Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 282: Công phá trận pháp
Uy lực động trời này vừa bùng nổ thì cả trời đất như run rẩy, hiện trường rộng lớn rung chuyển như vừa xảy ra một trận động đất mạnh.
Đương nhiên cảnh tượng này chẳng là gì với người nhà họ Đường có mặt ở đây cả.
Nhưng đối với những người vây xem mà nói thì đây là một cảnh chấn động linh hồn, có người sợ đến nỗi hét lên thất thanh, có người sợ đến tè cả ra quần, còn có người bị dọa đến nỗi chạy vút ra xa.
Hiện trường chợt trở nên hỗn loạn.
Đương nhiên người ở trong trang viên nhà họ Ngô cũng cảm nhận được chấn động kinh thiên động địa này, tất cả mọi người đều hoảng loạn cả lên. Bọn họ không cần ra xem cũng biết là người nhà họ Đường đánh tới cửa rồi. Tiếng động cực lớn vừa nãy chắc chắn là do cao thủ tuyệt đỉnh đánh phá trận pháp gây ra, chẳng ai biết trận pháp có bị phá hay chưa nhưng bọn họ vẫn nơm nớp lo sợ.
Hôm qua, sau khi Quy Hư Đạo Nhân rời đi, thật ra người nhà họ Ngô đã cực kì thấp thỏm bất an rồi. Tuy trước khi đi ông đã bố trí trận pháp lớn cho trang viên nhà họ Ngô nhưng ai cũng biết, trận pháp có mạnh đến cỡ nào thì cũng có ngày bị phá, còn việc nó có thể cầm cự được đến một ngày như Quy Hư Đạo Nhân nói hay không thì không ai xác định được. Thế nên, người trong trang viên đều luôn phập phồng lo sợ, họ chỉ mong chờ Quy Hư Đạo Nhân nhanh chóng quay về.
Nhưng bây giờ Quy Hư Đạo Nhân vẫn chưa về, mà người nhà họ Đường đã đến công kích trận pháp rồi, sao bọn họ không hoảng sợ kinh hãi cho được? Trang viên nhà họ Ngô rộng lớn chợt loạn cả lên. Có người chuẩn bị vũ trang sẵn sàng chiến đấu, có người hoảng sợ chạy lung tung, có người sợ đến nỗi run lẩy bẩy, thậm chí còn có người sợ đến nỗi lảm nhảm cầu thần cầu phật.
Người trong và ngoài trang viên nhà họ Ngô đều chịu kinh sợ đến một mức độ nào đó.
Tất cả người nhà họ Đường thì càng kinh ngạc đến trợn mắt há mồm. Vì bọn họ phát hiện ra sau khi chân nguyên mạnh mẽ vô địch của Đại trưởng lão va vào trận pháp tạo ra uy lực rung trời thì trận pháp vẫn bình yên vô sự, còn chân nguyên của Đại trưởng lão thì tan tành theo mây khói.
Sự thật này khiến người ta khó mà tin được. Người nhà họ Đường đều biết thực lực của Đại trưởng lão mạnh mẽ khủng bố đến cảnh giới nào, chân nguyên vừa nãy Đại trưởng lão phóng ra đủ để chẻ đôi ngọn núi, nhưng lại không thể phá được trận pháp của một người phàm cỏn con ở thế giới bên ngoài, chuyện này thật sự không thể nào tưởng tượng ra được.
Ngay đến Đại trưởng lão, trong mắt lão ta cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, bây giờ lão ta buộc phải nhìn nhận lại trận pháp mà lúc trước lão ta cho là bình thường này. Ánh mắt của lão ta trở nên sâu thẳm, lão ta nhìn chòng chọc trận pháp quan sát một hồi lâu, sau đó lão ta lại một lần nữa giơ tay lên, chuẩn bị tấn công trận pháp lần thứ hai.
Thấy vậy, Tả Hữu hộ pháp đồng thời bước lên, Tả hộ pháp nghiêm túc nói: “Đại trưởng lão, chúng ta hợp lực đi, tôi không tin chỉ cái trận pháp quèn này mà có thể chịu nổi đòn công kích của ba người chúng ta”.
Đại trưởng lão nghe vậy thì không khỏi nhìn trận pháp phòng thủ này thêm một lần nữa. Đúng là trận pháp này khó phá, nhưng Đại trưởng lão tin chắc có thể phá được, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Lão ta không muốn lãng phí thời gian ở đây nên lão ta gật đầu luôn: “Được”.
Sau đó, ba người Đại trưởng lão và Tả Hữu hộ pháp kề vai tác chiến, bọn họ cùng lúc giơ hai tay ra, không ngừng múa may trước ngực.
Bất chợt, chân nguyên hùng hậu và mạnh mẽ được hình thành trước ngực ba người họ, theo đôi tay luân chuyển không ngừng của họ thì chân nguyên trước ngực họ cũng không ngừng trở nên lớn mạnh hơn.
Trông hệt như ba ngọn núi lửa sắp phun trào đứng sừng sững trước mặt họ, núi lửa chưa phun trào mà uy lực đã ghê người rồi.
Khi ba luồng chân nguyên này ngưng tụ đến cực độ thì Đại trưởng lão hô lớn lên: “Đánh!”
Vừa dứt lời, ba người đồng thời đẩy hai tay ra.
Ầm!
Ba luồng chân nguyên cực kì hùng mạnh hệt như nham thạch cuồn cuộn phun trào, ào ạt xông tới trận pháp phòng thủ trước trang viên với khí thế hủy diệt đất trời.
Rầm!
Ba luồng chân nguyên cùng lúc tông vào bọt khí trận pháp, phát ra tiếng nổ cực lớn, chấn động kịch liệt.
Hiện trường lại như vừa xảy ra động đất, hơn nữa còn kịch liệt hơn chấn động lần trước rất nhiều, khiến người ta cảm giác như trời đất sắp sụp đổ.
Lần này, trận pháp phòng thủ kiên cố kia đã xuất hiện chiều hướng lung lay sắp đổ rồi.
Trận pháp sắp bị phá rồi!
Đại trưởng lão và hai vị hộ pháp thấy vậy thì lập tức tăng thêm lực, tiếp tục phát động tấn công hung hãn hơn.
Cả trang viên nhà họ Ngô vẫn luôn trong tình trạng rung chuyển kịch liệt, người trong trang viên sợ đến nỗi run rẩy không ngừng, ai nấy đều hồn bay phách lạc, mọi người đều chìm vào sự khủng hoảng vô tận.
Những nhân vật trung tâm như Đường Chấn Phong, Tống Nghi Nhiên, Đường Dĩnh, cùng với Ngô Thanh Đế, Ngô Thiên đều kéo nhau ra trước cổng lớn trang viên nhà họ Ngô, theo sau lưng họ còn có rất nhiều người nhà họ Ngô.
Cổng lớn của trang viên được mở ra, Đường Chấn Phong đứng phía trong cổng vừa nhìn đã thấy Đại trưởng lão đang phá trận pháp.
Nhìn thấy Đại trưởng lão, sắc mặt Đường Chấn Phong chợt thay đổi, trong mắt ông ta toàn sự kinh sợ, tuyệt vọng lẩm bẩm: “Tiêu rồi, xong đời rồi, Đại trưởng lão đích thân ra trận rồi, lần này chúng ta không thoát chết được nữa rồi!”
Ngô Thanh Đế nghe vậy thì sắc mặt cũng thay đổi dữ dội, ông lập tức trầm giọng hỏi Đường Chấn Phong: “Đại trưởng lão này rất đáng sợ à?”
Đường Chấn Phong vẫn đang trân trân nhìn Đại trưởng lão ngoài cổng, sắc mặt ông ta cực kì nghiêm trọng, trong mắt lóe lên tia tuyệt vọng.
Tống Nghi Nhiên đứng bên cạnh Đường Chấn Phong nghe câu hỏi của Ngô Thanh Đế thì không khỏi buồn bã trả lời: “Đại trưởng lão là anh trai của tộc trưởng, cũng là trưởng lão đức cao vọng trọng nhất của nhà họ Đường. Bình thường thì ông ta chỉ xử lý những chuyện hệ trọng của nhà họ Đường thôi, chưa từng tùy tiện xuất đầu lộ diện. Một khi ông ta xuất hiện thì ắt sẽ dậy lên một trận mưa máu gió tanh. Sự đáng sợ và thực lực của ông ta mạnh đến nỗi không thể nào tưởng tượng ra được”.
Tống Nghi Nhiên nói xong thì Đường Chấn Phong cũng run rẩy nói: “Không ngờ nhà họ Đường lại để Đại trưởng lão đích thân tới đối phó với chúng ta. Xem ra, lần này bọn họ định đuổi cùng giết tận chúng ta rồi đây. Bây giờ, cho dù có thần tiên giáng trần e rằng cũng khó cứu được chúng ta rồi”.
Giọng điệu của Đường Chấn Phong sặc mùi tuyệt vọng, hoặc có thể nói là từ lúc nhìn thấy Đại trưởng lão thì trái tim của ông ta đã hoàn toàn như tro tàn rồi.
Ngô Thanh Đế nghe xong thì cũng trầm mặt xuống, ông lặng lẽ nhìn đội ngũ đông đúc của nhà họ Đường bên ngoài cổng, sắc mặt trầm trọng.
Ngô Thiên cùng tất cả người nhà họ Ngô cũng chìm đắm trong lặng yên.
Dưới sự công kích không ngừng của Đại trưởng lão và Tả Hữu hộ pháp thì trận pháp phòng thủ càng lúc càng lung lay dữ dội, nhìn sắp vỡ nát rồi.
Tim của người nhà họ Ngô cũng càng lúc càng chùng xuống, dường như họ đã ngửi thấy mùi của cái chết.
Nhưng ngay lúc tất cả mọi người đều tuyệt vọng thì Quy Hư Đạo Nhân đột nhiên bay từ trên trời xuống bên cạnh đám người Ngô Thanh Đế.
Vừa đáp đất, Quy Hư Đạo Nhân không nói không rằng đã lập tức kích phát chân nguyên ánh sáng của mình rồi mạnh mẽ bắn vào trận pháp phòng thủ mà ông đã bố trí.
Dường như ông đang sửa chữa lại trận pháp.
Được Quy Hư Đạo Nhân tiếp thêm lực, trận pháp vốn lung lay sắp đổ lại dần dần kiên cố hơn, trận pháp không còn xu hướng bị phá nữa.
Người nhà họ Ngô đứng trong trang viên thấy cảnh tượng này thì sóng lòng của họ lại trào dâng, cuối cùng họ cũng thấy được ánh sáng hi vọng rồi. Tuy đám người nhà họ Đường lần này tới dường như đáng sợ hơn lần trước nhưng họ biết rất rõ thực lực của Quy Hư Đạo Nhân, có ông ở đây thì bọn họ thấy an toàn hơn một chút.
Ngay giờ phút này, tất cả người nhà họ Ngô đều chăm chú nhìn trận quyết đấu vô hình giữa bên trong và bên ngoài trang viên nhà họ Ngô.
Phía trong trang viên, Quy Hư Đạo Nhân không ngừng tích lực cho trận pháp.
Phía ngoài trang viên, ba người nhà họ Đường không ngừng công kích trận pháp.
Hai bên không ngừng chiến đấu với nhau thông qua trận pháp.
Trận pháp phòng thủ được Quy Hư Đạo Nhân duy trì nên lại trở nên kiên cố không thể phá vỡ, dù ba người Đại trưởng lão có công kích thế nào cũng không đánh sập được.
Thấy vậy, Tả hộ pháp chợt nghiêm nghị ra lệnh cho đám cao thủ tinh anh của nhà họ Đường đứng sau lưng: “Qua đây, cùng góp sức!”
Đương nhiên Tả hộ pháp đã nhận thấy Quy Hư Đạo Nhân vừa xuất hiện này chính là người dàn trận pháp, đồng thời cũng là kẻ đầu sỏ đánh bị thương hai mươi mấy người nhà họ Đường. Thế nên, Tả hộ pháp không muốn cho Quy Hư Đạo Nhân bất kì một cơ hội nào, hắn nôn nóng muốn phá vỡ trận pháp để giết Quy Hư Đạo Nhân, tiêu diệt nhà họ Ngô.
Cả trăm cao thủ tinh anh nhà họ Đường vừa nghe lệnh liền lập tức dàn trận, đồng thời phóng mũi kiếm chân nguyên về trận pháp phòng thủ trước mặt.
Vô số mũi kiếm chân nguyên bất chợt đan vào nhau giữa không trung, nhanh chóng dung hòa vào nhau tạo thành một tấm lưới kiếm cực lớn.
Chân nguyên lưới kiếm mang theo khí thế dời non lấp bể cuồn cuộn cuốn về phía trận pháp.
Ầm ầm ầm!
Chân nguyên lưới kiếm được tạo thành từ vô số mũi kiếm không ngừng đánh ầm ầm vào trận pháp, làm phóng ra sóng khí chân nguyên kinh động trời đất.
Từng luồng sóng khí chân nguyên này bắn tung tóe ra bốn phía hệt như pháo hoa.
Uy lực của sóng khí phi phàm, trong nó bao hàm sát khí khiếp người.
Quần chúng đứng xem ở phía xa cùng với người nhà họ Ngô đứng trong trang viên đều trợn tròn mắt, trong mắt tràn ngập sự khiếp đảm.
Một khí thế cực kì mạnh bao trùm cả hiện trường.
Trận pháp lại một lần nữa bị lung lay.
Dần dần trên mặt Quy Hư Đạo Nhân hiện lên vẻ khó nhọc, trán ông túa mồ hôi lạnh. Đúng là trận pháp phòng thủ ông dàn ra cực kì mạnh, nhưng có mạnh đến đâu cũng không thể chống đỡ nổi cú công kích của cả trăm Vũ Thánh này. Quy Hư Đạo Nhân đã dốc kiệt sức ra để tu sửa duy trì trận pháp nhưng ông cũng không thể nào chống lại áp lực cực lớn này được.
Uy lực mà Đại trưởng lão, Tả Hữu hộ pháp cùng trăm cao thủ tinh anh nhà họ Đường liên thủ phát ra thật sự quá khủng bố. Trận pháp phòng thủ đã bắt đầu có vết nứt rồi.
Quy Hư Đạo Nhân sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
Toàn bộ người nhà họ Ngô đều căng thẳng đến cực điểm.
Còn người nhà họ Đường thì mắt sáng cả lên, bọn họ đều biết cơ hội đã đến rồi.
Thế nên hơn trăm người này, dường như là ngay tức khắc không hẹn mà cùng nhau dồn lực, mỗi người đều bộc lộ ra khí thế ngút trời.
“Phá!”
Lúc khí thế của tất cả thành viên đã lên đến đỉnh điểm thì Đại trưởng lão hung tàn ra lệnh.
Bất chợt, hơn trăm người nhà họ Đường cùng vung tay đánh chân nguyên thông thiên của mình ra.
Vô số chân nguyên ngưng kết thành một sức mạnh cực đại cuồng bạo đánh ầm về phía trận pháp đã rạn nứt kia.
Ầm!
Nguồn sức mạnh cực đại này với khí thế không thể cản, đập mạnh vào trận pháp, phát ra tiếng vang rúng động.
Trời đất bất chợt chao đảo, nguồn chân nguyên cực mạnh và trận pháp phòng thủ tông vào nhau xong thì cả hai đều cùng tiêu tan.
Trận pháp phòng thủ bị phá một cách triệt để.
———————–
Đương nhiên cảnh tượng này chẳng là gì với người nhà họ Đường có mặt ở đây cả.
Nhưng đối với những người vây xem mà nói thì đây là một cảnh chấn động linh hồn, có người sợ đến nỗi hét lên thất thanh, có người sợ đến tè cả ra quần, còn có người bị dọa đến nỗi chạy vút ra xa.
Hiện trường chợt trở nên hỗn loạn.
Đương nhiên người ở trong trang viên nhà họ Ngô cũng cảm nhận được chấn động kinh thiên động địa này, tất cả mọi người đều hoảng loạn cả lên. Bọn họ không cần ra xem cũng biết là người nhà họ Đường đánh tới cửa rồi. Tiếng động cực lớn vừa nãy chắc chắn là do cao thủ tuyệt đỉnh đánh phá trận pháp gây ra, chẳng ai biết trận pháp có bị phá hay chưa nhưng bọn họ vẫn nơm nớp lo sợ.
Hôm qua, sau khi Quy Hư Đạo Nhân rời đi, thật ra người nhà họ Ngô đã cực kì thấp thỏm bất an rồi. Tuy trước khi đi ông đã bố trí trận pháp lớn cho trang viên nhà họ Ngô nhưng ai cũng biết, trận pháp có mạnh đến cỡ nào thì cũng có ngày bị phá, còn việc nó có thể cầm cự được đến một ngày như Quy Hư Đạo Nhân nói hay không thì không ai xác định được. Thế nên, người trong trang viên đều luôn phập phồng lo sợ, họ chỉ mong chờ Quy Hư Đạo Nhân nhanh chóng quay về.
Nhưng bây giờ Quy Hư Đạo Nhân vẫn chưa về, mà người nhà họ Đường đã đến công kích trận pháp rồi, sao bọn họ không hoảng sợ kinh hãi cho được? Trang viên nhà họ Ngô rộng lớn chợt loạn cả lên. Có người chuẩn bị vũ trang sẵn sàng chiến đấu, có người hoảng sợ chạy lung tung, có người sợ đến nỗi run lẩy bẩy, thậm chí còn có người sợ đến nỗi lảm nhảm cầu thần cầu phật.
Người trong và ngoài trang viên nhà họ Ngô đều chịu kinh sợ đến một mức độ nào đó.
Tất cả người nhà họ Đường thì càng kinh ngạc đến trợn mắt há mồm. Vì bọn họ phát hiện ra sau khi chân nguyên mạnh mẽ vô địch của Đại trưởng lão va vào trận pháp tạo ra uy lực rung trời thì trận pháp vẫn bình yên vô sự, còn chân nguyên của Đại trưởng lão thì tan tành theo mây khói.
Sự thật này khiến người ta khó mà tin được. Người nhà họ Đường đều biết thực lực của Đại trưởng lão mạnh mẽ khủng bố đến cảnh giới nào, chân nguyên vừa nãy Đại trưởng lão phóng ra đủ để chẻ đôi ngọn núi, nhưng lại không thể phá được trận pháp của một người phàm cỏn con ở thế giới bên ngoài, chuyện này thật sự không thể nào tưởng tượng ra được.
Ngay đến Đại trưởng lão, trong mắt lão ta cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, bây giờ lão ta buộc phải nhìn nhận lại trận pháp mà lúc trước lão ta cho là bình thường này. Ánh mắt của lão ta trở nên sâu thẳm, lão ta nhìn chòng chọc trận pháp quan sát một hồi lâu, sau đó lão ta lại một lần nữa giơ tay lên, chuẩn bị tấn công trận pháp lần thứ hai.
Thấy vậy, Tả Hữu hộ pháp đồng thời bước lên, Tả hộ pháp nghiêm túc nói: “Đại trưởng lão, chúng ta hợp lực đi, tôi không tin chỉ cái trận pháp quèn này mà có thể chịu nổi đòn công kích của ba người chúng ta”.
Đại trưởng lão nghe vậy thì không khỏi nhìn trận pháp phòng thủ này thêm một lần nữa. Đúng là trận pháp này khó phá, nhưng Đại trưởng lão tin chắc có thể phá được, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi. Lão ta không muốn lãng phí thời gian ở đây nên lão ta gật đầu luôn: “Được”.
Sau đó, ba người Đại trưởng lão và Tả Hữu hộ pháp kề vai tác chiến, bọn họ cùng lúc giơ hai tay ra, không ngừng múa may trước ngực.
Bất chợt, chân nguyên hùng hậu và mạnh mẽ được hình thành trước ngực ba người họ, theo đôi tay luân chuyển không ngừng của họ thì chân nguyên trước ngực họ cũng không ngừng trở nên lớn mạnh hơn.
Trông hệt như ba ngọn núi lửa sắp phun trào đứng sừng sững trước mặt họ, núi lửa chưa phun trào mà uy lực đã ghê người rồi.
Khi ba luồng chân nguyên này ngưng tụ đến cực độ thì Đại trưởng lão hô lớn lên: “Đánh!”
Vừa dứt lời, ba người đồng thời đẩy hai tay ra.
Ầm!
Ba luồng chân nguyên cực kì hùng mạnh hệt như nham thạch cuồn cuộn phun trào, ào ạt xông tới trận pháp phòng thủ trước trang viên với khí thế hủy diệt đất trời.
Rầm!
Ba luồng chân nguyên cùng lúc tông vào bọt khí trận pháp, phát ra tiếng nổ cực lớn, chấn động kịch liệt.
Hiện trường lại như vừa xảy ra động đất, hơn nữa còn kịch liệt hơn chấn động lần trước rất nhiều, khiến người ta cảm giác như trời đất sắp sụp đổ.
Lần này, trận pháp phòng thủ kiên cố kia đã xuất hiện chiều hướng lung lay sắp đổ rồi.
Trận pháp sắp bị phá rồi!
Đại trưởng lão và hai vị hộ pháp thấy vậy thì lập tức tăng thêm lực, tiếp tục phát động tấn công hung hãn hơn.
Cả trang viên nhà họ Ngô vẫn luôn trong tình trạng rung chuyển kịch liệt, người trong trang viên sợ đến nỗi run rẩy không ngừng, ai nấy đều hồn bay phách lạc, mọi người đều chìm vào sự khủng hoảng vô tận.
Những nhân vật trung tâm như Đường Chấn Phong, Tống Nghi Nhiên, Đường Dĩnh, cùng với Ngô Thanh Đế, Ngô Thiên đều kéo nhau ra trước cổng lớn trang viên nhà họ Ngô, theo sau lưng họ còn có rất nhiều người nhà họ Ngô.
Cổng lớn của trang viên được mở ra, Đường Chấn Phong đứng phía trong cổng vừa nhìn đã thấy Đại trưởng lão đang phá trận pháp.
Nhìn thấy Đại trưởng lão, sắc mặt Đường Chấn Phong chợt thay đổi, trong mắt ông ta toàn sự kinh sợ, tuyệt vọng lẩm bẩm: “Tiêu rồi, xong đời rồi, Đại trưởng lão đích thân ra trận rồi, lần này chúng ta không thoát chết được nữa rồi!”
Ngô Thanh Đế nghe vậy thì sắc mặt cũng thay đổi dữ dội, ông lập tức trầm giọng hỏi Đường Chấn Phong: “Đại trưởng lão này rất đáng sợ à?”
Đường Chấn Phong vẫn đang trân trân nhìn Đại trưởng lão ngoài cổng, sắc mặt ông ta cực kì nghiêm trọng, trong mắt lóe lên tia tuyệt vọng.
Tống Nghi Nhiên đứng bên cạnh Đường Chấn Phong nghe câu hỏi của Ngô Thanh Đế thì không khỏi buồn bã trả lời: “Đại trưởng lão là anh trai của tộc trưởng, cũng là trưởng lão đức cao vọng trọng nhất của nhà họ Đường. Bình thường thì ông ta chỉ xử lý những chuyện hệ trọng của nhà họ Đường thôi, chưa từng tùy tiện xuất đầu lộ diện. Một khi ông ta xuất hiện thì ắt sẽ dậy lên một trận mưa máu gió tanh. Sự đáng sợ và thực lực của ông ta mạnh đến nỗi không thể nào tưởng tượng ra được”.
Tống Nghi Nhiên nói xong thì Đường Chấn Phong cũng run rẩy nói: “Không ngờ nhà họ Đường lại để Đại trưởng lão đích thân tới đối phó với chúng ta. Xem ra, lần này bọn họ định đuổi cùng giết tận chúng ta rồi đây. Bây giờ, cho dù có thần tiên giáng trần e rằng cũng khó cứu được chúng ta rồi”.
Giọng điệu của Đường Chấn Phong sặc mùi tuyệt vọng, hoặc có thể nói là từ lúc nhìn thấy Đại trưởng lão thì trái tim của ông ta đã hoàn toàn như tro tàn rồi.
Ngô Thanh Đế nghe xong thì cũng trầm mặt xuống, ông lặng lẽ nhìn đội ngũ đông đúc của nhà họ Đường bên ngoài cổng, sắc mặt trầm trọng.
Ngô Thiên cùng tất cả người nhà họ Ngô cũng chìm đắm trong lặng yên.
Dưới sự công kích không ngừng của Đại trưởng lão và Tả Hữu hộ pháp thì trận pháp phòng thủ càng lúc càng lung lay dữ dội, nhìn sắp vỡ nát rồi.
Tim của người nhà họ Ngô cũng càng lúc càng chùng xuống, dường như họ đã ngửi thấy mùi của cái chết.
Nhưng ngay lúc tất cả mọi người đều tuyệt vọng thì Quy Hư Đạo Nhân đột nhiên bay từ trên trời xuống bên cạnh đám người Ngô Thanh Đế.
Vừa đáp đất, Quy Hư Đạo Nhân không nói không rằng đã lập tức kích phát chân nguyên ánh sáng của mình rồi mạnh mẽ bắn vào trận pháp phòng thủ mà ông đã bố trí.
Dường như ông đang sửa chữa lại trận pháp.
Được Quy Hư Đạo Nhân tiếp thêm lực, trận pháp vốn lung lay sắp đổ lại dần dần kiên cố hơn, trận pháp không còn xu hướng bị phá nữa.
Người nhà họ Ngô đứng trong trang viên thấy cảnh tượng này thì sóng lòng của họ lại trào dâng, cuối cùng họ cũng thấy được ánh sáng hi vọng rồi. Tuy đám người nhà họ Đường lần này tới dường như đáng sợ hơn lần trước nhưng họ biết rất rõ thực lực của Quy Hư Đạo Nhân, có ông ở đây thì bọn họ thấy an toàn hơn một chút.
Ngay giờ phút này, tất cả người nhà họ Ngô đều chăm chú nhìn trận quyết đấu vô hình giữa bên trong và bên ngoài trang viên nhà họ Ngô.
Phía trong trang viên, Quy Hư Đạo Nhân không ngừng tích lực cho trận pháp.
Phía ngoài trang viên, ba người nhà họ Đường không ngừng công kích trận pháp.
Hai bên không ngừng chiến đấu với nhau thông qua trận pháp.
Trận pháp phòng thủ được Quy Hư Đạo Nhân duy trì nên lại trở nên kiên cố không thể phá vỡ, dù ba người Đại trưởng lão có công kích thế nào cũng không đánh sập được.
Thấy vậy, Tả hộ pháp chợt nghiêm nghị ra lệnh cho đám cao thủ tinh anh của nhà họ Đường đứng sau lưng: “Qua đây, cùng góp sức!”
Đương nhiên Tả hộ pháp đã nhận thấy Quy Hư Đạo Nhân vừa xuất hiện này chính là người dàn trận pháp, đồng thời cũng là kẻ đầu sỏ đánh bị thương hai mươi mấy người nhà họ Đường. Thế nên, Tả hộ pháp không muốn cho Quy Hư Đạo Nhân bất kì một cơ hội nào, hắn nôn nóng muốn phá vỡ trận pháp để giết Quy Hư Đạo Nhân, tiêu diệt nhà họ Ngô.
Cả trăm cao thủ tinh anh nhà họ Đường vừa nghe lệnh liền lập tức dàn trận, đồng thời phóng mũi kiếm chân nguyên về trận pháp phòng thủ trước mặt.
Vô số mũi kiếm chân nguyên bất chợt đan vào nhau giữa không trung, nhanh chóng dung hòa vào nhau tạo thành một tấm lưới kiếm cực lớn.
Chân nguyên lưới kiếm mang theo khí thế dời non lấp bể cuồn cuộn cuốn về phía trận pháp.
Ầm ầm ầm!
Chân nguyên lưới kiếm được tạo thành từ vô số mũi kiếm không ngừng đánh ầm ầm vào trận pháp, làm phóng ra sóng khí chân nguyên kinh động trời đất.
Từng luồng sóng khí chân nguyên này bắn tung tóe ra bốn phía hệt như pháo hoa.
Uy lực của sóng khí phi phàm, trong nó bao hàm sát khí khiếp người.
Quần chúng đứng xem ở phía xa cùng với người nhà họ Ngô đứng trong trang viên đều trợn tròn mắt, trong mắt tràn ngập sự khiếp đảm.
Một khí thế cực kì mạnh bao trùm cả hiện trường.
Trận pháp lại một lần nữa bị lung lay.
Dần dần trên mặt Quy Hư Đạo Nhân hiện lên vẻ khó nhọc, trán ông túa mồ hôi lạnh. Đúng là trận pháp phòng thủ ông dàn ra cực kì mạnh, nhưng có mạnh đến đâu cũng không thể chống đỡ nổi cú công kích của cả trăm Vũ Thánh này. Quy Hư Đạo Nhân đã dốc kiệt sức ra để tu sửa duy trì trận pháp nhưng ông cũng không thể nào chống lại áp lực cực lớn này được.
Uy lực mà Đại trưởng lão, Tả Hữu hộ pháp cùng trăm cao thủ tinh anh nhà họ Đường liên thủ phát ra thật sự quá khủng bố. Trận pháp phòng thủ đã bắt đầu có vết nứt rồi.
Quy Hư Đạo Nhân sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
Toàn bộ người nhà họ Ngô đều căng thẳng đến cực điểm.
Còn người nhà họ Đường thì mắt sáng cả lên, bọn họ đều biết cơ hội đã đến rồi.
Thế nên hơn trăm người này, dường như là ngay tức khắc không hẹn mà cùng nhau dồn lực, mỗi người đều bộc lộ ra khí thế ngút trời.
“Phá!”
Lúc khí thế của tất cả thành viên đã lên đến đỉnh điểm thì Đại trưởng lão hung tàn ra lệnh.
Bất chợt, hơn trăm người nhà họ Đường cùng vung tay đánh chân nguyên thông thiên của mình ra.
Vô số chân nguyên ngưng kết thành một sức mạnh cực đại cuồng bạo đánh ầm về phía trận pháp đã rạn nứt kia.
Ầm!
Nguồn sức mạnh cực đại này với khí thế không thể cản, đập mạnh vào trận pháp, phát ra tiếng vang rúng động.
Trời đất bất chợt chao đảo, nguồn chân nguyên cực mạnh và trận pháp phòng thủ tông vào nhau xong thì cả hai đều cùng tiêu tan.
Trận pháp phòng thủ bị phá một cách triệt để.
———————–
Bình luận facebook