Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 953-960
Thành phố Thiên Kinh, màn đêm bao phủ.
Khuôn viên nhà họ Chu, trong phòng họp bí mật dưới hầm, bầu không khí khá là náo nhiệt.
Ánh đèn u ám, nhưng người trong phòng họp lại khá là đông đúc.
Thiên Kinh có khá nhiều thế lực, dù mỗi thế lực chỉ cử ra một gia chủ đến thì cũng có rất nhiều người, có khoảng hơn một trăm người.
Bấy giờ, hơn trăm người lẳng lặng ngồi trong phòng họp khẽ thảo luận với nhau.
Bây giờ cảnh này xuất hiện ở đây đều vì một người, đó là Lâm Hàn.
Lâm Hàn đến, thế lực vùng xám Thiên Kinh vốn không được yên ổn đã gặp phải thay đổi nghiêng trời lệch đất, thế cục lại càng trở nên phức tạp.
Tất cả các thế lực trong Thiên Kinh tranh đấu với nhau không ít, cả bốn nhà quý tộc lớn cũng mâu thuẫn với nhau rất nhiều, thậm chí mới đây thôi ba nhà còn tranh chấp với nhau, cuối cùng tất cả đều tổn thất nghiêm trọng, có thể nói vùng xám Thiên Kinh tràn ngập mùi thuốc súng.
Bấy giờ, vì nguy cơ to lớn mà Lâm Hàn mang đến cả vùng xám Thiên Kinh này mà phần lớn các thế lực buộc lòng phải tạm buông bỏ tranh chấp lẫn nhau, cùng bình tĩnh ngồi lại với nhau để bàn cách đối phó anh.
Cũng vì Lâm Hàn và nhà họ Tiêu quá mạnh mẽ, hơn năm trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh thật sự quá là khủng bố. Nên biết rằng trước đây dù có là quý tộc mạnh nhất Hoa Hạ, thời kỳ đỉnh cao nhất chắc cũng chỉ có hơn trăm cao thủ mà thôi, có bao giờ xuất hiện một đối thủ mạnh đến thế.
Nếu hôm nay các thế lực không tận mắt nhìn thấy cả quá trình thí nghiệm, tận mắt nhìn thấy phần lớn cao thủ của các quý tộc phải bị Lâm Hàn thoải mái đè ra đánh, khiến những người đó bị thương phải nhập viện, bọn họ có làm gì cũng không bao giờ tin thế giới này thậm chí có một thế lực nào đó tìm ra được hơn năm trăm cao thủ.
Đối mặt với một đối thủ mạnh như thế, tất cả thế lực vùng xám Thiên Kinh buộc lòng phải liên hợp lại, nếu không bọn họ sẽ không thể đối phó với Lâm Hàn, anh thật sự quá mạnh.
“Các người nói xem, rốt cuộc tên Lâm Hàn đó rốt cuộc là ai, là thế lực ở đâu ra? Tại sao tôi lại chưa từng nghe về một thế lực mạnh đến thế?”
“Tôi cũng chưa nghe nói bao giờ, không phải quý tộc đã là thế lực cao nhất ở Hoa Hạ rồi ư?”
Có lẽ là thế lực lớn đang che giấu thực lực, cả những mấy nhà quý tộc còn chưa từng nghe nói nữa chứ nói gì đến mấy thế gia nhỏ như chúng ta?”
“Thế lực của một mình Lâm Hàn mà phải dồn hết tất cả sức mạnh của các thế lực Thiên Kinh lại để đối phó, đúng là hơi quá”.
“Mong là lần này không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nếu tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh liên hợp lại để đối phó một người mà vẫn thua thì thật sự quá mất mặt, từ nay về sau vùng xám Thiên Kinh sẽ không còn chút thể diện nào nữa”.
Một đám thủ lĩnh các thế lực ngồi bàn tán với nhau, sắc mặt đều không được tốt cho lắm, dù sao họ cũng phải đối mặt với đối thủ khủng bố như Lâm Hàn.
Tuy là các thế lực vùng xám Thiên Kinh thường xuyên đấu tranh với nhau, đến giờ vẫn chưa từng có hòa bình, nhưng lúc bàn tán với nhau thì lại cực kỳ nhất trí, họ cũng có loại cảm giác vinh dự vì tập thể của mình.
Nếu không đã không có sự tồn tại của hội nghị quý tộc Thiên Kinh, nó được dùng để ngăn chặn sự phát triển của những thế lực ngoại lai đến thành phố Thiên Kinh này, điều đó khiến bọn họ thấy mình hơn người, hoàn toàn không xem những thế lực ngoại lai nào vào mắt, luôn nghĩ bọn họ chỉ là những con kiến ở vùng xám Thiên Kinh này, chỉ có những thế lực ở đây mới là kẻ mạnh thật sự
Cũng vì thế nên trước đó chuyện xảy ra ở Bắc Đông, Lâm Hàn dẫn nhiều cao thủ nhà họ Lâm đến cứu Trương Thiên Sơn, đối phó với khối liên kết Tạ Kiến An, Tạ Kiến Bình, sau đó là quản lý cả vùng xám ở Bắc Đông.
Lâm Hàn đã tạo ra tiếng vang lớn như thế nhưng vẫn không hề thu hút được sự chú ý của thế lực vùng xám Thiên Kinh, thật sự là vì từ đầu đến cuối họ vẫn không đặt thế lực vùng xám Bắc Đông vào mắt, chuyện xảy ra ở đó chỉ là gây rối đánh lộn trong mắt họ mà thôi, chẳng có tí hứng thú nào để quan tâm tới.
Mấy nhà quý tộc cũng hoàn toàn không hề chú ý đến, chỉ mới điều tra được việc Lâm Hàn ở Bắc Đông đã lập tức cử người đi, Lâm Hàn ở Đông Cảnh làm việc gì, cụ thể xảy ra chuyện gì bọn họ cũng không quan tâm tới.
Vì vậy, Lâm Hàn gây ra tiếng vang lớn như thế, công khai dẫn nhiều cao thủ nhà họ Lâm như thế đến mà các thế lực vùng xám Thiên Kinh lại chẳng hay biết gì, chẳng hề phát hiện ra thực lực thật sự của Lâm Hàn.
Có thể nói, vùng xám Thiên Kinh có ngày hôm nay cũng vì bọn họ quá ư là tự phụ mà ra cả. Nếu bọn họ không tự phụ đến thế, không cảm thấy bản thân mình xuất sắc như thế, điều tra tìm hiểu về chuyện đã xảy ra ở vùng xám Bắc Đông thì hẳn là sẽ biết sự mạnh mẽ của Lâm Hàn, sẽ biết cao thủ của Lâm Hàn có thể vượt trội hơn hẳn những cao thủ mà nhà họ Khương và nhà họ Chu dẫn dắt, tất nhiên chuyện ngày hôm nay cũng sẽ không xảy ra, khiến Lâm Hàn có thể thuận lợi đánh bại nhiều cao thủ của vùng xám Thiên Kinh mà chẳng chịu chút thiệt hại nào như thế.
Nếu chỉ là đối kháng bình thường, số lượng tương đương thì dù người bên Lâm Hàn có khả năng chiến đấu tốt đối đầu với cao thủ có khả năng chiến đấu tập thể của các thế lực Thiên Kinh, tất nhiên người của Lâm Hàn có thể thắng được, nhưng nhất định sẽ tổn thất không nhỏ, tuyệt đối không thể thuận lợi như bây giờ.
“Không ngờ Lâm Hàn lại có thể lấy ra nhiều cao thủ như vậy, đúng là quá khó giải quyết”.
“Nhà họ Tiêu thật quá đáng, rõ ràng họ cũng là thế lực vùng xám thành phố Thiên Kinh chúng ta, còn là quý tộc ngồi tít trên cao, thế mà bây giờ lại liên kết với thế lực ngoại lai để đối phó với các thế lực trong thành phố này”.
“Không sai, nhà họ Tiêu đúng là lũ phản bội, lần này chúng ta nhất định phải dần nhà họ Tiêu một trận ra trò!”
“Nhà họ Tiêu làm sao lại chả được, cứ thích liên kết với thế lực bên ngoài là không ổn!”
“Tiêu Nhã này có năng lực thật, nhưng tư tưởng lại có vấn đề, mới trở thành gia chủ không bao lâu đã làm ra chuyện như thế, đúng là hại nhà họ Tiêu mà!”
Khi gia chủ của các thế lực đang bàn luận sôi nổi, thầm mắng chửi nhà họ Tiêu nói chung và Tiêu Nhã nói riêng, những người cầm quyền của ba nhà quý tộc lớn cũng đã bắt đầu tiến vào phòng họp bí mật.
Sau lưng Khổng Trung Thiên là Khổng Tử Dục, lúc nãy anh ta cứ lấy cái cớ muốn vào trong chơi cho vui, cứ nằng nặc đòi theo khiến Khổng Trung Thiên hết cách, dứt khoát dẫn anh ta vào, dù sao cũng chỉ là một tên ngốc, sẽ không làm hỏng được chuyện gì, chỉ cần chú ý trông chừng để anh ta không ra ngoài nói bậy là được.
Sau khi bước vào phòng họp bí mật đó, Khổng Tử Dục thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thành công vào trong.
Phòng họp này nằm dưới hầm nên ánh sáng không được tốt, những người đang ngồi đó không thấy rõ mặt, đứng thế này có thể thấy rõ khi phân chia nhiệm vụ cho từng người, đến lúc đó sẽ dễ báo lại cho Lâm Hàn.
Sau đó, thấy người đã đến đông đủ, ông Khương cũng đứng lên bắt đầu cuộc họp.
“Các vị gia chủ, tôi sẽ không lắm lời về những chuyện khác làm gì, liên minh lần này chẳng những giúp cho ba nhà quý tộc chúng tôi mà cũng sẽ giúp cho bản thân các vị, mục đích của tên Lâm Hàn đó không chỉ là chúng tôi mà là cả vùng xám của Thiên Kinh này, bao gồm tất cả các thế lực khác, nếu chúng ta không chung tay hợp tác để cho tất cả các cao thủ phối hợp hành động thì chúng ta sẽ thất bại, chẳng một thế lực nào ở đây có thể sống trong tay Lâm Hàn”, giọng ông Khương đầy nghiêm túc nói.
Dù anh không có ý định đối phó với những thế lực đó thì ông Khương cũng phải lôi kéo họ để đánh Lâm Hàn cho bằng được.
Dù sau đó họ phát hiện ra chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến họ thì cũng đã ra tay rồi, tất nhiên những thế lực đó không thể rút lui được nữa.
Bấy giờ, gia chủ của các thế lực nghe vậy, cũng chẳng phát hiện ra chuyện gì khác thường, không hề nhận ra điều kỳ lạ, dù sao với tình huống hiện nay mà nói thì dường như mục đích của Lâm Hàn thật sự không phải là tranh giành lợi ích trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh nên họ cũng tin rằng thứ anh muốn là tất cả thế lực vùng xám Thiên Kinh theo bản năng, tất nhiên trong đó cũng bao gồm những thế lực khác, việc đối phó với anh lần này có liên quan rất lớn với bọn họ.
Trên thực tế, đúng là Lâm Hàn cũng muốn trực tiếp nắm lấy cả vùng xám Thiên Kinh, nhưng độ khó của nó quá lớn, không bàn đến xác suất thành công quá thấp, dù có thành công cũng sẽ tổn thất rất nhiều, đó không phải là cảnh mà anh muốn nhìn thấy.
Dù có thành công nắm được thì sau đó việc quản lý cũng khá là phiền toái, nên thay vì tốn rất nhiều sức để nắm lấy cả vùng xám Thiên Kinh, sau đó lại khó quản lý, chi bằng cứ làm từng bước một, trước tiên là những thế lực mạnh nhất, cũng chính là mấy nhà quý tộc này, tạm thời không gây hấn gì với các thế lực khác ở Thiên Kinh, thậm chí nếu cần thiết, tốt nhất là tạo mối quan hệ tốt với các thế lực đó để còn hợp tác với nhau.
Thế thì sau đó Lâm Hàn sẽ dễ dàng quản lý được những nhà quý tộc đó, những thế lực khác của vùng xám Thiên Kinh cũng chẳng cần phải lo lắng làm gì nữa, cứ thong thả bỏ một đám ếch vào nồi nấu là xong.
Cả những quý tộc mạnh mẽ nhất cũng phải cúi đầu rồi thì cần gì phải lo lắng về những thế lực nhỏ nữa? Chỉ cần những thế lực nhỏ đó không bắt tay nhau lao vào cuộc chiến thì sẽ không tạo thành uy hiếp gì với Lâm Hàn.
Lúc này, trong phòng họp dưới lòng đất, tất cả các gia chủ của thế lực thành phố Thiên Kinh nghe thế thì cảm thấy lời ông Khương nói cũng có lý.
“Không sai, lần này chúng ta phải nhất trí đối ngoại, không thể có bất kỳ mâu thuẫn nội bộ nào”.
“Hơn nữa mỗi gia tộc đều phải dốc hết sức, ít nhất cũng phải cử hết cao thủ đi, không thể giấu riêng, cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chẳng nhưng hơn về số lượng mà còn có sức mạnh đáng sợ, chúng ta phải có đủ cao thủ để đối phó bọn họ, mới bảo đảm được cơ hội thắng!”
“Cả nhà họ Tiêu nữa, không thể tha cho bọn họ được, dám phản bội vùng xám Thiên Kinh chúng ta, dù có là quý tộc cũng không thể buông tha được!”
“Đúng vậy, nhà họ Tiêu cũng không thể buông tha được, thật sự rất đáng ghét!”
Tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh cũng nhớ, bọn họ đều bàn tán với nhau, tất cả đều tức giận, có thể thấy họ khá là bực tức với Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Người của ba nhà quý tộc tấy thế thì âm thầm vui vẻ, chỉ sợ những người đó không bị kích động, thế thì ba nhà quý tộc sẽ gặp phiền toái.
Bây giờ phần lớn các gia chủ đều đang kích động, ai cũng tức giận không sao tả được, sau đó họ mới có thể cử tất cả cao thủ trong nhà ra mới có cơ hội thành công tốt nhất khi đối phó với Lâm Hàn.
Ông Khương cố chờ một lúc để các gia chủ trút cơn giận của mình xong, mới lên tiếng nói: “Các vị, thời gian thật sự rất gấp, xin hãy giữ yên lặng, chúng ta bắt đầu cuộc họp”.
Ông Khương dứt lời, tất cả các gia chủ của các thế lực dần im lặng, bọn họ cũng biết thời gian khá là gấp gáp, dù sao sáng mai hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng sẽ được tiếp tục, rất có thể sáng mai Lâm Hàn sẽ bắt đầu kế hoạch của anh, vì vậy trong tối nay, ba nhà quý tộc và những thế lực vùng xám Thiên Kinh khác phải bàn bạc kế hoạch thật cẩn thận, sau đó chuẩn bị tốt, đến lúc đó mới đối phó với cao thủ mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến được, thời gian vẫn rất gấp.
Ông Khương thấy tất cả mọi người đã yên tĩnh lại bèn lên tiếng: “Lúc nãy gia chủ của ba nhà quý tộc đã lên sẵn bước đầu của kế hoạch, bây giờ sẽ phổ biến lại cho mọi người, nếu có vấn đề gì cứ hỏi, không có thì chúng ta sẽ bắt đầu chuyển sang bước tiếp theo, chúng tôi định…”
Bấy giờ, ông Khương nói cho tất cả các gia chủ của thế lực khác kế hoạch mà ba nhà quý tộc đã bàn bạc với nhau.
Kế hoạch cũng khá là đơn giản thôi, dù sao mọi thứ cũng đến nước này rồi, cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian, cũng chẳng có điều kiện để tạo ra kế hoạch quá xuất sắc và phức tạp, chỉ có thể dùng đến cách đơn giản nhất, chẳng cần phải là kế hoạch đầy đủ lắm, chỉ cần đủ mạnh.
Vì vậy, trên thực tế trong kế hoạch lần này, cái quan trọng nhất chính là sự sẵn sàng hợp tác của các thế lực, sẵn lòng cử hết tất cả các cao thủ ra, không giấu diếm.
Trang viên nhà họ Chu, trong phòng họp dưới lòng đất.
Gia chủ cùng quản lý cấp cao của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám còn lại của Thiên Kinh đều đang tụ họp trong ánh sáng mờ tối nơi đây.
Lúc này ông Khương cũng đã nói xong kế hoạch sơ bộ mà ba quý tộc lớn vừa lập ra, tổng thể phương án khá đơn giản, không có gì phức tạp.
Nói xong ông Khương lại nói tiếp: “Kế hoạch tổng thể sơ bộ là như vậy, lần này đối phó với Lâm Hàn và người của nhà họ Tiêu chỉ có thể dựa vào thực lực tuyệt đối, những chiến lược khác không có tác dụng gì và cũng không có thời gian để thực hiện, chỉ có thể dựa vào sức mạnh cứng thuần tuý của chúng ta. Vậy nên, trên thực tế kế hoạch ảnh hưởng như thế nào cũng không lớn, chủ yếu phải xem các thế lực đang ngồi ở đây có đồng ý phối hợp không, sau đó sẽ phải phái toàn bộ cao thủ của mỗi gia tộc các vị ra. Các vị đừng nghĩ rằng thiếu một cao thủ sẽ không ảnh hưởng nhiều, khi có thêm một thế lực nghĩ như vậy thì sức mạnh tổng thể của chúng ta sẽ giảm đi rất nhiều và kế hoạch của chúng ta cũng sẽ không thể thành công”.
Gia chủ các thế lực khác nghe vậy khẽ gật đầu, đồng ý với cách nói này của ông Khương.
Tất cả số cao thủ còn lại của các thế lực Vùng Xám liên hợp lại sẽ rất nhiều, nhiều hơn khá nhiều số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến.
Nhưng không thể xem thường gần năm trăm cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, về cơ bản họ đều là cao thủ tinh anh, một chọi một sẽ không thua, vậy nên trên thực tế gần năm trăm cao thủ đó còn mạnh hơn nhiều.
Như vậy tất cả cao thủ còn lại của Vùng Xám Thiên Kinh phải cố gắng hết sức liên hợp lại, không được thiếu một ai, nếu không có thể không đối phó được với Lâm Hàn.
Mà nếu thua, toàn bộ Vùng Xám thành phố Thiên Kinh sẽ thua, ở dưới thế lực khác, không ai có thể may mắn thoát được.
“Đúng thế, ông Khương nói đúng, trong thời khắc mấu chốt này chúng ta không được ích kỷ, nhất định phải phái hết cao thủ ra, nếu thua thì những cao thủ chúng ta giữ lại cũng không làm được gì”.
“Nói đúng lắm, tôi nhất định sẽ phái toàn bộ cao thủ của gia tộc mình ra, tuyệt không giấu giếm!”
“Lần này mọi người phải cố gắng dốc hết toàn lực!”
Các gia chủ thế lực khác ở Thiên Kinh đều căm phẫn trào dâng.
Người của ba quý tộc thấy thế đều thở phào nhẹ nhõm và vui mừng, xem ra đến lúc này những gia chủ bình thường xảo quyệt như cáo cũng đã ý thức được tầm nghiêm trọng của sự việc, cuối cùng cũng chịu không giở trò nữa mà dốc hết toàn lực cố gắng.
Mà Khổng Tử Dục không hề nổi bật đứng trong góc lại nhìn thấy rõ cảnh này, trong lòng có chút lo lắng.
Mặc dù ba quý tộc thiệt hại nặng nề, cao thủ của những thế lực khác ở Thiên Kinh cũng tổn thất gần một nửa, có thể nói là thế lực tổng thể của Vùng Xám Thiên Kinh đã rơi vào thời điểm yếu nhất trong mấy chục năm trở lại đây.
Nhưng suy cho cùng, cội nguồn của họ bày ra đó, thực lực của mỗi thế lực cũng rõ rành rành, lượng cao thủ còn lại cũng không ít.
Nếu lần này tất cả các thế lực Vùng Xám ở Thiên Kinh liên hợp lại, không có lòng riêng, mỗi thế lực đều phái toàn bộ cao thủ nhà mình ra đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, Khổng Tử Dục cũng hơi lo lắng, sợ Lâm Hàn không thể thành công hoặc là thiệt hại quá nặng nề không thể tiếp tục quản lý sau này được.
Mà nếu Lâm Hàn không thành công, sau này Khổng Tử Dục cũng không thể thoát thân, càng không nói đến việc trở thành gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng.
Có thể nói, hiện giờ Khổng Tử Dục và Lâm Hàn đã cùng hội cùng thuyền.
Chỉ là Khổng Tử Dục lo lắng thì lo lắng, muốn giúp Lâm Hàn thì vẫn sẽ giúp Lâm Hàn, nhưng bây giờ anh ta cũng không giúp được bao nhiêu, cuộc họp này anh ta không được chỉ đạo, nếu đột nhiên đứng ra nói lời gì không đúng, có thể sẽ khơi dậy sự nghi ngờ và gây hoạ cho bản thân.
Điều Khổng Tử Dục có thể làm là yên lặng chờ đợi, nghe bọn họ triển khai cụ thể sau đó rời khỏi căn phòng bí mật dưới tầng hầm bị chặn tín hiệu này, báo cáo rõ ràng tất cả với Lâm Hàn, để Lâm Hàn làm những việc tiếp theo, anh ta chỉ có thể làm được vậy thôi. Nếu có thể ảnh hưởng đến phương hướng của nhà họ Khổng, thậm chí phương hướng của các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, Khổng Tử Dục cũng không đến mức không giúp được bản thân trốn thoát.
Mà lúc này, cuộc họp cũng đã tiếp tục.
Mặc dù kế hoạch tổng thế đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đơn giản, nhưng việc triển khai cũng cần phải chi tiết, để tránh có chuyện gì ngoài ý muốn. Người của ba quý tộc và gia chủ các thế lực còn lại sẽ thương lượng, phối hợp dựa theo số lượng cao thủ còn lại của mỗi thế lực.
Mà Khổng Tử Dục ở bên cạnh cũng âm thầm ghi nhớ, anh ta không chỉ không ngu ngốc như trong lời đồn mà còn cực kỳ thông minh, nếu không cũng không thể đạt được nhiều thành tựu khi đi du học ở nước ngoài mà chỉ dựa vào bản thân như thế. Trí nhớ anh ta vượt xa người bình thường, chỉ dựa vào việc nhìn bằng mắt, Khổng Tử Dục có thể nhớ rõ ràng chi tiết kế hoạch bọn họ triển khai.
Cuộc họp bí mật có sự tham gia của ba quý tộc và gia chủ cùng quản lý cấp cao của các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh kéo dài hơn một tiếng mới kết thúc.
Mọi người cũng đã cố gắng tiết kiệm thời gian nhất có thể, dù sao không còn bao lâu nữa, chỉ còn chưa đầy mười hai tiếng nữa là hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh sáng mai sẽ tiếp tục diễn ra, có thể nói là thời gian rất eo hẹp.
Mà các gia chủ và quản lý cấp cao đều bận bàn kế hoạch đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, không ai để ý đến Khổng Tử Dục – người vốn không nổi bật, ngay cả người nhà họ Khổng cũng quên chú ý đến anh ta.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Khổng Tử Dục nhanh chóng tìm một nơi không có người rồi gọi cho Lâm Hàn.
Lâm Hàn bên kia sau khi biết ba quý tộc đã chuẩn bị hợp lực với tất cả các thế lực Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh để đối phó mình, anh đã cho một nửa số cao thủ nhà họ Lâm đi nghỉ ngơi, chuẩn bị thực hiện một số kế hoạch mà anh đã bàn với Tiêu Nhã từ trước.
Lúc này Lâm Hàn và mấy người Tiêu Nhã đang bàn bạc đối sách, điện thoại Lâm Hàn đột nhiên đổ chuông.
Thấy Khổng Tử Dục gọi đến, Lâm Hàn vội ra hiệu cho những người khác im lặng rồi nghe máy.
“Thế nào rồi?”, Lâm Hàn nhanh chóng hỏi.
“Các thế lực đều đang phẫn nộ, dường như thế lực nào cũng thật sự định dốc hết sức cùng nhau chống lại cậu, cậu phải xử lý thận trọng đấy. Tôi không giúp cậu được nhiều, tôi đã nhớ hết tất cả việc họ sắp xếp cho cao thủ, bây giờ cậu lấy giấy bút ra, tôi nói cậu hãy ghi lại”, Khổng Tử Dục nói thẳng.
Nếu lấy những lý do khác thì không thể uy hiếp được các thế lực này, để bọn họ tham gia một cách tích cực.
“Được, tôi hiểu rồi”, Lâm Hàn đáp lại.
“Cậu Lâm, tôi chỉ giúp được cậu nhiêu đây thôi, nếu còn có thông tin quan trọng thì tôi sẽ báo lại cho cậu, bây giờ chúng ta kết thúc cuộc gọi đã, kẻo bị người khác phát hiện”, Khổng Tử Dục lại nhỏ giọng nói.
Bây giờ thấy Lâm Hàn đã cúp máy, Tiêu Nhã cũng vội vàng nhìn anh, không ngờ thật sự là bố trí và sắp xếp cao thủ của các thế lực Thiên Kinh cho hành động lần này.
Đột nhiên Tiêu Nhã cảm thấy vui mừng, không ngờ lại có được thu hoạch này.
Mặc dù theo dự đoán của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, dù chỉ chiến đấu bằng thực lực cứng thì cao thủ phía mình cũng đủ, nhưng vẫn không tránh khỏi những rủi ro nhất định, hơn nữa cho dù thành công thì có thể thương vong khá lớn.
Nhưng bây giờ có kế hoạch sắp xếp nhân sự chi tiết, cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể sắp xếp cụ thể, đương nhiên dễ đối phó hơn rất nhiều.
Giống như lần trước Lâm Hàn giúp nhà họ Tiêu chống lại quân liên minh của hai quý tộc lớn nhà họ Khương và nhà họ Chu, vì Lâm Hàn biết rõ sắp xếp cao thủ của nhà họ Khương nên mới dễ đối phó. Mà khi giải quyết những cao thủ nhà họ Khương ở trong hầm mỏ, cao thủ bên phía Lâm Hàn không chỉ có thể dễ dàng giải quyết mà còn gần như không có thương vong, sau khi giải quyết hoàn hảo cao thủ nhà họ Khương, có thể tới mỏ khác trợ giúp. Có thể nói có tác dụng rất lớn, đây chính là tầm quan trọng của tình báo.
Có tình báo có thể biết trước cách bố trí nhân lực của đối phương, sau đó đưa ra những sắp xếp tương ứng, địch ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối, đương nhiên chiếm được ưu thế.
Lần này nhà họ Tiêu và Lâm Hàn cũng phái một bộ phận cao thủ đi thăm dò tin tức, nhưng tương đối khó khăn. Dù sao gia chủ của ba quý tộc và các thế lực còn lại đều cực kỳ thận trọng, lựa chọn họp ở phòng họp cực kỳ bí mật dưới lòng đất của nhà họ Chu, chỉ gia chủ mới được vào, vậy nên đến bây giờ cao thủ bên phía Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không thăm dò được thông tin nào có ích.
Nhưng không ngờ Khổng Tử Dục lại có thể cung cấp thông tin, hơn nữa còn chi tiết và toàn diện như vậy.
Mà hai hôm trước, Khổng Tử Dục và Lâm Hàn mới gặp nhau lần thứ hai, thời gian tiếp xúc riêng không quá mười phút, không ngờ lại có được hiệu quả thế này, thực sự khiến người khác ngạc nhiên.
“Không ngờ Khổng Tử Dục lại sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm để cung cấp thông tin giúp cho chúng ta, thật sự là một bất ngờ khiến người khác vui vẻ”, Tiêu Nhã mừng rỡ nói.
Lâm Hàn nghe vậy chỉ mỉm cười không nói gì, anh không bất ngờ lắm về những điều này, dù sao anh đã đồng ý giúp Khổng Tử Dục lên làm gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng, mà anh ta cũng biết rõ anh là người quan trọng đến từ nhà họ Lâm.
Đương nhiên Khổng Tử Dục sẽ nghĩ mọi cách để cảm ơn anh, kéo gần khoảng cách với anh, dù sao chỉ khi kéo gần quan hệ với anh thì mới có tương lai tốt đẹp.
Nhưng với tình hình trước mắt, tình cảnh của Khổng Tử Dục không tốt lắm, mặc dù là cậu chủ lớn của quý tộc họ Khổng, nhưng cũng không có được bao nhiêu quyền lợi, thậm chí còn gặp nguy hiểm về tính mạng, nếu không cũng không đến mức xin Lâm Hàn giúp anh ta thoát thân.
Như vậy, điều duy nhất Khổng Tử Dục có thể làm dường như cũng chỉ có điều này, thăm dò thông tin cuộc họp của gia chủ ba quý tộc lớn và các thế lực Vùng Xám còn lại của Thiên Kinh, sau đó cung cấp cho Lâm Hàn.
Lúc này Tiêu Nhã cũng đang cẩn thận xem thông tin vừa được viết lại.
Sau khi xem xong, Tiêu Nhã cũng bất ngờ: “Không ngờ các thế lực lớn trước nay luôn tranh chấp lần này lại có thể đoàn kết như thế. Tôi xem qua thấy tất cả các thế lực đều tham gia vào kế hoạch lần này, hơn nữa nhìn cao thủ bọn họ phái ra dường như đều không giữ lại một ai, phái ra toàn bộ số cao thủ gia tộc mình có, đây là lần đầu tiên tôi thấy họ đoàn kết vậy đấy”.
Lúc này Lâm Hàn mới lên tiếng: “Đương nhiên là tích cực rồi, ảnh hưởng đến lợi ích của họ mà. Những thế lực khác của Thiên Kinh bây giờ đều đang nghĩ tôi và nhà họ Tiêu muốn chiếm đoạt toàn bộ Vùng Xám, như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của toàn bộ thế lực thành phố Thiên Kinh”.
“Chúng ta nói như vậy bao giờ?”, Tiêu Nhã nghe vậy thì hơi nghi hoặc, nhưng sau đó cũng hiểu ra. Rất rõ ràng, chắc chắn là cái cớ của ba quý tộc lớn, bọn họ khiến cho các thế lực còn lại nghĩ như thế.
Mặc dù đến giờ Lâm Hàn và Tiêu Nhã vẫn chưa tiết lộ mục đích thật sự của mình, nhưng chắc chắn người của ba quý tộc vẫn có cảm giác nguy cơ, chắc chắn biết lần này dù kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu là gì đều sẽ là mối đe doạ lớn đến lợi ích của họ.
Cho nên dù thế nào, chỉ cần Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thành công thì ba quý tộc sẽ gặp khủng hoảng lớn, không thể tránh khỏi.
Nếu đã không thể ngồi vững con thuyền này, đương nhiên bọn họ sẽ kéo toàn bộ thế lực Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh lên thuyền, như vậy mới có khả năng được an toàn hơn.
“Nhưng có danh sách này, chúng ta sẽ đối phó dễ dàng hơn nhiều. Chỉ cần bố trí theo tình hình riêng của mỗi cứ điểm, chúng ta có thể giành được cơ hội mang tính quyết định, thương vong cũng sẽ giảm đi rất nhiều”, Tiêu Nhã nhìn danh sách rồi nói một cách khá vui vẻ.
Lâm Hàn nghe vậy cũng khẽ gật đầu, do dự một hồi lại hỏi: “Sau khi có danh sách này, cô dự tính nếu chúng ta hành động thì sẽ có bao nhiêu người thương vong?”
Tiêu Nhã hơi thắc mắc tại sao Lâm Hàn lại hỏi điều này, bây giờ không phải nên tranh thủ thời gian sắp xếp cao thủ tiến hành hành động sao?
Bất luận hành động trong tình hình hiện nay có bao nhiêu người thương vong, chắc chắn sẽ ít hơn nhiều so với trước đây.
Mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không còn nhiều thời gian, nhất định phải tiến hành bố trí tương ứng ngay và phải hoàn thành trước sáng mai.
Thời gian dành cho ba nhà quý tộc và mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh đã cực kỳ eo hẹp, mà với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì thời gian càng eo hẹp hơn nữa.
Nhưng bây giờ nếu Lâm Hàn đã hỏi, Tiêu Nhã cũng không nhiều lời, sau một lúc trầm ngâm xem kỹ danh sách, cô ấy mới ngẩng đầu trả lời: “Có danh sách này, thiệt hại của chúng ta có thể ít hơn nhiều, nhưng dù sao đối phương cũng toàn là cao thủ, võ công sẽ không quá tệ, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy, nếu chúng ta hành động trong tình hình hiện tại thì thương vong sẽ không thấp, ước chừng sẽ có ít nhất một phần tư số người bị thương”.
Nghe vậy, Lâm Hàn khẽ gật đầu, một phần tư số người bị thương đã ít hơn một nửa so với một phần hai số người bị thương mà Lâm Hàn và Tiêu Nhã dự tính trong kế hoạch trước đó.
Nói cách khác, tin tức do Khổng Tử Dục cung cấp có thể giảm một nửa thiệt hại cho người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, tức là giảm thiệt hại một trăm cao thủ ra trận, có thể nói là công lao rất lớn.
Khổng Tử Dục giúp Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chỉ riêng điều này đã đủ khiến Lâm Hàn báo đáp Khổng Tử Dục thật đàng hoàng rồi.
Nhưng dù vậy cũng có một phần tư số người bị thương, Lâm Hàn vẫn chưa hài lòng lắm.
Sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, Lâm Hàn vẫn quyết định sử dụng những điểm yếu của mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh này.
Có điều Lâm Hàn sẽ không dùng hết, dù sao làm vậy tuy sẽ không thiệt hại cao thủ nhà họ Lâm nhưng sẽ làm thiệt hại quan hệ và tài nguyên của nhà họ Lâm, đây cũng là một loại thiệt hại.
Nếu không đến nỗi bó tay hết cách, Lâm Hàn sẽ không sử dụng điểm yếu của các nhà quý tộc. Một khi sử dụng những điểm yếu này và phải đối phó với thế lực cấp quý tộc, chắc chắn sẽ làm lộ quan hệ và tài nguyên cơ mật của nhà họ Lâm, việc này không tinh tế cho lắm.
Lâm Hàn cũng sẽ không sử dụng hết điểm yếu của những thế lực khác mà cố dùng dùng càng ít càng tốt.
Mặc dù trên thực tế Lâm Hàn đã nắm trong tay điểm yếu của mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh, có thể đối phó với tất cả bọn họ, nhưng một khi dùng đến sẽ gây thiệt hại rất lớn cho quan hệ và tài nguyên của nhà họ Lâm, đương nhiên Lâm Hàn sẽ không sử dụng tuỳ ý.
Lâm Hàn dự định sẽ không sử dụng những điểm yếu này trước, nhưng anh sẽ đe doạ dụ dỗ mỗi thế lực của thành phố Thiên Kinh để họ không tham gia vào chuyện này. Dù sao bản thân họ cũng hiểu lầm, sau khi biết Lâm Hàn chỉ muốn đối phó với ba nhà quý tộc, sẽ không đối phó với những thế lực Vùng Xám Thiên Kinh khác như họ và cũng sẽ không làm ảnh hưởng nhiều đến lợi ích của họ, Lâm Hàn tin rằng sẽ có rất nhiều thế lực không nhúng tay vào chuyện này nữa.
Chung quy việc ai đứng đầu Vùng Xám Thiên Kinh thật ra không liên quan đến họ và cũng không ảnh hưởng gì tới họ, điều mà phần lớn các thế lực quan tâm chỉ là lợi ích của chính họ thôi.
Bây giờ tất cả những thế lực Vùng Xám Thiên Kinh này đều sẵn sàng phái ra hết toàn bộ cao thủ của gia tộc mình chẳng phải vì họ cho rằng Lâm Hàn cũng muốn ra tay với họ nên mới đành phải làm vậy sao?
Nếu không thì dù người của ba nhà quý tộc có cầu xin thế nào, đoán chừng họ cũng sẽ không đồng ý phái hết toàn bộ cao thủ, thậm chí có phái hay không cũng là một vấn đề.
Nên chỉ cần Lâm Hàn nói cho những thế lực này biết ý đồ thật sự của mình sau đó đe doạ và dụ dỗ họ, hơn nữa anh có nhiều cao thủ được đào tạo bài bản như vậy, sức mạnh tuyệt đối rành rành ra đó, tin rằng sẽ có nhiều thế lực chịu thoả hiệp, sau đó rút cao thủ mà mình đã phái ra về lại rồi giữ thái độ trung lập, không can thiệp vào chuyện này nữa.
Tất nhiên không phải tất cả các thế lực đều giống vậy, một số thế lực vẫn sẵn sàng phái ra cao thủ vì lý do bài ngoại... Chẳng hạn như những thế lực đã liên minh với nhà họ Chu và nhà họ Khương trước đây, có lẽ họ sẽ không rút cao thủ về mà tiếp tục dồn hết lực lượng đối phó với Lâm Hàn cùng ba nhà quý tộc, mà trong số những thế lực này cũng có khá nhiều thế lực lớn.
Để đối phó với những thế lực này, đe doạ và dụ dỗ thôi hiển nhiên chưa đủ, không thể khiến họ dao động. Lúc này Lâm Hàn có thể dùng điểm yếu của những gia tộc này để buộc họ phải rút cao thủ về, không can thiệp vào chuyện này nữa!
Dù những thế lực này có bài ngoại thế nào, có đoàn kết với người của ba nhà quý tộc ra sao đi nữa, lúc đó khi gia tộc của mình bị uy hiếp tuyệt đối, họ sẽ ngoan ngoãn thoả hiệp và hợp tác với Lâm Hàn thôi.
Suy cho cùng thì với những điểm yếu Lâm Hàn nắm trong tay, sử dụng thêm một số mối quan hệ của nhà họ Lâm cũng như người thuộc bộ ngành liên quan có thể mang đến cho những thế lực này uy hiếp tuyệt đối.
Còn nếu họ không thoả hiệp, vẫn liều lĩnh muốn phái hết cao thủ của gia tộc mình cùng ba nhà quý tộc đối phó với Lâm Hàn, đương nhiên anh cũng không sợ, vậy thì anh sẽ dùng tới những điểm yếu này và những mối quan hệ liên quan của nhà họ Lâm.
Với năng lực hành động của những bộ ngành liên quan này, Lâm Hàn tin mình có thể gây rắc rối lớn cho những thế lực này ngay sáng sớm ngày mai, lúc đó họ muốn phái cao thủ của gia tộc mình cùng ba nhà quý tộc đi đối phó với anh cũng hoàn toàn không thể, an toàn của bản thân họ đã khó giữ rồi.
Từ đó nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cuối cùng mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh chỉ còn cách tự nguyện hoặc bị ép rút toàn bộ cao thủ của mình về, cuối cùng để lại người Lâm Hàn phải đối mặt chỉ có cao thủ của ba nhà quý tộc.
Mặc dù ba nhà quý tộc cũng như là ba thế lực hàng đầu Hoa Hạ, nhưng trong cuộc chiến quý tộc lần trước thực lực của nhà họ Chu và nhà họ Khương đã bị tổn thất hơn nửa. Trong quá trình kiểm tra gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến hôm qua, ba nhà quý tộc đã bị thiệt hại gần một nửa số cao thủ.
Đến lúc này số cao thủ có khả năng chiến đấu còn lại của ba nhà quý tộc không nhiều lắm, hơn nữa tất cả đều là cao thủ bình thường, cao thủ tinh anh hôm qua đều đã bị thương, nửa tháng mười ngày nữa mới bình phục, hoàn toàn không thể chiến đấu.
Cùng với số lượng lớn cao thủ thuộc phe Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì chẳng phải rất dễ dàng, thậm chí áp đảo khi đối phó với ba nhà quý tộc trong tình trạng này sao.
Lúc đó ba nhà quý tộc chỉ có thể ngoan ngoãn thoả hiệp, sau này nghe theo lệnh của Lâm Hàn, hoặc phải đánh nhau với cao thủ phe anh thôi.
Nếu hai bên đánh nhau thì kết quả đương nhiên không còn gì bàn cãi, phe Lâm Hàn chẳng những sẽ thắng một cách rất dễ dàng mà thương vong còn sẽ rất ít, chung quy sự chênh lệch sức mạnh lớn như vậy đã quá rõ ràng.
Hơn nữa vì là đánh nhau tập thể, các cao thủ nhà họ Lâm cũng có thể thể hiện điểm mạnh của mình bằng sự phối hợp ăn ý, sức chiến đấu sẽ cao hơn, lúc đánh cũng nhẹ nhàng hơn, số lượng thương vong của phe Lâm Hàn cũng sẽ ít hơn.
Khuôn viên nhà họ Chu, trong phòng họp bí mật dưới hầm, bầu không khí khá là náo nhiệt.
Ánh đèn u ám, nhưng người trong phòng họp lại khá là đông đúc.
Thiên Kinh có khá nhiều thế lực, dù mỗi thế lực chỉ cử ra một gia chủ đến thì cũng có rất nhiều người, có khoảng hơn một trăm người.
Bấy giờ, hơn trăm người lẳng lặng ngồi trong phòng họp khẽ thảo luận với nhau.
Bây giờ cảnh này xuất hiện ở đây đều vì một người, đó là Lâm Hàn.
Lâm Hàn đến, thế lực vùng xám Thiên Kinh vốn không được yên ổn đã gặp phải thay đổi nghiêng trời lệch đất, thế cục lại càng trở nên phức tạp.
Tất cả các thế lực trong Thiên Kinh tranh đấu với nhau không ít, cả bốn nhà quý tộc lớn cũng mâu thuẫn với nhau rất nhiều, thậm chí mới đây thôi ba nhà còn tranh chấp với nhau, cuối cùng tất cả đều tổn thất nghiêm trọng, có thể nói vùng xám Thiên Kinh tràn ngập mùi thuốc súng.
Bấy giờ, vì nguy cơ to lớn mà Lâm Hàn mang đến cả vùng xám Thiên Kinh này mà phần lớn các thế lực buộc lòng phải tạm buông bỏ tranh chấp lẫn nhau, cùng bình tĩnh ngồi lại với nhau để bàn cách đối phó anh.
Cũng vì Lâm Hàn và nhà họ Tiêu quá mạnh mẽ, hơn năm trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh thật sự quá là khủng bố. Nên biết rằng trước đây dù có là quý tộc mạnh nhất Hoa Hạ, thời kỳ đỉnh cao nhất chắc cũng chỉ có hơn trăm cao thủ mà thôi, có bao giờ xuất hiện một đối thủ mạnh đến thế.
Nếu hôm nay các thế lực không tận mắt nhìn thấy cả quá trình thí nghiệm, tận mắt nhìn thấy phần lớn cao thủ của các quý tộc phải bị Lâm Hàn thoải mái đè ra đánh, khiến những người đó bị thương phải nhập viện, bọn họ có làm gì cũng không bao giờ tin thế giới này thậm chí có một thế lực nào đó tìm ra được hơn năm trăm cao thủ.
Đối mặt với một đối thủ mạnh như thế, tất cả thế lực vùng xám Thiên Kinh buộc lòng phải liên hợp lại, nếu không bọn họ sẽ không thể đối phó với Lâm Hàn, anh thật sự quá mạnh.
“Các người nói xem, rốt cuộc tên Lâm Hàn đó rốt cuộc là ai, là thế lực ở đâu ra? Tại sao tôi lại chưa từng nghe về một thế lực mạnh đến thế?”
“Tôi cũng chưa nghe nói bao giờ, không phải quý tộc đã là thế lực cao nhất ở Hoa Hạ rồi ư?”
Có lẽ là thế lực lớn đang che giấu thực lực, cả những mấy nhà quý tộc còn chưa từng nghe nói nữa chứ nói gì đến mấy thế gia nhỏ như chúng ta?”
“Thế lực của một mình Lâm Hàn mà phải dồn hết tất cả sức mạnh của các thế lực Thiên Kinh lại để đối phó, đúng là hơi quá”.
“Mong là lần này không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nếu tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh liên hợp lại để đối phó một người mà vẫn thua thì thật sự quá mất mặt, từ nay về sau vùng xám Thiên Kinh sẽ không còn chút thể diện nào nữa”.
Một đám thủ lĩnh các thế lực ngồi bàn tán với nhau, sắc mặt đều không được tốt cho lắm, dù sao họ cũng phải đối mặt với đối thủ khủng bố như Lâm Hàn.
Tuy là các thế lực vùng xám Thiên Kinh thường xuyên đấu tranh với nhau, đến giờ vẫn chưa từng có hòa bình, nhưng lúc bàn tán với nhau thì lại cực kỳ nhất trí, họ cũng có loại cảm giác vinh dự vì tập thể của mình.
Nếu không đã không có sự tồn tại của hội nghị quý tộc Thiên Kinh, nó được dùng để ngăn chặn sự phát triển của những thế lực ngoại lai đến thành phố Thiên Kinh này, điều đó khiến bọn họ thấy mình hơn người, hoàn toàn không xem những thế lực ngoại lai nào vào mắt, luôn nghĩ bọn họ chỉ là những con kiến ở vùng xám Thiên Kinh này, chỉ có những thế lực ở đây mới là kẻ mạnh thật sự
Cũng vì thế nên trước đó chuyện xảy ra ở Bắc Đông, Lâm Hàn dẫn nhiều cao thủ nhà họ Lâm đến cứu Trương Thiên Sơn, đối phó với khối liên kết Tạ Kiến An, Tạ Kiến Bình, sau đó là quản lý cả vùng xám ở Bắc Đông.
Lâm Hàn đã tạo ra tiếng vang lớn như thế nhưng vẫn không hề thu hút được sự chú ý của thế lực vùng xám Thiên Kinh, thật sự là vì từ đầu đến cuối họ vẫn không đặt thế lực vùng xám Bắc Đông vào mắt, chuyện xảy ra ở đó chỉ là gây rối đánh lộn trong mắt họ mà thôi, chẳng có tí hứng thú nào để quan tâm tới.
Mấy nhà quý tộc cũng hoàn toàn không hề chú ý đến, chỉ mới điều tra được việc Lâm Hàn ở Bắc Đông đã lập tức cử người đi, Lâm Hàn ở Đông Cảnh làm việc gì, cụ thể xảy ra chuyện gì bọn họ cũng không quan tâm tới.
Vì vậy, Lâm Hàn gây ra tiếng vang lớn như thế, công khai dẫn nhiều cao thủ nhà họ Lâm như thế đến mà các thế lực vùng xám Thiên Kinh lại chẳng hay biết gì, chẳng hề phát hiện ra thực lực thật sự của Lâm Hàn.
Có thể nói, vùng xám Thiên Kinh có ngày hôm nay cũng vì bọn họ quá ư là tự phụ mà ra cả. Nếu bọn họ không tự phụ đến thế, không cảm thấy bản thân mình xuất sắc như thế, điều tra tìm hiểu về chuyện đã xảy ra ở vùng xám Bắc Đông thì hẳn là sẽ biết sự mạnh mẽ của Lâm Hàn, sẽ biết cao thủ của Lâm Hàn có thể vượt trội hơn hẳn những cao thủ mà nhà họ Khương và nhà họ Chu dẫn dắt, tất nhiên chuyện ngày hôm nay cũng sẽ không xảy ra, khiến Lâm Hàn có thể thuận lợi đánh bại nhiều cao thủ của vùng xám Thiên Kinh mà chẳng chịu chút thiệt hại nào như thế.
Nếu chỉ là đối kháng bình thường, số lượng tương đương thì dù người bên Lâm Hàn có khả năng chiến đấu tốt đối đầu với cao thủ có khả năng chiến đấu tập thể của các thế lực Thiên Kinh, tất nhiên người của Lâm Hàn có thể thắng được, nhưng nhất định sẽ tổn thất không nhỏ, tuyệt đối không thể thuận lợi như bây giờ.
“Không ngờ Lâm Hàn lại có thể lấy ra nhiều cao thủ như vậy, đúng là quá khó giải quyết”.
“Nhà họ Tiêu thật quá đáng, rõ ràng họ cũng là thế lực vùng xám thành phố Thiên Kinh chúng ta, còn là quý tộc ngồi tít trên cao, thế mà bây giờ lại liên kết với thế lực ngoại lai để đối phó với các thế lực trong thành phố này”.
“Không sai, nhà họ Tiêu đúng là lũ phản bội, lần này chúng ta nhất định phải dần nhà họ Tiêu một trận ra trò!”
“Nhà họ Tiêu làm sao lại chả được, cứ thích liên kết với thế lực bên ngoài là không ổn!”
“Tiêu Nhã này có năng lực thật, nhưng tư tưởng lại có vấn đề, mới trở thành gia chủ không bao lâu đã làm ra chuyện như thế, đúng là hại nhà họ Tiêu mà!”
Khi gia chủ của các thế lực đang bàn luận sôi nổi, thầm mắng chửi nhà họ Tiêu nói chung và Tiêu Nhã nói riêng, những người cầm quyền của ba nhà quý tộc lớn cũng đã bắt đầu tiến vào phòng họp bí mật.
Sau lưng Khổng Trung Thiên là Khổng Tử Dục, lúc nãy anh ta cứ lấy cái cớ muốn vào trong chơi cho vui, cứ nằng nặc đòi theo khiến Khổng Trung Thiên hết cách, dứt khoát dẫn anh ta vào, dù sao cũng chỉ là một tên ngốc, sẽ không làm hỏng được chuyện gì, chỉ cần chú ý trông chừng để anh ta không ra ngoài nói bậy là được.
Sau khi bước vào phòng họp bí mật đó, Khổng Tử Dục thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thành công vào trong.
Phòng họp này nằm dưới hầm nên ánh sáng không được tốt, những người đang ngồi đó không thấy rõ mặt, đứng thế này có thể thấy rõ khi phân chia nhiệm vụ cho từng người, đến lúc đó sẽ dễ báo lại cho Lâm Hàn.
Sau đó, thấy người đã đến đông đủ, ông Khương cũng đứng lên bắt đầu cuộc họp.
“Các vị gia chủ, tôi sẽ không lắm lời về những chuyện khác làm gì, liên minh lần này chẳng những giúp cho ba nhà quý tộc chúng tôi mà cũng sẽ giúp cho bản thân các vị, mục đích của tên Lâm Hàn đó không chỉ là chúng tôi mà là cả vùng xám của Thiên Kinh này, bao gồm tất cả các thế lực khác, nếu chúng ta không chung tay hợp tác để cho tất cả các cao thủ phối hợp hành động thì chúng ta sẽ thất bại, chẳng một thế lực nào ở đây có thể sống trong tay Lâm Hàn”, giọng ông Khương đầy nghiêm túc nói.
Dù anh không có ý định đối phó với những thế lực đó thì ông Khương cũng phải lôi kéo họ để đánh Lâm Hàn cho bằng được.
Dù sau đó họ phát hiện ra chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến họ thì cũng đã ra tay rồi, tất nhiên những thế lực đó không thể rút lui được nữa.
Bấy giờ, gia chủ của các thế lực nghe vậy, cũng chẳng phát hiện ra chuyện gì khác thường, không hề nhận ra điều kỳ lạ, dù sao với tình huống hiện nay mà nói thì dường như mục đích của Lâm Hàn thật sự không phải là tranh giành lợi ích trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh nên họ cũng tin rằng thứ anh muốn là tất cả thế lực vùng xám Thiên Kinh theo bản năng, tất nhiên trong đó cũng bao gồm những thế lực khác, việc đối phó với anh lần này có liên quan rất lớn với bọn họ.
Trên thực tế, đúng là Lâm Hàn cũng muốn trực tiếp nắm lấy cả vùng xám Thiên Kinh, nhưng độ khó của nó quá lớn, không bàn đến xác suất thành công quá thấp, dù có thành công cũng sẽ tổn thất rất nhiều, đó không phải là cảnh mà anh muốn nhìn thấy.
Dù có thành công nắm được thì sau đó việc quản lý cũng khá là phiền toái, nên thay vì tốn rất nhiều sức để nắm lấy cả vùng xám Thiên Kinh, sau đó lại khó quản lý, chi bằng cứ làm từng bước một, trước tiên là những thế lực mạnh nhất, cũng chính là mấy nhà quý tộc này, tạm thời không gây hấn gì với các thế lực khác ở Thiên Kinh, thậm chí nếu cần thiết, tốt nhất là tạo mối quan hệ tốt với các thế lực đó để còn hợp tác với nhau.
Thế thì sau đó Lâm Hàn sẽ dễ dàng quản lý được những nhà quý tộc đó, những thế lực khác của vùng xám Thiên Kinh cũng chẳng cần phải lo lắng làm gì nữa, cứ thong thả bỏ một đám ếch vào nồi nấu là xong.
Cả những quý tộc mạnh mẽ nhất cũng phải cúi đầu rồi thì cần gì phải lo lắng về những thế lực nhỏ nữa? Chỉ cần những thế lực nhỏ đó không bắt tay nhau lao vào cuộc chiến thì sẽ không tạo thành uy hiếp gì với Lâm Hàn.
Lúc này, trong phòng họp dưới lòng đất, tất cả các gia chủ của thế lực thành phố Thiên Kinh nghe thế thì cảm thấy lời ông Khương nói cũng có lý.
“Không sai, lần này chúng ta phải nhất trí đối ngoại, không thể có bất kỳ mâu thuẫn nội bộ nào”.
“Hơn nữa mỗi gia tộc đều phải dốc hết sức, ít nhất cũng phải cử hết cao thủ đi, không thể giấu riêng, cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chẳng nhưng hơn về số lượng mà còn có sức mạnh đáng sợ, chúng ta phải có đủ cao thủ để đối phó bọn họ, mới bảo đảm được cơ hội thắng!”
“Cả nhà họ Tiêu nữa, không thể tha cho bọn họ được, dám phản bội vùng xám Thiên Kinh chúng ta, dù có là quý tộc cũng không thể buông tha được!”
“Đúng vậy, nhà họ Tiêu cũng không thể buông tha được, thật sự rất đáng ghét!”
Tất cả các thế lực vùng xám Thiên Kinh cũng nhớ, bọn họ đều bàn tán với nhau, tất cả đều tức giận, có thể thấy họ khá là bực tức với Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Người của ba nhà quý tộc tấy thế thì âm thầm vui vẻ, chỉ sợ những người đó không bị kích động, thế thì ba nhà quý tộc sẽ gặp phiền toái.
Bây giờ phần lớn các gia chủ đều đang kích động, ai cũng tức giận không sao tả được, sau đó họ mới có thể cử tất cả cao thủ trong nhà ra mới có cơ hội thành công tốt nhất khi đối phó với Lâm Hàn.
Ông Khương cố chờ một lúc để các gia chủ trút cơn giận của mình xong, mới lên tiếng nói: “Các vị, thời gian thật sự rất gấp, xin hãy giữ yên lặng, chúng ta bắt đầu cuộc họp”.
Ông Khương dứt lời, tất cả các gia chủ của các thế lực dần im lặng, bọn họ cũng biết thời gian khá là gấp gáp, dù sao sáng mai hội nghị quý tộc Thiên Kinh cũng sẽ được tiếp tục, rất có thể sáng mai Lâm Hàn sẽ bắt đầu kế hoạch của anh, vì vậy trong tối nay, ba nhà quý tộc và những thế lực vùng xám Thiên Kinh khác phải bàn bạc kế hoạch thật cẩn thận, sau đó chuẩn bị tốt, đến lúc đó mới đối phó với cao thủ mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến được, thời gian vẫn rất gấp.
Ông Khương thấy tất cả mọi người đã yên tĩnh lại bèn lên tiếng: “Lúc nãy gia chủ của ba nhà quý tộc đã lên sẵn bước đầu của kế hoạch, bây giờ sẽ phổ biến lại cho mọi người, nếu có vấn đề gì cứ hỏi, không có thì chúng ta sẽ bắt đầu chuyển sang bước tiếp theo, chúng tôi định…”
Bấy giờ, ông Khương nói cho tất cả các gia chủ của thế lực khác kế hoạch mà ba nhà quý tộc đã bàn bạc với nhau.
Kế hoạch cũng khá là đơn giản thôi, dù sao mọi thứ cũng đến nước này rồi, cũng chẳng còn bao nhiêu thời gian, cũng chẳng có điều kiện để tạo ra kế hoạch quá xuất sắc và phức tạp, chỉ có thể dùng đến cách đơn giản nhất, chẳng cần phải là kế hoạch đầy đủ lắm, chỉ cần đủ mạnh.
Vì vậy, trên thực tế trong kế hoạch lần này, cái quan trọng nhất chính là sự sẵn sàng hợp tác của các thế lực, sẵn lòng cử hết tất cả các cao thủ ra, không giấu diếm.
Trang viên nhà họ Chu, trong phòng họp dưới lòng đất.
Gia chủ cùng quản lý cấp cao của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám còn lại của Thiên Kinh đều đang tụ họp trong ánh sáng mờ tối nơi đây.
Lúc này ông Khương cũng đã nói xong kế hoạch sơ bộ mà ba quý tộc lớn vừa lập ra, tổng thể phương án khá đơn giản, không có gì phức tạp.
Nói xong ông Khương lại nói tiếp: “Kế hoạch tổng thể sơ bộ là như vậy, lần này đối phó với Lâm Hàn và người của nhà họ Tiêu chỉ có thể dựa vào thực lực tuyệt đối, những chiến lược khác không có tác dụng gì và cũng không có thời gian để thực hiện, chỉ có thể dựa vào sức mạnh cứng thuần tuý của chúng ta. Vậy nên, trên thực tế kế hoạch ảnh hưởng như thế nào cũng không lớn, chủ yếu phải xem các thế lực đang ngồi ở đây có đồng ý phối hợp không, sau đó sẽ phải phái toàn bộ cao thủ của mỗi gia tộc các vị ra. Các vị đừng nghĩ rằng thiếu một cao thủ sẽ không ảnh hưởng nhiều, khi có thêm một thế lực nghĩ như vậy thì sức mạnh tổng thể của chúng ta sẽ giảm đi rất nhiều và kế hoạch của chúng ta cũng sẽ không thể thành công”.
Gia chủ các thế lực khác nghe vậy khẽ gật đầu, đồng ý với cách nói này của ông Khương.
Tất cả số cao thủ còn lại của các thế lực Vùng Xám liên hợp lại sẽ rất nhiều, nhiều hơn khá nhiều số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến.
Nhưng không thể xem thường gần năm trăm cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, về cơ bản họ đều là cao thủ tinh anh, một chọi một sẽ không thua, vậy nên trên thực tế gần năm trăm cao thủ đó còn mạnh hơn nhiều.
Như vậy tất cả cao thủ còn lại của Vùng Xám Thiên Kinh phải cố gắng hết sức liên hợp lại, không được thiếu một ai, nếu không có thể không đối phó được với Lâm Hàn.
Mà nếu thua, toàn bộ Vùng Xám thành phố Thiên Kinh sẽ thua, ở dưới thế lực khác, không ai có thể may mắn thoát được.
“Đúng thế, ông Khương nói đúng, trong thời khắc mấu chốt này chúng ta không được ích kỷ, nhất định phải phái hết cao thủ ra, nếu thua thì những cao thủ chúng ta giữ lại cũng không làm được gì”.
“Nói đúng lắm, tôi nhất định sẽ phái toàn bộ cao thủ của gia tộc mình ra, tuyệt không giấu giếm!”
“Lần này mọi người phải cố gắng dốc hết toàn lực!”
Các gia chủ thế lực khác ở Thiên Kinh đều căm phẫn trào dâng.
Người của ba quý tộc thấy thế đều thở phào nhẹ nhõm và vui mừng, xem ra đến lúc này những gia chủ bình thường xảo quyệt như cáo cũng đã ý thức được tầm nghiêm trọng của sự việc, cuối cùng cũng chịu không giở trò nữa mà dốc hết toàn lực cố gắng.
Mà Khổng Tử Dục không hề nổi bật đứng trong góc lại nhìn thấy rõ cảnh này, trong lòng có chút lo lắng.
Mặc dù ba quý tộc thiệt hại nặng nề, cao thủ của những thế lực khác ở Thiên Kinh cũng tổn thất gần một nửa, có thể nói là thế lực tổng thể của Vùng Xám Thiên Kinh đã rơi vào thời điểm yếu nhất trong mấy chục năm trở lại đây.
Nhưng suy cho cùng, cội nguồn của họ bày ra đó, thực lực của mỗi thế lực cũng rõ rành rành, lượng cao thủ còn lại cũng không ít.
Nếu lần này tất cả các thế lực Vùng Xám ở Thiên Kinh liên hợp lại, không có lòng riêng, mỗi thế lực đều phái toàn bộ cao thủ nhà mình ra đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, Khổng Tử Dục cũng hơi lo lắng, sợ Lâm Hàn không thể thành công hoặc là thiệt hại quá nặng nề không thể tiếp tục quản lý sau này được.
Mà nếu Lâm Hàn không thành công, sau này Khổng Tử Dục cũng không thể thoát thân, càng không nói đến việc trở thành gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng.
Có thể nói, hiện giờ Khổng Tử Dục và Lâm Hàn đã cùng hội cùng thuyền.
Chỉ là Khổng Tử Dục lo lắng thì lo lắng, muốn giúp Lâm Hàn thì vẫn sẽ giúp Lâm Hàn, nhưng bây giờ anh ta cũng không giúp được bao nhiêu, cuộc họp này anh ta không được chỉ đạo, nếu đột nhiên đứng ra nói lời gì không đúng, có thể sẽ khơi dậy sự nghi ngờ và gây hoạ cho bản thân.
Điều Khổng Tử Dục có thể làm là yên lặng chờ đợi, nghe bọn họ triển khai cụ thể sau đó rời khỏi căn phòng bí mật dưới tầng hầm bị chặn tín hiệu này, báo cáo rõ ràng tất cả với Lâm Hàn, để Lâm Hàn làm những việc tiếp theo, anh ta chỉ có thể làm được vậy thôi. Nếu có thể ảnh hưởng đến phương hướng của nhà họ Khổng, thậm chí phương hướng của các thế lực của Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, Khổng Tử Dục cũng không đến mức không giúp được bản thân trốn thoát.
Mà lúc này, cuộc họp cũng đã tiếp tục.
Mặc dù kế hoạch tổng thế đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu đơn giản, nhưng việc triển khai cũng cần phải chi tiết, để tránh có chuyện gì ngoài ý muốn. Người của ba quý tộc và gia chủ các thế lực còn lại sẽ thương lượng, phối hợp dựa theo số lượng cao thủ còn lại của mỗi thế lực.
Mà Khổng Tử Dục ở bên cạnh cũng âm thầm ghi nhớ, anh ta không chỉ không ngu ngốc như trong lời đồn mà còn cực kỳ thông minh, nếu không cũng không thể đạt được nhiều thành tựu khi đi du học ở nước ngoài mà chỉ dựa vào bản thân như thế. Trí nhớ anh ta vượt xa người bình thường, chỉ dựa vào việc nhìn bằng mắt, Khổng Tử Dục có thể nhớ rõ ràng chi tiết kế hoạch bọn họ triển khai.
Cuộc họp bí mật có sự tham gia của ba quý tộc và gia chủ cùng quản lý cấp cao của các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh kéo dài hơn một tiếng mới kết thúc.
Mọi người cũng đã cố gắng tiết kiệm thời gian nhất có thể, dù sao không còn bao lâu nữa, chỉ còn chưa đầy mười hai tiếng nữa là hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh sáng mai sẽ tiếp tục diễn ra, có thể nói là thời gian rất eo hẹp.
Mà các gia chủ và quản lý cấp cao đều bận bàn kế hoạch đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, không ai để ý đến Khổng Tử Dục – người vốn không nổi bật, ngay cả người nhà họ Khổng cũng quên chú ý đến anh ta.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Khổng Tử Dục nhanh chóng tìm một nơi không có người rồi gọi cho Lâm Hàn.
Lâm Hàn bên kia sau khi biết ba quý tộc đã chuẩn bị hợp lực với tất cả các thế lực Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh để đối phó mình, anh đã cho một nửa số cao thủ nhà họ Lâm đi nghỉ ngơi, chuẩn bị thực hiện một số kế hoạch mà anh đã bàn với Tiêu Nhã từ trước.
Lúc này Lâm Hàn và mấy người Tiêu Nhã đang bàn bạc đối sách, điện thoại Lâm Hàn đột nhiên đổ chuông.
Thấy Khổng Tử Dục gọi đến, Lâm Hàn vội ra hiệu cho những người khác im lặng rồi nghe máy.
“Thế nào rồi?”, Lâm Hàn nhanh chóng hỏi.
“Các thế lực đều đang phẫn nộ, dường như thế lực nào cũng thật sự định dốc hết sức cùng nhau chống lại cậu, cậu phải xử lý thận trọng đấy. Tôi không giúp cậu được nhiều, tôi đã nhớ hết tất cả việc họ sắp xếp cho cao thủ, bây giờ cậu lấy giấy bút ra, tôi nói cậu hãy ghi lại”, Khổng Tử Dục nói thẳng.
Nếu lấy những lý do khác thì không thể uy hiếp được các thế lực này, để bọn họ tham gia một cách tích cực.
“Được, tôi hiểu rồi”, Lâm Hàn đáp lại.
“Cậu Lâm, tôi chỉ giúp được cậu nhiêu đây thôi, nếu còn có thông tin quan trọng thì tôi sẽ báo lại cho cậu, bây giờ chúng ta kết thúc cuộc gọi đã, kẻo bị người khác phát hiện”, Khổng Tử Dục lại nhỏ giọng nói.
Bây giờ thấy Lâm Hàn đã cúp máy, Tiêu Nhã cũng vội vàng nhìn anh, không ngờ thật sự là bố trí và sắp xếp cao thủ của các thế lực Thiên Kinh cho hành động lần này.
Đột nhiên Tiêu Nhã cảm thấy vui mừng, không ngờ lại có được thu hoạch này.
Mặc dù theo dự đoán của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, dù chỉ chiến đấu bằng thực lực cứng thì cao thủ phía mình cũng đủ, nhưng vẫn không tránh khỏi những rủi ro nhất định, hơn nữa cho dù thành công thì có thể thương vong khá lớn.
Nhưng bây giờ có kế hoạch sắp xếp nhân sự chi tiết, cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể sắp xếp cụ thể, đương nhiên dễ đối phó hơn rất nhiều.
Giống như lần trước Lâm Hàn giúp nhà họ Tiêu chống lại quân liên minh của hai quý tộc lớn nhà họ Khương và nhà họ Chu, vì Lâm Hàn biết rõ sắp xếp cao thủ của nhà họ Khương nên mới dễ đối phó. Mà khi giải quyết những cao thủ nhà họ Khương ở trong hầm mỏ, cao thủ bên phía Lâm Hàn không chỉ có thể dễ dàng giải quyết mà còn gần như không có thương vong, sau khi giải quyết hoàn hảo cao thủ nhà họ Khương, có thể tới mỏ khác trợ giúp. Có thể nói có tác dụng rất lớn, đây chính là tầm quan trọng của tình báo.
Có tình báo có thể biết trước cách bố trí nhân lực của đối phương, sau đó đưa ra những sắp xếp tương ứng, địch ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối, đương nhiên chiếm được ưu thế.
Lần này nhà họ Tiêu và Lâm Hàn cũng phái một bộ phận cao thủ đi thăm dò tin tức, nhưng tương đối khó khăn. Dù sao gia chủ của ba quý tộc và các thế lực còn lại đều cực kỳ thận trọng, lựa chọn họp ở phòng họp cực kỳ bí mật dưới lòng đất của nhà họ Chu, chỉ gia chủ mới được vào, vậy nên đến bây giờ cao thủ bên phía Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không thăm dò được thông tin nào có ích.
Nhưng không ngờ Khổng Tử Dục lại có thể cung cấp thông tin, hơn nữa còn chi tiết và toàn diện như vậy.
Mà hai hôm trước, Khổng Tử Dục và Lâm Hàn mới gặp nhau lần thứ hai, thời gian tiếp xúc riêng không quá mười phút, không ngờ lại có được hiệu quả thế này, thực sự khiến người khác ngạc nhiên.
“Không ngờ Khổng Tử Dục lại sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm để cung cấp thông tin giúp cho chúng ta, thật sự là một bất ngờ khiến người khác vui vẻ”, Tiêu Nhã mừng rỡ nói.
Lâm Hàn nghe vậy chỉ mỉm cười không nói gì, anh không bất ngờ lắm về những điều này, dù sao anh đã đồng ý giúp Khổng Tử Dục lên làm gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng, mà anh ta cũng biết rõ anh là người quan trọng đến từ nhà họ Lâm.
Đương nhiên Khổng Tử Dục sẽ nghĩ mọi cách để cảm ơn anh, kéo gần khoảng cách với anh, dù sao chỉ khi kéo gần quan hệ với anh thì mới có tương lai tốt đẹp.
Nhưng với tình hình trước mắt, tình cảnh của Khổng Tử Dục không tốt lắm, mặc dù là cậu chủ lớn của quý tộc họ Khổng, nhưng cũng không có được bao nhiêu quyền lợi, thậm chí còn gặp nguy hiểm về tính mạng, nếu không cũng không đến mức xin Lâm Hàn giúp anh ta thoát thân.
Như vậy, điều duy nhất Khổng Tử Dục có thể làm dường như cũng chỉ có điều này, thăm dò thông tin cuộc họp của gia chủ ba quý tộc lớn và các thế lực Vùng Xám còn lại của Thiên Kinh, sau đó cung cấp cho Lâm Hàn.
Lúc này Tiêu Nhã cũng đang cẩn thận xem thông tin vừa được viết lại.
Sau khi xem xong, Tiêu Nhã cũng bất ngờ: “Không ngờ các thế lực lớn trước nay luôn tranh chấp lần này lại có thể đoàn kết như thế. Tôi xem qua thấy tất cả các thế lực đều tham gia vào kế hoạch lần này, hơn nữa nhìn cao thủ bọn họ phái ra dường như đều không giữ lại một ai, phái ra toàn bộ số cao thủ gia tộc mình có, đây là lần đầu tiên tôi thấy họ đoàn kết vậy đấy”.
Lúc này Lâm Hàn mới lên tiếng: “Đương nhiên là tích cực rồi, ảnh hưởng đến lợi ích của họ mà. Những thế lực khác của Thiên Kinh bây giờ đều đang nghĩ tôi và nhà họ Tiêu muốn chiếm đoạt toàn bộ Vùng Xám, như vậy sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của toàn bộ thế lực thành phố Thiên Kinh”.
“Chúng ta nói như vậy bao giờ?”, Tiêu Nhã nghe vậy thì hơi nghi hoặc, nhưng sau đó cũng hiểu ra. Rất rõ ràng, chắc chắn là cái cớ của ba quý tộc lớn, bọn họ khiến cho các thế lực còn lại nghĩ như thế.
Mặc dù đến giờ Lâm Hàn và Tiêu Nhã vẫn chưa tiết lộ mục đích thật sự của mình, nhưng chắc chắn người của ba quý tộc vẫn có cảm giác nguy cơ, chắc chắn biết lần này dù kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu là gì đều sẽ là mối đe doạ lớn đến lợi ích của họ.
Cho nên dù thế nào, chỉ cần Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thành công thì ba quý tộc sẽ gặp khủng hoảng lớn, không thể tránh khỏi.
Nếu đã không thể ngồi vững con thuyền này, đương nhiên bọn họ sẽ kéo toàn bộ thế lực Vùng Xám của thành phố Thiên Kinh lên thuyền, như vậy mới có khả năng được an toàn hơn.
“Nhưng có danh sách này, chúng ta sẽ đối phó dễ dàng hơn nhiều. Chỉ cần bố trí theo tình hình riêng của mỗi cứ điểm, chúng ta có thể giành được cơ hội mang tính quyết định, thương vong cũng sẽ giảm đi rất nhiều”, Tiêu Nhã nhìn danh sách rồi nói một cách khá vui vẻ.
Lâm Hàn nghe vậy cũng khẽ gật đầu, do dự một hồi lại hỏi: “Sau khi có danh sách này, cô dự tính nếu chúng ta hành động thì sẽ có bao nhiêu người thương vong?”
Tiêu Nhã hơi thắc mắc tại sao Lâm Hàn lại hỏi điều này, bây giờ không phải nên tranh thủ thời gian sắp xếp cao thủ tiến hành hành động sao?
Bất luận hành động trong tình hình hiện nay có bao nhiêu người thương vong, chắc chắn sẽ ít hơn nhiều so với trước đây.
Mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng không còn nhiều thời gian, nhất định phải tiến hành bố trí tương ứng ngay và phải hoàn thành trước sáng mai.
Thời gian dành cho ba nhà quý tộc và mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh đã cực kỳ eo hẹp, mà với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì thời gian càng eo hẹp hơn nữa.
Nhưng bây giờ nếu Lâm Hàn đã hỏi, Tiêu Nhã cũng không nhiều lời, sau một lúc trầm ngâm xem kỹ danh sách, cô ấy mới ngẩng đầu trả lời: “Có danh sách này, thiệt hại của chúng ta có thể ít hơn nhiều, nhưng dù sao đối phương cũng toàn là cao thủ, võ công sẽ không quá tệ, hơn nữa số lượng còn nhiều như vậy, nếu chúng ta hành động trong tình hình hiện tại thì thương vong sẽ không thấp, ước chừng sẽ có ít nhất một phần tư số người bị thương”.
Nghe vậy, Lâm Hàn khẽ gật đầu, một phần tư số người bị thương đã ít hơn một nửa so với một phần hai số người bị thương mà Lâm Hàn và Tiêu Nhã dự tính trong kế hoạch trước đó.
Nói cách khác, tin tức do Khổng Tử Dục cung cấp có thể giảm một nửa thiệt hại cho người của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, tức là giảm thiệt hại một trăm cao thủ ra trận, có thể nói là công lao rất lớn.
Khổng Tử Dục giúp Lâm Hàn và nhà họ Tiêu chỉ riêng điều này đã đủ khiến Lâm Hàn báo đáp Khổng Tử Dục thật đàng hoàng rồi.
Nhưng dù vậy cũng có một phần tư số người bị thương, Lâm Hàn vẫn chưa hài lòng lắm.
Sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, Lâm Hàn vẫn quyết định sử dụng những điểm yếu của mỗi thế lực thành phố Thiên Kinh này.
Có điều Lâm Hàn sẽ không dùng hết, dù sao làm vậy tuy sẽ không thiệt hại cao thủ nhà họ Lâm nhưng sẽ làm thiệt hại quan hệ và tài nguyên của nhà họ Lâm, đây cũng là một loại thiệt hại.
Nếu không đến nỗi bó tay hết cách, Lâm Hàn sẽ không sử dụng điểm yếu của các nhà quý tộc. Một khi sử dụng những điểm yếu này và phải đối phó với thế lực cấp quý tộc, chắc chắn sẽ làm lộ quan hệ và tài nguyên cơ mật của nhà họ Lâm, việc này không tinh tế cho lắm.
Lâm Hàn cũng sẽ không sử dụng hết điểm yếu của những thế lực khác mà cố dùng dùng càng ít càng tốt.
Mặc dù trên thực tế Lâm Hàn đã nắm trong tay điểm yếu của mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh, có thể đối phó với tất cả bọn họ, nhưng một khi dùng đến sẽ gây thiệt hại rất lớn cho quan hệ và tài nguyên của nhà họ Lâm, đương nhiên Lâm Hàn sẽ không sử dụng tuỳ ý.
Lâm Hàn dự định sẽ không sử dụng những điểm yếu này trước, nhưng anh sẽ đe doạ dụ dỗ mỗi thế lực của thành phố Thiên Kinh để họ không tham gia vào chuyện này. Dù sao bản thân họ cũng hiểu lầm, sau khi biết Lâm Hàn chỉ muốn đối phó với ba nhà quý tộc, sẽ không đối phó với những thế lực Vùng Xám Thiên Kinh khác như họ và cũng sẽ không làm ảnh hưởng nhiều đến lợi ích của họ, Lâm Hàn tin rằng sẽ có rất nhiều thế lực không nhúng tay vào chuyện này nữa.
Chung quy việc ai đứng đầu Vùng Xám Thiên Kinh thật ra không liên quan đến họ và cũng không ảnh hưởng gì tới họ, điều mà phần lớn các thế lực quan tâm chỉ là lợi ích của chính họ thôi.
Bây giờ tất cả những thế lực Vùng Xám Thiên Kinh này đều sẵn sàng phái ra hết toàn bộ cao thủ của gia tộc mình chẳng phải vì họ cho rằng Lâm Hàn cũng muốn ra tay với họ nên mới đành phải làm vậy sao?
Nếu không thì dù người của ba nhà quý tộc có cầu xin thế nào, đoán chừng họ cũng sẽ không đồng ý phái hết toàn bộ cao thủ, thậm chí có phái hay không cũng là một vấn đề.
Nên chỉ cần Lâm Hàn nói cho những thế lực này biết ý đồ thật sự của mình sau đó đe doạ và dụ dỗ họ, hơn nữa anh có nhiều cao thủ được đào tạo bài bản như vậy, sức mạnh tuyệt đối rành rành ra đó, tin rằng sẽ có nhiều thế lực chịu thoả hiệp, sau đó rút cao thủ mà mình đã phái ra về lại rồi giữ thái độ trung lập, không can thiệp vào chuyện này nữa.
Tất nhiên không phải tất cả các thế lực đều giống vậy, một số thế lực vẫn sẵn sàng phái ra cao thủ vì lý do bài ngoại... Chẳng hạn như những thế lực đã liên minh với nhà họ Chu và nhà họ Khương trước đây, có lẽ họ sẽ không rút cao thủ về mà tiếp tục dồn hết lực lượng đối phó với Lâm Hàn cùng ba nhà quý tộc, mà trong số những thế lực này cũng có khá nhiều thế lực lớn.
Để đối phó với những thế lực này, đe doạ và dụ dỗ thôi hiển nhiên chưa đủ, không thể khiến họ dao động. Lúc này Lâm Hàn có thể dùng điểm yếu của những gia tộc này để buộc họ phải rút cao thủ về, không can thiệp vào chuyện này nữa!
Dù những thế lực này có bài ngoại thế nào, có đoàn kết với người của ba nhà quý tộc ra sao đi nữa, lúc đó khi gia tộc của mình bị uy hiếp tuyệt đối, họ sẽ ngoan ngoãn thoả hiệp và hợp tác với Lâm Hàn thôi.
Suy cho cùng thì với những điểm yếu Lâm Hàn nắm trong tay, sử dụng thêm một số mối quan hệ của nhà họ Lâm cũng như người thuộc bộ ngành liên quan có thể mang đến cho những thế lực này uy hiếp tuyệt đối.
Còn nếu họ không thoả hiệp, vẫn liều lĩnh muốn phái hết cao thủ của gia tộc mình cùng ba nhà quý tộc đối phó với Lâm Hàn, đương nhiên anh cũng không sợ, vậy thì anh sẽ dùng tới những điểm yếu này và những mối quan hệ liên quan của nhà họ Lâm.
Với năng lực hành động của những bộ ngành liên quan này, Lâm Hàn tin mình có thể gây rắc rối lớn cho những thế lực này ngay sáng sớm ngày mai, lúc đó họ muốn phái cao thủ của gia tộc mình cùng ba nhà quý tộc đi đối phó với anh cũng hoàn toàn không thể, an toàn của bản thân họ đã khó giữ rồi.
Từ đó nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cuối cùng mỗi thế lực Vùng Xám Thiên Kinh chỉ còn cách tự nguyện hoặc bị ép rút toàn bộ cao thủ của mình về, cuối cùng để lại người Lâm Hàn phải đối mặt chỉ có cao thủ của ba nhà quý tộc.
Mặc dù ba nhà quý tộc cũng như là ba thế lực hàng đầu Hoa Hạ, nhưng trong cuộc chiến quý tộc lần trước thực lực của nhà họ Chu và nhà họ Khương đã bị tổn thất hơn nửa. Trong quá trình kiểm tra gần năm trăm người do Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến hôm qua, ba nhà quý tộc đã bị thiệt hại gần một nửa số cao thủ.
Đến lúc này số cao thủ có khả năng chiến đấu còn lại của ba nhà quý tộc không nhiều lắm, hơn nữa tất cả đều là cao thủ bình thường, cao thủ tinh anh hôm qua đều đã bị thương, nửa tháng mười ngày nữa mới bình phục, hoàn toàn không thể chiến đấu.
Cùng với số lượng lớn cao thủ thuộc phe Lâm Hàn và nhà họ Tiêu thì chẳng phải rất dễ dàng, thậm chí áp đảo khi đối phó với ba nhà quý tộc trong tình trạng này sao.
Lúc đó ba nhà quý tộc chỉ có thể ngoan ngoãn thoả hiệp, sau này nghe theo lệnh của Lâm Hàn, hoặc phải đánh nhau với cao thủ phe anh thôi.
Nếu hai bên đánh nhau thì kết quả đương nhiên không còn gì bàn cãi, phe Lâm Hàn chẳng những sẽ thắng một cách rất dễ dàng mà thương vong còn sẽ rất ít, chung quy sự chênh lệch sức mạnh lớn như vậy đã quá rõ ràng.
Hơn nữa vì là đánh nhau tập thể, các cao thủ nhà họ Lâm cũng có thể thể hiện điểm mạnh của mình bằng sự phối hợp ăn ý, sức chiến đấu sẽ cao hơn, lúc đánh cũng nhẹ nhàng hơn, số lượng thương vong của phe Lâm Hàn cũng sẽ ít hơn.
Bình luận facebook