Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 805
Phù Chính Chi cảm thấy phổi mình đang bốc cháy, cổ họng khói bốc lên, lửa đốt, khóe mắt lườmmột cái Cát Trạch cách đó không xa. Trên mặt Cát Trạch cũng phủ đầy mồ hôi hột, huyết quang đỏ sẫm chảy ròng ròng bên ngoài thân hắn, hắn không chút động đậy, như bức tượng.
Phù Chính Chi nhịn không được mà ước ao, tuổi trẻ thật tốt! Đương nhiên, hắn càng ước ao chính là Yêu đao của Cát Trạch, tân yêu đao không những có thể ảnh hưởng máu huyết địch nhân lưu động, cũng cũng có thể dùng trên chính bản thân mình, điều trị máu huyết cơ năng trong cơ thể, nhanh khôi phục hơn, giảm bớt mệt nhọc.
"Lượt thứ 213, chiến thuật số 33 chuẩn bị."
Giọng Đường Thiên không chút gián đoạn, giống như máy móc không sinh mệnh.
Phù Chính Chi giật mình, đem tạp niệm trong đầu bài trừ ra ngoài. Đang giống như tượng, Cát Trạch cũng giống như sống lại, căng thẳng thân thể trầm tĩnh lại, hắn mở mắt, kéo dài phun ra một hơi, trên mặt nổi lên một mạt huyết sắc. Người khác cổ động tinh thần, trên mặt bọn họ xen lẫn vẻ mệt mỏi rã rời nhưng ai nấy vẫn nỗ lực mở to hai mắt, làm cho mình càng thêm tập trung chú ý.
Bọn họ đang tại nỗ lực nhớ lại nội dung chiến thuật số 33.
Huấn luyện thực sự như ác mộng, nhưng hiện tại ai nấy đều triệt để chết lặng, kẻ có kiệt ngạo bất tuân, lúc này cũng sinh không ra chút ý nghĩ oán giận nào, không phải không dám, là không sức lực. Không ngày không đêm, Mặt quỷ đại nhân, à không, hiện tại là Đường Thiên đại nhân, quả thực vĩnh viễn không biết mệt mỏi, dẫn dắt bọn họ không ngừng nếm thử.
Ngay từ đầu, mọi người còn tràn đầy hứng thú, tổ hợp pháp tắc, thật mới mẻ bao nhiêu a! Mọi người luôn thảo luận tổ hợp dạng gì có thể phát huy ra tác dụng gì.
Nhưng quá năm trăm lượt tìm tòi, xáo trộn, tổ hợp, lại xáo trộn, lại tổ hợp, ai nấy đều là đầu óc choáng váng, tinh thần mệt mỏi. Đến sau cùng, nghe được mệnh lệnh, bọn họ như là theo bản năng làm ra phản ứng.
Không một ai còn thảo luận pháp tắc tổ hợp gì gì nữa, nếu như còn sức lực nhất định sẽ chửi ẩm lên: kẻ chết tiệt nào phát hiện ra việc pháp tắc có thể tổ hợp a.
Đáng tiếc, bọn họ không còn sức lực.
Những người này bội phục Đường Thiên đại nhân sát đất, nhìn xem, đại nhân lại còn như long tinh hổ mãnh, như vậy vân đạm phong khinh, giống như huấn luyện mỗi ngày chỉ là tản bộ, đại nhân lẽ nào không cảm giác được một chút mệt mỏi rã rời hay sao?
Bọn họ cảm thấy không thể nói được gì.
Khi Đường Thiên đưa ra một chồng sổ tay chiến thuật dày đặc ném cho bọn hắn, bảo mỗi người bọn họ đều phải học thuộc lòng thì hai trăm người hóa đá tại chỗ thành tượng binh mã chỉnh tề.
67 loại chiến thuật, cả lớn cả nhỏ tổng cộng 328 loại phương thức tổ hợp, đơn giản nhất hai người tổ hợp, đến phức tạp nhất mười hai người tổ hợp, chỉ nhìn cũng để cho bọn họ cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Càng không phải nói, những chiến thuật này còn bao hàm tổ hợp hoàn toàn bất đồng, trình tự công kích, phương thức phối hợp đều hoàn toàn bất đồng.
Trình độ phức tạp khiến người khác giận sôi máu!
Đại nhân, ngài nhất định là giỡn chơi, đúng, nhất định là như vậy...
Đám tượng binh mã mở lớn miệng vẻ mặt dại ra nhìn về phía đại nhân, chiếu vào tầm mắt bọn họ là một cái khuôn mặt không biểu tình.
Đã qua năm trăm lượt huấn luyện, bọn họ nếm thử bao nhiêu loại tổ hợp? Ngay cả chính bọn họ cũng không biết. Huấn luyện hàng ngày xếp đầy tràn, ai nấy đều là đầu óc choáng váng hết lên rồi.
Nhưng đại nhân lại nhớ kỹ!
Các tượng binh mã bị dọa đến sắp vỡ ra thành tảng đá mẩu vụn, cái này lại còn người sao? Vẫn còn là người sao!
Đám tượng binh mã vô cùng khổ sở mà bắt đầu gồng lưng cõng sổ tay chiến thuật dày tới một trăm hai mươi trang, so với phần sổ tay chiến thuật này, đối diện Đỗ Khắc đại nhân cũng không đáng sợ nhường nào a. Đại nhân, chúng ta có thể giúp ngươi chém Đỗ Khắc a, để chúng ta đi đi...
"Chú ý trình tự công kích."
Ánh mắt Đường Thiên đảo qua mọi người, hắn rất không hài lòng. Đã lượt huấn luyện thứ 213, nhưng những kẻ này lại còn rối vô cùng, bình thường trăm ngàn chỗ hở, thật kỳ quái sơ hở lúc nào cũng xuất hiện. Tuy nhiên, cái này cũng không khiến tâm tình hắn có chút nào đắn đo, ngay cả chính hắn, không thừa nhận cũng không được, những chiến thuật này thực sự phức tạp.
Nếu không phải tại tình trạng mở ra Thức Tỉnh thần trang, hắn tuyệt đối không cách nào hoàn thành cuốn sổ tay chiến thuật kinh người này, chỉ sợ ngay cả học thuộc lòng cũng rất khó khăn. Trong trạng thái Thức Tỉnh thần trang, những tổ hợp vô cùng phức tạp này, đối với hắn, lại giống như không chút độ khó nào.
Chỉ là, mỗi mình mới có Thức Tỉnh thần trang.
Đường Thiên rõ ràng điểm này, trong trạng thái thần trang, tư duy hắn nhanh nhạy. Hắn dù sao cũng không phải võ tướng chân chính, không có chiến thuật tu dưỡng gì đáng nói, nhưng hắn lý giải(thấu hiểu-giải thích) đối với pháp tắc khiến hắn có năng lực hợp nhất sức chiến đấu của đoàn người này.
Như vậy là đủ rồi, không hiểu mưu kế, vậy thì dùng thực lực nói chuyện. Chỉ cần hắn có thể làm được một điểm này, binh đoàn hai trăm người có thể bộc phát ra uy lực kinh người, đủ để phá hủy địch nhân đứng trước mặt bọn họ.
Đương nhiên, tiền đề là cách nghĩ của hắn có thể thực hiện.
Lượt huấn luyện thứ 213 không uổng phí, các đội viên tuy rằng ở tại trạng thái mệt mỏi rã rời nhưng biểu hiện tốt hơn nhiều so với trước. Bọn họ dồn dập thả lỏng thân thể, điều chỉnh hô hấp, lực chú ý tập trung, từng thân ảnh giống như từng cái cung chậm rãi kéo mở.
Sát khí lặng yên tràn ngập.
Lúc này, Đường Thiên rất mẫn cảm đối với biến hóa xung quanh, hắn có thể cảm nhận rõ ràng đoàn sát khí nhìn như vô hình này, cũng có thể thấy rõ ràng trạng thái mỗi một đội viên.
Đường Thiên biểu tình không biến hóa gì, nhưng hắn tập trung chú ý cao độ, hắn mới là hạch tâm của cả chi binh đoàn, hắn khống chế tiết tấu công kích của toàn bộ binh đoàn. Pháp tắc diện của mỗi một đội viên đều liên thông với hắn thì mới có thể hoàn thành cộng hưởng Pháp tắc diện. Nếu như là tổ hợp hai người, nghĩa là hắn cần phải đồng thời xử lý một trăm tổ cộng hưởng.
Phương thức chiến đấu của Thức Tỉnh binh đoàn, các binh đoàn khác căn bản không cách nào mô phỏng theo. Trừ phi bọn họ có một người giống như Đường Thiên vậy, có thể liên thông Pháp tắc diện của mọi người.
Trên bầu trời, Thần Trang binh đoàn giống như đột nhiên rơi vào yên tĩnh quỷ dị, không khí xung quanh đọng lại.
"Công kích!"
Khẩu lệnh lạnh lùng, vang lên trên không.
Phù Chính Chi động rồi, Lục Thủ kiếm ra khỏi vỏ, khói độc ăn mòn không gian trong nháy mắt bao phủ phía trước. Tiếp theo đội viên bên cạnh hắn cũng động thủ rồi, từ phía dưới ngẩng đầu nhìn lại, giống như một cây trường tiên vô hình lay động, hai đầu trường tiên đồng thời lay động hướng một cái phương hướng.
Ngay sau đó hai đầu mút cái cây trường tiên vô hình này đồng thời sáng lên quang hoa, tảng băng tinh lớn tan chảy cùng vô số phong nhận gió bão tụ tập cùng một chỗ, băng hàn pháp tắc hoàn thành dung hợp với phong pháp tắc tạo thành một đoàn băng phong bạo bạch sắc gào thét.
Cái này là mười tên đội viên đồng thời xuất thủ.
Băng phong bạo còn chưa xòe ra, mười ba danh đội viên tu luyện thủy đao đồng thời xuất thủ, lượng lớn thủy khí bao vây bạch sắc băng phong bạo còn chưa khuếch tán, thủy khí vừa tiếp xúc băng phong bạo nhanh chóng bị đóng băng, nhưng thủy đao mềm dẻo lại có tốc độ kinh người, vẫn tách rời băng phong bạo thành mười ba phần. Năm tên đội viên tu luyện dòng xoáy pháp tắc đồng thời xuất thủ, mười ba đoàn băng phong bạo bị tách rời kia liền nhanh chóng áp súc, kéo dài, xoay tròn, mười ba cây băng phong bạo trường mâu thon dài bằng băng nhanh chóng xoay tròn trong không trung, phát ra âm thanh khiến lòng run sợ.
Lại là một trận quang mang sặc sỡ chói mắt sáng lên lấp lánh, mười ba căn băng phong bạo trường mâu được quấn lên viêm diễm, kịch độc, tử khí vân vân.
Đội viên tu luyện không gian pháp tắc đã sớm chuẩn bị tốt, trong chiến trận nổi lên tầng tầng không gian dao động, mũi nhọn của mỗi cây băng phong bạo trường mâu đều nhiều hơn một cái điểm đen lúc sáng lúc tối, sóng gợn mắt thường khó mà phát hiện lấy điểm đen làm trung tâm khuếch tán hướng bốn phía.
Đó là không gian nhận do không gian pháp tắc hình thành, chúng nó đảm nhiệm mũi thương.
Đỗ Khắc không cách nào dời ánh mắt khỏi thân những băng phong trường mâu này. Nếu như nói lúc trước Đường Thiên thoáng nhìn làm bản năng hắn cảm giác được nguy hiểm, vậy thì khi mười ba cây trường mâu này thành hình, cảm giác vô cùng lo sợ khiến hắn sinh ra rung động mạnh mẽ.
Đây là cái quỷ gì!
Hắn không thể tin được mắt mình, dù cho là một vị lĩnh vực cường giả, hình thành trường mâu, cũng không cách nào mang đến cho hắn loại chấn động như vậy. Bản thân nhìn thấy gì? Dung hợp! Pháp tắc dung hợp!
Pháp tắc lại có thể dung hợp! ông trời!
Trong đầu hắn vô thình mà hiện lên tràng cảnh những trường mâu này rơi vào trên người địch nhân, không có loại phòng hộ gì có thể ngăn cản những trường mâu đáng sợ này. Cho dù là chính hắn, trực tiếp gánh chịu những trường mâu này, pháp tắc lĩnh vực của mình cũng có khả năng sụp đổ. Huống chi, có không gian dao động khói độc đã sớm một bước làm địch nhân suy yếu.
Tất cả phát sinh trước mắt phá vỡ tất cả kiến thức của hắn.
Hắn cố gắng kìm hãm kinh hãi trong lòng, ánh mắt rất hồi hộp đảo qua chiến trận của Đường Thiên.
Trong chiến trận lại là một cảnh tượng khác, điện quang tụ tập, hóa thành từng cái lôi cầu. Bỗng nhiên trong bóng râm chiến trận đột nhiên bay ra một cái bóng đen, nuốt chửng lôi cầu, thoáng qua biến mất tăm mất tích.
Màn đêm nồng đậm do Dạ chi pháp tắc biến ảo bao vây lấy lôi cầu, không lộ ra một tia khí tức. Nuốt chững từng cái lôi cầu, lôi cầu áp súc (bị nén lại - DG) tại bên trong nó, một khi kích phát, uy lực của nó khó có thể hình dung. Màn đêm bao vây lấy lôi cầu, giống như cá mập tới lui tuần tra tại biển sâu, tùy thời có thể cho địch nhân một kích trí mạng.
Ánh mắt Đỗ Khắc lại là run lên.
Lôi cầu đã được áp súc qua còn đỡ, công kích như vậy, nếu có chuẩn bị lại còn tương đối dễ dàng ngăn cản. Nhưng lợi dụng màn đêm yểm hộ, tại chiến trường hỗn loạn, nó lập tức trở thành món vũ khí đánh lén lợi hại.
Không hề chuẩn bị ghánh chịu mộ lôi cầu áp súc cao như vậy, tuyệt đối là một đòn trầm trọng tuyệt luân.
Yêu đao của Cát Trạch bành trướng ra huyết mạc, lộ ra từng cái không động, biến thành một cái lưới huyết (lưới bằng máu - DG). Lục sắc quang vũ nhàn nhạt, như mầm nhỏ rơi vãi bị gió thổi bay, trên huyết lưới rất nhiều lục điểm không thu hút, đó là "Nha (mầm)", một loại kết quả của Sinh pháp tắc, một khi dính tại trên người địch nhân liền hấp thu sinh cơ bên trong người địch nhân, không ngừng sinh trưởng lớn mạnh.
Không chỉ có ánh mắt mà cả miệng của Đỗ Khắc cũng đang run rẩy.
Quá âm hiểm quá ác độc!
Phệ huyết đằng lưới lại thêm Nha, chỉ cần dính phải một cái thôi, ngoại trừ bị hút khô, thì vẫn là bị hút khô.
Lúc này trong chiến trận lại bay lên từng cái quang luân(vòng ánh sáng) chói mắt, giống như từng vầng thái dương hiện lên, những quang luân này bay lên không, liền giống như nam châm không ngừng dung hợp lẫn nhau, sau cùng biến thành một cái quang luân thật lớn."Quang luân" là phương thức công kích bình thường nhất của Quang pháp tắc, nhưng khi hơn mười cái quang luân hợp làm một thì nó trở nên dị thường kinh khủng.
Quang luân có đường kính vượt hơn ba trượng, quang mang trái lại không rừng rực như vậy, liệt diễm có dạng luân xỉ (răng bánh xe), xuất hiện thêm hoa văn ám kim sắc.
Chạy đi.
Đỗ Khắc bị ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu, làm giật mình, chờ chút!
Ánh mắt hắn giống như bắt được cái gì, khi ánh mắt hắn đảo qua quang luân, con ngươi hắn bỗng nhiên giãn ra.
Một đạo kiếm quang không hề dấu hiệu báo trước xuất hiện sau quang luân.
Trực tiếp đầu hàng!
Là ý nghĩ duy nhất trong đầu Đỗ Khắc lúc này.
Đỗ Tâm Vũ ở bên cạnh hắn mặt trắng như tờ giấy, chân mềm nhũn, lại ngã ngồi tại đất.
Phù Chính Chi nhịn không được mà ước ao, tuổi trẻ thật tốt! Đương nhiên, hắn càng ước ao chính là Yêu đao của Cát Trạch, tân yêu đao không những có thể ảnh hưởng máu huyết địch nhân lưu động, cũng cũng có thể dùng trên chính bản thân mình, điều trị máu huyết cơ năng trong cơ thể, nhanh khôi phục hơn, giảm bớt mệt nhọc.
"Lượt thứ 213, chiến thuật số 33 chuẩn bị."
Giọng Đường Thiên không chút gián đoạn, giống như máy móc không sinh mệnh.
Phù Chính Chi giật mình, đem tạp niệm trong đầu bài trừ ra ngoài. Đang giống như tượng, Cát Trạch cũng giống như sống lại, căng thẳng thân thể trầm tĩnh lại, hắn mở mắt, kéo dài phun ra một hơi, trên mặt nổi lên một mạt huyết sắc. Người khác cổ động tinh thần, trên mặt bọn họ xen lẫn vẻ mệt mỏi rã rời nhưng ai nấy vẫn nỗ lực mở to hai mắt, làm cho mình càng thêm tập trung chú ý.
Bọn họ đang tại nỗ lực nhớ lại nội dung chiến thuật số 33.
Huấn luyện thực sự như ác mộng, nhưng hiện tại ai nấy đều triệt để chết lặng, kẻ có kiệt ngạo bất tuân, lúc này cũng sinh không ra chút ý nghĩ oán giận nào, không phải không dám, là không sức lực. Không ngày không đêm, Mặt quỷ đại nhân, à không, hiện tại là Đường Thiên đại nhân, quả thực vĩnh viễn không biết mệt mỏi, dẫn dắt bọn họ không ngừng nếm thử.
Ngay từ đầu, mọi người còn tràn đầy hứng thú, tổ hợp pháp tắc, thật mới mẻ bao nhiêu a! Mọi người luôn thảo luận tổ hợp dạng gì có thể phát huy ra tác dụng gì.
Nhưng quá năm trăm lượt tìm tòi, xáo trộn, tổ hợp, lại xáo trộn, lại tổ hợp, ai nấy đều là đầu óc choáng váng, tinh thần mệt mỏi. Đến sau cùng, nghe được mệnh lệnh, bọn họ như là theo bản năng làm ra phản ứng.
Không một ai còn thảo luận pháp tắc tổ hợp gì gì nữa, nếu như còn sức lực nhất định sẽ chửi ẩm lên: kẻ chết tiệt nào phát hiện ra việc pháp tắc có thể tổ hợp a.
Đáng tiếc, bọn họ không còn sức lực.
Những người này bội phục Đường Thiên đại nhân sát đất, nhìn xem, đại nhân lại còn như long tinh hổ mãnh, như vậy vân đạm phong khinh, giống như huấn luyện mỗi ngày chỉ là tản bộ, đại nhân lẽ nào không cảm giác được một chút mệt mỏi rã rời hay sao?
Bọn họ cảm thấy không thể nói được gì.
Khi Đường Thiên đưa ra một chồng sổ tay chiến thuật dày đặc ném cho bọn hắn, bảo mỗi người bọn họ đều phải học thuộc lòng thì hai trăm người hóa đá tại chỗ thành tượng binh mã chỉnh tề.
67 loại chiến thuật, cả lớn cả nhỏ tổng cộng 328 loại phương thức tổ hợp, đơn giản nhất hai người tổ hợp, đến phức tạp nhất mười hai người tổ hợp, chỉ nhìn cũng để cho bọn họ cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Càng không phải nói, những chiến thuật này còn bao hàm tổ hợp hoàn toàn bất đồng, trình tự công kích, phương thức phối hợp đều hoàn toàn bất đồng.
Trình độ phức tạp khiến người khác giận sôi máu!
Đại nhân, ngài nhất định là giỡn chơi, đúng, nhất định là như vậy...
Đám tượng binh mã mở lớn miệng vẻ mặt dại ra nhìn về phía đại nhân, chiếu vào tầm mắt bọn họ là một cái khuôn mặt không biểu tình.
Đã qua năm trăm lượt huấn luyện, bọn họ nếm thử bao nhiêu loại tổ hợp? Ngay cả chính bọn họ cũng không biết. Huấn luyện hàng ngày xếp đầy tràn, ai nấy đều là đầu óc choáng váng hết lên rồi.
Nhưng đại nhân lại nhớ kỹ!
Các tượng binh mã bị dọa đến sắp vỡ ra thành tảng đá mẩu vụn, cái này lại còn người sao? Vẫn còn là người sao!
Đám tượng binh mã vô cùng khổ sở mà bắt đầu gồng lưng cõng sổ tay chiến thuật dày tới một trăm hai mươi trang, so với phần sổ tay chiến thuật này, đối diện Đỗ Khắc đại nhân cũng không đáng sợ nhường nào a. Đại nhân, chúng ta có thể giúp ngươi chém Đỗ Khắc a, để chúng ta đi đi...
"Chú ý trình tự công kích."
Ánh mắt Đường Thiên đảo qua mọi người, hắn rất không hài lòng. Đã lượt huấn luyện thứ 213, nhưng những kẻ này lại còn rối vô cùng, bình thường trăm ngàn chỗ hở, thật kỳ quái sơ hở lúc nào cũng xuất hiện. Tuy nhiên, cái này cũng không khiến tâm tình hắn có chút nào đắn đo, ngay cả chính hắn, không thừa nhận cũng không được, những chiến thuật này thực sự phức tạp.
Nếu không phải tại tình trạng mở ra Thức Tỉnh thần trang, hắn tuyệt đối không cách nào hoàn thành cuốn sổ tay chiến thuật kinh người này, chỉ sợ ngay cả học thuộc lòng cũng rất khó khăn. Trong trạng thái Thức Tỉnh thần trang, những tổ hợp vô cùng phức tạp này, đối với hắn, lại giống như không chút độ khó nào.
Chỉ là, mỗi mình mới có Thức Tỉnh thần trang.
Đường Thiên rõ ràng điểm này, trong trạng thái thần trang, tư duy hắn nhanh nhạy. Hắn dù sao cũng không phải võ tướng chân chính, không có chiến thuật tu dưỡng gì đáng nói, nhưng hắn lý giải(thấu hiểu-giải thích) đối với pháp tắc khiến hắn có năng lực hợp nhất sức chiến đấu của đoàn người này.
Như vậy là đủ rồi, không hiểu mưu kế, vậy thì dùng thực lực nói chuyện. Chỉ cần hắn có thể làm được một điểm này, binh đoàn hai trăm người có thể bộc phát ra uy lực kinh người, đủ để phá hủy địch nhân đứng trước mặt bọn họ.
Đương nhiên, tiền đề là cách nghĩ của hắn có thể thực hiện.
Lượt huấn luyện thứ 213 không uổng phí, các đội viên tuy rằng ở tại trạng thái mệt mỏi rã rời nhưng biểu hiện tốt hơn nhiều so với trước. Bọn họ dồn dập thả lỏng thân thể, điều chỉnh hô hấp, lực chú ý tập trung, từng thân ảnh giống như từng cái cung chậm rãi kéo mở.
Sát khí lặng yên tràn ngập.
Lúc này, Đường Thiên rất mẫn cảm đối với biến hóa xung quanh, hắn có thể cảm nhận rõ ràng đoàn sát khí nhìn như vô hình này, cũng có thể thấy rõ ràng trạng thái mỗi một đội viên.
Đường Thiên biểu tình không biến hóa gì, nhưng hắn tập trung chú ý cao độ, hắn mới là hạch tâm của cả chi binh đoàn, hắn khống chế tiết tấu công kích của toàn bộ binh đoàn. Pháp tắc diện của mỗi một đội viên đều liên thông với hắn thì mới có thể hoàn thành cộng hưởng Pháp tắc diện. Nếu như là tổ hợp hai người, nghĩa là hắn cần phải đồng thời xử lý một trăm tổ cộng hưởng.
Phương thức chiến đấu của Thức Tỉnh binh đoàn, các binh đoàn khác căn bản không cách nào mô phỏng theo. Trừ phi bọn họ có một người giống như Đường Thiên vậy, có thể liên thông Pháp tắc diện của mọi người.
Trên bầu trời, Thần Trang binh đoàn giống như đột nhiên rơi vào yên tĩnh quỷ dị, không khí xung quanh đọng lại.
"Công kích!"
Khẩu lệnh lạnh lùng, vang lên trên không.
Phù Chính Chi động rồi, Lục Thủ kiếm ra khỏi vỏ, khói độc ăn mòn không gian trong nháy mắt bao phủ phía trước. Tiếp theo đội viên bên cạnh hắn cũng động thủ rồi, từ phía dưới ngẩng đầu nhìn lại, giống như một cây trường tiên vô hình lay động, hai đầu trường tiên đồng thời lay động hướng một cái phương hướng.
Ngay sau đó hai đầu mút cái cây trường tiên vô hình này đồng thời sáng lên quang hoa, tảng băng tinh lớn tan chảy cùng vô số phong nhận gió bão tụ tập cùng một chỗ, băng hàn pháp tắc hoàn thành dung hợp với phong pháp tắc tạo thành một đoàn băng phong bạo bạch sắc gào thét.
Cái này là mười tên đội viên đồng thời xuất thủ.
Băng phong bạo còn chưa xòe ra, mười ba danh đội viên tu luyện thủy đao đồng thời xuất thủ, lượng lớn thủy khí bao vây bạch sắc băng phong bạo còn chưa khuếch tán, thủy khí vừa tiếp xúc băng phong bạo nhanh chóng bị đóng băng, nhưng thủy đao mềm dẻo lại có tốc độ kinh người, vẫn tách rời băng phong bạo thành mười ba phần. Năm tên đội viên tu luyện dòng xoáy pháp tắc đồng thời xuất thủ, mười ba đoàn băng phong bạo bị tách rời kia liền nhanh chóng áp súc, kéo dài, xoay tròn, mười ba cây băng phong bạo trường mâu thon dài bằng băng nhanh chóng xoay tròn trong không trung, phát ra âm thanh khiến lòng run sợ.
Lại là một trận quang mang sặc sỡ chói mắt sáng lên lấp lánh, mười ba căn băng phong bạo trường mâu được quấn lên viêm diễm, kịch độc, tử khí vân vân.
Đội viên tu luyện không gian pháp tắc đã sớm chuẩn bị tốt, trong chiến trận nổi lên tầng tầng không gian dao động, mũi nhọn của mỗi cây băng phong bạo trường mâu đều nhiều hơn một cái điểm đen lúc sáng lúc tối, sóng gợn mắt thường khó mà phát hiện lấy điểm đen làm trung tâm khuếch tán hướng bốn phía.
Đó là không gian nhận do không gian pháp tắc hình thành, chúng nó đảm nhiệm mũi thương.
Đỗ Khắc không cách nào dời ánh mắt khỏi thân những băng phong trường mâu này. Nếu như nói lúc trước Đường Thiên thoáng nhìn làm bản năng hắn cảm giác được nguy hiểm, vậy thì khi mười ba cây trường mâu này thành hình, cảm giác vô cùng lo sợ khiến hắn sinh ra rung động mạnh mẽ.
Đây là cái quỷ gì!
Hắn không thể tin được mắt mình, dù cho là một vị lĩnh vực cường giả, hình thành trường mâu, cũng không cách nào mang đến cho hắn loại chấn động như vậy. Bản thân nhìn thấy gì? Dung hợp! Pháp tắc dung hợp!
Pháp tắc lại có thể dung hợp! ông trời!
Trong đầu hắn vô thình mà hiện lên tràng cảnh những trường mâu này rơi vào trên người địch nhân, không có loại phòng hộ gì có thể ngăn cản những trường mâu đáng sợ này. Cho dù là chính hắn, trực tiếp gánh chịu những trường mâu này, pháp tắc lĩnh vực của mình cũng có khả năng sụp đổ. Huống chi, có không gian dao động khói độc đã sớm một bước làm địch nhân suy yếu.
Tất cả phát sinh trước mắt phá vỡ tất cả kiến thức của hắn.
Hắn cố gắng kìm hãm kinh hãi trong lòng, ánh mắt rất hồi hộp đảo qua chiến trận của Đường Thiên.
Trong chiến trận lại là một cảnh tượng khác, điện quang tụ tập, hóa thành từng cái lôi cầu. Bỗng nhiên trong bóng râm chiến trận đột nhiên bay ra một cái bóng đen, nuốt chửng lôi cầu, thoáng qua biến mất tăm mất tích.
Màn đêm nồng đậm do Dạ chi pháp tắc biến ảo bao vây lấy lôi cầu, không lộ ra một tia khí tức. Nuốt chững từng cái lôi cầu, lôi cầu áp súc (bị nén lại - DG) tại bên trong nó, một khi kích phát, uy lực của nó khó có thể hình dung. Màn đêm bao vây lấy lôi cầu, giống như cá mập tới lui tuần tra tại biển sâu, tùy thời có thể cho địch nhân một kích trí mạng.
Ánh mắt Đỗ Khắc lại là run lên.
Lôi cầu đã được áp súc qua còn đỡ, công kích như vậy, nếu có chuẩn bị lại còn tương đối dễ dàng ngăn cản. Nhưng lợi dụng màn đêm yểm hộ, tại chiến trường hỗn loạn, nó lập tức trở thành món vũ khí đánh lén lợi hại.
Không hề chuẩn bị ghánh chịu mộ lôi cầu áp súc cao như vậy, tuyệt đối là một đòn trầm trọng tuyệt luân.
Yêu đao của Cát Trạch bành trướng ra huyết mạc, lộ ra từng cái không động, biến thành một cái lưới huyết (lưới bằng máu - DG). Lục sắc quang vũ nhàn nhạt, như mầm nhỏ rơi vãi bị gió thổi bay, trên huyết lưới rất nhiều lục điểm không thu hút, đó là "Nha (mầm)", một loại kết quả của Sinh pháp tắc, một khi dính tại trên người địch nhân liền hấp thu sinh cơ bên trong người địch nhân, không ngừng sinh trưởng lớn mạnh.
Không chỉ có ánh mắt mà cả miệng của Đỗ Khắc cũng đang run rẩy.
Quá âm hiểm quá ác độc!
Phệ huyết đằng lưới lại thêm Nha, chỉ cần dính phải một cái thôi, ngoại trừ bị hút khô, thì vẫn là bị hút khô.
Lúc này trong chiến trận lại bay lên từng cái quang luân(vòng ánh sáng) chói mắt, giống như từng vầng thái dương hiện lên, những quang luân này bay lên không, liền giống như nam châm không ngừng dung hợp lẫn nhau, sau cùng biến thành một cái quang luân thật lớn."Quang luân" là phương thức công kích bình thường nhất của Quang pháp tắc, nhưng khi hơn mười cái quang luân hợp làm một thì nó trở nên dị thường kinh khủng.
Quang luân có đường kính vượt hơn ba trượng, quang mang trái lại không rừng rực như vậy, liệt diễm có dạng luân xỉ (răng bánh xe), xuất hiện thêm hoa văn ám kim sắc.
Chạy đi.
Đỗ Khắc bị ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu, làm giật mình, chờ chút!
Ánh mắt hắn giống như bắt được cái gì, khi ánh mắt hắn đảo qua quang luân, con ngươi hắn bỗng nhiên giãn ra.
Một đạo kiếm quang không hề dấu hiệu báo trước xuất hiện sau quang luân.
Trực tiếp đầu hàng!
Là ý nghĩ duy nhất trong đầu Đỗ Khắc lúc này.
Đỗ Tâm Vũ ở bên cạnh hắn mặt trắng như tờ giấy, chân mềm nhũn, lại ngã ngồi tại đất.
Bình luận facebook