Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 652
Khi tung bài viết lên mạng, không thể giấu được địa chỉ IP, mà thông qua địa chỉ IP, công an sẽ tìm được người tung bài viết lên mạng.
Điều làm mọi người bất ngờ là, người kia không phải là người dân bình thường, mà là một cán bộ cấp phó phòng đang công tác ở Phòng nghiên cứu Quận ủy Kiến An. Tên cán bộ này không post bài viết ở phòng làm việc, cũng không phải ở nhà, mà ở một tiệm trên phố. Nhưng điều y không ngờ là tiệm có camera quan sát, người của Công an thành phố chỉ cần kiểm tra là ra ngay.
Hàn Duy giận dữ, lập tức bảo văn phòng Thành ủy thông báo cho Quận ủy Kiến An và Bí thư Quận ủy Cố Khải Minh.
Cố Khải Minh lo sợ không yên, đồng thời cũng hết sức phẫn nộ. Thành ủy, dưới sự chủ đạo của Bành Viễn Chinh, đang đề cử với Tỉnh ủy cho y làm Phó chủ tịch thành phố, lúc này đang là thời điểm mấu chốt, để xảy ra loại chuyện này, rõ ràng khiến Cố Khải Minh rất xấu hổ và khó xử.
Trước khi đến Thành ủy, Cố Khải Minh đích thân ra lệnh cho Công an quận lập tức tiến hành thẩm tra cán bộ tung bài viết trên mạng kia.
Thật ra người này tung tin bịa đặt, cũng chỉ là muốn thừa nước ***c thả câu, quấy rối dư luận mà thôi. Đương nhiên nguyên nhân sâu xa là vì trong thời gian Bành Viễn Chinh làm Bí thư Quận ủy Kiến An, y không được cất nhắc, đề bạt, đo đó ghi hận trong lòng.
Cố Khải Minh đến phòng làm việc của Hàn Duy.
Trước khi Cố Khải Minh đến, Hàn Duy đã nói chuyện điện thoại với Bành Viễn Chinh. Nghe xong về việc này, biểu hiện Bành Viễn Chinh rất bình tĩnh, chỉ nói một câu: xử lý nhẹ nhàng thôi, không cần chuyện bé xé ra to.
Hàn Duy hỏi lại, Bành Viễn Chinh giải thích ngắn gọn: trong thời đại Inte, vạn bất đắc dĩ công quyền mới can thiệp và ngăn cấm tự do ngôn luận trên mạng. Bịa đặt sinh sự tất nhiên đáng trách, cần phải điều tra, nhưng không nên hăng quá hóa dở.
Thái độ của Bành Viễn Chinh dập tắt cơn tức giận của Hàn Duy.
Bởi vậy, khi Cố Khải Minh vào phòng làm việc của Hàn Duy, không nhìn thấy phong ba bão táp như y tưởng tượng.
- Đồng chí Khải Minh, dựa theo quy định có liên quan, tiến hành xử lý. Nhưng Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận các anh phải giám sát, tránh xảy ra chuyện tương tự như vậy nữa.
Cố Khải Minh ngập ngừng một chút, cũng không dám hỏi lại, chỉ gật đầu đáp ứng, rời khỏi Thành ủy, trở về quận lo liệu công việc.
Cùng ngày, Quận ủy Kiến An cách chức cán bộ tung tin kia, đồng thời kỷ luật nghiêm khắc về mặt Đảng. Tuy không phải chịu trách nhiệm hình sự, nhưng một khi đã bị kết tội “bịa đặt đối với lãnh đạo Thành ủy”, y đã không còn tiên đồ gì ở quan trường Tân An.
Không bao lâu, Ban kỷ luật thanh tra Thành ủy ra thông báo về kết quả xử lý, đồng thời, các nhân viên có liên quan ở văn phòng Thành ủy thông báo làm sáng tỏ bài viết tại trang web “Chuyện phiếm Tân An”.
Tuy nhiên, tin tức đã truyền ra ngoài với tốc độ rất nhanh. Chỉ qua một buổi tối, sáng hôm sau khắp đầu đường cuối ngõ ở Tân An, người dân thành phố đi ăn sáng đều bàn tán xôn xao về việc Bành Viễn Chinh sắp bị “xuống đài”, khiến toàn thành phố rúng động.
Không ai ngờ, lúc hơn tám giờ sáng, khi một số cán bộ cơ quan vừa mới đi làm, không ít quần chúng tụ tập trước cơ quan Thành ủy, giăng biểu ngữ, hô khẩu hiệu, yêu cầu giữ Bành Viễn Chinh lại công tác ở Tân An.
Lúc đầu chỉ có hơn mười người, về sau càng lúc càng nhiều, không bao lâu đã là mấy trăm người, bốn phương tám hướng dòng người vẫn chen chúc kéo đến. Thật ra trong số đó có không ít người hiếu kỳ mà đến, tuy nhiên thường thì họ chỉ ở lại vài ba phút.
Nhân viên văn phòng Thành ủy thất kinh, một mặt thông báo cho Công an thành phố, phái lực lượng cảnh sát đến giữ trật tự, mặt khác, khẩn cấp thông báo cho lãnh đạo Thành ủy.
Sáng ngày tổ công tác Ban Tổ chức Tỉnh ủy đưa ra kết quả thống kê, Hàn Duy và Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Tương đều lo lắng đợi. Đúng lúc đó, Nghiêm Hoa vội vã đi vào phòng làm việc của Hàn Duy, nói:
- Bí thư Hàn, có rất nhiều quần chúng tới…
Thật ra Hàn Duy và Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Tương đã nghe được động tĩnh, đang đứng trước cửa sổ nhìn đoàn người đông nghịt trước cổng cơ quan Thành ủy.
Vẻ mặt Hàn Duy hơi phức tạp, nhiều người dân như vậy tự phát đến để thỉnh nguyện cho Bành Viễn Chinh ở lại, cho thấy uy tín cá nhân của hắn tại Tân An vượt xa tưởng tượng của y. Tuy nhiên, trong lòng Hàn Duy thầm nghĩ, xuất thân cao quý của Bành Viễn Chinh cũng là một yếu tố quan trọng.
Đương nhiên dân chúng Tân An mong muốn có một “quan phụ mẫu” có bối cảnh, có năng lực, tỉnh toán một cách thực tế, không có ai thích hợp hơn Bành Viễn Chinh.
Hàn Duy quay lại cười cười:
- Trưởng ban thư ký Nghiêm, cô đứng ra, đại diện Thành ủy nói chuyện với quần chúng, giải thích rõ ràng cho họ, nhanh chóng giải tán đoàn người, tranh xảy ra chuyện không hay. Đồng thời nói với người của Công an thành phố, phải chủ yếu cảnh giới, phòng ngừa có kẻ thừa nước ***c thả câu.
Căn dặn Nghiêm Hoa xong, Hàn Duy quay lại mỉm cười với Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Tương, thong thả nói:
- Trưởng ban Tương, xem ra ý dân muốn Bành Viễn Chinh nhậm chức Bí thư Thành ủy. Anh đến nói chuyện này với Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Hà, xem lúc nào có kết quả, nhanh chóng công khai đi.
Trưởng ban Tương cũng cười:
- Được, tôi đi lo việc này.
Nghiêm Hoa dẫn người của văn phòng Thành ủy đứng ở cổng trụ sở Thành ủy, với sự hộ vệ của mười mấy cảnh sát nhân dân, cầm loa phóng thanh, hướng về phía quần chúng, kêu gọi mọi người giải tán. Nhưng những người này đã có chuẩn bị mà đến, bây giờ chưa đạt được kết quả mong muốn, làm sao họ có thể ra về?
Đoàn người không gây rối, cũng không làm ồn, chỉ lẳng lặng đứng đó, giơ cao biểu ngữ “Nhân dân Tân An kiên quyết thỉnh cầu Chủ tịch thành phố Bành được ở lại Tân An công tác”, giằng co với nhân viên văn phòng Thành ủy và cảnh sát nhân dân.
Nghiêm Hoa bất đắc dĩ, lại phải quay lại xin chỉ thị của Hàn Duy.
Hàn Duy nhíu mày, phất tay nói:
- Rốt cuộc bên phía Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đã có kết quả chưa?
Trưởng ban Tương vội vội vàng vàng đi vào, trầm giọng nói:
- Kết quả đã có, nhưng tạm thời chưa công bố. Hà Tiên Lâm đang báo cáo với lãnh đạo Tỉnh ủy, có công khai kết quả hay không, còn phải đợi lãnh đạo Tỉnh ủy chỉ thị.
Hàn Duy nhìn Trưởng ban Tương, thấy vẻ mặt y vẫn bình tĩnh, biết là y cũng không biết kết quả cụ thể.
Ba người đang thảo luận, một nhân viên trong tổ công tác của Ban Tổ chức Tỉnh ủy gõ cửa, vội vàng đi vào phòng làm việc của Hàn Duy, cười nói:
- Bí thư Hàn, Trưởng ban Tương, Trưởng ban Hà mời hai vị lãnh đạo Thành ủy sang bên đó.
Hàn Duy và Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Tương nhìn nhau, cùng đứng dậy rời khỏi phòng làm việc của Hàn Duy, đi đến phòng nghỉ của tổ công tác Ban Tổ chức Tỉnh ủy. Mà Nghiêm Hoa vẫn đang tiếp tục dẫn người đi trấn an quần chúng.
Điều làm mọi người bất ngờ là, người kia không phải là người dân bình thường, mà là một cán bộ cấp phó phòng đang công tác ở Phòng nghiên cứu Quận ủy Kiến An. Tên cán bộ này không post bài viết ở phòng làm việc, cũng không phải ở nhà, mà ở một tiệm trên phố. Nhưng điều y không ngờ là tiệm có camera quan sát, người của Công an thành phố chỉ cần kiểm tra là ra ngay.
Hàn Duy giận dữ, lập tức bảo văn phòng Thành ủy thông báo cho Quận ủy Kiến An và Bí thư Quận ủy Cố Khải Minh.
Cố Khải Minh lo sợ không yên, đồng thời cũng hết sức phẫn nộ. Thành ủy, dưới sự chủ đạo của Bành Viễn Chinh, đang đề cử với Tỉnh ủy cho y làm Phó chủ tịch thành phố, lúc này đang là thời điểm mấu chốt, để xảy ra loại chuyện này, rõ ràng khiến Cố Khải Minh rất xấu hổ và khó xử.
Trước khi đến Thành ủy, Cố Khải Minh đích thân ra lệnh cho Công an quận lập tức tiến hành thẩm tra cán bộ tung bài viết trên mạng kia.
Thật ra người này tung tin bịa đặt, cũng chỉ là muốn thừa nước ***c thả câu, quấy rối dư luận mà thôi. Đương nhiên nguyên nhân sâu xa là vì trong thời gian Bành Viễn Chinh làm Bí thư Quận ủy Kiến An, y không được cất nhắc, đề bạt, đo đó ghi hận trong lòng.
Cố Khải Minh đến phòng làm việc của Hàn Duy.
Trước khi Cố Khải Minh đến, Hàn Duy đã nói chuyện điện thoại với Bành Viễn Chinh. Nghe xong về việc này, biểu hiện Bành Viễn Chinh rất bình tĩnh, chỉ nói một câu: xử lý nhẹ nhàng thôi, không cần chuyện bé xé ra to.
Hàn Duy hỏi lại, Bành Viễn Chinh giải thích ngắn gọn: trong thời đại Inte, vạn bất đắc dĩ công quyền mới can thiệp và ngăn cấm tự do ngôn luận trên mạng. Bịa đặt sinh sự tất nhiên đáng trách, cần phải điều tra, nhưng không nên hăng quá hóa dở.
Thái độ của Bành Viễn Chinh dập tắt cơn tức giận của Hàn Duy.
Bởi vậy, khi Cố Khải Minh vào phòng làm việc của Hàn Duy, không nhìn thấy phong ba bão táp như y tưởng tượng.
- Đồng chí Khải Minh, dựa theo quy định có liên quan, tiến hành xử lý. Nhưng Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận các anh phải giám sát, tránh xảy ra chuyện tương tự như vậy nữa.
Cố Khải Minh ngập ngừng một chút, cũng không dám hỏi lại, chỉ gật đầu đáp ứng, rời khỏi Thành ủy, trở về quận lo liệu công việc.
Cùng ngày, Quận ủy Kiến An cách chức cán bộ tung tin kia, đồng thời kỷ luật nghiêm khắc về mặt Đảng. Tuy không phải chịu trách nhiệm hình sự, nhưng một khi đã bị kết tội “bịa đặt đối với lãnh đạo Thành ủy”, y đã không còn tiên đồ gì ở quan trường Tân An.
Không bao lâu, Ban kỷ luật thanh tra Thành ủy ra thông báo về kết quả xử lý, đồng thời, các nhân viên có liên quan ở văn phòng Thành ủy thông báo làm sáng tỏ bài viết tại trang web “Chuyện phiếm Tân An”.
Tuy nhiên, tin tức đã truyền ra ngoài với tốc độ rất nhanh. Chỉ qua một buổi tối, sáng hôm sau khắp đầu đường cuối ngõ ở Tân An, người dân thành phố đi ăn sáng đều bàn tán xôn xao về việc Bành Viễn Chinh sắp bị “xuống đài”, khiến toàn thành phố rúng động.
Không ai ngờ, lúc hơn tám giờ sáng, khi một số cán bộ cơ quan vừa mới đi làm, không ít quần chúng tụ tập trước cơ quan Thành ủy, giăng biểu ngữ, hô khẩu hiệu, yêu cầu giữ Bành Viễn Chinh lại công tác ở Tân An.
Lúc đầu chỉ có hơn mười người, về sau càng lúc càng nhiều, không bao lâu đã là mấy trăm người, bốn phương tám hướng dòng người vẫn chen chúc kéo đến. Thật ra trong số đó có không ít người hiếu kỳ mà đến, tuy nhiên thường thì họ chỉ ở lại vài ba phút.
Nhân viên văn phòng Thành ủy thất kinh, một mặt thông báo cho Công an thành phố, phái lực lượng cảnh sát đến giữ trật tự, mặt khác, khẩn cấp thông báo cho lãnh đạo Thành ủy.
Sáng ngày tổ công tác Ban Tổ chức Tỉnh ủy đưa ra kết quả thống kê, Hàn Duy và Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Tương đều lo lắng đợi. Đúng lúc đó, Nghiêm Hoa vội vã đi vào phòng làm việc của Hàn Duy, nói:
- Bí thư Hàn, có rất nhiều quần chúng tới…
Thật ra Hàn Duy và Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Tương đã nghe được động tĩnh, đang đứng trước cửa sổ nhìn đoàn người đông nghịt trước cổng cơ quan Thành ủy.
Vẻ mặt Hàn Duy hơi phức tạp, nhiều người dân như vậy tự phát đến để thỉnh nguyện cho Bành Viễn Chinh ở lại, cho thấy uy tín cá nhân của hắn tại Tân An vượt xa tưởng tượng của y. Tuy nhiên, trong lòng Hàn Duy thầm nghĩ, xuất thân cao quý của Bành Viễn Chinh cũng là một yếu tố quan trọng.
Đương nhiên dân chúng Tân An mong muốn có một “quan phụ mẫu” có bối cảnh, có năng lực, tỉnh toán một cách thực tế, không có ai thích hợp hơn Bành Viễn Chinh.
Hàn Duy quay lại cười cười:
- Trưởng ban thư ký Nghiêm, cô đứng ra, đại diện Thành ủy nói chuyện với quần chúng, giải thích rõ ràng cho họ, nhanh chóng giải tán đoàn người, tranh xảy ra chuyện không hay. Đồng thời nói với người của Công an thành phố, phải chủ yếu cảnh giới, phòng ngừa có kẻ thừa nước ***c thả câu.
Căn dặn Nghiêm Hoa xong, Hàn Duy quay lại mỉm cười với Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Tương, thong thả nói:
- Trưởng ban Tương, xem ra ý dân muốn Bành Viễn Chinh nhậm chức Bí thư Thành ủy. Anh đến nói chuyện này với Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Hà, xem lúc nào có kết quả, nhanh chóng công khai đi.
Trưởng ban Tương cũng cười:
- Được, tôi đi lo việc này.
Nghiêm Hoa dẫn người của văn phòng Thành ủy đứng ở cổng trụ sở Thành ủy, với sự hộ vệ của mười mấy cảnh sát nhân dân, cầm loa phóng thanh, hướng về phía quần chúng, kêu gọi mọi người giải tán. Nhưng những người này đã có chuẩn bị mà đến, bây giờ chưa đạt được kết quả mong muốn, làm sao họ có thể ra về?
Đoàn người không gây rối, cũng không làm ồn, chỉ lẳng lặng đứng đó, giơ cao biểu ngữ “Nhân dân Tân An kiên quyết thỉnh cầu Chủ tịch thành phố Bành được ở lại Tân An công tác”, giằng co với nhân viên văn phòng Thành ủy và cảnh sát nhân dân.
Nghiêm Hoa bất đắc dĩ, lại phải quay lại xin chỉ thị của Hàn Duy.
Hàn Duy nhíu mày, phất tay nói:
- Rốt cuộc bên phía Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đã có kết quả chưa?
Trưởng ban Tương vội vội vàng vàng đi vào, trầm giọng nói:
- Kết quả đã có, nhưng tạm thời chưa công bố. Hà Tiên Lâm đang báo cáo với lãnh đạo Tỉnh ủy, có công khai kết quả hay không, còn phải đợi lãnh đạo Tỉnh ủy chỉ thị.
Hàn Duy nhìn Trưởng ban Tương, thấy vẻ mặt y vẫn bình tĩnh, biết là y cũng không biết kết quả cụ thể.
Ba người đang thảo luận, một nhân viên trong tổ công tác của Ban Tổ chức Tỉnh ủy gõ cửa, vội vàng đi vào phòng làm việc của Hàn Duy, cười nói:
- Bí thư Hàn, Trưởng ban Tương, Trưởng ban Hà mời hai vị lãnh đạo Thành ủy sang bên đó.
Hàn Duy và Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Tương nhìn nhau, cùng đứng dậy rời khỏi phòng làm việc của Hàn Duy, đi đến phòng nghỉ của tổ công tác Ban Tổ chức Tỉnh ủy. Mà Nghiêm Hoa vẫn đang tiếp tục dẫn người đi trấn an quần chúng.
Bình luận facebook