Marvellous
Moderator
-
Chương-16
Chương 15: Người yêu cũ 3
Quý Thành nói thầm trong lòng “anh quá hiểu cái suy nghĩ hiện giờ của em mà Đóa Lệ, có phải em cũng đang muốn quay về bên anh phải không? Có phải em không thể sống thiếu anh phải không? Em đừng nghĩ lời nói đó của em cùng với hành động của hắn ta có thể gạt được anh khi hai chúng ta đã gắn bó yêu thương nhau suốt 2 năm trời thì làm sao mà anh không đoán và hiểu được mọi thứ từ ánh mắt của em chứ Lệ. Anh biết hắn ta không phải là người yêu của em đâu, nhưng anh sẽ không vội vén màn lên sớm đâu em đừng lo, anh sẽ giành em lại hắn ta trước khi hắn ta có tình cảm với em, anh hứa đó Tô Đóa Lệ yêu dấu của anh”. Anh khẽ lắc đầu mỉm cười nói:
- Chỉ là anh muốn gặp lại em sau mấy tháng trời chúng ta xa cách thôi, em vẫn nói chuyện lạnh nhạt với những ai mà em không thích. Hôm nay trông em đẹp lắm, hắn ta liệu đã khen câu đó với em chưa, Tiểu Lệ của anh? Dù bên anh giờ đây không thiếu những cô gái vây quanh, nhưng em yên tâm đi, em vẫn là người duy nhất trong tim anh dù cho em đã có mác là – người cũ rồi. Anh nhớ em lắm.
- Anh thôi ngay đi cho tôi, anh bỏ rơi tôi vào cái ngày mà tôi mất bà nội, anh mặc cho tôi đứng khóc từ đằng sau lưng của anh và mặc cho tôi đang phải đau khổ như thế nào thì vừa tròn 2 tuần chia tay, bạn tôi bắt gặp anh đang cặp với con nhỏ Thanh Thanh. Và bây giờ thì anh còn cái tư cách gì mà nói câu “anh nhớ em” với tôi hả? Anh có cái tư cách gì nữa mà lại trơ trẻn lên tiếng bảo tôi giả vờ kêu người khác đóng giả là người yêu của tôi. Tôi, Tô Đóa Lệ đây không bao giờ cần sự quan tâm, hay yêu thương hay là cái vị trí gì đó trong lòng của Trần Quý Thành anh đâu. Anh hôm nay càng làm cho tôi càng cảm thấy ghê tởm anh hơn thôi. Sẵn đây tôi xin nhắc lại một lần nữa... Là... T.. Ô.. I... – giọng nam lạnh lùng đầy sự tự tin cắt ngang nói:
- Tôi là người yêu của Tô Đóa Lệ, anh không còn đủ tư cách để gọi hay nói với người yêu của tôi với mấy câu “anh nhớ em hay anh muốn gặp lại hay bất cứ loại câu khác”. Với tư cách là người yêu của cô ấy, tôi không cho phép anh đụng tới người yêu của Gia Kỳ Tường này. – Kỳ Tường đã nhận ra được tình cảm bao lâu nay anh dành cho Đóa Lệ là gì cũng là lúc cô đang nói câu “Tôi đã có người yêu mới và anh ấy tên là Kỳ Tường – chàng trai đi cùng với tôi gặp anh”.
Nói xong thì anh nắm lấy tay của cô kéo đứng dậy đi ra khỏi bàn đó, Đóa Lệ vừa đi theo sau anh tay vừa đưa lên lau nước mắt nước mũi tèm lem sau đó thì vẫn cảm nhận được rằng bàn tay của mình đang được bàn tay anh vẫn luôn đang chặt lấy, bỗng anh dừng lại và quay người lại kéo mạnh cô vào lòng mình, dịu dàng nói:
- Cô bé Lệ ngốc của anh. Tại sao em lại không cho anh biết cuộc hẹn hôm nay là em gặp lại tên khốn đó chứ? Tại sao lại tự mình làm đau mình tới như thế chứ? Em có biết là tim anh cũng đau theo em không? Anh quả nhiên có bất ngờ khi thấy tên khốn đó vì anh cứ nghĩ cuộc hẹn hôm nay sẽ cuộc hẹn đầu tiên cho mối tình của chúng ta. Em ngoan, đừng khóc nữa. Xin em sau này đừng tự mình làm đau mình như vậy nữa. Anh không chịu nỗi cảnh thấy em đau bên trong lòng mà bên ngoài vẫn mỉm cười vui vẻ đâu. Anh yêu em, Tô Đóa Lệ.
Đóa Lệ lúc ấy chỉ biết siết chặt vòng tay của mình khi đang ôm lấy anh, mặc cho nước mắt cô đang tuôn rơi rất nhiều, úp mặt vào lòng của anh, thúc thích nói:
- Anh mới là đồ ngốc, biết em nói dối như thế mà vẫn chấp nhận đi cùng với em tới đây. Biết em vẫn chưa quên người cũ mà anh vẫn yêu em, vẫn dành sự quan tâm đến em. Biết hết mọi thứ mà sao anh vẫn đón nhận chúng mọi thứ một cách bình thản tới như vậy chứ? Đáng lẽ anh phải ghét em chứ? Tại sao anh vẫn muốn yêu em? Kỳ Tường đồ ngốc, đại ngốc... Anh s.. E.. Ẽ..
Công lực của nụ hôn hình như được dùng đúng lúc rồi thì phải, anh cúi xuống, một tay ôm cô còn một tay nâng mặt cô lên để đặt nụ hôn thay cho những câu trả lời cho những câu hỏi ngốc nghếch của cô.
Quý Thành nói thầm trong lòng “anh quá hiểu cái suy nghĩ hiện giờ của em mà Đóa Lệ, có phải em cũng đang muốn quay về bên anh phải không? Có phải em không thể sống thiếu anh phải không? Em đừng nghĩ lời nói đó của em cùng với hành động của hắn ta có thể gạt được anh khi hai chúng ta đã gắn bó yêu thương nhau suốt 2 năm trời thì làm sao mà anh không đoán và hiểu được mọi thứ từ ánh mắt của em chứ Lệ. Anh biết hắn ta không phải là người yêu của em đâu, nhưng anh sẽ không vội vén màn lên sớm đâu em đừng lo, anh sẽ giành em lại hắn ta trước khi hắn ta có tình cảm với em, anh hứa đó Tô Đóa Lệ yêu dấu của anh”. Anh khẽ lắc đầu mỉm cười nói:
- Chỉ là anh muốn gặp lại em sau mấy tháng trời chúng ta xa cách thôi, em vẫn nói chuyện lạnh nhạt với những ai mà em không thích. Hôm nay trông em đẹp lắm, hắn ta liệu đã khen câu đó với em chưa, Tiểu Lệ của anh? Dù bên anh giờ đây không thiếu những cô gái vây quanh, nhưng em yên tâm đi, em vẫn là người duy nhất trong tim anh dù cho em đã có mác là – người cũ rồi. Anh nhớ em lắm.
- Anh thôi ngay đi cho tôi, anh bỏ rơi tôi vào cái ngày mà tôi mất bà nội, anh mặc cho tôi đứng khóc từ đằng sau lưng của anh và mặc cho tôi đang phải đau khổ như thế nào thì vừa tròn 2 tuần chia tay, bạn tôi bắt gặp anh đang cặp với con nhỏ Thanh Thanh. Và bây giờ thì anh còn cái tư cách gì mà nói câu “anh nhớ em” với tôi hả? Anh có cái tư cách gì nữa mà lại trơ trẻn lên tiếng bảo tôi giả vờ kêu người khác đóng giả là người yêu của tôi. Tôi, Tô Đóa Lệ đây không bao giờ cần sự quan tâm, hay yêu thương hay là cái vị trí gì đó trong lòng của Trần Quý Thành anh đâu. Anh hôm nay càng làm cho tôi càng cảm thấy ghê tởm anh hơn thôi. Sẵn đây tôi xin nhắc lại một lần nữa... Là... T.. Ô.. I... – giọng nam lạnh lùng đầy sự tự tin cắt ngang nói:
- Tôi là người yêu của Tô Đóa Lệ, anh không còn đủ tư cách để gọi hay nói với người yêu của tôi với mấy câu “anh nhớ em hay anh muốn gặp lại hay bất cứ loại câu khác”. Với tư cách là người yêu của cô ấy, tôi không cho phép anh đụng tới người yêu của Gia Kỳ Tường này. – Kỳ Tường đã nhận ra được tình cảm bao lâu nay anh dành cho Đóa Lệ là gì cũng là lúc cô đang nói câu “Tôi đã có người yêu mới và anh ấy tên là Kỳ Tường – chàng trai đi cùng với tôi gặp anh”.
Nói xong thì anh nắm lấy tay của cô kéo đứng dậy đi ra khỏi bàn đó, Đóa Lệ vừa đi theo sau anh tay vừa đưa lên lau nước mắt nước mũi tèm lem sau đó thì vẫn cảm nhận được rằng bàn tay của mình đang được bàn tay anh vẫn luôn đang chặt lấy, bỗng anh dừng lại và quay người lại kéo mạnh cô vào lòng mình, dịu dàng nói:
- Cô bé Lệ ngốc của anh. Tại sao em lại không cho anh biết cuộc hẹn hôm nay là em gặp lại tên khốn đó chứ? Tại sao lại tự mình làm đau mình tới như thế chứ? Em có biết là tim anh cũng đau theo em không? Anh quả nhiên có bất ngờ khi thấy tên khốn đó vì anh cứ nghĩ cuộc hẹn hôm nay sẽ cuộc hẹn đầu tiên cho mối tình của chúng ta. Em ngoan, đừng khóc nữa. Xin em sau này đừng tự mình làm đau mình như vậy nữa. Anh không chịu nỗi cảnh thấy em đau bên trong lòng mà bên ngoài vẫn mỉm cười vui vẻ đâu. Anh yêu em, Tô Đóa Lệ.
Đóa Lệ lúc ấy chỉ biết siết chặt vòng tay của mình khi đang ôm lấy anh, mặc cho nước mắt cô đang tuôn rơi rất nhiều, úp mặt vào lòng của anh, thúc thích nói:
- Anh mới là đồ ngốc, biết em nói dối như thế mà vẫn chấp nhận đi cùng với em tới đây. Biết em vẫn chưa quên người cũ mà anh vẫn yêu em, vẫn dành sự quan tâm đến em. Biết hết mọi thứ mà sao anh vẫn đón nhận chúng mọi thứ một cách bình thản tới như vậy chứ? Đáng lẽ anh phải ghét em chứ? Tại sao anh vẫn muốn yêu em? Kỳ Tường đồ ngốc, đại ngốc... Anh s.. E.. Ẽ..
Công lực của nụ hôn hình như được dùng đúng lúc rồi thì phải, anh cúi xuống, một tay ôm cô còn một tay nâng mặt cô lên để đặt nụ hôn thay cho những câu trả lời cho những câu hỏi ngốc nghếch của cô.
Bình luận facebook