Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 86 Ai cũng ngăn cản cuộc tình này
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Trời về khuya, sương rơi nhiều hơn, nhiệt độ bên ngoài hạ xuống, gió đêm lướt qua mang theo cảm giác se lạnh. Hoàng Phong đưa mắt ra ngoài cửa xe, như đang đánh giá cảnh vật bên ngoài.
Bây giờ đã là 10 giờ khuay. Mọi công việc lịch trình ngày hôm nay tạm gác lại.
Bây giờ nơi hạn trở về sẽ có Nguyệt Vy người con gái mà chỉ cần nghĩ đến thôi đã cảm thấy tâm tình nhẹ nhàng. vui vẻ
Mặc cho cô luôn dùng ánh mặt thủ địch nhìn hắn, luôn lạnh lùng xa cách với hàn, nhưng Hoàng Phong chẳng ngăn nổi mình nhớ nhung đến cô.
Nguyệt Vy-cái tên thôi cũng đủ để làm hằn xao lòng.
Bất chợt tiếng chuông điện thoại reo lên đánh thức thân trí của Hoàng
Phong.
Nhìn dãy số nhấp nháy trên màn hình, Hoàng Phong khẽ nhếch môi, một lúc mới bắt máy. Hạn còn chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia đến tiếng nói đầy trách móc của Minh Triết: "Hoàng Phong, cái tên máu lạnh mày ngày mai Hưng Tuấn về nước rồi, cậu có biết hay không? Cho cậu mười phút lập tức tới đây, nếu không tôi lập tức đến biệt thự tìm cậu.
Hoàng Phong khẽ cười, khỏe mỗi hơi cong lên: "Chỗ cũ à?”
Minh Triết nghe vậy, lập tức hồ hởi "Chứ còn chỗ nào nữa, mau tới đây!"
Cúp máy, Hoàng Phong khẽ thở dài, hướng Minh Khang nói: "Quay xe lại, đến bar Thiên Đường
Minh Khang nghe lệnh, vâng một tiếng rồi tức tốc rẽ lái.
Đường phố về đêm, con đường vẫn đông đúc xe cộ qua lại, từng ngọn đèn neon lấp lánh tỏa sáng, rực rỡ như những đóa hoa nở theo thứ tự.
Chiếc Lamborghini lao nhanh trên đường, chẳng mấy chốc đã dừng trước Thiên Đường
Ngày trước thỉnh thoảng hãn vẫn thường đến đây. Lâu rồi mới trở lại, ở đây vẫn rực rỡ hoa lệ như vậy, chỉ là hần không còn cảm thấy hứng thú mê hoặc như trước. Bây giờ thứ làm hắn mê hoặc chỉ có thể là một cái tên
Nguyệt Vy.
Bước vào trong, tiếng nhạc đinh tại nhức óc lập tức bủa vậy, tựa như lạc vào một thế giới khác, náo nhiệt truy lạc đầy ma quái
Người quản lí nhìn thấy Hoàng Phong, nhanh chân lại gần tiếp đón, bày ra vẻ mặt niềm nở cung kính. Hoàng Phong chẳng may may quan hắn cầm tay vào túi quần đi thẳng vào phòng VIP. Tới nơi, ông quản lí nhanh tay mở cửa, sởi lời mời Hoàng Phong vào.
Ánh đèn lấp lánh chiếu lên gương mặt dựng dựng của Hoàng Phong, hàn không hề hất cảm cao lãnh, nhưng toàn thân trên dưới vẫn toát lên vẻ lịch lãm quyền uy. Áo vest tùy ý vật trên tay, chức sơ mi trắng nổi bật trong không gian mờ ảo, hai cúc áo trên cùng mở ra, xương đòn rắn chắc ẩn hiện. Ở Hoàng Phong, vừa có sự phóng khoảng tao nhã lịch thiệp của một quý ông lịch lãm lại vừa toát lên vẻ ma mị quyền rũ của một người đàn ông lạnh lùng. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Vừa bước vào phòng, sự xa hoa chói lóa của căn phòng như nhường chỗ cho vẻ đẹp trí mạng của Hoàng Phong. Một vài cô gái ngồi trong phòng, nhìn thấy Hoàng Phong, hai mặt lập tức sáng lấp lánh như sao. Chỉ tiếc là, còn chưa kịp ngắm nam thần thì đã bị bon Minh Triết "mời" ra ngoài. Đơn giản là, Hoàng Phong không thích
Đây cũng chính là lí do vì sao, Minh Triết cho rằng Hoàng Phong, ừm... không có hứng thủ với nữ giới. Nhưng từ ngày xuất hiện cô gái kia, suy nghĩ này hoàn toàn biến mất. Chẳng qua là không đúng người, một khi đã đúng người, cho dù lạnh lùng sắc đá đến mấy cũng bị thử gọi là tình yêu quật ngã không thương tiếc.
Minh chứng điển hình là Hoàng
Phong đây. Nhìn đi, bây giờ muốn tách Hoàng
Phong ra khỏi cô gái đó, còn khó hơn bất cứ việc gì.
Hoàng Phong vừa ngồi xuống, Minh Triết đã rót đầy một ly rượu đưa đến cho hắn: "Tới trễ, chịu phạt hai ly đi Hoàng Phong khẽ cười, không nói gì, cầm ly rượu lên, dốc ngược, một hơi uống sạch.
Ly thủy tinh đặt mạnh xuống bàn, Hoàng Phong khẽ lên tiếng, thanh âm nhẹ nhàng từ tính vang lên: "Hai người muốn nói chuyện gì, nói nhanh đi." Minh Triết đưa mắt nhìn Hưng Tuấn, khẽ cười: "Quả nhiên không có gì qua mat được cậu? Hoàng Phong, ba người chúng ta chơi với nhau đã lâu, tính đến hôm nay đã gần mười năm trời. Chúng ta xem nhau như anh em cả rồi, chuyện của cậu cũng là chuyện của tôi."
Hoàng Phong nhấp một ngụm rượu, lạnh giọng nói: “Vào vấn đề chính được rồi?"
Minh Triết rót rượu vào ly cho Hoàng Phong, rồi nhẹ nhàng nói: "Cậu bớt nóng. Chuyện đầu còn có đó. Bọn tôi chỉ là muốn nghe cậu nói vài lời xác minh. Nếu cậu yêu cô gái kia thật lòng thì bọn tôi cũng thật lòng chúc phúc. Nhưng nếu không, thì đương nhiên mong cậu suy xét lại. Thiên Ân là cô gái tốt, không những yêu cậu mà còn tốt tinh hiền lành. Hơn nữa, chẳng phải hai người còn có hôn ước hay sao?"
Nghe đến đây, Hoàng Phong đã mất hết kiên nhẫn, hắn lạnh lùng lên tiếng: "Cậu nói xong chưa?
Minh Triết ngở người: "Cậu...
Minh Triết còn đang ấp úng thì Hoàng Phong đã đứng dậy, cắt ngang lời anh ta: "Nếu nói xong rồi, thì tôi về trước. Còn nếu chưa thì tìm người khác mà nói vì tôi không muốn nghe những lời này. Các cậu, nếu còn xem tôi là bạn, thì tốt nhất là đừng bao giờ nhắc lại những điều này trước mặt tôi thêm một lần nào nữa.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Trời về khuya, sương rơi nhiều hơn, nhiệt độ bên ngoài hạ xuống, gió đêm lướt qua mang theo cảm giác se lạnh. Hoàng Phong đưa mắt ra ngoài cửa xe, như đang đánh giá cảnh vật bên ngoài.
Bây giờ đã là 10 giờ khuay. Mọi công việc lịch trình ngày hôm nay tạm gác lại.
Bây giờ nơi hạn trở về sẽ có Nguyệt Vy người con gái mà chỉ cần nghĩ đến thôi đã cảm thấy tâm tình nhẹ nhàng. vui vẻ
Mặc cho cô luôn dùng ánh mặt thủ địch nhìn hắn, luôn lạnh lùng xa cách với hàn, nhưng Hoàng Phong chẳng ngăn nổi mình nhớ nhung đến cô.
Nguyệt Vy-cái tên thôi cũng đủ để làm hằn xao lòng.
Bất chợt tiếng chuông điện thoại reo lên đánh thức thân trí của Hoàng
Phong.
Nhìn dãy số nhấp nháy trên màn hình, Hoàng Phong khẽ nhếch môi, một lúc mới bắt máy. Hạn còn chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia đến tiếng nói đầy trách móc của Minh Triết: "Hoàng Phong, cái tên máu lạnh mày ngày mai Hưng Tuấn về nước rồi, cậu có biết hay không? Cho cậu mười phút lập tức tới đây, nếu không tôi lập tức đến biệt thự tìm cậu.
Hoàng Phong khẽ cười, khỏe mỗi hơi cong lên: "Chỗ cũ à?”
Minh Triết nghe vậy, lập tức hồ hởi "Chứ còn chỗ nào nữa, mau tới đây!"
Cúp máy, Hoàng Phong khẽ thở dài, hướng Minh Khang nói: "Quay xe lại, đến bar Thiên Đường
Minh Khang nghe lệnh, vâng một tiếng rồi tức tốc rẽ lái.
Đường phố về đêm, con đường vẫn đông đúc xe cộ qua lại, từng ngọn đèn neon lấp lánh tỏa sáng, rực rỡ như những đóa hoa nở theo thứ tự.
Chiếc Lamborghini lao nhanh trên đường, chẳng mấy chốc đã dừng trước Thiên Đường
Ngày trước thỉnh thoảng hãn vẫn thường đến đây. Lâu rồi mới trở lại, ở đây vẫn rực rỡ hoa lệ như vậy, chỉ là hần không còn cảm thấy hứng thú mê hoặc như trước. Bây giờ thứ làm hắn mê hoặc chỉ có thể là một cái tên
Nguyệt Vy.
Bước vào trong, tiếng nhạc đinh tại nhức óc lập tức bủa vậy, tựa như lạc vào một thế giới khác, náo nhiệt truy lạc đầy ma quái
Người quản lí nhìn thấy Hoàng Phong, nhanh chân lại gần tiếp đón, bày ra vẻ mặt niềm nở cung kính. Hoàng Phong chẳng may may quan hắn cầm tay vào túi quần đi thẳng vào phòng VIP. Tới nơi, ông quản lí nhanh tay mở cửa, sởi lời mời Hoàng Phong vào.
Ánh đèn lấp lánh chiếu lên gương mặt dựng dựng của Hoàng Phong, hàn không hề hất cảm cao lãnh, nhưng toàn thân trên dưới vẫn toát lên vẻ lịch lãm quyền uy. Áo vest tùy ý vật trên tay, chức sơ mi trắng nổi bật trong không gian mờ ảo, hai cúc áo trên cùng mở ra, xương đòn rắn chắc ẩn hiện. Ở Hoàng Phong, vừa có sự phóng khoảng tao nhã lịch thiệp của một quý ông lịch lãm lại vừa toát lên vẻ ma mị quyền rũ của một người đàn ông lạnh lùng. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Vừa bước vào phòng, sự xa hoa chói lóa của căn phòng như nhường chỗ cho vẻ đẹp trí mạng của Hoàng Phong. Một vài cô gái ngồi trong phòng, nhìn thấy Hoàng Phong, hai mặt lập tức sáng lấp lánh như sao. Chỉ tiếc là, còn chưa kịp ngắm nam thần thì đã bị bon Minh Triết "mời" ra ngoài. Đơn giản là, Hoàng Phong không thích
Đây cũng chính là lí do vì sao, Minh Triết cho rằng Hoàng Phong, ừm... không có hứng thủ với nữ giới. Nhưng từ ngày xuất hiện cô gái kia, suy nghĩ này hoàn toàn biến mất. Chẳng qua là không đúng người, một khi đã đúng người, cho dù lạnh lùng sắc đá đến mấy cũng bị thử gọi là tình yêu quật ngã không thương tiếc.
Minh chứng điển hình là Hoàng
Phong đây. Nhìn đi, bây giờ muốn tách Hoàng
Phong ra khỏi cô gái đó, còn khó hơn bất cứ việc gì.
Hoàng Phong vừa ngồi xuống, Minh Triết đã rót đầy một ly rượu đưa đến cho hắn: "Tới trễ, chịu phạt hai ly đi Hoàng Phong khẽ cười, không nói gì, cầm ly rượu lên, dốc ngược, một hơi uống sạch.
Ly thủy tinh đặt mạnh xuống bàn, Hoàng Phong khẽ lên tiếng, thanh âm nhẹ nhàng từ tính vang lên: "Hai người muốn nói chuyện gì, nói nhanh đi." Minh Triết đưa mắt nhìn Hưng Tuấn, khẽ cười: "Quả nhiên không có gì qua mat được cậu? Hoàng Phong, ba người chúng ta chơi với nhau đã lâu, tính đến hôm nay đã gần mười năm trời. Chúng ta xem nhau như anh em cả rồi, chuyện của cậu cũng là chuyện của tôi."
Hoàng Phong nhấp một ngụm rượu, lạnh giọng nói: “Vào vấn đề chính được rồi?"
Minh Triết rót rượu vào ly cho Hoàng Phong, rồi nhẹ nhàng nói: "Cậu bớt nóng. Chuyện đầu còn có đó. Bọn tôi chỉ là muốn nghe cậu nói vài lời xác minh. Nếu cậu yêu cô gái kia thật lòng thì bọn tôi cũng thật lòng chúc phúc. Nhưng nếu không, thì đương nhiên mong cậu suy xét lại. Thiên Ân là cô gái tốt, không những yêu cậu mà còn tốt tinh hiền lành. Hơn nữa, chẳng phải hai người còn có hôn ước hay sao?"
Nghe đến đây, Hoàng Phong đã mất hết kiên nhẫn, hắn lạnh lùng lên tiếng: "Cậu nói xong chưa?
Minh Triết ngở người: "Cậu...
Minh Triết còn đang ấp úng thì Hoàng Phong đã đứng dậy, cắt ngang lời anh ta: "Nếu nói xong rồi, thì tôi về trước. Còn nếu chưa thì tìm người khác mà nói vì tôi không muốn nghe những lời này. Các cậu, nếu còn xem tôi là bạn, thì tốt nhất là đừng bao giờ nhắc lại những điều này trước mặt tôi thêm một lần nào nữa.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Bình luận facebook