Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-444
Chương 444
Chương 444: Kém hơn cô nhiều
Thời gian chia xa không dài, nhưng từ lúc đó đến giờ lại thay đổi lớn đến như vậy.
Mình chỉ là một trợ lý giám đốc nhỏ bé, còn thu nhập của Giản Tư Tư lại gấp đôi bản thân, thậm chí không lâu sau sẽ còn tăng lên nữa.
Chỉ riêng chục triệu tệ cổ phiếu thôi là đã không biết phải kiếm tiền bao lâu mới lại được.
Lúc mới vào công ty, Ninh Hạo Bân là người được cả công ty, kể cả Hoắc Khải, coi trọng nhất.
Anh ta đủ giỏi giang, chỉ là tính cách có chút nóng vội, cần phải va chạm thêm. Hoắc Khải và Ninh Thần đã chuẩn bị sẵn, rèn luyện anh ta thêm hai năm rồi sẽ cho đảm nhiệm trọng trách lớn.
Nhưng Ninh Hạo Bân lại không có tính nhẫn nại, anh ta vì coi thường Hoắc Khải và Ninh Thần chẳng có bằng cấp gì, chỉ là chó ngáp phải ruồi, nên mới lựa chọn phản bội công ty.
Sau cùng Hoắc Khải thu hồi lại toàn bộ một loạt nào tiền, nào phòng, rồi các loại khen thưởng, còn tí thì phải ra hầu tòa.
Nếu không phải Ninh Thần mềm lòng không đuổi cùng giết tận, thì có khi bây giờ Ninh Hạo Bân vẫn còn đang nằm khoèo trong tù.
Mà không chỉ có Giản Tư Tư thay đổi nhiều, kể cả công ty Hi Vọng mới cũng từ một doanh nghiệp quy mô nhỏ chỉ có năm, sáu người đã phát triển thành một doanh nghiệp lớn có ba công ty chi nhánh, với tổng nhân công lên đến hàng trăm người và giá trị công ty phải lên đến mười chữ số trong vòng hơn một năm.
chuyện gần hai chục nhà đầu tư mạo hiểm chạy đến mua cả trăm triệu cổ phiếu với giá mười ngàn tệ một cổ phiếu đã lan truyền trong giới tài chính từ lâu, Ninh Hạo Bân cũng không phải chưa từng thấy.
Anh ta thực sự không hiểu, đôi vợ chồng chó ngáp phải ruồi đó sao lại tốt số đến vậy!
Bọn họ không phải nên sớm phá sản vì phạm các loại lỗi lầm nào đó hay sao, tại sao mà chẳng những không phá sản, trái lại ngày càng phát triển như thế.
Bây giờ lại nghe rất nhiều người nói, mấy năm gần đây công ty Hi Vọng mới có vẻ sẽ sáng tạo nên thần thoại về kinh doanh ngoại tuyến.
Mấy năm gần đây, chỉ cần là phất lên nhanh chóng thì đều là trong ngành tài chính, không thì cũng là về mạng Internet, chẳng có ngoại lệ nào. Việc kinh doanh ngoại tuyến xuống dốc khiến các doanh nghiệp ngoại tuyến muốn thành công cũng khó khăn hơn nhiều.
Nói trắng ra thì chủ yếu do người tiêu dùng đang ngày càng xoi mói, bắt bẻ hơn, nên chi phí sản xuất của doanh nghiệp ngoại tuyến cũng theo đó mà tăng lên, nếu không thì chất lượng sản phẩm khó mà được cải thiện.
Mạng Internet lại không giống vậy, tất cả chỉ dựa vào đôi bàn tay của lập trình viên. Thứ gọi là chi phí cũng chỉ có máy tính, tiền mạng, tiền điện, thấp đến chẳng còn gì để nói. Chỉ có sau này phát triển thêm thì mới nảy sinh ra các chi phí liên quan đến máy móc phục vụ thì mới có thể coi là tiền to.
Nói tóm lại, chuyện chỉ dựa vào sản phẩm giảm cân mà có thể phất lên nhanh chóng như công ty Hi Vọng Mới đây thậm chí có thể coi là kỳ tích.
Có người nói bọn họ hoàn toàn là vì gặp thời, nếu không phải sự kiện toàn dân giảm béo kia thành công thì làm gì có thành tựu lớn như bây giờ.
Cũng có người nói, công ty này thật sự có năng lực.
Mấy sự kiện như toàn dân giảm béo không thiếu, nhưng chỉ có mỗi Hi Vọng Mới thành công, chẳng có thêm ai khác được như vậy cả.
Không phải là họ không có điều kiện này, mà là sự kiện toàn dân tham gia phải có được sự điều khiển kinh người từ lên kế hoạch đến xử lý cả quá trình sự kiện. Nếu không nắm bắt được tốt chi tiết thì anh khó mà thành công được.
Cho dù có nói như thế nào thì sự thành công của Hi Vọng Mới là đã rõ như ban ngày.
Lần gặp gỡ đầu tiên sau khi chia xa của Ninh Hạo Bân và Giản Tư Tư đương nhiên sẽ có chút gượng gạo, nhưng Giản Tư Tư rất nhanh đã tập trung vào công việc, không bị phân tâm nhiều vì chuyện ngày trước.
Ngược lại Ninh Hạo Bân lại không ngồi yên được, nhiều lần mắc sai lầm, khiến cho giám đốc không vừa lòng, nghiêm khắc phê bình một trận.
Đây là công ty Hi Vọng Mới nóng bỏng tay trong ngành, vô cùng chú trọng thái độ làm việc và vấn đề chi tiết, anh phạm mấy lỗi này trước mặt bọn họ là muốn phá đám à.
Nếu đổi lại là công ty khác không chuyên nghiệp như vậy, Giản Tư Tư đã từ chối hợp tác từ lâu rồi, nhưng thấy Ninh Hạo Bân bị mắng như con không ngóc nổi đầu lên như vậy, cô ấy lại có chút không nhẫn tâm.
Nhớ ngày xưa lúc mới vào công ty, đầu của Ninh Hạo Bân ngẩng cao hơn ai hết, lúc đó anh ta kiêu ngạo biết bao nhiêu.
Nhưng bây giờ thì sao, anh ta sa sút như vậy, bị người ta mắng cho không ngóc nổi đầu lên.
Có lẽ một phần vì do có mình ở đây, nhưng phần nhiều có khi là do cái gai góc của anh ta đã bị mài mòn đi nhiều rồi.
Anh ta đã không còn là thiên tài coi trời bằng vung nữa, giờ đã sa chân thành một người bình thường.
Cho dù hai người đã chia tay, thậm chí đã lâu không còn liên lạc, nhưng nhìn thấy Ninh Hạo Bân như vậy, trong lòng Giản Tư Tư cũng ít nhiều cảm thấy buồn bã.
Cuối cùng hai bên xác nhận quan hệ hợp tác, mà lúc giải tán, Giản Tư Tư còn cố ý gọi Ninh Hạo Bân lại.
Vị giám đốc kia còn tưởng Giản Tư Tư muốn răn dạy gì, vội vàng nói: “Giám đốc Giản, thật ngại quá, cậu này mới đến công ty chưa được bao lâu, nghiệp vụ cũng không thạo lắm, mong cô rộng lòng mà đừng chấp cậu ta, có gì về tôi sẽ trừ lương cậu ta!”
“Ông hiểu lầm rồi, tôi là bạn học với anh ta, hơn nữa trước kia anh ta cũng từng làm việc ở Hi Vọng Mới, cho nên muốn hàn huyên tâm sự một chút thôi”, Giản Tư Tư đáp.
Vị giám đốc kia nghe vậy thì ngây ra, ông ta xoay lại hỏi Ninh Hạo Bân: “Ninh này, cậu là bạn học của giám đốc Giản à? Còn từng làm việc ở Hi Vọng Mới? Sao cậu không nói sớm, để việc thành ra như thế này! Thế thì, mọi người cứ nói chuyện đi, tôi về công ty trước. Hôm nay cậu Ninh tạm thời nghỉ phép đi, sau đấy nói chuyện tử tế với Giản Tư Tư. Bạn học cũ gặp mặt, chắc chắn có nhiều chuyện để nói lắm. Tôi không làm phiền nữa nhé”.
Giọng điệu của ông giám đốc công ty này tốt hơn trước không biết bao nhiêu, còn chủ động cho nghỉ phép. Nhưng trong lòng Ninh Hạo Bân chẳng vui nổi chút nào, trái lại còn càng chán nản hơn.
Đợi đến khi vị giám đốc kia rời đi, Giản Tư Tư mới nói: “Sao anh không nói mấy chuyện này với ông ta?”
“Nói ra thì có gì hay? Lẽ nào phải nói cho tất cả mọi người biết, tôi phản bội Hi Vọng Mới, còn bị đuổi ra khỏi đó sao?”, Ninh Hạo Bân lầm bầm.
Giản Tư Tư im lặng một lúc. Khi Ninh Hạo Bân bị đuổi đi, là dưới hình thức từ chức, chứ không phải bị cho thôi việc. Đó đã là giữ mặt mũi lắm rồi, nếu không, bây giờ anh ta khó mà tìm được công việc.
Tất cả mọi công ty đều có thể chấp nhận một người có năng lực không giỏi, nhưng tuyệt đối sẽ không chấp nhận một người có tội danh ăn cắp bí mật thương mại.
Người như vậy chính là một quả bom nổ chậm, không biết bao giờ sẽ phát nổ.
Một lúc sau, Giản Tư Tư mới mở lời: “Quả thực anh đã thay đổi không ít. Trước kia có lẽ anh sẽ tức giận mà la lối với tôi, hỏi tôi mấy câu kiểu như có phải tôi cảm thấy rất vui không, có phải thấy đồng tình với anh không đại loại vậy”.
Ninh Hạo Bân run lên. Giản Tư Tư nói đúng, anh ta của ngày trước, đúng là sẽ nói như vậy. Thậm chí lúc đang ký thỏa thuận hợp tác, trong lòng anh ta cũng thầm nghĩ có lẽ nào Giản Tư Tư đang đồng cảm với anh nên mới miễn cưỡng đồng ý hợp tác không.
Anh ta rất muốn cự tuyệt tất cả, nhưng lại không thể nói ra được, bởi đây là sự hợp tác của công ty, một trợ lý nhỏ bé thì có tư cách gì mà phá rối.
Thậm chí khi Giản Tư Tư gọi tên anh ta, trong lòng Ninh Hạo Bân lập tức cảm thấy lo lắng, giống như cảm giác một đứa trẻ phạm lỗi bị người lớn bắt tại chỗ vậy.
Mà bây giờ nghe những lời này của Giản Tư Tư, Ninh Hạo Bân không hề tức giận, trái lại trong lòng anh ta càng chán nản vô cùng.
Anh ta ngẩng đầu lên, cười khổ nói: “Cô cảm thấy bây giờ tôi có tư cách nói những chuyện này sao? Hi Vọng Mới đã trở thành công ty lớn có giá trị hơn tỷ tệ, cô là giám đốc của nó, là phó tổng giám đốc tương lai. Còn tôi, chỉ là một trợ lý nhỏ bé, thậm chí có chút chuyện cỏn con cũng làm không tốt. So với cô, tôi kém hơn nhiều”.
Giản Tư Tư nhìn Ninh Hạo Bân lẩm bẩm thổn thức như vậy, chẳng thế nào thấy được sức sống và thói kiêu ngạo năm xưa, chỉ có hình ảnh bị áp lực dày vò khi trải qua cuộc bể dâu.
Cô ấy hơi do dự một chút rồi lại nói: “Nếu như làm việc ở bên ngoài không được như ý, hay là quay về đi? Tôi có thể nói với tổng giám đốc Ninh, chị ấy tốt bụng như vậy, chắc là sẽ không từ chối đâu”.
Ninh Hạo Bân hơi ngây ra, từ ngày rời đi ấy, anh ta chưa từng có suy nghĩ quay trở lại Hi Vọng Mới.
Trước kia là không thèm quay lại, nghĩ rằng với năng lực của mình thì cho dù có ở đâu cũng có thể làm được xuất sắc. Công ty tốt hơn Hi Vọng Mới trên thế giới này đầy ra, rồi sẽ có một ngày, anh ta trở thành một nhân vật lớn, rồi quay trở lại nói với mấy người này, năm đó mấy người đã chọn sai rồi!
Sau đó thì là chẳng còn mặt mũi nào mà quay lại, thậm chí khi nhắc đến ba chữ Hi Vọng Mới, cả người anh ta đều phát run lên.
Thời gian trôi qua rất lâu rồi, anh ta thay đổi rất nhiều công ty, nhưng liên tiếp gặp phải trắc trở vấp váp.
Tất cả mọi công ty đều không xem bằng cấp của anh, chỉ xem anh có kinh nghiệm làm việc thực tế hay không thôi. Nếu như không có thì thật xin lỗi, bắt buộc phải làm từ vị trí nhân viên, làm mấy việc vặt để thích ứng trước đã.
Ninh Hạo Bân không thể nào thích ứng được, lúc anh ta ở Hi Vọng Mới đã là chủ lực của công ty, làm sao có thể chịu đi làm chân sai vặt.
Sau khi liên tiếp bị từ chối thì cuối cùng anh ta chọn công ty hiện tại, cúi gằm mặt xuống mà làm việc.
Cũng may là anh ta đã học được không ít điều ở Hi Vọng Mới, công việc ở đây áp lực nhỏ, so với năng lực mà anh ta luyện ra được khi đó thì gánh vác rất dễ dàng. Mấy tháng sau thì anh ta được giám đốc phòng ban nhắm trúng, được cho làm trợ lý.
Chương 444: Kém hơn cô nhiều
Thời gian chia xa không dài, nhưng từ lúc đó đến giờ lại thay đổi lớn đến như vậy.
Mình chỉ là một trợ lý giám đốc nhỏ bé, còn thu nhập của Giản Tư Tư lại gấp đôi bản thân, thậm chí không lâu sau sẽ còn tăng lên nữa.
Chỉ riêng chục triệu tệ cổ phiếu thôi là đã không biết phải kiếm tiền bao lâu mới lại được.
Lúc mới vào công ty, Ninh Hạo Bân là người được cả công ty, kể cả Hoắc Khải, coi trọng nhất.
Anh ta đủ giỏi giang, chỉ là tính cách có chút nóng vội, cần phải va chạm thêm. Hoắc Khải và Ninh Thần đã chuẩn bị sẵn, rèn luyện anh ta thêm hai năm rồi sẽ cho đảm nhiệm trọng trách lớn.
Nhưng Ninh Hạo Bân lại không có tính nhẫn nại, anh ta vì coi thường Hoắc Khải và Ninh Thần chẳng có bằng cấp gì, chỉ là chó ngáp phải ruồi, nên mới lựa chọn phản bội công ty.
Sau cùng Hoắc Khải thu hồi lại toàn bộ một loạt nào tiền, nào phòng, rồi các loại khen thưởng, còn tí thì phải ra hầu tòa.
Nếu không phải Ninh Thần mềm lòng không đuổi cùng giết tận, thì có khi bây giờ Ninh Hạo Bân vẫn còn đang nằm khoèo trong tù.
Mà không chỉ có Giản Tư Tư thay đổi nhiều, kể cả công ty Hi Vọng mới cũng từ một doanh nghiệp quy mô nhỏ chỉ có năm, sáu người đã phát triển thành một doanh nghiệp lớn có ba công ty chi nhánh, với tổng nhân công lên đến hàng trăm người và giá trị công ty phải lên đến mười chữ số trong vòng hơn một năm.
chuyện gần hai chục nhà đầu tư mạo hiểm chạy đến mua cả trăm triệu cổ phiếu với giá mười ngàn tệ một cổ phiếu đã lan truyền trong giới tài chính từ lâu, Ninh Hạo Bân cũng không phải chưa từng thấy.
Anh ta thực sự không hiểu, đôi vợ chồng chó ngáp phải ruồi đó sao lại tốt số đến vậy!
Bọn họ không phải nên sớm phá sản vì phạm các loại lỗi lầm nào đó hay sao, tại sao mà chẳng những không phá sản, trái lại ngày càng phát triển như thế.
Bây giờ lại nghe rất nhiều người nói, mấy năm gần đây công ty Hi Vọng mới có vẻ sẽ sáng tạo nên thần thoại về kinh doanh ngoại tuyến.
Mấy năm gần đây, chỉ cần là phất lên nhanh chóng thì đều là trong ngành tài chính, không thì cũng là về mạng Internet, chẳng có ngoại lệ nào. Việc kinh doanh ngoại tuyến xuống dốc khiến các doanh nghiệp ngoại tuyến muốn thành công cũng khó khăn hơn nhiều.
Nói trắng ra thì chủ yếu do người tiêu dùng đang ngày càng xoi mói, bắt bẻ hơn, nên chi phí sản xuất của doanh nghiệp ngoại tuyến cũng theo đó mà tăng lên, nếu không thì chất lượng sản phẩm khó mà được cải thiện.
Mạng Internet lại không giống vậy, tất cả chỉ dựa vào đôi bàn tay của lập trình viên. Thứ gọi là chi phí cũng chỉ có máy tính, tiền mạng, tiền điện, thấp đến chẳng còn gì để nói. Chỉ có sau này phát triển thêm thì mới nảy sinh ra các chi phí liên quan đến máy móc phục vụ thì mới có thể coi là tiền to.
Nói tóm lại, chuyện chỉ dựa vào sản phẩm giảm cân mà có thể phất lên nhanh chóng như công ty Hi Vọng Mới đây thậm chí có thể coi là kỳ tích.
Có người nói bọn họ hoàn toàn là vì gặp thời, nếu không phải sự kiện toàn dân giảm béo kia thành công thì làm gì có thành tựu lớn như bây giờ.
Cũng có người nói, công ty này thật sự có năng lực.
Mấy sự kiện như toàn dân giảm béo không thiếu, nhưng chỉ có mỗi Hi Vọng Mới thành công, chẳng có thêm ai khác được như vậy cả.
Không phải là họ không có điều kiện này, mà là sự kiện toàn dân tham gia phải có được sự điều khiển kinh người từ lên kế hoạch đến xử lý cả quá trình sự kiện. Nếu không nắm bắt được tốt chi tiết thì anh khó mà thành công được.
Cho dù có nói như thế nào thì sự thành công của Hi Vọng Mới là đã rõ như ban ngày.
Lần gặp gỡ đầu tiên sau khi chia xa của Ninh Hạo Bân và Giản Tư Tư đương nhiên sẽ có chút gượng gạo, nhưng Giản Tư Tư rất nhanh đã tập trung vào công việc, không bị phân tâm nhiều vì chuyện ngày trước.
Ngược lại Ninh Hạo Bân lại không ngồi yên được, nhiều lần mắc sai lầm, khiến cho giám đốc không vừa lòng, nghiêm khắc phê bình một trận.
Đây là công ty Hi Vọng Mới nóng bỏng tay trong ngành, vô cùng chú trọng thái độ làm việc và vấn đề chi tiết, anh phạm mấy lỗi này trước mặt bọn họ là muốn phá đám à.
Nếu đổi lại là công ty khác không chuyên nghiệp như vậy, Giản Tư Tư đã từ chối hợp tác từ lâu rồi, nhưng thấy Ninh Hạo Bân bị mắng như con không ngóc nổi đầu lên như vậy, cô ấy lại có chút không nhẫn tâm.
Nhớ ngày xưa lúc mới vào công ty, đầu của Ninh Hạo Bân ngẩng cao hơn ai hết, lúc đó anh ta kiêu ngạo biết bao nhiêu.
Nhưng bây giờ thì sao, anh ta sa sút như vậy, bị người ta mắng cho không ngóc nổi đầu lên.
Có lẽ một phần vì do có mình ở đây, nhưng phần nhiều có khi là do cái gai góc của anh ta đã bị mài mòn đi nhiều rồi.
Anh ta đã không còn là thiên tài coi trời bằng vung nữa, giờ đã sa chân thành một người bình thường.
Cho dù hai người đã chia tay, thậm chí đã lâu không còn liên lạc, nhưng nhìn thấy Ninh Hạo Bân như vậy, trong lòng Giản Tư Tư cũng ít nhiều cảm thấy buồn bã.
Cuối cùng hai bên xác nhận quan hệ hợp tác, mà lúc giải tán, Giản Tư Tư còn cố ý gọi Ninh Hạo Bân lại.
Vị giám đốc kia còn tưởng Giản Tư Tư muốn răn dạy gì, vội vàng nói: “Giám đốc Giản, thật ngại quá, cậu này mới đến công ty chưa được bao lâu, nghiệp vụ cũng không thạo lắm, mong cô rộng lòng mà đừng chấp cậu ta, có gì về tôi sẽ trừ lương cậu ta!”
“Ông hiểu lầm rồi, tôi là bạn học với anh ta, hơn nữa trước kia anh ta cũng từng làm việc ở Hi Vọng Mới, cho nên muốn hàn huyên tâm sự một chút thôi”, Giản Tư Tư đáp.
Vị giám đốc kia nghe vậy thì ngây ra, ông ta xoay lại hỏi Ninh Hạo Bân: “Ninh này, cậu là bạn học của giám đốc Giản à? Còn từng làm việc ở Hi Vọng Mới? Sao cậu không nói sớm, để việc thành ra như thế này! Thế thì, mọi người cứ nói chuyện đi, tôi về công ty trước. Hôm nay cậu Ninh tạm thời nghỉ phép đi, sau đấy nói chuyện tử tế với Giản Tư Tư. Bạn học cũ gặp mặt, chắc chắn có nhiều chuyện để nói lắm. Tôi không làm phiền nữa nhé”.
Giọng điệu của ông giám đốc công ty này tốt hơn trước không biết bao nhiêu, còn chủ động cho nghỉ phép. Nhưng trong lòng Ninh Hạo Bân chẳng vui nổi chút nào, trái lại còn càng chán nản hơn.
Đợi đến khi vị giám đốc kia rời đi, Giản Tư Tư mới nói: “Sao anh không nói mấy chuyện này với ông ta?”
“Nói ra thì có gì hay? Lẽ nào phải nói cho tất cả mọi người biết, tôi phản bội Hi Vọng Mới, còn bị đuổi ra khỏi đó sao?”, Ninh Hạo Bân lầm bầm.
Giản Tư Tư im lặng một lúc. Khi Ninh Hạo Bân bị đuổi đi, là dưới hình thức từ chức, chứ không phải bị cho thôi việc. Đó đã là giữ mặt mũi lắm rồi, nếu không, bây giờ anh ta khó mà tìm được công việc.
Tất cả mọi công ty đều có thể chấp nhận một người có năng lực không giỏi, nhưng tuyệt đối sẽ không chấp nhận một người có tội danh ăn cắp bí mật thương mại.
Người như vậy chính là một quả bom nổ chậm, không biết bao giờ sẽ phát nổ.
Một lúc sau, Giản Tư Tư mới mở lời: “Quả thực anh đã thay đổi không ít. Trước kia có lẽ anh sẽ tức giận mà la lối với tôi, hỏi tôi mấy câu kiểu như có phải tôi cảm thấy rất vui không, có phải thấy đồng tình với anh không đại loại vậy”.
Ninh Hạo Bân run lên. Giản Tư Tư nói đúng, anh ta của ngày trước, đúng là sẽ nói như vậy. Thậm chí lúc đang ký thỏa thuận hợp tác, trong lòng anh ta cũng thầm nghĩ có lẽ nào Giản Tư Tư đang đồng cảm với anh nên mới miễn cưỡng đồng ý hợp tác không.
Anh ta rất muốn cự tuyệt tất cả, nhưng lại không thể nói ra được, bởi đây là sự hợp tác của công ty, một trợ lý nhỏ bé thì có tư cách gì mà phá rối.
Thậm chí khi Giản Tư Tư gọi tên anh ta, trong lòng Ninh Hạo Bân lập tức cảm thấy lo lắng, giống như cảm giác một đứa trẻ phạm lỗi bị người lớn bắt tại chỗ vậy.
Mà bây giờ nghe những lời này của Giản Tư Tư, Ninh Hạo Bân không hề tức giận, trái lại trong lòng anh ta càng chán nản vô cùng.
Anh ta ngẩng đầu lên, cười khổ nói: “Cô cảm thấy bây giờ tôi có tư cách nói những chuyện này sao? Hi Vọng Mới đã trở thành công ty lớn có giá trị hơn tỷ tệ, cô là giám đốc của nó, là phó tổng giám đốc tương lai. Còn tôi, chỉ là một trợ lý nhỏ bé, thậm chí có chút chuyện cỏn con cũng làm không tốt. So với cô, tôi kém hơn nhiều”.
Giản Tư Tư nhìn Ninh Hạo Bân lẩm bẩm thổn thức như vậy, chẳng thế nào thấy được sức sống và thói kiêu ngạo năm xưa, chỉ có hình ảnh bị áp lực dày vò khi trải qua cuộc bể dâu.
Cô ấy hơi do dự một chút rồi lại nói: “Nếu như làm việc ở bên ngoài không được như ý, hay là quay về đi? Tôi có thể nói với tổng giám đốc Ninh, chị ấy tốt bụng như vậy, chắc là sẽ không từ chối đâu”.
Ninh Hạo Bân hơi ngây ra, từ ngày rời đi ấy, anh ta chưa từng có suy nghĩ quay trở lại Hi Vọng Mới.
Trước kia là không thèm quay lại, nghĩ rằng với năng lực của mình thì cho dù có ở đâu cũng có thể làm được xuất sắc. Công ty tốt hơn Hi Vọng Mới trên thế giới này đầy ra, rồi sẽ có một ngày, anh ta trở thành một nhân vật lớn, rồi quay trở lại nói với mấy người này, năm đó mấy người đã chọn sai rồi!
Sau đó thì là chẳng còn mặt mũi nào mà quay lại, thậm chí khi nhắc đến ba chữ Hi Vọng Mới, cả người anh ta đều phát run lên.
Thời gian trôi qua rất lâu rồi, anh ta thay đổi rất nhiều công ty, nhưng liên tiếp gặp phải trắc trở vấp váp.
Tất cả mọi công ty đều không xem bằng cấp của anh, chỉ xem anh có kinh nghiệm làm việc thực tế hay không thôi. Nếu như không có thì thật xin lỗi, bắt buộc phải làm từ vị trí nhân viên, làm mấy việc vặt để thích ứng trước đã.
Ninh Hạo Bân không thể nào thích ứng được, lúc anh ta ở Hi Vọng Mới đã là chủ lực của công ty, làm sao có thể chịu đi làm chân sai vặt.
Sau khi liên tiếp bị từ chối thì cuối cùng anh ta chọn công ty hiện tại, cúi gằm mặt xuống mà làm việc.
Cũng may là anh ta đã học được không ít điều ở Hi Vọng Mới, công việc ở đây áp lực nhỏ, so với năng lực mà anh ta luyện ra được khi đó thì gánh vác rất dễ dàng. Mấy tháng sau thì anh ta được giám đốc phòng ban nhắm trúng, được cho làm trợ lý.
Bình luận facebook