Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 17
Tại phòng hiệu trưởng, hiệu trưởng rót một chén trà đưa cho Ngụy lão đầu, lòng tràn đầy cảm khái: "Cuối cùng thì ngươi cũng tìm được truyền nhân thích hợp. Bao năm qua, ngươi không chịu gặp ta nhưng ta biết, ngươi chắc chắn không tuyệt vọng dễ dàng thế được."
Ngụy lão đầu đưa chén trà lên miệng, tợp một ngụm rồi chép miệng hai cái mới nói: "Ha ha, coi như ngươi hiểu rõ ta. Ta quan sát A Mạc Lý mấy năm rồi, tâm tính các thể loại của đứa nhỏ này rất không tệ, rất có phong phạm của ta năm xưa đó. Wow ha ha!"
Hiệu trưởng mỉm cười: "Kia xem ra cũng là tâm cao khí ngạo tiểu tử."
"Tâm cao là thật, khí ngạo cũng tốt, tính cách thuần phác. Tên còn lại rất cuồng. Nếu không phải nó thật sự không thích hợp chuyên tu đao pháp, ta không đành lòng đế nó đi con đường chuyên gia cận chiến." Vẻ mặt Ngụy lão đầu tiếc nuối.
"Hả." Hiệu trưởng bất ngờ: "Có thể để cho ngươi nói vài câu tiếc nuối như vậy thật không dễ dàng chút nào. Bản thân ta cũng mong đợi ở nó. Đi theo đường chuyên gia cận chiến đều không phải là người tầm thường."
"Ha ha, đứa trẻ này kỳ lắm." Ngụy lão đầu lặng lẽ bảo.
Hiệu trưởng ha ha cười một tiếng: "Nói đi, ngươi tìm đến ta, nhất định là vô sự không lên điện tam bảo, ta có thể giúp được gì?"
"Hắc, thật ra thì cũng không có chuyện gì nhiều." Ngụy lão đầu chẳng chút ngại ngù: "A Mạc Lý học tập Đại Địa Cuồng Đao không có vấn đề gì, nhưng thiếu một chỗ làm thực chiến nên muốn mượn các ngươi thí luyện Tinh môn Thiên Tinh để dùng một chút. Còn thằng Đường Thiên nữa, tuổi không còn bé bỏng gì, đã mười bảy tuổi, mới vừa tu luyện xong vũ kỹ trụ cột không được bao lâu, nếu để vậy sẽ có trở ngại."
"Mười bảy tuổi hả?" Nụ cười của Hiệu trưởng cứng đờ, lão nhìn thẳng Ngụy lão đầu hỏi: "Mới vừa tu luyện xong trụ cột vũ kỹ không bao lâu?"
"Đúng vậy!" Ngụy lão đầu cười nói: "Tuy nhiên, ngươi không nên xem thường hắn. . ."
Hiệu trưởng vung tay lên cắt đứt lời nói của Ngụy lão đầu: "Ta không xem thường nó nhưng ta không cho rằng một kẻ đã mười bảy tuổi lại vừa tu luyện xong vũ kỹ trụ cột là người có giá trị bồi dưỡng. Ngươi đổi một người khác đi."
Ngụy lão đầu nhíu mày cũng không cười nữa: "Đây là ngươi không đồng ý?"
"A Mạc Lý không vấn đề, nhưng là Đường Thiên ta cho là không có giá trị bồi dưỡng." Hiệu trưởng không thay đổi ý kiến: "Ta nhớ ra rồi, Đường Thiên, chính là siêu cấp lưu bạn. Một kẻ như vậy mà ngươi dẫn nó tới đây?"
Ngụy lão đầu lạnh lùng hỏi: "Ngươi nghi ngờ con mắt của ta?"
"Ngươi quá mềm lòng, luôn bị cảm xúc không giải thích được đả động." Hiệu trưởng tỉnh táo dị thường: "Ngươi vốn tin tưởng trên thế giới này sẽ có kỳ tích. Kẻ không có thiên phú, nhất định tầm thường, huống chi, nó còn thời gian đâu nữa. Ngươi tới tìm ta, ta rất vui vẻ, nhưng ngươi đưa một kẻ không có tiền đồ như vậy, ta không đồng ý được. Đây là ngươi đang lãng phí thời gian, phí phạm giao tình giữa chúng ta."
Ngụy lão đầu cười gằn: "Quả nhiên ngươi vẫn giống như trước đây, không có một chút nhân tình."
"Cho nên Thiên Tinh trở thành Tinh Phong đệ nhất danh giáo*, mà Sa Kỳ Mã Học Viện của ngươi xếp thứ ba từ dưới lên." Hiệu trưởng không hề nhượng bộ chút nào.
*Tinh Phong đệ nhất danh giáo: Dạy tốt số một ở Tinh Phong
Ngụy lão thản nhiên nói: "Vậy thì chúng ta gặp lại ở Tinh Phong võ hội."
Nói xong lão xoay người đẩy cửa bước ra.
Đường Thiên và A Mạc Lý nhìn thấy sắc mặt Ngụy lão đầu nặng chình trịch nên hai người thức thời không dám nói gì.
Trở lại Sa Kỳ Mã Học Viện, hai người lẳng lặng ngồi trong bóng tối, không nói không rằng.
Đường Thiên nhanh chóng vứt chuyện này ra sau. Hàng ngày hắn vẫn luyện Thiểm Quyền. Mặc dù hiệu suất bình thường không quá khoa trương như khi ở trong Quang môn nhưng mỗi ngày đều hoàn thành bốn ngàn lần Thiểm Quyền.
Đường Thiên vẫn áp dụng khi khổ tu vào bình thời, hắn tu luyện tới khi kiệt sức rồi sử dụng Hạc Khí Quyết phục hồi lại. Hạc Khí Quyết tiến bộ cực kỳ thần tốc. Mỗi ngày Đường Thiên có thể hoàn thành bốn ngàn lần Thiểm Quyền cũng nhờ sự trợ giúp lớn lao từ Hạc Khí Quyết.
Bất tri bất giác, Đường Thiên đã hoàn thành mười sáu vạn lần Thiểm Quyền.
Vòng thứ ba khổ tu.
Đường Thiên ra quyền, trên không trung quả đấm vụt sáng chợt hiện, nhanh vô cùng, phiêu hốt khó dò.
Quả đấm của hắn, phảng phất có một sợi dây vô hình nối liền với chân lực bên trong đan điền trì tam giai. Mỗi một lần vung quyền, chân lực bên trong đan điền trì tam giai sẽ phóng xuất một tia tiến vào kinh mạch toàn thân Đường Thiên.
Tia chân lực này rất yếu ớt, Đường Thiên chưa phát hiện ra. Chân lực này cực nhỏ, kết hợp với những quyền liên tiếp không ngừng mà từ từ tràn vào các ngóc ngách thân thể.
Mặc dù chúng rất nhỏ, nhưng số lượng cực nhiều. Từ lúc Đường Thiên bắt đầu tu luyện Hạc Khí Quyết, hắn đã xuất ra không ít hơn mười lăm vạn quyền, chính là mười lăm vạn tia chân lực cực nhỏ. Chúng tụ lịa thành một ngọn sóng triều, không ngừng lăn tăn sóng hướng về phía trước.
Chúng đi qua rất nhiều tiểu kinh mạch, những chỗ này tuyệt đại đa số người cả đời cũng sẽ không dùng đến liên tiếp bị chân lực kích hoạt toả sáng sinh cơ.
Kinh mạch trong cơ thể người, có mười hai mạch là chủ mạch, cũng là kinh mạch được dùng nhiều nhất, chúng rất rộng rãi, thuận lợi cho chân lực thông hành. Ngoài ra, chính là kỳ kinh bát mạch, chúng có quan hệ qua lại mật thiết với nhau thành các hệ thống, rất nhiều vũ kỹ dựa vào đó mà phát triển. Mà trừ mười hai chủ mạch và kỳ kinh bát mạch, còn có đại lượng kinh mạch nhỏ như lưới, những kinh mạch này dường như không có giá trị trong mắt tuyệt đại đa số võ giả.
Chúng quá nhỏ, quá yếu đuối, chỉ có thể chấp nhận được rất ít chân lực mà thôi.
Song, Đường Thiên không biết, mỗi quyền hắn xuất ra sẽ khiến chân lực biến hóa.
Đường Thiên tiếp tục ra quyền, hắn chỉ còn cách hai mươi vạn lần Thiểm Quyền một chút. Hai mươi vạn lần Thiểm Quyền, hắn có thể dùng Thiểm Quyền một cách hoàn mỹ. Trên thực tế, cứ mười quyền, hắn có thể đánh ra chín quyền Thiểm Quyền.
Phong cách Thiểm Quyền của cá nhân đã bắt đầu rõ ràng, nhanh chóng mà phiêu hốt.
Vù vù, mồ hôi nhỏ xuống không ngừng, nhưng không ảnh hưởng tới sự chuyên chú của hắn.
Không biết có phải là sắp hoàn thành mục tiêu hay không mà Đường Thiên không cảm thấy chút mệt mỏi nào. Hắn cảm thấy phấn khởi trước nay chưa từng có, quyền vẫn mau chóng, không ngừng.
Soàn soạt quyền phong cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, trở nên dồn dập hẳn.
Chân lực bên trong đan điền trì tam giai, thật giống như ao đầy nước, trở nên kích động .
Đường Thiên hoàn toàn quên mình, mỗi đường đi một quyền càng lúc càng rõ hơn trong mắt hắn. Thậm chí, hắn có thể thấy khi quả đấm biến mất trên không trung, trong nháy mắt làm kích động lên khí lưu thật nhỏ.
Một quyền tiếp một quyền!
Khí lưu trong không trung tựa như nổi lên vằn nước, sau đó bị quả đấm đánh trúng nát bấy.
Hai mươi vạn quyền!
Cả người Đường Thiên chấn động, chân lực cuộn trào trong đan điền trì ầm ầm rung động, phảng phất có cái gì đó phá kén mà ra.
Từng tiếng hạc kêu đột nhiên vang lên trong lòng hắn.
Quả đấm của Đường Thiên trong nháy mắt biến mất trên không trung.
Khi quả đấm của hắn xuất hiện lần nữa, quyền mang lờ mờ bao phủ quả đấm.
Đường Thiên ngây người, hắn ngơ ngác nhìn quả đấm của mình, một quyền mới vừa rồi kia. . . Quyền mang. . .
Hắn thử một quyền nữa!
Quả nhiên, trên nắm tay mới xuất ra có quyền mang màu trắng nhàn nhạt.
Quyền mang! Thật sự là quyền mang!
Chỉ có quyền pháp tam giai mới xuất hiện quyền mang, thế nhưng nó lại xuất hiện ở trên tay mình!
Trong lòng Đường Thiên vui mừng như điên, mặc dù chỉ có một tầng quyền mang nhàn nhạt, nhưng bản chất uy lực khác nhau. Thiểm Quyền là quyền pháp cấp hai, chủ yếu vẫn là kỹ xảo phát lực của cơ bắp. Về điểm này, nó giống hệt quyền pháp cơ bản nên không thể nào tạo ra quyền mang.
Quyền mang chân chính có thể đao kiếm bất xâm, phá thạch hủy kim.
"Ha ha! Quyền mang! Ta luyện thành quyền mang rồi! Ta lại luyện thành quyền mang rồi!"
Quyền mang phải do chân lực phóng ra ngoài mới có thể tạo thành, đây là cái chỉ có từ vũ kỹ tam giai trở lên. "Địa Liệt Trảm" của A Mạc Lý có thể sinh ra đao mang, trước kia Đường Thiên cũng quán chú chân lực ở bàn tay nhưng không cách nào tạo ra quyền mang.
Ý nghĩa điều này là Thiểm Quyền Đường Thiên bắt đầu có tư cách chống lại vũ kỹ tam giai.
Một lát sau, Đường Thiên thôi cuồng hỉ mà tỉnh táo lại. Tại sao Thiểm Quyền có thể sinh ra quyền mang?
Thiểm Quyền là vũ kỹ cấp hai, theo lý thuyết không thể sinh ra quyền mang.
Bỗng nhiên nhớ đến đan điền tam giai vừa rồi đột nhiên rung động, còn có tiếng hạc kêu. Trong đầu Đường Thiên chợt sáng lên, là chân lực! Hắn vội vàng ngồi xuống, kiểm tra chân lực trong cơ thể. Bên trong đan điền trì tam giai chứa đầy chân lực, nhìn không ra đầu mối.
Song khi Đường Thiên thử đánh ra Thiểm Quyền, chuyện kỳ diệu lại xảy ra. Chỉ thấy một đạo chân lực từ bên trong đan điền trì tam giai chảy ra, dọc theo lộ tuyến tâm pháp tu luyện thông thường chảy tới quả đấm của hắn.
Có ý tứ!
Đường Thiên càng không ngừng xuất ra Thiểm Quyền, tâm thần đắm chìm ở trong cơ thể, cẩn thận quan sát chân lực biến hóa.
Chân lực trong cơ thể hoạt bát dị thường, lấy đan điền trì là nguồn, lấy kinh mạch làm lưới, giống như một cái lưới lớn, trải rộng toàn thân Đường Thiên. Trong nháy mắt Đường Thiên xuất ra quả đấm, chân lực trong cơ thể nhanh chóng phát sinh biến hóa, rất nhiều tia chân lực thật nhỏ, giống như vạn dòng về nguồn, tụ tập ở quả đấm của hắn, do đó tạo thành quyền mang.
Đường Thiên đánh ra từng Thiểm Quyền, từng chút xem cả sự biến hóa của cả mạng lưới chân, bởi vì hắn cảm thấy sự biến hóa của cả lưới chân lực có vẻ đã thấy nhiều lần rồi.
Vân vân, Đường Thiên vỗ đầu một cái, bừng tỉnh đại ngộ.
Hình Hạc!
Lưới chân lực toàn thân vừa vặn hợp thành hình dạng một con hạc. Quả đấm của Đường Thiên chính là mỏ hạc.
Trong nháy mắt, khi Đường Thiên ra quyền, chân lực tụ lại ở mỏ hạc, ngưng tụ thành quyền mang. Mà khi hắn thu quyền, hình hạc lại trở nên rời rạc mơ hồ.
Hạc Khí Quyết!
Quả nhiên lợi hại a!
Trong lòng Đường Thiên than một tiếng kinh sợ, khó trách năm xưa hạc phái lợi hại như vậy, hóa ra là có tâm pháp lợi hại như vậy.
Đường Thiên không biết rằng hắn đánh bậy đánh bạ thế mà lại luyện thành Hạc Khí Quyết. Hiện tại tu luyện hạc phái chỉ là giản lược Hạc Khí Quyết. Hạc Khí Quyết từ từ thất truyền có liên quan tới lý lẽ và quan niệm của bản thân. Lộ tuyến vận chuyển phức tạp, nếu không nhìn ra hình dạng đặc thù hình hạc thì cực kỳ khó tu luyện. Mà phải không ngừng tu luyện vũ kỹ giống như Đường Thiên vậy, phải kích hoạt được những kinh mạch nhỏ trải khắp hang cùng ngõ hẻm toàn thân, đấy mới gọi là hạc thân.
Cái thẻ hồn tướng bạch ngân tam giai "Hạc Khí Quyết" là hạc phái năm xưa đặt nền máng cho đệ tử trẻ tuổi bản phái sử dụng. Hạc thân là vũ kỹ trụ cột hạc phái, đây mới là chân truyền hạc phái.
Đường Thiên mơ hồ bỗng nhiên luyện thành hạc thân.
Giờ đây mỗi một quyền là chân lực toàn thân tầng tầng tụ tập, hóa thành nước lũ.
Có đôi khi nhìn lại kết quả cả quá trình rất nhiều điểm quan trọng trở nên rất rõ ràng. Thẻ bạch ngân mới được tặng một tháng, Đường Thiên trong lòng có chút ngộ, nhất thời dẫn phát phản ứng dây chuyền, đại lượng thể ngộ trong nháy mắt tràn vào hắn đầu óc, hiện ra rõ ràng.
Đường Thiên bừng tỉnh đại ngộ, những kinh mạch nhỏ bé tưởng như vô dụng nhưng một khi kích hoạt toàn bộ, trong nháy máy chân lực phát động thì sức mạnh bộc phát ra làm người ta kinh sợ.
Làm cho hắn còn vui mừng hơn là một khi hạc thân luyện thành thì không chỉ dùng cho quyền pháp mà nó chính là vũ kỹ.
Đường Thiên không nghĩ ngợi quá nhiều mà tiếp tục vùi đầu khổ luyện.
Hai mươi vạn lần chưa là cái gì, còn phải bốn mươi vạn lần.
Cường hóa hạc thân!
Lĩnh ngộ sát chiêu!
Đường Thiên căng sức lực mười phần.
Ngụy lão đầu đưa chén trà lên miệng, tợp một ngụm rồi chép miệng hai cái mới nói: "Ha ha, coi như ngươi hiểu rõ ta. Ta quan sát A Mạc Lý mấy năm rồi, tâm tính các thể loại của đứa nhỏ này rất không tệ, rất có phong phạm của ta năm xưa đó. Wow ha ha!"
Hiệu trưởng mỉm cười: "Kia xem ra cũng là tâm cao khí ngạo tiểu tử."
"Tâm cao là thật, khí ngạo cũng tốt, tính cách thuần phác. Tên còn lại rất cuồng. Nếu không phải nó thật sự không thích hợp chuyên tu đao pháp, ta không đành lòng đế nó đi con đường chuyên gia cận chiến." Vẻ mặt Ngụy lão đầu tiếc nuối.
"Hả." Hiệu trưởng bất ngờ: "Có thể để cho ngươi nói vài câu tiếc nuối như vậy thật không dễ dàng chút nào. Bản thân ta cũng mong đợi ở nó. Đi theo đường chuyên gia cận chiến đều không phải là người tầm thường."
"Ha ha, đứa trẻ này kỳ lắm." Ngụy lão đầu lặng lẽ bảo.
Hiệu trưởng ha ha cười một tiếng: "Nói đi, ngươi tìm đến ta, nhất định là vô sự không lên điện tam bảo, ta có thể giúp được gì?"
"Hắc, thật ra thì cũng không có chuyện gì nhiều." Ngụy lão đầu chẳng chút ngại ngù: "A Mạc Lý học tập Đại Địa Cuồng Đao không có vấn đề gì, nhưng thiếu một chỗ làm thực chiến nên muốn mượn các ngươi thí luyện Tinh môn Thiên Tinh để dùng một chút. Còn thằng Đường Thiên nữa, tuổi không còn bé bỏng gì, đã mười bảy tuổi, mới vừa tu luyện xong vũ kỹ trụ cột không được bao lâu, nếu để vậy sẽ có trở ngại."
"Mười bảy tuổi hả?" Nụ cười của Hiệu trưởng cứng đờ, lão nhìn thẳng Ngụy lão đầu hỏi: "Mới vừa tu luyện xong trụ cột vũ kỹ không bao lâu?"
"Đúng vậy!" Ngụy lão đầu cười nói: "Tuy nhiên, ngươi không nên xem thường hắn. . ."
Hiệu trưởng vung tay lên cắt đứt lời nói của Ngụy lão đầu: "Ta không xem thường nó nhưng ta không cho rằng một kẻ đã mười bảy tuổi lại vừa tu luyện xong vũ kỹ trụ cột là người có giá trị bồi dưỡng. Ngươi đổi một người khác đi."
Ngụy lão đầu nhíu mày cũng không cười nữa: "Đây là ngươi không đồng ý?"
"A Mạc Lý không vấn đề, nhưng là Đường Thiên ta cho là không có giá trị bồi dưỡng." Hiệu trưởng không thay đổi ý kiến: "Ta nhớ ra rồi, Đường Thiên, chính là siêu cấp lưu bạn. Một kẻ như vậy mà ngươi dẫn nó tới đây?"
Ngụy lão đầu lạnh lùng hỏi: "Ngươi nghi ngờ con mắt của ta?"
"Ngươi quá mềm lòng, luôn bị cảm xúc không giải thích được đả động." Hiệu trưởng tỉnh táo dị thường: "Ngươi vốn tin tưởng trên thế giới này sẽ có kỳ tích. Kẻ không có thiên phú, nhất định tầm thường, huống chi, nó còn thời gian đâu nữa. Ngươi tới tìm ta, ta rất vui vẻ, nhưng ngươi đưa một kẻ không có tiền đồ như vậy, ta không đồng ý được. Đây là ngươi đang lãng phí thời gian, phí phạm giao tình giữa chúng ta."
Ngụy lão đầu cười gằn: "Quả nhiên ngươi vẫn giống như trước đây, không có một chút nhân tình."
"Cho nên Thiên Tinh trở thành Tinh Phong đệ nhất danh giáo*, mà Sa Kỳ Mã Học Viện của ngươi xếp thứ ba từ dưới lên." Hiệu trưởng không hề nhượng bộ chút nào.
*Tinh Phong đệ nhất danh giáo: Dạy tốt số một ở Tinh Phong
Ngụy lão thản nhiên nói: "Vậy thì chúng ta gặp lại ở Tinh Phong võ hội."
Nói xong lão xoay người đẩy cửa bước ra.
Đường Thiên và A Mạc Lý nhìn thấy sắc mặt Ngụy lão đầu nặng chình trịch nên hai người thức thời không dám nói gì.
Trở lại Sa Kỳ Mã Học Viện, hai người lẳng lặng ngồi trong bóng tối, không nói không rằng.
Đường Thiên nhanh chóng vứt chuyện này ra sau. Hàng ngày hắn vẫn luyện Thiểm Quyền. Mặc dù hiệu suất bình thường không quá khoa trương như khi ở trong Quang môn nhưng mỗi ngày đều hoàn thành bốn ngàn lần Thiểm Quyền.
Đường Thiên vẫn áp dụng khi khổ tu vào bình thời, hắn tu luyện tới khi kiệt sức rồi sử dụng Hạc Khí Quyết phục hồi lại. Hạc Khí Quyết tiến bộ cực kỳ thần tốc. Mỗi ngày Đường Thiên có thể hoàn thành bốn ngàn lần Thiểm Quyền cũng nhờ sự trợ giúp lớn lao từ Hạc Khí Quyết.
Bất tri bất giác, Đường Thiên đã hoàn thành mười sáu vạn lần Thiểm Quyền.
Vòng thứ ba khổ tu.
Đường Thiên ra quyền, trên không trung quả đấm vụt sáng chợt hiện, nhanh vô cùng, phiêu hốt khó dò.
Quả đấm của hắn, phảng phất có một sợi dây vô hình nối liền với chân lực bên trong đan điền trì tam giai. Mỗi một lần vung quyền, chân lực bên trong đan điền trì tam giai sẽ phóng xuất một tia tiến vào kinh mạch toàn thân Đường Thiên.
Tia chân lực này rất yếu ớt, Đường Thiên chưa phát hiện ra. Chân lực này cực nhỏ, kết hợp với những quyền liên tiếp không ngừng mà từ từ tràn vào các ngóc ngách thân thể.
Mặc dù chúng rất nhỏ, nhưng số lượng cực nhiều. Từ lúc Đường Thiên bắt đầu tu luyện Hạc Khí Quyết, hắn đã xuất ra không ít hơn mười lăm vạn quyền, chính là mười lăm vạn tia chân lực cực nhỏ. Chúng tụ lịa thành một ngọn sóng triều, không ngừng lăn tăn sóng hướng về phía trước.
Chúng đi qua rất nhiều tiểu kinh mạch, những chỗ này tuyệt đại đa số người cả đời cũng sẽ không dùng đến liên tiếp bị chân lực kích hoạt toả sáng sinh cơ.
Kinh mạch trong cơ thể người, có mười hai mạch là chủ mạch, cũng là kinh mạch được dùng nhiều nhất, chúng rất rộng rãi, thuận lợi cho chân lực thông hành. Ngoài ra, chính là kỳ kinh bát mạch, chúng có quan hệ qua lại mật thiết với nhau thành các hệ thống, rất nhiều vũ kỹ dựa vào đó mà phát triển. Mà trừ mười hai chủ mạch và kỳ kinh bát mạch, còn có đại lượng kinh mạch nhỏ như lưới, những kinh mạch này dường như không có giá trị trong mắt tuyệt đại đa số võ giả.
Chúng quá nhỏ, quá yếu đuối, chỉ có thể chấp nhận được rất ít chân lực mà thôi.
Song, Đường Thiên không biết, mỗi quyền hắn xuất ra sẽ khiến chân lực biến hóa.
Đường Thiên tiếp tục ra quyền, hắn chỉ còn cách hai mươi vạn lần Thiểm Quyền một chút. Hai mươi vạn lần Thiểm Quyền, hắn có thể dùng Thiểm Quyền một cách hoàn mỹ. Trên thực tế, cứ mười quyền, hắn có thể đánh ra chín quyền Thiểm Quyền.
Phong cách Thiểm Quyền của cá nhân đã bắt đầu rõ ràng, nhanh chóng mà phiêu hốt.
Vù vù, mồ hôi nhỏ xuống không ngừng, nhưng không ảnh hưởng tới sự chuyên chú của hắn.
Không biết có phải là sắp hoàn thành mục tiêu hay không mà Đường Thiên không cảm thấy chút mệt mỏi nào. Hắn cảm thấy phấn khởi trước nay chưa từng có, quyền vẫn mau chóng, không ngừng.
Soàn soạt quyền phong cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, trở nên dồn dập hẳn.
Chân lực bên trong đan điền trì tam giai, thật giống như ao đầy nước, trở nên kích động .
Đường Thiên hoàn toàn quên mình, mỗi đường đi một quyền càng lúc càng rõ hơn trong mắt hắn. Thậm chí, hắn có thể thấy khi quả đấm biến mất trên không trung, trong nháy mắt làm kích động lên khí lưu thật nhỏ.
Một quyền tiếp một quyền!
Khí lưu trong không trung tựa như nổi lên vằn nước, sau đó bị quả đấm đánh trúng nát bấy.
Hai mươi vạn quyền!
Cả người Đường Thiên chấn động, chân lực cuộn trào trong đan điền trì ầm ầm rung động, phảng phất có cái gì đó phá kén mà ra.
Từng tiếng hạc kêu đột nhiên vang lên trong lòng hắn.
Quả đấm của Đường Thiên trong nháy mắt biến mất trên không trung.
Khi quả đấm của hắn xuất hiện lần nữa, quyền mang lờ mờ bao phủ quả đấm.
Đường Thiên ngây người, hắn ngơ ngác nhìn quả đấm của mình, một quyền mới vừa rồi kia. . . Quyền mang. . .
Hắn thử một quyền nữa!
Quả nhiên, trên nắm tay mới xuất ra có quyền mang màu trắng nhàn nhạt.
Quyền mang! Thật sự là quyền mang!
Chỉ có quyền pháp tam giai mới xuất hiện quyền mang, thế nhưng nó lại xuất hiện ở trên tay mình!
Trong lòng Đường Thiên vui mừng như điên, mặc dù chỉ có một tầng quyền mang nhàn nhạt, nhưng bản chất uy lực khác nhau. Thiểm Quyền là quyền pháp cấp hai, chủ yếu vẫn là kỹ xảo phát lực của cơ bắp. Về điểm này, nó giống hệt quyền pháp cơ bản nên không thể nào tạo ra quyền mang.
Quyền mang chân chính có thể đao kiếm bất xâm, phá thạch hủy kim.
"Ha ha! Quyền mang! Ta luyện thành quyền mang rồi! Ta lại luyện thành quyền mang rồi!"
Quyền mang phải do chân lực phóng ra ngoài mới có thể tạo thành, đây là cái chỉ có từ vũ kỹ tam giai trở lên. "Địa Liệt Trảm" của A Mạc Lý có thể sinh ra đao mang, trước kia Đường Thiên cũng quán chú chân lực ở bàn tay nhưng không cách nào tạo ra quyền mang.
Ý nghĩa điều này là Thiểm Quyền Đường Thiên bắt đầu có tư cách chống lại vũ kỹ tam giai.
Một lát sau, Đường Thiên thôi cuồng hỉ mà tỉnh táo lại. Tại sao Thiểm Quyền có thể sinh ra quyền mang?
Thiểm Quyền là vũ kỹ cấp hai, theo lý thuyết không thể sinh ra quyền mang.
Bỗng nhiên nhớ đến đan điền tam giai vừa rồi đột nhiên rung động, còn có tiếng hạc kêu. Trong đầu Đường Thiên chợt sáng lên, là chân lực! Hắn vội vàng ngồi xuống, kiểm tra chân lực trong cơ thể. Bên trong đan điền trì tam giai chứa đầy chân lực, nhìn không ra đầu mối.
Song khi Đường Thiên thử đánh ra Thiểm Quyền, chuyện kỳ diệu lại xảy ra. Chỉ thấy một đạo chân lực từ bên trong đan điền trì tam giai chảy ra, dọc theo lộ tuyến tâm pháp tu luyện thông thường chảy tới quả đấm của hắn.
Có ý tứ!
Đường Thiên càng không ngừng xuất ra Thiểm Quyền, tâm thần đắm chìm ở trong cơ thể, cẩn thận quan sát chân lực biến hóa.
Chân lực trong cơ thể hoạt bát dị thường, lấy đan điền trì là nguồn, lấy kinh mạch làm lưới, giống như một cái lưới lớn, trải rộng toàn thân Đường Thiên. Trong nháy mắt Đường Thiên xuất ra quả đấm, chân lực trong cơ thể nhanh chóng phát sinh biến hóa, rất nhiều tia chân lực thật nhỏ, giống như vạn dòng về nguồn, tụ tập ở quả đấm của hắn, do đó tạo thành quyền mang.
Đường Thiên đánh ra từng Thiểm Quyền, từng chút xem cả sự biến hóa của cả mạng lưới chân, bởi vì hắn cảm thấy sự biến hóa của cả lưới chân lực có vẻ đã thấy nhiều lần rồi.
Vân vân, Đường Thiên vỗ đầu một cái, bừng tỉnh đại ngộ.
Hình Hạc!
Lưới chân lực toàn thân vừa vặn hợp thành hình dạng một con hạc. Quả đấm của Đường Thiên chính là mỏ hạc.
Trong nháy mắt, khi Đường Thiên ra quyền, chân lực tụ lại ở mỏ hạc, ngưng tụ thành quyền mang. Mà khi hắn thu quyền, hình hạc lại trở nên rời rạc mơ hồ.
Hạc Khí Quyết!
Quả nhiên lợi hại a!
Trong lòng Đường Thiên than một tiếng kinh sợ, khó trách năm xưa hạc phái lợi hại như vậy, hóa ra là có tâm pháp lợi hại như vậy.
Đường Thiên không biết rằng hắn đánh bậy đánh bạ thế mà lại luyện thành Hạc Khí Quyết. Hiện tại tu luyện hạc phái chỉ là giản lược Hạc Khí Quyết. Hạc Khí Quyết từ từ thất truyền có liên quan tới lý lẽ và quan niệm của bản thân. Lộ tuyến vận chuyển phức tạp, nếu không nhìn ra hình dạng đặc thù hình hạc thì cực kỳ khó tu luyện. Mà phải không ngừng tu luyện vũ kỹ giống như Đường Thiên vậy, phải kích hoạt được những kinh mạch nhỏ trải khắp hang cùng ngõ hẻm toàn thân, đấy mới gọi là hạc thân.
Cái thẻ hồn tướng bạch ngân tam giai "Hạc Khí Quyết" là hạc phái năm xưa đặt nền máng cho đệ tử trẻ tuổi bản phái sử dụng. Hạc thân là vũ kỹ trụ cột hạc phái, đây mới là chân truyền hạc phái.
Đường Thiên mơ hồ bỗng nhiên luyện thành hạc thân.
Giờ đây mỗi một quyền là chân lực toàn thân tầng tầng tụ tập, hóa thành nước lũ.
Có đôi khi nhìn lại kết quả cả quá trình rất nhiều điểm quan trọng trở nên rất rõ ràng. Thẻ bạch ngân mới được tặng một tháng, Đường Thiên trong lòng có chút ngộ, nhất thời dẫn phát phản ứng dây chuyền, đại lượng thể ngộ trong nháy mắt tràn vào hắn đầu óc, hiện ra rõ ràng.
Đường Thiên bừng tỉnh đại ngộ, những kinh mạch nhỏ bé tưởng như vô dụng nhưng một khi kích hoạt toàn bộ, trong nháy máy chân lực phát động thì sức mạnh bộc phát ra làm người ta kinh sợ.
Làm cho hắn còn vui mừng hơn là một khi hạc thân luyện thành thì không chỉ dùng cho quyền pháp mà nó chính là vũ kỹ.
Đường Thiên không nghĩ ngợi quá nhiều mà tiếp tục vùi đầu khổ luyện.
Hai mươi vạn lần chưa là cái gì, còn phải bốn mươi vạn lần.
Cường hóa hạc thân!
Lĩnh ngộ sát chiêu!
Đường Thiên căng sức lực mười phần.
Bình luận facebook