Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1757
Chương 1757:
“Ông có tin, hiện tại tôi liền gọi cho bà ấy, cho ông không thể nào rời khỏi đây?
Cô ta cảm thấy rất tức giận, không muốn ai động đến thanh danh của sư phụ mình.
“Trước kia nể bà ta ba phần, bây giờ thì đến cả mặt mũi cũng không cần nữa: Ông ta quát ra một tiếng: “Nam Cung Yến, tôi khuyên cô cũng nên cuốn xéo đi, bảng không lúc đó liên lụy đến đừng trách tôi không nể tình”
So với sự uy hiếp của sư phụ Tịch Diệp, mệnh lệnh của Long Thiên Ngạo.
còn có sự áp lực hơn: Nam Cung Yến khẽ cắn răng’Tôi sẽ nói cho sư phụ, ông sẽ phải hối hận…”
“Bốp!”
Không đợi Nam Cung Yến nói xong, ông ta đã di chuyển đến trước mặt Nam Cung Yến.
Ông ta giơ tay lên tát vào mặt Nam Cung Yến.
⁄A.e Nam Cung Yến hét lên một tiếng, bị người đàn ông giơ cao lên rồi ném ra xa, rơi xuống đất, vừa muốn giảng co, ông ta lại xuất hiện trước mặt.
Lại một đạp bay ra xa.
Nam Cung Yến bị đập vào tường, nhổ ra một ngụm máu, hàm răng cùng bị gấy mất hai cái.
Cô ta oán hận: “Ông…”
Người đàn ông không chút khách khí quát: “Nói linh tinh nữa, tôi giết cô”
Người luôn to mồm như Nam Cung Yến chỉ có thể nuốt lời vào trong bụng.
“Tao đến để đối phó Diệp Phi, còn lại đến đại sảnh đưa Hàn Tử Thất đi đi”
Ông ta nhìn về phía Diệp Phi: “Tuyệt đối không để cho cậu ta tự sát!”
Hai người mặc đồ đen cũng nhìn về phía Nam Cung Yến.
Sáu người còn lại trực tiếp đi về hướng đại sảnh.
Diệp Phi chấp tay sau lưng không ngăn cản.
“Xong rồi, xong rồi, Tử Thất và Diệp Phi đều xong rồi.”
Nam Cung Yến lắc đầu, đống thời càng thêm khinh bỉ Diệp Phi, mặc dù không phải đối thủ của người đàn ông kia nhưng cũng vẫn muốn đối đầu thử một phen.
Làm sao lại để bọn chúng đi đối phó với Hàn Tử Thất?
Chẳng nhẽ anh ta muốn chết một cách oanh liệt hơn là cầu xin ông ta?
Cô ta đánh giá Diệp Phi lần cuối: chẳng ra gì, không phải là một người đàn ông.
Người đàn ông đội nón bên ngoài thì cười nhưng bên trong thì không cười đánh giá Diệp Phi: “Coi như mày biết điều, nếu mày động thủ, tao liền ra tay giết chết, tin không?”
Lần trước giao chiến, ông ta cảm thấy mình đã nhìn thấu Diệp Phi, thủ pháp không sai, sức chiến đấu cũng bình thường, chỉ cần ông ta dốc toàn lực, Diệp Phi sẽ phải chết.
“Uỳnh..”
‘Sáu người mặc đồ đen vừa mới bước vào đại sảnh, liền chứng kiến một thân hình khống [ồ ngăn cản.
Cuồng Hùng cầm trong tay một cái búa lớn, không nói nhiều lời lập tức tấn công đám người, thẳng tay chém giết!
Vô cùng tàn nhẫn.
Hai người mặc đồ đen đồng tử co rút, vội vàng lùi về sau nhưng không kịp.
Búa giơ cao lên, lưng đau nhói, hai người kêu thảm một tiếng.
Đầu thân mỗi thứ một nơi Cuồng Hùng cũng không thèm nhìn, chỉ tập trung sử dụng búa trong tay.
“Giết..”
Hai người ở giữa đưa kiếm ra ngăn cản nhưng lại nghe một tiếng, hai thanh kiếm liền bị chặt đứt.
Lực búa không giảm, cứ thế đập xuống.
“Ông có tin, hiện tại tôi liền gọi cho bà ấy, cho ông không thể nào rời khỏi đây?
Cô ta cảm thấy rất tức giận, không muốn ai động đến thanh danh của sư phụ mình.
“Trước kia nể bà ta ba phần, bây giờ thì đến cả mặt mũi cũng không cần nữa: Ông ta quát ra một tiếng: “Nam Cung Yến, tôi khuyên cô cũng nên cuốn xéo đi, bảng không lúc đó liên lụy đến đừng trách tôi không nể tình”
So với sự uy hiếp của sư phụ Tịch Diệp, mệnh lệnh của Long Thiên Ngạo.
còn có sự áp lực hơn: Nam Cung Yến khẽ cắn răng’Tôi sẽ nói cho sư phụ, ông sẽ phải hối hận…”
“Bốp!”
Không đợi Nam Cung Yến nói xong, ông ta đã di chuyển đến trước mặt Nam Cung Yến.
Ông ta giơ tay lên tát vào mặt Nam Cung Yến.
⁄A.e Nam Cung Yến hét lên một tiếng, bị người đàn ông giơ cao lên rồi ném ra xa, rơi xuống đất, vừa muốn giảng co, ông ta lại xuất hiện trước mặt.
Lại một đạp bay ra xa.
Nam Cung Yến bị đập vào tường, nhổ ra một ngụm máu, hàm răng cùng bị gấy mất hai cái.
Cô ta oán hận: “Ông…”
Người đàn ông không chút khách khí quát: “Nói linh tinh nữa, tôi giết cô”
Người luôn to mồm như Nam Cung Yến chỉ có thể nuốt lời vào trong bụng.
“Tao đến để đối phó Diệp Phi, còn lại đến đại sảnh đưa Hàn Tử Thất đi đi”
Ông ta nhìn về phía Diệp Phi: “Tuyệt đối không để cho cậu ta tự sát!”
Hai người mặc đồ đen cũng nhìn về phía Nam Cung Yến.
Sáu người còn lại trực tiếp đi về hướng đại sảnh.
Diệp Phi chấp tay sau lưng không ngăn cản.
“Xong rồi, xong rồi, Tử Thất và Diệp Phi đều xong rồi.”
Nam Cung Yến lắc đầu, đống thời càng thêm khinh bỉ Diệp Phi, mặc dù không phải đối thủ của người đàn ông kia nhưng cũng vẫn muốn đối đầu thử một phen.
Làm sao lại để bọn chúng đi đối phó với Hàn Tử Thất?
Chẳng nhẽ anh ta muốn chết một cách oanh liệt hơn là cầu xin ông ta?
Cô ta đánh giá Diệp Phi lần cuối: chẳng ra gì, không phải là một người đàn ông.
Người đàn ông đội nón bên ngoài thì cười nhưng bên trong thì không cười đánh giá Diệp Phi: “Coi như mày biết điều, nếu mày động thủ, tao liền ra tay giết chết, tin không?”
Lần trước giao chiến, ông ta cảm thấy mình đã nhìn thấu Diệp Phi, thủ pháp không sai, sức chiến đấu cũng bình thường, chỉ cần ông ta dốc toàn lực, Diệp Phi sẽ phải chết.
“Uỳnh..”
‘Sáu người mặc đồ đen vừa mới bước vào đại sảnh, liền chứng kiến một thân hình khống [ồ ngăn cản.
Cuồng Hùng cầm trong tay một cái búa lớn, không nói nhiều lời lập tức tấn công đám người, thẳng tay chém giết!
Vô cùng tàn nhẫn.
Hai người mặc đồ đen đồng tử co rút, vội vàng lùi về sau nhưng không kịp.
Búa giơ cao lên, lưng đau nhói, hai người kêu thảm một tiếng.
Đầu thân mỗi thứ một nơi Cuồng Hùng cũng không thèm nhìn, chỉ tập trung sử dụng búa trong tay.
“Giết..”
Hai người ở giữa đưa kiếm ra ngăn cản nhưng lại nghe một tiếng, hai thanh kiếm liền bị chặt đứt.
Lực búa không giảm, cứ thế đập xuống.
Bình luận facebook