Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-379
Chương 379: Đến Cửa Xin Lỗi
Rất nhanh, Đặng Cửu và những người khác đều bị bắt.
Trần Ninh cười nhẹ, nói với Vương Quýnh: “Bây giờ, tôi cuối cùng đã lấy lại được một chút niềm tin vào trị an của Kim Lăng.”
Vương Quýnh nhanh chóng nói: “Trần tiên sinh yên tâm. Thực ra trị an ở Đông Hải rắt tốt, trị an ở Kim Lăng càng tốt. Chỉ là có những kẻ đang làm điều xấu, may là đụng phải cậu.”
Trần Ninh cười cười: “Cứ xem trước đi!”
Vương Quýnh biết lần này thiếu soái đến thăm Kim Lăng, vừa xuống đường cao tốc đã bị nhắm ngay, hơn nữa tối nay thiếu soái phu nhân và chị dâu suýt nữa xảy ra chuyện, bây giờ xảy ra chuyện Đặng Cửu cùng những người khác đập phá khách sạn, thiếu soái nhất định rất tức giận.”
Do đó, ông ta nhìn đại sảnh khách sạn bể nát thảm thương, chủ động nói: “Trần tiên sinh, tôi sẽ thúc giục bọn họ xử lý nghiêm túc Đặng Cửu, còn để Đặng Cửu bồi thường tổn thắt.”
Trần Ninh dửng dưng nói: “Bọn Đặng Củu phải xử lý thỏa đáng, nhưng theo tôi biết thì Đặng Cửu chỉ là lấy tiền của người khác và thay họ giải trừ tai họa. Tôi nghĩ người khởi xướng chuyện này phải đứng ra chịu trách nhiệm.”
Người khởi xướng!
Tào gia, Tào Quốc Hoal Ý của Trần Ninh là trừng phạt Đặng Cửu chưa đủ, Tào Quốc Hoa bắt buộc phải trả giá.
Điều này có chút làm khó Vương Quýnh.
Dù sao, Tào gia là một gia đình giàu có ở Kim Lăng, ngày thường đóng không ít thuế cho Kim Lăng.
Ngoài ra, Kim Lăng thường trưng dụng các khách sạn để tiếp khách hoặc các hoạt động cần quyên góp tiền bạc, Tào gia chưa bao giờ tiếc tay.
Bây giờ muốn xử lý nghiêm Tào Quốc Hoa, Vương Quýnh chó chút khó xử.
Trần Ninh nhìn thấy điều này, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tỉnh trưởng đại nhân có phải thấy khó giải quyết? Nếu khó thì quên đi, tôi tự tìm người làm.”
Vương Quýnh nghe vậy liền bị dọa nhảy dựng lên.
Lời này của Trần Ninh rõ ràng là nói, nếu các nhà lãnh đạo trong giới chính trị không thể vạch mặt, không thể động thủ với Tào Quốc Hoa thì anh sẽ tìm người khác xử lí ông ta.
Trần Ninh là thiếu soái, người ra tay chắc chắn là một thành viên của quân đội.
Sợ rằng số phận của Tào Quốc Hoa sẽ còn tôi tệ hơnl Vương Quýnh nhanh chóng nói: “Không khó làm, không khó làm, việc này tôi sẽ đích thân xử lý cho cậu, Trần tiên sinh.”
Trần Ninh cười nói: “Được, yêu cầu của tôi rất tháp. Tào Quốc Hoa đập phá khách sạn của Trần gia chúng tôi, ông ta phải bồi thường. Ngoài ra, ông ta phải đích thân đến đây quỳ xuống xin lôi.
Khi lời nói của Trần Ninh vừa dứt, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Không chỉ Vương Quýnh trợn tròn mắt, mà ngay cả người của Vương Quýnh và cả nhà Tống Thanh Tùng của Tống gia đều chết lặng.
Trần Ninh thực sự muốn Tào Quốc Hoa đích thân đến quỳ gối xin lỗi, chuyện này có thể sao?
Vương Quýnh nhìn Trần Ninh, tuy rằng vẻ mặt Trần Ninh bình tính như không, nhưng ánh mắt lại kiên định, hắn hiển nhiên trong lòng đã quyết định.
Ông ta gật đầu: “Được rồi, vậy làm theo yêu cầu của cậu vậy Trần tiên sinh.”
Lần này, đến lượt Tống Sính Đình, Tống Thanh Tùng kinh và những người Tống gia kinh ngạc.
Đông Hải tỉnh trưởng đại nhân lại đáp ứng yêu cầu bá đạo này của Trần Ninh, quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người đều nhịn không được nhìn Trần Ninh, trong lòng nghĩ: Không hỗ là cha của Trần Ninh, lực ảnh hưởng lợi hại như vậy, ngay cả Đông Hải tỉnh trưởng đều nễ mặt như vậy.
Nhưng bọn họ không biết, Vương Quýnh căn bản không phải nễ mặt Trần Hùng, mà là phải nhìn sắc mặt của Trần Ninh.
Thư phòng Tào gia.
Tào Quốc Hoa vẫn chưa ngủ, ông vẫn đang đợi tin tức tốt của Đặng Cửu.
Nhưng không nghĩ đến lại đợi tới một tin xấu.
Đặng Cửu dẫn người đến đập phá khách sạn Thanh Long, Đặng Cửu và những người khác bị bắt giữ toàn bộ.
Điều khiến da đầu Tào Quốc Hoa tê rần là Đặng Cửu không biết có phải uống nhầm thuốc không, sau khi bị bắt lại trực tiếp thú nhận đó là Tào Quốc Hoa chỉ dẫn.
Thậm chí Đặng Cửu cũng thú nhận với cảnh sát rằng Tào Quốc Hoa đã mua án giết người.
Chỉ một chốt, tính chất sự việc lại thay đổi.
Tào Quốc Hoa đường đường là ông trùm của chuỗi khách sạn nhà hàng Kim Lăng, đã bị bắt trong một vụ án giết người, hơn nữa thái độ của lãnh đạo của Kim Lăng khiến người khác phải suy ngẫm, cho nên chuyện này cần phải nghiêm khắc lại.
Nói không chừng Tào Quốc Hoa có thể sẽ bị bỏ tù.
Tào Quốc Hoa lúc này đã hoàn toàn hoảng loạn, ông ta cắn răng gọi điện cho tỉnh trưởng Vương Quýnh.
Vương Quýnh bình tĩnh nói: “Chuyện này của anh, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.”
“Nếu anh nhận được sự tha thứ của Trần Ninh, cậu ta sẽ không truy cứu chuyện gì nữa.”
“Nhưng nếu anh không nhận được sự tha thứ của cậu ta, cậu ta buộc anh phải chịu trách nhiệm, thì anh có thể phải ngồi tù.”
Tào Quốc Hoa vẻ mặt buồn rầu: “Mong tỉnh trưởng chỉ cho tôi một con đường đúng đắn.”
Vương Quýnh nhàn nhạt nói: “Lão Tào, có một số chuyện cúi đầu thì sẽ qua đi, còn quá cứng nhắc, sẽ phản tác dụng.”
Vương Quýnh nói xong liền nói mệt muốn nghỉ ngơi, cúp điện thoại.
Tào Quốc Hoa cầm điện thoại di động, ngây ngốc tại chỗ.
Nhìn ra được ý tứ của tỉnh trưởng đại nhân, là muốn ông ta cầu xin Trần Ninh tha thứ.
Tào Quốc Hoa thao thức cả đêm, ngày hôm sau lái xe đi, chỉ dẫn một nhóm thuộc hạ đến khách sạn Thanh Long để gặp Trần Ninh.
Sảnh của khách sạn Thanh Long bị đập phá thành một đống hỗn độn, mọi người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.
Tào Quốc Hoa dẫn đầu, mang một nhóm thuộc hạ của mình bước vào khách sạn, nói với nhân viên bảo vệ ở cửa khách sạn: “Tôi đến đây để gặp Trần tiên sinh”
Nhân viên bảo vệ sửng sốt nhìn ông chủ Tào Quốc Hoa trước mặt này, một lúc sau mới phản ứng lại: “Trần tiên sinh đang dùng bữa sáng ở nhà hàng trên lầu 2. Tôi sẽ dẫn ông lên gặp anh ấy.”
Bởi vì sảnh khách sạn bị đập phá, vô cùng ảnh hưởng đến các khách dùng bữa sáng tại khách sạn.
Khách sạn Thanh long ngoài việc xin lỗi các vị khách, còn cam kết các chi phí trong khoảng thời gian này sẽ được giảm nửa giá, hơn nữa miễn phí rất nhiều dịch vụ bữa sáng, hoàn trả cho khách hàng vân vân. Trong sảnh lầu hai, người đều ngồi kín cả phòng, đều là khách được miễn phí bữa sáng.
Một nhà Trần Ninh và Tống Sính Đình, những người Tống Thanh Tùng, đều đang ngồi trên bàn ăn lớn nhất trong sảnh ăn sáng.
Quản lí tiền sảnh đi đến, nói nhỏ với Trần Ninh: “Trần tiên sinh, ông chủ Tào đến rồi, muốn gặp anh.”
Tần Ninh nhẹ nhàng nhếch mép, nói: “Nếu đã đến rồi vậy thì kêu ông ta vào đi.”
Rất nhanh, Tíao Quốc Hoa mang theo mấy người xuất hiện trước mặt Trần Ninh, trên mặt mang theo nụ cười miễn cưỡng, ngại ngùng nói: “Trần thiếu, chào ngài!”
Ánh mắt Tống Sính Đình và những người khác đều rơi vào trên người Tào Quốc Hoa, bọn họ đều có chút kinh ngạc, không nghĩ đến Tào Quốc Hoa thực sự đến.
Trần Ninh cầm khăn nóng trên bàn lên lau tay, nhìn Tào Quốc Hoa, chế nhạo: “Ông chủ Tào, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Tào Quốc Hoa cắn răng nói: “Trần thiếu, tôi lần này đế là muốn xin lỗi cậu và bồi thường tổn thất cho cậu. Cậu ra giá bồi thường đi, tôi tuyệt đối không mặc cả.”
Trần Ninh cười nói: “Ông chủ Cao quả nhiên hào sảng, vậy thôi, tôi ra giá, mười tỷ!”
Khi Trần Ninh nói điều này, tất cả mọi người đều bị sốc.
Tào Quốc Hoa cũng trợn to hai mắt: “Cái gì, cậu đây chính là hỗ há miệng lớn đấy.”
Trần Ninh nhẹ cười, nói: “Khách sạn Thanh Long giá trị thị trường là năm tỷ, nhưng ông bán cho Trần Hùng 10 tỷ, nhà họ Trần cũng không nói ông là hổ.”
“Nếu ông chủ Tào cảm thấy khoản tiền bồi thường quá mức không thể chấp nhận được thì không cần bồi thường.”
“Chúng ta gặp tại tòa án. Thằm phán nói bồi thường bao nhiêu thì bồi thường bấy nhiêu.”
Tào Quốc Hoa khi nghe những lời này, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Nếu như náo loạn đến tòa án, đến lúc đó sẽ điều tra ông ta về tội giết người.
Ông ta cắn răng nói: “Được rồi, 10 tỷ, tôi sẽ đền.”
Tại hiện trường, Tống Sính Đình và những người khác, cũng như những khách hàng xung quanh và nhân viên khách sạn, tất cả đều hít một ngụm khí lạnh.
Trần Ninh cười nhạt: “Tốt lắm, ông không cần chuyển đến tài khoản của tôi, cứ chuyển đến tài khoản quỹ từ thiện Đông Hải là được rồi.”
“Số tiền này sẽ được sử dụng để giúp đỡ các gia đình nghèo khó, sinh viên khó khăn và cải thiện điều kiện đô thị, đây được xem như là cống hiến cho Thanh Hải.”
Mọi người ở hiện trường lại mở to mắt!
Tào Quốc Hoa đã bồi thường cho Trần Ninh 10 tỷ đã gây sốc.
Trần Ninh lại quyên góp cả chục tỷ để làm từ thiện, điều này còn gây sốc hơn.
Rất nhiều khách hàng tại hiện trường đều là người đến từ Đông Hải Kim Lăng, ánh mắt mọi người nhìn Trần Ninh lúc này tràn đầy sùng bái.
Rất nhanh, Đặng Cửu và những người khác đều bị bắt.
Trần Ninh cười nhẹ, nói với Vương Quýnh: “Bây giờ, tôi cuối cùng đã lấy lại được một chút niềm tin vào trị an của Kim Lăng.”
Vương Quýnh nhanh chóng nói: “Trần tiên sinh yên tâm. Thực ra trị an ở Đông Hải rắt tốt, trị an ở Kim Lăng càng tốt. Chỉ là có những kẻ đang làm điều xấu, may là đụng phải cậu.”
Trần Ninh cười cười: “Cứ xem trước đi!”
Vương Quýnh biết lần này thiếu soái đến thăm Kim Lăng, vừa xuống đường cao tốc đã bị nhắm ngay, hơn nữa tối nay thiếu soái phu nhân và chị dâu suýt nữa xảy ra chuyện, bây giờ xảy ra chuyện Đặng Cửu cùng những người khác đập phá khách sạn, thiếu soái nhất định rất tức giận.”
Do đó, ông ta nhìn đại sảnh khách sạn bể nát thảm thương, chủ động nói: “Trần tiên sinh, tôi sẽ thúc giục bọn họ xử lý nghiêm túc Đặng Cửu, còn để Đặng Cửu bồi thường tổn thắt.”
Trần Ninh dửng dưng nói: “Bọn Đặng Củu phải xử lý thỏa đáng, nhưng theo tôi biết thì Đặng Cửu chỉ là lấy tiền của người khác và thay họ giải trừ tai họa. Tôi nghĩ người khởi xướng chuyện này phải đứng ra chịu trách nhiệm.”
Người khởi xướng!
Tào gia, Tào Quốc Hoal Ý của Trần Ninh là trừng phạt Đặng Cửu chưa đủ, Tào Quốc Hoa bắt buộc phải trả giá.
Điều này có chút làm khó Vương Quýnh.
Dù sao, Tào gia là một gia đình giàu có ở Kim Lăng, ngày thường đóng không ít thuế cho Kim Lăng.
Ngoài ra, Kim Lăng thường trưng dụng các khách sạn để tiếp khách hoặc các hoạt động cần quyên góp tiền bạc, Tào gia chưa bao giờ tiếc tay.
Bây giờ muốn xử lý nghiêm Tào Quốc Hoa, Vương Quýnh chó chút khó xử.
Trần Ninh nhìn thấy điều này, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tỉnh trưởng đại nhân có phải thấy khó giải quyết? Nếu khó thì quên đi, tôi tự tìm người làm.”
Vương Quýnh nghe vậy liền bị dọa nhảy dựng lên.
Lời này của Trần Ninh rõ ràng là nói, nếu các nhà lãnh đạo trong giới chính trị không thể vạch mặt, không thể động thủ với Tào Quốc Hoa thì anh sẽ tìm người khác xử lí ông ta.
Trần Ninh là thiếu soái, người ra tay chắc chắn là một thành viên của quân đội.
Sợ rằng số phận của Tào Quốc Hoa sẽ còn tôi tệ hơnl Vương Quýnh nhanh chóng nói: “Không khó làm, không khó làm, việc này tôi sẽ đích thân xử lý cho cậu, Trần tiên sinh.”
Trần Ninh cười nói: “Được, yêu cầu của tôi rất tháp. Tào Quốc Hoa đập phá khách sạn của Trần gia chúng tôi, ông ta phải bồi thường. Ngoài ra, ông ta phải đích thân đến đây quỳ xuống xin lôi.
Khi lời nói của Trần Ninh vừa dứt, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Không chỉ Vương Quýnh trợn tròn mắt, mà ngay cả người của Vương Quýnh và cả nhà Tống Thanh Tùng của Tống gia đều chết lặng.
Trần Ninh thực sự muốn Tào Quốc Hoa đích thân đến quỳ gối xin lỗi, chuyện này có thể sao?
Vương Quýnh nhìn Trần Ninh, tuy rằng vẻ mặt Trần Ninh bình tính như không, nhưng ánh mắt lại kiên định, hắn hiển nhiên trong lòng đã quyết định.
Ông ta gật đầu: “Được rồi, vậy làm theo yêu cầu của cậu vậy Trần tiên sinh.”
Lần này, đến lượt Tống Sính Đình, Tống Thanh Tùng kinh và những người Tống gia kinh ngạc.
Đông Hải tỉnh trưởng đại nhân lại đáp ứng yêu cầu bá đạo này của Trần Ninh, quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người đều nhịn không được nhìn Trần Ninh, trong lòng nghĩ: Không hỗ là cha của Trần Ninh, lực ảnh hưởng lợi hại như vậy, ngay cả Đông Hải tỉnh trưởng đều nễ mặt như vậy.
Nhưng bọn họ không biết, Vương Quýnh căn bản không phải nễ mặt Trần Hùng, mà là phải nhìn sắc mặt của Trần Ninh.
Thư phòng Tào gia.
Tào Quốc Hoa vẫn chưa ngủ, ông vẫn đang đợi tin tức tốt của Đặng Cửu.
Nhưng không nghĩ đến lại đợi tới một tin xấu.
Đặng Cửu dẫn người đến đập phá khách sạn Thanh Long, Đặng Cửu và những người khác bị bắt giữ toàn bộ.
Điều khiến da đầu Tào Quốc Hoa tê rần là Đặng Cửu không biết có phải uống nhầm thuốc không, sau khi bị bắt lại trực tiếp thú nhận đó là Tào Quốc Hoa chỉ dẫn.
Thậm chí Đặng Cửu cũng thú nhận với cảnh sát rằng Tào Quốc Hoa đã mua án giết người.
Chỉ một chốt, tính chất sự việc lại thay đổi.
Tào Quốc Hoa đường đường là ông trùm của chuỗi khách sạn nhà hàng Kim Lăng, đã bị bắt trong một vụ án giết người, hơn nữa thái độ của lãnh đạo của Kim Lăng khiến người khác phải suy ngẫm, cho nên chuyện này cần phải nghiêm khắc lại.
Nói không chừng Tào Quốc Hoa có thể sẽ bị bỏ tù.
Tào Quốc Hoa lúc này đã hoàn toàn hoảng loạn, ông ta cắn răng gọi điện cho tỉnh trưởng Vương Quýnh.
Vương Quýnh bình tĩnh nói: “Chuyện này của anh, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.”
“Nếu anh nhận được sự tha thứ của Trần Ninh, cậu ta sẽ không truy cứu chuyện gì nữa.”
“Nhưng nếu anh không nhận được sự tha thứ của cậu ta, cậu ta buộc anh phải chịu trách nhiệm, thì anh có thể phải ngồi tù.”
Tào Quốc Hoa vẻ mặt buồn rầu: “Mong tỉnh trưởng chỉ cho tôi một con đường đúng đắn.”
Vương Quýnh nhàn nhạt nói: “Lão Tào, có một số chuyện cúi đầu thì sẽ qua đi, còn quá cứng nhắc, sẽ phản tác dụng.”
Vương Quýnh nói xong liền nói mệt muốn nghỉ ngơi, cúp điện thoại.
Tào Quốc Hoa cầm điện thoại di động, ngây ngốc tại chỗ.
Nhìn ra được ý tứ của tỉnh trưởng đại nhân, là muốn ông ta cầu xin Trần Ninh tha thứ.
Tào Quốc Hoa thao thức cả đêm, ngày hôm sau lái xe đi, chỉ dẫn một nhóm thuộc hạ đến khách sạn Thanh Long để gặp Trần Ninh.
Sảnh của khách sạn Thanh Long bị đập phá thành một đống hỗn độn, mọi người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.
Tào Quốc Hoa dẫn đầu, mang một nhóm thuộc hạ của mình bước vào khách sạn, nói với nhân viên bảo vệ ở cửa khách sạn: “Tôi đến đây để gặp Trần tiên sinh”
Nhân viên bảo vệ sửng sốt nhìn ông chủ Tào Quốc Hoa trước mặt này, một lúc sau mới phản ứng lại: “Trần tiên sinh đang dùng bữa sáng ở nhà hàng trên lầu 2. Tôi sẽ dẫn ông lên gặp anh ấy.”
Bởi vì sảnh khách sạn bị đập phá, vô cùng ảnh hưởng đến các khách dùng bữa sáng tại khách sạn.
Khách sạn Thanh long ngoài việc xin lỗi các vị khách, còn cam kết các chi phí trong khoảng thời gian này sẽ được giảm nửa giá, hơn nữa miễn phí rất nhiều dịch vụ bữa sáng, hoàn trả cho khách hàng vân vân. Trong sảnh lầu hai, người đều ngồi kín cả phòng, đều là khách được miễn phí bữa sáng.
Một nhà Trần Ninh và Tống Sính Đình, những người Tống Thanh Tùng, đều đang ngồi trên bàn ăn lớn nhất trong sảnh ăn sáng.
Quản lí tiền sảnh đi đến, nói nhỏ với Trần Ninh: “Trần tiên sinh, ông chủ Tào đến rồi, muốn gặp anh.”
Tần Ninh nhẹ nhàng nhếch mép, nói: “Nếu đã đến rồi vậy thì kêu ông ta vào đi.”
Rất nhanh, Tíao Quốc Hoa mang theo mấy người xuất hiện trước mặt Trần Ninh, trên mặt mang theo nụ cười miễn cưỡng, ngại ngùng nói: “Trần thiếu, chào ngài!”
Ánh mắt Tống Sính Đình và những người khác đều rơi vào trên người Tào Quốc Hoa, bọn họ đều có chút kinh ngạc, không nghĩ đến Tào Quốc Hoa thực sự đến.
Trần Ninh cầm khăn nóng trên bàn lên lau tay, nhìn Tào Quốc Hoa, chế nhạo: “Ông chủ Tào, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Tào Quốc Hoa cắn răng nói: “Trần thiếu, tôi lần này đế là muốn xin lỗi cậu và bồi thường tổn thất cho cậu. Cậu ra giá bồi thường đi, tôi tuyệt đối không mặc cả.”
Trần Ninh cười nói: “Ông chủ Cao quả nhiên hào sảng, vậy thôi, tôi ra giá, mười tỷ!”
Khi Trần Ninh nói điều này, tất cả mọi người đều bị sốc.
Tào Quốc Hoa cũng trợn to hai mắt: “Cái gì, cậu đây chính là hỗ há miệng lớn đấy.”
Trần Ninh nhẹ cười, nói: “Khách sạn Thanh Long giá trị thị trường là năm tỷ, nhưng ông bán cho Trần Hùng 10 tỷ, nhà họ Trần cũng không nói ông là hổ.”
“Nếu ông chủ Tào cảm thấy khoản tiền bồi thường quá mức không thể chấp nhận được thì không cần bồi thường.”
“Chúng ta gặp tại tòa án. Thằm phán nói bồi thường bao nhiêu thì bồi thường bấy nhiêu.”
Tào Quốc Hoa khi nghe những lời này, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Nếu như náo loạn đến tòa án, đến lúc đó sẽ điều tra ông ta về tội giết người.
Ông ta cắn răng nói: “Được rồi, 10 tỷ, tôi sẽ đền.”
Tại hiện trường, Tống Sính Đình và những người khác, cũng như những khách hàng xung quanh và nhân viên khách sạn, tất cả đều hít một ngụm khí lạnh.
Trần Ninh cười nhạt: “Tốt lắm, ông không cần chuyển đến tài khoản của tôi, cứ chuyển đến tài khoản quỹ từ thiện Đông Hải là được rồi.”
“Số tiền này sẽ được sử dụng để giúp đỡ các gia đình nghèo khó, sinh viên khó khăn và cải thiện điều kiện đô thị, đây được xem như là cống hiến cho Thanh Hải.”
Mọi người ở hiện trường lại mở to mắt!
Tào Quốc Hoa đã bồi thường cho Trần Ninh 10 tỷ đã gây sốc.
Trần Ninh lại quyên góp cả chục tỷ để làm từ thiện, điều này còn gây sốc hơn.
Rất nhiều khách hàng tại hiện trường đều là người đến từ Đông Hải Kim Lăng, ánh mắt mọi người nhìn Trần Ninh lúc này tràn đầy sùng bái.
Bình luận facebook