Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 635
Gió to gào thét, cuốn sạch chiến kỳ, âm thanh vang vọng.
Hoang Ngô toàn thân mặc áo giáp yêu binh, ngẩng đầu đứng trên điểm tướng đài, nhìn xuống. Hắn thấy tướng sĩ dưới chân đông nghìn nghịt, trong lòng tràn ngập vui sướng và khoái ý.
Mình thật sự thành công!
Tuy mới đi theo Long Đế gần một tháng, hắn cũng đã trở thành là Đại tướng quân dưới một người trên vạn người.
Dưới tay hắn có Giáp binh trăm vạn năm, chỉ một câu nhẹ nhàng, có thể khiến xác chết trôi nghìn dặm, máu chảy thành sông.
Quân giả đồng cấp nhìn thấy mình cũng phải quỳ lạy, ngay cả cường giả Hầu cấp cũng phải cúi đầu trước mình.
Đây là sự ngọt ngào của quyền lực!
- Loạn thế, loạn thế. Loại cảm giác này, thật sự là quá tốt.
Hắn liếm liếm đôi môi khô khốc, toàn thân đều hưng phấn đến mức run nhè nhẹ, bỗng nhiên hắn vung tay rít gào.
- Bước chân đại Đế, sao có thể chỉ dừng ở Đại Hoang quốc! Xuất phát, đi xâm lược, đi chiến đấu, khiến Dao Sơn Quốc vỡ nát dưới gót sắt của chúng ta, khiến cường giả run rẩy dưới chân chúng ta, khiến nữ nhân ở dưới háng chúng ta cầu xin tha thứ! Xuất phát!
Trăm vạn tướng sĩ ầm ầm đồng ý. Trong mắt mỗi người đều tràn ngập vẻ khát máu.
Đại quân bắt đầu di chuyển, chỉnh tề leo lên chiến hạm. Vô số chiến thuyền chiến hạm, đỗ đầy trên mặt biển, đông nghìn nghịt, tiến về phía Dao Sơn Quốc.
- Quả nhiên đúng theo suy tính của số Một. Long Đế ngang nhiên xuất binh. Không có để ý tới các thế lực khác ở vùng phụ cận, mà trực tiếp viễn chinh, muốn trước một bước chiếm lấy ván cầu Dao Sơn Quốc này.
Phía trên đám mây, một trong những phân thân của Dạ Đế Lãnh Kiếm Vương, đứng mép một phi thiên chiến hạm trên trời, như thần linh thăm hỏi sinh linh, quan sát đại quân trong phạm vi nghìn trượng trên mặt biển.
Chiến phi thiên chiến hạm này vô cùng to lớn. Nó có thân thuyền rộng lớn màu xanh ngọc, buồm bảy màu, ở mũi tàu lại là một Thiên Mã giương cánh bay lượn phát ra ánh sáng bạc.
Nó lẳng lặng di chuyển ở trên trời cao, tản ra một khí tức tôn quý, cường hãn. Nếu Sở Vân nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ nhận ra, đây là yêu binh Phi Thiên Chiến Hạm hắn đã nhìn thấy khi còn ở Thải Hồng Đảo.
Chính nhờ chiến thuyền này, hắn đã thu hoạch được Hồng Yêu không màu.
Tuy nhiên lúc trước, thực lực của Sở Vân không đủ, lại bị những người khác kiềm chế, không thể thu phục chiến thuyền này, đã để nó bay đi.
Bởi vì nguyên nhân nào đó, hiện tại nó rơi vào trong tay Dạ Đế, tu vi cũng tăng lên tới Linh yêu đỉnh phong.
Đương nhiên tu vi của nó không có khả năng tăng thêm nữa. Bởi vì chất liệu có hạn, tu vi của nó chỉ có thể đạt tới Linh yêu đỉnh phong. Nhưng ngược lại điều này càng khiến chiến thuyền này được hoan nghênh, bởi vì Kiếp Yêu luôn lo lắng gặp Thiên Kiếp.
Nhưng nó lại an toàn, không cần lo lắng về phương diện này
- Phục binh các đường đã đúng chỗ chưa?
Lại quan sát thêm một lúc, Lãnh Kiếm Vương mở miệng hỏi.
- Đã bí mật điều động đội quân của ba nước, thực sự đã cố gắng hết sức để không gây sự chú ý. Hiện tại phần lớn đã được được bố trí xong, chỉ thiếu một bộ phận nhỏ, là có thể bao vây một lưới bắt gọn.
Âm Dương Vương đáp, hắn là người phụ trách việc này.
- Quan trọng vẫn phải chờ sự xuất hiện của Long Đế. Phải thật sự bất ngờ. Hắn hoàn toàn xáo trộn toàn bộ bố cục của chúng ta. Hy vọng lúc này chúng ta có thể vừa xuất quân đã chiến thắng, ngăn cản quân tiên phong của Long Đế, tạm thời ngăn chặn hắn trong
Đại Hoang quốc.
Quỷ Vương thở dài nói.
Khóe miệng Lãnh Kiếm Vương cong lên, cười lạnh:
- Ta cũng không lo lắng về việc ấy. Sở dĩ trận chiến lần trước lưỡng bại câu thương, là bởi vì lúc ấy Cự Dã Vương đang theo dõi Tiên Nang Vương. Hiện nay Tứ Vương chúng ta liên thủ, thực lực phải mạnh hơn lúc đó tới ba phần. Ta rất chờ mong đợi lại chiến đấu với Long Đế!
- Yên tâm, lúc này có ta gia nhập liên minh, hơn nữa không phải lo lắng tới điều khác, nhất định có thể khiến Long Đế mất mặt!
Cự Dã Vương đứng phía sau bọn họ, cũng là một thiếu niên.
Tuy nhiên so với vẻ tuấn mỹ của những người khác, hắn vô cùng cường tráng, cơ thể rắn chắc được giống như những khối đá, mang theo một loại cảm giác dã tính tràn ngập ý đồ xâm lược. Một đôi mắt hổ cũng giống với những người khác có u quang thâm thúy.
- Ta vẫn khá lo lắng về số Một. Một mình hắn đi Chư Tinh Quốc ứng phó với Tiên Nang Vương, sẽ không xảy ra vấn đề gì sao?
Âm Dương Vương nói.
- Ngươi có thể an tâm. Ta đã chuyển U Minh Tán cho hắn. Kế hoạch nhằm vào Tiên Nang Vương, chúng ta đã bắt đầu bố trí từ mười mấy năm trước, tuyệt đối an toàn. Khi mở tiên nang, tu vi và thực lực của bản thân đã không còn quan trọng. Quan trọng là... Lý giải thiên địa, nắm giữ pháp tắc. Về điểm này, chúng ta đều đứng đầu thiên hạ, sẽ không thua bất kỳ người nào.
Quỷ Vương ngạo nghễ nói.
- U Minh Tán chính là Yêu vật Tiên Thiên, có nó bên người, an toàn của số Một đã không còn là vấn đề. Hơn nữa, hắn vẫn là Toán sư Hầu cấp đỉnh phong, không cần lo lắng cho hắn. Con mồi đã vào bẫy, bắt đầu thu lưới đi.
Lãnh Kiếm Vương nói xong, rút Kiếp Yêu kiếm ra.
- Động thủ!
Ngay sau đó, Tứ Vương kêu lớn, giọng nói như Tình Thiên Phích Lịch, khiến mây xung quanh cũng tản ra.
- Giết!
Ngay lập tức, từ bốn phương tám hướng phát ra tiếng hét vang trời. Vô số hạm đội từ trên biển sương mù dày đặc hiện ra.
Một trận đại chiến quy mô lớn chưa từng có bắt đầu diễn ra trên biển.
Khi Sở Vân nhận được tin tức này, đã là nửa ngày sau.
- Hả? Một trận chiến bạo phát trên biển rộng, Long Đế và Dạ Đế lại giao phong! Tốt lắm, nếu vậy ta cũng có thể khởi hành.
Tinh quang trong mắt hổ Sở Vân đại thịnh.
Mấy tháng qua, hắn luôn ở trong Hỏa Đức Thành, thống trị Chư Tinh Quốc. Cùng lúc, Chư Tinh Quốc thực sự cần hắn ổn định cục diện. Bên cạnh đó cũng là nghỉ ngơi lấy lại sức, chờ đợi khôi phục khí vận, tạm thời mai danh ẩn tích, phòng ngừa sự chú ý của song Đế.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sở Vân rõ ràng biết được, Dạ Đế mạo danh thế thân Lạc Anh Vương, Nhân Ngư Vương, âm thầm khống chế An Định Quốc và Nhân Ngư Quốc, không tuyên cáo với thiên hạ.
Hiện nay, Song Đế lại đại chiến, không còn dư thừa tinh lực có thể chiếu cố tới thế lực khác. Sở Vân biết, cơ hội mình đau khổ chờ đợi đã tới.
- Trận chiến trên biển rộng này sẽ duy trì liên tục ít nhất là ba ngày ba đêm. Nói như vậy, cho dù Dạ Đế có âm mưu tính kế nhằm vào ta, chỉ cần không phải hắn tự mình động thủ, ta tự tin có thể bảo vệ được tính mạng.
- Thời gian không nhiều lắm, ta phải tìm Vương giả ẩn tu, chân thành mời bọn họ.
Đương nhiên trước đó ta còn phải tới tổng bộ Thư Viện, đi thế giới Thần tàng đổi lấy yêu binh tiên phi còn lại.
Đây chính là kế hoạch của Sở Vân.
Truyện Sắc Hiệp
Nhưng kế hoạch thường thường không nhanh bằng biến hóa.
- Ngươi không cần phải đi, lão phu đã vì ngươi mang yêu binh tiên phi trong thế giới Thần tàng tới cho ngươi.
Đột nhiên ngoài dự liệu của hắn, Tiên Nang Vương đến thăm.
- Tiên Nang Vương, sao ngươi biết ta có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền?
Nhìn Tiên Nang Vương, giọng điệu Sở Vân rất lạnh lùng, không chút hòa nhã.
Lúc trước Tiên Nang Vương rõ ràng đã đáp ứng sẽ trợ giúp mình chống lại Lục Kình Vương. Kết quả trong yến hội, nhận được một phần phù chiếu của Dạ Đế xong,
lập tức trốn chạy. Do đó khiến Sở Vân không thể không lấy chiến lực Hầu cấp, mạo hiểm ngăn cản Lục Kình Vương. Nếu không có kỳ ngộ của bài trường ca đầy ý chí chiến đấu kia, sợ là Sở Vân đã sớm bị Lục Kình Vương giết chết. Thư Gia cũng sẽ thất bại thảm hại, do đó dẫn tới diệt vong.
Mặc kệ giữa Tiên Nang Vương và Dạ Đế có quan hệ ân tình gì, hắn bỏ qua lời hứa hẹn với Sở Vân, đáp ứng phù chiếu của Dạ Đế rời đi, chính là một kẻ bất tín, lại có tác phong của một kẻ nhu nhược bắt nạt kẻ yếu.
Cho nên Sở Vân không chỉ không có thiện cảm đối với Tiên Nang Vương, còn có chút khinh thường đối với hắn.
Sở Vân thể hiện rõ cảm xúc này ra ngoài. Hiện nay hắn đã là Vô Song Vương, căn bản không cần thiết phải che dấu.
Sự khinh thường trong mắt Sở Vân, đâm mạnh vào tự tôn của Tiên Nang Vương, khiến hắn cảm thấy đau đớn.
Mày hắn nhăn lại, khẽ hừ một tiếng, giải thích:
- Lão phu cũng biết lần trước thất hứa như vậy, là không đúng. Hôm nay ta đến bồi tội, đặc biệt đi thế giới Thần tàng đổi lấy toàn bộ tiên phi yêu binh. Ta biết Vô Song Vương ngươi có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, nhưng ta cũng không quan tâm. Trong Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền cất giấu bí mật vĩnh sinh huyền bí gì? Thuyết pháp này chỉ có thể lừa được tiểu hài tử. Cuối cùng sự thật cũng đã chứng minh, đây chỉ là ảo tưởng hão huyền của Đường Cẩm Quốc chủ mà thôi.
- Hừ!
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, trong mắt chợt hiện ra ánh sáng sắc nhọn. Tiên Nang Vương còn chưa nói xong, hắn đã thô bạo ngắt lời.
- Tiên Nang Vương, trong tay ngươi có thứ ta muốn, lại chạy tới chửi bới Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Đây là ngươi có ý muốn khiêu khích ta sao? Hay là muốn trở thành kẻ địch của ta? Nói như vậy, ta cũng rất muốn nhìn xem, cổ của ngươi có cứng bằng Tham Lang Vương, Lục Kình Vương hay không? Túy Tuyết Đao của ta chém tới, xem có phải dùng hết sức hay không!
Đường của Sở Vân chính là nhân đạo, có lý giải sâu sắc đối với nhân tính. Hắn đã thăm dò bản tính của Tiên Nang Vương, biết đối phó với người như thế, chỉ có cương quyết, không thể hòa nhã với hắn. Nếu không hắn càng ngày càng được một tấc lại muốn tiến một
thước.
Chỉ có thái độ cương quyết, mới có khuất phục được hắn, tạo thành liên minh Vương giả, cùng chống lại Song Đế.
Nếu nói chuyện nhỏ nhẹ với hắn, thỉnh cầu hắn gia nhập liên minh, ngược lại trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, tác dụng hoàn toàn ngược lại. Không chỉ giẫm đạp tự tôn của mình, càng khiến Tiên Nang Vương khinh thường mình.
Quả nhiên, thấy thái độ Sở Vân cương quyết như thế, thậm chí trạng thái một lời không hợp sẽ vung tay, Tiên Nang Vương trợn mắt một chút, chợt thái độ cao ngạo liền thay đổi, giọng điệu cũng chuyển sang hòa hoãn:
- Thôi, thôi. Ta làm gì phải so đo với tiểu bối như ngươi. Ta chỉ muốn thể hiện thành ý nhận lỗi của ta. Ta trực tiếp đặt những tiên phi yêu binh ở đây, ngươi có muốn hay không.
- Cái gì? Tiên Nang Vương, thái độ của ngươi là gì? Quẳng những yêu binh này trên mặt đất, là bố thí cho ta sao? Đến đây, đại chiến với ta ba trăm hiệp. Ta phải tính sổ với ngươi!
Sở Vân bước mạnh lên trước một bước, phát ra linh áp Vương cấp.
Chỉ một thoáng, lấy hắn làm trung tâm, một khí thế bàng bạc phóng lên cao, cuồn cuộn hùng hồn đến cực điểm. Sóng khí bốc lên, mái tóc đen hắn tung bay, giống như chiến thần phủ xuống, ánh mắt như mũi tên bắn về phía Tiên Nang Vương, mạnh mẽ, cứng rắn vô cùng.
Tiên Nang Vương ngạc nhiên, lui về phía sau một bước, bị khí thế hung hãn của Sở Vân chụp tới. Khuôn mặt già nua của hắn đỏ lên, cực kỳ xấu hổ, hét lớn:
- Vô Song Vương, ngươi không nên khinh người quá đáng. Lần này lão phu tới mang theo thành ý, ngươi cho là lão phu tới ức hiếp ngươi sao?
Lời còn chưa dứt, hắn cũng phát ra linh áp Vương cấp của mình.
- Tiểu tử thối, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Vừa thăng lên Vương cấp, liền không coi ai ra gì. Ngay cả cường giả lớp tiền bối như ta cũng không để vào mắt.
Để ta giáo huấn ngươi một chút, cho ngươi biết tầm quan trọng của việc tôn kính trưởng bối!
Tiên Nang Vương trở mặt, lớn tiếng kêu lên.
Trong nháy mắt, linh áp của hắn ép lên linh áp Sở Vân. Giờ phút này, không thể nghi ngờ tu vi Tiên Nang Vương đã thể hiện rõ - Vương cấp cao đoạn!
Bởi vì quan hệ tới tu vi, không hề nghi ngờ, linh áp của Tiên Nang Vương mạnh hơn nhiều so với Sở Vân. Khí thế cuồn cuộn giống như thâu tóm cả thiên địa, bỏ qua vũ trụ.
Nhưng linh áp Sở Vân, lại hết sức lộ vẻ phong thái nhân đạo. Mặc dù bị ép vào hạ phong, ngược lại vẫn cứng cỏi vượt qua mức tưởng tượng. Hơn nữa càng được rèn luyện, càng bị chèn ép, ngược lại càng thêm dồi dào.
- Ừ? Thật kỳ lạ!
Trong mắt Tiên Nang Vương thoáng hiện vẻ nghi ngờ. Hắn nhìn về phía Sở Vân, trong lòng nghi hoặc càng lúc càng lớn.
- Tiểu tử này tu hành đạo gì? Lại có thể dựa vào linh áp của ta, rèn luyện chính mình, tự mình phát triển!
- Tiên Nang Vương, ngươi nạp mạng đi!
Sở Vân cười ha hả, vươn hai tay nắm chặt hư không, lập tức trong tiên nang bắn ra lưỡng đạo huyền quang, bay đến trong tay hắn, hóa thành một đao một kiếm.
Tay trái Băng Hà Kiếm, tay phải Túy Tuyết Đao!
- Ngươi tới thật sao?
Tiên Nang Vương quá sợ hãi, thân thể không tự chủ được lại lui về phía sau một bước.
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, trong mắt phát ra ánh sáng sắc nhọn. Hắn tấn chức Vương giả, giơ tay nhấc chân, có thể phát ra uy vũ cuồn cuộn. Trước kia, hắn không thể thỏa sức phát huy hết tác dụng. Hiện nay Tiên Nang Vương chủ động tìm tới cửa, đây là cơ hội tốt nhất để hắn đá thử vàng.
Hơn nữa, cũng chỉ có thể hiện thực lực thực sự của mình, mới có thể khiến Tiên Nang Vương hoàn toàn ý thức được, đến tột cùng trong bọn họ, ai mới là người mạnh nhất!
- Đến chiến đi!
Sở Vân rống to, tiến về phía trước.
Khí thế của hắn như cầu vồng, như mạnh mẽ hổ xuống núi, giống như giao long rời bến.
Hoang Ngô toàn thân mặc áo giáp yêu binh, ngẩng đầu đứng trên điểm tướng đài, nhìn xuống. Hắn thấy tướng sĩ dưới chân đông nghìn nghịt, trong lòng tràn ngập vui sướng và khoái ý.
Mình thật sự thành công!
Tuy mới đi theo Long Đế gần một tháng, hắn cũng đã trở thành là Đại tướng quân dưới một người trên vạn người.
Dưới tay hắn có Giáp binh trăm vạn năm, chỉ một câu nhẹ nhàng, có thể khiến xác chết trôi nghìn dặm, máu chảy thành sông.
Quân giả đồng cấp nhìn thấy mình cũng phải quỳ lạy, ngay cả cường giả Hầu cấp cũng phải cúi đầu trước mình.
Đây là sự ngọt ngào của quyền lực!
- Loạn thế, loạn thế. Loại cảm giác này, thật sự là quá tốt.
Hắn liếm liếm đôi môi khô khốc, toàn thân đều hưng phấn đến mức run nhè nhẹ, bỗng nhiên hắn vung tay rít gào.
- Bước chân đại Đế, sao có thể chỉ dừng ở Đại Hoang quốc! Xuất phát, đi xâm lược, đi chiến đấu, khiến Dao Sơn Quốc vỡ nát dưới gót sắt của chúng ta, khiến cường giả run rẩy dưới chân chúng ta, khiến nữ nhân ở dưới háng chúng ta cầu xin tha thứ! Xuất phát!
Trăm vạn tướng sĩ ầm ầm đồng ý. Trong mắt mỗi người đều tràn ngập vẻ khát máu.
Đại quân bắt đầu di chuyển, chỉnh tề leo lên chiến hạm. Vô số chiến thuyền chiến hạm, đỗ đầy trên mặt biển, đông nghìn nghịt, tiến về phía Dao Sơn Quốc.
- Quả nhiên đúng theo suy tính của số Một. Long Đế ngang nhiên xuất binh. Không có để ý tới các thế lực khác ở vùng phụ cận, mà trực tiếp viễn chinh, muốn trước một bước chiếm lấy ván cầu Dao Sơn Quốc này.
Phía trên đám mây, một trong những phân thân của Dạ Đế Lãnh Kiếm Vương, đứng mép một phi thiên chiến hạm trên trời, như thần linh thăm hỏi sinh linh, quan sát đại quân trong phạm vi nghìn trượng trên mặt biển.
Chiến phi thiên chiến hạm này vô cùng to lớn. Nó có thân thuyền rộng lớn màu xanh ngọc, buồm bảy màu, ở mũi tàu lại là một Thiên Mã giương cánh bay lượn phát ra ánh sáng bạc.
Nó lẳng lặng di chuyển ở trên trời cao, tản ra một khí tức tôn quý, cường hãn. Nếu Sở Vân nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ nhận ra, đây là yêu binh Phi Thiên Chiến Hạm hắn đã nhìn thấy khi còn ở Thải Hồng Đảo.
Chính nhờ chiến thuyền này, hắn đã thu hoạch được Hồng Yêu không màu.
Tuy nhiên lúc trước, thực lực của Sở Vân không đủ, lại bị những người khác kiềm chế, không thể thu phục chiến thuyền này, đã để nó bay đi.
Bởi vì nguyên nhân nào đó, hiện tại nó rơi vào trong tay Dạ Đế, tu vi cũng tăng lên tới Linh yêu đỉnh phong.
Đương nhiên tu vi của nó không có khả năng tăng thêm nữa. Bởi vì chất liệu có hạn, tu vi của nó chỉ có thể đạt tới Linh yêu đỉnh phong. Nhưng ngược lại điều này càng khiến chiến thuyền này được hoan nghênh, bởi vì Kiếp Yêu luôn lo lắng gặp Thiên Kiếp.
Nhưng nó lại an toàn, không cần lo lắng về phương diện này
- Phục binh các đường đã đúng chỗ chưa?
Lại quan sát thêm một lúc, Lãnh Kiếm Vương mở miệng hỏi.
- Đã bí mật điều động đội quân của ba nước, thực sự đã cố gắng hết sức để không gây sự chú ý. Hiện tại phần lớn đã được được bố trí xong, chỉ thiếu một bộ phận nhỏ, là có thể bao vây một lưới bắt gọn.
Âm Dương Vương đáp, hắn là người phụ trách việc này.
- Quan trọng vẫn phải chờ sự xuất hiện của Long Đế. Phải thật sự bất ngờ. Hắn hoàn toàn xáo trộn toàn bộ bố cục của chúng ta. Hy vọng lúc này chúng ta có thể vừa xuất quân đã chiến thắng, ngăn cản quân tiên phong của Long Đế, tạm thời ngăn chặn hắn trong
Đại Hoang quốc.
Quỷ Vương thở dài nói.
Khóe miệng Lãnh Kiếm Vương cong lên, cười lạnh:
- Ta cũng không lo lắng về việc ấy. Sở dĩ trận chiến lần trước lưỡng bại câu thương, là bởi vì lúc ấy Cự Dã Vương đang theo dõi Tiên Nang Vương. Hiện nay Tứ Vương chúng ta liên thủ, thực lực phải mạnh hơn lúc đó tới ba phần. Ta rất chờ mong đợi lại chiến đấu với Long Đế!
- Yên tâm, lúc này có ta gia nhập liên minh, hơn nữa không phải lo lắng tới điều khác, nhất định có thể khiến Long Đế mất mặt!
Cự Dã Vương đứng phía sau bọn họ, cũng là một thiếu niên.
Tuy nhiên so với vẻ tuấn mỹ của những người khác, hắn vô cùng cường tráng, cơ thể rắn chắc được giống như những khối đá, mang theo một loại cảm giác dã tính tràn ngập ý đồ xâm lược. Một đôi mắt hổ cũng giống với những người khác có u quang thâm thúy.
- Ta vẫn khá lo lắng về số Một. Một mình hắn đi Chư Tinh Quốc ứng phó với Tiên Nang Vương, sẽ không xảy ra vấn đề gì sao?
Âm Dương Vương nói.
- Ngươi có thể an tâm. Ta đã chuyển U Minh Tán cho hắn. Kế hoạch nhằm vào Tiên Nang Vương, chúng ta đã bắt đầu bố trí từ mười mấy năm trước, tuyệt đối an toàn. Khi mở tiên nang, tu vi và thực lực của bản thân đã không còn quan trọng. Quan trọng là... Lý giải thiên địa, nắm giữ pháp tắc. Về điểm này, chúng ta đều đứng đầu thiên hạ, sẽ không thua bất kỳ người nào.
Quỷ Vương ngạo nghễ nói.
- U Minh Tán chính là Yêu vật Tiên Thiên, có nó bên người, an toàn của số Một đã không còn là vấn đề. Hơn nữa, hắn vẫn là Toán sư Hầu cấp đỉnh phong, không cần lo lắng cho hắn. Con mồi đã vào bẫy, bắt đầu thu lưới đi.
Lãnh Kiếm Vương nói xong, rút Kiếp Yêu kiếm ra.
- Động thủ!
Ngay sau đó, Tứ Vương kêu lớn, giọng nói như Tình Thiên Phích Lịch, khiến mây xung quanh cũng tản ra.
- Giết!
Ngay lập tức, từ bốn phương tám hướng phát ra tiếng hét vang trời. Vô số hạm đội từ trên biển sương mù dày đặc hiện ra.
Một trận đại chiến quy mô lớn chưa từng có bắt đầu diễn ra trên biển.
Khi Sở Vân nhận được tin tức này, đã là nửa ngày sau.
- Hả? Một trận chiến bạo phát trên biển rộng, Long Đế và Dạ Đế lại giao phong! Tốt lắm, nếu vậy ta cũng có thể khởi hành.
Tinh quang trong mắt hổ Sở Vân đại thịnh.
Mấy tháng qua, hắn luôn ở trong Hỏa Đức Thành, thống trị Chư Tinh Quốc. Cùng lúc, Chư Tinh Quốc thực sự cần hắn ổn định cục diện. Bên cạnh đó cũng là nghỉ ngơi lấy lại sức, chờ đợi khôi phục khí vận, tạm thời mai danh ẩn tích, phòng ngừa sự chú ý của song Đế.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sở Vân rõ ràng biết được, Dạ Đế mạo danh thế thân Lạc Anh Vương, Nhân Ngư Vương, âm thầm khống chế An Định Quốc và Nhân Ngư Quốc, không tuyên cáo với thiên hạ.
Hiện nay, Song Đế lại đại chiến, không còn dư thừa tinh lực có thể chiếu cố tới thế lực khác. Sở Vân biết, cơ hội mình đau khổ chờ đợi đã tới.
- Trận chiến trên biển rộng này sẽ duy trì liên tục ít nhất là ba ngày ba đêm. Nói như vậy, cho dù Dạ Đế có âm mưu tính kế nhằm vào ta, chỉ cần không phải hắn tự mình động thủ, ta tự tin có thể bảo vệ được tính mạng.
- Thời gian không nhiều lắm, ta phải tìm Vương giả ẩn tu, chân thành mời bọn họ.
Đương nhiên trước đó ta còn phải tới tổng bộ Thư Viện, đi thế giới Thần tàng đổi lấy yêu binh tiên phi còn lại.
Đây chính là kế hoạch của Sở Vân.
Truyện Sắc Hiệp
Nhưng kế hoạch thường thường không nhanh bằng biến hóa.
- Ngươi không cần phải đi, lão phu đã vì ngươi mang yêu binh tiên phi trong thế giới Thần tàng tới cho ngươi.
Đột nhiên ngoài dự liệu của hắn, Tiên Nang Vương đến thăm.
- Tiên Nang Vương, sao ngươi biết ta có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền?
Nhìn Tiên Nang Vương, giọng điệu Sở Vân rất lạnh lùng, không chút hòa nhã.
Lúc trước Tiên Nang Vương rõ ràng đã đáp ứng sẽ trợ giúp mình chống lại Lục Kình Vương. Kết quả trong yến hội, nhận được một phần phù chiếu của Dạ Đế xong,
lập tức trốn chạy. Do đó khiến Sở Vân không thể không lấy chiến lực Hầu cấp, mạo hiểm ngăn cản Lục Kình Vương. Nếu không có kỳ ngộ của bài trường ca đầy ý chí chiến đấu kia, sợ là Sở Vân đã sớm bị Lục Kình Vương giết chết. Thư Gia cũng sẽ thất bại thảm hại, do đó dẫn tới diệt vong.
Mặc kệ giữa Tiên Nang Vương và Dạ Đế có quan hệ ân tình gì, hắn bỏ qua lời hứa hẹn với Sở Vân, đáp ứng phù chiếu của Dạ Đế rời đi, chính là một kẻ bất tín, lại có tác phong của một kẻ nhu nhược bắt nạt kẻ yếu.
Cho nên Sở Vân không chỉ không có thiện cảm đối với Tiên Nang Vương, còn có chút khinh thường đối với hắn.
Sở Vân thể hiện rõ cảm xúc này ra ngoài. Hiện nay hắn đã là Vô Song Vương, căn bản không cần thiết phải che dấu.
Sự khinh thường trong mắt Sở Vân, đâm mạnh vào tự tôn của Tiên Nang Vương, khiến hắn cảm thấy đau đớn.
Mày hắn nhăn lại, khẽ hừ một tiếng, giải thích:
- Lão phu cũng biết lần trước thất hứa như vậy, là không đúng. Hôm nay ta đến bồi tội, đặc biệt đi thế giới Thần tàng đổi lấy toàn bộ tiên phi yêu binh. Ta biết Vô Song Vương ngươi có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, nhưng ta cũng không quan tâm. Trong Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền cất giấu bí mật vĩnh sinh huyền bí gì? Thuyết pháp này chỉ có thể lừa được tiểu hài tử. Cuối cùng sự thật cũng đã chứng minh, đây chỉ là ảo tưởng hão huyền của Đường Cẩm Quốc chủ mà thôi.
- Hừ!
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, trong mắt chợt hiện ra ánh sáng sắc nhọn. Tiên Nang Vương còn chưa nói xong, hắn đã thô bạo ngắt lời.
- Tiên Nang Vương, trong tay ngươi có thứ ta muốn, lại chạy tới chửi bới Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền. Đây là ngươi có ý muốn khiêu khích ta sao? Hay là muốn trở thành kẻ địch của ta? Nói như vậy, ta cũng rất muốn nhìn xem, cổ của ngươi có cứng bằng Tham Lang Vương, Lục Kình Vương hay không? Túy Tuyết Đao của ta chém tới, xem có phải dùng hết sức hay không!
Đường của Sở Vân chính là nhân đạo, có lý giải sâu sắc đối với nhân tính. Hắn đã thăm dò bản tính của Tiên Nang Vương, biết đối phó với người như thế, chỉ có cương quyết, không thể hòa nhã với hắn. Nếu không hắn càng ngày càng được một tấc lại muốn tiến một
thước.
Chỉ có thái độ cương quyết, mới có khuất phục được hắn, tạo thành liên minh Vương giả, cùng chống lại Song Đế.
Nếu nói chuyện nhỏ nhẹ với hắn, thỉnh cầu hắn gia nhập liên minh, ngược lại trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, tác dụng hoàn toàn ngược lại. Không chỉ giẫm đạp tự tôn của mình, càng khiến Tiên Nang Vương khinh thường mình.
Quả nhiên, thấy thái độ Sở Vân cương quyết như thế, thậm chí trạng thái một lời không hợp sẽ vung tay, Tiên Nang Vương trợn mắt một chút, chợt thái độ cao ngạo liền thay đổi, giọng điệu cũng chuyển sang hòa hoãn:
- Thôi, thôi. Ta làm gì phải so đo với tiểu bối như ngươi. Ta chỉ muốn thể hiện thành ý nhận lỗi của ta. Ta trực tiếp đặt những tiên phi yêu binh ở đây, ngươi có muốn hay không.
- Cái gì? Tiên Nang Vương, thái độ của ngươi là gì? Quẳng những yêu binh này trên mặt đất, là bố thí cho ta sao? Đến đây, đại chiến với ta ba trăm hiệp. Ta phải tính sổ với ngươi!
Sở Vân bước mạnh lên trước một bước, phát ra linh áp Vương cấp.
Chỉ một thoáng, lấy hắn làm trung tâm, một khí thế bàng bạc phóng lên cao, cuồn cuộn hùng hồn đến cực điểm. Sóng khí bốc lên, mái tóc đen hắn tung bay, giống như chiến thần phủ xuống, ánh mắt như mũi tên bắn về phía Tiên Nang Vương, mạnh mẽ, cứng rắn vô cùng.
Tiên Nang Vương ngạc nhiên, lui về phía sau một bước, bị khí thế hung hãn của Sở Vân chụp tới. Khuôn mặt già nua của hắn đỏ lên, cực kỳ xấu hổ, hét lớn:
- Vô Song Vương, ngươi không nên khinh người quá đáng. Lần này lão phu tới mang theo thành ý, ngươi cho là lão phu tới ức hiếp ngươi sao?
Lời còn chưa dứt, hắn cũng phát ra linh áp Vương cấp của mình.
- Tiểu tử thối, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Vừa thăng lên Vương cấp, liền không coi ai ra gì. Ngay cả cường giả lớp tiền bối như ta cũng không để vào mắt.
Để ta giáo huấn ngươi một chút, cho ngươi biết tầm quan trọng của việc tôn kính trưởng bối!
Tiên Nang Vương trở mặt, lớn tiếng kêu lên.
Trong nháy mắt, linh áp của hắn ép lên linh áp Sở Vân. Giờ phút này, không thể nghi ngờ tu vi Tiên Nang Vương đã thể hiện rõ - Vương cấp cao đoạn!
Bởi vì quan hệ tới tu vi, không hề nghi ngờ, linh áp của Tiên Nang Vương mạnh hơn nhiều so với Sở Vân. Khí thế cuồn cuộn giống như thâu tóm cả thiên địa, bỏ qua vũ trụ.
Nhưng linh áp Sở Vân, lại hết sức lộ vẻ phong thái nhân đạo. Mặc dù bị ép vào hạ phong, ngược lại vẫn cứng cỏi vượt qua mức tưởng tượng. Hơn nữa càng được rèn luyện, càng bị chèn ép, ngược lại càng thêm dồi dào.
- Ừ? Thật kỳ lạ!
Trong mắt Tiên Nang Vương thoáng hiện vẻ nghi ngờ. Hắn nhìn về phía Sở Vân, trong lòng nghi hoặc càng lúc càng lớn.
- Tiểu tử này tu hành đạo gì? Lại có thể dựa vào linh áp của ta, rèn luyện chính mình, tự mình phát triển!
- Tiên Nang Vương, ngươi nạp mạng đi!
Sở Vân cười ha hả, vươn hai tay nắm chặt hư không, lập tức trong tiên nang bắn ra lưỡng đạo huyền quang, bay đến trong tay hắn, hóa thành một đao một kiếm.
Tay trái Băng Hà Kiếm, tay phải Túy Tuyết Đao!
- Ngươi tới thật sao?
Tiên Nang Vương quá sợ hãi, thân thể không tự chủ được lại lui về phía sau một bước.
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, trong mắt phát ra ánh sáng sắc nhọn. Hắn tấn chức Vương giả, giơ tay nhấc chân, có thể phát ra uy vũ cuồn cuộn. Trước kia, hắn không thể thỏa sức phát huy hết tác dụng. Hiện nay Tiên Nang Vương chủ động tìm tới cửa, đây là cơ hội tốt nhất để hắn đá thử vàng.
Hơn nữa, cũng chỉ có thể hiện thực lực thực sự của mình, mới có thể khiến Tiên Nang Vương hoàn toàn ý thức được, đến tột cùng trong bọn họ, ai mới là người mạnh nhất!
- Đến chiến đi!
Sở Vân rống to, tiến về phía trước.
Khí thế của hắn như cầu vồng, như mạnh mẽ hổ xuống núi, giống như giao long rời bến.
Bình luận facebook