Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-123
Chương 123
“Mày tìm chúng nó?”
Ngoài cửa có mười mấy người đi vào, trong tay một người xách hai thuộc hạ đã hôn mê, mí mắt của Châu Hoa bất giác giật mạnh.
Thế này là sao? Cũng có năm sáu chục người, còn đều là cao thủ bậc nhất, hắn còn chẳng nghe thấy chút tiếng động nào mà toàn bộ đã bị hạ gục rồi? Đồng tử của Châu Hoa bất giác co rút mạnh.
“Bây giờ có thể nói chuyện đàng hoàng rồi chứ?”
Sắc mặt Giang Ninh vẫn bình tĩnh.
Châu Hoa ngồi xuống nhưng lại không nhìn ra chút căng thẳng nào, hắn đã hạ lệnh tập hợp ba trăm người, sẽ tập hợp ở hội quán này nhanh thôi, chỉ cần kéo dài thêm chút thời gian, đám Giang Ninh có thêm cánh cũng khó thoát!
“Không ngờ, thật không ngờ, thành phố Đông Hải lại giấu một nhân vật lợi hại như vậy, hèn gì trong thời gian ngắn, cả thế giới ngầm của Đông Hải chỉ còn một cái tên Hoàng Ngọc Minh” Châu Hoa khẽ ngẩng đầu, “Không biết, anh họ gì?”
Chỉ cần nghe họ, Châu Hoa có thể phán đoán được có phải mấy nhà ở phương Bắc không, nếu là phương Bắc thì cái tên của vị đứng sau hắn có thể dùng rồi.
“Giang Ninh” Giang Ninh bình thản nói.
Giang? Phương Bắc quả thật có một hào môn họ Giang nhưng dường như không có kẻ mạnh trẻ tuổi như vậy? Trong lòng Châu Hoa lập tức có tính toán, sức lực cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Hắn thẳng tay ném hợp đồng trên bàn xuống đất, lạnh lùng nói: “Nếu không phải từ phương Bắc vậy tao thật sự không gì phải kiêng kị, bây giờ tao cho mày một cơ hội, quỳ xuống dập đầu tạ tội, có lế tao còn có thể tha cho mày một con đường sống!” Không đến từ phương Bắc, Châu Hoa thật sự không coi ra gì.
Chỉ với vị đứng sau hắn, ở phương Bắc cũng có chức có quyền, người bình thường căn bản không dám chọc vào.
Dù bản thân chỉ là một con chó của ngài ấy, một con chó giúp ngài ấy kiếm tiền ở ven biển cũng không phải ai cũng dám chọc vào.
Dù cho là cái vị ở tỉnh thành, nhiều năm như vậy rồi, dám ra tay với hắn sao? Có làm gì thì cũng phải cân nhắc!
Mời đọc truyện trên Vietwriter
“Quỳ xuống, dập đầu ba cái thật vang, cái mạng này của mày coi như giữ được rồi” Châu Hoa lạnh nhạt nói, “Còn về việc mày phải trả giá cho những cái khác, chúng ta từ từ nói sau” Tình hình lập tức thay đổi, hắn bây giờ đang khống chế tất cả! Hoàng Ngọc Minh không nói gì, anh Cẩu cũng không nói.
Thời gian họ theo Giang Ninh không lâu nhưng rất rõ, đừng nói là người phương Bắc gì đó, không cần biết là ai, Giang Ninh đều sẽ không kiêng kị chút nào.
Vì trước giờ Giang Ninh chưa từng làm chuyện không chắc chắn.
“Mày gọi điện thoại đi” Giang Ninh nói thẳng.
Châu Hoa nhíu mày.
“Dùng cái điện thoại chỉ lưu một số của mày mà gọi." Nghe vậy, tim Châu Hoa đập mạnh một cái!
Điện thoại hắn chỉ lưu một số điện thoại, chính là lưu số người phụ nữ của mình, chuyện này căn bản không ai biết!
“Mày rốt cuộc là ai!” Giang Ninh không quan tâm: “Gọi điện đi, hy vọng vẫn đến kịp” Tim Châu Hoa như lập tức bị bóp chặt!
Hắn nhìn chằm chằm Giang Ninh, Giang Ninh lại rất bình thản, trên mặt lộ vẻ ung dung và bình thản khiến Châu Hoa không thể không tin.
Hắn lấy điện thoại ra lập tức gọi, điện thoại đổ chuông hai lần mà vẫn không ai bát máy!
Sắc mặt Châu Hoa thay đổi, vừa tính chất vấn Giang Ninh thì bên kia bắt máy.
“Sao thế? Lại gọi điện đến, em đang ngủ với con mà.”
Nghe được câu này, Châu Hoa thở phào một hơi, nâng mí mắt nhìn Giang Ninh một cái, trong lòng đã ra quyết định phải phanh thây Giang Ninh thành trăm mảnh!
“Bảo cô ta nhìn cửa sổ phòng ngủ.”
Giang Ninh nói tiếp.
Hắn vẫn bình thản như vậy, bình thản đến khiến Châu Hoa như bị quỷ sai khiến mà nghe lời, nói vào điện thoại: “Em xem cửa sổ phòng ngủ đi” “Cái gì chứ, xem cửa sổ làm gì” Bên kia điện thoại truyền đến tiếng bước chân khẽ khàng, trong ngữ khí của người phụ nữ còn có chút ai oán, “Bệ cửa sổ có gì đáng xem, có cái gì đâu….. aI” Một tiếng thét chói tai!
Tim Châu Hoa cũng thắt lại!
“Sao thế! Trên bệ cửa sổ có gì!” Châu Hoa gấp gáp nói.
“Viên đạn! Một viên…một viên đạn dính máu!” Giọng của người phụ nữ đầy hoảng sợ, có thể cảm nhận được bây giờ cô ta nhất định đang run rẩy.
Đột nhiên nhìn thấy một viên đạn dính máu trên bên cửa sổ phòng ngủ của mình, loại kích thích này người thường làm sao chịu được.
Người phụ nữ kinh sợ thét lên, cầu cứu, cực kỳ hoảng loạn.
Mời đọc truyện trên Vietwriter
“Mày tìm chúng nó?”
Ngoài cửa có mười mấy người đi vào, trong tay một người xách hai thuộc hạ đã hôn mê, mí mắt của Châu Hoa bất giác giật mạnh.
Thế này là sao? Cũng có năm sáu chục người, còn đều là cao thủ bậc nhất, hắn còn chẳng nghe thấy chút tiếng động nào mà toàn bộ đã bị hạ gục rồi? Đồng tử của Châu Hoa bất giác co rút mạnh.
“Bây giờ có thể nói chuyện đàng hoàng rồi chứ?”
Sắc mặt Giang Ninh vẫn bình tĩnh.
Châu Hoa ngồi xuống nhưng lại không nhìn ra chút căng thẳng nào, hắn đã hạ lệnh tập hợp ba trăm người, sẽ tập hợp ở hội quán này nhanh thôi, chỉ cần kéo dài thêm chút thời gian, đám Giang Ninh có thêm cánh cũng khó thoát!
“Không ngờ, thật không ngờ, thành phố Đông Hải lại giấu một nhân vật lợi hại như vậy, hèn gì trong thời gian ngắn, cả thế giới ngầm của Đông Hải chỉ còn một cái tên Hoàng Ngọc Minh” Châu Hoa khẽ ngẩng đầu, “Không biết, anh họ gì?”
Chỉ cần nghe họ, Châu Hoa có thể phán đoán được có phải mấy nhà ở phương Bắc không, nếu là phương Bắc thì cái tên của vị đứng sau hắn có thể dùng rồi.
“Giang Ninh” Giang Ninh bình thản nói.
Giang? Phương Bắc quả thật có một hào môn họ Giang nhưng dường như không có kẻ mạnh trẻ tuổi như vậy? Trong lòng Châu Hoa lập tức có tính toán, sức lực cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Hắn thẳng tay ném hợp đồng trên bàn xuống đất, lạnh lùng nói: “Nếu không phải từ phương Bắc vậy tao thật sự không gì phải kiêng kị, bây giờ tao cho mày một cơ hội, quỳ xuống dập đầu tạ tội, có lế tao còn có thể tha cho mày một con đường sống!” Không đến từ phương Bắc, Châu Hoa thật sự không coi ra gì.
Chỉ với vị đứng sau hắn, ở phương Bắc cũng có chức có quyền, người bình thường căn bản không dám chọc vào.
Dù bản thân chỉ là một con chó của ngài ấy, một con chó giúp ngài ấy kiếm tiền ở ven biển cũng không phải ai cũng dám chọc vào.
Dù cho là cái vị ở tỉnh thành, nhiều năm như vậy rồi, dám ra tay với hắn sao? Có làm gì thì cũng phải cân nhắc!
Mời đọc truyện trên Vietwriter
“Quỳ xuống, dập đầu ba cái thật vang, cái mạng này của mày coi như giữ được rồi” Châu Hoa lạnh nhạt nói, “Còn về việc mày phải trả giá cho những cái khác, chúng ta từ từ nói sau” Tình hình lập tức thay đổi, hắn bây giờ đang khống chế tất cả! Hoàng Ngọc Minh không nói gì, anh Cẩu cũng không nói.
Thời gian họ theo Giang Ninh không lâu nhưng rất rõ, đừng nói là người phương Bắc gì đó, không cần biết là ai, Giang Ninh đều sẽ không kiêng kị chút nào.
Vì trước giờ Giang Ninh chưa từng làm chuyện không chắc chắn.
“Mày gọi điện thoại đi” Giang Ninh nói thẳng.
Châu Hoa nhíu mày.
“Dùng cái điện thoại chỉ lưu một số của mày mà gọi." Nghe vậy, tim Châu Hoa đập mạnh một cái!
Điện thoại hắn chỉ lưu một số điện thoại, chính là lưu số người phụ nữ của mình, chuyện này căn bản không ai biết!
“Mày rốt cuộc là ai!” Giang Ninh không quan tâm: “Gọi điện đi, hy vọng vẫn đến kịp” Tim Châu Hoa như lập tức bị bóp chặt!
Hắn nhìn chằm chằm Giang Ninh, Giang Ninh lại rất bình thản, trên mặt lộ vẻ ung dung và bình thản khiến Châu Hoa không thể không tin.
Hắn lấy điện thoại ra lập tức gọi, điện thoại đổ chuông hai lần mà vẫn không ai bát máy!
Sắc mặt Châu Hoa thay đổi, vừa tính chất vấn Giang Ninh thì bên kia bắt máy.
“Sao thế? Lại gọi điện đến, em đang ngủ với con mà.”
Nghe được câu này, Châu Hoa thở phào một hơi, nâng mí mắt nhìn Giang Ninh một cái, trong lòng đã ra quyết định phải phanh thây Giang Ninh thành trăm mảnh!
“Bảo cô ta nhìn cửa sổ phòng ngủ.”
Giang Ninh nói tiếp.
Hắn vẫn bình thản như vậy, bình thản đến khiến Châu Hoa như bị quỷ sai khiến mà nghe lời, nói vào điện thoại: “Em xem cửa sổ phòng ngủ đi” “Cái gì chứ, xem cửa sổ làm gì” Bên kia điện thoại truyền đến tiếng bước chân khẽ khàng, trong ngữ khí của người phụ nữ còn có chút ai oán, “Bệ cửa sổ có gì đáng xem, có cái gì đâu….. aI” Một tiếng thét chói tai!
Tim Châu Hoa cũng thắt lại!
“Sao thế! Trên bệ cửa sổ có gì!” Châu Hoa gấp gáp nói.
“Viên đạn! Một viên…một viên đạn dính máu!” Giọng của người phụ nữ đầy hoảng sợ, có thể cảm nhận được bây giờ cô ta nhất định đang run rẩy.
Đột nhiên nhìn thấy một viên đạn dính máu trên bên cửa sổ phòng ngủ của mình, loại kích thích này người thường làm sao chịu được.
Người phụ nữ kinh sợ thét lên, cầu cứu, cực kỳ hoảng loạn.
Mời đọc truyện trên Vietwriter
Bình luận facebook