Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 807: Thành công mua được
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Bên ngoài biệt thự núi Vân Mộng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chu Nhã Thiến quay đầu nhìn biệt thự của Lâm Hàn và Dương Lệ, trong lòng có hơi khó chịu.
Trước đây không lâu, Chu Nhã Thiến cũng sống trong biệt thự xa hoa, thậm chí còn xa hoa hơn cả biệt thự này, nhưng bây giờ cô ta gần như không còn gì.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chu Nhã Thiến cắn răng nghiến lợi nhưng không có cách nào khác bèn âm thầm ghi nhớ, sau đó rời đi.
Chu Nhã Thiến biết rõ trước mắt mình không có gì, chỉ có thể dựa vào Dương Lệ vậy nên phải tạm thời nhẫn nhục, sau này thay đổi được số phận thì tìm Dương Lệ tính sổ sau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mà lúc này, Dương Lệ ở trong biệt thự núi Vân Mộng vẫn không hề biết hành động vô tâm này của mình lại khiến Chu Nhã Thiến âm thầm ghi hận.
Dương Lệ nhớ lại Chu Nhã Thiến của trước đây và bây giờ rồi thở dài, có chút bất lực, không ngờ một người lại có thể thay đổi nhiều như vậy.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Không ngờ bây giờ Chu Nhã Thiến lại trở nên như thế này”, Dương Lệ cảm thán.
Lâm Hàn ở bên cạnh nghe thế chỉ cười chứ không nói gì, anh đã đoán được những chuyện này từ trước, Chu Nhã Thiến chắc chắn sẽ dần trở nên như thế này. Khi một người không dựa vào bản thân, chỉ muốn dựa vào người khác thì kết cục chỉ có một, chính là như Chu Nhã Thiến bây giờ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Còn những chuyện đã xảy ra với Chu Nhã Thiến trong thời gian này, mặc dù vừa nãy Dương Lệ khuyên nhủ cô ta nhưng trên thực thế cũng chỉ là suy nghĩ đến cảm nhận của cô ta thôi, trong lòng cô thấy Chu Nhã Thiến gặp phải tình cảnh như bây giờ đa phần là do chính cô ta tự gây nên.
Nhưng Dương Lệ không nói với Lâm Hàn những chuyện này, dù sao đó cũng là chuyện riêng của Chu Nhã Thiến.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi Chu Nhã Thiến đi, Lâm Hàn và Dương Lệ lại được yên tĩnh nghỉ ngơi.
Thời gian này Lâm Hàn không có việc gì, anh vừa mới bắt đầu tiếp quản sản nghiệp của nhà họ Lâm, tạm thời không cần lo những chuyện khác. Mà Dương Lệ cũng bận rộn, ngủ trưa một lúc rồi lại phải đến Nhân Phàm làm việc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Về chuyện hợp tác giữa sản nghiệp vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm đã có Dương Lệ lo.
Sau khi Dương Lệ ra ngoài, Lâm Hàn tiếp tục tìm hiểu những sản nghiệp của nhà họ Lâm, khi nào xử lý xong chuyện của hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh, anh cũng phải chuẩn bị tiếp quản sản nghiệp khổng lồ của nhà họ Lâm.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mặc dù Lâm Hàn vẫn còn rất nhiều thời gian, mà thời gian này anh cũng đã trưởng thành lên nhiều, có năng lực nhất định trong mọi lĩnh vực, người nhà họ Lâm cũng đã tin phục anh, sẽ không làm trái ý anh, thực ra như vậy đã rất tiện để cho anh quản lý.
Nhưng xét cho cùng nhà họ Lâm rất lớn, kinh doanh nhiều lĩnh vực, ngành nghề, trải rộng nhiều quốc gia, với Lâm Hàn mà nói vẫn rất áp lực và thử thách.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lâm Hàn vừa làm việc chưa được bao lâu thì điện thoại đổ chuông, là Lâm Thiên Tiếu gọi đến.
Anh biết Lâm Thiên Tiếu không có việc gì thì sẽ không gọi cho mình, chắc chuyện bên La Quốc đã có tiến triển, vì thế anh nhấc máy ngay.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dù sao đó là La Quốc, là địa bàn của người ta, mặc dù nhà họ Lâm đã mua lại một cách hợp pháp, có tất cả quyền, nhưng dù sao cũng là địa bàn của người khác, không thể chắc chắn sẽ không gặp phải vấn đề gì.
Dù sao trước đây người La Quốc cũng không muốn bán mấy nhà xưởng này cho người nhà họ Lâm, giá cả nhà họ Lâm đưa ra dù họ có ao ước hơn nữa, họ cũng không dám bán. Vì bán cho người khác thì người ta cũng chỉ có được nhà xưởng thôi chứ khó mà nghiên cứu được kỹ thuật, họ không có khả năng đó, hoàn toàn không ảnh hưởng nhiều đến La Quốc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nhưng nhà họ Lâm thì khác, họ có khả năng cực lớn, chỉ cần có được những nhà xưởng này thì chắc chắn họ có thể nghiên cứu kỹ lưỡng kỹ thuật sản xuất, thậm chí là tiên tiến hơn, khi đó sẽ đe doạ trực tiếp đến La Quốc, có ảnh hưởng và cạnh tranh với La Quốc trong lĩnh vực sản xuất máy móc hạng nặng này. Nhớ đọc truyện trên Тгц*yeлАРР.cом để ủng hộ team nha !!!
Mà lần này, nếu không nể Trương Thiên Sơn thì La Quốc cũng sẽ không bán những nhà xưởng này cho người ngoài.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cũng chính vì thế mà lúc trước Lâm Thiên Tiểu đã hạ lệnh cho người nhà họ Lâm chuẩn bị, bây giờ họ đã chuẩn bị đầy đủ, có thể di chuyển những nhà xưởng này bất cứ lúc nào.
Mà Lâm Hàn đã có quyết định sẽ chuyển những nhà xưởng này đi đâu, anh nói luôn: “Con định chuyển thẳng đến vùng Bắc Đông!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
**********
Bên ngoài biệt thự núi Vân Mộng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chu Nhã Thiến quay đầu nhìn biệt thự của Lâm Hàn và Dương Lệ, trong lòng có hơi khó chịu.
Trước đây không lâu, Chu Nhã Thiến cũng sống trong biệt thự xa hoa, thậm chí còn xa hoa hơn cả biệt thự này, nhưng bây giờ cô ta gần như không còn gì.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chu Nhã Thiến cắn răng nghiến lợi nhưng không có cách nào khác bèn âm thầm ghi nhớ, sau đó rời đi.
Chu Nhã Thiến biết rõ trước mắt mình không có gì, chỉ có thể dựa vào Dương Lệ vậy nên phải tạm thời nhẫn nhục, sau này thay đổi được số phận thì tìm Dương Lệ tính sổ sau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mà lúc này, Dương Lệ ở trong biệt thự núi Vân Mộng vẫn không hề biết hành động vô tâm này của mình lại khiến Chu Nhã Thiến âm thầm ghi hận.
Dương Lệ nhớ lại Chu Nhã Thiến của trước đây và bây giờ rồi thở dài, có chút bất lực, không ngờ một người lại có thể thay đổi nhiều như vậy.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Không ngờ bây giờ Chu Nhã Thiến lại trở nên như thế này”, Dương Lệ cảm thán.
Lâm Hàn ở bên cạnh nghe thế chỉ cười chứ không nói gì, anh đã đoán được những chuyện này từ trước, Chu Nhã Thiến chắc chắn sẽ dần trở nên như thế này. Khi một người không dựa vào bản thân, chỉ muốn dựa vào người khác thì kết cục chỉ có một, chính là như Chu Nhã Thiến bây giờ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Còn những chuyện đã xảy ra với Chu Nhã Thiến trong thời gian này, mặc dù vừa nãy Dương Lệ khuyên nhủ cô ta nhưng trên thực thế cũng chỉ là suy nghĩ đến cảm nhận của cô ta thôi, trong lòng cô thấy Chu Nhã Thiến gặp phải tình cảnh như bây giờ đa phần là do chính cô ta tự gây nên.
Nhưng Dương Lệ không nói với Lâm Hàn những chuyện này, dù sao đó cũng là chuyện riêng của Chu Nhã Thiến.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi Chu Nhã Thiến đi, Lâm Hàn và Dương Lệ lại được yên tĩnh nghỉ ngơi.
Thời gian này Lâm Hàn không có việc gì, anh vừa mới bắt đầu tiếp quản sản nghiệp của nhà họ Lâm, tạm thời không cần lo những chuyện khác. Mà Dương Lệ cũng bận rộn, ngủ trưa một lúc rồi lại phải đến Nhân Phàm làm việc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Về chuyện hợp tác giữa sản nghiệp vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm đã có Dương Lệ lo.
Sau khi Dương Lệ ra ngoài, Lâm Hàn tiếp tục tìm hiểu những sản nghiệp của nhà họ Lâm, khi nào xử lý xong chuyện của hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh, anh cũng phải chuẩn bị tiếp quản sản nghiệp khổng lồ của nhà họ Lâm.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mặc dù Lâm Hàn vẫn còn rất nhiều thời gian, mà thời gian này anh cũng đã trưởng thành lên nhiều, có năng lực nhất định trong mọi lĩnh vực, người nhà họ Lâm cũng đã tin phục anh, sẽ không làm trái ý anh, thực ra như vậy đã rất tiện để cho anh quản lý.
Nhưng xét cho cùng nhà họ Lâm rất lớn, kinh doanh nhiều lĩnh vực, ngành nghề, trải rộng nhiều quốc gia, với Lâm Hàn mà nói vẫn rất áp lực và thử thách.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lâm Hàn vừa làm việc chưa được bao lâu thì điện thoại đổ chuông, là Lâm Thiên Tiếu gọi đến.
Anh biết Lâm Thiên Tiếu không có việc gì thì sẽ không gọi cho mình, chắc chuyện bên La Quốc đã có tiến triển, vì thế anh nhấc máy ngay.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Dù sao đó là La Quốc, là địa bàn của người ta, mặc dù nhà họ Lâm đã mua lại một cách hợp pháp, có tất cả quyền, nhưng dù sao cũng là địa bàn của người khác, không thể chắc chắn sẽ không gặp phải vấn đề gì.
Dù sao trước đây người La Quốc cũng không muốn bán mấy nhà xưởng này cho người nhà họ Lâm, giá cả nhà họ Lâm đưa ra dù họ có ao ước hơn nữa, họ cũng không dám bán. Vì bán cho người khác thì người ta cũng chỉ có được nhà xưởng thôi chứ khó mà nghiên cứu được kỹ thuật, họ không có khả năng đó, hoàn toàn không ảnh hưởng nhiều đến La Quốc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nhưng nhà họ Lâm thì khác, họ có khả năng cực lớn, chỉ cần có được những nhà xưởng này thì chắc chắn họ có thể nghiên cứu kỹ lưỡng kỹ thuật sản xuất, thậm chí là tiên tiến hơn, khi đó sẽ đe doạ trực tiếp đến La Quốc, có ảnh hưởng và cạnh tranh với La Quốc trong lĩnh vực sản xuất máy móc hạng nặng này. Nhớ đọc truyện trên Тгц*yeлАРР.cом để ủng hộ team nha !!!
Mà lần này, nếu không nể Trương Thiên Sơn thì La Quốc cũng sẽ không bán những nhà xưởng này cho người ngoài.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cũng chính vì thế mà lúc trước Lâm Thiên Tiểu đã hạ lệnh cho người nhà họ Lâm chuẩn bị, bây giờ họ đã chuẩn bị đầy đủ, có thể di chuyển những nhà xưởng này bất cứ lúc nào.
Mà Lâm Hàn đã có quyết định sẽ chuyển những nhà xưởng này đi đâu, anh nói luôn: “Con định chuyển thẳng đến vùng Bắc Đông!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.