Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 280: Tên Béo Ôm Người Gầy
"Anh trai.
.
.
Cái kia, vậy Diệp Linh Khê thật sự là vị hôn thê của em sao?"
Trong lúc bầu không khí ở phòng nghỉ chìm đắm trong ngột ngạt, giọng của Cảnh béo đột ngột vang lên.
Nguyễn Manh Manh:.
.
.
Mộ Cảnh Hành:.
.
.
đỏ vàng xanh:.
.
.
Thần kinh của tên này thật sự rất thô, nghe xong chuyện cũ bi thương như thế, sự chú ý của anh lại rơi vào phương diện hoàn toàn khác.
"Không phải, mọi người đừng nhìn tớ như thế.
.
.
Mình, mình chính là nghe cậu ấy nói là cô ấy muốn trả thù.
Ừm, cái kia có phải là đại biểu cho việc chuyện hôn ước của bọn mình, kỳ thực cũng chỉ là hợp tác đúng không?"
Cảnh béo không phải không có lòng thương người, ngược lại anh còn lấy việc giúp người khác làm niềm vui.
Thế nhưng gì cũng có giới hạn, dù giúp người khác là niềm vui của anh nhưng anh cũng không thể lấy đại sự cả đời bù vào nha!
"Đúng, là quan hệ hợp tác." Cảnh Dịch Tranh không tỏ rõ ý kiến gật đầu.
"Thế nhưng, chỉ là quan hệ hợp tác giữa anh và em ấy.
Linh khê rất tốt, hiểu chuyệnhơn em, thông minh hơn còn đẹp hơn em rất nhiều.
.
.
Tiểu Bảo, anh đây chọn cho em người vợ tuyệt vời như thế, rốt cuộc em không hài lòng sao?"
Cảnh Hướng Kính: ".
.
."
Anh dám nói không hài lòng sao!
Mắt phượng Cảnh Dịch Tranh hơi nhíu, gương mặt tuấn tú lạnh nhạt nói: "Diệp gia cho anh tin tức giả, cố ý gây xích mích tình cảm của chúng ta.
.
.
Anh còn chưa tìm bọn họ tính sổ."
Diệp gia thích chơi gây xích mích ly gián, tốt lắm.
.
.
Anh cũng làm cho Diệp gia nếm thử, tư vị bị người gây xích mích.
Cảnh Dịch Tranh biết chuyện hoang đường của Diệp Vĩ Bách lúc trẻ, liền phái người điều tra tăm tích Diệp Linh Khê .
Phát hiện cô bé này tuy rằng sinh thế nhấp nhô, nhưng cũng nỗ lực tiến tới.
Vì thế, Cảnh Dịch Tranh tìm tới Diệp Linh Khê , đưa ra một giao dịch.
"Bên ngoài , mọi người đều nghĩ Diệp Vĩ Bách chỉ có hai đứa con, một là con trưởng học trường trung học phổ thông Diệp Phong, một là cô con gái Diệp Thiến thiến đang học lớp 9.
Nếu anh nói với Diệp Vĩ Bách rằng Cảnh gia có ý định kết thông gia với Diệp gia.
.
.
Mọi người đoán xem Diệp gia sẽ làm thế nào?"
Diệp gia sẽ làm thế nào, đương nhiên là ôm chặt bắp đùi Cảnh gia không buông tay.
Tuy Diệp gia có quan hệ hợp tác làm ăn với Cảnh gia trên thương trường, nhưng bất luận quyền thế, hay của cải cũng không thể sánh bằng Cảnh gia.
Có thể làm thông gia với Cảnh gia, tất nhiên là cơ hội cực kỳ tốt.
Nhưng Diệp gia không có con gái đang trong độ tuổi kết hôn, dưới tình thế cấp bách, Diệp Vĩ Bách sẽ nghĩ tới đứa con gái lớn năm đó bị mình vứt trong viện mồ côi, Diệp Linh Khê .
"Bởi vì lời nói của Cảnh tiên sinh, mấy ngày trước mình đã được Diệp Vĩ Bách đón về Diệp gia dưới danh nghĩa là con gái rơi của Diệp gia."
Lúc Diệp Linh Khê nói câu này, giọng rất nhẹ nhàng, nhưng khóe môi lại hơi nhếch lên tràn ngập trào phúng.
Từ con gái đầu của nguyên phối cư nhiên biến thành con gái rơi.
Vốn dĩ Diệp Phong là con riêng, lại thành Đại thiếu gia danh chính ngôn thuận.
Của cải quyền thế chính là những thứ đáng khinh như thế.
"Diệp Vĩ Bách dặn dò mình phải thân cận với Cảnh đại thiếu gia và Cảnh nhị thiếu, vì vậy.
.
.
Biết các người tranh cử thiếu người, Cảnh tiên sinh liền mang mình lại đây.
Mọi người cứ yên tâm, tuy rằng mình chưa từng học trong trường quý tộc, nhưng bất cứ trường nào cũng sẽ có Hội Học Sinh quản lý, vì vậy diễn thuyết và biện luận vừa vặn cũng là sở trường của mình.
."
Diệp Linh Khê có chút nóng nảy, dường như là sợ Nguyễn Manh Manh sẽ nghi ngờ năng lực của cô.
Cô nóng lòng báo thù, hiếm lắm mới có cơ hội hủy hoại Diệp gia, khiến cho bọn khốn kiếp kia trải qua những ngày tháng sống không bằng chó, cô thật sự không muốn bỏ qua.
Nguyễn Manh Manh nhìn ra cô đang khẩn trương, nhẹ giang vỗ bả vai cô động viên: "Linh khê.
.
.
Không, sau này mình vẫn gọi cậu là Tiểu Khê đi.
Tiểu Khê cậu đừng lo lắng, chúng mình tin tưởng cậu, cũng hoan nghênh cậu gia nhập.
.
."
Nói xong, liền nắm Diệp Linh Khê kéo cô ấy đứng dậy.
Mỗi người trong nhóm bọn họ, lúc này đều đi lên, nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Linh Khê .
Tiếp nhận cô ấy, cổ vũ cô ấy.
Diệp Linh Khê rất gầy yếu, như hạt pha lê bị người ta phá hư , nhưng đôi mắt hoa đào lại đặc biệt sáng sủa cùng kiên nghị.
Ngay cả Lệ Quân Triệt từ trước đến giờ luôn không quan tâm đến những sự việc phát sinh xung quanh, cũng tiến lên phía trước, mở rộng cánh tay nhẹ nhàng ôm động viên Diệp Linh Khê .
Cuối cùng, đến phiên Cảnh béo.
.
.
Tên béo nhăn nhó trăn trở, chậm rãi đi tới trước mặt trước mặt Diệp Linh Khê.
.
.
Nhìn cô gái gầy yếu trước mắt, da mặt tên kia vốn rất dày, lại từng chút từng chút nổi lên vệt hồng.
"Cậu.
.
.
Diệp Linh Khê.
.
.
Cậu.
.
.
Khụ, chào mừng cậu gia nhập.
.
." Nói xong, tên béo liền kéo Diệp Linh Khê vào trong lồng ngực của mình.
Hai cánh tay mập mạp ôm lấy cô gái gầy yếu, siết chặt vòng tay.
.
.
Suýt chút nữa đã bẻ gẫy vòng eo nhỏ của Diệp Linh Khê ..
.
.
Cái kia, vậy Diệp Linh Khê thật sự là vị hôn thê của em sao?"
Trong lúc bầu không khí ở phòng nghỉ chìm đắm trong ngột ngạt, giọng của Cảnh béo đột ngột vang lên.
Nguyễn Manh Manh:.
.
.
Mộ Cảnh Hành:.
.
.
đỏ vàng xanh:.
.
.
Thần kinh của tên này thật sự rất thô, nghe xong chuyện cũ bi thương như thế, sự chú ý của anh lại rơi vào phương diện hoàn toàn khác.
"Không phải, mọi người đừng nhìn tớ như thế.
.
.
Mình, mình chính là nghe cậu ấy nói là cô ấy muốn trả thù.
Ừm, cái kia có phải là đại biểu cho việc chuyện hôn ước của bọn mình, kỳ thực cũng chỉ là hợp tác đúng không?"
Cảnh béo không phải không có lòng thương người, ngược lại anh còn lấy việc giúp người khác làm niềm vui.
Thế nhưng gì cũng có giới hạn, dù giúp người khác là niềm vui của anh nhưng anh cũng không thể lấy đại sự cả đời bù vào nha!
"Đúng, là quan hệ hợp tác." Cảnh Dịch Tranh không tỏ rõ ý kiến gật đầu.
"Thế nhưng, chỉ là quan hệ hợp tác giữa anh và em ấy.
Linh khê rất tốt, hiểu chuyệnhơn em, thông minh hơn còn đẹp hơn em rất nhiều.
.
.
Tiểu Bảo, anh đây chọn cho em người vợ tuyệt vời như thế, rốt cuộc em không hài lòng sao?"
Cảnh Hướng Kính: ".
.
."
Anh dám nói không hài lòng sao!
Mắt phượng Cảnh Dịch Tranh hơi nhíu, gương mặt tuấn tú lạnh nhạt nói: "Diệp gia cho anh tin tức giả, cố ý gây xích mích tình cảm của chúng ta.
.
.
Anh còn chưa tìm bọn họ tính sổ."
Diệp gia thích chơi gây xích mích ly gián, tốt lắm.
.
.
Anh cũng làm cho Diệp gia nếm thử, tư vị bị người gây xích mích.
Cảnh Dịch Tranh biết chuyện hoang đường của Diệp Vĩ Bách lúc trẻ, liền phái người điều tra tăm tích Diệp Linh Khê .
Phát hiện cô bé này tuy rằng sinh thế nhấp nhô, nhưng cũng nỗ lực tiến tới.
Vì thế, Cảnh Dịch Tranh tìm tới Diệp Linh Khê , đưa ra một giao dịch.
"Bên ngoài , mọi người đều nghĩ Diệp Vĩ Bách chỉ có hai đứa con, một là con trưởng học trường trung học phổ thông Diệp Phong, một là cô con gái Diệp Thiến thiến đang học lớp 9.
Nếu anh nói với Diệp Vĩ Bách rằng Cảnh gia có ý định kết thông gia với Diệp gia.
.
.
Mọi người đoán xem Diệp gia sẽ làm thế nào?"
Diệp gia sẽ làm thế nào, đương nhiên là ôm chặt bắp đùi Cảnh gia không buông tay.
Tuy Diệp gia có quan hệ hợp tác làm ăn với Cảnh gia trên thương trường, nhưng bất luận quyền thế, hay của cải cũng không thể sánh bằng Cảnh gia.
Có thể làm thông gia với Cảnh gia, tất nhiên là cơ hội cực kỳ tốt.
Nhưng Diệp gia không có con gái đang trong độ tuổi kết hôn, dưới tình thế cấp bách, Diệp Vĩ Bách sẽ nghĩ tới đứa con gái lớn năm đó bị mình vứt trong viện mồ côi, Diệp Linh Khê .
"Bởi vì lời nói của Cảnh tiên sinh, mấy ngày trước mình đã được Diệp Vĩ Bách đón về Diệp gia dưới danh nghĩa là con gái rơi của Diệp gia."
Lúc Diệp Linh Khê nói câu này, giọng rất nhẹ nhàng, nhưng khóe môi lại hơi nhếch lên tràn ngập trào phúng.
Từ con gái đầu của nguyên phối cư nhiên biến thành con gái rơi.
Vốn dĩ Diệp Phong là con riêng, lại thành Đại thiếu gia danh chính ngôn thuận.
Của cải quyền thế chính là những thứ đáng khinh như thế.
"Diệp Vĩ Bách dặn dò mình phải thân cận với Cảnh đại thiếu gia và Cảnh nhị thiếu, vì vậy.
.
.
Biết các người tranh cử thiếu người, Cảnh tiên sinh liền mang mình lại đây.
Mọi người cứ yên tâm, tuy rằng mình chưa từng học trong trường quý tộc, nhưng bất cứ trường nào cũng sẽ có Hội Học Sinh quản lý, vì vậy diễn thuyết và biện luận vừa vặn cũng là sở trường của mình.
."
Diệp Linh Khê có chút nóng nảy, dường như là sợ Nguyễn Manh Manh sẽ nghi ngờ năng lực của cô.
Cô nóng lòng báo thù, hiếm lắm mới có cơ hội hủy hoại Diệp gia, khiến cho bọn khốn kiếp kia trải qua những ngày tháng sống không bằng chó, cô thật sự không muốn bỏ qua.
Nguyễn Manh Manh nhìn ra cô đang khẩn trương, nhẹ giang vỗ bả vai cô động viên: "Linh khê.
.
.
Không, sau này mình vẫn gọi cậu là Tiểu Khê đi.
Tiểu Khê cậu đừng lo lắng, chúng mình tin tưởng cậu, cũng hoan nghênh cậu gia nhập.
.
."
Nói xong, liền nắm Diệp Linh Khê kéo cô ấy đứng dậy.
Mỗi người trong nhóm bọn họ, lúc này đều đi lên, nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Linh Khê .
Tiếp nhận cô ấy, cổ vũ cô ấy.
Diệp Linh Khê rất gầy yếu, như hạt pha lê bị người ta phá hư , nhưng đôi mắt hoa đào lại đặc biệt sáng sủa cùng kiên nghị.
Ngay cả Lệ Quân Triệt từ trước đến giờ luôn không quan tâm đến những sự việc phát sinh xung quanh, cũng tiến lên phía trước, mở rộng cánh tay nhẹ nhàng ôm động viên Diệp Linh Khê .
Cuối cùng, đến phiên Cảnh béo.
.
.
Tên béo nhăn nhó trăn trở, chậm rãi đi tới trước mặt trước mặt Diệp Linh Khê.
.
.
Nhìn cô gái gầy yếu trước mắt, da mặt tên kia vốn rất dày, lại từng chút từng chút nổi lên vệt hồng.
"Cậu.
.
.
Diệp Linh Khê.
.
.
Cậu.
.
.
Khụ, chào mừng cậu gia nhập.
.
." Nói xong, tên béo liền kéo Diệp Linh Khê vào trong lồng ngực của mình.
Hai cánh tay mập mạp ôm lấy cô gái gầy yếu, siết chặt vòng tay.
.
.
Suýt chút nữa đã bẻ gẫy vòng eo nhỏ của Diệp Linh Khê ..
Bình luận facebook