Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 284
Đêm Giao thừa
“Ông ngoại a, phụ thân muốn chiếm lấy mẫu thân bao lâu a, suốt một ngày rưỡi, chúng ta cũng chưa nhìn thấy mẫu thân!” Sở Giáo Tử chu miệng bất mãn nói.
“Ai nha, ngươi cũng không phải không biết cha ngươi sốt ruột cỡ nào, mẫu thân ngươi nhẫn tâm vừa đi chính là một năm, cha ngươi không từ từ giáo huấn nàng mới là lạ chứ!” nói xong, cười hì hì đùa tiểu Thang Viên trong lòng.
“Lão nhân cho ta ôm một cái, ngưòi bế cũng đã lâu rồi!” Xảo lão thái rất bất mãn than thở, từ sau khi Ngữ Diên trở về, bà lại khôi phục trạng thái vui vẻ, cũng lười cùng ông so đo cái gì.
“Được được được, bà xem Thang Viên này đáng yêu như nào a!” Béo lão nhân không muốn đem tiểu Thang Viên trong lòng đưa cho bà, tiểu bánh trôi một chút cũng không sợ, nhìn thấy ngưòi liền cười tủm tỉm, tay nhỏ bé mập mạp không ngừng túm túm, xem làm cho lòng người cảm động không thôi.
“Tổ gia gia, tổ bà nội, đệ đệ thật đáng yêu thật đáng yêu nha!” Sở Giáo Tử cười hì hì vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của Thang Viên cười hì hì nói.
“Tuyết Nhi a, nhìn xem đệ đệ giống con nhiều chưa a, đáng yêu cỡ nào a!” Xảo lão thái cười hì hì nói.
“Vâng, Tuyết Nhi rốt cục cũng có đệ đệ, đệ đệ Tuyết Nhi là tiểu nam sinh đáng yêu nhất!” Tuyết Nhi cười hì hì nói, rất vui vẻ, nó rốt cục cũng có thể làm tỷ tỷ rồi, hì hì.
“Tổ gia gia, tổ bà nội, chúng ta khi nào thì ăn cơm a, các ngưòi không nghe thấy bên ngoài đều đốt pháo pháo rồi, hôm nay là giao thừa, cũng không thể chờ trời tối mới ăn cơm chứ?” Sở Bao Tử sờ sờ bụng quắt quắt than thở.
“Đúng rồi, hôm nay a, phải đến tối mới ăn cơm!” Béo lão nhân cười cười sờ sờ đầu của nó.
“A? Không phải đâu? Vậy năm nay không có tiền thưởng sao?” Sở Bao Tử hiển nhiên rất bất mãn tại sao lại có đạo lý đến tối mới được dùng cơm.
“Bao Tử a, con chạy nhanh đổi một bộ quần áo đẹp, giờ mẹo (17 – 19h), chúng ta đi đến hoàng cung, hoàng thượng đêm nay mời mọi người cùng nhau đoàn viên, Tương nhi muội muội đáng yêu của con cũng đi nha!” Xảo lão thái có thâm ý cười cười.
Nghe vậy, Sở Bao Tử vui vẻ hỏi: “Thật vậy chăng? Wow, thật tốt quá, mẫu thân trở lại là tốt rồi bận rộn hơn nhiều!” Sở Bao Tử bởi vì vẫn chưa gặp Ngữ Diên, tâm tình có chút khó chịu, gặp Tương nhi muội muội tâm tình cũng đã đuợc giảm xuống một chút, mẫu thân đã trở lại, toàn bộ tâm của nó đều rộng mở trong sáng, thật tốt!
“Tốt tốt, Tuyết Nhi phải dẫn bánh trôi đệ đệ cùng đi hoàng cung, dẫn nó đi gặp thái tử ca ca của Tuyết Nhi!” Tuyết Nhi đắc ý nói, từ sau khi nó nói ra điều kiện, không nghĩ tới ngày hôm sau thái tử liền trịnh trọng nói cho nó biết, vì nó, nữ hài tử khác đều không cần, tuy rằng nó cũng không biết thái tử nói đúng hay giả, nhưng mà nó tin tưởng với mị lực của mình nhất định cũng có thể giống như mẫu thân chặt chẽ chiếm cứ phụ thân.
Bên trong gian phòng
“Tướng công, thiếp sai lầm rồi, thiếp cũng không dám, ô ô, chàng có thể xuống dưới trước hay không, thiếp thật sự mệt mỏi quá mệt mỏi quá!” một nữ nhân nào đó bĩu môi vạn phần ủy khuất nhìn hướng hắn cầu xin tha thứ, một ngày một đêm rồi, hắn đều đem nàng bắt đến trên giường chưa bao giờ cho xuống dưói, ăn cơm người hầu đưa tới, ở trên giường ăn, ăn để giữ sống, mệt mỏi, nghỉ ngơi hai canh giờ liền tiếp tục làm việc, nữ nhân nào đó đều mệt điên rồi.
“Nàng có biết ta nhớ nàng cỡ nào hay không, nàng nữ nhân xấu xa này một chút tin tức cũng không cho ta, nàng muốn đem ta ép đến điên sao?” Một nam nhân từ sau khi nàng biến mất, rất hiển nhiên đi học để biết rít gào.
“Ô ô, thiếp thật không phải là cố ý nha, người ta người ta muốn chiếu cố Thang Viên, mang theo Thang Viên ngồi xe tất nhiên phải chậm rãi.” nữ nhân nào đó giải thích nói.
“Ba người nam nhân bọn hắn đâu? Như thế nào không đồng thời trở về cùng nàng?” Một nam nhân phát điên hỏi.
“Bọn họ...... Bọn họ đều đều tự về nhà!” nàng chu miệng nói, trong lòng đang nói…, ba người bọn hắn phản đồ, đem nàng đuổi về kinh thành liền chạy đi, khẩu hiệu đều là giống nhau, không muốn bị người nào đó đánh chết, cho nên toàn bộ đành phải rút lui, mà nàng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thuê một cỗ kiệu tự mình trở về, ngẫm lại Quỷ Tịch cả ngày kề cận nói yêu nàng, đến thời khắc mấu chốt lại chính là yêu như vậy??
“Nàng nữ nhân này thực tại đáng giận!” hắn oán hận nói.
“Tướng công, người ta thật sự rất nhớ chàng a, thật sự thật sự, về sau tuyệt đối không rời đi nữa, không rời khỏi chàng được không, chàng hãy bỏ qua cho thiếp nha, người ta thật sự mệt mỏi quá mệt mỏi quá!” nàng chu miệng thề nói.
“Nói nhảm!” hắn bất nhã phát nói tục.
“Cái gì nói nhảm a, thiếp nói là thật sự!” trong nháy mắt nàng tỏ vẻ bản thân đích thị là nói sự thật.
“Nàng rời nhà đã hơn một năm, ngay cả cái thư cũng không có, nàng ngay cả Bao Tử, Giáo Tử cũng không nghe thấy cũng không hỏi, nàng còn có cái gì mà thật sự?” Một nam nhân cả giận nói.
“Ai nói, ai nói thiếp không hỏi, thiếp đều viết thư hỏi nương tốt hay không tốt, nương mang tình huống của Bao Tử Giáo Tử toàn bộ đều nói cho thiếp biết, thiếp bảo nàng đừng nói cho mọi ngưòi!” nàng liền biện giải nói, chứng minh chính mình thật không phải là ngưòi mẹ không lương tâm.
“Nha, như vậy a? Được rồi, tiếp theo nếu nàng còn dám rời nhà ra đi mà nói, ta liền tùy tiện tìm chứng cứ phạm tội cho cha nàng nhập đại lao, ta xem nàng còn có không trở lại hay không!?” một nam nhân bụng đen nói.
“Wow, chàng thật nham hiểm a!” nữ nhân nào đó kháng nghị.
“A, như nhau!”
Một canh giờ sau
Sở Hạo vui vẻ ôm lấy Ngữ Diên từ bên trong phòng đi ra, trên đường chân Ngữ Diên rõ ràng có chút run run, người kia thật sự là ép buộc ngưòi, Nhưng ngẫm lại cũng đúng, nàng một năm không cùng hắn liên lạc, nói thật, nàng thật sự rất nhớ hắn, nhưng mà ai bảo hắn không giúp đỡ nàng, cái này trừng phạt cho hắn là tốt lắm.
Từ Cung Uyển đi ra Ngữ Diên liền nhìn thấy người một nhà vây quanh bên người Thang Viên chơi đùa, lòng của nàng thật sự rất ấm, trường hợp như vậy thật sự rất ấm, không bao lâu, bên ngoài xe ngựa đã tới rồi, Lý Lập ôm lấy Chỉ San nắm tay Tương nhi cũng tới, mọi người hàn huyên không thôi, thiên ngôn vạn ngữ trong lời nói nói cũng không hết, dưới sự thúc giục của Tuyết Nhi, mọi người mới biết được thời gian không sai biệt lắm, vì thế cùng vui vẻ đi đến hoàng cung từ từ tâm sự.
Lúc này trời đã có chút đen, một chiếc xe ngựa to xa hoa bên trong thường thường truyền ra tiếng cười sung sướng, trong đêm đen trên nóc nhà, ba nam nhân nhìn lẫn nhau liếc mắt một cái, “Đều chuẩn bị xong chưa?” Mọi người ngầm hiểu lẫn nhau gật đầu, tiếp theo cũng hướng hoàng cung mà đi, hoàng thượng mời cũng không chỉ có Vương gia nha, còn có ba người bọn hắn nữa! Ba người bọn hắn nếu đã đến đây, cũng đã đã chuẩn bị tốt bị Sở Hạo lần luợt đánh, đêm nay giao thừa chắc chắn so với năm rồi náo nhiệt hơn, nhất định!
Nhưng vào lúc này, bên trong kinh thành pháo hoa bắt đầu không ngừng nở rộ, đủ mọi màu sắc pháo hoa đem bầu trời đêm chiếu hết sức xinh đẹp, tối nay giờ tý bọn họ sẽ nghênh đón một năm mới, cũng nghênh đón càng thêm sắc màu cuộc sống tưoi đẹp!
Chính văn hoàn
“Ông ngoại a, phụ thân muốn chiếm lấy mẫu thân bao lâu a, suốt một ngày rưỡi, chúng ta cũng chưa nhìn thấy mẫu thân!” Sở Giáo Tử chu miệng bất mãn nói.
“Ai nha, ngươi cũng không phải không biết cha ngươi sốt ruột cỡ nào, mẫu thân ngươi nhẫn tâm vừa đi chính là một năm, cha ngươi không từ từ giáo huấn nàng mới là lạ chứ!” nói xong, cười hì hì đùa tiểu Thang Viên trong lòng.
“Lão nhân cho ta ôm một cái, ngưòi bế cũng đã lâu rồi!” Xảo lão thái rất bất mãn than thở, từ sau khi Ngữ Diên trở về, bà lại khôi phục trạng thái vui vẻ, cũng lười cùng ông so đo cái gì.
“Được được được, bà xem Thang Viên này đáng yêu như nào a!” Béo lão nhân không muốn đem tiểu Thang Viên trong lòng đưa cho bà, tiểu bánh trôi một chút cũng không sợ, nhìn thấy ngưòi liền cười tủm tỉm, tay nhỏ bé mập mạp không ngừng túm túm, xem làm cho lòng người cảm động không thôi.
“Tổ gia gia, tổ bà nội, đệ đệ thật đáng yêu thật đáng yêu nha!” Sở Giáo Tử cười hì hì vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của Thang Viên cười hì hì nói.
“Tuyết Nhi a, nhìn xem đệ đệ giống con nhiều chưa a, đáng yêu cỡ nào a!” Xảo lão thái cười hì hì nói.
“Vâng, Tuyết Nhi rốt cục cũng có đệ đệ, đệ đệ Tuyết Nhi là tiểu nam sinh đáng yêu nhất!” Tuyết Nhi cười hì hì nói, rất vui vẻ, nó rốt cục cũng có thể làm tỷ tỷ rồi, hì hì.
“Tổ gia gia, tổ bà nội, chúng ta khi nào thì ăn cơm a, các ngưòi không nghe thấy bên ngoài đều đốt pháo pháo rồi, hôm nay là giao thừa, cũng không thể chờ trời tối mới ăn cơm chứ?” Sở Bao Tử sờ sờ bụng quắt quắt than thở.
“Đúng rồi, hôm nay a, phải đến tối mới ăn cơm!” Béo lão nhân cười cười sờ sờ đầu của nó.
“A? Không phải đâu? Vậy năm nay không có tiền thưởng sao?” Sở Bao Tử hiển nhiên rất bất mãn tại sao lại có đạo lý đến tối mới được dùng cơm.
“Bao Tử a, con chạy nhanh đổi một bộ quần áo đẹp, giờ mẹo (17 – 19h), chúng ta đi đến hoàng cung, hoàng thượng đêm nay mời mọi người cùng nhau đoàn viên, Tương nhi muội muội đáng yêu của con cũng đi nha!” Xảo lão thái có thâm ý cười cười.
Nghe vậy, Sở Bao Tử vui vẻ hỏi: “Thật vậy chăng? Wow, thật tốt quá, mẫu thân trở lại là tốt rồi bận rộn hơn nhiều!” Sở Bao Tử bởi vì vẫn chưa gặp Ngữ Diên, tâm tình có chút khó chịu, gặp Tương nhi muội muội tâm tình cũng đã đuợc giảm xuống một chút, mẫu thân đã trở lại, toàn bộ tâm của nó đều rộng mở trong sáng, thật tốt!
“Tốt tốt, Tuyết Nhi phải dẫn bánh trôi đệ đệ cùng đi hoàng cung, dẫn nó đi gặp thái tử ca ca của Tuyết Nhi!” Tuyết Nhi đắc ý nói, từ sau khi nó nói ra điều kiện, không nghĩ tới ngày hôm sau thái tử liền trịnh trọng nói cho nó biết, vì nó, nữ hài tử khác đều không cần, tuy rằng nó cũng không biết thái tử nói đúng hay giả, nhưng mà nó tin tưởng với mị lực của mình nhất định cũng có thể giống như mẫu thân chặt chẽ chiếm cứ phụ thân.
Bên trong gian phòng
“Tướng công, thiếp sai lầm rồi, thiếp cũng không dám, ô ô, chàng có thể xuống dưới trước hay không, thiếp thật sự mệt mỏi quá mệt mỏi quá!” một nữ nhân nào đó bĩu môi vạn phần ủy khuất nhìn hướng hắn cầu xin tha thứ, một ngày một đêm rồi, hắn đều đem nàng bắt đến trên giường chưa bao giờ cho xuống dưói, ăn cơm người hầu đưa tới, ở trên giường ăn, ăn để giữ sống, mệt mỏi, nghỉ ngơi hai canh giờ liền tiếp tục làm việc, nữ nhân nào đó đều mệt điên rồi.
“Nàng có biết ta nhớ nàng cỡ nào hay không, nàng nữ nhân xấu xa này một chút tin tức cũng không cho ta, nàng muốn đem ta ép đến điên sao?” Một nam nhân từ sau khi nàng biến mất, rất hiển nhiên đi học để biết rít gào.
“Ô ô, thiếp thật không phải là cố ý nha, người ta người ta muốn chiếu cố Thang Viên, mang theo Thang Viên ngồi xe tất nhiên phải chậm rãi.” nữ nhân nào đó giải thích nói.
“Ba người nam nhân bọn hắn đâu? Như thế nào không đồng thời trở về cùng nàng?” Một nam nhân phát điên hỏi.
“Bọn họ...... Bọn họ đều đều tự về nhà!” nàng chu miệng nói, trong lòng đang nói…, ba người bọn hắn phản đồ, đem nàng đuổi về kinh thành liền chạy đi, khẩu hiệu đều là giống nhau, không muốn bị người nào đó đánh chết, cho nên toàn bộ đành phải rút lui, mà nàng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thuê một cỗ kiệu tự mình trở về, ngẫm lại Quỷ Tịch cả ngày kề cận nói yêu nàng, đến thời khắc mấu chốt lại chính là yêu như vậy??
“Nàng nữ nhân này thực tại đáng giận!” hắn oán hận nói.
“Tướng công, người ta thật sự rất nhớ chàng a, thật sự thật sự, về sau tuyệt đối không rời đi nữa, không rời khỏi chàng được không, chàng hãy bỏ qua cho thiếp nha, người ta thật sự mệt mỏi quá mệt mỏi quá!” nàng chu miệng thề nói.
“Nói nhảm!” hắn bất nhã phát nói tục.
“Cái gì nói nhảm a, thiếp nói là thật sự!” trong nháy mắt nàng tỏ vẻ bản thân đích thị là nói sự thật.
“Nàng rời nhà đã hơn một năm, ngay cả cái thư cũng không có, nàng ngay cả Bao Tử, Giáo Tử cũng không nghe thấy cũng không hỏi, nàng còn có cái gì mà thật sự?” Một nam nhân cả giận nói.
“Ai nói, ai nói thiếp không hỏi, thiếp đều viết thư hỏi nương tốt hay không tốt, nương mang tình huống của Bao Tử Giáo Tử toàn bộ đều nói cho thiếp biết, thiếp bảo nàng đừng nói cho mọi ngưòi!” nàng liền biện giải nói, chứng minh chính mình thật không phải là ngưòi mẹ không lương tâm.
“Nha, như vậy a? Được rồi, tiếp theo nếu nàng còn dám rời nhà ra đi mà nói, ta liền tùy tiện tìm chứng cứ phạm tội cho cha nàng nhập đại lao, ta xem nàng còn có không trở lại hay không!?” một nam nhân bụng đen nói.
“Wow, chàng thật nham hiểm a!” nữ nhân nào đó kháng nghị.
“A, như nhau!”
Một canh giờ sau
Sở Hạo vui vẻ ôm lấy Ngữ Diên từ bên trong phòng đi ra, trên đường chân Ngữ Diên rõ ràng có chút run run, người kia thật sự là ép buộc ngưòi, Nhưng ngẫm lại cũng đúng, nàng một năm không cùng hắn liên lạc, nói thật, nàng thật sự rất nhớ hắn, nhưng mà ai bảo hắn không giúp đỡ nàng, cái này trừng phạt cho hắn là tốt lắm.
Từ Cung Uyển đi ra Ngữ Diên liền nhìn thấy người một nhà vây quanh bên người Thang Viên chơi đùa, lòng của nàng thật sự rất ấm, trường hợp như vậy thật sự rất ấm, không bao lâu, bên ngoài xe ngựa đã tới rồi, Lý Lập ôm lấy Chỉ San nắm tay Tương nhi cũng tới, mọi người hàn huyên không thôi, thiên ngôn vạn ngữ trong lời nói nói cũng không hết, dưới sự thúc giục của Tuyết Nhi, mọi người mới biết được thời gian không sai biệt lắm, vì thế cùng vui vẻ đi đến hoàng cung từ từ tâm sự.
Lúc này trời đã có chút đen, một chiếc xe ngựa to xa hoa bên trong thường thường truyền ra tiếng cười sung sướng, trong đêm đen trên nóc nhà, ba nam nhân nhìn lẫn nhau liếc mắt một cái, “Đều chuẩn bị xong chưa?” Mọi người ngầm hiểu lẫn nhau gật đầu, tiếp theo cũng hướng hoàng cung mà đi, hoàng thượng mời cũng không chỉ có Vương gia nha, còn có ba người bọn hắn nữa! Ba người bọn hắn nếu đã đến đây, cũng đã đã chuẩn bị tốt bị Sở Hạo lần luợt đánh, đêm nay giao thừa chắc chắn so với năm rồi náo nhiệt hơn, nhất định!
Nhưng vào lúc này, bên trong kinh thành pháo hoa bắt đầu không ngừng nở rộ, đủ mọi màu sắc pháo hoa đem bầu trời đêm chiếu hết sức xinh đẹp, tối nay giờ tý bọn họ sẽ nghênh đón một năm mới, cũng nghênh đón càng thêm sắc màu cuộc sống tưoi đẹp!
Chính văn hoàn
Bình luận facebook