Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 50
Đông Quân từ từ cẩm cái thứ đó lên, tôi giật mình vội vàng lao đến giật lại nhưng đã quá muộn, khóe môi của cậu ta cong lên sau đó đầy mỉa mai nói với tôi "Lớn thế này rồi còn mặc áo lá"
Lớp 12 mà còn mặc áo lá đúng là không thể chấp nhận được đúng không, nhưng ngực tôi nó có giới hạn của nó vì vậy khi ở trên lớp tôi mới mặc áo ngực đoàng hoàng còn ở nhà thì chỉ mặc cái áo lá này thôi, nó cũng chẳng hở gì mà còn thoải mái hơn mấy cái áo ngực.
Nhưng trong trường hợp xấu hổ thế này tôi không thể thừa nhận nó là của mình được đành chối bay đi "Mấy cái áo này là của em tôi, nó mới lớp 6"
"Cậu có em bao giờ thế?" Cậu ta khinh khỉnh nhìn thẳng vào ngực tôi không thương tiếc. Tôi nhanh tay lấy cái gối ném vào mặt cậu ta mắng ngược lại cậu ta "Không phải chuyện của cậu"
"Thư Di, hôm nay thu quần áo bị sót lại cái áo này" Gòi xong, cái mẹ tôi lại đưa cho tôi cái áo lá đó trước mặt Đông Quân.
"Cháu chào cô" Mặc dù chào mẹ tôi nhưng cái ánh mắt gian xảo đó vẫn liên tục liếc về phía tôi, mẹ tôi thấy cậu ta bỗng giật mình sau đó cảm thấy ngượng vội dúi vào tay tôi rồi đi ra. Sau khi mẹ tôi đi ra Đông Quân như đã chắc chắn cười cười nhìn tôi "Yên tâm đi, tôi thích con gái lép"
"Liên quan gì đến tôi" Tôi vội vội vàng vàng ném mấy cái áo vào tủ một cách nhanh nhất.
Mặc dù tôi đã nói không liên quan đến tôi nhưng dường như Đông Quân không nghe thấy tiếp tục những câu nói mờ ám "Cậu cứ yên tâm, sau này cậu về nhà với tôi ngực cậu chắc chắn sẽ được cải thiện"
"Cậu cho tiền tôi đi bơm ngực?"
Đông Quân bĩu môi "Điên, vỡ đấy, tôi sợ lắm"
"Xì, tưởng thế...." Tôi còn chưa kịp nói xong Đông Quân đã vô liêm sỉ nói tiếp "Dùng cách thủ công nhất! Bóp!"
Tôi mặt đỏ tía tai lên không biết phải trả lời thế nào còn cậu ta cứ nhởn nhơ như không có chuyện gì ngồi vào chỗ của mình mở sách vở ra không thèm quan tâm đến tôi đang muốn tìm một cái lỗ chui xuống, rõ ràng cậu ta phải là người lên ngại mới đúng chứ! Sao lại là tôi????.
Đông Quân lắc đầu, chẹp chẹp miệng "Da mặt mỏng quá, tương lai còn phải tu luyện nhiều"
Ý là sau này cậu ta sẽ nói mấy câu vô sỉ tương tự như thế này, cái tên biến thái này nữa.
"Cô giáo, học thôi"
- ----------------------------
Muốn ngược nhưng vẫn chưa đến thời kì ngược, hơi bùn:((
Like và theo dõi truyện nha
Lớp 12 mà còn mặc áo lá đúng là không thể chấp nhận được đúng không, nhưng ngực tôi nó có giới hạn của nó vì vậy khi ở trên lớp tôi mới mặc áo ngực đoàng hoàng còn ở nhà thì chỉ mặc cái áo lá này thôi, nó cũng chẳng hở gì mà còn thoải mái hơn mấy cái áo ngực.
Nhưng trong trường hợp xấu hổ thế này tôi không thể thừa nhận nó là của mình được đành chối bay đi "Mấy cái áo này là của em tôi, nó mới lớp 6"
"Cậu có em bao giờ thế?" Cậu ta khinh khỉnh nhìn thẳng vào ngực tôi không thương tiếc. Tôi nhanh tay lấy cái gối ném vào mặt cậu ta mắng ngược lại cậu ta "Không phải chuyện của cậu"
"Thư Di, hôm nay thu quần áo bị sót lại cái áo này" Gòi xong, cái mẹ tôi lại đưa cho tôi cái áo lá đó trước mặt Đông Quân.
"Cháu chào cô" Mặc dù chào mẹ tôi nhưng cái ánh mắt gian xảo đó vẫn liên tục liếc về phía tôi, mẹ tôi thấy cậu ta bỗng giật mình sau đó cảm thấy ngượng vội dúi vào tay tôi rồi đi ra. Sau khi mẹ tôi đi ra Đông Quân như đã chắc chắn cười cười nhìn tôi "Yên tâm đi, tôi thích con gái lép"
"Liên quan gì đến tôi" Tôi vội vội vàng vàng ném mấy cái áo vào tủ một cách nhanh nhất.
Mặc dù tôi đã nói không liên quan đến tôi nhưng dường như Đông Quân không nghe thấy tiếp tục những câu nói mờ ám "Cậu cứ yên tâm, sau này cậu về nhà với tôi ngực cậu chắc chắn sẽ được cải thiện"
"Cậu cho tiền tôi đi bơm ngực?"
Đông Quân bĩu môi "Điên, vỡ đấy, tôi sợ lắm"
"Xì, tưởng thế...." Tôi còn chưa kịp nói xong Đông Quân đã vô liêm sỉ nói tiếp "Dùng cách thủ công nhất! Bóp!"
Tôi mặt đỏ tía tai lên không biết phải trả lời thế nào còn cậu ta cứ nhởn nhơ như không có chuyện gì ngồi vào chỗ của mình mở sách vở ra không thèm quan tâm đến tôi đang muốn tìm một cái lỗ chui xuống, rõ ràng cậu ta phải là người lên ngại mới đúng chứ! Sao lại là tôi????.
Đông Quân lắc đầu, chẹp chẹp miệng "Da mặt mỏng quá, tương lai còn phải tu luyện nhiều"
Ý là sau này cậu ta sẽ nói mấy câu vô sỉ tương tự như thế này, cái tên biến thái này nữa.
"Cô giáo, học thôi"
- ----------------------------
Muốn ngược nhưng vẫn chưa đến thời kì ngược, hơi bùn:((
Like và theo dõi truyện nha
Bình luận facebook