• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng (1 Viewer)

  • Chương 335-336


Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
Thành phố Tội Ác được chia theo hướng và tổng cộng được chia thành bốn khu vực, nhưng trong bốn khu vực, người dân càng ở gần rìa thành phố, hoàn cảnh sống của họ càng tệ và họ càng đi bộ về phía trung tâm thì càng tốt. Ở khu Đông cũng như vậy, giống như nơi mà đám người Lại Tuấn sống đều là nhà ngói bình thường chứ chẳng trang hoàng lộng lẫy gì.
Tới trung tâm thành phố, cơ sở hạ tầng sẽ tốt hơn rất nhiều, có trường học và những thứ tương tự, tất nhiên là số lượng trường học rất ít, toàn bộ khu Đông chỉ có một ngôi trường, hơn nữa học phí khá đắt tiền.
Mà trường học đều do Hodges kiểm soát.
Từ chỗ Lại Tuấn đi qua ba con phố, tên là Phố Tiện Lợi, con phố này có rất nhiều cửa hàng, bán đủ thứ, đồ dùng gia đình, thậm chí còn có một vài siêu thị.
Phạm Nhược Tuyết và Trương Vãn Hà dẫn theo Liễu Ngọc chậm rãi đi tới con phố này.
Thời gian còn rất sớm, nhưng đã có rất nhiều người đi trên con phố.
Khoảng một hai ngày nay Liễu Ngọc cũng hoàn toàn hiểu rõ nơi này là gì, cô ấy vẫn còn hơi sợ hãi, cứ nắm tay Phạm Nhược Tuyết và cẩn thận nhìn xung quanh.

Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
Khoảng một hai ngày nay Liễu Ngọc cũng hoàn toàn hiểu rõ nơi này là gì, cô ấy vẫn còn hơi sợ hãi, cứ nắm tay Phạm Nhược Tuyết và cẩn thận nhìn xung quanh.
Nhưng khi nhìn thấy vài điều thú vị thì một nụ cười đã mất từ lâu trên khuôn mặt của cô ấy lại hiện ra.
Tất nhiên, những người đẹp hàng đầu như Phạm Nhược Tuyết, cộng thêm cô con gái rượu như Liễu Ngọc, có vẻ đẹp tựa tiên nữ sánh bước bên nhau thì đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của rất nhiều người, đặc biệt là rất nhiều nam giới.
Phạm Nhược Tuyết và Trương Vãn Hà cảm nhận được điều này, nhưng họ không quá chú ý đến mà cứ thế loanh quanh trong một số cửa hàng.
Họ bước vào một cửa hàng bán quần áo và bước ra ngoài với một vài bộ đồ.
Sau đó lại bước vào một cửa hàng nhu yếu phẩm.
Họ mua rất nhiều thứ như chăn, nệm, khăn, tủ, máy lạnh, tủ lạnh... máy nước nóng…
Hơn nữa giá cả nơi này khá cao, bên ngoài Phạm Nhược Tuyết cũng là người rất giàu có, có thẻ ngân hàng thế giới, cũng chưa từng có thói quen trả giá.
Chẳng bao lâu, cô đã chi hơn hai vạn, hơn nữa còn mua hai cái máy điều hoà nhiệt độ.

Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
Chẳng bao lâu, cô đã chi hơn hai vạn, hơn nữa còn mua hai cái máy điều hoà nhiệt độ.
“Tiền… hình như không đủ.” Phạm Nhược Tuyết tính toán rồi nhíu mày nói.
Trương Vãn Hà ở bên cạnh suy nghĩ một lát, nhìn quanh rồi nói nhỏ: “Hay là chúng ta tìm một tên trùm nho nhỏ, đánh một trận rồi cướp lấy tiền về?”
Là một chiến binh thực hiện nhiệm vụ bên ngoài quanh năm, cũng từng là Người Gác Đêm đã ở lại thành phố Tội Ác một thời gian, cộng với việc cô ấy đã lăn lộn giang hồ với đám Lê Văn Vân vài năm sau khi gia nhập Người Gác Đêm nên Trương Vãn Hà cũng giống như một tên thổ phỉ.
Phạm Nhược Tuyết suy nghĩ nghiêm túc, sau đó lắc đầu: “Lê Văn Vân nói trước khi anh ấy khôi phục chân khí thì chúng ta cố gắng đừng quá huênh hoang, chờ anh ấy khôi phục chân khí rồi cô hãy đi cướp.”
Trương Vãn Hà gật đầu và nói: “Cũng có lý. Trước đây lão đại đã đắc tội với rất nhiều người ở thành phố Tội Ác, nếu thân phận của anh ấy bị lộ thì quả thật sẽ bị trả thù. Chúng ta vẫn nên khiêm tốn một chút, để họ kiếm thêm tiền hãy mua vậy.”
Sau khi nói xong, Phạm Nhược Tuyết bước tới trước mặt chủ cửa hàng, nói: “Có thể giao hàng đến tận nhà không? Chúng tôi không thể chuyển những thứ này!”

Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
“Không thành vấn đề.” Ông chủ cửa hàng này vui mừng khôn xiết, ông ta không phải ông chủ mà là bán dựa trên trích phần trăm.
Phạm Nhược Tuyết đã mua hơn hai vạn, tiền hoa hồng của ông ta cũng rất nhiều.
“Đương nhiên là có thể giao hàng tận nơi rồi, giao tận nơi mới trả tiền cũng được.” Chủ cửa hàng cười nói: “Người đẹp, cho chúng tôi địa chỉ đi.”
Phạm Nhược Tuyết gật đầu, sau đó ghi lại địa chỉ, sau khi chủ cửa hàng nhìn thấy địa chỉ thì cau mày nói: “Khu ổ chuột?”
Sau đó ông ta nghi ngờ nhìn Phạm Nhược Tuyết, cau mày nói: “Các cô mua nhiều như vậy, có khi nào không trả nổi không đấy?”
Phạm Nhược Tuyết khẽ cười, sau đó mở chiếc túi đang mang theo, lộ ra một xấp tiền dày cộp, người bán hàng lại cười nói: “Vậy thì được, chúng tôi sẽ gửi ngay cho cô. Tôi sẽ tự mình áp tải!”
“Được, vậy tôi sẽ đi mua một số thứ khác, đến nơi hãy trả tiền cũng được.” Chủ cửa hàng nói.

Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
Phạm Nhược Tuyết gật đầu, sau đó họ đi đến bên cạnh.
Tiếp theo, họ đến chợ mua đồ ăn và nơi bán sách để mua một vài quyển sách thiếu nhi. Phạm Nhược Tuyết định dạy cô bé Lại Dĩnh kia học chữ, đương nhiên phải mua sách rồi, ngoài ra họ cũng dự định mua một ít thịt.
Mấy cô gái xinh đẹp lại đi khắp thành phố gây sự chú ý, hơn nữa quần áo họ mặc đều là quần áo ở bên ngoài, rất dễ bị nghĩ rằng họ là những người vừa đến thành phố Tội Ác.
Mua sắm xong cũng đã mười một giờ trưa.
“Đi thôi, chúng ta về đi.” Phạm Nhược Tuyết cười nói.
Dường như tâm trạng của Liễu Ngọc tốt hơn rất nhiều bởi vì đã mua một đống đồ, nụ cười trên mặt cũng dần dần tươi lên.
Phạm Nhược Tuyết thở phào khi nhìn thấy dáng vẻ của cô ấy như vậy, sau đó cả ba cô gái xếp hàng dọc đi bộ về nhà.
Qua ba con phố là đến nơi họ ở, không xa lắm, chắc chỉ mười phút đi bộ.
Khi đi qua ngã tư của con phố thứ hai, họ đã bị người ta chặn đường.

Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
Khi đi qua ngã tư của con phố thứ hai, họ đã bị người ta chặn đường.
Phía trước có hơn mười người cầm vũ khí, một người đứng ở phía trước nhất, anh ta trông rất cường tráng, nhìn thấy đám người Phạm Nhược Tuyết bước tới thì nhe răng cười nói: “Người đẹp, lão đại của chúng tôi mời các cô đến nhà ông ấy làm khách.”
Phạm Nhược Tuyết lạnh lùng, cô liếc nhìn những người này và cũng không có ý định để ý tới họ.
Cô đi bước vòng qua họ, định rời đi, nhưng lại bị mấy người kia cười hắc hắc rồi tiếp tục chặn đường đi, người nọ nói: “Người đẹp, mới tới thành phố này à? Đi theo lão đại của chúng tôi, làm tình nhân của ông ấy, sẽ đảm bảo cho cô một cuộc sống sung sướng.”
Nghe thấy hai từ tình nhân, ánh mắt của Phạm Nhược Tuyết đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
...
Lúc này ba người Lê Văn Vân đã dậy, đánh răng rửa mặt qua loa, Lý Thu đi ra ngoài một lát, sau đó trở về phòng lắc đầu nói: “Sư tử nhỏ vẫn chưa có tin tức gì, có lẽ vẫn chưa được tìm thấy vị trí của Doãn Thi Đan.”

Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
“Nếu Doãn Thi Đan dám động đến Liễu Ngọc, phỏng chừng Demps cũng đã nói cho cô ta biết thân phận của tôi, cho nên nhất định đã biết tôi sẽ tới đây, trốn cũng là chuyện bình thường.” Lê Văn Vân cười nhạt: “Nhưng cũng đừng sốt ruột, xem cô ta có thể trốn được bao lâu. Chờ chân khí của tôi hoàn toàn bình phục, tôi sẽ đi tìm Hodges bảo anh ta tìm bằng được người lôi ra, nếu không tôi sẽ phá đổ nhà của anh ta.”
“Anh hãy mau hồi phục đi!” Cố Bạch nói: “Hiện tại tôi cảm thấy không hề thoải mái gì hết. Tôi chưa bao giờ cảm thấy ngột ngạt như vậy. Để kiếm tiền, tôi phải đến quán bar phục vụ người ta, tôi khóc rồi đây.”
Lê Văn Vân nhếch miệng cười nói: “Tôi thấy hôm qua anh cực kỳ hưởng thụ mà.”
“Ầm ầm ầm...” Ngay khi bọn họ đang nói chuyện, ngoài cửa bỗng có tiếng xe.
“Chắc là đám người chú Lại đã về.” Lê Văn Vân nói.
Anh chạy ra ban công để xem xét thì thấy bên dưới là một chiếc xe tải đang chở rất nhiều đồ đạc, nệm, tủ lạnh, điều hòa...
“Má ơi, lão đại, tôi nghĩ anh phải tự mình quản lý tiền đi. Bác sĩ Phạm này cũng quá lãng phí rồi.” Cố Bạch nói: “Mẹ nó, sao lại mua nhiều đồ đến thế?”

Chương 335: Phạm Nhược Tuyết ra tay
“Má ơi, lão đại, tôi nghĩ anh phải tự mình quản lý tiền đi. Bác sĩ Phạm này cũng quá lãng phí rồi.” Cố Bạch nói: “Mẹ nó, sao lại mua nhiều đồ đến thế?”
“Tất cả đều là nhu yếu phẩm.” Lê Văn Vân thở dài nói: “Đồ điện hay gì đó, điều hòa quả thực rất cần thiết. Khí hậu ở đây tương đối khô và nóng, ngủ không có điều hòa thực sự không thoải mái lắm.” Lê Văn Vân suy nghĩ rồi nói.
Xe nhanh chóng dừng lại, Lê Văn Vân đi xuống định phụ giúp chuyển đồ lên.
Cùng lúc đó, một xe tải khác chạy đến, đám người Lại Tuấn nhìn thấy một chiếc xe đầu kéo chở nhiều đồ đạc gia dụng đến đây thì ngẩn người ra.
Máy điều hòa, tủ lạnh, bình nóng lạnh, những món đồ như vậy mà trước đây họ thực sự không dám nghĩ tới.
“Chuyện này… chuyện này là sao?” Lại Tuấn nhìn Lê Văn Vân và hỏi.
“Có lẽ là do bác sĩ Phạm mua, nhưng họ không cho chuyển vào, nói là chưa trả tiền!” Lê Văn Vân xoè tay ra nói.
Lại Tuấn cau mày, đêm qua đám người Lê Văn Vân đã kiếm được hơn bốn ngàn, nhưng số tiền đó còn lâu mới đủ để mua sắm những thứ như tủ lạnh này nọ, đám người Lê Văn Vân lấy đâu ra tiền để mua những thứ đó chứ?
Cùng lúc đó, cách đấy không xa, ba người Phạm Nhược Tuyết trở lại với túi lớn túi nhỏ trên tay. Lê Văn Vân khẽ cau mày khi nhìn thấy dáng vẻ của cô và Trương Vãn Hà: “Họ… hình như vừa đánh nhau với người ta.”

Chương 336: Độc Thủ Hội
Chương 336: Độc Thủ Hội
Phạm Nhược Tuyết vẫn mang vẻ mặt lạnh lùng đó, vừa vào đến cửa liền chào hỏi đám người Lại Tuấn, sau đó thanh toán tiền rồi nói: “Lắp ráp hết điều hòa và bình nóng lạnh đi, chuyển hết nệm lên tầng hai, còn điều hoà thì lắp một cái ở tầng hai và một cái thì lắp ở tầng một, phòng này.”
Cô chỉ huy đâu ra đấy.
Chung quanh có không ít hàng xóm nhìn qua, trong mắt đều là sự đố kỵ, phức tạp, có người lại tỏ vẻ mặt không tốt.
Có người la lên: “Ôi, lão Lại, dạo này phát tài à?”
“Lão Lại, lần này nhặt được báu vật à, mua cho ông nhiều thứ tốt thế?”
Gia đình ba người của Lại Tuấn bước vào phòng, Lại Tuấn lấy ra một điếu thuốc và bắt đầu hút, lông mày nhíu lại!
Ở nơi này, một người nghèo không đủ tư cách mua những thứ này, một là không có khả năng mua, hai là sau khi mua xong rất dễ trở thành mục tiêu, thậm chí có thể bị cướp mất nhà.
Những lời nói của những người xung quanh dường như không phải là lời chúc mừng, mà giống như một lời chế giễu và ghen tị, khiến ông ta không khỏi lo lắng.

Chương 336: Độc Thủ Hội
Đồng thời ông ta cũng tự mình tính toán đơn giản, những thứ mà Phạm Nhược Tuyết mua ít nhất cũng phải hai ba vạn, không biết đám người Lê Văn Vân lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!
Dù thế nào đi nữa, ông ta cũng không muốn đụng vào mấy chuyện kỳ lạ khó hiểu.
Đúng lúc này, Phạm Nhược Tuyết bước vào, ba cô gái đặt một ít thịt và rau đã mua lên bàn, nói với Chu Linh: “Dì Chu, hãy làm những món ăn này! Tôi phải chỉ đạo họ lắp điều hòa nhiệt độ.”
Chu Linh là người nhiệt tình, bà ta vội nói: “Không sao, không sao! Không ngờ các cô lại mua nhiều đồ như vậy.”
Phạm Nhược Tuyết mỉm cười, cô hướng dẫn một người: “Lắp máy điều hòa nhiệt độ ở phòng này.”
Cô chỉ vào phòng ngủ của Chu Linh.
Chu Linh và Lại Tuấn đều sững sờ trong giây lát, Chu Linh vội nói: “Không được đâu, mọi người cứ lắp trên tầng hai là được. Chúng tôi không cần cái này đâu, đã quen rồi.”
Phạm Nhược Tuyết cười nói: “Dì Chu, cứ thoải mái đi!”

Chương 336: Độc Thủ Hội
Lại Tuấn cau mày hỏi: “Bác sĩ Phạm, hôm qua Lê Văn Vân mới kiếm được hơn bốn ngàn, mọi người lấy đâu ra tiền để mua những thứ này vậy?”
Đương nhiên Phạm Nhược Tuyết đã suy nghĩ tới việc ông ta sẽ hỏi, cô nhỏ giọng nói: “Chúng tôi lấy từ bên ngoài vào một ít đồ trang sức, sau đó bán đi lấy tiền. Mọi người cứ an tâm hưởng thụ đi, sau này mỗi bữa đều sẽ có thịt, cô nhóc còn đang phát triển, vẫn cần phải bổ sung chất dinh dưỡng mới được.”
Nghe Phạm Nhược Tuyết nói, Lại Tuấn bình tĩnh hơn, nhưng nhìn đồ dùng được dọn vào phòng mà trong lòng ông ta vẫn hơi lo lắng.
Lê Văn Vân ngồi bên cạnh vui vẻ quan sát, thỉnh thoảng còn giúp đỡ một tay, chăn nệm đã được thay đổi, ít ra ngủ cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Phạm Nhược Tuyết cũng có cảm giác đạt được thành tựu tương tự.
Loay hoay một hồi, cô hỏi Lại Tuấn: “Đúng rồi chú Lại, chú có biết Độc Thủ Hội là gì không?”
Chú Lại dập tàn thuốc trong tay ra, nói: “Thật ra Độc Thủ Hội phụ trách địa bàn của chúng ta, cũng chính là thế lực thu phí bảo kê. Ở khu Đông, bọn họ cũng xem như là thế lực lớn, đại khái xếp thứ ba.”

Chương 336: Độc Thủ Hội
Nghe vậy, Lý Thu ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi: “Lão đại, sao nghe Độc Thủ Hội này thấy quen thế nhỉ, chẳng lẽ chúng ta có quen biết à?”
Lê Văn Vân gãi đầu nói: “Không nhớ được, đã năm năm rồi, ai còn nhớ chứ, chắc chỉ là một vai nhỏ thôi.”
“Ồ!” Lý Thu gật đầu, cũng không để ý lắm.
Khi Lại Tuấn nghe Phạm Nhược Tuyết hỏi vậy, ông ta cũng không suy nghĩ nhiều, họ không nghĩ rằng đám người Lê Văn Vân lại có năng lực dính dáng đến Độc Thủ Hội, ông ta cau mày nói: “Đúng rồi, ngày mai chính là ngày Độc Thủ Hội sẽ đến thu phí bảo kê. Bình thường sẽ đến thu vào lúc chạng vạng, mỗi người là năm trăm, mọi người chuẩn bị đi. Mấy người có sáu người thì chuẩn bị ba ngàn.”
“Được rồi!” Phạm Nhược Tuyết nói xong lại hướng dẫn bọn họ bắt đầu làm việc trở lại.
Lê Văn Vân bước đến bên cạnh Phạm Nhược Tuyết, hỏi: “Ra tay với người ta à?”
Phạm Nhược Tuyết gật đầu nói: “Mấy tên Độc Thủ Hội đó định trêu chọc em, em đã đâm chúng vài kim nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.”

Chương 336: Độc Thủ Hội
Thân thể Lê Văn Vân run lên, người như Phạm Nhược Tuyết luôn có thể tìm được nơi rất đau đớn nhưng lại không chết được, trong lòng anh thầm cầu nguyện cho những người đó rồi lui ra một bên, không quan tâm lắm đến chuyện này.
Trước khi anh khôi phục chân khí cần phải khiêm tốn một chút, nhưng cũng không có nghĩa là họ thật sự sợ những chuyện phiền phức. Hiện tại bọn họ có bốn người có thể ra tay, bốn người này đủ để ứng phó với đại đa số trường hợp, chỉ cần không phải là lão đại chân chính của thành phố Tội Ác thì bọn họ không sợ.
Và ngay cả khi các lão đại ra mặt, Lê Văn Vân cũng có cách riêng của mình.
Điều hòa, bình nóng lạnh,… được lắp hơn một tiếng đồng hồ, khi lắp xong đã gần trưa, cơm canh cũng đã chuẩn bị xong.
Bởi vì Phạm Nhược Tuyết mua rất nhiều thịt và gạo, bữa ăn này là bữa ăn ngon nhất mà đám người Lê Văn Vân được ăn ở thành phố này.
Tất nhiên, dù sao thì kỹ năng nấu nướng của Chu Linh cũng ở mức trung bình, đối với họ, chỉ cần có thể ăn đủ no là đã rất ngon rồi, cố gắng đừng nghĩ đến hương vị cũng được.
Cô bé rất vui, cứ ôm cuốn sách mà Phạm Nhược Tuyết mua cho ở bên cạnh xem, tuy không hiểu nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy vẫn tràn đầy hứng khởi.

Chương 336: Độc Thủ Hội
Đến chiều, hai vợ chồng tiếp tục đi làm.
Vào buổi tối, khi đám người Lê Văn Vân ra ngoài làm việc ở quán bar, Phạm Nhược Tuyết bỗng kéo Lê Văn Vân lại và nói: “Nếu mọi người không muốn xảy ra xung đột với những người đến thu phí bảo vệ vào ngày mai thì tốt hơn hết là tối nay kiếm được nhiều tiền vào, giờ em chỉ có một trăm trong tay thôi.”
Lê Văn Vân chẳng biết làm sao nhưng cũng chỉ đành gật đầu.
Tất nhiên, kế hoạch của Lê Văn Vân là trả cái gọi là phí bảo vệ trước, sau đó để Cố Bạch tìm cách lấy lại.
Bảy giờ tối, bọn họ đúng giờ xuất hiện ở cửa quán bar.
Ở lối vào của quán bar, Trần Ngôn Thông vẫn ở đó, nhưng trên mặt đã bị quấn rất nhiều băng. Đúng lúc Hứa Lão Tam đi ngang qua, nhìn thấy anh ta và nói: “Ôi chao, tôi đã nói thằng nhóc này quá đen đủi rồi, bị người ta đánh chứ gì?”
Trần Ngôn Thông cười nhạt: “Tối hôm qua tôi uống quá nhiều nên bị ngã, không phải việc của anh!”
Hứa Lão Tam cũng không tức giận, vỗ vỗ vai Trần Ngôn Thông, sau đó nhìn thấy đám người Lê Văn Vân thì hỏi: “Ồ, ba người mới lại đến nữa à, thế nào, có muốn đến chỗ tôi làm không? Tôi chỉ lấy hai mươi tệ, còn tiền boa này nọ sẽ không trừ vào đâu.”

Chương 336: Độc Thủ Hội
Lê Văn Vân ngạc nhiên, Hứa Lão Tam này trượng nghĩa đến thế à?
Trần Ngôn Thông cười khẩy: “Bọn họ là người của tôi, anh cũng đừng vươn tay dài quá.”
Hứa Lão Tam mỉm cười, không nói gì và đi về phía quầy bar.
“Mấy người đi thay quần áo đi, vẫn là phụ trách địa bàn ngày hôm qua!” Trần Ngôn Thông nhìn mấy người Lê Văn Vân bằng ánh mắt sợ hãi.
Lê Văn Vân cũng không đổi người, chỉ cần Trần Ngôn Thông thành thật thì không cần phải đổi người.
Hơn nữa họ cũng không rõ về Hứa Lão Tam lắm, nhưng lại hiểu rất rõ về Trần Ngôn Thông.
Ba người bước qua Trần Ngôn Thông và đi vào phòng thay đồ, lúc này hầu hết mọi người cũng đã đến làm việc từ sớm, trong phòng thay đồ cũng có khá nhiều người, nhưng ngoài những người quen biết nhau ở ngoài từ trước thì hầu hết bọn họ đều tự biết chính mình, không thể nào chào hỏi lẫn nhau được.
Ở thành phố này, điều còn thiếu nhất là lòng tin giữa con người với nhau.
Ở thành phố này, điều còn thiếu nhất là lòng tin giữa con người với nhau.
Sau khi thay quần áo xong, Lê Văn Vân nhanh chóng đến khu vực mình phụ trách và ổn định vị trí.
Trong quán bar, có người chậm rãi bước vào.
Đột nhiên hai mắt Lê Văn Vân hơi sáng lên, nhìn thấy hai người phụ nữ Châu Á vô cùng xinh đẹp đang đi vào quán bar, hai người nhìn xung quanh, khi nhìn thấy Lê Văn Vân thì ánh mắt của họ cũng không khỏi giật giật.
Sau đó lập tức đi thẳng về phía Lê Văn Vân.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Lang Ở Rể
  • Chiến Thần
Chiến Lang Ở Rể
  • Chiến Thần
Chiến Lang Ở Rể
  • Chiến Thần
Lang Tế Chiến Thần
Ma Lang Huyết Chiến
Lang Tế Chiến Thần Convert
  • Bát Nguyệt Sơ Bát

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom