đề của Lý Quốc Tường…
Lý Tuyết Yến do dự một chút rồi chủ động hỏi.
- Cán bộ lãnh đạo đều dựa theo quy định mà xử lý. Một lái xe, mọi người không biết xử lý như thế nào à?
Bành Viễn Chinh có chút bất mãn nói.
Lý Tuyết Yến cười khổ không nói gì. Cô thầm nghĩ, đây chẳng qua là vấn đề của một lái xe, nhưng trên thực tế sau lưng lại có Phó chủ tịch quận Đổng Dũng. Mà Lý Tường Quốc đưa đón cũng là con gái của Đổng Dũng. Một khi xử lý Lý Tường Quốc, không thể nghi ngờ là liên lụy tới Đổng Dũng. Đề cập đến lãnh đạo khu, xử lý như thế nào thì rất khó giải quyết.
Đổng Dũng tuy rằng không phải là lãnh đạo thực quyền, nhưng dù sao cũng là một Phó chủ tịch quận.
Bành Viễn Chinh uy nghiêm cười, ký tên vào bản danh sách của Lý Tuyết Yến: Xin Phó bí thư Âu Dương và đồng chí Tuyết Yến cứ dựa theo quy định có liên quan mà xử lý. Tuyệt không cô tức dưỡng gian. Bành Viễn Chinh.
Bành Viễn Chinh trả lại bản danh sách, Lý Tuyết Yến nhẹ nhàng thở ra, cũng không nói gì, xoay người trở ra ngoài. Cô đem chỉ thị đã phê của Bành Viễn Chinh đặt lên trên bàn Âu Dương Dũng. Âu Dương Dũng ngẩng đầu nhìn Lý Tuyết Yến, cười khổ hai tiếng rồi sau đó cũng ghi ý kiến cùng với chữ ký của mình lên: “Đồng ý, nghiêm khắc quan triệt, chứng thực tinh thần chỉ thị của Bí thư Bành. Nghiêm túc làm theo. Âu Dương Dũng”.
- Được rồi, đồng chí Tuyết Yến, các người trước nghĩ ra một quyết định xử lý, sau đó đưa ra một thông báo liên hợp cùng giải quyết với Ủy ban Kỷ luật. Nếu Bí thư Bành ra chỉ thị, vậy thì động tác nên nhanh nhẹn một chút.
Âu Dương Dũng có chút mệt mỏi, khoát tay nói:
- Cô trước hãy mau lên.
- Vâng, Phó bí thư Âu Dương, chúng tôi trước đưa ra một phương án xử lý, sau đó xin lãnh đạo phê chuẩn.
Lý Tuyết Yến cũng không khách sáo, bước thẳng ra ngoài.
Buổi chiều cùng ngày, Lý Tuyết Yến đã đưa ra được phương án xử lý. Đối với Trưởng phòng phòng Thông tin Đối ngoại quận Triệu Đăng Khoa ngay tại chỗ miễn chức, chờ đợi phương diện xử lý sự cố của cảnh sát giao thông. Ngoài ra, đề cập đến ba cán bộ cấp Trưởng phòng, hai Chủ tịch xã, thị trấn cấp Phó phòng, tình tiết rất nhỏ nên ra thông báo toàn bộ khu, tiến hành xử phạt hành chính kỷ luật Đảng. Tình tiết nghiêm trọng thì giáng chức, điều nhiệm về làm nhân viên công tác bình thường. Về phần lái xe của Đổng Dũng Lý Tường Quốc thì vốn là chức vị cơ quan cần nên đãi đồi ba tháng, lấy hiệu quả về sau.
Âu Dương Dũng ký tên vào bản phương án xử lý, Lý Tuyết Yến lại tìm tới Ủy ban Kỷ luật khu Cố Xuân Tường. Cố Xuân Tường cảm thấy phương án này xử lý khá nghiêm khắc, nhưng vừa thấy có chỉ thị được phê của Bành Viễn Chinh và Âu Dương Dũng cùng ký tên thì cũng đành lặng yên ký tên của mình vào.
Sáng ngày thứ hai, phòng Hiệu năng xử lý do Ủy ban Kỷ luật khu làm đội trưởng cùng với phòng Giám sát liên hợp với nhau, hướng toàn bộ khu thông báo kết quả xử lý, lập tức gây nên một cơn sóng lớn.
Nâng cao hiệu suất chỉnh đốn tác phong mặc dù là Bí thư Quận ủy Bành Viễn Chinh thúc đẩy, trong một khoảng thời gian ngắn cũng bắt ra được không ít những điển hình có vấn đề về tác phong, nhưng vẫn là lần đầu “động thật”, trực tiếp sử dụng thủ đoạn lôi đình xử lý người có trách nhiệm liên quan. Lại còn xuất hiện hình thức xử phạt giáng chức.
Cán bộ bị xử lý đương nhiên sẽ có bắn ngược. Đa số tìm tới Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Cố Xuân Tường và Phó bí thư Quận ủy Âu Dương Dũng, cũng có một số người đối với Lý Tuyết Yến và người của phòng Hiệu năng xử lý hận thấu xương.
Nhưng thái độ của Âu Dương Dũng và Cố Xuân Tường đều nằm ngoài dự đoán của mọi người, rất kiên quyết. Những người này làm ầm ĩ một hồi, thấy không có hiệu quả thì lại lo lắng mình sẽ làm cho Bành Viễn Chinh tức giận, khiến hắn càng xử phạt nghiêm khắc hơn thì liền bất đắc dĩ rút lui. Miễn chức thì còn có cơ hội phục chức; giáng chức thì vẫn còn có cơ hội cất nhắc. Chỉ khi nào sự tính càng làm cương hơn nữa, quan chức và đãi ngộ tuyệt đối không giữ được nữa.
Những người bị xử lý toàn bộ đều là cán bộ cấp phó phòng trở lên. Chỉ có Lý Tường Quốc là một nhân viên lái xe. Lý Tường Quốc cảm thấy rất oan ức, chính mình phục vụ cho cái sai của lãnh đạo, đến cuối cùng thì mình lại là người gặp họa. Đãi đồi ba tháng không phát tiền lương, anh nói có oan hay không?
Lý Tường Quốc sau lưng tiếng oán than dậy đất. Kỳ thật thì Đổng Dũng so với y càng nghẹn khuất, càng căm tức hơn. Y vốn không có xe chuyên dụng, hơn nữa địa vị cũng không cao. Ngày càng “bên cạnh hóa”. Sau lại vì Cố Khải Minh đảm nhiệm chức Chủ tịch quận, vì cân bằng lực lượng của Bành Viễn Chinh bên UBND quận, Cố Khải Minh chỉ có thể ám trung lựa chọn người mà Bành Viễn Chinh không qua lại, thích hợp cho Đổng Dũng có được quyền chiếu cố. Cứ như vậy, Đổng Dũng ở bên UBND quận tình trạng so với lúc Bành Viễn Chinh làm Chủ tịch mạnh hơn không ít. Chiếc xe này cũng là do Cố Khải Minh an bài.
Xe không phải là xe của cơ quan, mà là Cố Khải Minh lợi dụng mạng lưới quan hệ của mình, từ một xí nghiệp cấp dưới của Ủy ban Xây dựng mượn được.
Bành Viễn Chinh không phải là không nhìn thấy, mà là lựa chọn làm bộ như không thấy.
Hắn nhất định phải cho Cố Khải Minh một không gian nhất định. Nếu không thì mâu thuẫn giữa hai người sẽ trở nên gay gắt.
Đổng Dũng sắc mặt trầm như nước, có tâm phát tác nhưng vẫn cảm thấy vô lực. Y gọi điện thoại cho Lý Tường Quốc, kêu vào phòng làm việc của mình, nói vài câu trấn an, sau đó bảo Lý Tường Quốc chuẩn bị xe đưa mình đến thành phố họp.
Nhưng Lý tường Quốc cười khổ nói:
- Phó chủ tịch quận, chìa khóa xe của tôi bị Chủ nhiệm Trí lấy đi mất rồi. Tôi bây giờ đang trong thời gian đãi đồi, mỗi ngày còn phải học tập.
Đổng Dũng giận tím mặt:
- Bừa bãi! Chẳng lẽ tôi không cần dùng xe.
Nói xong, Đổng Dũng gọi điện thoại đến Phó chánh văn phòng UBND quận Trí Linh.
Chánh văn phòng UBND quận Vương Hạo kiêm trợ lý Chủ tịch quận, hiện nay đã là lãnh đạo khu. Phó chánh văn phòng Hoắc Quang Minh thăng chức, đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Chủ nhiệm xử lý hạng mục. Công tác hàng ngày của UBND quận liền rơi xuống đầu Phó chánh văn phòng Trí Linh.
- Trí Linh, cô rốt cuộc làm sao thế? Cô tịch thu chìa khóa xe, thì tôi làm sao dùng xe được?
Đổng Dũng khởi binh hỏi tội, Trí Linh đã sớm có tư tưởng chuẩn bị, không chút hoang mang, ở trong điện thoại cười nói:
- Phó chủ tịch quận Đổng, là như vậy. Bởi vì Lý Tường Quốc tạm thời bị cách chức đãi đồi, chìa khóa xe tạm thời UBND quận thu hút đầu tư về. Về phần lãnh đạo dùng xe, cũng không có vấn đề gì, tôi sẽ an bài xe của lãnh đạo khác, tuyệt sẽ không chậm trễ công tác của lãnh đạo.
Đổng Dũng cắn chặt răng. Cứ như vậy, xe chuyên dụng của y bị UBND quận điều phối thành xe sử dụng chung, trong một đêm trở lại như cũ. Nhưng cơn tức trong lòng y lại không thể giải tỏa ra bên ngoài. Sự tình là xảy ra một cách công khai, nếu y tiếp tục truy cứu thì việc sai khiến Lý Tường Quốc lái xe công làm việc riêng sẽ khiến cho y trực tiếp xuống đài, thậm chí còn phải chịu trách nhiệm.
Đổng Dũng phẫn nội cúp điện thoại một cái rầm. Lý Tường Quốc thấy tình thế không tốt thì liền im lặng chuồn mất.
Lúc tan việc, Cố Khải Minh ở trước tòa nhà làm việc, đang đợi xe thì thấy Đổng Dũng, sắc mặt không đổi, cười một tiếng:
- Lão Đổng? Chưa về à?
Đổng Dũng sự tình đương nhiên là không gạt được Cố Khải Minh. Chỉ có điều loại chuyện này, Cố Khải Minh không thể có khả năng nhảy ra thay Đổng Dũng ngẩng đầu.
- Chủ tịch quận Cố, tôi đang chờ UBND quận điều phối xe. Hiện tại Lý Tường Quốc tạm thời bị cách chức, xe cũng niêm phong cất vào kho. Tôi hiện tại phải dùng xe chung.
Đổng Dũng trào phúng trả lời.
Cố Khải Minh ngẩn ra, cau mày nói:
- Lái xe đãi đồi, lãnh đạo dùng xe không thể chậm trễ. Những người của văn phòng lề mề vô cùng. Thật là kỳ cục mà! Công tác gần đây của UBND quận rất không chuyên nghiệp, tôi nhất định phải chỉnh đốn lại.
Cố Khải Minh nói xong, liền phất tay lên xe của mình. Tuy nhiên, trong lời của y, Đổng Dũng nghe ra được một chút hương vị đầy thâm ý.
- Đồng chí Tuyết Yến, ngồi đi.
Bành Viễn Chinh khóe miệng hiện lên một nụ cười ôn hòa, phất tay nói.
Lý Tuyết Yến lấy lại bình tĩnh, đem chút tình cảm phức tạp quẩn quanh toàn bộ đuổi ra ngoài, mỉm cười nói:
- Bí thư Bành, xin hướng lãnh đạo báo cáo một chút tiến triển công tác gần đây. Phòng Hiệu suất xử lý kể từ khi thành lập tới nay, dưới sự ủng hộ mạnh mẽ của Quận ủy và UBND quận đã tích cực chủ động triển khai công việc.
Lý Tuyết Yến còn chưa nói hết lời thì đã bị Bành Viễn Chinh cắt ngang:
- Tuyết Yến, cô như thế nào học được bộ dạng này? Giảm bớt những lời nói khách sáo, vào vấn đề chính đi.
Lý Tuyết Yến sắc mặt đỏ lên, nhẹ nhàng nói:
- Bí thư Bành, tôi xin nói một cách đơn giản. Tháng trước, chúng ta tổng cộng nhận được ba mươi bốn đơn của quần chúng tố cáo. Thẩm tra ra được mười hai cán bộ các cấp vi phạm kỷ luật, vi phạm quy định. Sau khi trải qua sự đồng ý của Phó bí thư Âu Dương, cũng muốn yêu cầu chỉnh đốn và cải cách lại những đơn vị bộ môn.
- Dựa theo chỉ thị của Bí thư Bành và Phó bí thư Âu Dương, tháng này chúng ta tranh thủ thời gian hai tuần để tiến hành điều tra cẩn thận, ngay tại chỗ phát hiện được hai mươi mốt người vi phạm vấn đề kỷ luật. Trong đó, tính chất khá nghiêm trọng chính là Trưởng phòng phòng Thông tin Đối ngoại Triệu Đăng Khoa. Triệu Đăng Khoa sau khi uống rượu đã lái xe, gây ra sự cố giao thông. Còn có một Phó chủ tịch thị trấn nợ tiền rượu, thuốc lá và những món khác của dân chúng trong một thời gian dài.
Thấy Lý Tuyết Yến có bộ dạng muốn nói rồi lại thôi, Bành Viễn Chinh nhíu mày, trầm giọng nói:
- Nói tiếp đi!
- Bí thư Bành, còn có lái xe của Phó chủ tịch Đổng Lý Tường Quốc trưa nào cũng lái xe công đưa đón một bé con đi học, bị chúng tôi bắt gặp tại chỗ.
Lý Tuyết Yến đem danh sách những cán bộ vi phạm quy định đưa tới, Bành Viễn Chinh nhìn lướt qua, thấy không có Âu Dương Dũng ký tên xử lý thì liền trầm giọng hỏi:
- Sao cô không hướng Phó bí thư Âu Dương xin ý kiến?
Lý Tuyết Yến cười khổ:
- Bí thư Bành, tôi ngày hôm qua đã hướng Phó bí thư Âu Dương báo cáo, nhưng Phó bí thư Âu Dương không có tỏ thái độ. Anh ấy bảo tôi hướng anh báo cáo trước, nghe ý kiến của lãnh đạo.
Bành Viễn Chinh thở phào một cái, thầm mắng một câu cáo già. Chuyện đắc tội với người khác là không bao giờ muốn làm. Âu Dương Dũng người này cố nhiên là khéo đưa đẩy. Sóng yên biển lặng, không có chút nhuệ khí công tác nào.
Kỳ thật cũng khó trách thái độ thận trọng và không muốn tự tiện tỏ thái độ của Âu Dương Dũng. Bởi vì đề cập đến đại đa số nhân viên vi phạm kỷ luật đều là cấp trưởng phòng của bộ môn thực chức, trong đó còn có lái xe của Phó chủ tịch quận. Đối với việc xử lý những người này, rút dây động rừng, xử lý không tốt sẽ khiến cho bắn ngược trở lại, đắc tội với rất nhiều người.
Chỉ có Bành Viễn Chinh là Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhân vật số một quận ủy mới có khả năng trực tiếp tỏ thái độ.
- Dựa theo quy định xử lý, đối với quy định xử phạt của văn phòng xử lý quản lý tác phong quận ủy vừa mới ra sân khấu, nên xử lý thế nào thì cứ xử lý như thế ấy, bất kể là dính đến ai. Mặc kệ là chức vụ cao thấp, một mực nghiêm túc xử lý.
Bành Viễn Chinh quả quyết phất tay.
Lý Tuyết Yến hít một hơi thật sâu. Cô vốn cho rằng, Bành Viễn Chinh nhiều ít sẽ chiếu cố một chút mặt mũi của những cán bộ thực chức. Chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không. Kết quả thái độ của hắn càng nghiêm túc hơn so với Âu Dương Dũng.
- Bí thư Bành, vấn đề của Lý Quốc Tường…
Lý Tuyết Yến do dự một chút rồi chủ động hỏi.
- Cán bộ lãnh đạo đều dựa theo quy định mà xử lý. Một lái xe, mọi người không biết xử lý như thế nào à?
Bành Viễn Chinh có chút bất mãn nói.
Lý Tuyết Yến cười khổ không nói gì. Cô thầm nghĩ, đây chẳng qua là vấn đề của một lái xe, nhưng trên thực tế sau lưng lại có Phó chủ tịch quận Đổng Dũng. Mà Lý Tường Quốc đưa đón cũng là con gái của Đổng Dũng. Một khi xử lý Lý Tường Quốc, không thể nghi ngờ là liên lụy tới Đổng Dũng. Đề cập đến lãnh đạo khu, xử lý như thế nào thì rất khó giải quyết.
Đổng Dũng tuy rằng không phải là lãnh đạo thực quyền, nhưng dù sao cũng là một Phó chủ tịch quận.
Bành Viễn Chinh uy nghiêm cười, ký tên vào bản danh sách của Lý Tuyết Yến: Xin Phó bí thư Âu Dương và đồng chí Tuyết Yến cứ dựa theo quy định có liên quan mà xử lý. Tuyệt không cô tức dưỡng gian. Bành Viễn Chinh.
Bành Viễn Chinh trả lại bản danh sách, Lý Tuyết Yến nhẹ nhàng thở ra, cũng không nói gì, xoay người trở ra ngoài. Cô đem chỉ thị đã phê của Bành Viễn Chinh đặt lên trên bàn Âu Dương Dũng. Âu Dương Dũng ngẩng đầu nhìn Lý Tuyết Yến, cười khổ hai tiếng rồi sau đó cũng ghi ý kiến cùng với chữ ký của mình lên: “Đồng ý, nghiêm khắc quan triệt, chứng thực tinh thần chỉ thị của Bí thư Bành. Nghiêm túc làm theo. Âu Dương Dũng”.
- Được rồi, đồng chí Tuyết Yến, các người trước nghĩ ra một quyết định xử lý, sau đó đưa ra một thông báo liên hợp cùng giải quyết với Ủy ban Kỷ luật. Nếu Bí thư Bành ra chỉ thị, vậy thì động tác nên nhanh nhẹn một chút.
Âu Dương Dũng có chút mệt mỏi, khoát tay nói:
- Cô trước hãy mau lên.
- Vâng, Phó bí thư Âu Dương, chúng tôi trước đưa ra một phương án xử lý, sau đó xin lãnh đạo phê chuẩn.
Lý Tuyết Yến cũng không khách sáo, bước thẳng ra ngoài.
Buổi chiều cùng ngày, Lý Tuyết Yến đã đưa ra được phương án xử lý. Đối với Trưởng phòng phòng Thông tin Đối ngoại quận Triệu Đăng Khoa ngay tại chỗ miễn chức, chờ đợi phương diện xử lý sự cố của cảnh sát giao thông. Ngoài ra, đề cập đến ba cán bộ cấp Trưởng phòng, hai Chủ tịch xã, thị trấn cấp Phó phòng, tình tiết rất nhỏ nên ra thông báo toàn bộ khu, tiến hành xử phạt hành chính kỷ luật Đảng. Tình tiết nghiêm trọng thì giáng chức, điều nhiệm về làm nhân viên công tác bình thường. Về phần lái xe của Đổng Dũng Lý Tường Quốc thì vốn là chức vị cơ quan cần nên đãi đồi ba tháng, lấy hiệu quả về sau.
Âu Dương Dũng ký tên vào bản phương án xử lý, Lý Tuyết Yến lại tìm tới Ủy ban Kỷ luật khu Cố Xuân Tường. Cố Xuân Tường cảm thấy phương án này xử lý khá nghiêm khắc, nhưng vừa thấy có chỉ thị được phê của Bành Viễn Chinh và Âu Dương Dũng cùng ký tên thì cũng đành lặng yên ký tên của mình vào.
Sáng ngày thứ hai, phòng Hiệu năng xử lý do Ủy ban Kỷ luật khu làm đội trưởng cùng với phòng Giám sát liên hợp với nhau, hướng toàn bộ khu thông báo kết quả xử lý, lập tức gây nên một cơn sóng lớn.
Nâng cao hiệu suất chỉnh đốn tác phong mặc dù là Bí thư Quận ủy Bành Viễn Chinh thúc đẩy, trong một khoảng thời gian ngắn cũng bắt ra được không ít những điển hình có vấn đề về tác phong, nhưng vẫn là lần đầu “động thật”, trực tiếp sử dụng thủ đoạn lôi đình xử lý người có trách nhiệm liên quan. Lại còn xuất hiện hình thức xử phạt giáng chức.
Cán bộ bị xử lý đương nhiên sẽ có bắn ngược. Đa số tìm tới Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Cố Xuân Tường và Phó bí thư Quận ủy Âu Dương Dũng, cũng có một số người đối với Lý Tuyết Yến và người của phòng Hiệu năng xử lý hận thấu xương.
Nhưng thái độ của Âu Dương Dũng và Cố Xuân Tường đều nằm ngoài dự đoán của mọi người, rất kiên quyết. Những người này làm ầm ĩ một hồi, thấy không có hiệu quả thì lại lo lắng mình sẽ làm cho Bành Viễn Chinh tức giận, khiến hắn càng xử phạt nghiêm khắc hơn thì liền bất đắc dĩ rút lui. Miễn chức thì còn có cơ hội phục chức; giáng chức thì vẫn còn có cơ hội cất nhắc. Chỉ khi nào sự tính càng làm cương hơn nữa, quan chức và đãi ngộ tuyệt đối không giữ được nữa.
Những người bị xử lý toàn bộ đều là cán bộ cấp phó phòng trở lên. Chỉ có Lý Tường Quốc là một nhân viên lái xe. Lý Tường Quốc cảm thấy rất oan ức, chính mình phục vụ cho cái sai của lãnh đạo, đến cuối cùng thì mình lại là người gặp họa. Đãi đồi ba tháng không phát tiền lương, anh nói có oan hay không?
Lý Tường Quốc sau lưng tiếng oán than dậy đất. Kỳ thật thì Đổng Dũng so với y càng nghẹn khuất, càng căm tức hơn. Y vốn không có xe chuyên dụng, hơn nữa địa vị cũng không cao. Ngày càng “bên cạnh hóa”. Sau lại vì Cố Khải Minh đảm nhiệm chức Chủ tịch quận, vì cân bằng lực lượng của Bành Viễn Chinh bên UBND quận, Cố Khải Minh chỉ có thể ám trung lựa chọn người mà Bành Viễn Chinh không qua lại, thích hợp cho Đổng Dũng có được quyền chiếu cố. Cứ như vậy, Đổng Dũng ở bên UBND quận tình trạng so với lúc Bành Viễn Chinh làm Chủ tịch mạnh hơn không ít. Chiếc xe này cũng là do Cố Khải Minh an bài.
Xe không phải là xe của cơ quan, mà là Cố Khải Minh lợi dụng mạng lưới quan hệ của mình, từ một xí nghiệp cấp dưới của Ủy ban Xây dựng mượn được.
Bành Viễn Chinh không phải là không nhìn thấy, mà là lựa chọn làm bộ như không thấy.
Hắn nhất định phải cho Cố Khải Minh một không gian nhất định. Nếu không thì mâu thuẫn giữa hai người sẽ trở nên gay gắt.
Đổng Dũng sắc mặt trầm như nước, có tâm phát tác nhưng vẫn cảm thấy vô lực. Y gọi điện thoại cho Lý Tường Quốc, kêu vào phòng làm việc của mình, nói vài câu trấn an, sau đó bảo Lý Tường Quốc chuẩn bị xe đưa mình đến thành phố họp.
Nhưng Lý tường Quốc cười khổ nói:
- Phó chủ tịch quận, chìa khóa xe của tôi bị Chủ nhiệm Trí lấy đi mất rồi. Tôi bây giờ đang trong thời gian đãi đồi, mỗi ngày còn phải học tập.
Đổng Dũng giận tím mặt:
- Bừa bãi! Chẳng lẽ tôi không cần dùng xe.
Nói xong, Đổng Dũng gọi điện thoại đến Phó chánh văn phòng UBND quận Trí Linh.
Chánh văn phòng UBND quận Vương Hạo kiêm trợ lý Chủ tịch quận, hiện nay đã là lãnh đạo khu. Phó chánh văn phòng Hoắc Quang Minh thăng chức, đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Chủ nhiệm xử lý hạng mục. Công tác hàng ngày của UBND quận liền rơi xuống đầu Phó chánh văn phòng Trí Linh.
- Trí Linh, cô rốt cuộc làm sao thế? Cô tịch thu chìa khóa xe, thì tôi làm sao dùng xe được?
Đổng Dũng khởi binh hỏi tội, Trí Linh đã sớm có tư tưởng chuẩn bị, không chút hoang mang, ở trong điện thoại cười nói:
- Phó chủ tịch quận Đổng, là như vậy. Bởi vì Lý Tường Quốc tạm thời bị cách chức đãi đồi, chìa khóa xe tạm thời UBND quận thu hút đầu tư về. Về phần lãnh đạo dùng xe, cũng không có vấn đề gì, tôi sẽ an bài xe của lãnh đạo khác, tuyệt sẽ không chậm trễ công tác của lãnh đạo.
Đổng Dũng cắn chặt răng. Cứ như vậy, xe chuyên dụng của y bị UBND quận điều phối thành xe sử dụng chung, trong một đêm trở lại như cũ. Nhưng cơn tức trong lòng y lại không thể giải tỏa ra bên ngoài. Sự tình là xảy ra một cách công khai, nếu y tiếp tục truy cứu thì việc sai khiến Lý Tường Quốc lái xe công làm việc riêng sẽ khiến cho y trực tiếp xuống đài, thậm chí còn phải chịu trách nhiệm.
Đổng Dũng phẫn nội cúp điện thoại một cái rầm. Lý Tường Quốc thấy tình thế không tốt thì liền im lặng chuồn mất.
Lúc tan việc, Cố Khải Minh ở trước tòa nhà làm việc, đang đợi xe thì thấy Đổng Dũng, sắc mặt không đổi, cười một tiếng:
- Lão Đổng? Chưa về à?
Đổng Dũng sự tình đương nhiên là không gạt được Cố Khải Minh. Chỉ có điều loại chuyện này, Cố Khải Minh không thể có khả năng nhảy ra thay Đổng Dũng ngẩng đầu.
- Chủ tịch quận Cố, tôi đang chờ UBND quận điều phối xe. Hiện tại Lý Tường Quốc tạm thời bị cách chức, xe cũng niêm phong cất vào kho. Tôi hiện tại phải dùng xe chung.
Đổng Dũng trào phúng trả lời.
Cố Khải Minh ngẩn ra, cau mày nói:
- Lái xe đãi đồi, lãnh đạo dùng xe không thể chậm trễ. Những người của văn phòng lề mề vô cùng. Thật là kỳ cục mà! Công tác gần đây của UBND quận rất không chuyên nghiệp, tôi nhất định phải chỉnh đốn lại.
Cố Khải Minh nói xong, liền phất tay lên xe của mình. Tuy nhiên, trong lời của y, Đổng Dũng nghe ra được một chút hương vị đầy thâm ý.
Bình luận facebook