• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6
  • Chương 996: Thử thách lần hai

Chu Dương giả đã mất đi cánh tay, cơ bản đã mất đi khả năng chiến đấu.

Cho dù bản thân Chu Dương cũng rất dặt dẹo, trên người đầy máu bầm, chỉ đứng thôi cũng giống như đã bị vắt kiệt hết sức lực vậy.

Nhưng anh vẫn thẳng lưng, đây là lòng kiêu hãnh của anh, nói thế nào anh không thể tỏ ra yếu thế trước tên giả mạo này, không thể ngã xuống trước mặt hắn được.

“Mày còn điều gì muốn nói không?”, Chu Dương cười giễu cợt nói: “Có định đả kích tao không? Nói cho tao biết là cho dù tao có qua được cửa ải là mày, cũng không đủ thể lực thông qua cửa ải tiếp theo”.

Anh đang cho Chu Dương giả một cơ hội.

Mặc dù Chu Dương đã thắng, nhưng niềm kiêu hãnh trong nội tâm anh nói với anh rằng, anh không cần phải vội vã diệt trừ tận gốc tên giả mạo này.

Bởi vì đối phương không đáng để anh phải nóng lòng tiêu diệt.

Anh có thể cho hắn thêm một cơ hội, nếu đối phương còn muốn nói gì, hoặc có thủ đoạn gì vẫn chưa sử dụng đến thì có thể nhân lúc này nhanh chóng phát huy.

"Không đả kích tao à? Không làm thì mày sẽ phải chết nhanh hơn đấy”, Chu Dương nghiêng đầu nhìn chằm chằm Chu Dương giả cười.

Ngay cả Chu Dương, sau khi đánh bại một kẻ thù mạnh như vậy, trong lòng anh cũng nổi lên một cảm giác thành tựu mạnh mẽ.

Cũng giống như ông thầy hói trong One Punch Man, ông thầy hói thực sự quá lợi hại, cho dù có đánh bại kẻ thù mạnh cỡ nào trong lòng cũng không hề dao động.

Lúc trước ít nhiều Chu Dương cũng có cái tật này, nhưng hiện giờ, kẻ địch mà anh đối mặt là kẻ địch ngang tài ngang sức, thậm chí còn mạnh hơn anh, cho nên sau khi đánh bại Chu Dương giả này, anh vẫn có chút tự hào.

Đây cũng là lý do anh không giết ngay Chu Dương giả.

“Nếu mày có gì muốn nói thì nhân lúc này nói ngay đi”, Chu Dương ngồi xổm trước mặt Chu Dương giả, nhìn vào mắt hắn nói.

Anh muốn biết liệu một nhân vật mô phỏng được tạo ra bởi trận pháp như thế này, trước khi chết, trong mắt hắn liệu có lộ ra sự đau đớn hay không cam tâm hay không?

Những điều này đều không phải, Chu Dương nhìn thấy một tia thương hại từ trong mắt Chu Dương giả.

Thương hại?

Mày đang thương hại tao?

Chu Dương thắc mắc khó hiểu, rõ ràng là mình đã thắng, vậy mà tên này lại nhìn anh bằng ánh mắt thương hại?

"Mày nghĩ mày đã thắng rồi phải không?"

"Làm thế nào mày lại chắc chắn mình đã thắng?"

"Tao đã từng nói, nếu như tao thắng thì tư tưởng của tao cũng sẽ hoàn toàn trở thành mày”.

"Nói cách khác, bây giờ làm sao mày có thể chắc chắn mày chính là Chu Dương thật?"

Chu Dương sửng sốt một lúc, anh lại nhớ tới câu chuyện công ty vận chuyển và doanh nhân giỏi.

Ở cuối câu chuyện, doanh nhân giỏi và doanh nhân giỏi được sao chép vẫn gặp nhau.

Sau khi gặp nhau, cả hai đều tin rằng họ là những doanh nhân ưu tú thực sự, và kẻ còn lại đã bị sao chép.

Nếu điều đó xảy ra, ai mới là người thật?

"Mày đã thắng, nhưng không thành vấn đề. Tiếp tục đi tiếp đi, mang theo cả phần của tao, nhất định phải sống sót rời khỏi đây", Chu Dương giả nói tiếp.

Nói xong, hắn lê tấm thân tàn và đập đầu vào bức tường bên cạnh.

Hắn thực sự đã chọn cách tự sát, Chu Dương không ngờ tới kết quả này.

Hơn nữa, lời nói của Chu Dương giả trước khi chết khiến Chu Dương nhất thời cảm thấy hoang mang.

Rốt cuộc ai đã chiến thắng?

Lẽ nào mình cũng rất có thể chính là Chu Dương giả?

Chỉ là kí ức đã thay đổi nên mới nghĩ mình là người thật?

Vấn đề này thật sự khiến người ta cảm thấy rối rắm, khiến người ta tự hoài nghi không biết rốt cuộc mình có phải là chính mình không.

Nhưng may mắn là Chu Dương không quá để tâm chuyện này.

Vẫn là lý do đó, lòng anh vô cùng vững vàng.

Anh đã nhanh chóng hiểu ra.

Sự thật ra sao không quan trọng, điều quan trọng là bạn có đủ sự vững vàng trong trái tim mình.

Tôi là chính tôi, bất cứ ai nói gì với tôi đều là vô nghĩa.

Thật thật giả giả, anh hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những người khác.

Chu Dương nhanh chóng bình tĩnh trở lại, anh ngồi trên băng ghế đá, dần dần khôi phục chân khí trong cơ thể, đồng thời cũng vận chân khí để chữa những vết thương trong cơ thể.

Giống như Chu Dương giả đã nói lúc trước, hai cửa ải tiếp theo chắc chắn khó hơn cửa ải thứ nhất.Đọc nhanh tại Vietwriter.net

Nhưng chỉ nói về Chu Dương giả ở cửa ải thứ nhất, chưa nói tới có vô số cạm bẫy đã luôn lôi kéo tinh thần của Chu Dương, chỉ nói đến sức mạnh đơn giản cũng đã là sự tồn tại đánh được Chu Dương.

Đối thủ vốn dĩ đã mạnh hơn bạn, với sức mạnh thể chất vô hạn, hơn nữa còn luôn cố gắng thử thách tâm lý của bạn.

Nếu như để xảy ra một chút bất cẩn trong này, sợ rằng Chu Dương sẽ mất mạng luôn ở đây.

Và hai cửa ải tiếp theo khó hơn cửa ải đầu tiên!

Ngay cả Chu Dương cũng không tưởng tượng được rốt cuộc sẽ xuất hiện đối thủ như thế nào.

Nhưng có một điều anh có thể rất chắc chắn là anh phải chuẩn bị đầy đủ trước khi có thể bước vào cửa ải tiếp theo.

Chu Dương yên lặng ngồi trên ghế đá hồi lâu, khi chân khí trong cơ thể gần như khôi phục hoàn toàn, anh mới chậm rãi đứng dậy đi về phía cửa đá thứ hai.

Sau cánh cửa này là điều gì đây?

Chu Dương đặt tay lên cửa đá, không khỏi do dự một chút.

Sau khi mở cửa, một con ma với khuôn mặt xanh lè và hàm răng nanh sẽ nhảy ra?

Chu Dương hít sâu một hơi, sau đó đẩy cánh cửa đá ra.

Cho dù không biết trước, nhưng điều này cũng không đủ khiến anh cảm thấy sợ hãi!

Cánh cửa đá bị đẩy sang một bên, Chu Dương chưa kịp ổn định tinh thần nhìn xem bên trong có gì thì đột nhiên bị một lực hút mạnh mẽ hút vào trong.

Anh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, thân thể đột nhiên mất tự chủ, cứ thế bay về phía trước.

Khi tỉnh dậy và có thể mở mắt ra, anh thấy mình đang ở trong một hang động màu hồng.

Hừ... nói thế nào nhỉ, cái hang động này hơi lạ.

Không khí tràn ngập hương thơm nhàn nhạt, viên dạ minh châu trên tường phát ra ánh sáng màu hồng, trên mặt đất phủ rất nhiều cánh hoa.

Cách bài trí của căn phòng này hoàn toàn khác với căn phòng trước đó.

Trong phòng này còn có bàn đá và ghế đá, trên bàn đá bày biện một số món ăn và rượu một cách rất tinh tế, khiến người ta nhìn mà muốn chảy nước miếng.

Thực ra, điều này vẫn chưa lạ lắm.

Nơi kỳ lạ nhất là phía sau bàn đá, có một chiếc giường đá treo tấm rèm màu hồng.

Nơi này khiến Chu Dương chột dạ lau mồ hôi lạnh, anh là đàn ông đã có vợ, sao có thể tới nơi này!

Nhưng anh nhanh chóng nhận ra rằng đây không phải là một khu lãng mạn màu hồng thực sự, mà là một ảo ảnh do trận pháp tạo ra.

Trận pháp này cũng rất thú vị. Cửa ải này sẽ thử thách điều gì đây? Eo của người đàn ông có tốt hay không à?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom