Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1207-1208
“Ầm ầm ầm!”
Sắc mặt mấy người cụ Trịnh vô cùng nghiêm túc.
Thực lực của Lâm Ẩn và Thanh Trích Tiên bây giờ hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ, dù với thị lực của bọn họ cũng không theo kịp tốc độ của hai người.
Chỉ nhìn thấy một bóng người màu xanh lơ lửng qua lại trong hư không, tựa như bóng ma, thân thể màu vàng của Lâm Ẩn còn tiến thẳng vào trong hư không, lúc xuất hiện lần nữa đã ở bên cạnh bóng người màu xanh.
Hai người không ngừng va chạm.
Đánh vỡ hư không.
“Giết!”
Hai người càng đánh càng nhanh.
Đến cuối cùng, hai người không sử dụng chiêu thức phức tạp nữa, bắt đầu đọ sức, hai người đều tựa như chiến thần đẫm máu, càng đánh càng hăng.
“Ầm!”
Lại so thêm một chiêu nữa.
Hai người đồng thời tách ra, đứng trong hư không.
Lúc này hai người đều vô cùng chật vật, quần áo rách rưới, chỉ có thể miễn cưỡng che kín thân thể, trên người Lâm Ẩn có rất nhiều vết thương, khóe miệng của Thanh Trích Tiên cũng có máu tươi tràn ra.
Trên người cũng có mấy vết thương.
Lúc này, hai người đều thuần túy là đọ thân thể, tiếp tục chiến đấu cũng không còn ý nghĩa gì nữa, hoàn toàn không thể làm gì được đối phương.
Lâm Ẩn cảm thấy khiếp sợ không thôi, phải biết rằng thân thể cũng không phải điểm mạnh nhất của Thanh Trích Tiên, nhưng lão ta cũng chỉ yếu hơn anh ba phần, mà ba phần này hoàn toàn chẳng là gì dưới tu vi mạnh mẽ của Thanh Trích Tiên.
“Lâm Ẩn, không ngờ cậu lại rèn luyện thân thể được đến bước này, tôi tu luyện mười bảy loại công pháp luyện thể của Ma Tộc, lại dung hợp nó với nhau mới rèn luyện thân thể được đến mức này, bây giờ trên cơ bản đã tiến vào trình độ không thể tiến vào rồi, cậu còn trẻ, nhưng thân thể còn mạnh hơn cả tôi”, Thanh Trích Tiên lắc đầu nói:
“Nói cho cậu một bí mật, muốn đột phá cảnh giới Chân Thần thì phải rèn luyện nguyên thần, chân nguyên và thân thể đến cực hạn, sau đó hòa ba người làm một một cách hoàn chỉnh, mới có thể bước vào cảnh giới Chân Thần”.
“Rất nhiều người đều vì tu luyện chân nguyên không quan tâm đến thân thể, không hòa hợp được, cuối cùng không thể bước vào cảnh giưới đó”.
Lâm Ẩn thầm thấy chấn động, bây giờ trên hành tinh xanh hoàn toàn không có cao thủ Chân Thần cảnh, cho nên nếu sau này khi anh bước vào cảnh giới nửa bước Chân Thần, cũng không biết con đường sau đó phải đi như thế nào, không ngờ Thanh Trich Tiên lại nói thẳng ra.
“Thân thể của lão Long Vương cũng rất mạnh mẽ, còn tu luyện hai nghìn năm, vì sao đến bây giờ vẫn không bước vào cảnh giới Chân Thần”, Lâm Ẩn nhẹ giọng hỏi.
Lúc gặp lão Long Vương, anh đã cảm nhận được lực lượng khí huyết sâu không lường được trên người lão Long Vương, với tu vi của lão thì những năm này đáng lẽ đã có thể bước vào cảnh giới Chân Thần rồi mới đúng.
Thanh Trích Tiên lắc đầu này: “Chuyện này tôi cũng chỉ mới biết thôi, con rồng già kia lúc đánh nhau ở tinh lộ bị Chân Thần cảnh của Ma Tộc làm bị thương, bây giờ phần lớn chân nguyên của lão đều dùng để trấn áp sức mạnh quy tắc mà Ma Tộc kia còn để lại trong người, hoàn toàn không thể ra tay toàn lực, một khi bùng nổ toàn lực thì lão sẽ chết chắc”.
“Trừ khi có cao thủ Chân Thần cảnh dọn sạch sức mạnh quy tắc trong người lão, nếu không cả đời này lão Long cũng không có hy vọng lên Chân Thần”.
Lâm Ẩn gật đầu, dị thú vốn dĩ chú ý huyết thộng, ở trong Thiên Hoang giới, một con giao long cũng có huyết thống hàng đầu, giao long thành niên trên cơ bản đều có thực lực Chân Thần cảnh.
“Nhiều lời vô ích, Lâm Ẩn, bây giờ tôi muốn ra tay toàn lực rồi!”
Nói xong, đồng tử Thanh Trích Tiên co lại, sát khí bộc phát trên người, như muốn hủy thiên diệt địa.
“Giết!”
Thanh Trích Tiên chém một chiêu ra, một chiêu kiếm xé rách hư không, hủy thiên diệt địa.
“Ầm ầm ầm!”
Uy lực khi Thanh Trích Tiên ra tay toàn lực mạnh đến mức nào? Trong phạm vi mấy trăm dặm, không biết có bao nhiêu ngọn núi nổ tung, mặt đất nứt toác ra, vô số ma khí linh khí bị xé rách.
Rất nhiều ma vật gần đó còn không kịp kêu lên đã bị nổ thành một làn sương máu. Mấy cao thủ Nhân Tộc và cao thủ Ma Tộc lại lùi về sau, lùi ra xa mấy trăm dặm.
Bây giờ bọn họ muốn xem hai người chiến đấu cũng không được.
Chỉ có Lâm Ẩn đứng thẳng người, vẫn không hề bị lay động.
Vết thương trên người anh còn đang chảy máu, một bước lướt qua nghìn trượng hư không, đột nhiên đấm một cú lên trên kiếm quang của Thanh Trích Tiên. Đây là một quyền toàn lực của anh, nhưng vẫn không thể đánh vỡ kiếm quang của Thanh Trích Tiên, chỉ có thể đánh nghiêng nó, thay đổi quỹ đạo ban đầu, chém ra một lỗ hổng lớn nghìn trượng trong ma vực.
Hai người đều không nương tay nữa, đứng trên trời chiến đấu, sau khi giao thủ mấy lần, hơi thở của người mạnh như Lâm Ẩn cũng không thể cường thịnh được như khi nãy, Thanh Trích Tiên thật sự quá mạnh, anh chỉ cần thả lỏng một chút thôi là sẽ bị thương ngay.
Đùng!
Lâm Ẩn liên tục ra tay, nắm đấm của anh tựa như ngôi sao, chiếu ra ánh sáng mãnh liệt, mỗi một cú đấm đều khiến hư không đổ nát.
Còn Thanh Trích Tiên thì càng dữ dội hơn, mỗi lần ra kiếm đều khiến hư không trở nên rối loạn.
Thẳng thừng chặn đòn, hai người so đấu từ xa, cực kỳ kịch liệt, quẩng sáng thoáng chốc che mất nơi này, không thể nhìn thấy gì cả.
Đây là trận chiến của hai người chưa đến năm trăm tuổi sao? Điều này khiến một vài tiền bối gần nghìn tuổi biến sắc, vì thực lực của hai người quá đáng sợ, có lẽ dù là cao thủ đỉnh cao Thiên Tiên cũng không mạnh như vậy.
Một tiếng nổ lớn vang lên, trong ma vực nóng như thiêu đốt, hào quang bao phủ khăp nơi, mặt đất trở nên loang lổ, đỉnh núi trong ma vực biến thành tro bụi, mặt đất lún xuống như tận thế đến.
Lúc ánh sáng rực rỡ biến mất, có thể nói là “đất trời suy sụp”, hư không trong ma vực xuất hiện rất nhiều hố đen, còn có khe hở lớn đang lan tràn, đến bây giờ vẫn không khép lại, nham thạch nóng chảy tuôn ra, chiến trường lún xuống, không nhìn ra hình dáng.
Lâm Ẩn và Thanh Trích Tiên đứng hai bên nhìn nhau.
Trên người bọn họ đều bị thương, nhưng rõ ràng là Lâm Ẩn bị thương nặng hơn, một vết thương kéo dài từ vai trái đến tận ngực, cũng có thể nhìn thấy trái tim đang đập kia, dòng máu vàng không ngừng chảy ra ngoài.
Mà cánh tay cầm kiếm của Thanh Trích Tiên cũng hơi run rẩy, từng giọt máu tươi chảy xuống dọc theo kiếm Thanh Đồng.
“Chiêu cuối cùng kia của cậu là gì?”
Thanh Trích Tiên nhỏ giọng hỏi Lâm Ẩn.
“Giẫm đạp thiên khung”.
Lâm Ẩn hờ hững đáp.
Trận đánh khi nãy vô cùng nguy hiểm, nếu không vì anh đã học xong chiêu thứ nhất là giẫm đạp thiên khung trong “Phạt Thiên cửu thức” Trấn Sơn Hải để lại, thì dưới chiêu kiếm đó của Thanh Trích Tiên, anh không chết cũng sẽ bị thương.
“Chiêu này hay đấy, nếu tu vi của cậu cao siêu hơn một chút, thì tôi đã bị cậu đả thương rồi”.
Thanh Trích Tiên gật đầu: “Hôm nay kết thúc ở đây thôi, cậu đã không còn sức đấu tiếp nữa rồi”.
“Được!”
Lâm Ẩn cũng không nhiều lời, khi nãy anh có thể cảm nhận được Thanh Trích Tiên vẫn còn giữ sức, anh bây giờ vẫn chưa phải đối thủ của lão ta.
“Thanh Trích Tiên, không thể cho cậu ta sống được!”
Thủ lĩnh Thiên Tiên hậu kỳ của Ma Tộc vội nói. Lúc này Lâm Ẩn bị thương nặng như vậy, chính là cơ hội tốt để giết anh. Sức chiến đấu của Lâm Ẩn khi nãy khiến bọn họ cảm thấy bị uy hiếp. Những người sống cả trăm cả nghìn năm như bọn họ đã không phải đối thủ của Lâm Ẩn lúc này nữa rồi, càng không thể mặc Lâm Ẩn tiếp tục trưởng thành được.
Chương 1207: Phạt Thiên cửu thức
“Những người khác tôi không quan tâm, còn Lâm Ẩn các người không được phép động vào!”
Thanh Trích Tiên lạnh nhạt nói.
“Thanh Trích Tiên, ngươi đừng sai lầm, người nọ là kẻ thù mạnh của Ma Tộc ta!”, Thiên Tiên Ma Tộc cắn răng nghiến lợi nói, bọn họ đều không phải đối thủ của Thanh Trích Tiên, nếu Thanh Trích Tiên muốn bảo vệ Lâm Ẩn, bọn họ hoàn toàn không thể làm gì được anh hết.
“Nhân Tộc khác tôi không quan tâm, nhưng Lâm Ẩn là hy vọng đột phá cảnh giới của tôi, các người không thể động vào!”
Thanh Trích Tiên lạnh nhạt nói: “Ai dám động vào, tôi sẽ giết người đó”.
Vẻ mặt Thanh Trích Tiên lạnh nhạt, giọng điệu bình thản, lại khiến Ma Tộc thấy lạnh lẽo, bọn họ không ai cảm thấy Thanh Trích Tiên đang nói đùa cả, Thanh Trích Tiên thật sự không để ý đến thân phận của bọn họ, dám giết bọn họ.
“Thanh Trích Tiên, ngươi phải hiểu rõ thân phận của mình”.
Một Thiên Tiên Ma Tộc cắn răng nói.
“Thân phận, thân phận gì?”
Thanh Trích Tiên hờ hững nói: “Là cụ ông nhà họ Thanh của tôi gia nhập Ma Tộc các người, tôi chỉ cần công pháp của Ma Tộc các người để mở rộng kiến thức của mình mà thôi, kẻ dám ngăn cản tôi thành đạo, dù là Nhân Tộc hay Ma Tộc, tôi đều sẽ giết không tha”.
Mọi người thầm rùng mình.
Vốn tưởng rằng Thanh Trích Tiên đứng về phía Ma Tộc, nhưng bây giờ xem ra không phải thế, Thanh Trích Tiên hoàn toàn là một tên điên đắm chìm trong con đường võ đạo, ngoài việc bước lên đỉnh cao võ đạo, trong lòng lão ta không còn suy nghĩ nào khác nữa, ngay cả mối thù giết con cũng không để trong lòng.
Ma Tộc vừa giận vừa sợ, Ma Tộc bọn họ quyết định ra tay với Nhân Tộc là vì Thanh Trích Tiên đột phá, Thanh Trích Tiên xem như lá bài tẩy của bọn họ, mà lão ta cũng thật sự đã thể hiện ra sức chiến đấu mạnh mẽ, chỉ là lão ta lại trở mặt không muốn đứng về phe Ma Tộc của bọn họ.
“Thanh Trích Tiên, ngươi muốn tạo phản sao?”
Một giọng nói mờ ảo vang lên từ nơi sâu nhất trong ma vực: “Ma Tộc ta có thể tạo ra Thanh Trích Tiên ngươi, cũng có thể hủy diệt ngươi”.
“Suda, đừng nói nhiều, ông vẫn chưa giết được người tôi muốn bảo vệ đâu!”
Nghe thấy giọng nói này, Thanh Trích Tiên cũng hơi cau mày.
“Vốn dĩ còn muốn bồi dưỡng ngươi thành ma quân của Ma Tộc ta, nếu ngươi đã không trung thành với Ma Tộc, vậy thì chỉ có thể hủy diệt ngươi thôi!”
Vừa dứt lời.
Một bàn tay khổng lồ che kín bầu trời vươn ra từ nơi sâu trong ma vực, muốn bắt lấy Thanh Trích Tiên.
Bàn tay to này vừa xuất hiện, mọi người đã cảm nhận được uy thế mạnh mẽ truyền đến từ bên trên, ngay cả cao thủ Thiên Tiên cũng cảm thấy cả người lạnh lẽo, không thể động đậy.
“Lâm Ẩn, giao Suda cho tôi đối phó, cậu đừng để chết đấy, tôi đợi cậu trưởng thành đấu với tôi một trận!”
Thanh Trích Tiên nhìn Lâm Ẩn một cái, sau đó xông về phía bàn tay khổng lồ kia.
“Giết chết tất cả Nhân Tộc!”
Giọng nói kia lại vang lên một lần nữa, mấy bóng người bay ra từ nơi sâu trong ma vực, tất cả đều là cao thủ cấp bậc Theien Tiên, lúc này bên phía Ma Tộc có khoảng hai mươi mấy Thiên Tiên.
Mà vì sức mạnh của bàn tay không lộ, Thiên Tiên sơ kỳ bên phía Nhân Tộc hoàn toàn không thể động đậy, chỉ có bảy tám Thiên Tiên tu vi cao siêu như cụ Trịnh, Huyền Quy có thể ra tay, hơn nữa dưới uy thế này, thực lực của bọn họ cũng giảm đi rất nhiều.
“Để tôi!”
Lâm Ẩn đứng thẳng người dậy, không hề bị ảnh hưởng bởi áp lực này.
“Giết Lâm Ẩn trước, nếu tên này không chết nhất định sẽ trở thành tai họa cho Ma Tộc ta”, một Thiên Tiên của Ma Tộc la lớn.
Nếu để cao thủ cấp bậc như Lâm Ẩn bỏ chạy chẳng khác nào thả cá vào biển rộng, muốn tìm thấy lần nữa sẽ rất khó, cho nên bọn họ muốn giết chết Lâm Ẩn ngay lập tức.
“Tên ranh con, dám đối đầu với Ma Tộc ta, xem ta lấy tim ngươi đây…”
Một Ma Tộc lưng mọc cánh có tốc độ nhanh nhất, xuất hiện ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, móng vuốt sắc bén mang theo ánh sáng lạnh muốn chụp lấy trái tim của Lâm Ẩn.
Nó còn chưa dứt lời.
Lâm Ẩn đã lướt qua nghìn trượng trong hư không, đánh lên đầu Ma Tộc, đánh nổ nửa bên mặt của nó, máu đen chảy ra, bay đầy trời.
Cả người nó còn bị Lâm Ẩn đấm bay ra ngoài, chớp mắt một cái đã bay xa mấy chục dặm, va sập không biết bao nhiêu ngọn núi mới yên tĩnh lại.
“Ngươi mà cũng dám khiêu khích ta ư?”
Lâm Ẩn rụt tay về, trên nắm đấm còn dính vết máu.
Tóc anh tung bay, trên người không có chút khí thế nào, còn đang dính đầy máu, anh đưa mắt nhìn hai mươi mấy Thiên Tiên Ma Tộc xung quanh, tựa như thần tướng trên trời hạ phàm phục ma, không có chút sợ hãi, lại khiến người ta cảm thấy áp lực, vô cùng hiên ngang.
Vào khoảnh khắc đó.
Cả ma vực đều trở nên yên tĩnh.
Vốn tưởng rằng Lâm Ẩn toàn lực đánh một trận với Thanh Trích Tiên xong đã cung giương hết đà, nhưng không ngờ anh vẫn có thể giết chết một Ma Tộc Thiên Tiên sơ kỳ chỉ với một quyền.
Lão thiên sư đứng trong đám người, ánh mắt phức tạp.
Hai mươi năm trước, Lâm Ẩn vẫn là một Nhân Tiên nho nhỏ cần lão bảo vệ, như bây giờ đã đi trước lão, dù lão có thể chất đặc biệt, nhưng lúc này vừa mới đột phá, dưới uy thế của ma thủ, lão cũng cảm thấy không thở nổi, chỉ có thể phát huy năm phần mười thực lực.
Nhưng Lâm Ẩn chẳng những không bị ảnh hưởng bởi uy thế, còn có thể dứt khoát chém chết một Ma Tộc như vậy.
“Hậu sinh khả úy thật!”
Lộ tổ sư của núi Long Hổ nói nhỏ.
“Đúng thế!”
Lão thiên sư cũng gật đầu, lúc này lão chỉ miễn cưỡng có thể tự bảo vệ mình chứ chẳng thể làm gì được cả, lão nhìn Lộ tổ sư, nhẹ giọng nói: “Lão tổ đâu?”
“Tôi cũng không biết”.
Lộ tổ sư lắc đầu đáp.
Bọn họ cũng không biết lão tổ sống gần nghìn năm của núi Long Hổ bọn họ có thực lực thế nào, nhưng chắc chắn là người mạnh nhất của núi Long Hổ. Nếu lúc này ông ấy có thể xuất hiện chắc chắn có thể thay đổi tình hình cuộc chiến.
Một Thiên Tiên khác của Ma Tộc cũng giật mình.
Dù Thiên Tiên Ma Tộc vừa bị Lâm Ẩn giết chết khi nãy không phải rất mạnh, nhưng tốc độ có thể đứng đầu trong bọn họ, thế mà lại bị Lâm Ẩn giết chết chỉ với một đòn.
“Đúng là to gan!”
Rất nhiều cao thủ Thiên Tiên sửng sốt, sau đó là nổi giận.
Lâm Ẩn giết chết cao thủ của Ma Tộc bọn họ ngay trước mặt bọn họ, thật sự chẳng khác nào đang tát một cái lên mặt bọn họ cả. Một vài Ma Tộc Thiên Tiên híp mắt, trong lòng hơi kiêng dè.
Vẫn có một vài Ma Tộc Thiên Tiên nóng lòng muốn thử, trên người bộc phát pháp lực, ma nguyên tuôn ra như thủy triều, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
“Xem ra Ma Tộc ta nghìn năm không ra tay, nên cả một thằng ranh con của Nhân Tộc cũng dám kiêu ngạo như thế!”
Một Ma Tộc Thiên Tiên cất giọng nói già nua.
Lão ta là một Ma Tộc cả làn da cũng trở nên nhăn nheo, hơi thở không kém Thanh Trích Tiên là bao.
“Cụ ông Nguyên Đô!”
Thấy ông lão lên tiếng, mấy Thiên Tiên còn lại của Ma Tộc đều nhường ra một con đường.
“Cậu nhóc, ta cho ngươi một cơ hội nữa, ký tên ngươi vào trong sách, trở thành tay sai cho Ma Tộc ta!”, cụ ông Nguyên Đô ném một quyển sổ không biết làm từ da gì vào trong hư không, lạnh lùng nói.
“Sổ Ác Ma!”
Thấy quyển sổ này, có cao thủ Ma Tộc ngạc nhiên nói, rõ ràng nó có lai lịch không nhỏ.
“Lâm Ẩn, không được dùng thần giác quét quyển sổ này”.
Cụ ông Huyền Quy nhìn thấy nó cũng sửng sốt, vội la lên: “Ta từng nghe lão Long Vương nói đến quyển sổ này rồi, nếu ký tên vào đó, cả đời cậu chỉ có thể là tay sai của Ma Tộc, mà người không đủ định lực, nếu truyền thần hồn vào trong nó cũng sẽ bị nó bắt lấy”.
Shhhh!
Thiên Tiên Nhân Tộc nghe thấy thế đều hít sâu một hơi khí lạnh.
Nghe thấy lời của cụ ông Huyền Quy, cao thủ Nhân Tộc đều theo bản năng thu lại thần giác, nếu không nhờ cụ ông thông báo kịp thời thì lúc này bọn họ đã trúng chiêu rồi.
“Ha ha!”
Cụ ông Nguyên Đô cười nhạt: “Đúng thế, Lâm Ẩn, đây là con đường sống duy nhất của ngươi đấy!”
Chương 1208: Ma quân ra tay
Sắc mặt mấy người cụ Trịnh vô cùng nghiêm túc.
Thực lực của Lâm Ẩn và Thanh Trích Tiên bây giờ hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ, dù với thị lực của bọn họ cũng không theo kịp tốc độ của hai người.
Chỉ nhìn thấy một bóng người màu xanh lơ lửng qua lại trong hư không, tựa như bóng ma, thân thể màu vàng của Lâm Ẩn còn tiến thẳng vào trong hư không, lúc xuất hiện lần nữa đã ở bên cạnh bóng người màu xanh.
Hai người không ngừng va chạm.
Đánh vỡ hư không.
“Giết!”
Hai người càng đánh càng nhanh.
Đến cuối cùng, hai người không sử dụng chiêu thức phức tạp nữa, bắt đầu đọ sức, hai người đều tựa như chiến thần đẫm máu, càng đánh càng hăng.
“Ầm!”
Lại so thêm một chiêu nữa.
Hai người đồng thời tách ra, đứng trong hư không.
Lúc này hai người đều vô cùng chật vật, quần áo rách rưới, chỉ có thể miễn cưỡng che kín thân thể, trên người Lâm Ẩn có rất nhiều vết thương, khóe miệng của Thanh Trích Tiên cũng có máu tươi tràn ra.
Trên người cũng có mấy vết thương.
Lúc này, hai người đều thuần túy là đọ thân thể, tiếp tục chiến đấu cũng không còn ý nghĩa gì nữa, hoàn toàn không thể làm gì được đối phương.
Lâm Ẩn cảm thấy khiếp sợ không thôi, phải biết rằng thân thể cũng không phải điểm mạnh nhất của Thanh Trích Tiên, nhưng lão ta cũng chỉ yếu hơn anh ba phần, mà ba phần này hoàn toàn chẳng là gì dưới tu vi mạnh mẽ của Thanh Trích Tiên.
“Lâm Ẩn, không ngờ cậu lại rèn luyện thân thể được đến bước này, tôi tu luyện mười bảy loại công pháp luyện thể của Ma Tộc, lại dung hợp nó với nhau mới rèn luyện thân thể được đến mức này, bây giờ trên cơ bản đã tiến vào trình độ không thể tiến vào rồi, cậu còn trẻ, nhưng thân thể còn mạnh hơn cả tôi”, Thanh Trích Tiên lắc đầu nói:
“Nói cho cậu một bí mật, muốn đột phá cảnh giới Chân Thần thì phải rèn luyện nguyên thần, chân nguyên và thân thể đến cực hạn, sau đó hòa ba người làm một một cách hoàn chỉnh, mới có thể bước vào cảnh giới Chân Thần”.
“Rất nhiều người đều vì tu luyện chân nguyên không quan tâm đến thân thể, không hòa hợp được, cuối cùng không thể bước vào cảnh giưới đó”.
Lâm Ẩn thầm thấy chấn động, bây giờ trên hành tinh xanh hoàn toàn không có cao thủ Chân Thần cảnh, cho nên nếu sau này khi anh bước vào cảnh giới nửa bước Chân Thần, cũng không biết con đường sau đó phải đi như thế nào, không ngờ Thanh Trich Tiên lại nói thẳng ra.
“Thân thể của lão Long Vương cũng rất mạnh mẽ, còn tu luyện hai nghìn năm, vì sao đến bây giờ vẫn không bước vào cảnh giới Chân Thần”, Lâm Ẩn nhẹ giọng hỏi.
Lúc gặp lão Long Vương, anh đã cảm nhận được lực lượng khí huyết sâu không lường được trên người lão Long Vương, với tu vi của lão thì những năm này đáng lẽ đã có thể bước vào cảnh giới Chân Thần rồi mới đúng.
Thanh Trích Tiên lắc đầu này: “Chuyện này tôi cũng chỉ mới biết thôi, con rồng già kia lúc đánh nhau ở tinh lộ bị Chân Thần cảnh của Ma Tộc làm bị thương, bây giờ phần lớn chân nguyên của lão đều dùng để trấn áp sức mạnh quy tắc mà Ma Tộc kia còn để lại trong người, hoàn toàn không thể ra tay toàn lực, một khi bùng nổ toàn lực thì lão sẽ chết chắc”.
“Trừ khi có cao thủ Chân Thần cảnh dọn sạch sức mạnh quy tắc trong người lão, nếu không cả đời này lão Long cũng không có hy vọng lên Chân Thần”.
Lâm Ẩn gật đầu, dị thú vốn dĩ chú ý huyết thộng, ở trong Thiên Hoang giới, một con giao long cũng có huyết thống hàng đầu, giao long thành niên trên cơ bản đều có thực lực Chân Thần cảnh.
“Nhiều lời vô ích, Lâm Ẩn, bây giờ tôi muốn ra tay toàn lực rồi!”
Nói xong, đồng tử Thanh Trích Tiên co lại, sát khí bộc phát trên người, như muốn hủy thiên diệt địa.
“Giết!”
Thanh Trích Tiên chém một chiêu ra, một chiêu kiếm xé rách hư không, hủy thiên diệt địa.
“Ầm ầm ầm!”
Uy lực khi Thanh Trích Tiên ra tay toàn lực mạnh đến mức nào? Trong phạm vi mấy trăm dặm, không biết có bao nhiêu ngọn núi nổ tung, mặt đất nứt toác ra, vô số ma khí linh khí bị xé rách.
Rất nhiều ma vật gần đó còn không kịp kêu lên đã bị nổ thành một làn sương máu. Mấy cao thủ Nhân Tộc và cao thủ Ma Tộc lại lùi về sau, lùi ra xa mấy trăm dặm.
Bây giờ bọn họ muốn xem hai người chiến đấu cũng không được.
Chỉ có Lâm Ẩn đứng thẳng người, vẫn không hề bị lay động.
Vết thương trên người anh còn đang chảy máu, một bước lướt qua nghìn trượng hư không, đột nhiên đấm một cú lên trên kiếm quang của Thanh Trích Tiên. Đây là một quyền toàn lực của anh, nhưng vẫn không thể đánh vỡ kiếm quang của Thanh Trích Tiên, chỉ có thể đánh nghiêng nó, thay đổi quỹ đạo ban đầu, chém ra một lỗ hổng lớn nghìn trượng trong ma vực.
Hai người đều không nương tay nữa, đứng trên trời chiến đấu, sau khi giao thủ mấy lần, hơi thở của người mạnh như Lâm Ẩn cũng không thể cường thịnh được như khi nãy, Thanh Trích Tiên thật sự quá mạnh, anh chỉ cần thả lỏng một chút thôi là sẽ bị thương ngay.
Đùng!
Lâm Ẩn liên tục ra tay, nắm đấm của anh tựa như ngôi sao, chiếu ra ánh sáng mãnh liệt, mỗi một cú đấm đều khiến hư không đổ nát.
Còn Thanh Trích Tiên thì càng dữ dội hơn, mỗi lần ra kiếm đều khiến hư không trở nên rối loạn.
Thẳng thừng chặn đòn, hai người so đấu từ xa, cực kỳ kịch liệt, quẩng sáng thoáng chốc che mất nơi này, không thể nhìn thấy gì cả.
Đây là trận chiến của hai người chưa đến năm trăm tuổi sao? Điều này khiến một vài tiền bối gần nghìn tuổi biến sắc, vì thực lực của hai người quá đáng sợ, có lẽ dù là cao thủ đỉnh cao Thiên Tiên cũng không mạnh như vậy.
Một tiếng nổ lớn vang lên, trong ma vực nóng như thiêu đốt, hào quang bao phủ khăp nơi, mặt đất trở nên loang lổ, đỉnh núi trong ma vực biến thành tro bụi, mặt đất lún xuống như tận thế đến.
Lúc ánh sáng rực rỡ biến mất, có thể nói là “đất trời suy sụp”, hư không trong ma vực xuất hiện rất nhiều hố đen, còn có khe hở lớn đang lan tràn, đến bây giờ vẫn không khép lại, nham thạch nóng chảy tuôn ra, chiến trường lún xuống, không nhìn ra hình dáng.
Lâm Ẩn và Thanh Trích Tiên đứng hai bên nhìn nhau.
Trên người bọn họ đều bị thương, nhưng rõ ràng là Lâm Ẩn bị thương nặng hơn, một vết thương kéo dài từ vai trái đến tận ngực, cũng có thể nhìn thấy trái tim đang đập kia, dòng máu vàng không ngừng chảy ra ngoài.
Mà cánh tay cầm kiếm của Thanh Trích Tiên cũng hơi run rẩy, từng giọt máu tươi chảy xuống dọc theo kiếm Thanh Đồng.
“Chiêu cuối cùng kia của cậu là gì?”
Thanh Trích Tiên nhỏ giọng hỏi Lâm Ẩn.
“Giẫm đạp thiên khung”.
Lâm Ẩn hờ hững đáp.
Trận đánh khi nãy vô cùng nguy hiểm, nếu không vì anh đã học xong chiêu thứ nhất là giẫm đạp thiên khung trong “Phạt Thiên cửu thức” Trấn Sơn Hải để lại, thì dưới chiêu kiếm đó của Thanh Trích Tiên, anh không chết cũng sẽ bị thương.
“Chiêu này hay đấy, nếu tu vi của cậu cao siêu hơn một chút, thì tôi đã bị cậu đả thương rồi”.
Thanh Trích Tiên gật đầu: “Hôm nay kết thúc ở đây thôi, cậu đã không còn sức đấu tiếp nữa rồi”.
“Được!”
Lâm Ẩn cũng không nhiều lời, khi nãy anh có thể cảm nhận được Thanh Trích Tiên vẫn còn giữ sức, anh bây giờ vẫn chưa phải đối thủ của lão ta.
“Thanh Trích Tiên, không thể cho cậu ta sống được!”
Thủ lĩnh Thiên Tiên hậu kỳ của Ma Tộc vội nói. Lúc này Lâm Ẩn bị thương nặng như vậy, chính là cơ hội tốt để giết anh. Sức chiến đấu của Lâm Ẩn khi nãy khiến bọn họ cảm thấy bị uy hiếp. Những người sống cả trăm cả nghìn năm như bọn họ đã không phải đối thủ của Lâm Ẩn lúc này nữa rồi, càng không thể mặc Lâm Ẩn tiếp tục trưởng thành được.
Chương 1207: Phạt Thiên cửu thức
“Những người khác tôi không quan tâm, còn Lâm Ẩn các người không được phép động vào!”
Thanh Trích Tiên lạnh nhạt nói.
“Thanh Trích Tiên, ngươi đừng sai lầm, người nọ là kẻ thù mạnh của Ma Tộc ta!”, Thiên Tiên Ma Tộc cắn răng nghiến lợi nói, bọn họ đều không phải đối thủ của Thanh Trích Tiên, nếu Thanh Trích Tiên muốn bảo vệ Lâm Ẩn, bọn họ hoàn toàn không thể làm gì được anh hết.
“Nhân Tộc khác tôi không quan tâm, nhưng Lâm Ẩn là hy vọng đột phá cảnh giới của tôi, các người không thể động vào!”
Thanh Trích Tiên lạnh nhạt nói: “Ai dám động vào, tôi sẽ giết người đó”.
Vẻ mặt Thanh Trích Tiên lạnh nhạt, giọng điệu bình thản, lại khiến Ma Tộc thấy lạnh lẽo, bọn họ không ai cảm thấy Thanh Trích Tiên đang nói đùa cả, Thanh Trích Tiên thật sự không để ý đến thân phận của bọn họ, dám giết bọn họ.
“Thanh Trích Tiên, ngươi phải hiểu rõ thân phận của mình”.
Một Thiên Tiên Ma Tộc cắn răng nói.
“Thân phận, thân phận gì?”
Thanh Trích Tiên hờ hững nói: “Là cụ ông nhà họ Thanh của tôi gia nhập Ma Tộc các người, tôi chỉ cần công pháp của Ma Tộc các người để mở rộng kiến thức của mình mà thôi, kẻ dám ngăn cản tôi thành đạo, dù là Nhân Tộc hay Ma Tộc, tôi đều sẽ giết không tha”.
Mọi người thầm rùng mình.
Vốn tưởng rằng Thanh Trích Tiên đứng về phía Ma Tộc, nhưng bây giờ xem ra không phải thế, Thanh Trích Tiên hoàn toàn là một tên điên đắm chìm trong con đường võ đạo, ngoài việc bước lên đỉnh cao võ đạo, trong lòng lão ta không còn suy nghĩ nào khác nữa, ngay cả mối thù giết con cũng không để trong lòng.
Ma Tộc vừa giận vừa sợ, Ma Tộc bọn họ quyết định ra tay với Nhân Tộc là vì Thanh Trích Tiên đột phá, Thanh Trích Tiên xem như lá bài tẩy của bọn họ, mà lão ta cũng thật sự đã thể hiện ra sức chiến đấu mạnh mẽ, chỉ là lão ta lại trở mặt không muốn đứng về phe Ma Tộc của bọn họ.
“Thanh Trích Tiên, ngươi muốn tạo phản sao?”
Một giọng nói mờ ảo vang lên từ nơi sâu nhất trong ma vực: “Ma Tộc ta có thể tạo ra Thanh Trích Tiên ngươi, cũng có thể hủy diệt ngươi”.
“Suda, đừng nói nhiều, ông vẫn chưa giết được người tôi muốn bảo vệ đâu!”
Nghe thấy giọng nói này, Thanh Trích Tiên cũng hơi cau mày.
“Vốn dĩ còn muốn bồi dưỡng ngươi thành ma quân của Ma Tộc ta, nếu ngươi đã không trung thành với Ma Tộc, vậy thì chỉ có thể hủy diệt ngươi thôi!”
Vừa dứt lời.
Một bàn tay khổng lồ che kín bầu trời vươn ra từ nơi sâu trong ma vực, muốn bắt lấy Thanh Trích Tiên.
Bàn tay to này vừa xuất hiện, mọi người đã cảm nhận được uy thế mạnh mẽ truyền đến từ bên trên, ngay cả cao thủ Thiên Tiên cũng cảm thấy cả người lạnh lẽo, không thể động đậy.
“Lâm Ẩn, giao Suda cho tôi đối phó, cậu đừng để chết đấy, tôi đợi cậu trưởng thành đấu với tôi một trận!”
Thanh Trích Tiên nhìn Lâm Ẩn một cái, sau đó xông về phía bàn tay khổng lồ kia.
“Giết chết tất cả Nhân Tộc!”
Giọng nói kia lại vang lên một lần nữa, mấy bóng người bay ra từ nơi sâu trong ma vực, tất cả đều là cao thủ cấp bậc Theien Tiên, lúc này bên phía Ma Tộc có khoảng hai mươi mấy Thiên Tiên.
Mà vì sức mạnh của bàn tay không lộ, Thiên Tiên sơ kỳ bên phía Nhân Tộc hoàn toàn không thể động đậy, chỉ có bảy tám Thiên Tiên tu vi cao siêu như cụ Trịnh, Huyền Quy có thể ra tay, hơn nữa dưới uy thế này, thực lực của bọn họ cũng giảm đi rất nhiều.
“Để tôi!”
Lâm Ẩn đứng thẳng người dậy, không hề bị ảnh hưởng bởi áp lực này.
“Giết Lâm Ẩn trước, nếu tên này không chết nhất định sẽ trở thành tai họa cho Ma Tộc ta”, một Thiên Tiên của Ma Tộc la lớn.
Nếu để cao thủ cấp bậc như Lâm Ẩn bỏ chạy chẳng khác nào thả cá vào biển rộng, muốn tìm thấy lần nữa sẽ rất khó, cho nên bọn họ muốn giết chết Lâm Ẩn ngay lập tức.
“Tên ranh con, dám đối đầu với Ma Tộc ta, xem ta lấy tim ngươi đây…”
Một Ma Tộc lưng mọc cánh có tốc độ nhanh nhất, xuất hiện ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, móng vuốt sắc bén mang theo ánh sáng lạnh muốn chụp lấy trái tim của Lâm Ẩn.
Nó còn chưa dứt lời.
Lâm Ẩn đã lướt qua nghìn trượng trong hư không, đánh lên đầu Ma Tộc, đánh nổ nửa bên mặt của nó, máu đen chảy ra, bay đầy trời.
Cả người nó còn bị Lâm Ẩn đấm bay ra ngoài, chớp mắt một cái đã bay xa mấy chục dặm, va sập không biết bao nhiêu ngọn núi mới yên tĩnh lại.
“Ngươi mà cũng dám khiêu khích ta ư?”
Lâm Ẩn rụt tay về, trên nắm đấm còn dính vết máu.
Tóc anh tung bay, trên người không có chút khí thế nào, còn đang dính đầy máu, anh đưa mắt nhìn hai mươi mấy Thiên Tiên Ma Tộc xung quanh, tựa như thần tướng trên trời hạ phàm phục ma, không có chút sợ hãi, lại khiến người ta cảm thấy áp lực, vô cùng hiên ngang.
Vào khoảnh khắc đó.
Cả ma vực đều trở nên yên tĩnh.
Vốn tưởng rằng Lâm Ẩn toàn lực đánh một trận với Thanh Trích Tiên xong đã cung giương hết đà, nhưng không ngờ anh vẫn có thể giết chết một Ma Tộc Thiên Tiên sơ kỳ chỉ với một quyền.
Lão thiên sư đứng trong đám người, ánh mắt phức tạp.
Hai mươi năm trước, Lâm Ẩn vẫn là một Nhân Tiên nho nhỏ cần lão bảo vệ, như bây giờ đã đi trước lão, dù lão có thể chất đặc biệt, nhưng lúc này vừa mới đột phá, dưới uy thế của ma thủ, lão cũng cảm thấy không thở nổi, chỉ có thể phát huy năm phần mười thực lực.
Nhưng Lâm Ẩn chẳng những không bị ảnh hưởng bởi uy thế, còn có thể dứt khoát chém chết một Ma Tộc như vậy.
“Hậu sinh khả úy thật!”
Lộ tổ sư của núi Long Hổ nói nhỏ.
“Đúng thế!”
Lão thiên sư cũng gật đầu, lúc này lão chỉ miễn cưỡng có thể tự bảo vệ mình chứ chẳng thể làm gì được cả, lão nhìn Lộ tổ sư, nhẹ giọng nói: “Lão tổ đâu?”
“Tôi cũng không biết”.
Lộ tổ sư lắc đầu đáp.
Bọn họ cũng không biết lão tổ sống gần nghìn năm của núi Long Hổ bọn họ có thực lực thế nào, nhưng chắc chắn là người mạnh nhất của núi Long Hổ. Nếu lúc này ông ấy có thể xuất hiện chắc chắn có thể thay đổi tình hình cuộc chiến.
Một Thiên Tiên khác của Ma Tộc cũng giật mình.
Dù Thiên Tiên Ma Tộc vừa bị Lâm Ẩn giết chết khi nãy không phải rất mạnh, nhưng tốc độ có thể đứng đầu trong bọn họ, thế mà lại bị Lâm Ẩn giết chết chỉ với một đòn.
“Đúng là to gan!”
Rất nhiều cao thủ Thiên Tiên sửng sốt, sau đó là nổi giận.
Lâm Ẩn giết chết cao thủ của Ma Tộc bọn họ ngay trước mặt bọn họ, thật sự chẳng khác nào đang tát một cái lên mặt bọn họ cả. Một vài Ma Tộc Thiên Tiên híp mắt, trong lòng hơi kiêng dè.
Vẫn có một vài Ma Tộc Thiên Tiên nóng lòng muốn thử, trên người bộc phát pháp lực, ma nguyên tuôn ra như thủy triều, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
“Xem ra Ma Tộc ta nghìn năm không ra tay, nên cả một thằng ranh con của Nhân Tộc cũng dám kiêu ngạo như thế!”
Một Ma Tộc Thiên Tiên cất giọng nói già nua.
Lão ta là một Ma Tộc cả làn da cũng trở nên nhăn nheo, hơi thở không kém Thanh Trích Tiên là bao.
“Cụ ông Nguyên Đô!”
Thấy ông lão lên tiếng, mấy Thiên Tiên còn lại của Ma Tộc đều nhường ra một con đường.
“Cậu nhóc, ta cho ngươi một cơ hội nữa, ký tên ngươi vào trong sách, trở thành tay sai cho Ma Tộc ta!”, cụ ông Nguyên Đô ném một quyển sổ không biết làm từ da gì vào trong hư không, lạnh lùng nói.
“Sổ Ác Ma!”
Thấy quyển sổ này, có cao thủ Ma Tộc ngạc nhiên nói, rõ ràng nó có lai lịch không nhỏ.
“Lâm Ẩn, không được dùng thần giác quét quyển sổ này”.
Cụ ông Huyền Quy nhìn thấy nó cũng sửng sốt, vội la lên: “Ta từng nghe lão Long Vương nói đến quyển sổ này rồi, nếu ký tên vào đó, cả đời cậu chỉ có thể là tay sai của Ma Tộc, mà người không đủ định lực, nếu truyền thần hồn vào trong nó cũng sẽ bị nó bắt lấy”.
Shhhh!
Thiên Tiên Nhân Tộc nghe thấy thế đều hít sâu một hơi khí lạnh.
Nghe thấy lời của cụ ông Huyền Quy, cao thủ Nhân Tộc đều theo bản năng thu lại thần giác, nếu không nhờ cụ ông thông báo kịp thời thì lúc này bọn họ đã trúng chiêu rồi.
“Ha ha!”
Cụ ông Nguyên Đô cười nhạt: “Đúng thế, Lâm Ẩn, đây là con đường sống duy nhất của ngươi đấy!”
Chương 1208: Ma quân ra tay
Bình luận facebook