Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1272
Đây là đối kháng ý chí, không phải là thần thông nổ vang, cũng không phải là thuật pháp rực rỡ. Nhưng mức độ cuộc chiến này vượt qua cả thần thông, áp đảo thuật pháp. Đây không phải là cuộc chiến của tu sĩ mà là tranh giành ý niệm!
Tu sĩ căn bản không cách nào ***ng chạm được tới mức độ giao chiến thế này. Cho dù là thấy thì lập tức đầu óc cũng khó có thể thừa nhận được, bởi huyết mạch không thể nào chịu nổi, bởi ý thức không thể bao phủ, sẽ lập tức bạo thể mà chết.
Loại chiến đấu này mới thật sự là hạng người đại năng, có thể rung chuyển thiên đạo, có thể khiến Tam Hoang hay Tang Tương hoặc ý chí của một đại giới ngang hàng phải nhìn tới.
Chẳng bao lâu sau, đứa trẻ Ô Sơn năm đó đã trưởng thành tới trình độ chói mắt thế này. Đây là tương lai mà Tô Minh năm xưa không cách nào tưởng tượng được.
Tiên Tông Chân giới, Đạo Thần chân giới, ý chí hai đại Chân giới của Tô Minh giờ phút này vờn quanh hắn, giống như hai cái cánh, vây quanh ý chí của Tô Minh, chạy thẳng tới Tang Tử.
Ngưng tụ ý chí của Tang Tương đại giới, khiến nó phủ xuống thân thể mình, dường như trở thành sứ giả của Tang Tương tới tinh không này. Tô Minh của thế giới này, thân là Tang Tử, bộc phát ra toàn bộ sinh mệnh, hóa thành lực lượng đánh sâu vào, như hai ngôi sai chổi chưa từng có từ trước tới nay, nhanh chóng lao thẳng vào nhau.
Một chớp mắt này, Cương Thiên chân giới trở thành lốc xoáy. Trong một chớp mắt này, hai đại Chân giới của Tô Minh trở thành một đòn mạnh nhất trong đời hắn. Cũng trong một chớp mắt này, ý chí tới từ Tang Tương khiến cho hai mắt Tang Tử đỏ bừng, để hắn vì người hắn yêu mà giao ra toàn bộ sinh mệnh.
Tô Minh có thể kiêu ngạo.
Bởi vì hắn là thiên tài trong Tam Hoang, là cường giả ngưng tụ ý chí của hai đại Chân giới, là người có thể rung chuyển trời cao, áp đảo tu sĩ.
Bởi hắn ở Tang Tương cũng là thiên tài, là một trong tam đại Tang Tử, là cường giả vượt qua tu sĩ, có thể kết nối ý chí với Tang Tương. Một người, hai thế giới bất đồng, vận mệnh bất đồng như đều là kinh tài tuyệt diễm.
Có lẽ hai Tang Tử trải qua những chuyện khác nhau, nhưng Tô Minh ở nơi nào cũng đều rất chói mắt.
- Trận chiến này không có đúng sai!
Tiếng nổ vang ngập trời truyền ra theo ý chí hai người va chạm. Trong tích tắc, suy nghĩ của bọn họ xuất hiện dung hợp. Bọn họ không cần dùng lời nói nhưng vẫn cảm thụ rõ ràng ý nghĩ của nhau.
- Trận chiến này không có thiện ác!
Tiếng nổ vang vọng. Ý chí lại va chạm một lần nữa, khiến cho hai người trong tinh không run rẩy, khiến cho Cương Thiên chân giới hóa thành lốc xoáy chuyển động càng ngày càng nhanh. Trong mơ hồ, có một sợi tơ nhỏ vờn quanh, xoay tròn.
- Trận chiến này là trận chiến trong số mệnh của chúng ta, là một trận quyết đấu ý chí!
Tranh đấu ý chí, những lời này hầu như đều là biểu đạt sự vọng động, mang ý nghĩa xấu. Nhưng giờ khắc này, những lời này lại không như vậy. Nó là một sự miêu tả cảnh giới. Ý nghĩa của nó là dùng ý chí, khí tức, hình dung ra sinh mệnh tồn tại.
Đây là tranh đoạt ý chí, là chém giết để thể hiện sự tồn tại của sinh mệnh. Kết quả của nó chỉ có thể là một ý chí, một sinh mệnh được phép tồn tại!
Tiếng nổ vang ngày càng mãnh liệt, truyền khắp không gian. Ý chí của Tô Minh càng ngày càng mênh mông. Một bản năng cướp đoạt khiến khi ý chí va chạm, hắn không ngừng cướp đoạt đi tất cả của một táng mạng khác của mình.
Ngược lại, Tang Tử ngưng tụ ý chí Tang Tương, dù sao cũng không phải là của bản thân hắn. Trên thực tế vào một khắc khi Điệu Vong tộc bị lưu đày, hắn đã biết là trận tranh giành ý chí này, hắn nhất định sẽ thất bại.
Nhưng cho dù thất bại thì hắn cũng không lựa chọn toàn lực bỏ trốn. Hắn không thể lựa chọn chạy trốn. Hắn chính là Tô Minh, Tô Minh chính là hắn. Hai người nhất định phải dung hợp, chỉ sợ là Tang Tương cũng khát khao nhìn bọn họ dung hợp.
Như thế có lẽ mới đầy đủ!
Để cho Âm Tử và Hạo Dương, để cho Tam Hoang và Tang Tương, để trong người trong gương và ngoài gương dung hợp, từ đó đầy đủ, đạt tới một loại cấp bậc sinh mệnh tối cao. Đây là số mệnh. Đây là số mệnh của hai Tô Minh bất đồng.
Nếu đổi lại là Tô Minh đến từ Tam Hoang, cuối cùng hắn cũng sẽ lựa chọn như vậy. Hắn không thể chủ động mà dung hợp. Bởi vì chỉ có trải qua chuyện này mà sống sót thì mới có thể trở thành mạnh nhất, mới có thể đi bảo vệ những thứ mà mình muốn bảo vệ.
Bọn họ là một người. Bọn họ cũng đều muốn bảo vệ.
Điểm này khi ý chí hai người không ngừng va chạm, một phía cường đại lên, một phía suy yếu đi thì đã nhận rõ cả.
Từng tiếng nổ vang, ý chí va chạm kéo dài ước chừng một nén nhang. Tiếng cười dài vang vọng. Tiếng cười kia mang theo sự tiếc nuối, mang theo tang thương, cũng mang theo sự cảm thán không tiếng động.
- Ta tới từ Tam Hoang, hôm nay ta với ngươi dùng hợp. Ta và ngươi cuối cùng đầy đủ. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ... Ngươi phải nhớ kỹ sự chấp nhất, bảo vệ của ngươi!
- Ngươi phải nhớ kỹ chúng ta đều muốn bảo vệ!
- Mang theo Vũ Huyên đi. Mang theo cô ấy tới Tam Hoang, tìm được Vũ Huyên trong Tam Hoang, để cho các cô dung hợp và thức tỉnh. Thế gian này chỉ có một mình Tô Minh, cũng chỉ có thể có một Vũ Huyên...
- Từ đó về sau, ngươi là cường giả Tam Hoang, cũng là Tang Tử Tang Tương!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên trong Tang Tương Chân giới. Tiếng nói một Tô Minh khác vang vọng, cũng tan ra theo tiếng nổ. Khi tiếng vang dần dần khuếch tán ra, lốc xoáy do cả Cương Thiên chân giới xoay tròn bỗng dừng lại trong chớp mắt. Khi nó dừng lại, vô số sợi tơ trong suốt bay ra, đồng thời hướng về nơi ý chí hai người va chạm.
Từng tầng, từng tia một. Trong nháy mắt bốn phía Tô Minh đều bị vô số sợi tơ bao trùm. Bởi vì chúng quá nhiều, dần dần không còn trong suốt nữa mà trở nên hơi mờ. Cho tới khi toàn bộ sợi tơ của Cương Thiên chân giới bao phủ hết, xuất hiện rõ ràng trong tinh không là một cái kén lớn!!
Đó là cái kén mà bươm bướm trước khi bay ra phải phá tan!
Trong tích tắc khi cái kén này được tạo thành, bên trong Tang Tương đại giới, ý chí Tang Tương lần đầu tiên phủ xuống đầy đủ. Trong nháy mắt khi nó phủ xuống, giống như Linh tiên kiếp của Tam Hoang, khiến toàn bộ những thứ trong Tang Tương đại giới đang vận chuyển liền hóa thành yên tĩnh vĩnh hằng.
Duy chỉ có cái kén này là nhanh chóng bừng lên. Khí tức Tô Minh trong đó lúc mạnh lúc yếu, tựa như đang trải qua một lần lột sát vô cùng quan trọng trong đời.
Lần lột xác này khiến tính mạng của hắn đầy đủ, dung hợp hai người trong gương và ngoài gường, đạt tới một cấp bậc đặc thù. Loại tăng cấp này không biết phải tiến hành trong bao lâu. Nhưng khi tỉnh lại thì hắn đã không còn không hoàn chỉnh nữa mà trở thành Tô Minh đột nhất vô nhị trong thiên địa!
Lần lột xác này chẳng những là cơ hội của Tô Minh mà còn dẫn động ý chí Tang Tương phủ xuống, vờn quanh bốn phía, khiến Tang Tương Chân giới yên tĩnh vĩnh hằng để phòng ngừa tất cả mọi chuyện bất ngờ có thể xảy ra, lấy bản thân để hộ pháp. Đối với ý chí Tang Tương quý trọng mà nói, chuyện này chưa bao giờ có. Thậm chí nó coi trọng chuyện này tới mức vô cùng mong đợi.
Nó mong đợi ngày phá kén thành bướm.
Tu sĩ căn bản không cách nào ***ng chạm được tới mức độ giao chiến thế này. Cho dù là thấy thì lập tức đầu óc cũng khó có thể thừa nhận được, bởi huyết mạch không thể nào chịu nổi, bởi ý thức không thể bao phủ, sẽ lập tức bạo thể mà chết.
Loại chiến đấu này mới thật sự là hạng người đại năng, có thể rung chuyển thiên đạo, có thể khiến Tam Hoang hay Tang Tương hoặc ý chí của một đại giới ngang hàng phải nhìn tới.
Chẳng bao lâu sau, đứa trẻ Ô Sơn năm đó đã trưởng thành tới trình độ chói mắt thế này. Đây là tương lai mà Tô Minh năm xưa không cách nào tưởng tượng được.
Tiên Tông Chân giới, Đạo Thần chân giới, ý chí hai đại Chân giới của Tô Minh giờ phút này vờn quanh hắn, giống như hai cái cánh, vây quanh ý chí của Tô Minh, chạy thẳng tới Tang Tử.
Ngưng tụ ý chí của Tang Tương đại giới, khiến nó phủ xuống thân thể mình, dường như trở thành sứ giả của Tang Tương tới tinh không này. Tô Minh của thế giới này, thân là Tang Tử, bộc phát ra toàn bộ sinh mệnh, hóa thành lực lượng đánh sâu vào, như hai ngôi sai chổi chưa từng có từ trước tới nay, nhanh chóng lao thẳng vào nhau.
Một chớp mắt này, Cương Thiên chân giới trở thành lốc xoáy. Trong một chớp mắt này, hai đại Chân giới của Tô Minh trở thành một đòn mạnh nhất trong đời hắn. Cũng trong một chớp mắt này, ý chí tới từ Tang Tương khiến cho hai mắt Tang Tử đỏ bừng, để hắn vì người hắn yêu mà giao ra toàn bộ sinh mệnh.
Tô Minh có thể kiêu ngạo.
Bởi vì hắn là thiên tài trong Tam Hoang, là cường giả ngưng tụ ý chí của hai đại Chân giới, là người có thể rung chuyển trời cao, áp đảo tu sĩ.
Bởi hắn ở Tang Tương cũng là thiên tài, là một trong tam đại Tang Tử, là cường giả vượt qua tu sĩ, có thể kết nối ý chí với Tang Tương. Một người, hai thế giới bất đồng, vận mệnh bất đồng như đều là kinh tài tuyệt diễm.
Có lẽ hai Tang Tử trải qua những chuyện khác nhau, nhưng Tô Minh ở nơi nào cũng đều rất chói mắt.
- Trận chiến này không có đúng sai!
Tiếng nổ vang ngập trời truyền ra theo ý chí hai người va chạm. Trong tích tắc, suy nghĩ của bọn họ xuất hiện dung hợp. Bọn họ không cần dùng lời nói nhưng vẫn cảm thụ rõ ràng ý nghĩ của nhau.
- Trận chiến này không có thiện ác!
Tiếng nổ vang vọng. Ý chí lại va chạm một lần nữa, khiến cho hai người trong tinh không run rẩy, khiến cho Cương Thiên chân giới hóa thành lốc xoáy chuyển động càng ngày càng nhanh. Trong mơ hồ, có một sợi tơ nhỏ vờn quanh, xoay tròn.
- Trận chiến này là trận chiến trong số mệnh của chúng ta, là một trận quyết đấu ý chí!
Tranh đấu ý chí, những lời này hầu như đều là biểu đạt sự vọng động, mang ý nghĩa xấu. Nhưng giờ khắc này, những lời này lại không như vậy. Nó là một sự miêu tả cảnh giới. Ý nghĩa của nó là dùng ý chí, khí tức, hình dung ra sinh mệnh tồn tại.
Đây là tranh đoạt ý chí, là chém giết để thể hiện sự tồn tại của sinh mệnh. Kết quả của nó chỉ có thể là một ý chí, một sinh mệnh được phép tồn tại!
Tiếng nổ vang ngày càng mãnh liệt, truyền khắp không gian. Ý chí của Tô Minh càng ngày càng mênh mông. Một bản năng cướp đoạt khiến khi ý chí va chạm, hắn không ngừng cướp đoạt đi tất cả của một táng mạng khác của mình.
Ngược lại, Tang Tử ngưng tụ ý chí Tang Tương, dù sao cũng không phải là của bản thân hắn. Trên thực tế vào một khắc khi Điệu Vong tộc bị lưu đày, hắn đã biết là trận tranh giành ý chí này, hắn nhất định sẽ thất bại.
Nhưng cho dù thất bại thì hắn cũng không lựa chọn toàn lực bỏ trốn. Hắn không thể lựa chọn chạy trốn. Hắn chính là Tô Minh, Tô Minh chính là hắn. Hai người nhất định phải dung hợp, chỉ sợ là Tang Tương cũng khát khao nhìn bọn họ dung hợp.
Như thế có lẽ mới đầy đủ!
Để cho Âm Tử và Hạo Dương, để cho Tam Hoang và Tang Tương, để trong người trong gương và ngoài gương dung hợp, từ đó đầy đủ, đạt tới một loại cấp bậc sinh mệnh tối cao. Đây là số mệnh. Đây là số mệnh của hai Tô Minh bất đồng.
Nếu đổi lại là Tô Minh đến từ Tam Hoang, cuối cùng hắn cũng sẽ lựa chọn như vậy. Hắn không thể chủ động mà dung hợp. Bởi vì chỉ có trải qua chuyện này mà sống sót thì mới có thể trở thành mạnh nhất, mới có thể đi bảo vệ những thứ mà mình muốn bảo vệ.
Bọn họ là một người. Bọn họ cũng đều muốn bảo vệ.
Điểm này khi ý chí hai người không ngừng va chạm, một phía cường đại lên, một phía suy yếu đi thì đã nhận rõ cả.
Từng tiếng nổ vang, ý chí va chạm kéo dài ước chừng một nén nhang. Tiếng cười dài vang vọng. Tiếng cười kia mang theo sự tiếc nuối, mang theo tang thương, cũng mang theo sự cảm thán không tiếng động.
- Ta tới từ Tam Hoang, hôm nay ta với ngươi dùng hợp. Ta và ngươi cuối cùng đầy đủ. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ... Ngươi phải nhớ kỹ sự chấp nhất, bảo vệ của ngươi!
- Ngươi phải nhớ kỹ chúng ta đều muốn bảo vệ!
- Mang theo Vũ Huyên đi. Mang theo cô ấy tới Tam Hoang, tìm được Vũ Huyên trong Tam Hoang, để cho các cô dung hợp và thức tỉnh. Thế gian này chỉ có một mình Tô Minh, cũng chỉ có thể có một Vũ Huyên...
- Từ đó về sau, ngươi là cường giả Tam Hoang, cũng là Tang Tử Tang Tương!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên trong Tang Tương Chân giới. Tiếng nói một Tô Minh khác vang vọng, cũng tan ra theo tiếng nổ. Khi tiếng vang dần dần khuếch tán ra, lốc xoáy do cả Cương Thiên chân giới xoay tròn bỗng dừng lại trong chớp mắt. Khi nó dừng lại, vô số sợi tơ trong suốt bay ra, đồng thời hướng về nơi ý chí hai người va chạm.
Từng tầng, từng tia một. Trong nháy mắt bốn phía Tô Minh đều bị vô số sợi tơ bao trùm. Bởi vì chúng quá nhiều, dần dần không còn trong suốt nữa mà trở nên hơi mờ. Cho tới khi toàn bộ sợi tơ của Cương Thiên chân giới bao phủ hết, xuất hiện rõ ràng trong tinh không là một cái kén lớn!!
Đó là cái kén mà bươm bướm trước khi bay ra phải phá tan!
Trong tích tắc khi cái kén này được tạo thành, bên trong Tang Tương đại giới, ý chí Tang Tương lần đầu tiên phủ xuống đầy đủ. Trong nháy mắt khi nó phủ xuống, giống như Linh tiên kiếp của Tam Hoang, khiến toàn bộ những thứ trong Tang Tương đại giới đang vận chuyển liền hóa thành yên tĩnh vĩnh hằng.
Duy chỉ có cái kén này là nhanh chóng bừng lên. Khí tức Tô Minh trong đó lúc mạnh lúc yếu, tựa như đang trải qua một lần lột sát vô cùng quan trọng trong đời.
Lần lột xác này khiến tính mạng của hắn đầy đủ, dung hợp hai người trong gương và ngoài gường, đạt tới một cấp bậc đặc thù. Loại tăng cấp này không biết phải tiến hành trong bao lâu. Nhưng khi tỉnh lại thì hắn đã không còn không hoàn chỉnh nữa mà trở thành Tô Minh đột nhất vô nhị trong thiên địa!
Lần lột xác này chẳng những là cơ hội của Tô Minh mà còn dẫn động ý chí Tang Tương phủ xuống, vờn quanh bốn phía, khiến Tang Tương Chân giới yên tĩnh vĩnh hằng để phòng ngừa tất cả mọi chuyện bất ngờ có thể xảy ra, lấy bản thân để hộ pháp. Đối với ý chí Tang Tương quý trọng mà nói, chuyện này chưa bao giờ có. Thậm chí nó coi trọng chuyện này tới mức vô cùng mong đợi.
Nó mong đợi ngày phá kén thành bướm.
Bình luận facebook