Sa-tan ban đầu là một trong những thiên sứ của Chúa, nhưng hắn đã nổi loạn chống lại Thiên Chúa và bị đuổi khỏi thiên đàng (Lu-ca 10:18). Đó chỉ là giai đoạn đầu tiên trong sự phán xét dành cho hắn. Vương quốc của Sa-tan đã bị diệt vong tại thập tự giá (Giăng 12
1-32). Sau đó, hắn ta sẽ bị trói buộc trong vực thẳm trong một nghìn năm (Khải Huyền 20:1-3) và sẽ bị ném xuống hồ lửa đời đời (Khải Huyền 20:10).
Cho tới sự đoán xét cuối cùng, Sa-tan là "chúa của đời này" (Giăng 14
0), nhưng dường như hắn vẫn bị hạn chế vào nước thiên đàng. Trong Gióp 1:6, Sa-tan đứng trước sự hiện diện của Chúa. Cũng có một tình huống tương tự trong 2 Sử ký 18:18-21 liên quan tới một "linh dối trá."
Bởi vì Chúa là thánh khiết và hoàn toàn không có tội lỗi (Ê-sai 6
), và bởi vì Ngài thậm chí không nhìn vào sự dữ (Ha-ba-cúc 1:13), làm thế nào Sa-tan có thể ở trên thiên đàng? Câu trả lời liên quan tới sự tể trị của Chúa trên việc chế ngự tội lỗi. Trong Gióp 1, Sa-tan đứng trước Chúa để khai trình về mình. Chúa chủ động mở cuộc họp này, dẫn dắt cuộc tranh luận, và vẫn kiểm soát tuyệt đối (câu 7). Kết quả là quyền lực của Sa-tan đã bị giới hạn (câu 12), và Chúa được vinh hiển.
Dưới đây là một số sự thật khác cần lưu ý: 1) Satan không có quyền bước vào sự hiện diện của Chúa. Hắn được Chúa triệu tập. 2) Cuộc gặp này chỉ là tạm thời. Thời gian của hắn trước ngai vàng của Thiên Chúa bị giới hạn. 3) Không có chuyện là sự thánh khiết của thiên đàng bị vấy bẩn bởi sự hiện diện ngắn, của một tội nhân trước Chúa, "bị cách ly", như đã từng, bởi quyền của Thiên Chúa. Và, 4) Sự tiếp cận của Sa-tan chỉ xảy ra trước khi phán quyết cuối cùng. Sau khi phán xét, Thiên Chúa tạo ra một trời mới và đất mới (Khải huyền 21:1), lau sạch nước mắt cho chúng ta (câu 4), cho chúng ta thấy Giê-ru-sa-lem mới (câu 10) và hứa hoàn toàn không có tội lỗi (câu 27 ).
Khi chúng ta nói "Đức Chúa Trời không cho phép tội lỗi trong thiên đàng," đơn giản là Chúa không thể cho phép những con người vẫn tiếp tục phạm tội sống trong sự hiện diện của Ngài. Tuy nhiên, Chúa có thể ra lệnh cho một tội nhân đứng trước sự hiện diện của Ngài (một cách tạm thời) để ủy thác cho anh ta (Ê-sai 6), để nghe lời khai trình từ người đó (Gióp 1-2), hay để phán xét anh ta (Khải huyền 20:11-15) mà không ảnh hưởng tới bản tính thánh khiết của Ngài.
Sự thánh khiết của Chúa cuối cùng sẽ tiêu diệt mọi tội lỗi. Cho tới ngày cuối cùng, sự thánh khiết của Ngài điều chỉnh tội lỗi, và điều đó có nghĩa là Sa-tan, trong những trường hợp nhất định, được triệu tập trong khoảng thời gian ngắn trước Đấng Tạo Hóa để khai trình về những hành động mình.
Bình luận facebook