Trước ngày khai giảng một tuần, sư phụ cho tiểu đạo sĩ một khoản tiền, để cho y dẫn bé thỏ con theo đi ra ngoài du ngoạn.
Hai người đi tới cổ thành Bình Dao, nhìn kiến trúc cổ rộng lớn, thưởng thức tiết mục biểu diễn phong tục tập quán dân tộc, ăn các loại món ăn đặc sắc, chơi hết sức thoả chí.
Buổi tối, nội dung chính trong tửu điếm có mùi hương và màu sắc cổ xưa, hai người trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào.
Bé thỏ con dùng đôi mắt ướt dẹp nhìn đối phương: Thanh Trúc, chúng ta làm chuyện tu tu* đi.
*tu tu: tức là làm chuyện ấy ấy
))
Tiểu đạo sĩ ôm hông của hắn: Đêm nay lấy tay, vẫn là miệng? Tuỳ ngươi chọn lựa.
Bé thỏ con: Không cần miệng cũng không cần tay, chúng ta muôn tới thật sự ~~
Tiểu đạo sĩ nhớ lại lời nói của sư thúc. Diễn đàn Vietwriter.vn
Chờ lên đại học, Thanh Ngọc nhìn nơi phồn hoa, gặp được đủ loại người, làm sao có thể xác định được tâm hắn không thay đổi?
Vẫn là thời gian này bé thỏ con còn chưa nhìn thấy hết phồn hoa nhân thế, bản thân không nên trói buộc lại trái tim của hắn. Tiểu đạo sĩ nghĩ.
“Đao thật thương thật đến một hồi” với nguyện vọng chưa từng thực hiện, bé thỏ con thập phần thất vọng, hắn quay lưng lại, dùng cái mông nhỏ tròn trĩnh quay về phía tiểu đạo sĩ.
Chẳng qua, về sau hai người tiểu đạo sĩ vẫn hôn nhau, bé thỏ con liền mềm nhũn rơi vào trong lòng đối phương.
35
Bé thỏ con muốn đi lên đại học,tiểu đạo sĩ bận trước bận sau, tự thân khiêng đem cả đống hành lý, lại làm cho bé thỏ con ở một bên tay không uống nước củ cà rốt tươi.
Đến đại học ký túc xá rồi, tiểu đạo sĩ lại giúp bé thỏ con trải giường chiếu, thu dọn vệ sinh.
Một bạn cùng phòng đặc biệt hâm mội: Vị bạn học này, anh trai ngươi đối với ngươi thật tốt~
Bé thỏ con: hắn không phải là anh trai ta, mà là bạn trai ta ~
Bạn cùng phòng: (⊙o⊙ ) . . .đã thông đã thông, tình yêu muôn năm ….
36
Phong bế huấn luyện quân sự hơn nửa tháng, đầu tóc những người khác đều phơi nắng biến thành than đen, duy chỉ có bé thỏ con vẫn là trắng đến chói mắt như cũ, đẹp trai khả ái. Diễn đàn Vietwriter.vn
Ở trong lòng bé thỏ con yên lặng tính toán, còn có hai tuần lễ nữa có thể nhìn thấy Thanh Trúc rồi, đến lúc đó cần phải hung hăng với y một phen không thể không miêu tả.
Hắn không biết, tiểu đạo sĩ tư tưởng nhớ nhung vì hắn đến điên cuồng, bản thân nhận việc ở ngoài.
Y đi xem phong thuỷ khuôn viên cho hiệu trưởng đại học, sư phụ, sư thúc mở một con mắt nhắm một con mắt ngầm cho phép.
Tuy rằng hiệu trưởng tin tưởng đạo giáo, nhưng lại không ngờ quá mức nói toạc ra, nói tiểu đạo sĩ ráng sức không nên mặc áo đạo bào.
Liền vì liếc mắt ngắm bé thỏ con âu yếm, một mình tiểu đạo sĩ thuê hẳn một bộ âu phục, chải một kiểu tóc đẹp trai. Nhìn qua, một bộ dáng dấp tinh anh.
Nhìn phong thuỷ sân trường xong, tiểu đạo sĩ chủ động đưa ra miễn phí xem phong thuỷ sân trường để nhìn một chút.
Đến gần bãi tập, chỉ nghe thấy tiếng khẩu hiệu vang vội.
Tiểu đạo sĩ ở trong đám người tìm kiếm, sau đó ở giữa đống khuôn mặt đen thùi lùi, phát hiện một khuôn mặt nhỏ nhắn tựa như đậu hũ trắng mềm mại.
Đó chính là bé thỏ con a! Lại còn khả ái như vậy.
Vừa muốn xoay người rời khỏi, liền gặp được một thân ảnh nhỏ gầy giống như một phát pháo đạn vọt tới. Diễn đàn Vietwriter.vn
Không khí cực kỳ nóng giống như đã ngưng kết rồi, giọng nói huấn luyện viên răn dạy, vào thời khắc ấy toàn bộ các học sinh lên tiếng kinh hô ngừng lại.
Dưới ánh mặt trời, bé thỏ con chạy, khuôn mặt ngây thơ tươi cười cực kỳ dễ thương.
Liếc tròng mắt tiểu đạo sĩ giang hai cánh tay, giống như là muốn ôm toàn bộ thế giới.
….
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Xong xuôi, tung hoa tung hoa…..
Bình luận facebook