Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 816: Tiêu điểm thu hút sự chú ý của mọi người
Tô Thế Minh trầm giọng nói.
Lời này cũng khiến bốn vệ sĩ thầm run sợ.
Đúng thế, trước kia khi Chu Dương đến Tô gia, bên cạnh chỉ có hai tông sư võ giả, bây
giờ ở Thúy Hồ Cư lại có tới bốn tông sư võ giả.
Hai tông sư võ giả kia xuất thân như thế nào?
Bọn họ không biết, không một ai biết.
Có thể thấy, Chu Dương có lai lịch mà không nhiều người biết tới.
Ít nhất là cấp trên của những tông sư võ giả này, Chu Dương cũng có đầy đủ sức mạnh.
"Vì vậy tôi chuẩn bị tìm Chu Dương để nói chuyện, hỏi về kế hoạch và phương án cụ thể,
sau đó chúng ta sẽ đưa ra quyết định cuối cùng, có muốn hợp tác với cậu ta cùng tiêu diệt
Hứa gia hay không!"
Tô Thế Minh trầm giọng nói, khi nói tới mấy chữ cuối cùng, giọng điệu uy nghiêm, đầy
sát khí.
Khí thế này khiến cho bốn vệ sĩ và Tô Vỹ vô cùng kinh ngạc, bọn họ không ngờ có một
ngày Tô Thế Minh lại bùng nổ ra khí thế và quyết tâm như vậy.
"...”
Bỗng chốc bốn vệ sĩ đều yên lặng, không nói thêm lời nào.
Thành thật mà nói bọn họ đã hơi xao động với những lời Tô Thế Minh vừa nói.
Quả thực, tông sư võ giả trước nay luôn tồn tại bên trong gia tộc hoặc trong các thế lực
lớn, trong thời gian ngắn như vậy bên cạnh Chu Dương lại có thêm hai tông sư võ giả, tuyệt
đối không phải chuyện người bình thường có thể làm được.
"Tôi cảm thấy được đấy, điều này đối với Tô gia của chúng ta mà nói, cho dù nguy hiểm
nhưng cũng là một cơ hội, hơn nữa, tôi thấy tên nhóc đó cũng không giống người không biết
nặng nhẹ, lần này, có lẽ cậu ta đã có chuẩn bị đầy đủ, ông đi tìm cậu ta nói chuyện cũng là
một chuyện tốt”.
Một lúc lâu sau, vệ sĩ hạng nhất Tô Nam Thiên nhìn Tô Thế Minh nói với giọng điệu
nghiêm túc.
Ba vệ sĩ khác nghe thấy Tô Nam Thiên nói như vậy đột nhiên chấn động, ánh mắt lộ rõ
vẻ kinh ngạc nhìn Tô Nam Thiên.
Bọn họ cũng không ngờ người đầu tiên ủng hộ Tô Thế Minh lại là vệ sĩ hạng nhất Tô
Nam Thiên.
Ba vệ sĩ trố mắt nhìn nhau, không lên tiếng.
"Ha ha, sao lại không nói gì, tình hình trước mắt của Tô gia, các ông cũng thấy rồi đấy,
phòng thủ có thừa, tiến lên lại không đủ, trừ khi gặp phải chuyện lớn, nếu không tình hình của
Tô gia sẽ không có bất kỳ sự thay đổi nào, mà bây giờ, đây chính là một cơ hội”.
Tô Nam Thiên khẽ nói, ánh mắt liếc nhìn gương mặt của ba vệ sĩ còn lại.
Ánh nhìn này lập tức khiến ba vệ sĩ đó cứng đờ, trong lòng nghiêm nghị.
Bọn họ biết Tô Nam Thiên làm như vậy là đang nâng đỡ Tô Thế Minh, ủng hộ cách làm
của ông ta.
Có sự ủng hộ của vệ sĩ hạng nhất Tô Nam Thiên, quyết định của Tô Thế Minh cũng coi
như được thông qua, đây là sự thật không thể chối cãi.
"Nếu đã như vậy, thì toàn bộ chúng ta sẽ cùng đến gặp Chu Dương, nghe xem rốt cuộc
cậu ta dựa vào đâu mà dám nói muốn hủy diệt Hứa gia”.
Vệ sĩ hạng hai Tô Trường Hận ngay lập tức bày tỏ thái độ.
Sau đó, vệ sĩ hạng ba và vệ sĩ hạng bốn cũng lần lượt gật đầu đồng ý.
"Rất tốt, bây giờ tôi sẽ đi liên hệ với Chu Dương”.
Tô Thế Minh cười lớn, đứng dậy đi qua một bên gọi điện thoại.
Cùng lúc đó, Chu Dương đang ở trong phòng của vịnh Lục Cảnh, nhìn thấy điện thoại
của Tô Thế Minh, cũng hơi bất ngờ.
Anh cho rằng, lúc này có lẽ Tô gia vẫn còn đang bàn bạc chuyện ngày hôm nay, không
ngờ Tô Thế Minh lại gọi điện thoại tới, vậy là đã bàn bạc xong rồi sao?
Chu Dương không rõ, nhưng anh biết rằng bây giờ Tô Thế Minh gọi điện thoại tới nhất
định là có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói.
"Alo, Tô gia chủ!"
Chu Dương mỉm cười nhận điện thoại.
"Ồ? Là thế sao, vậy thì đương nhiên là hoan nghênh rồi, nhưng lần này, tôi sẽ không đến
Tô gia của các ông nữa, chúng ta đổi một địa điểm khác đi, vừa hay tôi cũng sẽ đưa theo vài
người bạn nữa cùng tới”.
"Thế này đi, vẫn là Thúy Hồ Cư, nơi đó không tệ”.
...
Cúp điện thoại, Chu Dương khẽ nhíu mày, anh khá bất ngờ với những lời mà Tô Thế
Minh vừa nói.
Anh không ngờ mọi người trong Tô gia lại bàn bạc nhanh như vậy, hơn nữa dường như
không có quá nhiều sự phản đối.
Tô Thế Minh còn đưa ra yêu cầu muốn gặp mặt Chu Dương để thảo luận chi tiết.
Nhưng Chu Dương vẫn đồng ý.
Một là, cho dù Tô Thế Minh không gọi điện thoại cho anh nói chuyện này, anh cũng sẽ
chủ động đi gặp Tô Thế Minh.
Tô Thế Minh gọi điện thoại tới như thế này, trái lại khiến Chu Dương chiếm được thế chủ
động.
Hai là, cũng đã đến lúc anh để Tô Thế Minh và người bên Hổ gia gặp nhau, ba bên nếu
như đã muốn hợp tác, vậy thì đương nhiên cần phải biết một số điều.
Nhưng Chu Dương không dự định để Tô Thế Minh biết mấy người Hổ gia là nhánh phụ
của Hứa gia, đến lúc đó sẽ sắp xếp cho mấy người Hổ gia một thân phận khác, cũng là
chuyện vô cùng đơn giản.
Suy nghĩ một lúc, Chu Dương gọi điện thoại cho Hổ gia, truyền đạt lại ý của Tô Thế Minh,
đồng thời cũng nói cách nghĩ và ý kiến của mình.
Hổ gia cũng thoải mái đồng ý.
Thời gian trôi nhanh, thời gian hai ngày trôi qua trong chớp mắt.
Hai ngày này, các gia tộc thế lực lớn ở Đông Hải vô cùng náo nhiệt.
Chuyện xảy ra ở Thúy Hồ Cư ngày hôm đó đã lan truyền khắp Đông Hải.
Tên tuổi của Chu Dương cũng nhanh chóng truyền tới các gia tộc thế lực lớn ở Đông
Hải.
Mặc dù trước đây Chu Dương đã có danh tiếng nhất định ở Đông Hải, nhưng không phải
tất cả các gia tộc và thế lực đều biết tới sự hiện diện của anh.
Còn lần này, vì ảnh hưởng của việc Hứa gia xuất đầu lộ diện, rất nhiều các gia tộc của
Đông Hải đã chú ý đến nhất cử nhất động của những gia tộc hạng nhất.
Vì vậy Tôn gia, Đinh gia và Tô gia tập trung ở Thúy Hồ Cư bàn bạc chuyện Hứa gia xuất
đầu lộ diện, lập tức thu hút được sự chú ý của bộ phận lớn các thế lực và gia tộc ở Đông
Hải.
Chuyện xảy ra ngày hôm đó ở Thúy Hồ Cư, đương nhiên là điều mà các thế lực và gia
tộc khác đều muốn biết.
Trong toàn bộ sự việc ở Thúy Hồ Cư, Chu Dương gây ấn tượng rõ ràng nhất.
Một câu tiêu diệt Hứa gia khiến cho danh tiếng của Chu Dương lan truyền ra khắp các
gia tộc thế lực lớn, ai ai cũng biết.
Đồng thời, chuyện gia chủ Tô gia và vệ sĩ hạng ba của Tô gia - Tô Nam Phương xảy ra
mâu thuẫn với Chu Dương cũng nhanh chóng lan truyền ra ngoài.
"Ha ha, lần này Tô gia thật sự đã tự lấy đá đập vào chân mình”.
"Ai nói không phải chứ, Chu Dương kia vừa nhìn đã biết là kẻ không biết trời cao đất dày,
Tô gia lại muốn hợp tác với tên ranh đó, muốn đối đầu với Hứa gia đúng thật là tìm đường
chết”.
"Đúng thế, nếu tôi là gia chủ Tô gia, bây giờ có lẽ sẽ lập tức tuyên bố, cắt đứt quan hệ
với Chu Dương mới phải”.
"Cũng đúng, nếu như thế nói không chừng còn có thể khiến Hứa Gia không truy cứu
trách nhiệm của bọn họ”.
...
Nhiều gia tộc và thế lực lớn sôi nổi thảo luận, dường như nơi mà bọn họ hoạt động đều
lan truyền những ý kiến như vậy.
Hai ngày sau, dưới sự lãnh đạo của Tô Thế Minh, mọi người trong Tô gia lại đến Thúy
Hồ Cư, hơn nữa ngay cả bốn vệ sĩ hạng nhất, bốn tông sư võ giả đều đi cùng.
Lúc này, Chu Dương cũng dẫn theo không ít người tới Thúy Hồ Cư.
Hai bên lại một lần nữa tới đây, nếu như nói không có chuyện gì muốn bàn bạc, căn bản
không có ai tin.
Trong chớp mắt, ánh mắt và sự chú ý của toàn bộ các thế lực và gia tộc lớn ở Đông Hải
đều tập trung vào khách sạn này.
Lời này cũng khiến bốn vệ sĩ thầm run sợ.
Đúng thế, trước kia khi Chu Dương đến Tô gia, bên cạnh chỉ có hai tông sư võ giả, bây
giờ ở Thúy Hồ Cư lại có tới bốn tông sư võ giả.
Hai tông sư võ giả kia xuất thân như thế nào?
Bọn họ không biết, không một ai biết.
Có thể thấy, Chu Dương có lai lịch mà không nhiều người biết tới.
Ít nhất là cấp trên của những tông sư võ giả này, Chu Dương cũng có đầy đủ sức mạnh.
"Vì vậy tôi chuẩn bị tìm Chu Dương để nói chuyện, hỏi về kế hoạch và phương án cụ thể,
sau đó chúng ta sẽ đưa ra quyết định cuối cùng, có muốn hợp tác với cậu ta cùng tiêu diệt
Hứa gia hay không!"
Tô Thế Minh trầm giọng nói, khi nói tới mấy chữ cuối cùng, giọng điệu uy nghiêm, đầy
sát khí.
Khí thế này khiến cho bốn vệ sĩ và Tô Vỹ vô cùng kinh ngạc, bọn họ không ngờ có một
ngày Tô Thế Minh lại bùng nổ ra khí thế và quyết tâm như vậy.
"...”
Bỗng chốc bốn vệ sĩ đều yên lặng, không nói thêm lời nào.
Thành thật mà nói bọn họ đã hơi xao động với những lời Tô Thế Minh vừa nói.
Quả thực, tông sư võ giả trước nay luôn tồn tại bên trong gia tộc hoặc trong các thế lực
lớn, trong thời gian ngắn như vậy bên cạnh Chu Dương lại có thêm hai tông sư võ giả, tuyệt
đối không phải chuyện người bình thường có thể làm được.
"Tôi cảm thấy được đấy, điều này đối với Tô gia của chúng ta mà nói, cho dù nguy hiểm
nhưng cũng là một cơ hội, hơn nữa, tôi thấy tên nhóc đó cũng không giống người không biết
nặng nhẹ, lần này, có lẽ cậu ta đã có chuẩn bị đầy đủ, ông đi tìm cậu ta nói chuyện cũng là
một chuyện tốt”.
Một lúc lâu sau, vệ sĩ hạng nhất Tô Nam Thiên nhìn Tô Thế Minh nói với giọng điệu
nghiêm túc.
Ba vệ sĩ khác nghe thấy Tô Nam Thiên nói như vậy đột nhiên chấn động, ánh mắt lộ rõ
vẻ kinh ngạc nhìn Tô Nam Thiên.
Bọn họ cũng không ngờ người đầu tiên ủng hộ Tô Thế Minh lại là vệ sĩ hạng nhất Tô
Nam Thiên.
Ba vệ sĩ trố mắt nhìn nhau, không lên tiếng.
"Ha ha, sao lại không nói gì, tình hình trước mắt của Tô gia, các ông cũng thấy rồi đấy,
phòng thủ có thừa, tiến lên lại không đủ, trừ khi gặp phải chuyện lớn, nếu không tình hình của
Tô gia sẽ không có bất kỳ sự thay đổi nào, mà bây giờ, đây chính là một cơ hội”.
Tô Nam Thiên khẽ nói, ánh mắt liếc nhìn gương mặt của ba vệ sĩ còn lại.
Ánh nhìn này lập tức khiến ba vệ sĩ đó cứng đờ, trong lòng nghiêm nghị.
Bọn họ biết Tô Nam Thiên làm như vậy là đang nâng đỡ Tô Thế Minh, ủng hộ cách làm
của ông ta.
Có sự ủng hộ của vệ sĩ hạng nhất Tô Nam Thiên, quyết định của Tô Thế Minh cũng coi
như được thông qua, đây là sự thật không thể chối cãi.
"Nếu đã như vậy, thì toàn bộ chúng ta sẽ cùng đến gặp Chu Dương, nghe xem rốt cuộc
cậu ta dựa vào đâu mà dám nói muốn hủy diệt Hứa gia”.
Vệ sĩ hạng hai Tô Trường Hận ngay lập tức bày tỏ thái độ.
Sau đó, vệ sĩ hạng ba và vệ sĩ hạng bốn cũng lần lượt gật đầu đồng ý.
"Rất tốt, bây giờ tôi sẽ đi liên hệ với Chu Dương”.
Tô Thế Minh cười lớn, đứng dậy đi qua một bên gọi điện thoại.
Cùng lúc đó, Chu Dương đang ở trong phòng của vịnh Lục Cảnh, nhìn thấy điện thoại
của Tô Thế Minh, cũng hơi bất ngờ.
Anh cho rằng, lúc này có lẽ Tô gia vẫn còn đang bàn bạc chuyện ngày hôm nay, không
ngờ Tô Thế Minh lại gọi điện thoại tới, vậy là đã bàn bạc xong rồi sao?
Chu Dương không rõ, nhưng anh biết rằng bây giờ Tô Thế Minh gọi điện thoại tới nhất
định là có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói.
"Alo, Tô gia chủ!"
Chu Dương mỉm cười nhận điện thoại.
"Ồ? Là thế sao, vậy thì đương nhiên là hoan nghênh rồi, nhưng lần này, tôi sẽ không đến
Tô gia của các ông nữa, chúng ta đổi một địa điểm khác đi, vừa hay tôi cũng sẽ đưa theo vài
người bạn nữa cùng tới”.
"Thế này đi, vẫn là Thúy Hồ Cư, nơi đó không tệ”.
...
Cúp điện thoại, Chu Dương khẽ nhíu mày, anh khá bất ngờ với những lời mà Tô Thế
Minh vừa nói.
Anh không ngờ mọi người trong Tô gia lại bàn bạc nhanh như vậy, hơn nữa dường như
không có quá nhiều sự phản đối.
Tô Thế Minh còn đưa ra yêu cầu muốn gặp mặt Chu Dương để thảo luận chi tiết.
Nhưng Chu Dương vẫn đồng ý.
Một là, cho dù Tô Thế Minh không gọi điện thoại cho anh nói chuyện này, anh cũng sẽ
chủ động đi gặp Tô Thế Minh.
Tô Thế Minh gọi điện thoại tới như thế này, trái lại khiến Chu Dương chiếm được thế chủ
động.
Hai là, cũng đã đến lúc anh để Tô Thế Minh và người bên Hổ gia gặp nhau, ba bên nếu
như đã muốn hợp tác, vậy thì đương nhiên cần phải biết một số điều.
Nhưng Chu Dương không dự định để Tô Thế Minh biết mấy người Hổ gia là nhánh phụ
của Hứa gia, đến lúc đó sẽ sắp xếp cho mấy người Hổ gia một thân phận khác, cũng là
chuyện vô cùng đơn giản.
Suy nghĩ một lúc, Chu Dương gọi điện thoại cho Hổ gia, truyền đạt lại ý của Tô Thế Minh,
đồng thời cũng nói cách nghĩ và ý kiến của mình.
Hổ gia cũng thoải mái đồng ý.
Thời gian trôi nhanh, thời gian hai ngày trôi qua trong chớp mắt.
Hai ngày này, các gia tộc thế lực lớn ở Đông Hải vô cùng náo nhiệt.
Chuyện xảy ra ở Thúy Hồ Cư ngày hôm đó đã lan truyền khắp Đông Hải.
Tên tuổi của Chu Dương cũng nhanh chóng truyền tới các gia tộc thế lực lớn ở Đông
Hải.
Mặc dù trước đây Chu Dương đã có danh tiếng nhất định ở Đông Hải, nhưng không phải
tất cả các gia tộc và thế lực đều biết tới sự hiện diện của anh.
Còn lần này, vì ảnh hưởng của việc Hứa gia xuất đầu lộ diện, rất nhiều các gia tộc của
Đông Hải đã chú ý đến nhất cử nhất động của những gia tộc hạng nhất.
Vì vậy Tôn gia, Đinh gia và Tô gia tập trung ở Thúy Hồ Cư bàn bạc chuyện Hứa gia xuất
đầu lộ diện, lập tức thu hút được sự chú ý của bộ phận lớn các thế lực và gia tộc ở Đông
Hải.
Chuyện xảy ra ngày hôm đó ở Thúy Hồ Cư, đương nhiên là điều mà các thế lực và gia
tộc khác đều muốn biết.
Trong toàn bộ sự việc ở Thúy Hồ Cư, Chu Dương gây ấn tượng rõ ràng nhất.
Một câu tiêu diệt Hứa gia khiến cho danh tiếng của Chu Dương lan truyền ra khắp các
gia tộc thế lực lớn, ai ai cũng biết.
Đồng thời, chuyện gia chủ Tô gia và vệ sĩ hạng ba của Tô gia - Tô Nam Phương xảy ra
mâu thuẫn với Chu Dương cũng nhanh chóng lan truyền ra ngoài.
"Ha ha, lần này Tô gia thật sự đã tự lấy đá đập vào chân mình”.
"Ai nói không phải chứ, Chu Dương kia vừa nhìn đã biết là kẻ không biết trời cao đất dày,
Tô gia lại muốn hợp tác với tên ranh đó, muốn đối đầu với Hứa gia đúng thật là tìm đường
chết”.
"Đúng thế, nếu tôi là gia chủ Tô gia, bây giờ có lẽ sẽ lập tức tuyên bố, cắt đứt quan hệ
với Chu Dương mới phải”.
"Cũng đúng, nếu như thế nói không chừng còn có thể khiến Hứa Gia không truy cứu
trách nhiệm của bọn họ”.
...
Nhiều gia tộc và thế lực lớn sôi nổi thảo luận, dường như nơi mà bọn họ hoạt động đều
lan truyền những ý kiến như vậy.
Hai ngày sau, dưới sự lãnh đạo của Tô Thế Minh, mọi người trong Tô gia lại đến Thúy
Hồ Cư, hơn nữa ngay cả bốn vệ sĩ hạng nhất, bốn tông sư võ giả đều đi cùng.
Lúc này, Chu Dương cũng dẫn theo không ít người tới Thúy Hồ Cư.
Hai bên lại một lần nữa tới đây, nếu như nói không có chuyện gì muốn bàn bạc, căn bản
không có ai tin.
Trong chớp mắt, ánh mắt và sự chú ý của toàn bộ các thế lực và gia tộc lớn ở Đông Hải
đều tập trung vào khách sạn này.