Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-71
Chị Vợ Anh Yêu Em (H+) - Chương 21: Kỷ niệm như dây leo (2)
Bà Minh nghe xong liền lắc đầu, thở dài, cảm thán: “Đúng là đứa bé ngốc! Con vì tình cảm gia đình mà đã bỏ qua tình cảm cá nhân và hạnh phúc suốt đời như vậy sao? Ta không biết nên nói tính tình của con là lương thiện hay là ngu ngốc nữa. Nếu con nói thích Tinh Vân, ta và ông ngoại sẽ không tiếc gì mà vun đắp cho con. Sao con lại lo trước sợ sau như vậy?”
Hoàng Gia Khiêm nhắm mắt lại thở dài, sau lại nói: “Con đã đến sau Đoàn Nam Phong một bước và nhỡ mất cơ hội. Con nhìn ra được Tinh Vân chỉ yêu mỗi mình Đoàn Nam Phong. Con đã từng như lời mẹ dặn không đả động gì vào mối quan hệ của bọn họ, không giải thích cho Đoàn Nam Phong rằng Tinh Vân là cháu gái của ông, cũng không nói với Tinh Vân chuyện hôn ước. Hai năm qua, dù không gặp mặt Đoàn Nam Phong, dù con ở bên cạnh chăm sóc em ấy thì đến cuối cùng Tinh Vân vẫn là chọn lựa hắn. Vì hắn mà đến cầu xin ông ngoại, cũng vì hắn mà cả việc khó đối mặt nhất là nói lên quá khứ làm “tình nhân” của mình cũng nói ra.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.) Tình cảm này của Tinh Vân khiến con không muốn chen vào nữa. Tác hợp và chúc phúc là việc duy nhất có thể làm.”
Bà Minh khẽ gật gù, đôi mắt cũng khép hờ, suy nghĩ: “Đứa bé trai bà nhận nuôi năm đó, đến nay thực sự đã trưởng thành. Biết suy nghĩ, biết thông cảm và hy sinh cho người khác đến mức bỏ qua cả bản thân mình. Sự chính chắn này đã vượt qua cả mong đợi của bà.”
Đúng lúc này thì, trợ lý của Hoàng Gia Khiêm gõ cửa bước vào. Người trợ lý cung kính nói vào tai anh sau đó liền lui ra. Hoàng Gia Khiêm cầm khăn ăn nhẹ lau khóe miệng, động tác ưu nhã có phần khẩn trương nhưng vẫn dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói với bà Minh: “Mẹ à, thuyền trưởng cho người thông báo với con...” - Ngập ngừng phút chốc, anh mới khó khăn nói: “Người đó mang theo con gái... đã đến.”
Bàn tay bà Minh vô thức siết chặt khăn ăn. Trái tim như có ai cào nát. Cảm giác đối mặt với điều không muốn đối mặt thật quá khó khăn. Hai mươi lăm năm, tình yêu đẹp đẽ như một giấc mơ. Nhìn lại tóc đã phai màu, người cũ thay lòng. Dẫu biết trước sau cũng phải gặp nhưng cuối cùng vẫn là không biết làm sao để đối diện.
Hoàng Gia Khiêm thấy thay đổi trên mặt bà thì liền hiểu được bà đang không dễ dàng đưa ra quyết định có nên đối mặt với cố nhân hay không?(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.) Cho nên anh chỉ ngậm ngùi kiên nhẫn chờ đợi quyết định của bà.
Vài phút nặng nề trôi qua trong phòng ăn cá nhân ngập tràn sắc nắng, cuối cùng bà Minh cũng lên tiếng: “Đưa người đó đến phòng tiếp đãi khách ở tầng năm.”
Hoàng Gia Khiêm nghe giọng bà lạnh đi, nhìn thấy trong mắt bà không còn bối rối mà chỉ có hận ý thì phần nào hiểu được quyết định của bà. Tuy nhiên, anh không hỏi nhiều mà chỉ cúi đầu lễ phép nói: “Dạ, con hiểu rồi, thưa mẹ.”
....
Hi các tình yêu của Hạc Giấy, mặc dù bộ truyện "Chị vợ, anh yêu em" của mình không được vào hàng Top của các bảng xếp hạng của mê đọc truyện nhưng mình cũng rất vui vì các bạn đã thích và đọc nó. Cũng như những bình luận động viên tích cực mà các bạn gửi cho mình. Cám ơn các bạn rất nhiều.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bà Minh nghe xong liền lắc đầu, thở dài, cảm thán: “Đúng là đứa bé ngốc! Con vì tình cảm gia đình mà đã bỏ qua tình cảm cá nhân và hạnh phúc suốt đời như vậy sao? Ta không biết nên nói tính tình của con là lương thiện hay là ngu ngốc nữa. Nếu con nói thích Tinh Vân, ta và ông ngoại sẽ không tiếc gì mà vun đắp cho con. Sao con lại lo trước sợ sau như vậy?”
Hoàng Gia Khiêm nhắm mắt lại thở dài, sau lại nói: “Con đã đến sau Đoàn Nam Phong một bước và nhỡ mất cơ hội. Con nhìn ra được Tinh Vân chỉ yêu mỗi mình Đoàn Nam Phong. Con đã từng như lời mẹ dặn không đả động gì vào mối quan hệ của bọn họ, không giải thích cho Đoàn Nam Phong rằng Tinh Vân là cháu gái của ông, cũng không nói với Tinh Vân chuyện hôn ước. Hai năm qua, dù không gặp mặt Đoàn Nam Phong, dù con ở bên cạnh chăm sóc em ấy thì đến cuối cùng Tinh Vân vẫn là chọn lựa hắn. Vì hắn mà đến cầu xin ông ngoại, cũng vì hắn mà cả việc khó đối mặt nhất là nói lên quá khứ làm “tình nhân” của mình cũng nói ra.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.) Tình cảm này của Tinh Vân khiến con không muốn chen vào nữa. Tác hợp và chúc phúc là việc duy nhất có thể làm.”
Bà Minh khẽ gật gù, đôi mắt cũng khép hờ, suy nghĩ: “Đứa bé trai bà nhận nuôi năm đó, đến nay thực sự đã trưởng thành. Biết suy nghĩ, biết thông cảm và hy sinh cho người khác đến mức bỏ qua cả bản thân mình. Sự chính chắn này đã vượt qua cả mong đợi của bà.”
Đúng lúc này thì, trợ lý của Hoàng Gia Khiêm gõ cửa bước vào. Người trợ lý cung kính nói vào tai anh sau đó liền lui ra. Hoàng Gia Khiêm cầm khăn ăn nhẹ lau khóe miệng, động tác ưu nhã có phần khẩn trương nhưng vẫn dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói với bà Minh: “Mẹ à, thuyền trưởng cho người thông báo với con...” - Ngập ngừng phút chốc, anh mới khó khăn nói: “Người đó mang theo con gái... đã đến.”
Bàn tay bà Minh vô thức siết chặt khăn ăn. Trái tim như có ai cào nát. Cảm giác đối mặt với điều không muốn đối mặt thật quá khó khăn. Hai mươi lăm năm, tình yêu đẹp đẽ như một giấc mơ. Nhìn lại tóc đã phai màu, người cũ thay lòng. Dẫu biết trước sau cũng phải gặp nhưng cuối cùng vẫn là không biết làm sao để đối diện.
Hoàng Gia Khiêm thấy thay đổi trên mặt bà thì liền hiểu được bà đang không dễ dàng đưa ra quyết định có nên đối mặt với cố nhân hay không?(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.) Cho nên anh chỉ ngậm ngùi kiên nhẫn chờ đợi quyết định của bà.
Vài phút nặng nề trôi qua trong phòng ăn cá nhân ngập tràn sắc nắng, cuối cùng bà Minh cũng lên tiếng: “Đưa người đó đến phòng tiếp đãi khách ở tầng năm.”
Hoàng Gia Khiêm nghe giọng bà lạnh đi, nhìn thấy trong mắt bà không còn bối rối mà chỉ có hận ý thì phần nào hiểu được quyết định của bà. Tuy nhiên, anh không hỏi nhiều mà chỉ cúi đầu lễ phép nói: “Dạ, con hiểu rồi, thưa mẹ.”
....
Hi các tình yêu của Hạc Giấy, mặc dù bộ truyện "Chị vợ, anh yêu em" của mình không được vào hàng Top của các bảng xếp hạng của mê đọc truyện nhưng mình cũng rất vui vì các bạn đã thích và đọc nó. Cũng như những bình luận động viên tích cực mà các bạn gửi cho mình. Cám ơn các bạn rất nhiều.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook