Tây Lang sơn, sở quáng vụ, Tim nghe thân vệ gia tộc Bill trình lên thám báo, đêm mấy ngày trước, thám báo phát hiện có rất nhiều phi hành ma thú bay qua, tựa hồ điểm dừng chân là ngay tại nơi nào đó ở Tây Lang sơn mạch. Khi hắn phái ra nhiều thám báo hơn, thông tin truyền về đều quan hệ với song túc phi long.
Bill cẩn thận hỏi một câu:
"Đại nhân, có nên đem việc này báo cáo Ám Nguyệt thành?"
Tim nghĩ đến tọa kỵ của Trần Duệ cũng là song túc phi long, lại còn có mấy con, nên tâm niệm vừa chuyển:
"Tạm thời không cần, ngươi phân phó xuống, những thám báo phải giữ bí mật điều này, và không được vọng động."
Bill gật gật đầu, xoay người rời đi, đóng kỹ cửa lại.
"Làm vậy là không sai, Tim" Trong gian phòng đột nhiên vang lên một thanh âm.
Tim vừa rồi không cảm giác được có người tiến đến, nên kinh hãi không thôi, bất quá hắn nghe ra thanh âm này là của Trần Duệ. Hắn mau chóng đứng dậy.
"Chủ nhân, ngươi cuối cùng đã trở về" Tim cung kính khom người, thăm dò hỏi một câu:
"Nghe chủ nhân nói vậy, những song túc phi long kia..."
Trần Duệ gật gật đầu:
"Ngươi rất thông minh, nếu như hết thảy đều thuận lợi, Ám Nguyệt rất nhanh có thể biến ý tưởng sở hữu Long kỵ binh quân đoàn thành sự thật, chỉ bất quá, trước lúc đó, tuyệt đối không thể tiết lộ bất cứ điều gì!"
Long kỵ binh quân đoàn! Không phải tiểu đội, mà là quân đoàn! Tim bị chấn kinh, song túc phi long không phải giác thú phi hành bình thường, mà là siêu cấp ma thú mạnh nhất trong chiến tranh trừ cự long là cá biệt ra, là binh chủng phi hành ma thú đứng đầu, cho dù là đế đô Đọa Thiên Sứ đế quốc cũng chỉ có một đội Long kỵ binh quân đoàn mà thôi, và quân đoàn đó trực tiếp lệ thuộc vào Hắc Diệu thân vương!
"Ta đã minh bạch, năng lực của chủ nhân thật sự là không cần phải bàn..." Tim từ đáy lòng cảm khái nói: "Đúng rồi, còn có một tin tức ta muốn báo cáo cho chủ nhân. Bởi vì cái chết của đứa con duy nhất Alan, tộc trưởng gia tộc Carol ở đế đô, Carol Legor đã hướng nhiếp chính vương Hắc Diệu xin từ chức, Hắc Diệu bác bỏ việc này, còn tự thân tới tận cửa vỗ về an ủi. Vì để dẹp yên lửa giận của Carol gia tộc, Hắc Diệu đã huỷ bỏ chức vụ phó đoàn trưởng quân đoàn Xích Ma của Sergei, đặc lệnh cho đóng cửa tự sám hối, thu hồi binh quyền của phụ thân của Sergei là đế quốc đệ nhị tướng quân Doren, giao do nhân vật đại biểu Carol gia tộc tại quân phương chưởng khống. Trừ việc này, Ám Nguyệt lãnh địa cũng bị ảnh hưởng, tội lỗi là không tra ra được bóng dáng Beelzebub vương tộc. Bắt đầu từ tháng sau, Xích U lãnh sẽ giảm viện trợ lương thực xuống chỉ còn một nửa."
Trần Duệ lông mày hơi nhíu: trước đó Ishabella từng lấy vấn đề truy xét Beelzebub vương tộc làm cớ, muốn chế tài viện trợ lương thực Ám Nguyệt thành, đến sau này bị hắn làm loạn lên, sau lại phát sinh sự kiện Sergei
"giết" Alan, lực chú ý bị chuyển dời lần nữa, kết quả phải vội vã quay trở về đế đô. Không nghĩ đến, cuối cùng cũng thêu dệt lên tội lỗi này, vẫn tiến hành chế tài tàn khốc mà không thấy máu đối với Ám Nguyệt.
Nếu như là trước kia, cơ địa lương thực chưa được kiến lập, viện trợ lương thực bị giảm bớt một nửa như vậy, Ám Nguyệt mà không ngăn ngừa sẽ phát sinh nạn đói trên phạm vi lớn, đến lúc đó lòng người oán thán, cho dù Zya có bản lĩnh thông thiên cũng không cách nào ổn định cục diện.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hiện nay cơ địa lương thực đã được kiến lập thành công, cho dù không có Xích U lãnh địa viện trợ, Ám Nguyệt muốn ứng phó lần chế tài này cũng không thành vấn đề, nhưng nếu như vậy cơ địa lương thực sẽ bị bạo lộ, dẫn lên sự chú ý của đế đô.
Trần Duệ suy nghĩ một chút, đem ánh mắt chuyển hướng đến Tim:
"Tim, đối với việc này, ngươi có ý kiến gì không?"
"Chủ nhân, ngươi biết đấy, phụ thân ta bí mật kiến lập mục trường, thành công bồi dưỡng ra loại gia súc năng suất cao. Còn về phương diện cây nông nghiệp, chủ nhân cũng cho ta biết sự tình cơ địa lương thực. Như vậy Ám Nguyệt dựa vào chính mình để vượt qua cửa ải này cũng không khó, then chốt là hiện tại lực lượng quân sự cùng kinh tế của chúng ta cũng chỉ là bước đầu kiến thiết, không thể bạo lộ thực lực cũng không thể khiến đế đô đặt tiêu điểm tại Ám Nguyệt thành. Ta cảm thấy, có thể suy xét lợi dụng thông đạo phía tây, tăng cường mậu dịch với Âm Ảnh đế quốc, để đổi lấy lương thực là chủ yếu, chí ít có thể tạo được tác dụng che dấu. Đọa Thiên Sứ đế quốc trong tam quốc thuộc bên thực lực yếu nhất, Hắc Diệu thân vương không cách nào khống chế ý nguyện của Âm Ảnh đế quốc."
Trần Duệ gật gật đầu, Tim cùng hắn không mưu mà hợp, cho dù không có vấn đề lương thực, cũng phải nhanh chóng lợi dụng thông đạo phía tây, việc này đối với kinh tế của Ám Nguyệt là trọng yếu.
"Ta cũng nghĩ như vậy, vì phòng ngừa bên Xích U đến lúc đó có khả năng sẽ dùng thủ đoạn gây rối, ngươi phải gấp rút huấn luyện đội phòng vệ, bảo đảm phía tây thật an toàn" Trần Duệ vỗ vỗ bả vai Tim:
"Lúc cần, ngươi có thể dùng lực lượng của Medusha và ngưu đầu nhân, còn về thổ nguyên tố nhân, vị kia quân vương kia đã bị hôn mê, hiện tại họ đang giúp đỡ chúng ta khai thác quáng tàng trong lòng đất, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì đừng quấy nhiễu bọn họ."
"Tuân mệnh, chủ nhân." Tim nghĩ đến một chuyện, liền hỏi:
"Chủ nhân không phải từng nói qua, ngưu đầu nhân tộc trúng nguyền rủa, không thể rời khỏi thế giới dưới lòng đất sao?"
Trần Duệ cười cười:
"Chờ ta về Ám Nguyệt thành một chuyến, rồi trở lại nơi này, hẳn là có thể giải quyết chuyện ngưu đầu nhân..."
Pagliuca đã nói qua, dùng tinh thần lực lượng của Solon chi đồng phá giải quang ám chi tỏa, thì Solon chi đồng cũng sẽ không bị hư hao gì, nhưng thủ lĩnh ngưu đầu nhân chưa nói qua dùng Solon chi đồng giải trừ nguyền rủa xong, công dụng Solon chi đồng có bị ảnh hưởng hay không, vạn nhất đến lúc đó không cách nào giải trừ quang ám chi tỏa, vậy thì được không bù nổi mất.
Trần Duệ cũng không phải thánh nhân, tự nhiên là có tư tâm, nhiều ít gì thì chính hắn cũng có cộng sinh khế ước với độc long, huống hồ giải khai quang ám chi tỏa cho Pagliuca xong, vẫn có thể trợ giúp ngưu đầu nhân như cũ, chẳng qua là chờ lâu thêm vài ngày mà thôi, không có ảnh hưởng quá lớn.
Trần Duệ cùng phi long vương thành công hội hợp, rồi an trí tạm thời cho phi long tộc. Tây Lang sơn có khí hậu tương đối rét lạnh, không thích hợp cho song túc phi long sinh tồn, so sánh với địa phương này thì khí hậu Âm Vũ tùng lâm và U Dạ thấp địa thích hợp hơn nhiều, nhưng trước mắt mà nói, còn phải cùng Zya bàn bạc đã.
Trần Duệ bảo Tim triệu hồi thám báo, giữ nghiêm bí mật song túc phi long, sau đó mang theo Delia cùng Lomond cưỡi song túc phi long bay về Ám Nguyệt thành.
Ước chừng hai ngày sau, ba người đến được Lam Ba hồ, Trần Duệ hưng phấn nhảy xuống khỏi song túc phi long, hô lớn:
"Cái tên gia hỏa nhàm chán kia, mau mau ra đây cho ta xem nào!"
Trong nháy mắt, thân ảnh độc long hiện ra ngay trước mắt Trần Duệ, không có thăm dò lai lịch Delia và Lomond, mà đầy mong đợi hỏi:
"Đồ vật tới tay hay không?"
"Ngươi nói xem?" Trần Duệ có vài phần đắc ý lấy ra Solon chi đồng, mắt độc long sáng ngời. Trần Duệ chợt thấy trong tay nhẹ xuống, vật đã bị Pagliuca cầm đi.
Pagliuca nhìn Solon chi đồng trong tay, thân thể có chút run rẩy, bỏ lại một câu nói:
"Ngươi đợi ta ở đây!" Nói xong thân ảnh chớp động vài cái, đã tiến vào trong Lam Ba hồ.
Trước khi tới Lam Ba hồ, Trần Duệ chỉ nói muốn đi gặp một vị bằng hữu quan trọng, cũng không có nói rõ ràng thân phận Pagliuca. Thẳng đến khi thấy tốc độ của Pagliuca, Lomond lập tức kinh hãi, người này vô luận là tốc độ hay lực lượng, đều hơn xa hắn, cho dù là Casillas đại ma vương cấp mà hắn đã từng giao thủ hay A Khố Y đều không cách nào so sánh, Trần Duệ không ngờ lại có bằng hữu cường đại như thế này, xem bộ dáng còn là giao tình không cạn.
Lúc sau, nguyên bản Lam Ba hồ đang bình lặng bắt đầu lật chồm lên, ẩn ẩn lộ ra quang mang, không lâu sau, nước hồ màu lam sậm bị nhuộm thành hoàng kim sắc, sau đó lại biến thành hai màu đen trắng, không ngừng biến hóa, từng luồng ba động cường đại hướng hai bờ sông bài xích, mặt đất phụ cận cũng đang không ngừng run rẩy. Ba con song túc phi long ma vương cấp sau người Trần Duệ kia hiện vẻ khẩn trương mà nôn nóng, nếu như không phải Trần Duệ lợi dụng phân tích chi nhãn vỗ an, chúng đã sớm kinh hãi bay đi.
Thời gian qua đi mấy phút, run rẩy và ba động cuối cùng cũng kết thúc, mặt hồ lại khôi phục bình lặng, ngay khi Trần Duệ có chút lo lắng, thì nước hồ xuất hiện một vòng xoáy lớn,
"hoa" một tiếng, một thân hình to lớn phá mặt nước mà lên. Đó là một con cự long thân dài mấy chục thước, sau lưng có một đôi cánh lớn, khắp người hiện màu hoàng hạt, lân phiến ẩn ẩn phát ra kim quang, tướng mạo tranh nanh, trên đầu có một cái độc giác, hai tai dài, ám kim sắc chớp động hàn quang khiếp người.
Cự long đằng không phát ra tiếng tê thanh đầy hưng phấn, tán phát ra một uy thế vô biên, ba đầu song túc phi long đồng thời sợ sệt run rẩy, phục trên mặt đất không dám nhúc nhích. Đâu Đâu cuộn tròn trong ba lô, nghĩ đến
"việc xấu" năm đó chính mình đã từng cắn nuốt một con cự long, chỉ sợ vị đồng tộc này đến báo thù, tròng mắt trộm liếc, sợ đến phát run.
Delia cùng Lomond cùng cảm thấy khó chịu, phải vận xuất lực lượng chống đỡ, chỉ có Trần Duệ vì có cộng sinh khế ước, nên không bị long uy ảnh hưởng. Lúc sau, long uy dần dần tan biến, thân hình to lớn kia tại không trung tấn tốc biến nhỏ, lúc rớt xuống đất đã khôi phục thành nhân hình.
"Ha ha!" Pagliuca cuồng tiếu, tiếng cười vang khắp Lam Ba hồ:
"Quang ám chi tỏa đáng chết! Bạch Dạ đáng chết! Hiện tại Pagliuca đại nhân cuối cùng cũng có thể rời khỏi địa phương đáng chết này!"
Nghe được danh tự này, Lomond cùng Delia này mới hiểu được
"lão bằng hữu" trong miệng Trần Duệ là cái loại
"người" gì. Vị long tộc này, hẳn là chủ nhân chân chính của bảo tàng ở U Dạ thấp địa, cũng chính là cái tên tự sướng siêu cấp
"Cự long nhất tộc anh tuấn nhất, tiêu sái nhất, khiến mẫu long ngưỡng mộ nhất…"
Pagliuca liên tục cười hơn mười phút, Trần Duệ cảm giác lỗ tai mình ông ông, cuối cùng không thể nhẫn nại được nữa phát ra kháng nghị:
"Được rồi, Pagliuca, ngươi đừng cười nữa!"
"Hắc hắc..." Pagliuca từ cực độ hưng phấn dần dần hoãn lại, hít sâu một hơi, say mê nói:
"Loại không khí tự do này đã lâu rồi không được hưởng, thực tại quá mỹ diệu, xem ra năm đó cùng ngươi lập khế ước, là quyết định chính xác nhất đời ta! Đúng rồi, bảo tàng của ta ngươi cũng chiếm được rồi chứ?"
"Là bảo tàng 'của ta'." Trần Duệ ngữ khí không tốt cường điệu một câu:
"Cái bảo tàng kia lại có một thi vu cấp ma hoàng, tý nữa thì ta đã bị hại chết!"
"Không có khả năng! Nhớ lúc ấy ta đã giết chết tên ở hoạt lực chi tuyền rồi mà, hắn làm sao có khả năng biến thành thi vu!"
"Tên kia dùng bí thuật giả chết! Uổng cho ngươi lúc đó là ma đế cấp, chỉ sợ là tu hành làm cho não bị hỏng rồi! Đến điều này cũng không có phát hiện!" Trần Duệ không chút khách khí trào phúng một câu, đột nhiên phản ứng lại:
"Pagliuca, ngươi làm sao nhớ được rõ ràng như vậy, chẳng lẽ ký ức trở nên tốt rồi?"
Pagliuca cũng tỉnh ngộ, vỗ đầu nói:
"Quang ám chi tỏa, nhất định là tác dụng của Quang ám chi tỏa!"
Đối với Pagliuca mà nói, hai ngàn năm chẳng qua là một giấc ngủ mà thôi, không có lý nào ký ức lại bị thoái hóa lớn như vậy, hiện tại nhớ tới, hóa ra là vì nguyên nhân này.
"Không được!" Trần Duệ nhân lúc độc long đang cao hứng, nói:
"Lần này phong hiểm vượt xa dự tính, phân phối bảo tàng, ta muốn điều chỉnh lại lần nữa! Ngươi hai ta tám!"
"Cái gì? Hai tám! Ngươi so với mười con cự long còn tham lam hơn! Ngươi thà trực tiếp tới làm Đồ Long dũng sĩ luôn đi!"
Delia cùng Lomond trố mắt, cứng lưỡi nhìn vào đội trưởng đại nhân cùng Long tộc cường đại kia khẩu chiến, nước bọt văng tung tóe, loại công phu mặc cả trả giá này muốn có cũng phải bỏ thời gian mà mài luyện thật lâu mới được, cho dù thân là nữ nhân, Delia cũng không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Sau cùng tỉ lệ phân thành độc long 4.9 và Trần Duệ 5.1, biến đổi có 0.1 nhưng đối với vị Long tộc keo kiệt kia thì đó cũng đã là thành tích đáng nói rồi.
Trần Duệ giới thiệu Lomond cùng Delia cho Pagliuca, Pagliuca cũng không chào hỏi, chỉ tùy tiện gật đầu tỏ ý. Đối với việc này hai người Delia không cho là lạ, Long tộc cao ngạo mọi người đều biết, huống hồ lực lượng song phương sai lệch khác xa, có thể như vậy đã là rất khách khí, cũng không phải mọi người đều có thể biến thái như Trần Duệ.
"Pagliuca, hiện tại Quang ám chi tỏa đã giải trừ, thực lực ngươi khôi phục được đến mức nào rồi?"
"Hiện tại chỉ là ma hoàng sơ đoạn thôi" Pagliuca nhíu mày:
"Ngươi lần trước cấp cho ta những dược thủy kia, qua một thời gian ngắn khả năng có thể khôi phục đến ma hoàng trung đoạn, nhưng nếu như không giải khai thượng cổ phù ngữ, cả đời này, chỉ có thể dừng tại cảnh giới ma hoàng. Đúng rồi, đồ vật thứ hai ngươi có tìm được không?"
Trần Duệ gật gật đầu, từ bao lưng lấy ra ngân tráp kia, giao cho Pagliuca. Pagliuca hai mắt sáng ngời, cẩn thận tiếp lấy cái tráp, vuốt ve bề mặt tráp, nhưng không có mở ra.
"Hẳn chính là cái tráp này, sau khi mở nó ra có một loại khí tức kỳ dị, có thể tấn tốc cắn nuốt sinh mệnh lực, lại còn có thể áp chế lực lượng vương tộc ở một trình độ lớn. Chỉ cần có nó, tương lai đụng phải tên vương tộc nào đều không phải sợ."
"Cái gì! Ngươi đã mở nó ra?" Pagliuca cả kinh.
Nghe Trần Duệ nói rõ quá trình, độc long nghiêm túc nói:
"Cái tráp này là đồ vật không bình thường, cho dù là ta năm đó ta cũng không dám khinh động, nếu như ngươi không muốn chuốc lấy hiểm họa, tuyệt đối không được mở ra lần nữa!"
Trần Duệ lần đầu tiên nhìn thấy Pagliuca kinh hãi như thế, nghĩ lại độc long năm đó bởi vì cái ngân tráp này hắn mới bị cường giả thần bí phong ấn, Trần Duệ liền thu lại tâm tư cười đùa, gật gật đầu.
"Tráp này rất bí ảo, nếu tương lai ngươi đạt đến thực lực ma đế cấp, có lẽ mới có tư cách hiểu biết một ít sự tình" Pagliuca nghiêm túc nói:
"Ta biết ngươi có thể khống chế sinh mệnh chi tuyền, cái hoạt lực chi tuyền kia nhất định cũng bị ngươi dùng bí kỹ thu lại, ngươi hãy tìm một chỗ, đem tráp ngâm tẩm tại hoạt lực chi tuyền hoặc là sinh mệnh chi tuyền. Đáp ứng ta, trước khi tìm đến Lola, không được đụng vào nó nữa!"
Đến ma đế cấp mới có thể hiểu biết bí mật của ngân tráp? Trần Duệ vốn là còn muốn dùng độ sâu phân tích để phân tích ngân hạp, nghe lời này liền xóa bỏ ý niệm.
Còn về địa điểm chôn dấu ngân hạp, có thể tuyển chọn sinh mệnh chi tuyền ở chỗ ngưu đầu nhân hoặc thổ nguyên tố nhân trong thế giới dưới lòng đất Tây Lang sơn, còn có thể ủy thác bọn họ giúp mình trông giữ.
"Đã biết."
"Biết là được rồi, không nói điều này nữa" Độc long thư giãn gân cốt một chút:
"Chúng ta đi nhanh đi, ta một khắc cũng không muốn ở lại địa phương quỷ quái khiến mông đít mọc rêu này nữa."
Bình luận facebook