Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-261
Chương 261: Đông hải nhà họ vương
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Dao từ nhỏ đến lớn đều chưa từng trải qua cảnh thê thảm như hôm nay! Cô ta trước đó bị bảo vệ của hoa viên Giang Tân đuổi ra ngoài. Bây giờ lại bị Đổng Thiên Bảo phái người giám sát cô ta và thuộc hạ của cô ta, rời khỏi thành Trung Hải, trở về tỉnh Đông Hải trong u ám.
Vương Dao về nhà học Vương trước, đem chuyện nhà họ Tống từ chối hôn sự, với lại Trần Ninh hai lần khiến cô ta mắt mặt, lại còn làm thương một thuộc hạ của cô ta, một năm một mười nói với người của nhà họ Vương rồi!
Vương Xuân Lôi bố của Vương Dao, nghe thấy con gái đi đến nhà họ Tống đề nghị hôn sự cho con trai, thế nhưng lại bị Ninh và nhà họ Tống xỉ nhục. Ông ta giận tím mặt quát: “Há lại có lý như này?”
Anh trai cả Vương Đình của Vương Dao, lớn tiếng nói: “Một nhà họ Tống bé nhỏ, còn cả Trần Ninh tên phế vật bị nhà họ Trần đuổi ra khỏi nhà, lại dám từ chối yêu cầu liên hôn của nhà họ Vương, lại còn dám xỉ nhục em gái!”
“Bố, con muốn tự mình đến Đông Hải một chuyến, con muốn Trần Ninh quỳ xuống nhận tội, con muốn nhà họ Tống chấp nhận hôn sự này!”
Vương Xuân Lôi nghe xong cười nói: “Được, vậy con tự đến Đông Hải một chuyến, nhất định giải quyết xong việc này!”
Nhà họ Đặng còn đang đợi chúng ta liên hôn với nhà họ Tống, sau đó bắt đầu hành động tiếp theo, đợi khống chế được nhà họ Tống, đặt chân vào Giang Naml”
Vương Dao lúc này mở miệng nói: “Anh cả, anh đến Đông Hải tìm bọn họ tính sổ, em cùng anh đi!”
“Có điều tên Trần Ninh ở Đông Hải có người chống lưng, người đại diện thế giới ngầm Trung Hải – Đồng Thiên Bảo, là chân sai vặt của anh tal”
“Trần Ninh đoán chắc chỉ ỷ vào có Đỗng Thiên Bảo chống lưng, mới dám hỗn láo như vậy!”
Vương Đình cười lạnh nói: “Đồng Thiên Bảo là cái thá gì? Đợi anh triệu tập thuộc hạ của công ty, tiện tay đi tiêu diệt tên Đồng Thiên Bảo, dám đánh em của anh!”
Công ty Liệt Hỏa!
Công ty bảo an có danh lừng lẫy ở tỉnh Đông Hải. Nói là công ty bảo an, thật ra là một công ty lính đánh thuê.
Vương Đình lúc trước là tổng chỉ huy của ba vạn lính đặc binh, sau đó vì làm trái kỉ luật nghiêm trọng, bị bắt xuất ngũ. Sau khi xuất ngũ, một tay lập nên công ty bảo an Liệt Hỏa, huấn luyện một đội thân thủ như lính đặc công làm thuộc hạ. Chuyên môn cung cấp bảo vệ, ám sát, đe dọa kẻ thù, theo dõi chụp ảnh chờ phục vụ.
Vương Dao biết một vài thuộc hạ của anh trai, ai ai cũng có thể so với lính đặc công. Với lại, anh trai của cô ngày trước là tổng chỉ huy của đặc chủng Đông Hải, thực lực vô cùng dũng mãnh.
Có anh trai và thuộc hạ đến Trung Hải, tiêu diệt Đổng Thiên Bảo, khiến Trần Ninh quỳ xuống nhận tội, ép nhà họ Tống liên hôn, thế là ổn!
Vương Dao nóng lòng báo thù, nhà họ Vương làm việc mạnh mẽ vang dội. Ngày hôm sau Vương Đình và Vương Dao, liền mang theo một trăm thuộc hạ, đi đến thành phó Trung Hải.
Đám người Vương Đình, đi thẳng đến tnhà tổ nhà nhà họ Tống. Nhà tổ họ Tống có thuê mấy người bảo an, mấy người bảo an vừa phát hiện trước cửa có hơn hai mươi chiếc xe có rèm che, còn thấy hai người cao sang bước xuống, cùng một trăm thuộc hạ mặc tây phục giày da. Mấy người bảo an chưa hết ngạc nhiên đứng ở trước cửa, đứng đầu đội trưởng bảo an Đàm Thiên bạo gan hỏi: “Các người là ai? Đến nhà họ Tống chúng tôi làm gì?”
Vương Đình khóe miệng hơi nhéch lên, lộ ra một điệu cười lạnh thần bí khó lường. Đàm Thiên nhận ra chuyện không hay, Vương Đình đã đi tới đạp một cái.
Phịch.
Những người nhà họ Tống nghe xong ngần ngơ há hốc mồm, Tống Thanh Tùng lại càng hoảng, vội vã đáp: “Vương tiên sinh, từ đâu ra lời đó vậy?”
Vương Đình kéo chiếc ghế ra ngồi, chân đeo giày da, cứ vậy mà vắt lên trên bàn ăn. Anh ta huyênh hoang nói: “Nhà họ Vương chúng tôi muốn liên hôn với nhà họ Tống, các người lại dám không chấp thuận, còn dám lăng mạ làm nhục em gái tôi, uy hiếp nhà họ Vương chúng tôi không được bước vào Giang Nam một bước!”
“Hôm nay tôi đặc biệt từ Đông Hải tới, là vì chuyện này mà đến!”
Lúc này, Tống Thanh Tùng mới biết, hóa ra Vương Dao đã từng đến Trung Hải một lần. Bọn họ cũng biết Vương Dao là đại diện cho nhà họ Vương đến, đề nghị liên hôn với nhà họ Tống, muốn con gái của Trần Ninh làm con dâu nuôi từ nhỏ của nhà họ Vương. Nhưng lại nhận được sự cự tuyệt của Trần Ninh, hơn nữa lại có chuyện bị Trần Ninh đuổi ra khỏi Trung Hải.
Tống Thanh Tùng vội vàng xin lỗi anh em Vương Đình, Vương Dao, sau đó trước mặt hai anh em nhà họ Vương, lấy điện thoại ra gọi điện cho Tống Trọng Bân, chửi Tống Trọng Bân sấp mặt nói: “Nhà họ Vương là hào môn ở Đông Hải, nhà họ Vương muốn Tống Thanh Thanh làm con dâu nuôi từ nhỏ của nhà họ, đó là phúc phần của Tống Thanh Thanh, cũng là vận may của nhà họ Tống chúng ta.”
Loa ngoài điện thoại được mở: “Cuộc hôn nhân này, chúng ta nhất định phải chấp thuận!”
Nhưng mà lúc này trong điện thoại lại truyền đến giọng nói lạnh lùng của Trần Ninh: “Nhà họ Tống các người ai muốn gả cho tên ngốc đó, ai muốn gả thì tự đi mà gả, đừng có tự ý quyết định cho con gái của tôi!”
Trần Ninh nói xong, lập tức tắt điện thoại.
Tống Thanh Tùng nghe thấy trong điện thoại truyền đến một tiếng tiếng tút, trên mặt tràn đày sự ngượng ngùng đối mặt với anh em Vương Đình, khó xử nói: “Cậu vương, cô Vương, các người thầy không phải chúng tôi không nẻ mặt nhà họ Vương.
Mà nhà Trần Ninh quá hung hăng rồi, đến lời nói của tôi cũng không xem ra gì?”
Vương Đình nheo đôi mắt tam giác như mắt rắn, uy nghiêm nói: “Xem ra không cho Trần Ninh xem ít sắc màu, anh ta sẽ không đi vào khuôn khổ.”
Rất nhanh, Vương Đình cho người đi điều tra rõ ràng rồi, gia đình Trần Ninh lúc này đang ở nhà hàng Mạn Bộ Vân Đoan ăn cơm.
Mạn Bộ Vân Đoan, cũng là của hoàng đế thế giới ngầm ở Trung Hải Đồng Thiên Bảo mở ra.
Vương Đình lạnh lùng nói: “Đi, chúng ta đến nhà hàng Mạn Bộ Vân Đoan, cùng Trần Ninh, Tống Sính Đình, với lại Đồng Thiên Bảo tính sốt”
Vương Dao mặt mày hớn hở, cảm thấy thù mà bị Trần Ninh bắt nạt, cuối cùng cũng được báo rồi, cười và nói: “Anh ơi, em muốn Trần Ninh qùy xuống xin lỗi, em còn muốn mạng chó của Đồng Thiên Bảo!”
Vương Đình cười nói: “Theo như ý nguyện!”
Tống Than Tùng thấy cả nhà Tống Sinh Đình đắc tội với Đông Hải nhà họ Vương, ông ta vừa tức vừa giận, đồng thời cũng lo lắng mắt đi quan hệ với Đông Hải nhà họ Vương địa vị hiển hách. Vì thế, trên mặt đều là điệu cười nịnh nọt nói: “Cậu Vương, cô Vương, chúng tôi cùng các vị qua đó, khiến cả nhà Tống Sính Đình đàng hoàng xin lỗi đền tội!”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Dao từ nhỏ đến lớn đều chưa từng trải qua cảnh thê thảm như hôm nay! Cô ta trước đó bị bảo vệ của hoa viên Giang Tân đuổi ra ngoài. Bây giờ lại bị Đổng Thiên Bảo phái người giám sát cô ta và thuộc hạ của cô ta, rời khỏi thành Trung Hải, trở về tỉnh Đông Hải trong u ám.
Vương Dao về nhà học Vương trước, đem chuyện nhà họ Tống từ chối hôn sự, với lại Trần Ninh hai lần khiến cô ta mắt mặt, lại còn làm thương một thuộc hạ của cô ta, một năm một mười nói với người của nhà họ Vương rồi!
Vương Xuân Lôi bố của Vương Dao, nghe thấy con gái đi đến nhà họ Tống đề nghị hôn sự cho con trai, thế nhưng lại bị Ninh và nhà họ Tống xỉ nhục. Ông ta giận tím mặt quát: “Há lại có lý như này?”
Anh trai cả Vương Đình của Vương Dao, lớn tiếng nói: “Một nhà họ Tống bé nhỏ, còn cả Trần Ninh tên phế vật bị nhà họ Trần đuổi ra khỏi nhà, lại dám từ chối yêu cầu liên hôn của nhà họ Vương, lại còn dám xỉ nhục em gái!”
“Bố, con muốn tự mình đến Đông Hải một chuyến, con muốn Trần Ninh quỳ xuống nhận tội, con muốn nhà họ Tống chấp nhận hôn sự này!”
Vương Xuân Lôi nghe xong cười nói: “Được, vậy con tự đến Đông Hải một chuyến, nhất định giải quyết xong việc này!”
Nhà họ Đặng còn đang đợi chúng ta liên hôn với nhà họ Tống, sau đó bắt đầu hành động tiếp theo, đợi khống chế được nhà họ Tống, đặt chân vào Giang Naml”
Vương Dao lúc này mở miệng nói: “Anh cả, anh đến Đông Hải tìm bọn họ tính sổ, em cùng anh đi!”
“Có điều tên Trần Ninh ở Đông Hải có người chống lưng, người đại diện thế giới ngầm Trung Hải – Đồng Thiên Bảo, là chân sai vặt của anh tal”
“Trần Ninh đoán chắc chỉ ỷ vào có Đỗng Thiên Bảo chống lưng, mới dám hỗn láo như vậy!”
Vương Đình cười lạnh nói: “Đồng Thiên Bảo là cái thá gì? Đợi anh triệu tập thuộc hạ của công ty, tiện tay đi tiêu diệt tên Đồng Thiên Bảo, dám đánh em của anh!”
Công ty Liệt Hỏa!
Công ty bảo an có danh lừng lẫy ở tỉnh Đông Hải. Nói là công ty bảo an, thật ra là một công ty lính đánh thuê.
Vương Đình lúc trước là tổng chỉ huy của ba vạn lính đặc binh, sau đó vì làm trái kỉ luật nghiêm trọng, bị bắt xuất ngũ. Sau khi xuất ngũ, một tay lập nên công ty bảo an Liệt Hỏa, huấn luyện một đội thân thủ như lính đặc công làm thuộc hạ. Chuyên môn cung cấp bảo vệ, ám sát, đe dọa kẻ thù, theo dõi chụp ảnh chờ phục vụ.
Vương Dao biết một vài thuộc hạ của anh trai, ai ai cũng có thể so với lính đặc công. Với lại, anh trai của cô ngày trước là tổng chỉ huy của đặc chủng Đông Hải, thực lực vô cùng dũng mãnh.
Có anh trai và thuộc hạ đến Trung Hải, tiêu diệt Đổng Thiên Bảo, khiến Trần Ninh quỳ xuống nhận tội, ép nhà họ Tống liên hôn, thế là ổn!
Vương Dao nóng lòng báo thù, nhà họ Vương làm việc mạnh mẽ vang dội. Ngày hôm sau Vương Đình và Vương Dao, liền mang theo một trăm thuộc hạ, đi đến thành phó Trung Hải.
Đám người Vương Đình, đi thẳng đến tnhà tổ nhà nhà họ Tống. Nhà tổ họ Tống có thuê mấy người bảo an, mấy người bảo an vừa phát hiện trước cửa có hơn hai mươi chiếc xe có rèm che, còn thấy hai người cao sang bước xuống, cùng một trăm thuộc hạ mặc tây phục giày da. Mấy người bảo an chưa hết ngạc nhiên đứng ở trước cửa, đứng đầu đội trưởng bảo an Đàm Thiên bạo gan hỏi: “Các người là ai? Đến nhà họ Tống chúng tôi làm gì?”
Vương Đình khóe miệng hơi nhéch lên, lộ ra một điệu cười lạnh thần bí khó lường. Đàm Thiên nhận ra chuyện không hay, Vương Đình đã đi tới đạp một cái.
Phịch.
Những người nhà họ Tống nghe xong ngần ngơ há hốc mồm, Tống Thanh Tùng lại càng hoảng, vội vã đáp: “Vương tiên sinh, từ đâu ra lời đó vậy?”
Vương Đình kéo chiếc ghế ra ngồi, chân đeo giày da, cứ vậy mà vắt lên trên bàn ăn. Anh ta huyênh hoang nói: “Nhà họ Vương chúng tôi muốn liên hôn với nhà họ Tống, các người lại dám không chấp thuận, còn dám lăng mạ làm nhục em gái tôi, uy hiếp nhà họ Vương chúng tôi không được bước vào Giang Nam một bước!”
“Hôm nay tôi đặc biệt từ Đông Hải tới, là vì chuyện này mà đến!”
Lúc này, Tống Thanh Tùng mới biết, hóa ra Vương Dao đã từng đến Trung Hải một lần. Bọn họ cũng biết Vương Dao là đại diện cho nhà họ Vương đến, đề nghị liên hôn với nhà họ Tống, muốn con gái của Trần Ninh làm con dâu nuôi từ nhỏ của nhà họ Vương. Nhưng lại nhận được sự cự tuyệt của Trần Ninh, hơn nữa lại có chuyện bị Trần Ninh đuổi ra khỏi Trung Hải.
Tống Thanh Tùng vội vàng xin lỗi anh em Vương Đình, Vương Dao, sau đó trước mặt hai anh em nhà họ Vương, lấy điện thoại ra gọi điện cho Tống Trọng Bân, chửi Tống Trọng Bân sấp mặt nói: “Nhà họ Vương là hào môn ở Đông Hải, nhà họ Vương muốn Tống Thanh Thanh làm con dâu nuôi từ nhỏ của nhà họ, đó là phúc phần của Tống Thanh Thanh, cũng là vận may của nhà họ Tống chúng ta.”
Loa ngoài điện thoại được mở: “Cuộc hôn nhân này, chúng ta nhất định phải chấp thuận!”
Nhưng mà lúc này trong điện thoại lại truyền đến giọng nói lạnh lùng của Trần Ninh: “Nhà họ Tống các người ai muốn gả cho tên ngốc đó, ai muốn gả thì tự đi mà gả, đừng có tự ý quyết định cho con gái của tôi!”
Trần Ninh nói xong, lập tức tắt điện thoại.
Tống Thanh Tùng nghe thấy trong điện thoại truyền đến một tiếng tiếng tút, trên mặt tràn đày sự ngượng ngùng đối mặt với anh em Vương Đình, khó xử nói: “Cậu vương, cô Vương, các người thầy không phải chúng tôi không nẻ mặt nhà họ Vương.
Mà nhà Trần Ninh quá hung hăng rồi, đến lời nói của tôi cũng không xem ra gì?”
Vương Đình nheo đôi mắt tam giác như mắt rắn, uy nghiêm nói: “Xem ra không cho Trần Ninh xem ít sắc màu, anh ta sẽ không đi vào khuôn khổ.”
Rất nhanh, Vương Đình cho người đi điều tra rõ ràng rồi, gia đình Trần Ninh lúc này đang ở nhà hàng Mạn Bộ Vân Đoan ăn cơm.
Mạn Bộ Vân Đoan, cũng là của hoàng đế thế giới ngầm ở Trung Hải Đồng Thiên Bảo mở ra.
Vương Đình lạnh lùng nói: “Đi, chúng ta đến nhà hàng Mạn Bộ Vân Đoan, cùng Trần Ninh, Tống Sính Đình, với lại Đồng Thiên Bảo tính sốt”
Vương Dao mặt mày hớn hở, cảm thấy thù mà bị Trần Ninh bắt nạt, cuối cùng cũng được báo rồi, cười và nói: “Anh ơi, em muốn Trần Ninh qùy xuống xin lỗi, em còn muốn mạng chó của Đồng Thiên Bảo!”
Vương Đình cười nói: “Theo như ý nguyện!”
Tống Than Tùng thấy cả nhà Tống Sinh Đình đắc tội với Đông Hải nhà họ Vương, ông ta vừa tức vừa giận, đồng thời cũng lo lắng mắt đi quan hệ với Đông Hải nhà họ Vương địa vị hiển hách. Vì thế, trên mặt đều là điệu cười nịnh nọt nói: “Cậu Vương, cô Vương, chúng tôi cùng các vị qua đó, khiến cả nhà Tống Sính Đình đàng hoàng xin lỗi đền tội!”
Bình luận facebook