Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1164: Kẻ dám ngăn cản đều phải chết!
Tửu Đạo Nhân không chút chần chừ, xoay người bỏ chạy đến nơi bị Lâm Ẩn đánh ra một cái lỗ to trong trận pháp.
“Đi đâu!”
Mấy người đến nhìn thấy Tửu Đạo Nhân muốn đi thì nở nụ cười khinh thường, giậm nhẹ chân một cái muốn tiến lên ngăn cản.
“Đối thủ của các người là tôi!”
Lâm Ẩn tiến lên một bước xuất hiện bên cạnh một võ giả Địa Tiên hậu kỳ, đấm một cú, quyền quang lấp lánh soi sáng cả chân trời.
“Hôm nay, kẻ dám ngăn cản đều phải chết!”
Ngay sau khi anh nói xong, võ giả Địa Tiên hậu kỳ kia còn không kịp phản ứng gì đã bị Lâm Ẩn đánh thành một làn sương máu. Những người khác đều bị hành động này của Lâm Ẩn làm sợ hết hồn, bọn họ cũng không nhìn thấy lúc Lâm Ẩn giết chết Ngụy Thiên Tiên chỉ với một chiêu, nên bây giờ mới bị sức chiến đấu của anh làm khiếp sợ.
Ngay cả Colombe và Thích Huyền cũng biến sắc, bọn họ đều là Địa Tiên lâu năm, đương nhiên có thể nhìn ra sự mạnh mẽ trong cú đấm kia của Lâm Ẩn, ngay cả bọn họ cũng không chắc có thể đấu tay đôi thắng Lâm Ẩn.
“Cùng lên đi!”
Colombe lạnh lùng nói.
“Được!”
Thích Huyền gật đầu, người đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện ở bên trái Lâm Ẩn, đâm con dao găm lóe lên ánh sáng lục trong tay về phía hông của anh.
“Nhóc con, trong khoảng cách ba bước, tôi muốn lấy mạng người chưa từng thất bại”.
Thích Huyền cười khẩy một tiếng.
Ông ta là sát thủ nổi tiếng nhất bí cảnh Côn Luân, lúc này đứng ở chỗ cách Lâm Ẩn ba bước, ông ta hoàn toàn tự tin rằng mình có thể lấy mạng chàng trai trước mắt.
“Chết đi!”
Thích Huyền la lên một tiếng.
Ông ta di chuyển, biến thành một quang ảnh mờ nhạt, đâm dao găm tới bên hông Lâm Ẩn bằng một góc độ không thể tưởng tượng nổi.
Con dao găm kia có màu xanh lục, nhúng trong thuốc độc độc nhất, dù là Thiên Tiên trúng loại độc này cũng khó giải quyết, hơn nữa dao găm đó vốn đã là báu vật hàng đầu.
Đã có ba đỉnh cao Địa Tiên chết dưới đòn này rồi.
“Trò mèo”.
Ánh mắt Lâm Ẩn vô cùng bình tĩnh, mặc cho Thích Huyền đâm tới, còn anh thì chậm rãi duỗi ngón tay ra.
“Được lắm!”
Thấy Lâm Ẩn không tránh không né, Thích Huyền lập tức cười tươi.
Ông ta phân thân ra làm đôi, mỗi cái bóng cầm một con dao găm, đâm về phía Lâm Ẩn từ hai hướng khác nhau.
Người bên ngoài nhìn vào thấy hai cái bóng của Thích Huyền giống như hai sát thủ đỉnh cao Địa Tiên ra tay cùng một lúc, Lâm Ẩn gặp nguy hiểm rồi.
“Sư tử bắt thỏ cũng phải dùng hết sức mình, cậu quá bất cẩn, thực lực cũng không tệ, đáng tiếc quá!”
Hai cái bóng của Thích Huyền lên tiếng cùng một lúc, trong mắt là ý cười châm chọc.
Phân Thân Trảm là bí kíp thất truyền của ông ta, nghe nói luyện tập đến cấp cao nhất có thể phân thân ra vô số, mỗi một phân thân đều có thực lực như bản thể, tiếc là ông ta tu luyện mấy trăm năm cũng chỉ có thể phân ra một phân thân có thực lực tương đương.
Dù ông ta không thể tu luyện đến cấp cao nhất, nhưng cũng đủ giết một người chưa đến Thiên Tiên rồi.
“Ha!”
Lâm Ẩn cười khẽ một tiếng, anh chọn một bóng người, chỉ lên trên con dao.
“Rắc!”
Nụ cười trên mặt Thích Huyền chợt trở nên cứng đờ.
Con dao găm màu xanh kia phát ra một âm thanh lớn rồi bắt đầu bị gãy từ mũi kiếm. Sức mạnh to lớn này điên cuồng xông về phía Thích Huyền theo con dao găm. Cái bóng trong nháy mắt biến mất như bị sét đánh.
“Đúng là mạnh thật, cậu vẫn không chịu chết à!”
Thích Huyền tức giận quát một tiếng, lại vung dao găm.
“Coong!”
Âm thanh kim loại va chạm vang lên, Thích Huyền có cảm giác như mình đang đâm lên một miếng sắt cứng, không đâm vào được một chút nào, còn có phản lực to lớn truyền đến, khiến ông ta suýt làm rơi con dao trong tay.
‘Không xong!’
Thích Huyền thầm kêu một tiếng không xong, vội vàng lùi về sau.
“Phụt!”
Thích Huyền liên tục lùi về sau nhưng vẫn chậm một bước, bị Lâm Ẩn chỉ vào ngực, máu bắn ra trong không trung. Ngực ông ta bị thủng một lỗ to, sau đó khắp nơi trên người ông ta đều bắt đầu chảy máu.
Sức mạnh của Lâm Ẩn quá đáng sợ, vô cùng mạnh mẽ, tựa như Thái Sơn đè xuống. Dù chỉ là một cái chỉ tay cũng ngưng tụ ra sức mạnh như vũ khí hạt nhân, thân thể Địa Tiên cũng hoàn toàn không chịu đựng được.
“A!”
Cuối cùng, cả người Thích Huyền nổ thành một làn sương máu.
“Sao có thể?”
Nhìn thấy cảnh này, dù là Địa Tiên hay Thiên Tiên đang có mặt đều trợn tròn mắt, Thích Huyền là một tồn tại khó giải quyết trong mười Địa Tiên mạnh nhất, nhưng thậm chí còn không đỡ được một chiêu của người trước mặt.
“Vụt!”
Một bóng đen đột nhiên xuất hiện trong làn sương máu, thân hình của Thích Huyền xuất hiện, nhưng lúc này sắc mặt ông ta tái nhợt, trong mắt đều là sự sợ hãi không che đi được.
Nếu không phải lúc trước ông ta tu luyện thế tử thần tông cứu được mình một mạng thì một chiêu khi nãy đã lấy mạng ông ta rồi.
“Tên này quá mạnh, bí cảnh Côn Luân xuất hiện một con quái vật như thế từ bao giờ vậy!”
Thích Huyền lên tiếng, trong lòng như có sóng to gió lớn.
Lâm Ẩn lúc này chỉ nói đến sức mạnh đã đủ đấu với một đỉnh cao Địa Tiên, thậm chí còn hơn cả thế. Dù Thích Huyền giỏi giết người, nhưng thân thể anh rất cứng rắn, Thích Huyền hoàn toàn không thể phá vỡ phòng ngự của anh, trong mắt anh, Thích Huyền còn không có sức uy hiếp bằng những đỉnh cao Địa Tiên khác!
“Mạng lớn thật đấy!”
Lâm Ẩn híp mắt lại.
Anh không ngờ Thích Huyền có thể sống lại, thần thông có thể giúp đỉnh cao Địa Tiên sống lại đương nhiên không đơn giản, hoàn toàn khác với thế tử phù dưới Tiên Nhân cảnh.
“Tôi cũng muốn xem bản lĩnh cao cường của ông có thể cứu ông mấy lần!”
Lâm Ẩn tiến lên một bước, phạm vi trăm trượng như không tồn tại dưới chân anh.
“Cứu tôi!”
Sắc mặt Thích Huyền hoàn toàn thay đổi, mái tóc trắng nháy mắt biến thành màu đen, khí huyết dâng lên đến cực hạn, chạy nhanh đi.
Rõ ràng lúc này ông ta đã sử dụng bí thuật nâng cao thực lực của mình, thiêu đốt khí huyết để giữ mạng.
“Nhóc con, đối thủ của cậu là tôi!”
Colombe nổi giận gầm lên một tiếng, bước đến chặn trước mặt Thích Huyền, đánh một quyền về phía Lâm Ẩn.
Sắc mặt Lâm Ẩn không thay đổi, cũng đấm ra một cú.
“Ầm!”
Hư không chấn động, Lâm Ẩn không nhúc nhích, nhưng Colombe lại bay ngược ra ngoài, đập đổ kiến trúc trong đất tổ nhà họ Tống.
“Sao có thể!”
“Không ngờ tên này chỉ sử dụng sức mạnh đã có thể đánh bay Colombe”.
Sắc mặt mọi người đều thay đổi, Colombe được công nhận là cao thủ luyện thể mạnh nhất trong bí cảnh Côn Luân, con đường luyện thể vốn rất khó đi, rất nhiều cao thủ luyện thể tu luyện đến cảnh giới Nhân Tiên xong thì rất khó tiến thêm. Hơn nữa càng về sau, linh tài cần để rèn luyện thể phách càng quý giá, cả bí cảnh Côn Luân cũng chẳng có bao nhiêu võ giả luyện thể.
Bây giờ Colombe mạnh nhất lại bị áp đảo về mặt sức mạnh.
“Shhh!”
Mọi người hít vào một hơi khí lạnh.
Ầm!
Colombe bay ra từ trong đám phế tích, trong mắt đầy vẻ khó tin, vung quyền muốn tấn công Lâm Ẩn.
“Colombe dừng tay!”
Thiên Tiên có mây mù quẩn quanh chậm rãi nói:
“Lâm Ẩn, không ngờ cậu dám vào bí cảnh Côn Luân, còn phát triển đến mức này, lần này không tha cho cậu được nữa!”
“Đi đâu!”
Mấy người đến nhìn thấy Tửu Đạo Nhân muốn đi thì nở nụ cười khinh thường, giậm nhẹ chân một cái muốn tiến lên ngăn cản.
“Đối thủ của các người là tôi!”
Lâm Ẩn tiến lên một bước xuất hiện bên cạnh một võ giả Địa Tiên hậu kỳ, đấm một cú, quyền quang lấp lánh soi sáng cả chân trời.
“Hôm nay, kẻ dám ngăn cản đều phải chết!”
Ngay sau khi anh nói xong, võ giả Địa Tiên hậu kỳ kia còn không kịp phản ứng gì đã bị Lâm Ẩn đánh thành một làn sương máu. Những người khác đều bị hành động này của Lâm Ẩn làm sợ hết hồn, bọn họ cũng không nhìn thấy lúc Lâm Ẩn giết chết Ngụy Thiên Tiên chỉ với một chiêu, nên bây giờ mới bị sức chiến đấu của anh làm khiếp sợ.
Ngay cả Colombe và Thích Huyền cũng biến sắc, bọn họ đều là Địa Tiên lâu năm, đương nhiên có thể nhìn ra sự mạnh mẽ trong cú đấm kia của Lâm Ẩn, ngay cả bọn họ cũng không chắc có thể đấu tay đôi thắng Lâm Ẩn.
“Cùng lên đi!”
Colombe lạnh lùng nói.
“Được!”
Thích Huyền gật đầu, người đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện ở bên trái Lâm Ẩn, đâm con dao găm lóe lên ánh sáng lục trong tay về phía hông của anh.
“Nhóc con, trong khoảng cách ba bước, tôi muốn lấy mạng người chưa từng thất bại”.
Thích Huyền cười khẩy một tiếng.
Ông ta là sát thủ nổi tiếng nhất bí cảnh Côn Luân, lúc này đứng ở chỗ cách Lâm Ẩn ba bước, ông ta hoàn toàn tự tin rằng mình có thể lấy mạng chàng trai trước mắt.
“Chết đi!”
Thích Huyền la lên một tiếng.
Ông ta di chuyển, biến thành một quang ảnh mờ nhạt, đâm dao găm tới bên hông Lâm Ẩn bằng một góc độ không thể tưởng tượng nổi.
Con dao găm kia có màu xanh lục, nhúng trong thuốc độc độc nhất, dù là Thiên Tiên trúng loại độc này cũng khó giải quyết, hơn nữa dao găm đó vốn đã là báu vật hàng đầu.
Đã có ba đỉnh cao Địa Tiên chết dưới đòn này rồi.
“Trò mèo”.
Ánh mắt Lâm Ẩn vô cùng bình tĩnh, mặc cho Thích Huyền đâm tới, còn anh thì chậm rãi duỗi ngón tay ra.
“Được lắm!”
Thấy Lâm Ẩn không tránh không né, Thích Huyền lập tức cười tươi.
Ông ta phân thân ra làm đôi, mỗi cái bóng cầm một con dao găm, đâm về phía Lâm Ẩn từ hai hướng khác nhau.
Người bên ngoài nhìn vào thấy hai cái bóng của Thích Huyền giống như hai sát thủ đỉnh cao Địa Tiên ra tay cùng một lúc, Lâm Ẩn gặp nguy hiểm rồi.
“Sư tử bắt thỏ cũng phải dùng hết sức mình, cậu quá bất cẩn, thực lực cũng không tệ, đáng tiếc quá!”
Hai cái bóng của Thích Huyền lên tiếng cùng một lúc, trong mắt là ý cười châm chọc.
Phân Thân Trảm là bí kíp thất truyền của ông ta, nghe nói luyện tập đến cấp cao nhất có thể phân thân ra vô số, mỗi một phân thân đều có thực lực như bản thể, tiếc là ông ta tu luyện mấy trăm năm cũng chỉ có thể phân ra một phân thân có thực lực tương đương.
Dù ông ta không thể tu luyện đến cấp cao nhất, nhưng cũng đủ giết một người chưa đến Thiên Tiên rồi.
“Ha!”
Lâm Ẩn cười khẽ một tiếng, anh chọn một bóng người, chỉ lên trên con dao.
“Rắc!”
Nụ cười trên mặt Thích Huyền chợt trở nên cứng đờ.
Con dao găm màu xanh kia phát ra một âm thanh lớn rồi bắt đầu bị gãy từ mũi kiếm. Sức mạnh to lớn này điên cuồng xông về phía Thích Huyền theo con dao găm. Cái bóng trong nháy mắt biến mất như bị sét đánh.
“Đúng là mạnh thật, cậu vẫn không chịu chết à!”
Thích Huyền tức giận quát một tiếng, lại vung dao găm.
“Coong!”
Âm thanh kim loại va chạm vang lên, Thích Huyền có cảm giác như mình đang đâm lên một miếng sắt cứng, không đâm vào được một chút nào, còn có phản lực to lớn truyền đến, khiến ông ta suýt làm rơi con dao trong tay.
‘Không xong!’
Thích Huyền thầm kêu một tiếng không xong, vội vàng lùi về sau.
“Phụt!”
Thích Huyền liên tục lùi về sau nhưng vẫn chậm một bước, bị Lâm Ẩn chỉ vào ngực, máu bắn ra trong không trung. Ngực ông ta bị thủng một lỗ to, sau đó khắp nơi trên người ông ta đều bắt đầu chảy máu.
Sức mạnh của Lâm Ẩn quá đáng sợ, vô cùng mạnh mẽ, tựa như Thái Sơn đè xuống. Dù chỉ là một cái chỉ tay cũng ngưng tụ ra sức mạnh như vũ khí hạt nhân, thân thể Địa Tiên cũng hoàn toàn không chịu đựng được.
“A!”
Cuối cùng, cả người Thích Huyền nổ thành một làn sương máu.
“Sao có thể?”
Nhìn thấy cảnh này, dù là Địa Tiên hay Thiên Tiên đang có mặt đều trợn tròn mắt, Thích Huyền là một tồn tại khó giải quyết trong mười Địa Tiên mạnh nhất, nhưng thậm chí còn không đỡ được một chiêu của người trước mặt.
“Vụt!”
Một bóng đen đột nhiên xuất hiện trong làn sương máu, thân hình của Thích Huyền xuất hiện, nhưng lúc này sắc mặt ông ta tái nhợt, trong mắt đều là sự sợ hãi không che đi được.
Nếu không phải lúc trước ông ta tu luyện thế tử thần tông cứu được mình một mạng thì một chiêu khi nãy đã lấy mạng ông ta rồi.
“Tên này quá mạnh, bí cảnh Côn Luân xuất hiện một con quái vật như thế từ bao giờ vậy!”
Thích Huyền lên tiếng, trong lòng như có sóng to gió lớn.
Lâm Ẩn lúc này chỉ nói đến sức mạnh đã đủ đấu với một đỉnh cao Địa Tiên, thậm chí còn hơn cả thế. Dù Thích Huyền giỏi giết người, nhưng thân thể anh rất cứng rắn, Thích Huyền hoàn toàn không thể phá vỡ phòng ngự của anh, trong mắt anh, Thích Huyền còn không có sức uy hiếp bằng những đỉnh cao Địa Tiên khác!
“Mạng lớn thật đấy!”
Lâm Ẩn híp mắt lại.
Anh không ngờ Thích Huyền có thể sống lại, thần thông có thể giúp đỉnh cao Địa Tiên sống lại đương nhiên không đơn giản, hoàn toàn khác với thế tử phù dưới Tiên Nhân cảnh.
“Tôi cũng muốn xem bản lĩnh cao cường của ông có thể cứu ông mấy lần!”
Lâm Ẩn tiến lên một bước, phạm vi trăm trượng như không tồn tại dưới chân anh.
“Cứu tôi!”
Sắc mặt Thích Huyền hoàn toàn thay đổi, mái tóc trắng nháy mắt biến thành màu đen, khí huyết dâng lên đến cực hạn, chạy nhanh đi.
Rõ ràng lúc này ông ta đã sử dụng bí thuật nâng cao thực lực của mình, thiêu đốt khí huyết để giữ mạng.
“Nhóc con, đối thủ của cậu là tôi!”
Colombe nổi giận gầm lên một tiếng, bước đến chặn trước mặt Thích Huyền, đánh một quyền về phía Lâm Ẩn.
Sắc mặt Lâm Ẩn không thay đổi, cũng đấm ra một cú.
“Ầm!”
Hư không chấn động, Lâm Ẩn không nhúc nhích, nhưng Colombe lại bay ngược ra ngoài, đập đổ kiến trúc trong đất tổ nhà họ Tống.
“Sao có thể!”
“Không ngờ tên này chỉ sử dụng sức mạnh đã có thể đánh bay Colombe”.
Sắc mặt mọi người đều thay đổi, Colombe được công nhận là cao thủ luyện thể mạnh nhất trong bí cảnh Côn Luân, con đường luyện thể vốn rất khó đi, rất nhiều cao thủ luyện thể tu luyện đến cảnh giới Nhân Tiên xong thì rất khó tiến thêm. Hơn nữa càng về sau, linh tài cần để rèn luyện thể phách càng quý giá, cả bí cảnh Côn Luân cũng chẳng có bao nhiêu võ giả luyện thể.
Bây giờ Colombe mạnh nhất lại bị áp đảo về mặt sức mạnh.
“Shhh!”
Mọi người hít vào một hơi khí lạnh.
Ầm!
Colombe bay ra từ trong đám phế tích, trong mắt đầy vẻ khó tin, vung quyền muốn tấn công Lâm Ẩn.
“Colombe dừng tay!”
Thiên Tiên có mây mù quẩn quanh chậm rãi nói:
“Lâm Ẩn, không ngờ cậu dám vào bí cảnh Côn Luân, còn phát triển đến mức này, lần này không tha cho cậu được nữa!”
Bình luận facebook