Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 204-1: Ú tim (1)
Sáng hôm sau, Tinh Vân và Amy uể oải đi rửa mặt và bắt tay vào công việc lau chùi phòng ốc. Khi hai người họ đang cặm cụi lau chùi thì bà đốc công béo ị bước vào. Bà chìa tay ra hiệu cho Tinh Vân trả lại chiếc điện thoại và máy thônôg dịch. Tinh Vân vội vã lấy từ trong túi quần jean ra hai chiếc máy lễ phép đưa cho bà.
Bà đốc công cầm máy thông dịch nói vài tiếng vào đó rồi bấm dịch đưa cho Tinh Vân và Amy nghe.
Vừa nghe xong nôội dung, cả hai người tròn mắt nhìn nhau rồi nhìn sang bà đốc công béo ị, thốt lên: “Đổi chỗ sao?”
Bà đốc công gương mặt hầm hầm lạnh tanh đáp: “Phải, đổi sang lao dịch ở khu khác.”
Tinh Vân và Amy liền hỏi lại: “Khi nào chúng tôi phải đi?”
“Ngay bây giờ.” - Chiếc máy lạnh lùng phát ra.
Tinh Vân và Amy liền bỏ cái giẻ trên tay xuống rồi bước nhanh theo sau lưng bà đốc công. Hai người họ đi một quãng khá xa, cũng chẳng biết là sẽ đi đâu và làm gì. Từ chỗ của bọn họ đến nơi này, đường đi càng lúc càng đẹp hơn cho đến khi họ đụng phải một tòa nhà sang trọng sa hoa thì cũng là lúc bà béo dừng lại.
Bà quay lại nói vào chiếc máy thông dịch: “Từ giờ hai người sẽ chịu trách nhiệm lau chùi khu vực này. Đốc công mới sẽ chỉ dẫn cho hai người.”
Chiếc máy vừa nói xong thì cũng vừa đúng lúc một người phụ nữ ăn mặc chỉnh chu bước ra. Bà có vẻ ngoài dễ mến hơn bà béo và ăn nói cũng nhỏ nhẹ hơn. Quan trọng nhất là bà ấy biết nói tiếng Mĩ.
Người phụ nữ trung niên đưa mắt nhìn bà béo đang vui vẻ thân thiện cúi chào rồi nhìn sang hai người họ, nhỏ nhẹ nói: “Hai cô đi theo tôi.”
Tinh Vân và Amy đi theo người phụ nữ trung niên bước vào tòa nhà sang trọng trước mặt. Nơi này bốn bề yên tĩnh, hoa thơm cỏ lạ được chăm sóc chỉnh chu, khác hẳn với khu lao động chân tay xô bồ vừa rồi của hai người họ.
Người phụ nữ vừa đi vừa nói: “Tôi là quản đốc của cả tòa thành, chuyên trách của tôi là trông coi và chấm công cho các đốc công. Đồng thời quản lý khu này thay cho chủ nhân. Các cô cứ gọi tôi là Doja.”
Tinh Vân và Amy nghe xong liền gật đầu. Họ vừa đi vừa nhìn quang cảnh xung quanh bằng ánh mắt lạ lẫm. Bà Doja lại nói thêm: “Đây là chỗ ở của chủ nhân. Bao gồm đại sảnh, phòng tiếp khách, phòng họp, phòng làm việc, phòng ngủ, phòng ăn, khu vui chơi và phòng cho những giúp việc như chúng ta.”
Tinh Vân và Amy không để tâm lắm nên chỉ ừ ờ cho qua chuyện. Hai người họ không hiểu sao tự nhiên mình lại chuyển đến lau chùi khu vực này, có gì đó là lạ mà không biết lạ chỗ nào. Cho đến khi bà Doja lên tiếng nói rằng: “Đích thân chủ nhân ra lệnh tôi sắp xếp chỗ ở mới cho hai cô. Trước giờ chưa từng có ai mới tới mà được đến nơi này ngoại trừ hai cô cho nên hãy cố gắng mà làm việc. Công việc ở đây không nhiều cũng không nặng nhọc như mấy khu kia nhưng đòi hỏi phải làm thật chỉnh chu và cẩn thận tránh để chủ nhân không vui.”
Bà ấy còn căn dặn rất nhiều thứ nhưng Tinh Vân bắt đầu thấy ù tai khi biết Oda đặc biệt thăng chức cho mình. Có ngu lắm thì cũng hiểu hắn muốn cái gì.
Amy và Tinh Vân được đưa vào một căn phòng khá thoáng và sạch sẽ. Bà Doja còn đưa cho họ mấy bộ quần áo mới được chuẩn bị sẵn.
“Nơi này dù là nữ tì hay thợ làm vườn thì cũng phải mặc đồng phục cho tươm tất. Hai cô tắm rửa trước rồi thay quần áo cho nhanh để chuẩn bị phục vụ chủ nhân ăn sáng.” - Bà Doja vừa nói vừa giục hai người họ đi tắm rửa.
Trước khi rời đi bà còn nói thêm: “Làm việc ở đây đến cuối tháng các cô sẽ được trả lương rất hậu hĩnh. Cho nên hãy cố gắng chăm chỉ, chủ nhân sẽ không bạc đãi các cô.”
Bà quản đốc vừa quay đi, Amy liền nói với Tinh Vân: “Ở đây đến cuối tháng để chờ nhận lương sao? Nghĩ em cũng chưa từng nghĩ tới đó.”
Tinh Vân nhúng vai lắc đầu nói: “Chị cũng nghĩ vậy.”
Nói xong cô liền bước vào phòng tắm. Suốt mấy ngày không được tắm rửa cho ra hồn khiến cô sắp không chịu nổi chính mình rồi. Tắm rửa sạch sẽ xong, tinh thần cũng tươi mới hơn. Bất giác cô lại nghĩ đến Đoàn Nam Phong, không biết giờ này anh đang ở đâu và như thế nào rồi. Có được cho ăn cho tắm hay là bị nhốt lại vào ngục cùng với Osaze. Rốt cuộc bọn chúng muốn sao đây?
Chưa kịp nghĩ ngợi nhiều hơn thì quản đốc lại đến đưa họ sang phòng ăn của chủ nhân.
- --
Hy vọng các bạn chuẩn bị tinh thần đầy đủ để đọc chương này. Đây là một chương rất dài gồm nhiều phần căng thẳng.:-D Đừng quên bấm like để ủng hộ Hạc Giấy nhé.
Ủa mà quý vị có ai thấy hôm nay mình đã đổi avata hông? Sao hông ai khen hết vậy? Buồn 5s luôn đó:-P
Bà đốc công cầm máy thông dịch nói vài tiếng vào đó rồi bấm dịch đưa cho Tinh Vân và Amy nghe.
Vừa nghe xong nôội dung, cả hai người tròn mắt nhìn nhau rồi nhìn sang bà đốc công béo ị, thốt lên: “Đổi chỗ sao?”
Bà đốc công gương mặt hầm hầm lạnh tanh đáp: “Phải, đổi sang lao dịch ở khu khác.”
Tinh Vân và Amy liền hỏi lại: “Khi nào chúng tôi phải đi?”
“Ngay bây giờ.” - Chiếc máy lạnh lùng phát ra.
Tinh Vân và Amy liền bỏ cái giẻ trên tay xuống rồi bước nhanh theo sau lưng bà đốc công. Hai người họ đi một quãng khá xa, cũng chẳng biết là sẽ đi đâu và làm gì. Từ chỗ của bọn họ đến nơi này, đường đi càng lúc càng đẹp hơn cho đến khi họ đụng phải một tòa nhà sang trọng sa hoa thì cũng là lúc bà béo dừng lại.
Bà quay lại nói vào chiếc máy thông dịch: “Từ giờ hai người sẽ chịu trách nhiệm lau chùi khu vực này. Đốc công mới sẽ chỉ dẫn cho hai người.”
Chiếc máy vừa nói xong thì cũng vừa đúng lúc một người phụ nữ ăn mặc chỉnh chu bước ra. Bà có vẻ ngoài dễ mến hơn bà béo và ăn nói cũng nhỏ nhẹ hơn. Quan trọng nhất là bà ấy biết nói tiếng Mĩ.
Người phụ nữ trung niên đưa mắt nhìn bà béo đang vui vẻ thân thiện cúi chào rồi nhìn sang hai người họ, nhỏ nhẹ nói: “Hai cô đi theo tôi.”
Tinh Vân và Amy đi theo người phụ nữ trung niên bước vào tòa nhà sang trọng trước mặt. Nơi này bốn bề yên tĩnh, hoa thơm cỏ lạ được chăm sóc chỉnh chu, khác hẳn với khu lao động chân tay xô bồ vừa rồi của hai người họ.
Người phụ nữ vừa đi vừa nói: “Tôi là quản đốc của cả tòa thành, chuyên trách của tôi là trông coi và chấm công cho các đốc công. Đồng thời quản lý khu này thay cho chủ nhân. Các cô cứ gọi tôi là Doja.”
Tinh Vân và Amy nghe xong liền gật đầu. Họ vừa đi vừa nhìn quang cảnh xung quanh bằng ánh mắt lạ lẫm. Bà Doja lại nói thêm: “Đây là chỗ ở của chủ nhân. Bao gồm đại sảnh, phòng tiếp khách, phòng họp, phòng làm việc, phòng ngủ, phòng ăn, khu vui chơi và phòng cho những giúp việc như chúng ta.”
Tinh Vân và Amy không để tâm lắm nên chỉ ừ ờ cho qua chuyện. Hai người họ không hiểu sao tự nhiên mình lại chuyển đến lau chùi khu vực này, có gì đó là lạ mà không biết lạ chỗ nào. Cho đến khi bà Doja lên tiếng nói rằng: “Đích thân chủ nhân ra lệnh tôi sắp xếp chỗ ở mới cho hai cô. Trước giờ chưa từng có ai mới tới mà được đến nơi này ngoại trừ hai cô cho nên hãy cố gắng mà làm việc. Công việc ở đây không nhiều cũng không nặng nhọc như mấy khu kia nhưng đòi hỏi phải làm thật chỉnh chu và cẩn thận tránh để chủ nhân không vui.”
Bà ấy còn căn dặn rất nhiều thứ nhưng Tinh Vân bắt đầu thấy ù tai khi biết Oda đặc biệt thăng chức cho mình. Có ngu lắm thì cũng hiểu hắn muốn cái gì.
Amy và Tinh Vân được đưa vào một căn phòng khá thoáng và sạch sẽ. Bà Doja còn đưa cho họ mấy bộ quần áo mới được chuẩn bị sẵn.
“Nơi này dù là nữ tì hay thợ làm vườn thì cũng phải mặc đồng phục cho tươm tất. Hai cô tắm rửa trước rồi thay quần áo cho nhanh để chuẩn bị phục vụ chủ nhân ăn sáng.” - Bà Doja vừa nói vừa giục hai người họ đi tắm rửa.
Trước khi rời đi bà còn nói thêm: “Làm việc ở đây đến cuối tháng các cô sẽ được trả lương rất hậu hĩnh. Cho nên hãy cố gắng chăm chỉ, chủ nhân sẽ không bạc đãi các cô.”
Bà quản đốc vừa quay đi, Amy liền nói với Tinh Vân: “Ở đây đến cuối tháng để chờ nhận lương sao? Nghĩ em cũng chưa từng nghĩ tới đó.”
Tinh Vân nhúng vai lắc đầu nói: “Chị cũng nghĩ vậy.”
Nói xong cô liền bước vào phòng tắm. Suốt mấy ngày không được tắm rửa cho ra hồn khiến cô sắp không chịu nổi chính mình rồi. Tắm rửa sạch sẽ xong, tinh thần cũng tươi mới hơn. Bất giác cô lại nghĩ đến Đoàn Nam Phong, không biết giờ này anh đang ở đâu và như thế nào rồi. Có được cho ăn cho tắm hay là bị nhốt lại vào ngục cùng với Osaze. Rốt cuộc bọn chúng muốn sao đây?
Chưa kịp nghĩ ngợi nhiều hơn thì quản đốc lại đến đưa họ sang phòng ăn của chủ nhân.
- --
Hy vọng các bạn chuẩn bị tinh thần đầy đủ để đọc chương này. Đây là một chương rất dài gồm nhiều phần căng thẳng.:-D Đừng quên bấm like để ủng hộ Hạc Giấy nhé.
Ủa mà quý vị có ai thấy hôm nay mình đã đổi avata hông? Sao hông ai khen hết vậy? Buồn 5s luôn đó:-P
Bình luận facebook