Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chàng Rể Vô Song - Chương 948: Thu hút sự chú ý của Lâm Hàn
Nhà họ Khương và nhà họ Tiêu là kẻ thù không đội trời chung đã nhiều năm, hai bên luôn có xung đột nho nhỏ, mà dù là lúc bình thường thì hai bên cũng luôn cử tai mắt theo dõi đối phương.
Nhưng nhà họ Khương và nhà họ Chu bàn bạc kế hoạch, chuẩn bị bao nhiêu lâu mà tai mắt bên nhà họ Tiêu không phát hiện ra bất kỳ điều khác thường nào, một phần là do nhà họ Khương cẩn thận, nhưng phần lớn cũng là nhờ phòng họp bí mật của nhà họ Chu.
Gia chủ nhà họ Khổng nghe vậy cũng không có ý kiến gì, mặc dù ông ta nghĩ bây giờ nhà họ Khổng mới là quý tộc số một, họp hành kiểu này nên tới nhà họ Khổng mới đúng.
Nhưng Khổng Trung Thiên cũng hiểu rõ sự lợi hại của phòng họp đó của nhà họ Chu, nếu không lúc trước cũng không đến mức không ai biết chuyện nhà họ Chu và nhà họ Khương liên hợp đối phó nhà họ Tiêu.
Quan trọng hơn là hiện tại không còn nhiều thời gian để để ý những việc này, phải lập tức bắt đầu bàn kế hoạch, sau khi thương lượng xong có thể sẽ phải chuẩn bị một số thứ, việc gì cũng cần có thời gian, mà sáng ngày mai đã phải tiếp tục hội nghị quý tộc rồi, họ không có nhiều thời gian nữa.
“Vậy đi, phiền ông Khương thông báo cho toàn bộ gia chủ Vùng Xám Thiên Kinh hãy lặng lẽ tập trung tại nhà họ Chu để bắt đầu hội nghị. Ông cứ nói là ý của ba quý tộc chúng ta, nhất định phải để tất cả các gia chủ thế lực Vùng Xám tới đủ, ngoài ra chỉ gia chủ được đến, đừng dẫn nhiều người quá, thu hút sự chú ý của Lâm Hàn”, Khổng Trung Thiên lên tiếng.
Nghe vậy ông Khương cũng gật đầu, đồng ý với ý của Khổng Trung Thiên, chuyện này đúng là cần bí mật, nếu để Lâm Hàn biết rồi đột nhiên dẫn người đến thì dở. Dù sao Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có tới gần năm trăm cao thủ, trước mắt ba quý tộc không thể chống lại được.
Sau đó ông Khương vội vàng đi về phía gia chủ các thế lực Vùng Xám khác ở Thiên Kinh.
Điều mà không ai để ý đến là Khổng Tử Dục luôn đứng ở nơi cách Khổng Trung Thiên không xa, anh ta đã nghe rõ ràng toàn bộ cuộc trò chuỵên và kế hoạch của gia chủ ba quý tộc.
Gia chủ của ba quý tộc bàn bạc với nhau, mặc dù chuyện này tương đối bí mật nhưng cũng chỉ vì để tránh sự chú ý của Lâm Hàn và những người nhà họ Tiêu.
Còn người trong gia tộc mình đương nhiên họ không cần để ý nhiều, hoặc là khá tin tưởng, hoặc là nghĩ người như Khổng Tử Dục không cần phải để ý.
Lúc này Khổng Tử Dục nhìn về phía ba gia chủ và các quản lý cấp cao ở nơi xa, vẻ mặt hơi thay đổi.
Mặc dù Khổng Tử Dục biết rõ qua cuộc kiểm tra vừa rồi, cao thủ của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đã tổn thất gần một nửa, mà dù cho tất cả số cao thủ còn lại nhiều hơn số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, nhưng khi thật sự giao chiến thì cũng khó nói, dù sao cao thủ bên phía Lâm Hàn hầu như ai cũng ở đẳng cấp cao thủ tinh anh, thân thủ họ mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng dù anh ta biết mình không làm gì thì với thân phận của Lâm Hàn, khả năng cao là vẫn có thể thực hiện được kế hoạch.
Nhưng Khổng Tử Dục vẫn muốn giúp gì đó, dù sao để Lâm Hàn giúp anh ta thì anh ta cũng phải giúp ích được gì đó cho Lâm Hàn.
Sau đó Khổng Tử Dục vội vàng đi theo, anh ta định làm rõ kế hoạch cụ thể của ba quý tộc trước rồi sẽ báo cáo cho Lâm Hàn sau.
Đối với việc tiết lộ bí mật của gia tộc mình cho Lâm Hàn, Khổng Tử Dục không hề cảm thấy có lỗi hay áy náy. Bắt đầu từ vụ việc anh ta gặp phải sau khi đi du học về, anh ta đã hiểu, ở trước lợi ích của gia tộc thì họ chẳng hề quan tâm đến tính mạng và sự an toàn của mình.
Mà mấy năm nay Khổng Tử Dục buộc phải giả ngốc cũng là để tránh sự chú ý của người nhà họ Khổng, không mang đến nguy hiểm cho bản thân. Cuộc sống tồi tệ này vốn là vì nhà họ Khổng, Khổng Tử Dục chẳng hề cảm thấy tội lỗi mà ngược lại còn thấy cực kỳ vui mừng.
Lúc này gia chủ của ba quý tộc cũng đã tới chỗ gia chủ các thế lực Vùng Xám khác.
Các gia chủ thế lực khác đang bàn tán xôn xao, mà đối tượng thảo luận đương nhiên là Lâm Hàn.
Nhưng nhà họ Khương và nhà họ Chu bàn bạc kế hoạch, chuẩn bị bao nhiêu lâu mà tai mắt bên nhà họ Tiêu không phát hiện ra bất kỳ điều khác thường nào, một phần là do nhà họ Khương cẩn thận, nhưng phần lớn cũng là nhờ phòng họp bí mật của nhà họ Chu.
Gia chủ nhà họ Khổng nghe vậy cũng không có ý kiến gì, mặc dù ông ta nghĩ bây giờ nhà họ Khổng mới là quý tộc số một, họp hành kiểu này nên tới nhà họ Khổng mới đúng.
Nhưng Khổng Trung Thiên cũng hiểu rõ sự lợi hại của phòng họp đó của nhà họ Chu, nếu không lúc trước cũng không đến mức không ai biết chuyện nhà họ Chu và nhà họ Khương liên hợp đối phó nhà họ Tiêu.
Quan trọng hơn là hiện tại không còn nhiều thời gian để để ý những việc này, phải lập tức bắt đầu bàn kế hoạch, sau khi thương lượng xong có thể sẽ phải chuẩn bị một số thứ, việc gì cũng cần có thời gian, mà sáng ngày mai đã phải tiếp tục hội nghị quý tộc rồi, họ không có nhiều thời gian nữa.
“Vậy đi, phiền ông Khương thông báo cho toàn bộ gia chủ Vùng Xám Thiên Kinh hãy lặng lẽ tập trung tại nhà họ Chu để bắt đầu hội nghị. Ông cứ nói là ý của ba quý tộc chúng ta, nhất định phải để tất cả các gia chủ thế lực Vùng Xám tới đủ, ngoài ra chỉ gia chủ được đến, đừng dẫn nhiều người quá, thu hút sự chú ý của Lâm Hàn”, Khổng Trung Thiên lên tiếng.
Nghe vậy ông Khương cũng gật đầu, đồng ý với ý của Khổng Trung Thiên, chuyện này đúng là cần bí mật, nếu để Lâm Hàn biết rồi đột nhiên dẫn người đến thì dở. Dù sao Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có tới gần năm trăm cao thủ, trước mắt ba quý tộc không thể chống lại được.
Sau đó ông Khương vội vàng đi về phía gia chủ các thế lực Vùng Xám khác ở Thiên Kinh.
Điều mà không ai để ý đến là Khổng Tử Dục luôn đứng ở nơi cách Khổng Trung Thiên không xa, anh ta đã nghe rõ ràng toàn bộ cuộc trò chuỵên và kế hoạch của gia chủ ba quý tộc.
Gia chủ của ba quý tộc bàn bạc với nhau, mặc dù chuyện này tương đối bí mật nhưng cũng chỉ vì để tránh sự chú ý của Lâm Hàn và những người nhà họ Tiêu.
Còn người trong gia tộc mình đương nhiên họ không cần để ý nhiều, hoặc là khá tin tưởng, hoặc là nghĩ người như Khổng Tử Dục không cần phải để ý.
Lúc này Khổng Tử Dục nhìn về phía ba gia chủ và các quản lý cấp cao ở nơi xa, vẻ mặt hơi thay đổi.
Mặc dù Khổng Tử Dục biết rõ qua cuộc kiểm tra vừa rồi, cao thủ của ba quý tộc và các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đã tổn thất gần một nửa, mà dù cho tất cả số cao thủ còn lại nhiều hơn số lượng cao thủ của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, nhưng khi thật sự giao chiến thì cũng khó nói, dù sao cao thủ bên phía Lâm Hàn hầu như ai cũng ở đẳng cấp cao thủ tinh anh, thân thủ họ mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng dù anh ta biết mình không làm gì thì với thân phận của Lâm Hàn, khả năng cao là vẫn có thể thực hiện được kế hoạch.
Nhưng Khổng Tử Dục vẫn muốn giúp gì đó, dù sao để Lâm Hàn giúp anh ta thì anh ta cũng phải giúp ích được gì đó cho Lâm Hàn.
Sau đó Khổng Tử Dục vội vàng đi theo, anh ta định làm rõ kế hoạch cụ thể của ba quý tộc trước rồi sẽ báo cáo cho Lâm Hàn sau.
Đối với việc tiết lộ bí mật của gia tộc mình cho Lâm Hàn, Khổng Tử Dục không hề cảm thấy có lỗi hay áy náy. Bắt đầu từ vụ việc anh ta gặp phải sau khi đi du học về, anh ta đã hiểu, ở trước lợi ích của gia tộc thì họ chẳng hề quan tâm đến tính mạng và sự an toàn của mình.
Mà mấy năm nay Khổng Tử Dục buộc phải giả ngốc cũng là để tránh sự chú ý của người nhà họ Khổng, không mang đến nguy hiểm cho bản thân. Cuộc sống tồi tệ này vốn là vì nhà họ Khổng, Khổng Tử Dục chẳng hề cảm thấy tội lỗi mà ngược lại còn thấy cực kỳ vui mừng.
Lúc này gia chủ của ba quý tộc cũng đã tới chỗ gia chủ các thế lực Vùng Xám khác.
Các gia chủ thế lực khác đang bàn tán xôn xao, mà đối tượng thảo luận đương nhiên là Lâm Hàn.