• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Câu Chuyện Nhỏ Trong Ngôn Tình (3 Viewers)

  • TỀ GIA VÀ MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG

*CÂU CHUYỆN NHỎ SỐ 1:
Mộc Ly Tâm, siêu trộm hàng đầu thế giới, chiếm vị trí thứ 6 trong hệ thống quyền lực của tổ chức hắc đạo hàng đầu thế giới, phu nhân của Tề lão đại “vô cảm”,… Vị nữ siêu trộm với khả năng phi thường ấy hiện đang bò lăn trên ghế,tay xoa thắt lung, không ngừng (lén lút) nguyền rủa lão mặt than nhà mình.
- Rốt cuộc Tề Mặc bị cái gì kích thích thế???_tiếp tục oán giận.
Lập Hộ cười tà
- Dạo này, tôi thấy lão đại dường như rất hứng thú với mấy bé gái. Chắc là muốn cho tiểu Vũ đứa em gái rồi đi?
Ly Tâm chết lặng… Cái nhà này, sắp không sống được nữa rồi…

*CÂU CHUYỆN NHỎ SỐ 2:
Cái nhà này, sắp không sống được nữa rồi...
Tiểu Vũ bị ném ra ngoài cửa lần thứ N trong ngày đau đớn khóc thầm. Nó chẳng qua chỉ muốn đánh thức mama dậy thôi, vừa quăng vừa ném, vừa dọa bắt nó tới hắc lao rèn luyện là thế nào? Có ai đối xử với con mình thế không? T^T Nó không muốn sống ở đây nữa. Nó phải đi tìm chú xinh đẹp, để chú xinh đẹp nuôi cơm nó!
- Mấy ngày rồi tiểu Vũ không về nhà. Thật sự không sao chứ?
- Lão đại, dù sao cũng không thể để như thế chứ. Với thủ đoạn của Lam Tư, không chừng tiểu Vũ sẽ thật sự bị dụ đi mất đó!>_<
- Con trai của Tề Mặc tôi có thể kém cỏi tới thế sao?
Mọi người nhìn lão đại đang đen mặt, thầm nghĩ có nên kể chuyện tiểu Vũ từng bị Lam Tư dùng nhan sắc dụ bỏ nhà đi bụi, bị Jiaowen dùng đồ ăn dụ làm nội gián, bị Khúc Vi dùng vài món đồ cổ dụ cho nắn bóp nhéo má, bị Tuấn Kỉ dùng đồ ăn dụ giúp người khác đào tường chính baba mình,...hay không. Thật là, nhìn lão đại của mình thế này, tiểu Vũ chẳng biết giống ai nữa.
Ly Tâm đang gặm chân gà, khó hiểu nhìn mọi người đồng loạt quay sang nhìn mình thở dài bất đắc dĩ. Không phải chứ, chỉ là cái chân gà thôi ??? Tề gia nghèo tới độ chân gà cũng thành của hiếm chắc?@_@

*CÂU CHUYỆN NHỎ SỐ 3:
Phong Vân nhìn bà chị quý báu của mình miệng gặm chân gà, tay nhanh chóng đảo vô lăng lách qua khe hở giữa hai chiếc xe trước mặt... Anh thật sự, thật sự không run chút nào đâu!
- Chị cũng đa năng thật đấy. _Phong Vân khóe miệng run rẩy.
Ly Tâm nhếch mép, thản nhiên
- Đôi khi, sức lao động của con người sẽ trở thành vô hạn nếu sự bóc lột cứ không ngừng đổ tới.
Ly Tâm nói rất thản nhiên, nhưng làm một thanh niên có nội hàm sâu sắc, Phong Vân cảm thấy, cái ngữ điệu nói chuyện này, dường như là đang nghiến răng nghiến lợi...
Trong văn phòng, Tề Mặc chợt thấy lạnh sống lưng. Anh nhíu mày nhìn ra cửa sổ.
Trời trong xanh, nắng ấm áp...
Hôm nay Tề gia lại trải qua một ngày yên bình...

‪#‎Nguồn‬ : Diễm Trang
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom