Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 80: Tát Nguyễn Kiều Kiều trước mặt mọi người (2)
Nguyễn Manh Manh nghe vậy, cố ý liếc mắt nhìn Nguyễn Kiều Kiều.
Thấy trên mặt Nguyễn Kiều Kiều trắng xanh đan xen, hai tay nắm chặt lấy nhau, không khỏi cười gằn.
Quá khứ Nguyễn Thi Thi đường hoàng, xem thường nói những việc này.
Mà chính cô, không thích để ý nhiều, lại kiêng kỵ con của ba cô, trái lại cho Nguyễn Kiều Kiều chỗ trống chui qua.
Có điều bây giờ, Nguyễn Manh Manh quyết định sửa đổi thói quen này.
Cũng làm cho Nguyễn Kiều Kiều biết, trên đời này không phải hết thảy mọi chuyện, đều tùy ý cô ta đổi trắng thay đen.
"Bởi vì tầng quan hệ này, bà nội đối tốt với người thứ ba và con của người thứ ba. Trái lại không thích vợ đầu và hai người con gái mà vợ đầu sinh. Tám năm sau, vợ đầu thực sự không chịu được cuộc sống như thế, nhảy xuống biển tự sát. Mà người thứ ba thì lại dẫn theo con gái của bà ta, tiến dần từng bước, thành nữ chủ nhân của cái nhà này."
Nói đến đây, Nguyễn Manh Manh dừng một chút, nhấc mắt nhìn về phía những người khác.
"Như vậy bây giờ, có một câu hỏi. . . Mọi người nói một chút, vào lúc này, hai đứa bé vợ đầu để lại, là phải gọi mẹ của vợ đầu là bà ngoại? Hay là gọi mẹ của người thứ ba là bà ngoại?"
Quần chúng lập tức trả lời: "Làm sao có thể nhận mẹ của người thứ ba làm bà ngoại chứ? Đương nhiên phải gọi mẹ của mẹ mình. . ."
"Đúng vậy, nếu như gọi mẹ của người thứ ba là bà ngoại, vậy thì khác gì nhận giặc làm cha đâu?"
Nguyễn Manh Manh gật đầu, ngược lại mỉm cười nhìn về phía Nguyễn Kiều Kiều đã mặt không còn chút máu, sắc mặt tái nhợt từ lâu.
Cô nhìn Nguyễn Kiều Kiều chớp mắt, nghiêng đầu nói: "Đã nghe chưa, em gái yêu dấu của tôi. . . Không phải tôi không tôn trọng bà ngoại cô, thực sự là bởi vì bà ngoại cô hoàn toàn không đáng cho tôi tôn trọng. Dù sao, bà ta là mẹ của người thứ ba, mà tôi. . . Là con gái của vợ đầu đây."
Chờ chút. . .
Bạn học ở đây, đột nhiên phát hiện tình hình không đúng.
Nếu như nói, Nguyễn Manh Manh là con gái của vợ đầu, mà bà ngoại của Nguyễn Kiều Kiều là mẹ của người thứ ba.
Vậy thì là nói. . .
—— Chẳng phải Nguyễn Kiều Kiều là con của người thứ ba kia sinh ra? !
Quần chúng hoàn toàn mơ hồ, ngay cả Lệ Quân Triệt có biểu hiện lười biếng, cũng không nhịn được nheo mắt lại nhìn về hướng Nguyễn Kiều Kiều.
Người toàn Trí Học đều biết, nhà họ Nguyễn có hai đứa con gái xuất chúng.
Một là con gái lớn Nguyễn Thi Thi, một là con gái nhỏ Nguyễn Kiều Kiều.
Người trước là một trong những học sinh thiên tài ưu tú nhất từ lúc xây dựng Trí Học tới nay.
Mà người sau, tuy rằng không có thiên phú cao như chị gái, nhưng thành tích học tập ưu việt, ở chung hòa hợp với bạn học, biết đối nhân xử thế, phương diện tố chất nội hàm làm người khâm phục.
Mặc kệ là giáo viên hay là bạn học, thường nói Nguyễn Kiều Kiều giống như chị cô - Nguyễn Thi Thi, là kiêu ngạo của nhà họ Nguyễn.
Nhưng bây giờ, nghe Nguyễn Manh Manh vừa nói như thế, mọi người mới đột nhiên ý thức được một vấn đề.
Thì ra Nguyễn Kiều Kiều và Nguyễn Thi Thi, căn bản là không phải cùng một mẹ sinh ra.
Nói cách khác, Nguyễn Manh Manh và Nguyễn Thi Thi mới chân chân chính chính là chị em ruột.
Mà Nguyễn Kiều Kiều, cô ta chỉ là con gái của người thứ ba.
Còn là một đứa con gái rơi!
"Nguyễn Kiều Kiều là con gái rơi? Không thể nào. . . Nếu như vậy, tại sao chị Thi Thi lại đối tốt với Nguyễn Kiều Kiều?"
"Đúng vậy, này nói không thông. . . Nguyễn Manh Manh học ở trường bình thường bên ngoài, Nguyễn Kiều Kiều lại học trường Trí Học. Nhìn thế nào cũng thấy không đúng vậy?"
"Có cái gì không đúng." Nguyễn Manh Manh cong môi, cười đến trào phúng, "Chị gái tôi cũng không phải người giám hộ của tôi và Nguyễn Kiều Kiều, tuy rằng chị ấy lớn tuổi hơn tôi, nhưng cũng không quan tâm được chúng tôi đi học ở đâu. Tôi nói rồi, bà nội thích người thứ ba và con gái của người thứ ba, có bà ấy ở đây, con gái rơi kia đương nhiên có thể cướp đi tất cả của con gái trong giá thú."
Nói cách khác, Nguyễn Manh Manh từ nhỏ đi học trường bình thường, không có hưởng thụ tài nguyên chất lượng tốt, đều là bởi vì bà Nguyễn bất công.
Huống chi, có mẹ kế thì có ba dượng.
Mọi người nghĩ rõ ràng điểm ấy, nhìn về phía Nguyễn Manh Manh và Nguyễn Kiều Kiều.
Nghĩ đến tin đồn việc xấu loang lổ của Nguyễn Manh Manh, lại nhìn Nguyễn Kiều Kiều lớn lên như có vầng sáng vờn quanh, nhất thời liền cảm thấy, loại sinh vật người thứ ba này quả thực quá bắt nạt người!
Thấy trên mặt Nguyễn Kiều Kiều trắng xanh đan xen, hai tay nắm chặt lấy nhau, không khỏi cười gằn.
Quá khứ Nguyễn Thi Thi đường hoàng, xem thường nói những việc này.
Mà chính cô, không thích để ý nhiều, lại kiêng kỵ con của ba cô, trái lại cho Nguyễn Kiều Kiều chỗ trống chui qua.
Có điều bây giờ, Nguyễn Manh Manh quyết định sửa đổi thói quen này.
Cũng làm cho Nguyễn Kiều Kiều biết, trên đời này không phải hết thảy mọi chuyện, đều tùy ý cô ta đổi trắng thay đen.
"Bởi vì tầng quan hệ này, bà nội đối tốt với người thứ ba và con của người thứ ba. Trái lại không thích vợ đầu và hai người con gái mà vợ đầu sinh. Tám năm sau, vợ đầu thực sự không chịu được cuộc sống như thế, nhảy xuống biển tự sát. Mà người thứ ba thì lại dẫn theo con gái của bà ta, tiến dần từng bước, thành nữ chủ nhân của cái nhà này."
Nói đến đây, Nguyễn Manh Manh dừng một chút, nhấc mắt nhìn về phía những người khác.
"Như vậy bây giờ, có một câu hỏi. . . Mọi người nói một chút, vào lúc này, hai đứa bé vợ đầu để lại, là phải gọi mẹ của vợ đầu là bà ngoại? Hay là gọi mẹ của người thứ ba là bà ngoại?"
Quần chúng lập tức trả lời: "Làm sao có thể nhận mẹ của người thứ ba làm bà ngoại chứ? Đương nhiên phải gọi mẹ của mẹ mình. . ."
"Đúng vậy, nếu như gọi mẹ của người thứ ba là bà ngoại, vậy thì khác gì nhận giặc làm cha đâu?"
Nguyễn Manh Manh gật đầu, ngược lại mỉm cười nhìn về phía Nguyễn Kiều Kiều đã mặt không còn chút máu, sắc mặt tái nhợt từ lâu.
Cô nhìn Nguyễn Kiều Kiều chớp mắt, nghiêng đầu nói: "Đã nghe chưa, em gái yêu dấu của tôi. . . Không phải tôi không tôn trọng bà ngoại cô, thực sự là bởi vì bà ngoại cô hoàn toàn không đáng cho tôi tôn trọng. Dù sao, bà ta là mẹ của người thứ ba, mà tôi. . . Là con gái của vợ đầu đây."
Chờ chút. . .
Bạn học ở đây, đột nhiên phát hiện tình hình không đúng.
Nếu như nói, Nguyễn Manh Manh là con gái của vợ đầu, mà bà ngoại của Nguyễn Kiều Kiều là mẹ của người thứ ba.
Vậy thì là nói. . .
—— Chẳng phải Nguyễn Kiều Kiều là con của người thứ ba kia sinh ra? !
Quần chúng hoàn toàn mơ hồ, ngay cả Lệ Quân Triệt có biểu hiện lười biếng, cũng không nhịn được nheo mắt lại nhìn về hướng Nguyễn Kiều Kiều.
Người toàn Trí Học đều biết, nhà họ Nguyễn có hai đứa con gái xuất chúng.
Một là con gái lớn Nguyễn Thi Thi, một là con gái nhỏ Nguyễn Kiều Kiều.
Người trước là một trong những học sinh thiên tài ưu tú nhất từ lúc xây dựng Trí Học tới nay.
Mà người sau, tuy rằng không có thiên phú cao như chị gái, nhưng thành tích học tập ưu việt, ở chung hòa hợp với bạn học, biết đối nhân xử thế, phương diện tố chất nội hàm làm người khâm phục.
Mặc kệ là giáo viên hay là bạn học, thường nói Nguyễn Kiều Kiều giống như chị cô - Nguyễn Thi Thi, là kiêu ngạo của nhà họ Nguyễn.
Nhưng bây giờ, nghe Nguyễn Manh Manh vừa nói như thế, mọi người mới đột nhiên ý thức được một vấn đề.
Thì ra Nguyễn Kiều Kiều và Nguyễn Thi Thi, căn bản là không phải cùng một mẹ sinh ra.
Nói cách khác, Nguyễn Manh Manh và Nguyễn Thi Thi mới chân chân chính chính là chị em ruột.
Mà Nguyễn Kiều Kiều, cô ta chỉ là con gái của người thứ ba.
Còn là một đứa con gái rơi!
"Nguyễn Kiều Kiều là con gái rơi? Không thể nào. . . Nếu như vậy, tại sao chị Thi Thi lại đối tốt với Nguyễn Kiều Kiều?"
"Đúng vậy, này nói không thông. . . Nguyễn Manh Manh học ở trường bình thường bên ngoài, Nguyễn Kiều Kiều lại học trường Trí Học. Nhìn thế nào cũng thấy không đúng vậy?"
"Có cái gì không đúng." Nguyễn Manh Manh cong môi, cười đến trào phúng, "Chị gái tôi cũng không phải người giám hộ của tôi và Nguyễn Kiều Kiều, tuy rằng chị ấy lớn tuổi hơn tôi, nhưng cũng không quan tâm được chúng tôi đi học ở đâu. Tôi nói rồi, bà nội thích người thứ ba và con gái của người thứ ba, có bà ấy ở đây, con gái rơi kia đương nhiên có thể cướp đi tất cả của con gái trong giá thú."
Nói cách khác, Nguyễn Manh Manh từ nhỏ đi học trường bình thường, không có hưởng thụ tài nguyên chất lượng tốt, đều là bởi vì bà Nguyễn bất công.
Huống chi, có mẹ kế thì có ba dượng.
Mọi người nghĩ rõ ràng điểm ấy, nhìn về phía Nguyễn Manh Manh và Nguyễn Kiều Kiều.
Nghĩ đến tin đồn việc xấu loang lổ của Nguyễn Manh Manh, lại nhìn Nguyễn Kiều Kiều lớn lên như có vầng sáng vờn quanh, nhất thời liền cảm thấy, loại sinh vật người thứ ba này quả thực quá bắt nạt người!
Bình luận facebook