• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân - Nguyễn Vũ Đồng (1 Viewer)

  • Chương 456-457

Hai người bước đến bên cạnh Lê Văn Vân, Đỗ Tắc Thành vừa cười vừa nói: "Không ngờ lần trước mới chia tay ở Yên Kinh xong, lần này gặp lại đã ở trong tình huống như thế này rồi, đúng là cảnh còn người mất mà."

“Lê Văn Vân!” Lưu Đại Thuận đứng bên cạnh cũng thở dài nói: “Tôi biết cậu nghĩ gì, bên lão Trác cũng không nói gì hết, nhưng dù thế nào thì hệ Hoa vẫn luôn đứng về phía cậu, lần này đúng thật là chúng tôi có lỗi với cậu, không thể bảo vệ tốt cho cậu mà lại còn khiến cậu phải chịu nỗi oan khổng lồ như vậy.”

Lê Văn Vân cười nói: "Chuyện này thì có gì mà oan uổng với không oan uổng chứ?"

“Cậu có thể thông cảm cho lão già được không? Ông ấy làm như vậy cũng là vì không còn cách nào khác nữa, ông ấy phải quan tâm đến cảm giác của các nhà.” Lưu Đại Thuận nói: “Hơn nữa… Chiến tranh có thể nổ ra bất cứ lúc nào, đến lúc đó chúng tôi vẫn hy vọng rằng cậu sẽ hành động!”

Lê Văn Vân xua tay nói: "Tôi không hiểu, dù sao thì đấy cũng là việc của Trác Nhất Minh, ông ta cũng đã bị loại ra khỏi Người Gác Đêm rồi, nếu tôi là ông ta thì mặc dù đã thoát khỏi tổ chức Người Gác Đêm rồi, tôi cũng sẽ không chịu oan ức như vậy đâu.”

Lưu Đại Thuận sững sờ, nhưng ông ta suy nghĩ kĩ lại, đây mới đúng là điều mà Lê Văn Vân có thể làm được.

Đỗ Tắc Thành cười nói: “Haiz, không nói về chuyện đó nữa, cậu có chắc là ngày mai sẽ tấn công Demps không?”

Lê Văn Vân gật đầu nói: "Đúng vậy, ngày mai tôi sẽ tới địa điểm thăm dò thứ hai, nếu như có nhiều người của Người Gác Đêm tới giúp ông ta, thì tôi cũng sẽ tấn công bọn họ. Tôi có năng lực của một binh sĩ có thể so sánh với 100 người hàng đầu của toàn bộ hệ thống Europa!”

Đúng vậy, anh có rất nhiều đỉnh cấp, hơn nữa còn có ba siêu cấp ở đó, mặc dù Người Gác Đêm bên phía Europa đã ra tay, anh chẳng phải sợ gì hết.

Đỗ Tắc Thành cau mày, sau đó nhìn Lê Văn Vân và nói: "Tôi muốn nhắc nhở cậu một chút, tên Demps đó rất mạnh, là loại cực kì mạnh ấy."

Lê Văn Vân thản nhiên nói: "So với Hodges thì sao?"

"Mặc dù Hodges được xếp thứ hai trong Thiên bảng, chỉ đứng sau Trác Nhất Minh, nhưng ông ta không đấu với Demps, không ai biết nếu thật sự đối đầu trực tiếp thì kết quả sẽ như thế nào.” Đỗ Tắc Thành nói: "Tất cả bọn họ đều đã tồn tại ở một đẳng cấp khác rồi, tôi cũng chỉ ở gần đó thôi. Hơn nữa lâu rồi Demps không hành động, khoảng thời gian này rốt cuộc ông ta tiến bộ hay thụt lùi, ai mà biết được chứ!”

Lê Văn Vân gật đầu nói: "Tôi biết rồi, mà đúng rồi, tôi nhớ là ông không phải Người Gác Đêm mà, làm sao lại tới được đây vậy?"

Đỗ Tắc Thành cười khổ một tiếng, nói: "Haiz, Trác Nhất Minh bảo tôi tới đây, trước đó thì ông ta và Vương Hồng tới tìm tôi, nói là chiến tranh sắp bùng nổ rồi, đến lúc đó mọi người đến cái thân mình còn chẳng lo xong, ông ta hy vọng tôi có thể ra mặt, đại diện cho Người Gác Đêm hệ Hoa đến bên chỗ Liên Hợp Quân."

Lê Văn Vân kinh ngạc nhìn ông ta, sau đó gật đầu nói: "Đã rõ rồi!"

“Đương nhiên, lần này tôi đến tìm cậu chủ yếu là để nói cho cậu biết một chuyện.” Đỗ Tắc Thành trầm ngâm nói: “Cậu biết Nhan Tam đúng không?”

Lê Văn Vân nhướng mày, gật đầu nói: "Tôi biết."

Nhan Tam, chủ sở hữu của sòng bạc ngầm ở Yên Kinh, là một người đàn ông rất bí ẩn, Lê Văn Vân đã từng quen biết ông ta, Lê Văn Vân đã nói chuyện với ông ta, hơn nữa còn lấy được hai khối xương rồng nữa, anh cũng khá thân với cháu gái của Nhan Tam, Nhan Như Tuyết.

Khi đó cả hai cũng đã đạt được một thỏa thuận nhất định, Nhan Tam sẽ cung cấp cho anh một số tin tức về xương rồng, mà sau này nếu chiến tranh bùng nổ thì Lê Văn Vân phải đảm bảo an toàn cho Nhan Như Tuyết.

“Ông ta làm sao vậy?” Lê Văn Vân hỏi.

“Là Trác Nhất Minh nhờ tôi chuyển lời đến cho cậu.” Đỗ Tắc Thành nói đến đây, giọng điệu hơi ngưng lại: “Cẩn thận với Nhan Tam đấy!”

Vẻ mặt Lê Văn Vân hơi khựng lại, cau mày hỏi: "Chỉ có một câu đó tôi à? Nói rõ xem nào, đừng nói mơ hồ như thế."

Chuyện hợp tác giữa anh và Nhan Tam, bên Người Gác Đêm và Trác Nhất Minh hẳn cũng biết rõ, Lê Văn Vân đoán rằng đó không phải là do Trác Nhất Minh mà là do Vương Hồng nói, cũng chỉ có Vương Hồng mới thích mấy chuyện mơ mơ hồ hồ như lọt vào sương mù thôi.

"Nhan Tam là người của tiến sĩ T." Đỗ Tắc Thành nói.

Lê Văn Vân nghe vậy, lông mày hơi cau lại.

Anh chưa từng gặp người mang danh tiến sĩ T đó, nhưng đã từng nghe rất nhiều lời đồn đại về ông ta.

Lê Văn Vân không ngờ rằng Nhan Tam cũng là người của ông ta, hơn nữa dường như bọn họ có vẻ vô cùng ít xuất hiện, người của tổ chức đó cứ như không hoạt động vậy, người duy nhất anh biết có mỗi mình Giản Hưng, thi thoảng anh ta sẽ xuất hiện làm nhiệm vụ rồi lại nhanh chóng biến mất.

“Tôi biết rồi!” Lê Văn Vân thở ra một hơi.

Đỗ Tắc Thành nói: "Tóm lại, bất kể như thế nào cũng phải thật cẩn thận!"

Lê Văn Vân ngẩng đầu, cười với hai người và nói: "Được rồi! Chúng tôi đi trước đây!"

Lúc này, ở nơi cách đó không xa, Phạm Nhược Tuyết và Lý Thu đang đi tới.

Lý Thu khẽ cau mày khi nhìn thấy Lưu Đại Thuận, giữa hai người có chút khó chịu, anh ta lạnh lùng hừ một tiếng, không nói gì. Lưu Đại Thuận cũng bĩu môi rồi quay sang nói với Lê Văn Vân: “Vậy thì các cậu phải cẩn thận đấy!”

Lê Văn Vân gật đầu.

Máy bay trực thăng lại chậm rãi cất cánh, lần này, điểm đến của họ là một hòn đảo hoang.

Ba giờ sau, trực thăng nhìn thấy mấy chiếc thuyền đang lênh đênh trên vùng biển ngoài đảo hoang, liếc mắt nhìn xuống, Cố Bạch mắng: "Tiên sư bà ngoại nó chứ, anh nói xem liệu Người Gác Đêm của Europa có hành động không, tôi cảm giác như bọn họ cuồng nhiệt Demps như một tín ngưỡng vậy.”

Lê Văn Vân nói: "Ai mà biết được!"

“Nếu như bọn họ thật sự tấn công chúng ta thì sao?” Lúc này Phạm Nhược Tuyết hỏi: “Trong số bọn họ cũng có không ít người đã từng kề vai sát cánh chiến đấu cùng chúng ta, chúng ta thật sự…”

“Đến lúc đó tính sau.” Lê Văn Vân xua tay.

Trên thực tế, Lê Văn Vân cũng không biết mình nên làm gì nếu khoảnh khắc đó thật sự đến.

Những Người Gác Đêm đó vô tội, họ không biết Demps đã làm những gì, có thể bọn họ chọn giúp Demps chỉ vì niềm tin mà thôi!

Chiếc trực thăng lao vút qua và từ từ bay về phía đảo hoang.

...

Cùng lúc đó ở tổng bộ Liên Hợp Quân, trong phòng làm việc của Theonado, lúc này Theonado đang quấn một ít băng gạc, lúc trước ông ta đã bị Hoàng Thi Kỳ chém cho một đao trọng thương.

Ông ta ngồi trong phòng làm việc, điện thoại đang mở loa ngoài, từ trong điện thoại truyền ra một giọng nói lạnh như băng nói: "Theonado, có phải bây giờ ông coi thường lời tôi nói đúng không, cậu ta an toàn đến tổng bộ Liên Hợp Quân, an toàn rời khỏi đó!”

“Ngài Demps!” Theonado cười khổ nói: “Tôi đã hạ lệnh mấy lần rồi, nhưng… ông cũng biết là tôi không thể nào kiểm soát được cả Liên Hợp Quân mà, hơn nữa Lê Văn Vân còn mang theo nhân chứng nữa, rất nhiều người đã động lòng rồi!"

"Cho nên, họ đang nghi ngờ tôi đấy à? Nghi ngờ người anh hùng của Người Gác Đêm ư?"

“Tôi không biết, nhưng đúng là Bùi Nghênh Tùng và người phụ nữ đó đã buộc tội ông rồi.” Nói xong, ông ta dừng lại và nói: “Ngài Demps, ông thật sự đã làm gì sao?”

“Ông thấy có khả năng không?” Demps hỏi.

Theonado nghe vậy, sắc mặt vui vẻ nói: "Tôi biết mà, chắc chắn là Lê Văn Vân nói vậy để đổ tội cho ông."

"Đừng nói linh tinh nữa, ở địa điểm thăm dò thứ hai tôi chỉ có hơn 2000 người, ngày mai Lê Văn Vân sẽ tới, ông tranh thủ sắp xếp những Người Gác Đêm ngày mai đến điểm thăm dò thứ hai giúp tôi đánh bại Lê Văn Vân đi.” Demps khẽ quát một tiếng.

“Chuyện đó… e rằng có chút khó khăn!” Ở đầu dây bên kia điện thoại, Theonado cười khổ nói: “Vốn dĩ trong lòng các hệ bây giờ cũng đã có chút hoài nghi rồi, bọn họ không hoàn toàn tin tưởng ngài như tôi đâu, cho nên có lẽ sẽ không có ai nguyện ý ra mặt đâu.”

Vẻ mặt của Demps chùng xuống, cười khẩy nói: "Được lắm, mấy người các người định đứng nhìn tên phản bội giết chết người anh hùng của Người Gác Đêm sao?”

Nói xong, ông ta cười giễu cợt và nói: "Được thôi, xem ra lâu quá tôi không hành động, thế giới này cũng quên mất phong cách của tôi rồi!"

Theonado im lặng, sau đó thở dài và nói: "Tôi sẽ cố gắng kêu gọi một số người đến giúp ngài!"
“Nhưng ngài cũng đừng hy vọng gì nhiều, tôi nhận được tin rằng bên Trác Nhất Minh và hệ Hoa đã xuất phát rồi, đang hướng tới Europa.” Theonado nói.

Nghe vậy, Demps bỗng hơi căng thẳng, ông ta đề phòng hỏi: “Ông ta đến Europa làm gì? Chẳng lẽ ông ta cũng muốn tấn công tôi sao?”

“Tôi đã thử hỏi thăm rồi, ông ta nói… ông ta sẽ không làm gì hết.” Theonado nói: “Nhưng mà… ông ta đến, có nghĩa là có thể chúng ta không thể kêu gọi những người khác được, nói cách khác, có thể tôi sẽ không tìm được nhiều người đến giúp ngài đâu?”

“Chỉ cần các người đừng giúp Lê Văn Vân là được, trò trẻ con mà thôi, ngày mai cậu ta sẽ hiểu được sự chênh lệch giữa mình và số ba Thiên bảng là gì thôi.” Demps lạnh lùng cười một tiếng.

Hai người nói chuyện một lúc, sau đó Demps cúp điện thoại!



Đồng thời ở một bên khác, Du Châu!

Bà Loan và Hồng Mai Quế ngồi trên ghế sô pha, Hồng Mai Quế bĩu môi nói: “Lê Văn Vân thật sự định tấn công Demps, người ta là số ba của Thiên bảng đó, không biết anh ta có bình yên trở về hay không đây!”

“Lê Văn Vân đúng là một hạt giống tốt mà, đáng tiếc, tính cách lại quá ác liệt.” Bà Loan nhíu mày, sau đó nghĩ tới cái gì đó, nói: “Cháu cũng đi mua hai vé máy bay đến Europa đi!”

Hồng Mai Quế ngạc nhiên, sau đó bật cười hỏi: “Mua vé máy bay làm gì chứ?”

“Thời điểm quan trọng bà còn có thể bảo vệ Lê Văn Vân một mạng.” Bà Loan nói.

Hồng Mai Quế nhướng mày, hỏi: “Ý của bà là, có thể Lê Văn Vân không phải là đối thủ của Demps sao?”

“Đúng là tài năng của cậu ta rất mạnh, nhưng tài năng cũng chưa được phát huy, cậu ta còn quá trẻ.” Bà Loan thở dài, nói: “Đi thôi!”

Hồng Mai Quế nhíu mày, tâm trạng hơi phức tạp. Ngôn Tình Tổng Tài

Lúc này bà Loan nhìn cô ta, mỉm cười nói: “Hơn nữa, Lê Văn Vân đúng là một người đáng để phó thác cả đời.”

“Rầm! Rầm! Rầm!”

Đúng lúc đó, tiếng đập cửa vang lên.

Hồng Mai Quế nhướng mày nói: “Sao lại có người gõ cửa nhà chúng ta vậy, chẳng lẽ lại là bất động sản sao?”

Hồng Mai Quế đi tới mở cửa, một người đàn ông trung niên khoảng chừng 50 tuổi đang đứng ở cửa ra vào, ông ta đi giày tây, mỉm cười nói với Hồng Mai Quế: “Nếu như tôi đoán không nhầm thì người đẹp này hẳn là Hồng Mai Quế nhỉ.”

Sắc mặt Hồng Mai Quế thay đổi, cô ta lùi lại hai bước, vẻ mặt đề phòng nói: “Ông là ai?”

“Không cần phải căng thẳng vậy đâu!” Người đàn ông trung niên đi vào trong nhà, nhìn về nơi gần đó, hơi cúi người chào, nói: “Bà Loan, lâu rồi không gặp, bà vẫn khỏe chứ!”

“Vẫn chưa chết được!” Bà Loan thản nhiên nói, sau đó quay đầu nhìn người đàn ông trung niên, hỏi: “Anh tới đây làm gì hả, Nhan Tam!”

Đúng vậy, người này chính là Nhan Tam.

Ông ta khẽ mỉm cười, nói: “Đương nhiên không phải là tôi tự tìm đến rồi, tiến sĩ bảo tôi tới tìm bà!”

Bà Loan nhướng mày nói: “Cái tên biến thái kia có chuyện gì nữa hả?”

Nhan Tam mỉm cười nói: “Ông ta bảo tôi chuyển lời cho bà rằng một tháng nữa, chủ nhân của bà sẽ xuất hiện.”

Nghe vậy, cả bà Loan và Hồng Mai Quế đều biến sắc.

Nhan Tam mỉm cười nói: “Đã báo tin xong rồi, tôi đi đây.”

Bà Loan nhướng mày, nói: “Rốt cuộc là tên biến thái kia có ý gì? Ông ta đứng bên đó sao?”

“Tiến sĩ không đứng bên nào hết, ông ấy chỉ muốn xem tiếp theo thế giới này sẽ làm sao thôi, ông ấy muốn biết chúng ta sẽ có bộ dạng như thế nào theo quy luật tự nhiên.” Nhan Tam mỉm cười.

“Đúng là một tên biến thái!” Bà Loan chế nhạo cười một tiếng, nói: “Còn các người thì sao? Anh nghĩ thế nào, cũng giống ông ta à?”

“Tiến sĩ không can thiệp vào sự lựa chọn của chúng tôi.” Nhan Tam mỉm cười nói: “Về phần tôi, chỉ mong có thể sống là được rồi.”

Nói xong, ông ta hơi cúi đầu chào, nói: “Tôi không làm phiền mọi người nữa!”

Sau đó ông ta ra khỏi nhà.

Hồng Mai Quế bắt đầu cau mày, bà Loan thở dài một hơi, nói: “Một tháng, vẫn hơi ngắn. Mua vé máy bay đi, chúng ta đến Europa!”



Lê Văn Vân không biết những chuyện này, lúc này anh đang bay trên trời, trực thăng từ từ đáp xuống hòn đảo hoang!

Sau khi mấy người Lê Văn Vân xuống dưới, anh nhanh chóng tìm được Đao Ba, Đao Ba vội vàng đi tới, hỏi: “Thế nào rồi?”

“Đã đến tổng bộ Người Gác Đêm một chuyến rồi, ngày mai sẽ tấn công Demps.” Lê Văn Vân bình tĩnh nói.

Đao Ba nuốt nước bọt, sau đó gật đầu, cắn răng nói: “Được rồi, bây giờ tôi sẽ đi thông báo cho các anh em, để bọn họ bắt đầu chuẩn bị!”

Lê Văn Vân gật đầu, để Đao Ba đi, anh đưa Bùi Nghênh Tùng và những người khác về boong tàu tầng năm của du thuyền loại nhỏ, Doãn Nhu cũng đến hỏi thăm tình hình một chút, Lê Văn Vân nói sơ qua mọi chuyện cho bà ta, sau đó anh liếc về phía Bùi Nghênh Tùng, nói: “Nói đi, ông muốn nói gì với tôi.”

“Nói mau, nếu như tôi mà không hài lòng thì tôi sẽ chém cho ông một cái đấy!” Cố Bạch lạnh lùng cười một tiếng.

Trán Bùi Nghênh Tùng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, ông ta nghiến răng nói: “Tôi có thể phá giải cái hộp kia của cậu, thông tin đó nhất định rất có ích cho cậu!”

Lê Văn Vân nhướng mày.

Chiếc hộp sắt hình chữ nhật kia ban đầu là vật phẩm trong nhiệm vụ của bọn họ, cũng tại chiếc hộp sắt này mà Đường Đường mới chết!

“Không phải trước đó ông bảo ông không mở được sao?” Ánh mắt Lý Thu lạnh lẽo hỏi.

“Tôi chợt nhớ ra cách mở nó, cậu cứ tin tôi, nhưng để phá giải cái hộp đó thì phải mất hai ngày!” Bùi Nghênh Tùng vội vàng nói.

“Mất hai ngày sao?” Phạm Nhược Tuyết nhíu mày nhìn Lê Văn Vân.

Ngày mai bọn họ sẽ tấn công Demps, mất hai ngày, chắc chắn là không thể chờ được, không chắc Lê Văn Vân còn có ngày mai hay không, nếu như anh chết trong tay Demps thì có thể Bùi Nghênh Tùng sẽ bỏ trốn.

Không thể không nói, đó là dương mưu của Bùi Nghênh Tùng, nhưng Lê Văn Vân rất tò mò bên trong chiếc hộp thần bí đó có gì.

“Rốt cuộc thì cái hộp này là gì?” Lê Văn Vân hỏi.

Bùi Nghênh Tùng cắn răng nói: “Cái hộp này chứa một số thông tin về họ, dùng một loại mật mã bí mật để bảo vệ, trên thế giới này người có thể phá giải nó không còn nhiều, tôi là một trong số những người đó.”

Lông mày Lê Văn Vân nhíu chặt lại, một lúc lâu sau anh mới thở dài, nói: “Trước mắt cứ vậy đi!”

“Nếu như ngày mai chúng ta thua thì sao?” Hoàng Thi Kỳ nhíu mày.

“Nếu như ngày mai tôi bại dưới tay Demps, thì Doãn Nhu, đến lúc đó làm phiền bà giết chết tên này giúp tôi!” Lê Văn Vân nhìn về phía Doãn Nhu nói.

Doãn Nhu gật đầu nói: “Hiểu rồi!”

“Vậy thì chúng ta đi nghỉ ngơi thôi! Ngày mai sẽ khai chiến với Demps.” Lê Văn Vân nói xong, quay đầu nhìn về phía bầu trời đầy sao.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chiến Lang Ở Rể
  • Chiến Thần
Chiến Lang Ở Rể
  • Chiến Thần
Chiến Lang Ở Rể
  • Chiến Thần
Lang Tế Chiến Thần
Ma Lang Huyết Chiến
Lang Tế Chiến Thần Convert
  • Bát Nguyệt Sơ Bát

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom