Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27
Chương 27
“Biết Kim Chí Nam không? Thấy chồng của em gái tôi thì liên quỳ xuống, kêu khóc xin tha mạng, ông mạnh hơn Kim Chí Nam không?”
“Thật là không hiểu được ông, dám cắt khoản vốn của tôi, vậy thì tối thứ bảy hãy đến dinh thự xem em gái tôi kết hôn với Hộ quốc chiến soái như thế nào, đến lúc đó đừng cầu xin tôi vay tiền!”
Nói đến đây, anh ta vung tay lên: “Chúng ta đi, bốn mươi lăm tỷ kia không tới ngày trả thì đừng hòng yêu cầu tôi trả, dám lấy sạch tiền trong tài khoản của Feiyang thì tôi sẽ giết chết ông!”
Sau đó, một đám người nghênh ngang rời đi.
Sau khi đám người Mục Hải Long rời đi, Mục Thiên Lam thở hổn hển nói: “Bây giờ cả nhà Mục Hải Long đã bay lên trời hết rồi, cũng không biết mình là ai, quả thật là bôi nhọ Hộ quốc chiến soái!”
Lưu Khải Bình tức giận vô cùng, nói: “Tối thứ bảy tôi sẽ dẫn cảnh sát đến tham gia hôn lễ của Hộ quốc chiến soái, đến lúc đó nếu Hộ quốc chiến soái cưới không phải là em gái của anh ta thì tôi sẽ yêu cầu cảnh sát bắt anh em họ, truy tố bọn họ cướp ngân hàng, cho bọn họ ngồi tù!”
Nói xong, ông ấy đi làm thủ tục vay tiền cho Mục Thiên Lam.
“Đúng vậy.”
Mục Thiên Lam nhìn về phía Tiêu Thanh: “Sao anh lại tới đây, Kim Chí Hùng không yêu cầu chúng ta bồi thường chiếc Lamborghini nữa sao?”
Tiêu Thanh cười nói với Mục Thiên Lam: “Tên Kim Chí Hùng đó bị đưa vào bệnh viện rồi.”
“Cái gì”
Mục Thiên Lam hoảng sợ: “Anh đánh cậu ta vào bệnh viện? Cậu ta làm con trai của Kim gia đó, nếu như Kim gia trách tôi thì làm sao tôi cứu anh được đây.”
“Vợ, em đừng hoảng hốt, không phải anh đánh.”
“Vậy thì là ai đánh cậu ta?”
“Là Hộ quốc chiến soái đi ngang qua, đường đi bị xe chặn lại, Kim Chí Hùng và ngài ấy tranh chấp, sau đó Kim Chí Nam lại tới, trực tiếp đánh Kim Chí Hùng thành đầu heo, dưới oai nghiêm của Hộ quốc chiến soái, ngay cả xe cũng không cần chúng ta bồi thường.”
“Hu hu hưu…”
Mục Thiên Lam vui mừng đến phát khóc: “Rất cảm ơn ngài ấy, thật là sùng bái Hộ quốc chiến soái, hôm nay nếu không phải là nhờ ngài ấy thì sợ rằng tôi phải bán nhà để đền.”
Nhìn dáng vẻ đáng yêu của vợ, Tiêu Thanh thật muốn hôn cô một cái.
Chẳng mấy chốc, số tiền vay ba chục tỷ đã vào tài khoản, Mục Thiên Lam cùng Tiêu Thanh thật vui vẻ cất bước rời đi.
Đêm đó.
Ba mẹ vợ vừa về đến nhà đã mở miệng mắng.
“Thiên Lam, có phải con điên rồi hay không, dám lừa gạt chủ tịch Lưu của ngân hàng Hoa Kỳ giả mạo phu nhân chiến thần, khiến cho chủ tịch Lưu yêu cầu Feiyang trả lại bốn mươi lăm tỷ, Hải Yến và Hải Long vô cùng tức giận, yêu cầu bà nội thu hồi Công ty Feida cho chú, bà nội đã đồng ý, chờ Hải Yến cưới xong sẽ thu hồi Feida cho chú con, nhà chúng ta bị con hại chết con có biết không?”
“Con không có.” Mục Thiên Lam buồn bực nói.
Ngô Tuệ Lan quát lên: “Con không có, vậy tại sao đám người Hải Long đi ngân hàng thấy con và chủ tịch Lưu ở chung một chỗ!”
“Là chủ tịch Lưu gọi Thiên Lam qua đó, làm thủ tục vay tiền cho Thiên Lam.”
Tiêu Thanh từ phòng bếp ra để giải thích.
Kết quả anh đón lấy một cơn chửi măng thậm tệ của Ngô Tuệ Lan: “Còn có tên rác rưởi cậu nữa, lúc ở ngân hàng lại giả mạo mình là Hộ quốc chiến soái, làm cho Hải Yến tức giận vô cùng, nói với tôi, nếu như Thiên Lam không ly hôn với cậu thì nhà ta sẽ vĩnh viễn đừng mơ có, nhà ta liền vĩnh viễn đừng nghĩ đến việc bám víu cô ta, ngày mai cậu và Thiên Lam phải ly hôn cho tôi. Nếu như không ly hôn nữa thì tôi sẽ bảo Hải Long trực tiếp sai người làm, bây giờ Hải Long đừng nói là đã trở nên mạnh hơn, hôm nay có ít nhất một trăm tổng giám đốc tới ôm nhà anh ta nhờ cậu, anh ta muốn giết chết cậu cũng dễ dàng như giết chết một con kiến vậy!”
Tiêu Thanh thật sự không chịu nổi ba mẹ vợ này, nhưng anh vẫn bình tĩnh nói nói: “Trước mắt mẹ nhịn một chút, chờ đến tối thứ bảy nếu như Hộ quốc chiến soái chiến soái cưới Hải Yến thật thì con và Thiên Lam sẽ ly hôn, không cản trợ cả nhà bám víu vào cô ta được không?”
Ngô Tuệ Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Được, vậy tôi sẽ cho cậu ở nhà tôi hai ngày nữa, chờ sau khi Hải Yến và Hộ quốc chiến soái kết hôn, nếu như cậu và Thiên Lam không ly hôn nữa thì tôi tuyệt đối bảo Hải Long tìm người giết cậu!”
Ngày mai Tiêu Thanh sẽ được phát tiền lương, bà ta còn muốn lấy mười lăm triệu tiền lương kia, nếu không mới sẽ không để cho Tiêu Thanh đợi thêm hai ngày.
“Biết Kim Chí Nam không? Thấy chồng của em gái tôi thì liên quỳ xuống, kêu khóc xin tha mạng, ông mạnh hơn Kim Chí Nam không?”
“Thật là không hiểu được ông, dám cắt khoản vốn của tôi, vậy thì tối thứ bảy hãy đến dinh thự xem em gái tôi kết hôn với Hộ quốc chiến soái như thế nào, đến lúc đó đừng cầu xin tôi vay tiền!”
Nói đến đây, anh ta vung tay lên: “Chúng ta đi, bốn mươi lăm tỷ kia không tới ngày trả thì đừng hòng yêu cầu tôi trả, dám lấy sạch tiền trong tài khoản của Feiyang thì tôi sẽ giết chết ông!”
Sau đó, một đám người nghênh ngang rời đi.
Sau khi đám người Mục Hải Long rời đi, Mục Thiên Lam thở hổn hển nói: “Bây giờ cả nhà Mục Hải Long đã bay lên trời hết rồi, cũng không biết mình là ai, quả thật là bôi nhọ Hộ quốc chiến soái!”
Lưu Khải Bình tức giận vô cùng, nói: “Tối thứ bảy tôi sẽ dẫn cảnh sát đến tham gia hôn lễ của Hộ quốc chiến soái, đến lúc đó nếu Hộ quốc chiến soái cưới không phải là em gái của anh ta thì tôi sẽ yêu cầu cảnh sát bắt anh em họ, truy tố bọn họ cướp ngân hàng, cho bọn họ ngồi tù!”
Nói xong, ông ấy đi làm thủ tục vay tiền cho Mục Thiên Lam.
“Đúng vậy.”
Mục Thiên Lam nhìn về phía Tiêu Thanh: “Sao anh lại tới đây, Kim Chí Hùng không yêu cầu chúng ta bồi thường chiếc Lamborghini nữa sao?”
Tiêu Thanh cười nói với Mục Thiên Lam: “Tên Kim Chí Hùng đó bị đưa vào bệnh viện rồi.”
“Cái gì”
Mục Thiên Lam hoảng sợ: “Anh đánh cậu ta vào bệnh viện? Cậu ta làm con trai của Kim gia đó, nếu như Kim gia trách tôi thì làm sao tôi cứu anh được đây.”
“Vợ, em đừng hoảng hốt, không phải anh đánh.”
“Vậy thì là ai đánh cậu ta?”
“Là Hộ quốc chiến soái đi ngang qua, đường đi bị xe chặn lại, Kim Chí Hùng và ngài ấy tranh chấp, sau đó Kim Chí Nam lại tới, trực tiếp đánh Kim Chí Hùng thành đầu heo, dưới oai nghiêm của Hộ quốc chiến soái, ngay cả xe cũng không cần chúng ta bồi thường.”
“Hu hu hưu…”
Mục Thiên Lam vui mừng đến phát khóc: “Rất cảm ơn ngài ấy, thật là sùng bái Hộ quốc chiến soái, hôm nay nếu không phải là nhờ ngài ấy thì sợ rằng tôi phải bán nhà để đền.”
Nhìn dáng vẻ đáng yêu của vợ, Tiêu Thanh thật muốn hôn cô một cái.
Chẳng mấy chốc, số tiền vay ba chục tỷ đã vào tài khoản, Mục Thiên Lam cùng Tiêu Thanh thật vui vẻ cất bước rời đi.
Đêm đó.
Ba mẹ vợ vừa về đến nhà đã mở miệng mắng.
“Thiên Lam, có phải con điên rồi hay không, dám lừa gạt chủ tịch Lưu của ngân hàng Hoa Kỳ giả mạo phu nhân chiến thần, khiến cho chủ tịch Lưu yêu cầu Feiyang trả lại bốn mươi lăm tỷ, Hải Yến và Hải Long vô cùng tức giận, yêu cầu bà nội thu hồi Công ty Feida cho chú, bà nội đã đồng ý, chờ Hải Yến cưới xong sẽ thu hồi Feida cho chú con, nhà chúng ta bị con hại chết con có biết không?”
“Con không có.” Mục Thiên Lam buồn bực nói.
Ngô Tuệ Lan quát lên: “Con không có, vậy tại sao đám người Hải Long đi ngân hàng thấy con và chủ tịch Lưu ở chung một chỗ!”
“Là chủ tịch Lưu gọi Thiên Lam qua đó, làm thủ tục vay tiền cho Thiên Lam.”
Tiêu Thanh từ phòng bếp ra để giải thích.
Kết quả anh đón lấy một cơn chửi măng thậm tệ của Ngô Tuệ Lan: “Còn có tên rác rưởi cậu nữa, lúc ở ngân hàng lại giả mạo mình là Hộ quốc chiến soái, làm cho Hải Yến tức giận vô cùng, nói với tôi, nếu như Thiên Lam không ly hôn với cậu thì nhà ta sẽ vĩnh viễn đừng mơ có, nhà ta liền vĩnh viễn đừng nghĩ đến việc bám víu cô ta, ngày mai cậu và Thiên Lam phải ly hôn cho tôi. Nếu như không ly hôn nữa thì tôi sẽ bảo Hải Long trực tiếp sai người làm, bây giờ Hải Long đừng nói là đã trở nên mạnh hơn, hôm nay có ít nhất một trăm tổng giám đốc tới ôm nhà anh ta nhờ cậu, anh ta muốn giết chết cậu cũng dễ dàng như giết chết một con kiến vậy!”
Tiêu Thanh thật sự không chịu nổi ba mẹ vợ này, nhưng anh vẫn bình tĩnh nói nói: “Trước mắt mẹ nhịn một chút, chờ đến tối thứ bảy nếu như Hộ quốc chiến soái chiến soái cưới Hải Yến thật thì con và Thiên Lam sẽ ly hôn, không cản trợ cả nhà bám víu vào cô ta được không?”
Ngô Tuệ Lan suy nghĩ một chút rồi nói: “Được, vậy tôi sẽ cho cậu ở nhà tôi hai ngày nữa, chờ sau khi Hải Yến và Hộ quốc chiến soái kết hôn, nếu như cậu và Thiên Lam không ly hôn nữa thì tôi tuyệt đối bảo Hải Long tìm người giết cậu!”
Ngày mai Tiêu Thanh sẽ được phát tiền lương, bà ta còn muốn lấy mười lăm triệu tiền lương kia, nếu không mới sẽ không để cho Tiêu Thanh đợi thêm hai ngày.
Bình luận facebook