Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 29: Vì thẩm thiên hương
Cả ngày quần quật ở công ty cuối cùng cũng được về nhà, Thẩm Thiên Hương thấy đèn trong nhà đã sáng cô cũng không nghĩ gì đẩy cửa đi vào. Cô đã đưa chìa khóa dự phòng cho cả hai ba con, vì cả hai cứ đến đây ở cô cũng không thể để họ đợi mình ở ngoài được, cộng thêm việc gần đây cô không thể về sớm nên chỉ có thể đưa chìa khóa nhà mà thôi.
Nhìn thấy cô về nhà Ninh Tường Gia liền chạy ra chào đón cô, thằng bé ôm lấy cô rồi ngẩng đầu hỏi: “Mẹ nhỏ, sao hôm nay mẹ lại về trễ rồi? Có phải có rất nhiều việc không?”.
“Mẹ không sao, mẹ đã giải quyết xong hết rồi. Xin lỗi con, mẹ về trễ thế này còn bắt con đợi cửa” Thẩm Thiên Hương xoa đầu thằng bé nói.
“Không sao, con không sao, người có sao là mẹ nhỏ đó.” Ninh Tường Gia nói.
Ninh Giang Thành đi ra, anh nhìn cô rồi bảo: “Về rồi thì đi tắm đi, tôi đi hâm nóng đồ ăn cho cô.”
Thẩm Thiên Hương nhìn anh, nếu anh không đến đây cùng Ninh Tường Gia, có lẽ cô cũng quên mất bữa tối là gì rồi.
Thẩm Thiên Hương tắm rửa sạch sẽ rồi lại bàn ngồi xuống, cũng may là Ninh Giang Thành biết nấu ăn, mấy ngày qua đều là do anh nấu bữa tối rồi đợi cô về nhà, còn đặc biệt hâm nóng cho cô, đúng là làm người khác cảm động đến rơi cả nước mắt.
“Gần đây công việc nhiều lắm sao?” Ninh Giang Thành đặt li sữa nóng xuống rồi hỏi.
“Ừm, nếu được anh và Tường Gia nên về Ninh gia đi, tôi bận lắm không thể nấu cơm cho hai người được đâu.” Thẩm Thiên Hương vừa ăn vừa nói, cả ngày làm nhiều việc cùng lúc, còn chạy đi chạy lại bây giờ cô đã đói muốn rụng rời tay chân luôn rồi.
Thấy bộ dạng của Thẩm Thiên Hương như thế này anh khựng lại, rõ ràng chỉ là trang điểm thôi mà làm sao lại nhiều việc như vậy chứ? Trông cô bây giờ có phải rất khổ sở luôn không?
“Chuyện nấu cơm cứ để tôi, Tường Gia thích đến đây, tôi cũng không muốn ép thằng bé về nhà đâu.” Ninh Giang Thành nói.
Thẩm Thiên Hương cứ lo ăn uống nên cũng chẳng để tâm đến lời nói của anh, thấy cô như vậy Ninh Giang Thành có chút đau lòng…
Cuối cùng ở công ty đã sắp xếp cho cô làm gì vậy chứ?
Ăn xong Thẩm Thiên Hương liền đi ngủ, nhìn cô ngủ say không biết trời trăng gì Ninh Giang Thành thở dài, anh kéo mền lên đắp cho cô.
“Có phải ba lại làm gì mẹ nhỏ không?” Ninh Tường Gia hỏi anh, gần đây thấy mẹ nhỏ làm việc cứ như bị bóc lột sức lao động vậy, mà mẹ nhỏ lại đang làm ở công ty Ninh Giang Thành, chỉ có ba…
“Ba không làm gì cả, cả ba còn không biết công ty có gì mà khiến mẹ nhỏ của con khổ sở như thế này” Ninh Giang Thành bình tĩnh nói, sáng ngày mai anh phải tìm hiểu mới được.
Ninh Tường Gia nhìn anh kiểu nửa tin nửa ngờ, Ninh Giang Thành thở dài nói: “Con đừng có nhìn ba như thế, sáng mai ba sẽ làm rõ mọi việc có được không?”
“Con tạm tin ba vậy.”
“Con!!!”
…
Sáng hôm sau.
Chỉ mới năm giờ sáng Thẩm Thiên Hương đã nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình ra ngoài, Ninh Giang Thành đang ngủ ở sofa cũng thức giấc do tiếng ồn, anh ngồi lên còn chưa kịp tỉnh ngủ và hỏi cô có chuyện gì đang xảy ra thì Thẩm Thiên Hương đã ra khỏi nhà.
Ninh Giang Thành nhìn cửa nhà đóng lại, anh lại sofa cầm điện thoại lên gọi cho Liễu Huy.
Anh muốn biết mấy ngày qua đang có chuyện gì đang diễn ra thế này…
...
Ninh Giang Thành nhìn xấp tài liệu trên tay, đây chính là những công việc mà nửa tháng qua Thẩm Thiên Hương phải làm. Ôi trời đất ạ, đây là công việc của một người trong hai tháng thì đúng hơn đấy. Làm sao với một cô gái nhỏ bé như Thẩm Thiên Hương đã làm xong hết mọi việc này trong mười bốn ngày vậy chứ?
“Cao Mỹ Lệ đã biết Thẩm Thiên Hương làm ở công ty này rồi, vì vậy công việc của cô ấy mới tăng lên gấp ba gấp bốn như thế” Liễu Huy đứng bên cạnh nói.
Ninh Giang Thành khựng lại, thì ra là Cao Mỹ Lệ đã biết chuyện? Nhưng ngày nào anh cũng ở chỗ Thẩm Thiên Hương tại sao cô không nói cho anh biết chuyện này chứ?
Ninh Giang Thành đặt xấp tài liệu xuống, đúng là trong thời gian ngắn tên tuổi của Thẩm Thiên Hương được nhiều người biết, năng suất làm việc cũng rất tốt, chính anh cũng không ngờ được Thẩm Thiên Hương lại có thành tích giỏi như vậy, càng nghĩ lại càng thấy Thẩm Thiên Hương đang che giấu điều gì đó vậy.
Nhưng bỏ qua vấn đề đó cả, trước mắt anh nên giải quyết phía Cao Mỹ Lệ thì hơn. Nếu như còn để Cao Mỹ Lệ làm quản lý thế này thì Thẩm Thiên Hương sẽ sớm nhập viện vì làm việc quá sức mất.
“Ninh tổng nên giải quyết sớm đi, phụ nữ đấu đá với nhau thật sự rất đáng sợ đấy” Liễu Huy đứng cạnh lên tiếng có ý nhắc nhở.
Ninh Giang Thành nhìn Liễu Huy, sau đó anh quay sang ra cửa sổ, suy nghĩ một lúc rồi thở dài, anh xoay ghế lại rồi lại nhìn Liễu Huy.
“Để Mỹ Lệ làm quản lý ở hai công ty con khác, còn công ty có Thẩm Thiên Hương quyền quản lý thuộc về cậu” Ninh Giang Thành nói.
Liễu Huy bất ngờ nhìn anh: “Ý cậu chính là tước quyền của Cao Mỹ Lệ sao? Vì Thẩm Thiên Hương sao?”
Ninh Giang Thành dựa ra sau ghế, anh đáp: “Cậu nghĩ như nào thì mọi thứ như thế đi.”
Phải, anh là muốn bảo vệ Thẩm Thiên Hương mà thôi…
Nhìn thấy cô về nhà Ninh Tường Gia liền chạy ra chào đón cô, thằng bé ôm lấy cô rồi ngẩng đầu hỏi: “Mẹ nhỏ, sao hôm nay mẹ lại về trễ rồi? Có phải có rất nhiều việc không?”.
“Mẹ không sao, mẹ đã giải quyết xong hết rồi. Xin lỗi con, mẹ về trễ thế này còn bắt con đợi cửa” Thẩm Thiên Hương xoa đầu thằng bé nói.
“Không sao, con không sao, người có sao là mẹ nhỏ đó.” Ninh Tường Gia nói.
Ninh Giang Thành đi ra, anh nhìn cô rồi bảo: “Về rồi thì đi tắm đi, tôi đi hâm nóng đồ ăn cho cô.”
Thẩm Thiên Hương nhìn anh, nếu anh không đến đây cùng Ninh Tường Gia, có lẽ cô cũng quên mất bữa tối là gì rồi.
Thẩm Thiên Hương tắm rửa sạch sẽ rồi lại bàn ngồi xuống, cũng may là Ninh Giang Thành biết nấu ăn, mấy ngày qua đều là do anh nấu bữa tối rồi đợi cô về nhà, còn đặc biệt hâm nóng cho cô, đúng là làm người khác cảm động đến rơi cả nước mắt.
“Gần đây công việc nhiều lắm sao?” Ninh Giang Thành đặt li sữa nóng xuống rồi hỏi.
“Ừm, nếu được anh và Tường Gia nên về Ninh gia đi, tôi bận lắm không thể nấu cơm cho hai người được đâu.” Thẩm Thiên Hương vừa ăn vừa nói, cả ngày làm nhiều việc cùng lúc, còn chạy đi chạy lại bây giờ cô đã đói muốn rụng rời tay chân luôn rồi.
Thấy bộ dạng của Thẩm Thiên Hương như thế này anh khựng lại, rõ ràng chỉ là trang điểm thôi mà làm sao lại nhiều việc như vậy chứ? Trông cô bây giờ có phải rất khổ sở luôn không?
“Chuyện nấu cơm cứ để tôi, Tường Gia thích đến đây, tôi cũng không muốn ép thằng bé về nhà đâu.” Ninh Giang Thành nói.
Thẩm Thiên Hương cứ lo ăn uống nên cũng chẳng để tâm đến lời nói của anh, thấy cô như vậy Ninh Giang Thành có chút đau lòng…
Cuối cùng ở công ty đã sắp xếp cho cô làm gì vậy chứ?
Ăn xong Thẩm Thiên Hương liền đi ngủ, nhìn cô ngủ say không biết trời trăng gì Ninh Giang Thành thở dài, anh kéo mền lên đắp cho cô.
“Có phải ba lại làm gì mẹ nhỏ không?” Ninh Tường Gia hỏi anh, gần đây thấy mẹ nhỏ làm việc cứ như bị bóc lột sức lao động vậy, mà mẹ nhỏ lại đang làm ở công ty Ninh Giang Thành, chỉ có ba…
“Ba không làm gì cả, cả ba còn không biết công ty có gì mà khiến mẹ nhỏ của con khổ sở như thế này” Ninh Giang Thành bình tĩnh nói, sáng ngày mai anh phải tìm hiểu mới được.
Ninh Tường Gia nhìn anh kiểu nửa tin nửa ngờ, Ninh Giang Thành thở dài nói: “Con đừng có nhìn ba như thế, sáng mai ba sẽ làm rõ mọi việc có được không?”
“Con tạm tin ba vậy.”
“Con!!!”
…
Sáng hôm sau.
Chỉ mới năm giờ sáng Thẩm Thiên Hương đã nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình ra ngoài, Ninh Giang Thành đang ngủ ở sofa cũng thức giấc do tiếng ồn, anh ngồi lên còn chưa kịp tỉnh ngủ và hỏi cô có chuyện gì đang xảy ra thì Thẩm Thiên Hương đã ra khỏi nhà.
Ninh Giang Thành nhìn cửa nhà đóng lại, anh lại sofa cầm điện thoại lên gọi cho Liễu Huy.
Anh muốn biết mấy ngày qua đang có chuyện gì đang diễn ra thế này…
...
Ninh Giang Thành nhìn xấp tài liệu trên tay, đây chính là những công việc mà nửa tháng qua Thẩm Thiên Hương phải làm. Ôi trời đất ạ, đây là công việc của một người trong hai tháng thì đúng hơn đấy. Làm sao với một cô gái nhỏ bé như Thẩm Thiên Hương đã làm xong hết mọi việc này trong mười bốn ngày vậy chứ?
“Cao Mỹ Lệ đã biết Thẩm Thiên Hương làm ở công ty này rồi, vì vậy công việc của cô ấy mới tăng lên gấp ba gấp bốn như thế” Liễu Huy đứng bên cạnh nói.
Ninh Giang Thành khựng lại, thì ra là Cao Mỹ Lệ đã biết chuyện? Nhưng ngày nào anh cũng ở chỗ Thẩm Thiên Hương tại sao cô không nói cho anh biết chuyện này chứ?
Ninh Giang Thành đặt xấp tài liệu xuống, đúng là trong thời gian ngắn tên tuổi của Thẩm Thiên Hương được nhiều người biết, năng suất làm việc cũng rất tốt, chính anh cũng không ngờ được Thẩm Thiên Hương lại có thành tích giỏi như vậy, càng nghĩ lại càng thấy Thẩm Thiên Hương đang che giấu điều gì đó vậy.
Nhưng bỏ qua vấn đề đó cả, trước mắt anh nên giải quyết phía Cao Mỹ Lệ thì hơn. Nếu như còn để Cao Mỹ Lệ làm quản lý thế này thì Thẩm Thiên Hương sẽ sớm nhập viện vì làm việc quá sức mất.
“Ninh tổng nên giải quyết sớm đi, phụ nữ đấu đá với nhau thật sự rất đáng sợ đấy” Liễu Huy đứng cạnh lên tiếng có ý nhắc nhở.
Ninh Giang Thành nhìn Liễu Huy, sau đó anh quay sang ra cửa sổ, suy nghĩ một lúc rồi thở dài, anh xoay ghế lại rồi lại nhìn Liễu Huy.
“Để Mỹ Lệ làm quản lý ở hai công ty con khác, còn công ty có Thẩm Thiên Hương quyền quản lý thuộc về cậu” Ninh Giang Thành nói.
Liễu Huy bất ngờ nhìn anh: “Ý cậu chính là tước quyền của Cao Mỹ Lệ sao? Vì Thẩm Thiên Hương sao?”
Ninh Giang Thành dựa ra sau ghế, anh đáp: “Cậu nghĩ như nào thì mọi thứ như thế đi.”
Phải, anh là muốn bảo vệ Thẩm Thiên Hương mà thôi…
Bình luận facebook