Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4
Chẳng hiểu dạo này thời tiết thế nào, tôi thích nghi không nổi nên đổ bệnh rồi. Tôi sốt rất cao, đến hơn 39 độ. Quản gia thấy tôi như vậy định đưa tôi đi bệnh viện, nhưng tôi một mực không chịu đi. Mùi bệnh viện thực sự rất khó chịu. Bà quản gia đành phải phải gọi bác sĩ riêng tới để khám bệnh.
Tôi thấy tôi cũng đâu có bệnh gì nặng, bà quản gia chạy tới chạy lui lo lắng như cháy nhà làm tôi buồn cười muốn chết. Rồi bà ấy lại gọi cả cha nuôi đang ở bên ngoài về.
Đang nằm trên giường dưỡng bệnh, tôi nghe tiếng chào của người hầu, tôi biết cha nuôi tôi ông ấy về rồi. Rồi sau đó nghe tiếng bước chân vội vã càng lúc càng gần, còn có tiếng nói chuyện:
"Nó sao rồi?"
"Dạ tiểu thư sốt rất cao, đang nằm trong phòng"
"Sáng giờ nó có ăn gì không?"
"Dạ tiểu thư không chịu ăn gì hết, nói ăn không ngon"
Sau đó, cha nuôi mở cửa bước vào. Tôi nằm trong phòng, đắp chăn kín mít, vừa lạnh lại vừa nóng. Vừa nhìn thấy tôi trên giường, cha nuôi liền đến sờ trán tôi hỏi:
"Con sao rồi? Sao không chịu ăn?"
Tôi mở mắt ra, đôi mắt lụp xụp vì mệt mỏi, mặt mày đỏ bừng bừng, tôi uể oải nói:
"Cha nuôi"
Ông ấy có vẻ rất lo lắng, hàng lông mày nhíu lại đủ kép chết cả con ruồi. Tôi nói tiếp:
"Con muốn ăn cháo cha nuôi nấu"
Ông ấy không nói hai lời, lập tức đáp ứng ngay:
"Được, ta nấu cho con"
Tôi chỉ nói thế thôi, ai mà biết ông ấy làm thật chứ. Tưởng tượng cảnh một người sát khí đằng đằng lại còn lạnh lùng như ông ấy đeo tạp dề rồi vo gạo nấu cháo, cảm thấy cứ có gì đó sai sai! Bộ đồ đắt tiền của ông ấy khi ở trong nhà bếp chắc cũng phải khóc than!
Nhân lúc cha nuôi xuống nấu cháo, tôi cũng đứng dậy tắm rửa sạch sẽ, sáng giờ thực sự mồ hôi ra nhiều quá, cảm thấy rất bứt rứt. Tắm xong, đang thay đồ chưa kịp mặc nốt cái áo thì nghe tiếng cửa phòng mở ra:
"Cạch!"
Tôi hốt hoảng quay đầu lại, thấy cha nuôi đang một tay bưng cháo, một tay mở cửa phòng. Ông ấy chưa kịp nói gì thì nhìn cảnh tượng trong phòng, tô cháo rơi xuống đất một cái "Xoảng". Lập tức cửa phòng đóng lại, chỉ nghe tiếng của ông ấy:
"Để cha... đi lấy tô khác!"
Bầu không khí nhất thời trở nên kì quặc, mặc dù cha nuôi đã đi ra ngoài rồi. Nhưng tôi lại thấy mặt đỏ bừng bừng, chỉ muốn kiếm cái lỗ chui xuống cho rồi! Ai đời thay đồ mà lại quên cài khóa trong phòng cơ chứ!
-------------------------------------------------------
<Chúc các mem một ngày tốt lành!>
Tôi thấy tôi cũng đâu có bệnh gì nặng, bà quản gia chạy tới chạy lui lo lắng như cháy nhà làm tôi buồn cười muốn chết. Rồi bà ấy lại gọi cả cha nuôi đang ở bên ngoài về.
Đang nằm trên giường dưỡng bệnh, tôi nghe tiếng chào của người hầu, tôi biết cha nuôi tôi ông ấy về rồi. Rồi sau đó nghe tiếng bước chân vội vã càng lúc càng gần, còn có tiếng nói chuyện:
"Nó sao rồi?"
"Dạ tiểu thư sốt rất cao, đang nằm trong phòng"
"Sáng giờ nó có ăn gì không?"
"Dạ tiểu thư không chịu ăn gì hết, nói ăn không ngon"
Sau đó, cha nuôi mở cửa bước vào. Tôi nằm trong phòng, đắp chăn kín mít, vừa lạnh lại vừa nóng. Vừa nhìn thấy tôi trên giường, cha nuôi liền đến sờ trán tôi hỏi:
"Con sao rồi? Sao không chịu ăn?"
Tôi mở mắt ra, đôi mắt lụp xụp vì mệt mỏi, mặt mày đỏ bừng bừng, tôi uể oải nói:
"Cha nuôi"
Ông ấy có vẻ rất lo lắng, hàng lông mày nhíu lại đủ kép chết cả con ruồi. Tôi nói tiếp:
"Con muốn ăn cháo cha nuôi nấu"
Ông ấy không nói hai lời, lập tức đáp ứng ngay:
"Được, ta nấu cho con"
Tôi chỉ nói thế thôi, ai mà biết ông ấy làm thật chứ. Tưởng tượng cảnh một người sát khí đằng đằng lại còn lạnh lùng như ông ấy đeo tạp dề rồi vo gạo nấu cháo, cảm thấy cứ có gì đó sai sai! Bộ đồ đắt tiền của ông ấy khi ở trong nhà bếp chắc cũng phải khóc than!
Nhân lúc cha nuôi xuống nấu cháo, tôi cũng đứng dậy tắm rửa sạch sẽ, sáng giờ thực sự mồ hôi ra nhiều quá, cảm thấy rất bứt rứt. Tắm xong, đang thay đồ chưa kịp mặc nốt cái áo thì nghe tiếng cửa phòng mở ra:
"Cạch!"
Tôi hốt hoảng quay đầu lại, thấy cha nuôi đang một tay bưng cháo, một tay mở cửa phòng. Ông ấy chưa kịp nói gì thì nhìn cảnh tượng trong phòng, tô cháo rơi xuống đất một cái "Xoảng". Lập tức cửa phòng đóng lại, chỉ nghe tiếng của ông ấy:
"Để cha... đi lấy tô khác!"
Bầu không khí nhất thời trở nên kì quặc, mặc dù cha nuôi đã đi ra ngoài rồi. Nhưng tôi lại thấy mặt đỏ bừng bừng, chỉ muốn kiếm cái lỗ chui xuống cho rồi! Ai đời thay đồ mà lại quên cài khóa trong phòng cơ chứ!
-------------------------------------------------------
<Chúc các mem một ngày tốt lành!>
Bình luận facebook