Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 819: Nói rõ ngọn ngành
“Lúc trước Tô gia chủ gọi điện cho tôi, không biết là có chuyện gì?”
Chu Dương cười hỏi.
Thật ra, lúc Tô Thế Minh gọi điện cho anh nói vài vấn đề, nhưng khi ấy Chu Dương không trả lời, nói thẳng là muốn đợi đến hôm nay sẽ nói ở Thúy Hồ Cư.
Bây giờ, Chu Dương chủ động nhắc lại lần nữa, để Tô Thế Minh mở lời trước.
Chu Dương hỏi xong, cả phòng Thăng Long bỗng dưng yên lặng.
Tô Thế Minh nhìn Chu Dương, đương nhiên hiểu rõ sự cẩn thận của Chu Dương.
Tô Thế Minh đâu phải kẻ ngốc, có thể trở thành gia chủ Tô gia, ông ta tất nhiên cũng là người thông minh sáng suốt.
Lúc gọi cho Chu Dương, ông ta có hỏi vài vấn đề, nhưng Chu Dương không trả lời bất kỳ điều gì.
Lúc này, Chu Dương xem như chưa hề hay biết, hỏi lại Tô Thế Minh, hiển nhiên là Chu Dương muốn nắm quyền chủ động.
Nhưng Tô Thế Minh cũng thấy không sao cả.
Thứ khác không nói, chỉ riêng chuyện tranh đấu với Hứa gia, thực lực mà Chu Dương thể hiện ra, trước mắt đã có sáu tông sư võ giả rồi.
Mà Tô gia bọn họ mới chỉ có bốn tông sư võ giả mà thôi.
Vì vậy, quyền chủ động nên thuộc về Chu Dương.
“Tôi muốn biết, chuyện cậu nói muốn tiêu diệt Hứa gia trước đây, rốt cuộc đã có kế hoạch gì rồi.”
…
Tô Thế Minh nhắc lại câu hỏi trước đó.
Lần này, mọi người đều nghe thấy.
Bốn vệ sĩ Tô gia nhìn Chu Dương, vẻ mặt nghiêm nghị, họ muốn biết rốt cuộc Chu Dương có bản lĩnh gì.
Bên cạnh anh có sáu tông sư võ giả thì sợ rằng chưa đủ.
Mấy người Tô gia không biết liệu Chu Dương còn có thể đưa đến thêm nhiều tông sư võ giả nữa hay không.
Nếu bên cạnh Chu Dương có thêm nhiều tông sư võ giả, thì chí ít trong lòng họ cũng có cơ sở, để không đến nỗi hoảng loạn khi đối mặt với Hứa gia.
Ngược lại, nếu bên cạnh Chu Dương chỉ có sáu tông sư võ giả này, vậy thì cho dù hợp tác thành công, kết thành liên minh, cũng không phải là đối thủ của Hứa gia.
Thay vì va chạm trực diện với Hứa gia rồi bị đánh bại, chi bằng sớm nghĩ đường lui, hoặc giải thích và làm sáng tỏ những lời Chu Dương đã nói trước đây, thể hiện thái độ tốt với Hứa gia.
“Ha ha, rất đơn giản, tôi và Hứa gia đã có mâu thuẫn, hơn nữa gần như không thể tránh khỏi xung đột. Lần trước Hứa gia phái một tông sư võ giả đến gây phiền phức cho tôi, nhưng đã bị tôi bắt lại, có lẽ khi Hứa gia biết chuyện này e là sẽ phái thêm tông sư võ giả đến đối phó tôi, đợi đến khi Hứa gia cử người đi lần nữa, đó chính là lúc chúng ta đối đầu với Hứa gia”.
Chu Dương cười nói, không quá coi trọng Hứa gia.
Dĩ nhiên Hứa gia là gia tộc ẩn dật, thực lực rất mạnh.
Nhưng vậy thì sao?
Thế lực sau lưng Chu Dương rất yếu ư?
Quả thật nếu dựa vào một mình Chu Dương, anh chỉ có hai tông sư võ giả là Ngưu Xuyên và Chu Phong.
Nhưng bây giờ đã khác, anh không còn là kẻ đơn thương độc mã nữa.
Trước tiên chính là sự ủng hộ của nhánh phụ Hứa gia, chi viện hơn mười tông sư võ giả, điều này đã khiến sức mạnh của Chu Dương tăng thêm một nửa.
Tiếp đến, việc hợp tác và kết liên minh cùng Tô gia,khiến Chu Dương như hổ mọc thêm cánh, thực lực càng mạnh mẽ.
Mà sự trợ giúp Tô gia có thể cung cấp cho Chu Dương không chỉ đơn giản là bốn tông sư võ giả, mà còn cả ảnh hưởng và sản nghiệp của Tô gia ở Đông Hải.
Tất cả những thứ này đều có thể là đòn tấn công Hứa gia từ nhiều góc độ.
“Trước tiên tôi nói cho mọi người điểm mấu chốt là không cần lo lắng về tông sư võ giả, số lượng tông sư võ giả của chúng ta không dám chắc sẽ vượt qua Hứa gia, nhưng ít nhất sẽ không kém hơn”.
Chu Dương bình tĩnh nói, dáng vẻ như đã tính toán kỹ càng mọi chuyện, khiến mấy người Tô gia nhìn chăm chú.
Họ vẫn rất nghi ngờ về lời Chu Dương nói.
Không tin ư, các tông sư võ giả được Chu Dương liên tiếp đưa đến, chân thật trước mắt, từ hai, đến bốn, hôm nay lại là sáu người.
Không ai dám chắc, lần tới, có phải sẽ là tám người, mười người hay nhiều hơn thế nữa.
Nhưng nếu tin, trong lòng họ đều rất rõ, tồn tại của Hứa gia đại biểu cho cái gì, Tô gia và Hứa gia, vốn không cùng một đẳng cấp.
Xét về áp lực tâm lý, mọi người ở Tô gia vẫn còn nhiều gánh nặng.
Không bàn đến chuyện khác, chỉ là một khi đi sai bước này, Tô gia có thể sẽ sụp đổ.
Còn dù Chu Dương mắc sai lầm, cùng lắm là rời Đông Hải, xây dựng lại sự nghiệp lần nữa là được.
Trách nhiệm hai bên phải gánh vác không giống nhau.
Tô gia có vướng bận, Chu Dương thì không.
Nhưng hôm nay có một cơ hội vô cùng tốt ngay trước mặt, mà bọn họ lại buông tha thì thật đáng tiếc.
Tứ đại vệ sĩ của Tô gia liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được do dự trong mắt đối phương.
Ngay lúc này không ai có thể nhanh chóng đưa ra một quyết định sẽ ảnh hưởng đến tương lai sau này của Tô gia.
Ngay cả gia chủ như Tô Thế Minh không làm được, tứ đại vệ sĩ là nền tảng và trụ cột của Tô gia cũng không làm được.
“Ha ha, tôi biết mọi người đang lo lắng điều gì, quả thật, tôi có thể chắc chắn nói với mọi người rằng, tôi tìm Tô gia để hợp tác, muốn bổ sung thêm sức chiến đấu của bốn tông sư võ giả chỉ là thứ yếu, hơn hết là muốn dùng bố cục mười mấy năm qua của Tô gia ở Đông Hải, cho Hứa gia một đòn tấn công khác, khiến tinh thần và lực lượng của Hứa gia bị phân tán”.
“Tôi không nói khoác, mọi người nhìn sáu tông sư võ giả bên cạnh tôi, ngoại trừ Ngưu Xuyên và Chu Phong, bốn người còn lại, thực ra đều là người của Hổ gia, mà dưới tay Hổ gia có bao nhiêu tông sư võ giả, tôi nghĩ, sẽ không ít hơn con số này đâu”.
Vừa nói, Chu Dương vừa xòe hai bàn tay ra, vẻ mặt điềm tĩnh, bộ dạng nắm chắc phần thắng trong tay.
Hai bàn tay.
Hai mươi người?
Tô Thế Minh và bốn vệ sĩ Tô gia đều sững sờ.
Năm người nhìn chằm chằm vào Hổ gia.
Nhìn người chưa lộ rõ chân tướng.
Bọn họ hoàn toàn không thể ngờ, sáu tông sư võ giả bên cạnh Chu Dương lúc này lại có bốn người là người của Hổ gia, hơn nữa Chu Dương còn nói, số lượng tông sư võ giả dưới tay Hổ gia không ít hơn hai mươi người.
Đây là cái khái niệm gì vậy?
Lẽ nào Hổ gia xuất thân từ một gia tộc ẩn dật khác?
Tô Thế Minh kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Hổ gia và Chu Dương hơi bất thường.
Lúc trước ông ta đã nghi ngờ, vì sao Chu Dương bỗng nhiên nói sẽ tiêu diệt Hứa gia.
Phải biết rằng, cho dù Tôn gia, Đinh gia, Tô gia ba gia tộc lớn bọn họ hợp lại, cũng chỉ là một cậu em trai nhỏ bé trước mặt Hứa gia, bọn họ căn bản không thèm để ý đến.Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Tô Thế Minh luôn cho rằng Chu Dương có cơ sở thực lực khác, nhưng đến tận khi nãy, trong lòng Tô Thế Minh vẫn có chút nghi ngờ.
Tuy nhiên lúc này Tô Thế Minh đã sáng tỏ thông suốt.
Nếu những lời Chu Dương nói đều là thật, vậy thì hơn hai mươi tông sư võ giả, cộng thêm bốn tông sư võ giả của Tô gia bọn họ, khi đối mặt với Hứa gia, có lẽ sẽ có phần thắng.
Chu Dương cười hỏi.
Thật ra, lúc Tô Thế Minh gọi điện cho anh nói vài vấn đề, nhưng khi ấy Chu Dương không trả lời, nói thẳng là muốn đợi đến hôm nay sẽ nói ở Thúy Hồ Cư.
Bây giờ, Chu Dương chủ động nhắc lại lần nữa, để Tô Thế Minh mở lời trước.
Chu Dương hỏi xong, cả phòng Thăng Long bỗng dưng yên lặng.
Tô Thế Minh nhìn Chu Dương, đương nhiên hiểu rõ sự cẩn thận của Chu Dương.
Tô Thế Minh đâu phải kẻ ngốc, có thể trở thành gia chủ Tô gia, ông ta tất nhiên cũng là người thông minh sáng suốt.
Lúc gọi cho Chu Dương, ông ta có hỏi vài vấn đề, nhưng Chu Dương không trả lời bất kỳ điều gì.
Lúc này, Chu Dương xem như chưa hề hay biết, hỏi lại Tô Thế Minh, hiển nhiên là Chu Dương muốn nắm quyền chủ động.
Nhưng Tô Thế Minh cũng thấy không sao cả.
Thứ khác không nói, chỉ riêng chuyện tranh đấu với Hứa gia, thực lực mà Chu Dương thể hiện ra, trước mắt đã có sáu tông sư võ giả rồi.
Mà Tô gia bọn họ mới chỉ có bốn tông sư võ giả mà thôi.
Vì vậy, quyền chủ động nên thuộc về Chu Dương.
“Tôi muốn biết, chuyện cậu nói muốn tiêu diệt Hứa gia trước đây, rốt cuộc đã có kế hoạch gì rồi.”
…
Tô Thế Minh nhắc lại câu hỏi trước đó.
Lần này, mọi người đều nghe thấy.
Bốn vệ sĩ Tô gia nhìn Chu Dương, vẻ mặt nghiêm nghị, họ muốn biết rốt cuộc Chu Dương có bản lĩnh gì.
Bên cạnh anh có sáu tông sư võ giả thì sợ rằng chưa đủ.
Mấy người Tô gia không biết liệu Chu Dương còn có thể đưa đến thêm nhiều tông sư võ giả nữa hay không.
Nếu bên cạnh Chu Dương có thêm nhiều tông sư võ giả, thì chí ít trong lòng họ cũng có cơ sở, để không đến nỗi hoảng loạn khi đối mặt với Hứa gia.
Ngược lại, nếu bên cạnh Chu Dương chỉ có sáu tông sư võ giả này, vậy thì cho dù hợp tác thành công, kết thành liên minh, cũng không phải là đối thủ của Hứa gia.
Thay vì va chạm trực diện với Hứa gia rồi bị đánh bại, chi bằng sớm nghĩ đường lui, hoặc giải thích và làm sáng tỏ những lời Chu Dương đã nói trước đây, thể hiện thái độ tốt với Hứa gia.
“Ha ha, rất đơn giản, tôi và Hứa gia đã có mâu thuẫn, hơn nữa gần như không thể tránh khỏi xung đột. Lần trước Hứa gia phái một tông sư võ giả đến gây phiền phức cho tôi, nhưng đã bị tôi bắt lại, có lẽ khi Hứa gia biết chuyện này e là sẽ phái thêm tông sư võ giả đến đối phó tôi, đợi đến khi Hứa gia cử người đi lần nữa, đó chính là lúc chúng ta đối đầu với Hứa gia”.
Chu Dương cười nói, không quá coi trọng Hứa gia.
Dĩ nhiên Hứa gia là gia tộc ẩn dật, thực lực rất mạnh.
Nhưng vậy thì sao?
Thế lực sau lưng Chu Dương rất yếu ư?
Quả thật nếu dựa vào một mình Chu Dương, anh chỉ có hai tông sư võ giả là Ngưu Xuyên và Chu Phong.
Nhưng bây giờ đã khác, anh không còn là kẻ đơn thương độc mã nữa.
Trước tiên chính là sự ủng hộ của nhánh phụ Hứa gia, chi viện hơn mười tông sư võ giả, điều này đã khiến sức mạnh của Chu Dương tăng thêm một nửa.
Tiếp đến, việc hợp tác và kết liên minh cùng Tô gia,khiến Chu Dương như hổ mọc thêm cánh, thực lực càng mạnh mẽ.
Mà sự trợ giúp Tô gia có thể cung cấp cho Chu Dương không chỉ đơn giản là bốn tông sư võ giả, mà còn cả ảnh hưởng và sản nghiệp của Tô gia ở Đông Hải.
Tất cả những thứ này đều có thể là đòn tấn công Hứa gia từ nhiều góc độ.
“Trước tiên tôi nói cho mọi người điểm mấu chốt là không cần lo lắng về tông sư võ giả, số lượng tông sư võ giả của chúng ta không dám chắc sẽ vượt qua Hứa gia, nhưng ít nhất sẽ không kém hơn”.
Chu Dương bình tĩnh nói, dáng vẻ như đã tính toán kỹ càng mọi chuyện, khiến mấy người Tô gia nhìn chăm chú.
Họ vẫn rất nghi ngờ về lời Chu Dương nói.
Không tin ư, các tông sư võ giả được Chu Dương liên tiếp đưa đến, chân thật trước mắt, từ hai, đến bốn, hôm nay lại là sáu người.
Không ai dám chắc, lần tới, có phải sẽ là tám người, mười người hay nhiều hơn thế nữa.
Nhưng nếu tin, trong lòng họ đều rất rõ, tồn tại của Hứa gia đại biểu cho cái gì, Tô gia và Hứa gia, vốn không cùng một đẳng cấp.
Xét về áp lực tâm lý, mọi người ở Tô gia vẫn còn nhiều gánh nặng.
Không bàn đến chuyện khác, chỉ là một khi đi sai bước này, Tô gia có thể sẽ sụp đổ.
Còn dù Chu Dương mắc sai lầm, cùng lắm là rời Đông Hải, xây dựng lại sự nghiệp lần nữa là được.
Trách nhiệm hai bên phải gánh vác không giống nhau.
Tô gia có vướng bận, Chu Dương thì không.
Nhưng hôm nay có một cơ hội vô cùng tốt ngay trước mặt, mà bọn họ lại buông tha thì thật đáng tiếc.
Tứ đại vệ sĩ của Tô gia liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được do dự trong mắt đối phương.
Ngay lúc này không ai có thể nhanh chóng đưa ra một quyết định sẽ ảnh hưởng đến tương lai sau này của Tô gia.
Ngay cả gia chủ như Tô Thế Minh không làm được, tứ đại vệ sĩ là nền tảng và trụ cột của Tô gia cũng không làm được.
“Ha ha, tôi biết mọi người đang lo lắng điều gì, quả thật, tôi có thể chắc chắn nói với mọi người rằng, tôi tìm Tô gia để hợp tác, muốn bổ sung thêm sức chiến đấu của bốn tông sư võ giả chỉ là thứ yếu, hơn hết là muốn dùng bố cục mười mấy năm qua của Tô gia ở Đông Hải, cho Hứa gia một đòn tấn công khác, khiến tinh thần và lực lượng của Hứa gia bị phân tán”.
“Tôi không nói khoác, mọi người nhìn sáu tông sư võ giả bên cạnh tôi, ngoại trừ Ngưu Xuyên và Chu Phong, bốn người còn lại, thực ra đều là người của Hổ gia, mà dưới tay Hổ gia có bao nhiêu tông sư võ giả, tôi nghĩ, sẽ không ít hơn con số này đâu”.
Vừa nói, Chu Dương vừa xòe hai bàn tay ra, vẻ mặt điềm tĩnh, bộ dạng nắm chắc phần thắng trong tay.
Hai bàn tay.
Hai mươi người?
Tô Thế Minh và bốn vệ sĩ Tô gia đều sững sờ.
Năm người nhìn chằm chằm vào Hổ gia.
Nhìn người chưa lộ rõ chân tướng.
Bọn họ hoàn toàn không thể ngờ, sáu tông sư võ giả bên cạnh Chu Dương lúc này lại có bốn người là người của Hổ gia, hơn nữa Chu Dương còn nói, số lượng tông sư võ giả dưới tay Hổ gia không ít hơn hai mươi người.
Đây là cái khái niệm gì vậy?
Lẽ nào Hổ gia xuất thân từ một gia tộc ẩn dật khác?
Tô Thế Minh kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Hổ gia và Chu Dương hơi bất thường.
Lúc trước ông ta đã nghi ngờ, vì sao Chu Dương bỗng nhiên nói sẽ tiêu diệt Hứa gia.
Phải biết rằng, cho dù Tôn gia, Đinh gia, Tô gia ba gia tộc lớn bọn họ hợp lại, cũng chỉ là một cậu em trai nhỏ bé trước mặt Hứa gia, bọn họ căn bản không thèm để ý đến.Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Tô Thế Minh luôn cho rằng Chu Dương có cơ sở thực lực khác, nhưng đến tận khi nãy, trong lòng Tô Thế Minh vẫn có chút nghi ngờ.
Tuy nhiên lúc này Tô Thế Minh đã sáng tỏ thông suốt.
Nếu những lời Chu Dương nói đều là thật, vậy thì hơn hai mươi tông sư võ giả, cộng thêm bốn tông sư võ giả của Tô gia bọn họ, khi đối mặt với Hứa gia, có lẽ sẽ có phần thắng.