Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 21 Lục Phong quá đáng thật!
Lục Phong không kìm được tiến lên phía trước, nói với vẻ giễu cợt.
“Thời buổi này ra mặt vì người đẹp đều có thể không cần sĩ diện nữa hay sao? Đánh với tôi? Cậu nghĩ cậu đủ tư cách không?”.
Cậu ta chỉ vào bọn Âu Hạo Thần và Vương Hiên bên cạnh, nói với vẻ coi thường.
“Đến mấy người họ còn không phải là đối thủ của tôi, cậu nghĩ cậu dựa vào cái gì? Cậu thì làm được gì?”.
Trong mắt Cố Giai Lệ lộ ra vẻ lo lắng, cô tóm lấy cánh tay Diệp Thiên vừa lay vừa nói.
VietWriter.vn
“Anh Diệp Thiên, thôi bỏ đi, em cũng không bị thương, chúng ta đừng dây dưa vào loại người này!”.
Diệp Thiên mỉm cười với cô và không nói gì, chỉ đi lên phía trước một bước, đứng trước mặt Lục Phong.
Lục Phong ngửa hai tay ra, một biểu cảm vô cùng hào phóng.
“Được, được rồi, nếu cậu đã muốn ra mặt vì người đẹp, tôi sẽ cho cậu cơ hội này!”.
“Chỉ cần cậu đánh thắng được tôi, tôi lập tức xin lỗi, đừng nói là xin lỗi bạn nữ này, kể cả xin lỗi cả câu lạc bộ Tán Thủ trường các cậu cũng được hết!”.
Ngay sau đó, ánh mắt cậu ta dịch chuyển, nhếch miệng cười.
“Nhưng nếu cậu thua, thì phải chui qua cái ghế này, thấy sao, cậu dám chơi không?”.
Cậu ta chỉ đại vào chiếc ghế cao bên cạnh, khiến mặt mọi người đều biến sắc.
Lục Phong quá đáng thật!
Hôm nay đến một nửa học sinh trong trường đều hội tụ tại đây khiến trung tâm huấn luyện đông nghịt, nếu Diệp Thiên chui qua chiếc ghế này trước bao nhiêu con mắt của mọi người thì coi như mất hết thể diện, sau này ở trong trường đừng mong ngóc đầu lên.
Biểu cảm của Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh đều thay đổi, tuy hôm qua một mình Diệp Thiên đã giải quyết được bốn tên côn đồ, thân thủ quả thực khiến người khác kinh ngạc, nhưng họ cũng không thể khẳng định Diệp Thiên có thể thắng được Lục Phong, nếu Diệp Thiên bị Lục Phong đánh bại ngay tại đây thật, thì đúng là sẽ không biết để mặt mũi đi đâu.
Diệp Thiên đứng cách Lục Phong chưa đầy một mét, đứng trước cửa, khóe miệng cậu thoáng nhếch lên một nụ cười ẩn ý.
“Thời buổi này ra mặt vì người đẹp đều có thể không cần sĩ diện nữa hay sao? Đánh với tôi? Cậu nghĩ cậu đủ tư cách không?”.
Cậu ta chỉ vào bọn Âu Hạo Thần và Vương Hiên bên cạnh, nói với vẻ coi thường.
“Đến mấy người họ còn không phải là đối thủ của tôi, cậu nghĩ cậu dựa vào cái gì? Cậu thì làm được gì?”.
Trong mắt Cố Giai Lệ lộ ra vẻ lo lắng, cô tóm lấy cánh tay Diệp Thiên vừa lay vừa nói.
VietWriter.vn
“Anh Diệp Thiên, thôi bỏ đi, em cũng không bị thương, chúng ta đừng dây dưa vào loại người này!”.
Diệp Thiên mỉm cười với cô và không nói gì, chỉ đi lên phía trước một bước, đứng trước mặt Lục Phong.
Lục Phong ngửa hai tay ra, một biểu cảm vô cùng hào phóng.
“Được, được rồi, nếu cậu đã muốn ra mặt vì người đẹp, tôi sẽ cho cậu cơ hội này!”.
“Chỉ cần cậu đánh thắng được tôi, tôi lập tức xin lỗi, đừng nói là xin lỗi bạn nữ này, kể cả xin lỗi cả câu lạc bộ Tán Thủ trường các cậu cũng được hết!”.
Ngay sau đó, ánh mắt cậu ta dịch chuyển, nhếch miệng cười.
“Nhưng nếu cậu thua, thì phải chui qua cái ghế này, thấy sao, cậu dám chơi không?”.
Cậu ta chỉ đại vào chiếc ghế cao bên cạnh, khiến mặt mọi người đều biến sắc.
Lục Phong quá đáng thật!
Hôm nay đến một nửa học sinh trong trường đều hội tụ tại đây khiến trung tâm huấn luyện đông nghịt, nếu Diệp Thiên chui qua chiếc ghế này trước bao nhiêu con mắt của mọi người thì coi như mất hết thể diện, sau này ở trong trường đừng mong ngóc đầu lên.
Biểu cảm của Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh đều thay đổi, tuy hôm qua một mình Diệp Thiên đã giải quyết được bốn tên côn đồ, thân thủ quả thực khiến người khác kinh ngạc, nhưng họ cũng không thể khẳng định Diệp Thiên có thể thắng được Lục Phong, nếu Diệp Thiên bị Lục Phong đánh bại ngay tại đây thật, thì đúng là sẽ không biết để mặt mũi đi đâu.
Diệp Thiên đứng cách Lục Phong chưa đầy một mét, đứng trước cửa, khóe miệng cậu thoáng nhếch lên một nụ cười ẩn ý.
Bình luận facebook