Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-526
Chương 526
Chương 526: Cãi vã Cô ta không thích ai đụng chạm đến chuyên môn của mình, nghề nào cũng là nghề thiêng liêng, đặc biệt đối với những người có lòng yêu nghề sâu sắc.
Nếu ai đó nói rằng công việc của cô ta không tốt, vậy thì chắc chắn não người đó có vấn đề rồi.
Ngay từ đầu Phan Tư Mễ đã không thích Từ Lực Phàm, vậy thì làm sao có thể nói được lời hay ý đẹp gì với anh ta chứ.
Mối quan hệ giữa hai người này từ đầu đã là như vậy, chỉ có điều nhiều người không biết kiểu quan hệ này tất nhiên sẽ cảm thấy rất kỳ quái.
Từ Lực Phàm tối sầm mặt lại vì những lời nói đó, ngay trong ngày hôn lễ mà nói như vậy, chẳng khác nào đang không xem anh ta ra gì.
Vì Hoắc Khải và Ninh Thần đều đang ở đây nên anh ta không muốn làm mọi thứ trở nên quá lố bịch trước mặt của bọn họ, chứ nếu không thì có khi Từ Lực Phàm đã trở mặt với cô ta ngay tại chỗ rồi.
Ninh Thần thuyết phục thêm vài câu, Từ Lực Phàm mới có thể tạm thời bình tĩnh lại, không quan tâm đến Phan Tư Mễ nữa.
Anh ta không nói lời nào nữa, người khác tự nhiên cũng sẽ không nói thêm, tốt xấu gì thì cũng đều là chuyện của vợ chồng nhà người ta, cứ coi như người ngoài có thể khuyên bảo đôi câu, nhưng tốt nhất trước mấy chuyện như vậy thì người ngoài không nên lên tiếng nhiều thêm.
Nếu không trong tương lai họ hòa hợp rồi thì lại đâm ra quay ngược lại chất vấn mình.
Sau đó, một nhóm người đi theo Phan Tư Mễ xuống tầng dưới.
Ninh Thần và Hoắc Khải đi cuối cùng, khi họ đi xuống lầu, Ninh Thần nói với vẻ mặt lo lắng: "Anh à, em luôn nghĩ hôm nay trông Phan Tư Mễ rất kỳ lạ. Anh nói xem, ngày kết hôn tốt như vậy, sao cô ấy lại để thành ra thế này? Cô ấy trông không giống như muốn ở đây để kết hôn".
“Có lẽ đây là cuộc sống mà cô ấy theo đuổi, muốn làm gì thì làm, không cần đắn đo”, Hoắc Khải nói.
"Anh...", Ninh Thần nhìn anh, đột nhiên hỏi: "Em nghĩ cô ấy hẳn vẫn còn thích anh, cho nên hôm nay cô ấy mới không vui khi anh đến, anh nghĩ thế nào?"
Hoắc Khải không biết Ninh Thần muốn nhận được câu trả lời như thế nào khi cô hỏi điều này, vì vậy anh nói: "Anh cũng không rõ lắm, có thể có, có thể không. Nhưng điều đó không quan trọng, không phải cuối cùng họ cũng sẽ kết hôn sao? Còn có
chuyện gì phải suy nghĩ nữa?"
Ninh Thần im lặng vài giây, sau đó gật đầu nói: "Nói vậy cũng đúng..."
Ở tầng dưới, một dãy xe Mercedes-Benz S-Class đang đậu, dẫn đầu là chiếc Rolls-Royce Phantom, một chiếc xe siêu sang có giá hơn 5 triệu.
Loại xe cưới này được coi là hàng đầu ở trong nước, người bình thường không được đãi ngộ tốt như vậy, sang lắm cũng chỉ là chiếc Mercedes-Benz S-Class đi đầu mà thôi.
Phan Tư Mễ không ngồi trong chiếc xe đầu tiên mà lại ngồi vào chiếc Mercedes-Benz thứ hai khiến cho Từ Lực Phàm cau mày bực mình.
Thay vì ngồi vào chiếc Rolls-Royce hàng đầu, cô ta lại chọn ngồi vào chiếc Mercedes-Benz ở phía sau, điều này có nghĩa là gì? Cô ta nghĩ rằng Rolls-Royce không tốt bằng Mercedes-Benz?
Hay là cô ta đang cố tình muốn gây sự đây?
Nhưng để đối phó với Hi Vọng Mới, Từ Lực Phàm có thể chịu đựng tất cả mọi thứ. Không biết xấu hổ sao? Dù sao từ lúc lên lầu thì anh ta đã bắt đầu xấu hổ rồi, nên chuyện lần này anh ta cũng không quan tâm nữa.
"Anh Từ, chuyện này...", một phù rể đi tới hỏi.
Từ Lực Phàm nghiến răng nói: "Cô ta muốn thế nào cũng được, muốn ngồi xe nào cũng được".
"Như vậy không tốt... nếu không ngồi xe dẫn đầu mà ngồi xe phía sau thì chiếc xe dẫn đầu kia biết làm thế nào? Còn anh thì ngồi ở đâu?", phù rể lại hỏi.
"Đương nhiên là tôi ngồi cùng với cô ta. Còn về chiếc xe dẫn đầu, cậu thích làm gì thì làm", Từ Lực Phàm nói, rồi quay sang Hoắc Khải và Ninh Thần: "Anh Lý, anh và cô Ninh đi cùng xe của chúng tôi hay tự mình lái xe?"
“Chúng tôi tự lái xe đi, dù sao khách sạn cũng không xa lắm”, Hoắc Khải nói.
Từ Lực Phàm không phải là người địa phương, nhưng anh ta đã chọn tổ chức một bữa tiệc tại địa phương. Hơn nữa, thế lực đứng sau anh ta đã đặc biệt thành lập một chi nhánh ở đây, mà Từ Lực Phàm chính là tổng giám đốc.
Từ giám đốc kỹ thuật của công ty thăng tiến lên tổng giám đốc chi nhánh cũng chỉ là một bước nhỏ. Có lẽ mấy cấp bậc này trong công ty đều giống nhau, nhưng một người là cấp dưới, một người phụ trách toàn bộ công ty, nên vẫn là khác nhau.
Vì vậy nên Từ Lực Phàm cũng có đủ tư cách để nói chuyện ngang hàng với Ninh Thần, nếu không thì không dễ gì tìm ra lý do chính đáng để anh ta có thể tiếp cận với Hi Vọng Mới.
Sau đó, Từ Lực Phàm cũng lên chiếc xe Mercedes-Benz mà Phan Tư Mễ đang ngồi. Còn Ninh Thần và Hoắc Khải lái xe phía sau.
Trong hai năm qua, ngoài việc làm kinh doanh ngày càng tiến bộ, kỹ năng lái xe của Ninh Thần cũng được cải thiện rất nhiều.
Sáu tháng trước, cô vừa cân nhắc tới việc tậu một chiếc Panamera cả triệu bạc làm phương tiện đi lại, bởi vì Hoắc Khải thường xuyên phải đi ra ngoài, nên chỉ có một chiếc ở nhà tất nhiên là không đủ dùng.
Là dòng xe phổ biến nhất của Porsche, Panamera được ca ngợi là chiếc xe hoàn hảo nhất trong phân khúc cao cấp, gần như ngang bằng với Mercedes-Benz S-Class.
Bất kể ngoại hình, chức năng hay thương hiệu, chúng cũng không hề kém cạnh khi đặt cạnh nhau.
Ngồi trên chiếc Porsche, Ninh Thần khởi động xe, chậm rãi đi theo phía sau.
Trong xe, Từ Lực Phàm nói với Phan Tư Mễ: "Hôm nay là ngày cưới của chúng ta. Bất kể vì lý do gì thì em cũng không nên làm thế với anh. Thật là mất mặt".
"Sĩ diện của anh đáng giá bao nhiêu tiền? Hơn nữa, ai đã quy định rằng khi kết hôn nhất định phải giữ sĩ diện cho nhau?", Phan Tư Mễ nhăn nhó nói.
Đúng như Hoắc Khải đoán, Phan Tư Mễ kết hôn hoàn toàn là để chọc tức Hoắc Khải.
Cô ta hy vọng rằng bằng cách này, người đàn ông đó có thể hiểu rằng anh sắp mất đi cô ta mãi mãi. Chỉ bằng cách này, có lẽ anh sẽ cảm động và hiểu được liệu bản thân anh có thích cô ta hay không.
Do đó, Từ Lực Phàm cũng là công cụ của Phan Tư Mễ, và cả hai đang lợi dụng lẫn nhau.
Có thể Phan Tư Mễ không biết vai trò của mình trong âm mưu của Từ Lực Phàm, nhưng cô ta cũng không quan tâm.
Từ Lực Phàm có thích cô ta hay không, điều đó không quan trọng. Cô ta chỉ muốn lợi dụng anh ta để thực hiện mục đích của mình, còn chuyện kết hôn thì có quan trọng gì với cô ta chứ?
Nhìn thấy thái độ của Phan Tư Mễ, Từ Lực Phàm rất tức giận, nhưng anh ta không thể làm gì được, anh ta không thể đánh cô ta vào lúc này.
Sau khi đánh xong, anh ta có thể sẽ cảm thấy thoải mái nhất thời, nhưng mọi chuyện sau đó sẽ kết thúc như thế nào đây?
Công ty tự thành lập chi nhánh và thăng chức tổng giám đốc cho anh ta không phải để anh ta ngồi đây so đo với một người phụ nữ.
Nếu không giải quyết được Hi Vọng Mới, thì cuộc đời này của anh ta đã định sẵn là không có tương lai.
Nếu những người khác bị sa thải, họ vẫn có thể tìm đến các công ty khác để tiếp tục làm việc.
Nhưng làm việc dưới sự kiểm soát của thế lực đen phía sau, Từ Lực Phàm biết rất rõ rằng mình chỉ có thể tiến lên, không thể rút lui.
Bởi vì sức mạnh của thế lực đằng sau anh ta thật sự khủng khiếp, nếu đắc tội với họ thì thế giới rộng lớn này cũng sẽ không còn chỗ để anh ta dung thân.
Vì vậy, dù lửa giận trong lòng có dâng cao đến đâu thì cũng phải kìm nén.
Vì Phan Tư Mễ có vẻ không muốn nói chuyện tiếp nên Từ Lực Phàm cũng không nói gì với cô ta nữa. Dù sao thì anh ta cũng không thật sự coi cô ta như một người vợ.
Sau khi chuyện của Hi Vọng Mới xong xuôi, anh ta sẽ lập tức bỏ rơi người phụ nữ này.
Bác sĩ tâm thần khốn kiếp, có gì mà hiếm lạ, chỉ cần có tiền thì loại đàn bà nào cũng có thể tìm được!
Với suy nghĩ này, Từ Lực Phàm dứt khoát im miệng lại và nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phan Tư Mễ cũng thế, dựa vào ghế, ngả đầu quay mặt ra cửa sổ.
Người lái xe liếc nhìn hai người qua kính chiếu hậu, trong lòng rất khó hiểu, chưa bao giờ thấy một cặp vợ chồng nào u ám đến như vậy.
Có thể một số cặp đôi sẽ giận dỗi, cãi vã vì chuyện cưới xin và những chuyện khác, nhưng chẳng có ai cãi nhau đến mức không nhìn mặt nhau thế này cả.
Từ lúc lên lầu cho đến lúc xuống có mấy phút, không có ai đến náo đám cưới, cũng không có ai đòi tiền lì xì, làm gì mà giận dữ như vậy?
Người không hiểu chỉ có thể đoán mò.
Ngay sau đó, xe đi đến trước cửa một khách sạn năm sao trong thành phố.
Phan Tư Mễ mở cửa bước xuống xe, nhìn thấy tên hai người được treo trên màn hình LED lớn trước khách sạn, cũng như vài lời chúc mừng.
Một tia kinh tởm lóe lên trong mắt cô ta, cô ta đi về phía khách sạn mà không hề quay đầu nhìn lại.
Từ Lực Phàm không đi theo cô ta ngay, mà quay người lại, đợi Hoắc Khải và Ninh Thần xuống xe rồi cùng nhau chào hỏi.
"Tại sao lại đợi chúng tôi? Đi với Tư Mễ đi chứ, hôm nay hai người kết hôn, tại sao lúc nào cũng đi loanh quanh hai chúng tôi?", Ninh Thần thúc giục khi nhìn thấy Từ Lực Phàm đến gần.
Từ Lực Phàm cười nói: "Phải tiếp khách quý chứ. Cô và Tư Mễ vừa là bạn học đại học vừa là bạn tốt của nhau, tất nhiên tôi phải chăm sóc mọi người chu đáo rồi. Hơn nữa hôm nay chúng tôi cũng không mời nhiều người. Họ đều là đồng nghiệp trong công ty, thuận tiện chào hỏi một chút".
Ninh Thần thầm thở dài trong lòng, cặp vợ chồng này sao có thể kì lạ như vậy.
Họ dường như không coi trọng cuộc hôn nhân này. Nếu vậy thì tại sao họ vẫn kết hôn?
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại không thể nói ra điều đó, vì vậy Ninh Thần chỉ có thể nói: "Chúng ta cứ vào đi, có thể chào hỏi những người khác".
Chương 526: Cãi vã Cô ta không thích ai đụng chạm đến chuyên môn của mình, nghề nào cũng là nghề thiêng liêng, đặc biệt đối với những người có lòng yêu nghề sâu sắc.
Nếu ai đó nói rằng công việc của cô ta không tốt, vậy thì chắc chắn não người đó có vấn đề rồi.
Ngay từ đầu Phan Tư Mễ đã không thích Từ Lực Phàm, vậy thì làm sao có thể nói được lời hay ý đẹp gì với anh ta chứ.
Mối quan hệ giữa hai người này từ đầu đã là như vậy, chỉ có điều nhiều người không biết kiểu quan hệ này tất nhiên sẽ cảm thấy rất kỳ quái.
Từ Lực Phàm tối sầm mặt lại vì những lời nói đó, ngay trong ngày hôn lễ mà nói như vậy, chẳng khác nào đang không xem anh ta ra gì.
Vì Hoắc Khải và Ninh Thần đều đang ở đây nên anh ta không muốn làm mọi thứ trở nên quá lố bịch trước mặt của bọn họ, chứ nếu không thì có khi Từ Lực Phàm đã trở mặt với cô ta ngay tại chỗ rồi.
Ninh Thần thuyết phục thêm vài câu, Từ Lực Phàm mới có thể tạm thời bình tĩnh lại, không quan tâm đến Phan Tư Mễ nữa.
Anh ta không nói lời nào nữa, người khác tự nhiên cũng sẽ không nói thêm, tốt xấu gì thì cũng đều là chuyện của vợ chồng nhà người ta, cứ coi như người ngoài có thể khuyên bảo đôi câu, nhưng tốt nhất trước mấy chuyện như vậy thì người ngoài không nên lên tiếng nhiều thêm.
Nếu không trong tương lai họ hòa hợp rồi thì lại đâm ra quay ngược lại chất vấn mình.
Sau đó, một nhóm người đi theo Phan Tư Mễ xuống tầng dưới.
Ninh Thần và Hoắc Khải đi cuối cùng, khi họ đi xuống lầu, Ninh Thần nói với vẻ mặt lo lắng: "Anh à, em luôn nghĩ hôm nay trông Phan Tư Mễ rất kỳ lạ. Anh nói xem, ngày kết hôn tốt như vậy, sao cô ấy lại để thành ra thế này? Cô ấy trông không giống như muốn ở đây để kết hôn".
“Có lẽ đây là cuộc sống mà cô ấy theo đuổi, muốn làm gì thì làm, không cần đắn đo”, Hoắc Khải nói.
"Anh...", Ninh Thần nhìn anh, đột nhiên hỏi: "Em nghĩ cô ấy hẳn vẫn còn thích anh, cho nên hôm nay cô ấy mới không vui khi anh đến, anh nghĩ thế nào?"
Hoắc Khải không biết Ninh Thần muốn nhận được câu trả lời như thế nào khi cô hỏi điều này, vì vậy anh nói: "Anh cũng không rõ lắm, có thể có, có thể không. Nhưng điều đó không quan trọng, không phải cuối cùng họ cũng sẽ kết hôn sao? Còn có
chuyện gì phải suy nghĩ nữa?"
Ninh Thần im lặng vài giây, sau đó gật đầu nói: "Nói vậy cũng đúng..."
Ở tầng dưới, một dãy xe Mercedes-Benz S-Class đang đậu, dẫn đầu là chiếc Rolls-Royce Phantom, một chiếc xe siêu sang có giá hơn 5 triệu.
Loại xe cưới này được coi là hàng đầu ở trong nước, người bình thường không được đãi ngộ tốt như vậy, sang lắm cũng chỉ là chiếc Mercedes-Benz S-Class đi đầu mà thôi.
Phan Tư Mễ không ngồi trong chiếc xe đầu tiên mà lại ngồi vào chiếc Mercedes-Benz thứ hai khiến cho Từ Lực Phàm cau mày bực mình.
Thay vì ngồi vào chiếc Rolls-Royce hàng đầu, cô ta lại chọn ngồi vào chiếc Mercedes-Benz ở phía sau, điều này có nghĩa là gì? Cô ta nghĩ rằng Rolls-Royce không tốt bằng Mercedes-Benz?
Hay là cô ta đang cố tình muốn gây sự đây?
Nhưng để đối phó với Hi Vọng Mới, Từ Lực Phàm có thể chịu đựng tất cả mọi thứ. Không biết xấu hổ sao? Dù sao từ lúc lên lầu thì anh ta đã bắt đầu xấu hổ rồi, nên chuyện lần này anh ta cũng không quan tâm nữa.
"Anh Từ, chuyện này...", một phù rể đi tới hỏi.
Từ Lực Phàm nghiến răng nói: "Cô ta muốn thế nào cũng được, muốn ngồi xe nào cũng được".
"Như vậy không tốt... nếu không ngồi xe dẫn đầu mà ngồi xe phía sau thì chiếc xe dẫn đầu kia biết làm thế nào? Còn anh thì ngồi ở đâu?", phù rể lại hỏi.
"Đương nhiên là tôi ngồi cùng với cô ta. Còn về chiếc xe dẫn đầu, cậu thích làm gì thì làm", Từ Lực Phàm nói, rồi quay sang Hoắc Khải và Ninh Thần: "Anh Lý, anh và cô Ninh đi cùng xe của chúng tôi hay tự mình lái xe?"
“Chúng tôi tự lái xe đi, dù sao khách sạn cũng không xa lắm”, Hoắc Khải nói.
Từ Lực Phàm không phải là người địa phương, nhưng anh ta đã chọn tổ chức một bữa tiệc tại địa phương. Hơn nữa, thế lực đứng sau anh ta đã đặc biệt thành lập một chi nhánh ở đây, mà Từ Lực Phàm chính là tổng giám đốc.
Từ giám đốc kỹ thuật của công ty thăng tiến lên tổng giám đốc chi nhánh cũng chỉ là một bước nhỏ. Có lẽ mấy cấp bậc này trong công ty đều giống nhau, nhưng một người là cấp dưới, một người phụ trách toàn bộ công ty, nên vẫn là khác nhau.
Vì vậy nên Từ Lực Phàm cũng có đủ tư cách để nói chuyện ngang hàng với Ninh Thần, nếu không thì không dễ gì tìm ra lý do chính đáng để anh ta có thể tiếp cận với Hi Vọng Mới.
Sau đó, Từ Lực Phàm cũng lên chiếc xe Mercedes-Benz mà Phan Tư Mễ đang ngồi. Còn Ninh Thần và Hoắc Khải lái xe phía sau.
Trong hai năm qua, ngoài việc làm kinh doanh ngày càng tiến bộ, kỹ năng lái xe của Ninh Thần cũng được cải thiện rất nhiều.
Sáu tháng trước, cô vừa cân nhắc tới việc tậu một chiếc Panamera cả triệu bạc làm phương tiện đi lại, bởi vì Hoắc Khải thường xuyên phải đi ra ngoài, nên chỉ có một chiếc ở nhà tất nhiên là không đủ dùng.
Là dòng xe phổ biến nhất của Porsche, Panamera được ca ngợi là chiếc xe hoàn hảo nhất trong phân khúc cao cấp, gần như ngang bằng với Mercedes-Benz S-Class.
Bất kể ngoại hình, chức năng hay thương hiệu, chúng cũng không hề kém cạnh khi đặt cạnh nhau.
Ngồi trên chiếc Porsche, Ninh Thần khởi động xe, chậm rãi đi theo phía sau.
Trong xe, Từ Lực Phàm nói với Phan Tư Mễ: "Hôm nay là ngày cưới của chúng ta. Bất kể vì lý do gì thì em cũng không nên làm thế với anh. Thật là mất mặt".
"Sĩ diện của anh đáng giá bao nhiêu tiền? Hơn nữa, ai đã quy định rằng khi kết hôn nhất định phải giữ sĩ diện cho nhau?", Phan Tư Mễ nhăn nhó nói.
Đúng như Hoắc Khải đoán, Phan Tư Mễ kết hôn hoàn toàn là để chọc tức Hoắc Khải.
Cô ta hy vọng rằng bằng cách này, người đàn ông đó có thể hiểu rằng anh sắp mất đi cô ta mãi mãi. Chỉ bằng cách này, có lẽ anh sẽ cảm động và hiểu được liệu bản thân anh có thích cô ta hay không.
Do đó, Từ Lực Phàm cũng là công cụ của Phan Tư Mễ, và cả hai đang lợi dụng lẫn nhau.
Có thể Phan Tư Mễ không biết vai trò của mình trong âm mưu của Từ Lực Phàm, nhưng cô ta cũng không quan tâm.
Từ Lực Phàm có thích cô ta hay không, điều đó không quan trọng. Cô ta chỉ muốn lợi dụng anh ta để thực hiện mục đích của mình, còn chuyện kết hôn thì có quan trọng gì với cô ta chứ?
Nhìn thấy thái độ của Phan Tư Mễ, Từ Lực Phàm rất tức giận, nhưng anh ta không thể làm gì được, anh ta không thể đánh cô ta vào lúc này.
Sau khi đánh xong, anh ta có thể sẽ cảm thấy thoải mái nhất thời, nhưng mọi chuyện sau đó sẽ kết thúc như thế nào đây?
Công ty tự thành lập chi nhánh và thăng chức tổng giám đốc cho anh ta không phải để anh ta ngồi đây so đo với một người phụ nữ.
Nếu không giải quyết được Hi Vọng Mới, thì cuộc đời này của anh ta đã định sẵn là không có tương lai.
Nếu những người khác bị sa thải, họ vẫn có thể tìm đến các công ty khác để tiếp tục làm việc.
Nhưng làm việc dưới sự kiểm soát của thế lực đen phía sau, Từ Lực Phàm biết rất rõ rằng mình chỉ có thể tiến lên, không thể rút lui.
Bởi vì sức mạnh của thế lực đằng sau anh ta thật sự khủng khiếp, nếu đắc tội với họ thì thế giới rộng lớn này cũng sẽ không còn chỗ để anh ta dung thân.
Vì vậy, dù lửa giận trong lòng có dâng cao đến đâu thì cũng phải kìm nén.
Vì Phan Tư Mễ có vẻ không muốn nói chuyện tiếp nên Từ Lực Phàm cũng không nói gì với cô ta nữa. Dù sao thì anh ta cũng không thật sự coi cô ta như một người vợ.
Sau khi chuyện của Hi Vọng Mới xong xuôi, anh ta sẽ lập tức bỏ rơi người phụ nữ này.
Bác sĩ tâm thần khốn kiếp, có gì mà hiếm lạ, chỉ cần có tiền thì loại đàn bà nào cũng có thể tìm được!
Với suy nghĩ này, Từ Lực Phàm dứt khoát im miệng lại và nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phan Tư Mễ cũng thế, dựa vào ghế, ngả đầu quay mặt ra cửa sổ.
Người lái xe liếc nhìn hai người qua kính chiếu hậu, trong lòng rất khó hiểu, chưa bao giờ thấy một cặp vợ chồng nào u ám đến như vậy.
Có thể một số cặp đôi sẽ giận dỗi, cãi vã vì chuyện cưới xin và những chuyện khác, nhưng chẳng có ai cãi nhau đến mức không nhìn mặt nhau thế này cả.
Từ lúc lên lầu cho đến lúc xuống có mấy phút, không có ai đến náo đám cưới, cũng không có ai đòi tiền lì xì, làm gì mà giận dữ như vậy?
Người không hiểu chỉ có thể đoán mò.
Ngay sau đó, xe đi đến trước cửa một khách sạn năm sao trong thành phố.
Phan Tư Mễ mở cửa bước xuống xe, nhìn thấy tên hai người được treo trên màn hình LED lớn trước khách sạn, cũng như vài lời chúc mừng.
Một tia kinh tởm lóe lên trong mắt cô ta, cô ta đi về phía khách sạn mà không hề quay đầu nhìn lại.
Từ Lực Phàm không đi theo cô ta ngay, mà quay người lại, đợi Hoắc Khải và Ninh Thần xuống xe rồi cùng nhau chào hỏi.
"Tại sao lại đợi chúng tôi? Đi với Tư Mễ đi chứ, hôm nay hai người kết hôn, tại sao lúc nào cũng đi loanh quanh hai chúng tôi?", Ninh Thần thúc giục khi nhìn thấy Từ Lực Phàm đến gần.
Từ Lực Phàm cười nói: "Phải tiếp khách quý chứ. Cô và Tư Mễ vừa là bạn học đại học vừa là bạn tốt của nhau, tất nhiên tôi phải chăm sóc mọi người chu đáo rồi. Hơn nữa hôm nay chúng tôi cũng không mời nhiều người. Họ đều là đồng nghiệp trong công ty, thuận tiện chào hỏi một chút".
Ninh Thần thầm thở dài trong lòng, cặp vợ chồng này sao có thể kì lạ như vậy.
Họ dường như không coi trọng cuộc hôn nhân này. Nếu vậy thì tại sao họ vẫn kết hôn?
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại không thể nói ra điều đó, vì vậy Ninh Thần chỉ có thể nói: "Chúng ta cứ vào đi, có thể chào hỏi những người khác".
Bình luận facebook