Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 555: Người đẹp
Vương Vĩ bước vào phòng Vip, ánh mắt ngay lập tức nhìn Khổng Huy đang ngồi ở giữa ghế sofa.
Lúc này Khổng Huy đang ôm ấp hai cô gái xinh đẹp lẵng lơ, cười nói vui vẻ.
“Khổng thiếu gia.”
Thấy Khổng Huy đang nói chuyện với mấy người mà mình không quen biết, Vương Vĩ cũng không nhiều lời, chỉ chào hỏi rồi ngồi xuống.
Dĩ nhiên, với thân phận và địa vị của Vương Vĩ, bây giờ chỉ có thể ngồi ở bên mép của ghế sofa.
Nhưng dù vậy, Vương Vĩ cũng cảm thấy có vinh hạnh lớn.
Dẫu sao, Khổng gia có lực thực như thế nào, ông ta cũng biết được ít nhiều từ miệng Khổng Huy.
Thậm chí, ngay cả Giang gia – một trong những gia tộc lớn ở tỉnh Tương Tây, cùng không dám làm càn trước mặt Khổng gia.
“Ha Ha, Vương Vĩ, cuối cùng anh cũng đến rồi, nào lại đây, tôi giới thiệu với anh hai người bạn.”
Khổng Huy nhếch miệng cười nhìn Vương Vĩ, sau đó vỗ nhẹ vào mông của hai người đẹp đang ôm trước ngực, chọc cho hai cô gái hờn dỗi một tiếng, lúc này mới đành lòng đứng dậy rời đi.
“Đây là người quen của tôi, quan hệ thân thiết, tên là Vương Vĩ, trước kia làm việc dưới trướng Chu Dương, chi nhánh thành phố Liễu là do anh ta lên kế hoạch thành lập, dĩ nhiên bây giờ đang hợp tác với tôi.”
“Vương Vĩ, người này là Giang Phong, Giang thiếu gia của gia tộc Giang gia ở Trường Sa.”
Khổng Huy mỉm cười, giới thiệu Vương Vĩ và Giang Phong.
Nhưng lần này hắn giới thiệu cũng không phải tùy ý, mà có trọng điểm.
Lúc Khổng Huy giới thiệu Vương Vĩ giống như đang giới thiệu người qua đường, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Ngược lại, giọng điệu khi hắn giới thiệu Giang Phong rất nghiêm túc, giống như đang cảnh cáo Vương Vĩ, nhất định phải tôn kính Giang Phong, càng không thể bất kính với Giang Phong.
“Giang thiếu gia!”
Vương Vĩ nghe thấy vậy, trong lòng hết sức kinh ngạc, ông ta không ngờ rằng, người vừa trò chuyện vui vẻ với Khổng Huy ở trước mặt, lại là người của Giang gia, hơn nữa còn là Giang thiếu gia.
Chẳng lẽ Khổng gia có quan hệ thân thiết chặt chẻ với Giang gia?
Tuy nhiên những nghi vấn này chỉ thoáng qua trong đầu ông ta một phút chốc, sau đó ông ta lập tức đứng dậy, cúi người chào hỏi Giang Phong.
Dẫu sao, bất kể là từ phương diện nào, thực lực, địa vị hay thân phận thì Vương Vĩ cũng không thuộc một cấp bậc với Giang Phong.
Thậm chí, bản thân Vương Vĩ cũng biết, trong lòng Khổng Huy, chắc chắn địa vị của ông ta cũng không thể bằng Giang Phong.
“Ừ.”
Giang Phong chỉ khẽ gật đầu, rồi ừ một tiếng, không nói gì nhiều, thậm chí, từ đầu đến cuối, trừ lúc Vương Vĩ bước vào phòng, hắn cũng không thèm liếc nhìn ông ta.
Mà Vương Vĩ cũng không cảm thấy có gì không hài lòng, dẫu sao sự chênh lệch giữa hai bên lớn như vậy, đối phương tỏ thái độ này cũng rất bình thường.
“Nào đến đây, Vương Vĩ, nói cho tôi nghe, cái tên Chu Dương đó thế nào rồi? Có động tĩnh gì không?”
Khổng Huy cũng không hề để ý đến suy nghĩ trong đầu của Vương Vĩ và Giang Phong, hắn chỉ quan sát Giang Phong một lúc, phát hiện không có vấn đề gì, còn về cảm xúc của Vương Vĩ, hắn cũng chẳng thèm quan tâm.
Trong mắt Khổng Huy, Vương Vĩ chẳng qua chỉ là người có giá trị lợi dụng.
Còn việc mối quan hệ giữa Chu Dương và Vương Vĩ đã rạn nứt, ngay lúc đó Vương Vĩ đã báo cáo cho Khổng Huy, mà Pureline được đưa vào bán ở cửa hàng chi nhánh cũng nhờ vào sự giúp đỡ của Khổng Huy.
Một tuần nay, Khổng Huy bảo Vương Vĩ kiên nhẫn chờ đợi, hắn muốn nhìn xem, rốt cuộc Chu Dương có thật sự muốn mặc kệ chi nhánh thành phố Liễu hay không.
Mà hôm nay vừa tròn một tuần lễ, Vương Vĩ tới đây là có chuyện gì, Khổng Huy ngẫm nghĩ một lát liền có thể đoán được một vài phần.
“He he, Khổng thiếu gia, Chu Dương không có chút động tĩnh nào, từ sau khi tôi ngửa bài với cậu ta và các cộng sự đều đứng về phía tôi, cậu ta đã ngay lập tức trở về khách sạn, qua ngày thứ hai đã rời khỏi thành phố Liễu, trở lại Trường Sa.”
Vương Vĩ cười nói, đôi mắt híp lại, trông có vẻ giống như con thú cưng vô hại, hết sức hiền lành.
“Mà một tuần nay, tôi cũng một mực quan sát ở cửa hàng Mỹ phẩm thành phố Liễu, không phát hiện điều gì bất thường, xem ra Chu Dương đã từ bỏ rồi.”
Tâm trạng của Vương Vĩ rất tốt, không chỉ bởi vì mối quan hệ của ông ta với Khổng Huy và Khổng gia thân thiết hơn.
Quan trọng hơn là ông ta nắm chắc chi nhánh thành phố Liễu trong tay mình, còn đổi tên thành Mỹ phẩm thành phố Liễu.
Ông ta đã hung hăng chế nhạo Chu Dương trước mặt rất nhiều người.
Phải biết rằng, bất kể là ở Đông Hải hay ở tỉnh Tương Tây, Chu Dương cũng tồn tại như một vị thần, không ít người bị thua thiệt cũng không dám nổi giận, mà ông ta gần như là người đầu tiên chiếm được lợi ích từ trong tay Chu Dương, mà Chu Dương lại không hề phản kích.
Chuyện này đối với Vương Vĩ mà nói, chính là có được vinh quang, nở mày nở mặt.
“Ha ha, tốt lắm, xem ra tên Chu Dương đó cũng chỉ có vậy, Giang Phong, tôi thật sự không biết, rốt cuộc Giang gia các anh thế nào, lại bị tên Chu Dương này làm ra bộ dạng như vậy, thiếu chút nữa đã trở thành trò cười cho cả tỉnh Tương Tây.”
Khổng Huy cười lớn, liếc nhìn Giang Phong, rồi nhếch môi châm chọc đứng bật dậy.
Ở trước mặt Giang Phong, Khổng Huy căn bản không lo lắng khi nói xấu Giang gia, bởi vì hắn biết một vài chuyện giữa Giang Phong và Giang gia, nhất là chuyện liên quan tới thân phận của Giang Phong.
“Được, nếu Chu Dương đã nhận thua, vậy thì Vương Vĩ anh hãy kinh doanh Mỹ phẩm thành phố Liễu cho tốt vào, tôi tin rằng với kinh nghiệm dày dặn của anh, cộng thêm những cộng sự trước kia từng làm việc cho Chu Dương thì Mỹ phẩm thành phố Liễu nhất định ngày càng lớn mạnh.”
Khổng Huy cười nói, đôi tay từ từ đưa ra sau, hai người đẹp lẵng lơ vừa nãy lại một lần nữa ngã vào lồng ngực hắn.
Ngay lập tức, trong phòng Vip vang lên âm thanh cười cợt vui vẻ của các cô gái.
Mà lúc này, mấy người Vương Vĩ không hay biết, trên mạng internet đã xảy ra một chuyện không hề nhỏ.
Mạng xã hội Weibo.
Trên trang Weibo là nơi có nhiều minh tinh, các nhân vật quan trọng thậm chí là cả chính phủ cũng thông qua mạng xã hội này để tuyên truyền một vài hoạt động.
Mà vài phút trước, nhóm nhạc Rocket Girls đã đăng một bài viết trên Weibo.
“Rocket Girls hủy bỏ tất cả hợp tác với chi nhánh thành phố Liễu, chi nhánh thành phố Liễu không được lợi dụng Rocket Girls để đưa ra bất kỳ hình thức tuyên truyền nào.”
Chỉ vỏn vẹn có mấy chục chữ nhưng đã tiết lộ rất nhiều tin tức.
Với số lượng fans hâm mộ đông đảo cùng sự nổi tiếng toàn quốc của Rocket Girls, bài viết trên Weibo này vừa đăng lên chưa được một phút, cho dù mới mấy giây, thậm chí chỉ vừa đăng lên, đều sẽ có vô số người chú ý đến, bởi rất nhiều người thường một mực chăm chú chờ đợi thần tượng Rocket Girls đăng Weibo.
“Trời ơi, chuyện gì xảy ra vậy? Ai đắc tội với Rocket Girls của chúng tôi thế?”
“Ồ, cái chi nhánh thành phố Liễu này nghe quen tai quá, hình như từng nghe ở đâu đó.”
“Trí nhớ của bạn bình luận phía trên kém quá đấy, một tuần trước, không phải ba cô gái của chúng ta đã đến biễu diễn ở thành phố Liễu sao? Fans hâm mộ thiếu chút nữa đã chặn đứng cả đoạn đường dành cho người đi bộ ở đó.”
“Đúng vậy, đó hình như là chi nhánh của công ty Danh Dương, đây là thế nào? Chẳng lẽ đã phát sinh mâu thuẫn gì rồi?”
“Tôi mới vừa đi xem rồi, chi nhánh thành phố Liễu hình như đã đổi người, tên cửa hàng cũng đã đổi thành Mỹ phẩm thành phố Liễu.”
“Chậc chậc, kỳ lạ thật, nhưng nếu ba cô gái đã tỏ thái độ, vậy thì tất nhiên chúng tôi sẽ ủng hộ, sau này không đến chi nhánh thành phố Liễu mua đồ nữa.”
“Đúng đúng, không sai, tôi sẽ đi kêu gọi trong nhóm fans hâm mộ, bảo những người ở thành phố Liễu đừng mua mỹ phẩm ở cửa hàng đó, cho dù là đã mua thì cũng đem đi trả lại!”
“Đội Quân Rocket ra trận, đánh tan không còn một ngọn cỏ!”
…
Chỉ một phút ngắn ngủi, bài đăng của Rocket Girls trên Weibo, đã nhanh chóng trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.
Mà chi nhánh thành phố Liễu và Mỹ phẩm thành phố Liễu cũng trở thành hai cái tên được nhiều người tìm kiếm trên mạng.
Tuy nhiên trái ngược với sự ủng hộ của cư dân mạng đối với Rocket Girls thì Mỹ phẩm thành phố Liễu lại nhận lại rất nhiều lời chửi rủa.
Thậm chí, cư dân mạng ở thành phố Liễu còn tự thành lập một đội nhóm, kêu gọi mọi người không đi mua mỹ phẫm ở cửa hàng Mỹ phẩm thành phố Liễu.
Khách sạn Khải Nguyên ở Trường Sa.
“Chu Dương, đây là cách anh phản đòn sao?”
Thẩm Bích Quân, Tạ Linh Ngọc và vài người khác cùng đến phòng của Chu Dương, sau khi mở điện thoại nhìn thấy bài đăng của Rocket Girls trên Weibo thì cười ha ha hỏi.
“Thế nào? Có vấn đề gì không?”
Chu Dương cau mày, không hiểu nổi câu hỏi của Thẩm Bích Quân.
Chẳng lẽ bài viết trên Weibo này của Rocket Girls có vấn đề gì sao?
Hình như cũng không có vấn đề gì.
Dù sao cũng là Mỹ phẩm thành phố Liễu bị ăn chửi, cứ coi như có không ít người mắng chửi cả chi nhánh thành phố Liễu, nhưng cũng chẳng liên quan gì đến Chu Dương và công ty Danh Dương.
Suy cho cùng, cửa hàng này bây giờ cũng là của Vương Vĩ.
“Không phải có vấn đề gì, chỉ là anh cảm thấy làm như vậy thì có thể khiến Vương Vĩ bị trừng phạt sao?”
Thẩm Bích Quân lắc đầu trong lòng vẫn còn chút hoài nghi.
———————–
Lúc này Khổng Huy đang ôm ấp hai cô gái xinh đẹp lẵng lơ, cười nói vui vẻ.
“Khổng thiếu gia.”
Thấy Khổng Huy đang nói chuyện với mấy người mà mình không quen biết, Vương Vĩ cũng không nhiều lời, chỉ chào hỏi rồi ngồi xuống.
Dĩ nhiên, với thân phận và địa vị của Vương Vĩ, bây giờ chỉ có thể ngồi ở bên mép của ghế sofa.
Nhưng dù vậy, Vương Vĩ cũng cảm thấy có vinh hạnh lớn.
Dẫu sao, Khổng gia có lực thực như thế nào, ông ta cũng biết được ít nhiều từ miệng Khổng Huy.
Thậm chí, ngay cả Giang gia – một trong những gia tộc lớn ở tỉnh Tương Tây, cùng không dám làm càn trước mặt Khổng gia.
“Ha Ha, Vương Vĩ, cuối cùng anh cũng đến rồi, nào lại đây, tôi giới thiệu với anh hai người bạn.”
Khổng Huy nhếch miệng cười nhìn Vương Vĩ, sau đó vỗ nhẹ vào mông của hai người đẹp đang ôm trước ngực, chọc cho hai cô gái hờn dỗi một tiếng, lúc này mới đành lòng đứng dậy rời đi.
“Đây là người quen của tôi, quan hệ thân thiết, tên là Vương Vĩ, trước kia làm việc dưới trướng Chu Dương, chi nhánh thành phố Liễu là do anh ta lên kế hoạch thành lập, dĩ nhiên bây giờ đang hợp tác với tôi.”
“Vương Vĩ, người này là Giang Phong, Giang thiếu gia của gia tộc Giang gia ở Trường Sa.”
Khổng Huy mỉm cười, giới thiệu Vương Vĩ và Giang Phong.
Nhưng lần này hắn giới thiệu cũng không phải tùy ý, mà có trọng điểm.
Lúc Khổng Huy giới thiệu Vương Vĩ giống như đang giới thiệu người qua đường, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Ngược lại, giọng điệu khi hắn giới thiệu Giang Phong rất nghiêm túc, giống như đang cảnh cáo Vương Vĩ, nhất định phải tôn kính Giang Phong, càng không thể bất kính với Giang Phong.
“Giang thiếu gia!”
Vương Vĩ nghe thấy vậy, trong lòng hết sức kinh ngạc, ông ta không ngờ rằng, người vừa trò chuyện vui vẻ với Khổng Huy ở trước mặt, lại là người của Giang gia, hơn nữa còn là Giang thiếu gia.
Chẳng lẽ Khổng gia có quan hệ thân thiết chặt chẻ với Giang gia?
Tuy nhiên những nghi vấn này chỉ thoáng qua trong đầu ông ta một phút chốc, sau đó ông ta lập tức đứng dậy, cúi người chào hỏi Giang Phong.
Dẫu sao, bất kể là từ phương diện nào, thực lực, địa vị hay thân phận thì Vương Vĩ cũng không thuộc một cấp bậc với Giang Phong.
Thậm chí, bản thân Vương Vĩ cũng biết, trong lòng Khổng Huy, chắc chắn địa vị của ông ta cũng không thể bằng Giang Phong.
“Ừ.”
Giang Phong chỉ khẽ gật đầu, rồi ừ một tiếng, không nói gì nhiều, thậm chí, từ đầu đến cuối, trừ lúc Vương Vĩ bước vào phòng, hắn cũng không thèm liếc nhìn ông ta.
Mà Vương Vĩ cũng không cảm thấy có gì không hài lòng, dẫu sao sự chênh lệch giữa hai bên lớn như vậy, đối phương tỏ thái độ này cũng rất bình thường.
“Nào đến đây, Vương Vĩ, nói cho tôi nghe, cái tên Chu Dương đó thế nào rồi? Có động tĩnh gì không?”
Khổng Huy cũng không hề để ý đến suy nghĩ trong đầu của Vương Vĩ và Giang Phong, hắn chỉ quan sát Giang Phong một lúc, phát hiện không có vấn đề gì, còn về cảm xúc của Vương Vĩ, hắn cũng chẳng thèm quan tâm.
Trong mắt Khổng Huy, Vương Vĩ chẳng qua chỉ là người có giá trị lợi dụng.
Còn việc mối quan hệ giữa Chu Dương và Vương Vĩ đã rạn nứt, ngay lúc đó Vương Vĩ đã báo cáo cho Khổng Huy, mà Pureline được đưa vào bán ở cửa hàng chi nhánh cũng nhờ vào sự giúp đỡ của Khổng Huy.
Một tuần nay, Khổng Huy bảo Vương Vĩ kiên nhẫn chờ đợi, hắn muốn nhìn xem, rốt cuộc Chu Dương có thật sự muốn mặc kệ chi nhánh thành phố Liễu hay không.
Mà hôm nay vừa tròn một tuần lễ, Vương Vĩ tới đây là có chuyện gì, Khổng Huy ngẫm nghĩ một lát liền có thể đoán được một vài phần.
“He he, Khổng thiếu gia, Chu Dương không có chút động tĩnh nào, từ sau khi tôi ngửa bài với cậu ta và các cộng sự đều đứng về phía tôi, cậu ta đã ngay lập tức trở về khách sạn, qua ngày thứ hai đã rời khỏi thành phố Liễu, trở lại Trường Sa.”
Vương Vĩ cười nói, đôi mắt híp lại, trông có vẻ giống như con thú cưng vô hại, hết sức hiền lành.
“Mà một tuần nay, tôi cũng một mực quan sát ở cửa hàng Mỹ phẩm thành phố Liễu, không phát hiện điều gì bất thường, xem ra Chu Dương đã từ bỏ rồi.”
Tâm trạng của Vương Vĩ rất tốt, không chỉ bởi vì mối quan hệ của ông ta với Khổng Huy và Khổng gia thân thiết hơn.
Quan trọng hơn là ông ta nắm chắc chi nhánh thành phố Liễu trong tay mình, còn đổi tên thành Mỹ phẩm thành phố Liễu.
Ông ta đã hung hăng chế nhạo Chu Dương trước mặt rất nhiều người.
Phải biết rằng, bất kể là ở Đông Hải hay ở tỉnh Tương Tây, Chu Dương cũng tồn tại như một vị thần, không ít người bị thua thiệt cũng không dám nổi giận, mà ông ta gần như là người đầu tiên chiếm được lợi ích từ trong tay Chu Dương, mà Chu Dương lại không hề phản kích.
Chuyện này đối với Vương Vĩ mà nói, chính là có được vinh quang, nở mày nở mặt.
“Ha ha, tốt lắm, xem ra tên Chu Dương đó cũng chỉ có vậy, Giang Phong, tôi thật sự không biết, rốt cuộc Giang gia các anh thế nào, lại bị tên Chu Dương này làm ra bộ dạng như vậy, thiếu chút nữa đã trở thành trò cười cho cả tỉnh Tương Tây.”
Khổng Huy cười lớn, liếc nhìn Giang Phong, rồi nhếch môi châm chọc đứng bật dậy.
Ở trước mặt Giang Phong, Khổng Huy căn bản không lo lắng khi nói xấu Giang gia, bởi vì hắn biết một vài chuyện giữa Giang Phong và Giang gia, nhất là chuyện liên quan tới thân phận của Giang Phong.
“Được, nếu Chu Dương đã nhận thua, vậy thì Vương Vĩ anh hãy kinh doanh Mỹ phẩm thành phố Liễu cho tốt vào, tôi tin rằng với kinh nghiệm dày dặn của anh, cộng thêm những cộng sự trước kia từng làm việc cho Chu Dương thì Mỹ phẩm thành phố Liễu nhất định ngày càng lớn mạnh.”
Khổng Huy cười nói, đôi tay từ từ đưa ra sau, hai người đẹp lẵng lơ vừa nãy lại một lần nữa ngã vào lồng ngực hắn.
Ngay lập tức, trong phòng Vip vang lên âm thanh cười cợt vui vẻ của các cô gái.
Mà lúc này, mấy người Vương Vĩ không hay biết, trên mạng internet đã xảy ra một chuyện không hề nhỏ.
Mạng xã hội Weibo.
Trên trang Weibo là nơi có nhiều minh tinh, các nhân vật quan trọng thậm chí là cả chính phủ cũng thông qua mạng xã hội này để tuyên truyền một vài hoạt động.
Mà vài phút trước, nhóm nhạc Rocket Girls đã đăng một bài viết trên Weibo.
“Rocket Girls hủy bỏ tất cả hợp tác với chi nhánh thành phố Liễu, chi nhánh thành phố Liễu không được lợi dụng Rocket Girls để đưa ra bất kỳ hình thức tuyên truyền nào.”
Chỉ vỏn vẹn có mấy chục chữ nhưng đã tiết lộ rất nhiều tin tức.
Với số lượng fans hâm mộ đông đảo cùng sự nổi tiếng toàn quốc của Rocket Girls, bài viết trên Weibo này vừa đăng lên chưa được một phút, cho dù mới mấy giây, thậm chí chỉ vừa đăng lên, đều sẽ có vô số người chú ý đến, bởi rất nhiều người thường một mực chăm chú chờ đợi thần tượng Rocket Girls đăng Weibo.
“Trời ơi, chuyện gì xảy ra vậy? Ai đắc tội với Rocket Girls của chúng tôi thế?”
“Ồ, cái chi nhánh thành phố Liễu này nghe quen tai quá, hình như từng nghe ở đâu đó.”
“Trí nhớ của bạn bình luận phía trên kém quá đấy, một tuần trước, không phải ba cô gái của chúng ta đã đến biễu diễn ở thành phố Liễu sao? Fans hâm mộ thiếu chút nữa đã chặn đứng cả đoạn đường dành cho người đi bộ ở đó.”
“Đúng vậy, đó hình như là chi nhánh của công ty Danh Dương, đây là thế nào? Chẳng lẽ đã phát sinh mâu thuẫn gì rồi?”
“Tôi mới vừa đi xem rồi, chi nhánh thành phố Liễu hình như đã đổi người, tên cửa hàng cũng đã đổi thành Mỹ phẩm thành phố Liễu.”
“Chậc chậc, kỳ lạ thật, nhưng nếu ba cô gái đã tỏ thái độ, vậy thì tất nhiên chúng tôi sẽ ủng hộ, sau này không đến chi nhánh thành phố Liễu mua đồ nữa.”
“Đúng đúng, không sai, tôi sẽ đi kêu gọi trong nhóm fans hâm mộ, bảo những người ở thành phố Liễu đừng mua mỹ phẩm ở cửa hàng đó, cho dù là đã mua thì cũng đem đi trả lại!”
“Đội Quân Rocket ra trận, đánh tan không còn một ngọn cỏ!”
…
Chỉ một phút ngắn ngủi, bài đăng của Rocket Girls trên Weibo, đã nhanh chóng trở thành từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất.
Mà chi nhánh thành phố Liễu và Mỹ phẩm thành phố Liễu cũng trở thành hai cái tên được nhiều người tìm kiếm trên mạng.
Tuy nhiên trái ngược với sự ủng hộ của cư dân mạng đối với Rocket Girls thì Mỹ phẩm thành phố Liễu lại nhận lại rất nhiều lời chửi rủa.
Thậm chí, cư dân mạng ở thành phố Liễu còn tự thành lập một đội nhóm, kêu gọi mọi người không đi mua mỹ phẫm ở cửa hàng Mỹ phẩm thành phố Liễu.
Khách sạn Khải Nguyên ở Trường Sa.
“Chu Dương, đây là cách anh phản đòn sao?”
Thẩm Bích Quân, Tạ Linh Ngọc và vài người khác cùng đến phòng của Chu Dương, sau khi mở điện thoại nhìn thấy bài đăng của Rocket Girls trên Weibo thì cười ha ha hỏi.
“Thế nào? Có vấn đề gì không?”
Chu Dương cau mày, không hiểu nổi câu hỏi của Thẩm Bích Quân.
Chẳng lẽ bài viết trên Weibo này của Rocket Girls có vấn đề gì sao?
Hình như cũng không có vấn đề gì.
Dù sao cũng là Mỹ phẩm thành phố Liễu bị ăn chửi, cứ coi như có không ít người mắng chửi cả chi nhánh thành phố Liễu, nhưng cũng chẳng liên quan gì đến Chu Dương và công ty Danh Dương.
Suy cho cùng, cửa hàng này bây giờ cũng là của Vương Vĩ.
“Không phải có vấn đề gì, chỉ là anh cảm thấy làm như vậy thì có thể khiến Vương Vĩ bị trừng phạt sao?”
Thẩm Bích Quân lắc đầu trong lòng vẫn còn chút hoài nghi.
———————–
Bình luận facebook