Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 665: Động vật di cư
Kiều Bích Ngọc nhìn bầu trời đêm, họ cảm thấy buồn chán. Trên thực tế, tình hình trên đảo còn Tồi tệ hơn của họ.
Trước khi họ khởi hành, Quách Cao Minh và Kiều Bích Ngọc đã biết rằng các bệnh nhân truyền nhiễm trên hòn đảo thực sự có thể được điều trị bằng cây cỏ chủ yếu mọc ở vùng thiên thạch. Loại cỏ mọc ở các kẽ hở của thiên thạch.
Nhờ sự dẫn dắt của Tang Ba, Hầu Tử họ thu thập nhiều loại thảo mộc và phân phát miễn phí cho những người hoang dã, cũng như cho những người ốm yếu trong cung điện.
Căn bệnh truyền nhiễm ác tính này cuối cùng đã được kiểm soát hiệu quả.
Nhưng trước khi họ có thể thư giãn, đã xảy ra một trận động đất trên đảo, trận động đất này không mạnh, rung chuyển chỉ kéo dài một phút, nhanh chóng phục hồi.
Ban đầu Hầu Tử và Bùi Hưng Nam cũng không bận tâm lắm, cho đến sáng ngày thứ hai sau trận động đất, sương mù sẽ tan khi mặt trời ló dạng. Nhưng giờ sương mù dường như không thể phân tán và hoàng hôn u ám bao trùm cả bầu trời.
Hơn nữa, mùi hắc trong không khí càng nồng nặc, khiến người ngửi thấy khó chịu ở cổ họng. Sau đó, mọi người cố gắng hạn chế tối đa việc ra ngoài. Ngay cả những người hoang dã dường như cũng cảm thấy khó thở và họ giảm ra ngoài.
Sau ba ngày, tình hình không những không thuyên giảm mà ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
“Các loài động vật trong rừng dường như bị điên” – Đội chịu trách nhiệm ra ngoài thu thập thức ăn hôm nay trở về sớm, và họ trở về tay không.
“Cỏ cây đều khô héo, thỏ không ăn cỏ nữa. Những đàn thỏ rừng, lợn rừng và cáo đang bắt đầu di cư..”
Khi Bùi Hưng Nam và Hầu Tử nghe báo cáo này, họ đã rất ngạc nhiên và không thể tin được.
“Động vật di cư?”
Họ thực sự đã nghe nói về một số ngỗng hoang dã di cư về phía nam, nhưng làm thế nào những con lợn rừng và thỏ rừng này có thể, và bây giờ mùa này đã xa mùa đông.
“Thực sự là những con vật này đi theo đàn như một đội lớn, băng qua rừng, đến tận phía tây bắc, như đang chạy trốn chết”
“Những con gà lôi và cả những con chim đang vỗ cánh lao về phía trước một cách tuyệt vọng”
Bây giờ Quách Cao Minh không có ở đó, những người bọn họ ở lại luôn cảm thấy mất đi một cái trụ chống đỡ, vô cùng mông lung.
Bùi Hưng Nam và Hầu Tử không có ý kiến gì trong một lúc, sau đó họ nhanh chóng gọi hàng chục người đến một cuộc họp và quyết định rằng bất kể những con vật này có di cư hay không, trước tiên chúng phải giải quyết vấn đề tích trữ thức ăn.
“Chúng ta phải nhờ người đến hỏi tộc trưởng địa phương những con vật này đã di cư như thế nào và liệu nó có bất thường hay không”
“Mặt khác, bất kể những con vật này đi đến đâu, chúng ta phải cử người đến để ngăn chặn chúng. Chúng ta bắt được càng nhiều càng tốt để làm thịt dùng trữ mấy ngày tới”
Để giải quyết vấn đề an toàn nước sinh hoạt, Bùi Hưng Nam và những người khác đã đun sôi hoàn toàn nước trong sông, sau đó dùng một chiếc nồi lớn khác úp ngược để chiết xuất nước cất, sử dụng phương pháp này để lọc các chất ô nhiễm kim loại nặng trong nước càng nhiều càng tốt.
Sau khi giải quyết được căn bệnh truyền nhiễm và vấn đề nước uống, không nên để thiếu lương thực nữa, nếu không họ sẽ không thể sống sót chờ mấy người Quách Cao Minh trở lại. . Đam Mỹ Hay
“Không biết bọn họ đã đi tới đâu, khi nào sẽ trở lại?” – Những người ở lại đảo luôn mong ngóng tin vui từ Quách Cao Minh và những người khác.
Châu Mỹ Duy cũng lắng nghe cuộc thảo luận của họ, công việc chính của cô ấy bây giờ là giúp đun nước, những ngày này cô ấy không dám ra ngoài.
“Em muốn đi qua bên phía nữ tộc trưởng xem tình hình”
Bùi Hưng Nam là người đầu tiên phản đối: “Chúng ta sẽ cử người phiên dịch đi, em cứ ở lại trong cung điện.”
“Em biết răng người khác cũng có thể làm công việc này, nhưng em đi một chuyến” – Châu Mỹ Duy đứng thẳng với ánh mắt cương nghị – “Em sẽ ghi lại chỉ tiết những gì tộc trưởng nói và đưa lại cho mọi người”
“Không cần”
Bùi Hưng Nam cự tuyệt. Sau đó, anh ta nhìn Hầu Tử: “Anh đi với Tang Ba đi, hỏi được càng nhiều chỉ tiết càng tốt. Ngoài ra, cử thêm người đi loanh quanh ngôi nhà tranh của nữ tộc trưởng. Nếu có xung đột bất trắc gì còn có thể tiếp ứng”
Giờ Bùi Hưng Nam đã thế chỗ Quách Cao Minh trước đây, mọi vấn đề đều do anh ta quyết định.
Hầu Tử không có phản đối lời anh ta, tuy rằng trong lòng không có quá phục Bùi Hưng Nam, nhưng không có xung đột lợi ích gì nên anh ta tiến hành theo quy củ, Kể từ khi Tang Ba biết rằng Kiều Bích Ngọc đã rời khỏi cung điện, tinh thần có chút Sa SÚT.
Anh ta hỏi Hầu Tử nhiều lần về tình hình của Kiều Bích Ngọc, nhưng Hầu Tử không hiểu gì và lần nào cũng giả vờ lắc đầu ngán ngẩm. Điều này khiến vẻ mặt của Tang Ba thêm rầu rĩ.
Lần này Hầu Tử yêu cầu anh ta đến nhà của nữ tộc trưởng để hỏi về việc di cư của động vật. Tang Ba có vẻ không vui, gần đây anh ta rất quan tâm đến Kiều Bích Ngọc và không hòa thuận lắm với nữ tộc trưởng cũng là mẹ ruột của anh ta.
“Tại sao cô lại đến đây?” – Hầu Tử ngạc nhiên khi thấy Châu Mỹ Duy đang trò chuyện với Tang Ba.
Sau khi Bùi Hưng Nam thay thế quyền của Quách Cao Minh, Châu Mỹ Duy cũng không rời khỏi cung nhiều, Bùi Hưng Nam cũng không muốn để cô mệt mỏi.
Bùi Hưng Nam chiều chuộng vợ mình là chuyện bình thường, nhưng mấy người Hầu Tử luôn cảm thấy có chút bất mãn, Quách Cao Minh còn chưa thiên vị Kiều Bích Ngọc cái gì mà Bùi Hưng Nam đã luôn ưu ái cho Châu Mỹ Duy.
“Tôi đang nói chuyện với Tang Ba, thuyết phục anh ta đưa chúng ta đi tìm nữ tộc trưởng” – Châu Mỹ Duy thấy tâm trạng Tang Ba mấy nay không vui nên đến an ủi, không rõ hai người nói cái gì một lúc sau Tang ba đồng ý đưa bọn họ đi.
Mấy người Hầu Tử mừng rỡ thu thập đồ đạc nhanh chóng đi theo. Trong chuyến đi ngắn ngủi này, mặt đất lại rung chuyển, cả Hầu Tử và Châu Mỹ Duy đều tỏ ra sợ hãi.
Lần này rung lắc mạnh hơn lần trước, kéo dài năm phút, cây cối xung quanh rung chuyển, một số cây cong xuống đất như bị bật gốc. Những ngôi nhà tranh vách đất cách đó không xa không vững chắc bắt đầu kêu cót két rồi sụp xuống.
Ngay khi họ vẫn chưa biết làm thế nào thì trận động đất tạm dừng, một tiếng gầm rú kinh khủng của dã thú từ khu rừng. Những con vật điên cuồng và bỏ chạy một cách tuyệt vọng.
Châu Mỹ Duy sắc mặt tái nhợt, ngẩng đầu nhìn Samba, lo lắng thúc giục: “Mau đi hỏi nữ tộc trưởng, chuyện gì xảy ra?”
Trước khi họ khởi hành, Quách Cao Minh và Kiều Bích Ngọc đã biết rằng các bệnh nhân truyền nhiễm trên hòn đảo thực sự có thể được điều trị bằng cây cỏ chủ yếu mọc ở vùng thiên thạch. Loại cỏ mọc ở các kẽ hở của thiên thạch.
Nhờ sự dẫn dắt của Tang Ba, Hầu Tử họ thu thập nhiều loại thảo mộc và phân phát miễn phí cho những người hoang dã, cũng như cho những người ốm yếu trong cung điện.
Căn bệnh truyền nhiễm ác tính này cuối cùng đã được kiểm soát hiệu quả.
Nhưng trước khi họ có thể thư giãn, đã xảy ra một trận động đất trên đảo, trận động đất này không mạnh, rung chuyển chỉ kéo dài một phút, nhanh chóng phục hồi.
Ban đầu Hầu Tử và Bùi Hưng Nam cũng không bận tâm lắm, cho đến sáng ngày thứ hai sau trận động đất, sương mù sẽ tan khi mặt trời ló dạng. Nhưng giờ sương mù dường như không thể phân tán và hoàng hôn u ám bao trùm cả bầu trời.
Hơn nữa, mùi hắc trong không khí càng nồng nặc, khiến người ngửi thấy khó chịu ở cổ họng. Sau đó, mọi người cố gắng hạn chế tối đa việc ra ngoài. Ngay cả những người hoang dã dường như cũng cảm thấy khó thở và họ giảm ra ngoài.
Sau ba ngày, tình hình không những không thuyên giảm mà ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
“Các loài động vật trong rừng dường như bị điên” – Đội chịu trách nhiệm ra ngoài thu thập thức ăn hôm nay trở về sớm, và họ trở về tay không.
“Cỏ cây đều khô héo, thỏ không ăn cỏ nữa. Những đàn thỏ rừng, lợn rừng và cáo đang bắt đầu di cư..”
Khi Bùi Hưng Nam và Hầu Tử nghe báo cáo này, họ đã rất ngạc nhiên và không thể tin được.
“Động vật di cư?”
Họ thực sự đã nghe nói về một số ngỗng hoang dã di cư về phía nam, nhưng làm thế nào những con lợn rừng và thỏ rừng này có thể, và bây giờ mùa này đã xa mùa đông.
“Thực sự là những con vật này đi theo đàn như một đội lớn, băng qua rừng, đến tận phía tây bắc, như đang chạy trốn chết”
“Những con gà lôi và cả những con chim đang vỗ cánh lao về phía trước một cách tuyệt vọng”
Bây giờ Quách Cao Minh không có ở đó, những người bọn họ ở lại luôn cảm thấy mất đi một cái trụ chống đỡ, vô cùng mông lung.
Bùi Hưng Nam và Hầu Tử không có ý kiến gì trong một lúc, sau đó họ nhanh chóng gọi hàng chục người đến một cuộc họp và quyết định rằng bất kể những con vật này có di cư hay không, trước tiên chúng phải giải quyết vấn đề tích trữ thức ăn.
“Chúng ta phải nhờ người đến hỏi tộc trưởng địa phương những con vật này đã di cư như thế nào và liệu nó có bất thường hay không”
“Mặt khác, bất kể những con vật này đi đến đâu, chúng ta phải cử người đến để ngăn chặn chúng. Chúng ta bắt được càng nhiều càng tốt để làm thịt dùng trữ mấy ngày tới”
Để giải quyết vấn đề an toàn nước sinh hoạt, Bùi Hưng Nam và những người khác đã đun sôi hoàn toàn nước trong sông, sau đó dùng một chiếc nồi lớn khác úp ngược để chiết xuất nước cất, sử dụng phương pháp này để lọc các chất ô nhiễm kim loại nặng trong nước càng nhiều càng tốt.
Sau khi giải quyết được căn bệnh truyền nhiễm và vấn đề nước uống, không nên để thiếu lương thực nữa, nếu không họ sẽ không thể sống sót chờ mấy người Quách Cao Minh trở lại. . Đam Mỹ Hay
“Không biết bọn họ đã đi tới đâu, khi nào sẽ trở lại?” – Những người ở lại đảo luôn mong ngóng tin vui từ Quách Cao Minh và những người khác.
Châu Mỹ Duy cũng lắng nghe cuộc thảo luận của họ, công việc chính của cô ấy bây giờ là giúp đun nước, những ngày này cô ấy không dám ra ngoài.
“Em muốn đi qua bên phía nữ tộc trưởng xem tình hình”
Bùi Hưng Nam là người đầu tiên phản đối: “Chúng ta sẽ cử người phiên dịch đi, em cứ ở lại trong cung điện.”
“Em biết răng người khác cũng có thể làm công việc này, nhưng em đi một chuyến” – Châu Mỹ Duy đứng thẳng với ánh mắt cương nghị – “Em sẽ ghi lại chỉ tiết những gì tộc trưởng nói và đưa lại cho mọi người”
“Không cần”
Bùi Hưng Nam cự tuyệt. Sau đó, anh ta nhìn Hầu Tử: “Anh đi với Tang Ba đi, hỏi được càng nhiều chỉ tiết càng tốt. Ngoài ra, cử thêm người đi loanh quanh ngôi nhà tranh của nữ tộc trưởng. Nếu có xung đột bất trắc gì còn có thể tiếp ứng”
Giờ Bùi Hưng Nam đã thế chỗ Quách Cao Minh trước đây, mọi vấn đề đều do anh ta quyết định.
Hầu Tử không có phản đối lời anh ta, tuy rằng trong lòng không có quá phục Bùi Hưng Nam, nhưng không có xung đột lợi ích gì nên anh ta tiến hành theo quy củ, Kể từ khi Tang Ba biết rằng Kiều Bích Ngọc đã rời khỏi cung điện, tinh thần có chút Sa SÚT.
Anh ta hỏi Hầu Tử nhiều lần về tình hình của Kiều Bích Ngọc, nhưng Hầu Tử không hiểu gì và lần nào cũng giả vờ lắc đầu ngán ngẩm. Điều này khiến vẻ mặt của Tang Ba thêm rầu rĩ.
Lần này Hầu Tử yêu cầu anh ta đến nhà của nữ tộc trưởng để hỏi về việc di cư của động vật. Tang Ba có vẻ không vui, gần đây anh ta rất quan tâm đến Kiều Bích Ngọc và không hòa thuận lắm với nữ tộc trưởng cũng là mẹ ruột của anh ta.
“Tại sao cô lại đến đây?” – Hầu Tử ngạc nhiên khi thấy Châu Mỹ Duy đang trò chuyện với Tang Ba.
Sau khi Bùi Hưng Nam thay thế quyền của Quách Cao Minh, Châu Mỹ Duy cũng không rời khỏi cung nhiều, Bùi Hưng Nam cũng không muốn để cô mệt mỏi.
Bùi Hưng Nam chiều chuộng vợ mình là chuyện bình thường, nhưng mấy người Hầu Tử luôn cảm thấy có chút bất mãn, Quách Cao Minh còn chưa thiên vị Kiều Bích Ngọc cái gì mà Bùi Hưng Nam đã luôn ưu ái cho Châu Mỹ Duy.
“Tôi đang nói chuyện với Tang Ba, thuyết phục anh ta đưa chúng ta đi tìm nữ tộc trưởng” – Châu Mỹ Duy thấy tâm trạng Tang Ba mấy nay không vui nên đến an ủi, không rõ hai người nói cái gì một lúc sau Tang ba đồng ý đưa bọn họ đi.
Mấy người Hầu Tử mừng rỡ thu thập đồ đạc nhanh chóng đi theo. Trong chuyến đi ngắn ngủi này, mặt đất lại rung chuyển, cả Hầu Tử và Châu Mỹ Duy đều tỏ ra sợ hãi.
Lần này rung lắc mạnh hơn lần trước, kéo dài năm phút, cây cối xung quanh rung chuyển, một số cây cong xuống đất như bị bật gốc. Những ngôi nhà tranh vách đất cách đó không xa không vững chắc bắt đầu kêu cót két rồi sụp xuống.
Ngay khi họ vẫn chưa biết làm thế nào thì trận động đất tạm dừng, một tiếng gầm rú kinh khủng của dã thú từ khu rừng. Những con vật điên cuồng và bỏ chạy một cách tuyệt vọng.
Châu Mỹ Duy sắc mặt tái nhợt, ngẩng đầu nhìn Samba, lo lắng thúc giục: “Mau đi hỏi nữ tộc trưởng, chuyện gì xảy ra?”