Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 50
Chương 44: Du ngoạn
"Thật đáng tiếc. Tôi là hoa hồng, không phải là hoa oải hương..." Câu nói cứ quanh quẩn trong tâm trí Hưng Ảnh suốt cả ngày.
Sam Y biết Hưng Ảnh thích hoa oải hương, nhưng cô là hoa hồng, hai người vốn dĩ đã không hợp nhau.
"Sao cậu không nói là chủ đề là ảnh cưới? Tôi không nghĩ ngôi sao trẻ tuổi như cậu yêu đương chưa xong đã nghĩ đến hôn nhân." Sam Y hai tay đỡ chiếc váy vừa dài vừa nặng, dù sao cũng từng mặc một lần không đến mức quá xa lạ.
"Có gì tôi nói mà chị đồng ý sao?" Hưng Ảnh đỡ Sam Y, hai người thả bộ trên con đường giữa cánh đồng hoa lavender, nhưng dường như chẳng ai có tâm trạng ngắm cảnh đẹp.
"Tôi thấy chúng ta hợp tác vô cùng ăn ý, tôi cứ ngỡ sẽ rất lâu mới hoàn thành xong bộ ảnh, không ngờ chỉ mất 2 tiếng. Chị từng làm người mẫu à?" Hưng Ảnh rất bất ngờ trước tác phong chuyên nghiệp của Sam Y.
"Người giỏi làm gì cũng giỏi." Sam Y vô cùng tự hào, "Tôi không phải là người mẫu."
Hai người vừa trở về khách sạn đã thấy Hưng Vũ đang đứng đợi ở chân cầu thang. Hưng Vũ có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy Sam Y mặc váy cưới.
"Cô vất vả rồi. Mặc chiếc váy này đi bộ cả một đoạn đường dài không đơn giản."
Sam Y mệt đến choáng váng đầu óc không còn hơi sức để trả lời Hưng Vũ, chỉ cười cười gật đầu. Từ bao giờ mà sức khoẻ của cô yếu như bà cụ già đã đi đến cuối cuộc đời.
"Anh đỡ hơn chưa mà ra đây? Không phải nên tĩnh dưỡng thêm chút nữa sao?" Hưng Ảnh lo lắng hỏi thăm.
"Anh chỉ cảm chút thôi đỡ hơn nhiều rồi. Em về phòng nghỉ ngơi còn chuẩn bị xuất phát. Anh đưa Sam Y về phòng." Hưng Vũ thay Hưng Ảnh đỡ váy cho Sam Y.
"Hưng Ảnh về Paris rồi cô có dự định gì? Tôi vừa hoàn thành dự án nên có thời gian nghỉ ngơi. Hay tôi đưa cô đi thăm thú vòng quanh Provence nhé? Coi như giúp Hưng Ảnh hoàn thành lời hứa đưa cô đi chơi. Tôi vẫn thấy cảm kích vì cô đồng ý giúp đỡ nó."
"Tôi cũng rất yêu thích cảnh vật nơi đây. Paris hoa lệ sầm uất nhưng tôi lại thích không khí yên bình tươi mát như ở đây hơn. Có hướng dẫn viên như anh đi cùng quả thực là may mắn cho tôi rồi."
"Vậy cô nghỉ ngơi, tôi sẽ lên sẵn tour cho ngày mai. Cô không cần lo gì hết!" Hưng Vũ cười, nụ cười quen thuộc xuất hiện trong tâm trí cô bao đêm, Sam Y giơ tay định níu kéo hình bóng trước mắt nhưng đã không còn ai.
Cô có chút hoảng hốt, luống cuống đứng dậy lại ngã nhào xuống đất. Hưng Vũ, Minh Vũ, rốt cuộc cô phải làm gì mới có thể quay trở về những năm tháng tốt đẹp ấy? Không thể. Cô không đáng được tha thứ, cô mãi mãi phải chịu sự dày vò vì lỗi lầm mình gây ra. Sam Y khóc, khóc vì hối hận, khóc vì nuối tiếc, khóc vì căm ghét chính bản thân mình.
"Bữa sáng với tách cà phê và bánh croissant (bánh sừng bò) là tuyệt nhất! Đây chính là bữa sáng truyền thống của người Pháp, cô thấy thế nào?" Hưng Vũ nâng tách cà phê lên thưởng thức, vui vẻ trò chuyện.
"Quả thật rất tuyệt. Người Pháp thực biết cách hưởng thụ cuộc sống." Sam Y cười đáp. Cả đêm qua cô cứ ngồi thơ thẩn cho đến tận sáng Hưng Vũ gõ cửa phòng mới biết. Cô có chút mệt mỏi nhưng không muốn bỏ lỡ chuyến đi này.
Điểm dừng đầu tiên là ngôi làng Saint-Rémy-de-Provence dưới chân núi Alpilles. Hai người thong dong đi bộ vòng quanh nơi đây, cảm nhận vẻ đẹp cổ kính của ngôi làng xinh xắn này.
Hưng Vũ dẫn Sam Y vào khu chợ Saint Rémy, hai người đi đúng vào thứ Tư là lúc chợ họp đông nhất, nơi đây tràn đầy sắc màu tươi tắn và những hương thơm thanh khiết từ hoa quả và các sản vật của vùng. Sam Y thích thú chọn mua những sản phẩm chăm sóc sắc đẹp được chế biến hoàn toàn từ thiên nhiên, đặc biệt là những chai tinh dầu hay sữa tắm được làm trực tiếp từ lavender. "Băng Băng nhất định rất thích", Sam Y nghĩ ngay đến cô bạn thân nhất của mình.
Tiếp theo Sam Y có dịp đến thăm ngôi làng Eygaliere từng là thành phố của người La Mã thuở trước. Nơi này vẫn còn lưu giữ lại những công trình cổ như nhà thờ St Sixte được xây dựng vào thế kỷ XII trên nền của một nhà thờ cổ của người La Mã, với những lâu đài bằng đá cổ vô cùng độc đáo và nguy nga.
"Lần trước Hưng Ảnh có nói anh đi công tác ở Avignon đúng không?"
"Đúng vậy, quả thực là thành phố xinh đẹp. Hai thành phố nổi tiếng là Arles và Avignon đều có lịch sử hơn 2 500 năm, Arles là một trong những thành phố cổ nổi tiếng của Pháp với những công trình lâu đời được xây dựng từ thời La Mã vẫn còn tồn tại đến ngày nay."
"Anh quả thực vô cùng hiểu biết." Sam Y vỗ tay khen ngợi.
"Tôi sống ở Pháp từ nhỏ nên cũng có chút hiểu biết. Không dám nhận lời khen của cô."
"Anh không cần khiêm tốn vậy đâu, tôi nói thật mà. Tôi rất ít khi khen ngợi người khác đấy!"
Hai người tiếp tục ghé thăm phố cổ Grasse với những con đường lát đá sỏi cuội cổ kính vốn là nét đặc trưng không thể quên ở các thành phố ở Châu Âu.
Sam Y đặc biệt thích thú khi đến với Gordes, làng ngồi ở Luberon, một trong những ngôi làng đẹp nhất ở Pháp được hoàn toàn xây dựng bằng đá khô.
Sam Y không quên đặt chân đến ngôi làng les Baux de Provence nằm trên một hòn đá ở độ cao 245 mét, là trung tâm lịch sử của bảo tàng của santons, Hôtel des Porcelets, ngôi nhà đẹp của thế kỷ 16, nhà thờ St Vincent với lối kiến trúc Roman độc đáo...
"Sau chuyến đi này tôi hoàn toàn kiệt sức, mà đây mới chỉ là vùng Provence thôi." Sam Y nghỉ chân tại ngôi làng les Baux de Provence, hoàn toàn không muốn rời đi nữa.
"Hơn một tuần qua thật sự rất vui, cô là người bạn đồng hành tuyệt vời. Đi cùng cô tôi có thể học hỏi thêm được nhiều thứ." Hưng Vũ phấn khởi nói. Qua chuyến đi lần này anh càng hiểu thêm con người cô, người con gái vừa mạnh mẽ vừa kiên cường lại hài hước, thông minh.
"Anh có điện thoại kìa." Sam Y nhắc nhở.
Hưng Vũ ngượng ngùng vì sự lơ đãng của mình, đứng lên nghe điện thoại.
Sam Y hứng thú quan sát xung quanh, đây đã là ngôi làng thứ mấy mà cô ghé thăm rồi nhỉ?
"Thật xin lỗi Sam Y. Sếp tôi vừa gọi thông báo phải trở về gấp có công việc. Cô về Paris luôn chứ?"
"Tôi về cùng anh luôn. Dù sao một mình ở nơi xa lạ không có ai thân quen cũng buồn chán."
Vừa đến sân bay đã là 8h tối, Hưng Vũ không nỡ để Sam Y tự về khách sạn nên đưa cô đi ăn trước rồi mới lo công việc.
"Cô có mệt không? Chọn món dễ ăn một chút nhé?" Hưng Vũ tỉ mỉ chọn món rồi còn nhờ bồi bàn tư vấn xem món nào tốt cho tiêu hoá.
Sự dịu dàng của Hưng Vũ làm cho Sam Y vô cùng cảm động, trái tim cô như bị bóp nghẹn.
"Quên không nói với cô, tí nữa chủ tịch Nam Phong sẽ qua đây, sếp tôi nói vì muốn bàn chuyện hợp tác nên bên đó muốn triển khai nhanh. Sẵn tiện được giao lưu với nhân vật tầm cỡ mở mang tầm mắt."
Sam Y run rẩy đặt cốc nước xuống bàn, định đứng dậy về trước thì đã nghe thấy tiếng chào hỏi.
"Chào chủ tịch, tôi là Lý Hưng Vũ, đại diện cho công ty PSC, hân hạnh được đón tiếp ngài."
"Chào anh, cứ xưng hô bình thường là được rồi."
"Hưng Ảnh, sao em lại ở đây?" Hưng Vũ vừa rồi chào hỏi nên không để ý Hưng Ảnh đi đằng sau Phong Thần.
"Nam Phong tài trợ lần này cho dự án mới của em, biết anh là anh trai em nên mời em đi cùng."
"Thật ngại quá, thằng nhóc này không gây phiền phức cho anh chứ?" Hưng Vũ lén cốc đầu Hưng Ảnh.
Phong Thần không trả lời, từ đầu đến cuối chỉ nhìn chằm chằm vào bóng hình khiến anh nhung nhớ suốt thời gian qua.
"À quên chưa giới thiệu, đây là cô Sam Y, bạn của tôi. Chúng tôi mới từ Provence trở về nên tôi đưa cô ấy đến đây cùng dùng bữa." Hưng Vũ cảm nhận được bầu không khí kì lạ giữa hai người này khiến anh không biết nên nói gì nữa.
"Sam Y, em còn định trốn tránh đến bao giờ nữa? Anh đã tìm thấy em rồi." Phong Thần bình thản kéo ghế ngồi cạnh Sam Y, "Tôi giới thiệu với hai người, đây là Sam Y vợ của tôi. Lần này tôi đến Pháp mục đích là đi tìm cô ấy."
Next:
Chương 45: Bí mật
"Thật đáng tiếc. Tôi là hoa hồng, không phải là hoa oải hương..." Câu nói cứ quanh quẩn trong tâm trí Hưng Ảnh suốt cả ngày.
Sam Y biết Hưng Ảnh thích hoa oải hương, nhưng cô là hoa hồng, hai người vốn dĩ đã không hợp nhau.
"Sao cậu không nói là chủ đề là ảnh cưới? Tôi không nghĩ ngôi sao trẻ tuổi như cậu yêu đương chưa xong đã nghĩ đến hôn nhân." Sam Y hai tay đỡ chiếc váy vừa dài vừa nặng, dù sao cũng từng mặc một lần không đến mức quá xa lạ.
"Có gì tôi nói mà chị đồng ý sao?" Hưng Ảnh đỡ Sam Y, hai người thả bộ trên con đường giữa cánh đồng hoa lavender, nhưng dường như chẳng ai có tâm trạng ngắm cảnh đẹp.
"Tôi thấy chúng ta hợp tác vô cùng ăn ý, tôi cứ ngỡ sẽ rất lâu mới hoàn thành xong bộ ảnh, không ngờ chỉ mất 2 tiếng. Chị từng làm người mẫu à?" Hưng Ảnh rất bất ngờ trước tác phong chuyên nghiệp của Sam Y.
"Người giỏi làm gì cũng giỏi." Sam Y vô cùng tự hào, "Tôi không phải là người mẫu."
Hai người vừa trở về khách sạn đã thấy Hưng Vũ đang đứng đợi ở chân cầu thang. Hưng Vũ có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy Sam Y mặc váy cưới.
"Cô vất vả rồi. Mặc chiếc váy này đi bộ cả một đoạn đường dài không đơn giản."
Sam Y mệt đến choáng váng đầu óc không còn hơi sức để trả lời Hưng Vũ, chỉ cười cười gật đầu. Từ bao giờ mà sức khoẻ của cô yếu như bà cụ già đã đi đến cuối cuộc đời.
"Anh đỡ hơn chưa mà ra đây? Không phải nên tĩnh dưỡng thêm chút nữa sao?" Hưng Ảnh lo lắng hỏi thăm.
"Anh chỉ cảm chút thôi đỡ hơn nhiều rồi. Em về phòng nghỉ ngơi còn chuẩn bị xuất phát. Anh đưa Sam Y về phòng." Hưng Vũ thay Hưng Ảnh đỡ váy cho Sam Y.
"Hưng Ảnh về Paris rồi cô có dự định gì? Tôi vừa hoàn thành dự án nên có thời gian nghỉ ngơi. Hay tôi đưa cô đi thăm thú vòng quanh Provence nhé? Coi như giúp Hưng Ảnh hoàn thành lời hứa đưa cô đi chơi. Tôi vẫn thấy cảm kích vì cô đồng ý giúp đỡ nó."
"Tôi cũng rất yêu thích cảnh vật nơi đây. Paris hoa lệ sầm uất nhưng tôi lại thích không khí yên bình tươi mát như ở đây hơn. Có hướng dẫn viên như anh đi cùng quả thực là may mắn cho tôi rồi."
"Vậy cô nghỉ ngơi, tôi sẽ lên sẵn tour cho ngày mai. Cô không cần lo gì hết!" Hưng Vũ cười, nụ cười quen thuộc xuất hiện trong tâm trí cô bao đêm, Sam Y giơ tay định níu kéo hình bóng trước mắt nhưng đã không còn ai.
Cô có chút hoảng hốt, luống cuống đứng dậy lại ngã nhào xuống đất. Hưng Vũ, Minh Vũ, rốt cuộc cô phải làm gì mới có thể quay trở về những năm tháng tốt đẹp ấy? Không thể. Cô không đáng được tha thứ, cô mãi mãi phải chịu sự dày vò vì lỗi lầm mình gây ra. Sam Y khóc, khóc vì hối hận, khóc vì nuối tiếc, khóc vì căm ghét chính bản thân mình.
"Bữa sáng với tách cà phê và bánh croissant (bánh sừng bò) là tuyệt nhất! Đây chính là bữa sáng truyền thống của người Pháp, cô thấy thế nào?" Hưng Vũ nâng tách cà phê lên thưởng thức, vui vẻ trò chuyện.
"Quả thật rất tuyệt. Người Pháp thực biết cách hưởng thụ cuộc sống." Sam Y cười đáp. Cả đêm qua cô cứ ngồi thơ thẩn cho đến tận sáng Hưng Vũ gõ cửa phòng mới biết. Cô có chút mệt mỏi nhưng không muốn bỏ lỡ chuyến đi này.
Điểm dừng đầu tiên là ngôi làng Saint-Rémy-de-Provence dưới chân núi Alpilles. Hai người thong dong đi bộ vòng quanh nơi đây, cảm nhận vẻ đẹp cổ kính của ngôi làng xinh xắn này.
Hưng Vũ dẫn Sam Y vào khu chợ Saint Rémy, hai người đi đúng vào thứ Tư là lúc chợ họp đông nhất, nơi đây tràn đầy sắc màu tươi tắn và những hương thơm thanh khiết từ hoa quả và các sản vật của vùng. Sam Y thích thú chọn mua những sản phẩm chăm sóc sắc đẹp được chế biến hoàn toàn từ thiên nhiên, đặc biệt là những chai tinh dầu hay sữa tắm được làm trực tiếp từ lavender. "Băng Băng nhất định rất thích", Sam Y nghĩ ngay đến cô bạn thân nhất của mình.
Tiếp theo Sam Y có dịp đến thăm ngôi làng Eygaliere từng là thành phố của người La Mã thuở trước. Nơi này vẫn còn lưu giữ lại những công trình cổ như nhà thờ St Sixte được xây dựng vào thế kỷ XII trên nền của một nhà thờ cổ của người La Mã, với những lâu đài bằng đá cổ vô cùng độc đáo và nguy nga.
"Lần trước Hưng Ảnh có nói anh đi công tác ở Avignon đúng không?"
"Đúng vậy, quả thực là thành phố xinh đẹp. Hai thành phố nổi tiếng là Arles và Avignon đều có lịch sử hơn 2 500 năm, Arles là một trong những thành phố cổ nổi tiếng của Pháp với những công trình lâu đời được xây dựng từ thời La Mã vẫn còn tồn tại đến ngày nay."
"Anh quả thực vô cùng hiểu biết." Sam Y vỗ tay khen ngợi.
"Tôi sống ở Pháp từ nhỏ nên cũng có chút hiểu biết. Không dám nhận lời khen của cô."
"Anh không cần khiêm tốn vậy đâu, tôi nói thật mà. Tôi rất ít khi khen ngợi người khác đấy!"
Hai người tiếp tục ghé thăm phố cổ Grasse với những con đường lát đá sỏi cuội cổ kính vốn là nét đặc trưng không thể quên ở các thành phố ở Châu Âu.
Sam Y đặc biệt thích thú khi đến với Gordes, làng ngồi ở Luberon, một trong những ngôi làng đẹp nhất ở Pháp được hoàn toàn xây dựng bằng đá khô.
Sam Y không quên đặt chân đến ngôi làng les Baux de Provence nằm trên một hòn đá ở độ cao 245 mét, là trung tâm lịch sử của bảo tàng của santons, Hôtel des Porcelets, ngôi nhà đẹp của thế kỷ 16, nhà thờ St Vincent với lối kiến trúc Roman độc đáo...
"Sau chuyến đi này tôi hoàn toàn kiệt sức, mà đây mới chỉ là vùng Provence thôi." Sam Y nghỉ chân tại ngôi làng les Baux de Provence, hoàn toàn không muốn rời đi nữa.
"Hơn một tuần qua thật sự rất vui, cô là người bạn đồng hành tuyệt vời. Đi cùng cô tôi có thể học hỏi thêm được nhiều thứ." Hưng Vũ phấn khởi nói. Qua chuyến đi lần này anh càng hiểu thêm con người cô, người con gái vừa mạnh mẽ vừa kiên cường lại hài hước, thông minh.
"Anh có điện thoại kìa." Sam Y nhắc nhở.
Hưng Vũ ngượng ngùng vì sự lơ đãng của mình, đứng lên nghe điện thoại.
Sam Y hứng thú quan sát xung quanh, đây đã là ngôi làng thứ mấy mà cô ghé thăm rồi nhỉ?
"Thật xin lỗi Sam Y. Sếp tôi vừa gọi thông báo phải trở về gấp có công việc. Cô về Paris luôn chứ?"
"Tôi về cùng anh luôn. Dù sao một mình ở nơi xa lạ không có ai thân quen cũng buồn chán."
Vừa đến sân bay đã là 8h tối, Hưng Vũ không nỡ để Sam Y tự về khách sạn nên đưa cô đi ăn trước rồi mới lo công việc.
"Cô có mệt không? Chọn món dễ ăn một chút nhé?" Hưng Vũ tỉ mỉ chọn món rồi còn nhờ bồi bàn tư vấn xem món nào tốt cho tiêu hoá.
Sự dịu dàng của Hưng Vũ làm cho Sam Y vô cùng cảm động, trái tim cô như bị bóp nghẹn.
"Quên không nói với cô, tí nữa chủ tịch Nam Phong sẽ qua đây, sếp tôi nói vì muốn bàn chuyện hợp tác nên bên đó muốn triển khai nhanh. Sẵn tiện được giao lưu với nhân vật tầm cỡ mở mang tầm mắt."
Sam Y run rẩy đặt cốc nước xuống bàn, định đứng dậy về trước thì đã nghe thấy tiếng chào hỏi.
"Chào chủ tịch, tôi là Lý Hưng Vũ, đại diện cho công ty PSC, hân hạnh được đón tiếp ngài."
"Chào anh, cứ xưng hô bình thường là được rồi."
"Hưng Ảnh, sao em lại ở đây?" Hưng Vũ vừa rồi chào hỏi nên không để ý Hưng Ảnh đi đằng sau Phong Thần.
"Nam Phong tài trợ lần này cho dự án mới của em, biết anh là anh trai em nên mời em đi cùng."
"Thật ngại quá, thằng nhóc này không gây phiền phức cho anh chứ?" Hưng Vũ lén cốc đầu Hưng Ảnh.
Phong Thần không trả lời, từ đầu đến cuối chỉ nhìn chằm chằm vào bóng hình khiến anh nhung nhớ suốt thời gian qua.
"À quên chưa giới thiệu, đây là cô Sam Y, bạn của tôi. Chúng tôi mới từ Provence trở về nên tôi đưa cô ấy đến đây cùng dùng bữa." Hưng Vũ cảm nhận được bầu không khí kì lạ giữa hai người này khiến anh không biết nên nói gì nữa.
"Sam Y, em còn định trốn tránh đến bao giờ nữa? Anh đã tìm thấy em rồi." Phong Thần bình thản kéo ghế ngồi cạnh Sam Y, "Tôi giới thiệu với hai người, đây là Sam Y vợ của tôi. Lần này tôi đến Pháp mục đích là đi tìm cô ấy."
Next:
Chương 45: Bí mật
Bình luận facebook