Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 127
Loại lợi nhuận to lớn này khiến mọi hắn mơ tưởng, toàn thân đói khát khó nhịn.
Sau một tuần, tin tức thế lực khắp nơi giao hảo với Thư gia đảo liên tiếp xuất hiện trên Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng.
- Có thể nghiên cứu chế tạo ra được đan dược như vậy, tiền đồ của thiếu niên Sở Vân này vô cùng sáng sủa. Được tam nữ nhi của đảo chủ Vương gia đảo công khai xem trọng.
- Đảo chủ Triệu gia đảo biểu thị, vẫn là lân bang hữu hảo với Thư gia đảo. Đồng thời tại thời điểm nói chuyện hữu hảo, chính thức hỏi Sở Vân có hôn ước trong người hay không.
- Tiễn gia đảo cho rằng, kỳ thực Sở Vân rất có thể chính là nhi tử thân sinh thất tán nhiều năm của chính mình.
- Gần đây Lâm gia kiểm tra lại gia phả, phát hiện kỳ thực tổ tiên của Lâm gia và Thư gia có huyết thống quan hệ cực kỳ thân mật.
…
Trữ gia đảo, tộc lão hội.
Truyện Tiên Hiệp
Bầu không khí ngưng trọng, hầu như muốn ngưng tụ thành thực chất.
Sắc mặt Trữ gia đảo chủ xám ngoét, thần tình cứng ngắc, hầu như muốn hóa thành pho tượng thanh đồng rồi.
Các tộc lão ngay cả thở mạnh cũng không dám, trong lòng hầu như bị đè một khối đá thật lớn, hô hấp cũng không thoải mái.
Sau một lúc lâu, Trữ gia đảo bỗng dưng mở miệng, đánh vỡ tĩnh mịch:
- Những luyện đan sư mời tới vẫn chưa phá giải được phối phương Quật Khởi Đan sao?
Một vị tộc lão phụ trách nhiệm vụ này lập tức đứng dậy, cung kính đáp:
- Còn thiếu một chút, một chút, dù sao đan y ba đạo vận, trình độ mã hóa rất, rất cao.
- Một chút? Một chút?
Trữ gia đảo chủ bỗng dưng rít gào, chòm râu màu trắng rung lên, sắc mặt đỏ bừng, thanh âm phẫn nộ vang vọng toàn bộ gian phòng:
- Ngươi có biết là chỉ một chút như vậy, Thư gia đảo có thể kiếm được bao nhiêu? Tùy ý để danh tiếng phụ tử Thư gia tăng mạnh, túy ý để Trữ gia tổn thất càng ngày càng nặng?
Thanh âm của hắn cực lớn, chấn tới mức ván cửa gian phong đều lay động.
- Đảo chủ, thỉnh hạ cơn giận sấm sét. Ai cũng không ngờ tới, thằng nhãi con Sở Vân kia cư nhiên có thể đùa giỡn thủ đoạn như vậy. Đan y ba đạo vận, đích thực khiến người khác khó làm. Đại sư luyện đan đã biểu thị, chỉ cần có ba mươi viên Quật Khởi Đan cho hắn thực nghiệm, hắn có thể phá giải được phối phương này.
Một vị tộc lão rất có tư cách mở miệng khuyên nhủ.
- Ai…
Trữ gia đảo chủ thở một hơi thật dài, nhắm mắt lại, tựa trên ghế, lâm vào trầm tư.
Tâm tư của hắn tương đối phức tạp.
Hắn trăm triệu lần không ngờ tới, tình thế sẽ phát triển tới trình độ này.
Dịch bệnh Bích Lạc Hải Đái đã tạo thành đả kích trầm trọng đối với Thư gia đảo, ngược lại trở thành cơ hội cho Thư gia đảo quật khởi.
Quật Khởi Đan, Quật Khởi Đan, cái tên này thật hay…
Thư gia đảo thực sự muốn quật khởi rồi.
Cho tới nay, Trữ gia đảo đều đứng sau màng chủ đạo, hạn chế kinh tế đối phương tại mức cao nhất, ký kết hiệp định bí mật với các thế lực xung quanh Thư gia đảo, muốn cô lập Thư gia đảo. Thế nhưng trải qua chuyện lần này, cả về mặt kinh tế lẫn ngoại giao đều khiến Thư gia đảo lật ngược thế cờ ngoạn mục.
Thư Thiên Hào một ngày thu nghìn vàng, hầu như mỗi thời mỗi khắc đều có sứ giả của các đảo khác tới nịnh bợ hắn!
- Then chốt biến hóa lần này chính là Sở Vân, chính là tiểu tử Sở Vân kia!
Linh quang chợt lóe trong đầu, Trữ gia đảo chủ mạnh mẽ mở hai con mắt, chung quy hắn vẫn là đảo chủ Trữ gia, trong lòng đã có quyết đoán.
- Mệnh lệnh, lập tức gửi thư cho Trữ Y Y, bảo nó nỗ lực ở mức cao nhất, tu sửa quan hệ với Sở Vân. Tốt nhất phải thu được phối phương Quật Khởi Đan của hắn. Nếu như có thể mượn hơi được Sở Vân qua đây, cho dù hy sinh nhan sắc cũng không tiếc.
- Mệnh lệnh khác, một lần nữa dùng Bách Bái, bí mật giúp đỡ cấu thành thế lực hải tặc. Bảo hắn hoạt động nhiều tại hải vực Thư gia đảo, cổ động các hải tặc khác tiến hành liên hợp phá hư. Nhất định phải hạn chế sự phát triển của Thư gia đảo tại mức độ lớn nhất.
- Đồng thời mệnh lệnh, khởi động tử sĩ gia tộc, tùy thời chờ đợi mệnh lệnh của ta, lẻn vào Thiên Ca Thư Viện ám sát Sở Vân. Người này tuổi còn trẻ đã có thành tựu cao như vậy, nếu như để hắn trưởng thành, nhất định càng đáng sợ hơn so với Chư Tinh Mãnh Hổ!
Ngữ khí leng keng có lực, thần thái trầm trọng lãnh tĩnh, Trữ gia đảo ban bố một loạt mệnh lệnh, tinh thần các tộc lão đều chấn động. Trong lòng cảm giác yên binh, nghĩ chỉ cần lão đảo chủ còn sống, Trữ gia đảo sẽ không bị suy sụp!
…
- Gia gia nói nỗ lực lớn nhất, tu sửa quan hệ với Sở Vân. Nếu như cần thiết, cho dù phải hy sinh nhan sắc cũng sẽ không tiếc?
Cầm bức thư hơi mỏng, Trữ Y Y lại cảm thấy phong thư nặng nghìn cân. Nàng thất hồn lạc phách, thân thể mềm mại run run, trên dung nhan như ngọc kiều, như hương hoa, lặng yên chảy xuống hai dòng thanh lệ.
Đây là nước mắt của nhục nhã.
Giờ khắc này, Trữ Y Y cảm thấy nhục nhã cực hạn.
Nàng hận Sở Vân, hận hắn muốn chết. Hận không thể ăn thịt hắn, uống máu hắn.
Thế nhưng nàng phải làm, đây là mệnh lệnh của gia tộc, là mệnh lệnh của gia gia nàng.
Hết lần này tới lần khác nàng cũng minh bạch, giá trị bản thân Sở Vân đã đủ để nàng làm như vậy rồi.
Nguyên bản chính là thiếu chủ Thư gia đảo, sau đó thể hiện tiềm lực thật lớn của bản thân, giá trị của Quật Khởi Đan càng khiến hắn triển lộ phong mang.
Người như vậy, nếu như có thể sử dụng vì Trữ gia, hy sinh một Trữ Y Y nàng thì có cái gì không được đây?
- Sở Vân từ hai ngày trước đã chuyển nơi ở tới tiểu viện trên đỉnh núi của viện chủ, từ đó về sau ru rú trong nhà. Ta muốn gặp hắn, hoàn toàn không dễ dàng. Chỉ là vì gia tộc, hy sinh chính mình, cho là cái gì?
Nàng cười vô cùng buồn bã, bôi phấn trắng, tô son, vẽ lông mi, chấm hoa lửa, điểm má lúm đồng tiền.
Tỉ mỉ điều chỉnh trang phục, nhìn khuôn mặt miễn cưỡng cười nhạt trong gương, Trữ Y Y bỗng nhiên cảm thấy toàn thân không còn một chút sức lực nào.
Thời điểm Sở Vân đánh bại Hoa Anh ngay trước mặt mọi người, nàng đã cảm giác được chính mình hoàn toàn vô lực, sau đó lại nghe được tin tức hắn nghiên cứu chế tạo thành công Quật Khởi Đan, loại cảm giác vô lực này càng thêm mãnh liệt gấp trăm lần.
Sở Vân không thể địch!
Chí ít trong thư viện này, hắn chính là đệ nhất nhân hàng thật giá thật. Không có bất cứ thư sinh nào có thể đánh bại được hắn nữa rồi. Đây là chân tướng, cũng là sự thực.
Đối mặt với nhân vật như vậy, cho dù Trữ Y Y có cao ngạo tới đâu, không cam lòng tới mức nào cũng chỉ có thể gục đầu cam chịu.
Sau một tuần, tin tức thế lực khắp nơi giao hảo với Thư gia đảo liên tiếp xuất hiện trên Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng.
- Có thể nghiên cứu chế tạo ra được đan dược như vậy, tiền đồ của thiếu niên Sở Vân này vô cùng sáng sủa. Được tam nữ nhi của đảo chủ Vương gia đảo công khai xem trọng.
- Đảo chủ Triệu gia đảo biểu thị, vẫn là lân bang hữu hảo với Thư gia đảo. Đồng thời tại thời điểm nói chuyện hữu hảo, chính thức hỏi Sở Vân có hôn ước trong người hay không.
- Tiễn gia đảo cho rằng, kỳ thực Sở Vân rất có thể chính là nhi tử thân sinh thất tán nhiều năm của chính mình.
- Gần đây Lâm gia kiểm tra lại gia phả, phát hiện kỳ thực tổ tiên của Lâm gia và Thư gia có huyết thống quan hệ cực kỳ thân mật.
…
Trữ gia đảo, tộc lão hội.
Truyện Tiên Hiệp
Bầu không khí ngưng trọng, hầu như muốn ngưng tụ thành thực chất.
Sắc mặt Trữ gia đảo chủ xám ngoét, thần tình cứng ngắc, hầu như muốn hóa thành pho tượng thanh đồng rồi.
Các tộc lão ngay cả thở mạnh cũng không dám, trong lòng hầu như bị đè một khối đá thật lớn, hô hấp cũng không thoải mái.
Sau một lúc lâu, Trữ gia đảo bỗng dưng mở miệng, đánh vỡ tĩnh mịch:
- Những luyện đan sư mời tới vẫn chưa phá giải được phối phương Quật Khởi Đan sao?
Một vị tộc lão phụ trách nhiệm vụ này lập tức đứng dậy, cung kính đáp:
- Còn thiếu một chút, một chút, dù sao đan y ba đạo vận, trình độ mã hóa rất, rất cao.
- Một chút? Một chút?
Trữ gia đảo chủ bỗng dưng rít gào, chòm râu màu trắng rung lên, sắc mặt đỏ bừng, thanh âm phẫn nộ vang vọng toàn bộ gian phòng:
- Ngươi có biết là chỉ một chút như vậy, Thư gia đảo có thể kiếm được bao nhiêu? Tùy ý để danh tiếng phụ tử Thư gia tăng mạnh, túy ý để Trữ gia tổn thất càng ngày càng nặng?
Thanh âm của hắn cực lớn, chấn tới mức ván cửa gian phong đều lay động.
- Đảo chủ, thỉnh hạ cơn giận sấm sét. Ai cũng không ngờ tới, thằng nhãi con Sở Vân kia cư nhiên có thể đùa giỡn thủ đoạn như vậy. Đan y ba đạo vận, đích thực khiến người khác khó làm. Đại sư luyện đan đã biểu thị, chỉ cần có ba mươi viên Quật Khởi Đan cho hắn thực nghiệm, hắn có thể phá giải được phối phương này.
Một vị tộc lão rất có tư cách mở miệng khuyên nhủ.
- Ai…
Trữ gia đảo chủ thở một hơi thật dài, nhắm mắt lại, tựa trên ghế, lâm vào trầm tư.
Tâm tư của hắn tương đối phức tạp.
Hắn trăm triệu lần không ngờ tới, tình thế sẽ phát triển tới trình độ này.
Dịch bệnh Bích Lạc Hải Đái đã tạo thành đả kích trầm trọng đối với Thư gia đảo, ngược lại trở thành cơ hội cho Thư gia đảo quật khởi.
Quật Khởi Đan, Quật Khởi Đan, cái tên này thật hay…
Thư gia đảo thực sự muốn quật khởi rồi.
Cho tới nay, Trữ gia đảo đều đứng sau màng chủ đạo, hạn chế kinh tế đối phương tại mức cao nhất, ký kết hiệp định bí mật với các thế lực xung quanh Thư gia đảo, muốn cô lập Thư gia đảo. Thế nhưng trải qua chuyện lần này, cả về mặt kinh tế lẫn ngoại giao đều khiến Thư gia đảo lật ngược thế cờ ngoạn mục.
Thư Thiên Hào một ngày thu nghìn vàng, hầu như mỗi thời mỗi khắc đều có sứ giả của các đảo khác tới nịnh bợ hắn!
- Then chốt biến hóa lần này chính là Sở Vân, chính là tiểu tử Sở Vân kia!
Linh quang chợt lóe trong đầu, Trữ gia đảo chủ mạnh mẽ mở hai con mắt, chung quy hắn vẫn là đảo chủ Trữ gia, trong lòng đã có quyết đoán.
- Mệnh lệnh, lập tức gửi thư cho Trữ Y Y, bảo nó nỗ lực ở mức cao nhất, tu sửa quan hệ với Sở Vân. Tốt nhất phải thu được phối phương Quật Khởi Đan của hắn. Nếu như có thể mượn hơi được Sở Vân qua đây, cho dù hy sinh nhan sắc cũng không tiếc.
- Mệnh lệnh khác, một lần nữa dùng Bách Bái, bí mật giúp đỡ cấu thành thế lực hải tặc. Bảo hắn hoạt động nhiều tại hải vực Thư gia đảo, cổ động các hải tặc khác tiến hành liên hợp phá hư. Nhất định phải hạn chế sự phát triển của Thư gia đảo tại mức độ lớn nhất.
- Đồng thời mệnh lệnh, khởi động tử sĩ gia tộc, tùy thời chờ đợi mệnh lệnh của ta, lẻn vào Thiên Ca Thư Viện ám sát Sở Vân. Người này tuổi còn trẻ đã có thành tựu cao như vậy, nếu như để hắn trưởng thành, nhất định càng đáng sợ hơn so với Chư Tinh Mãnh Hổ!
Ngữ khí leng keng có lực, thần thái trầm trọng lãnh tĩnh, Trữ gia đảo ban bố một loạt mệnh lệnh, tinh thần các tộc lão đều chấn động. Trong lòng cảm giác yên binh, nghĩ chỉ cần lão đảo chủ còn sống, Trữ gia đảo sẽ không bị suy sụp!
…
- Gia gia nói nỗ lực lớn nhất, tu sửa quan hệ với Sở Vân. Nếu như cần thiết, cho dù phải hy sinh nhan sắc cũng sẽ không tiếc?
Cầm bức thư hơi mỏng, Trữ Y Y lại cảm thấy phong thư nặng nghìn cân. Nàng thất hồn lạc phách, thân thể mềm mại run run, trên dung nhan như ngọc kiều, như hương hoa, lặng yên chảy xuống hai dòng thanh lệ.
Đây là nước mắt của nhục nhã.
Giờ khắc này, Trữ Y Y cảm thấy nhục nhã cực hạn.
Nàng hận Sở Vân, hận hắn muốn chết. Hận không thể ăn thịt hắn, uống máu hắn.
Thế nhưng nàng phải làm, đây là mệnh lệnh của gia tộc, là mệnh lệnh của gia gia nàng.
Hết lần này tới lần khác nàng cũng minh bạch, giá trị bản thân Sở Vân đã đủ để nàng làm như vậy rồi.
Nguyên bản chính là thiếu chủ Thư gia đảo, sau đó thể hiện tiềm lực thật lớn của bản thân, giá trị của Quật Khởi Đan càng khiến hắn triển lộ phong mang.
Người như vậy, nếu như có thể sử dụng vì Trữ gia, hy sinh một Trữ Y Y nàng thì có cái gì không được đây?
- Sở Vân từ hai ngày trước đã chuyển nơi ở tới tiểu viện trên đỉnh núi của viện chủ, từ đó về sau ru rú trong nhà. Ta muốn gặp hắn, hoàn toàn không dễ dàng. Chỉ là vì gia tộc, hy sinh chính mình, cho là cái gì?
Nàng cười vô cùng buồn bã, bôi phấn trắng, tô son, vẽ lông mi, chấm hoa lửa, điểm má lúm đồng tiền.
Tỉ mỉ điều chỉnh trang phục, nhìn khuôn mặt miễn cưỡng cười nhạt trong gương, Trữ Y Y bỗng nhiên cảm thấy toàn thân không còn một chút sức lực nào.
Thời điểm Sở Vân đánh bại Hoa Anh ngay trước mặt mọi người, nàng đã cảm giác được chính mình hoàn toàn vô lực, sau đó lại nghe được tin tức hắn nghiên cứu chế tạo thành công Quật Khởi Đan, loại cảm giác vô lực này càng thêm mãnh liệt gấp trăm lần.
Sở Vân không thể địch!
Chí ít trong thư viện này, hắn chính là đệ nhất nhân hàng thật giá thật. Không có bất cứ thư sinh nào có thể đánh bại được hắn nữa rồi. Đây là chân tướng, cũng là sự thực.
Đối mặt với nhân vật như vậy, cho dù Trữ Y Y có cao ngạo tới đâu, không cam lòng tới mức nào cũng chỉ có thể gục đầu cam chịu.
Bình luận facebook