“Cậu ta học trường nào?”
“Bắc Đại ạ.”
Tôi trả lời một cách tự tin nhất có thể.
Nhìn ánh mắt đầy nghi hoặc của Tề Vũ.
Lại vội bổ sung thêm một câu:
“Suýt chút nữa là đỗ ạ.”
Tề Vũ nhìn tôi, đôi mắt xinh đẹp nheo lại.
“Bạn trai em rất lợi hại, suýt chút nữa thi đỗ Bắc Đại. Hồi cấp 3, là anh ấy phụ đạo cho em, nếu không thì em cũng không thể đỗ được vào đây.”
Xin lỗi nhé người anh em.
Chỉ có thể lấy anh ra để đỡ đạn thôi.
Tôi tìm ảnh đại diện của anh trai Bắc Đại, đưa cho Tề Vũ xem.
Tề Vũ đột nhiên ho dữ dội.
Khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng, điềm đạm giờ ho đến mức đỏ hết cả lên.
“Sao tôi lại không biết…”
Anh nhận lấy cốc nước trong tay tôi rồi hỏi:
“Đây thực sự là bạn trai em?”
“Vâng.”
Tề Vũ không nói gì nữa, chỉ cười.
Anh ấy cười thực sự rất đẹp trai, lông mày cong cong, ánh mắt phát sáng.
Chỉ là vành tai có chút đỏ.
Hình như anh không có ý định hỏi tiếp nữa.
Không thì tôi thực sự không biết làm sao để tiếp tục câu chuyện này.
Vừa rời khỏi đó, tôi nhận được tin nhắn của anh trai Bắc Đại.
“Gần đây hơi bận.”
Nghĩ đến vừa rồi tôi lấy anh ra làm lá chắn, thì những bức xúc vì bị bỏ rơi mấy ngày nay đều không còn nữa.
“Vâng ạ.”
12.
Không lâu sau đó, thí nghiệm của Tề Vũ đã hoàn thành.
Sự nghiệp làm trợ lý của tôi với Lâm Y Y cũng vì vậy mà tạm thời dừng lại.
Lúc tôi lướt điện thoại phát hiện anh trai Bắc Đại đăng một bài viết lên vòng bạn bè.
IP hiển thị ở Bắc Kinh.
Đúng là Trái Đất tròn mà.
Tôi lập tức nhắn tin cho anh:
“Anh trai Bắc Đại! Anh có thời gian rảnh không? Chúng ta gặp nhau đi, em muốn mời anh đi ăn để cảm ơn anh".
Tôi với anh liên lạc khá nhiều.
Thêm cả khoảng thời gian lớp 12 anh phụ đạo cho tôi, thì quan hệ giữa tôi và anh so với nhiều người có thể nói là thân thiết hơn rất nhiều.
“Có.”
Anh trả lời lại rất nhanh.
Cuối cùng chúng tôi hẹn thứ hai tuần sau sẽ gặp mặt.
Lâm Y Y nhìn thấy tôi kích động đến mức lăn lộn trên giường thì không khỏi tò mò.
“Mày sao thế? Sao mà vui vẻ như vậy?”
“Không có gì, không có gì, bạn tao đến chơi.”
“Lớp chiều thứ hai tuần sau, mày giúp tao điểm danh đi nhé.”
“Tuần sau là giờ thực hành, chắc là không khó khăn gì, ok.”
“Cảm ơn Y Y.”
Tôi vui mừng tới mức lăn lộn thêm vài vòng nữa rồi gửi cho đối phương:
“Vậy đến lúc đó em nhắn cho anh.”
“Được.”
Lớp thực hành hôm thứ hai là lớp thực hành đầu tiên của chúng tôi trong kì này.
Anh trai Bắc Đại nói thực hành với thí nghiệm cũng gần như nhau.
Tôi với Lâm Y Y đều làm trợ lý phòng thí nghiệm lâu như vậy rồi nên lớp thực hành lần này đối với tôi cũng không hấp dẫn lắm.
“Tan học thì tao đi luôn, mày nhớ giúp tao…”
Tôi cúi đầu nói chuyện với Lâm Y Y.
Lúc này, giáo viên của chúng tôi từ cửa đi vào.
“Tôi tên là Tề Vũ, là giáo viên dạy thay, cũng là đàn anh của các bạn. Lớp thực hành tuần này, tôi sẽ đứng lớp.”
Giọng nói này mới quen thuộc làm sao…
Thầy vừa dứt lời, cả lớp học đã phá lên tiếng hò reo.
Lâm Y Y kích động tới vỗ tay tôi.
“Anh Tề Vũ kìa, đẹp trai ch.ết tao mất.”
Chuyện lạ gì nữa hay sao???
Nhưng hôm nay sao anh ấy ăn mặc chỉnh chu quá vậy?
Bình luận facebook